- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250: Hoàn chính văn
- Chương 251: PN 1
- Chương 252: PN 2
- Chương 253: PN 3
- Chương 254: PN 4
- Chương 255: PN 5
- Chương 256: PN 6
- Chương 257: PN 7
- Chương 258: PN 8
- Chương 259: PN 9
- Chương 260: PN 10
- Chương 261: PN 11
- Chương 262: PN 12
- Chương 263: PN 13
- Chương 264: PN 14
- Chương 265: PN 15
- Chương 266: PN 16
- Chương 267: PN 17
- Chương 268: PN 18
- Chương 269: PN 19
- Chương 270: PN 20
- Chương 271: PN 21
- Chương 272: PN 22
- Chương 273: PN 23: Hoàn toàn văn
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Thẩm Kỳ Nhiên thấy đau đầu.
Sao lại thế này? Tại sao mọi chuyện đều không giống như mình tưởng tượng? Là do Du Tư Tháp quá thâm sâu, hay do mình nghĩ quá phức tạp?
“À ừm, anh, anh lại đây ngồi đi.” Thẩm Kỳ Nhiên đã không còn vẻ kiêu ngạo như trước.
“À, quần áo cũng đừng giặt nữa, cứ để sang một bên đi.”
Vừa rồi Thẩm Kỳ Nhiên trò chuyện với Lạc Na, Thiệu Hành cũng nghe loáng thoáng được một chút. Thấy vẻ chột dạ của đối phương, hắn thấy buồn cười trong lòng nhưng không biểu lộ ra mặt, làm theo lời Thẩm Kỳ Nhiên, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa.
Thẩm Kỳ Nhiên ngượng ngùng ho khan một tiếng, cứng họng nói.
“Ách… Chúng tôi đã xác minh rồi, những tài liệu mật mà anh gửi cho tôi đúng là thật.”
Thiệu Hành không chút bất ngờ gật đầu: “Ồ.”
“Những tài liệu đó rất quan trọng với chúng tôi, giúp ích rất nhiều… Tôi, tôi đã tin tưởng anh có thành ý rồi. Đương nhiên, chúng tôi sẽ không nhận lợi ích của anh mà không đền đáp. Anh rốt cuộc có mục đích hay yêu cầu gì, có thể nói cho tôi biết. Chỉ cần không chạm đến giới hạn, tôi đều có thể giúp anh thương lượng hoặc đàm phán với các đại lão .”
Cậu cũng đã từng nghi ngờ liệu những tài liệu Du Tư Tháp tung ra có phải chỉ để lừa dối lòng tin của mình không, nhưng nghĩ lại thì thấy không thể. Bởi vì nó không hề có lợi ích tương xứng – chỉ để có được lòng tin của mình thì lấy ra một hai tài liệu là đủ rồi, đầu óc có vấn đề mới có thể một hơi lấy ra hơn chục bản.
Điều này chẳng khác gì trực tiếp vét sạch tài sản, Thẩm Kỳ Nhiên tự thấy giá trị của mình căn bản không đáng để Du Tư Tháp phải làm đến mức đó, hoàn toàn không tính toán ra được!
Thiệu Hành lắc đầu: “Tôi không có mục đích hay yêu cầu gì.”
“Đến lúc này rồi, còn giấu giếm thì không thú vị đâu.” Thấy đối phương kín miệng như vậy, Thẩm Kỳ Nhiên cũng cạn lời.
“Nếu anh không có ý đồ gì, tại sao nhất định phải ghép đôi với tôi?”
“Tôi nói rồi, vì tôi thích anh.”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Thẩm Kỳ Nhiên: “Đại ca, hai chúng ta trước khi ghép đôi, mới chỉ gặp nhau một lần thôi mà.”
“Yêu từ cái nhìn đầu tiên, không được sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Thẩm Kỳ Nhiên: “Vậy sao lúc trước anh còn muốn lên sân khấu bắt tôi!” Thậm chí gây ra một mớ hỗn độn lớn như vậy.
“Tôi đã nói rồi, đó là một hiểu lầm.” Thiệu Hành bình tĩnh nói
“Ngày đó tôi lên sân khấu không phải để bắt anh, chỉ vì thích anh, có chút không kìm lòng được, muốn đưa anh về nhà mà thôi.” Lúc đó hắn thật sự đã định đưa người về “nhà”.
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Thẩm Kỳ Nhiên: “Anh biết cái hành vi cướp người một cách đơn phương như vậy là sai không!”
Thiệu Hành gật đầu: “Biết, cho nên sau này tôi đã đi theo quy trình bình thường, nộp đơn xin lên trung tâm ghép đôi, bây giờ thì đã trở thành phối ngẫu hợp pháp của anh trong mùa sinh sản.”
“…” Sao anh lại có cái giọng điệu “Mau đến khen ngợi tôi đi” thế kia? Đây là chuyện gì đáng để kiêu hãnh và tự hào sao!
Thẩm Kỳ Nhiên xoa xoa thái dương, cảm thấy đầu càng đau hơn. Cậu hiện tại thà rằng Du Tư Tháp có ý định bất lợi với mình còn hơn. Cái sự “quy phục” bất ngờ này ngược lại khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
“ Cậu không cần phiền não như vậy, tôi sẽ không làm gì cậu , cũng không bắt buộc cậu phải đáp lại.” Thiệu Hành thấy Thẩm Kỳ Nhiên rối rắm như vậy, biết chuyện này không thể nóng vội, liền an ủi
“Chỉ cần cậu biết tôi không có ác ý, không cần đề phòng tôi như vậy nữa là được.”
Nói xong, hắn đứng dậy, rất tự nhiên chuyển sang một chủ đề khác.
“Còn việc nhà nào cần tôi làm không? Nếu không có, tôi tiếp tục đi giặt quần áo nhé?”
“À, thôi thôi, phần còn lại tôi làm cho.” Thẩm Kỳ Nhiên vội vàng ngăn hắn lại. Vừa rồi mình vì hiểu lầm mà hành hạ người ta quá mức, nào còn mặt mũi tiếp tục làm tra nam nữa.
“Anh, anh đi nghỉ ngơi một bên đi.”
Quan trọng hơn là, Thẩm Kỳ Nhiên hiện tại cảm thấy Du Tư Tháp không phải là do “não tình yêu” phát tác, mà là do trước đó bị đập đầu nên đã trở nên nửa ngây ngốc rồi.
Cậu không thể bắt nạt kẻ ngốc, như vậy là không có đạo đức, cũng vô nhân đạo! Cho nên việc nhà gì đó, vẫn là mình tự làm vậy…
Mấy ngày sau, kỳ nghỉ của Thẩm Kỳ Nhiên chính thức kết thúc, cậu lại phải lên sân khấu tiếp tục biểu diễn.
Buổi biểu diễn lần này bắt đầu khá sớm, Thẩm Kỳ Nhiên muốn đi sớm đến địa điểm để chuẩn bị trước. Trời chưa sáng cậu đã bò dậy khỏi giường, thu dọn xong xuôi, vừa rón rén ra khỏi phòng, thì cánh cửa phòng ngủ phụ bên cạnh cũng bất ngờ mở ra.
“Ra ngoài sớm thế?” Thiệu Hành đứng ở cửa phòng ngủ nhìn cậu . Hắn ngủ nông, vừa rồi nghe thấy phòng Thẩm Kỳ Nhiên có động tĩnh, hắn lập tức tỉnh dậy, cố ý ra xem tình hình.
Không ngờ mình hành động nhẹ nhàng như vậy mà vẫn đánh thức được người ta. Thẩm Kỳ Nhiên sửng sốt một chút, vội vàng xua tay: “Tôi đi biểu diễn, anh về phòng ngủ tiếp đi.”
So với mấy ngày trước, thái độ của Thẩm Kỳ Nhiên đối với Du Tư Tháp rõ ràng đã tốt hơn nhiều. Dù sao cũng đã biết đối phương không có ý định cố ý hại mình. Hơn nữa, vì nghi ngờ đối phương có lẽ đã bị đập hỏng đầu óc, Thẩm Kỳ Nhiên hiện tại nhìn Du Tư Tháp luôn mang một cặp kính “quan tâm trẻ em thiểu năng trí tuệ”, cảm giác… rất đồng cảm, rất thương hại, và tâm trạng rất phức tạp.
“Hôm nay cậu muốn đi biểu diễn?” Thiệu Hành nhíu mày.
“Nhưng pheromone của cậu vẫn chưa ổn định hơn so với mấy ngày trước, không sợ xảy ra ngoài ý muốn sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên sửng sốt, vì cậu không ngửi thấy, thật sự không hiểu rõ trạng thái pheromone của mình: “Thật sự không ổn định sao?”
Thiệu Hành gật đầu: “Không ổn định lắm, tốt nhất nên xử lý một chút.”
Thẩm Kỳ Nhiên giật mình, theo bản năng cảnh giác: “Xử, xử lý thế nào?”
“ Cậu lại đây.”
“…”
Ai cũng biết, muốn ổn định pheromone chỉ có một cách duy nhất là giao phối. Dù người trước mắt trong lòng Thẩm Kỳ Nhiên đã được xếp ngang hàng với “ngốc bạch ngọt”, cậu vẫn lập tức thụt lùi vài bước, như đối mặt với kẻ thù lớn.
Thiệu Hành: “…”
Thiệu Hành: “… cậu đừng căng thẳng, không phải là phương pháp cậu nghĩ đâu.”
Kết quả Thẩm Kỳ Nhiên lùi xa hơn, trông có vẻ như muốn lao thẳng ra ngoài. Thiệu Hành dở khóc dở cười trong lòng, dứt khoát không phí lời nữa, đột nhiên thoắt cái đã ở bên cạnh Thẩm Kỳ Nhiên, dùng tay nắm gáy cậu .
Thẩm Kỳ Nhiên kinh hãi: “Anh…!”
Nhưng không đợi cậu giãy giụa, đối phương rất nhanh đã thu tay lại, và tự giác giữ khoảng cách an toàn với cậu , đứng lại ở cửa phòng ngủ phụ.
“Được rồi.” Thiệu Hành nhẹ nhàng nói.
Thẩm Kỳ Nhiên: ?
“Này, như vậy là được sao?” Tiêm một mũi cũng không nhanh thế này đâu! Thẩm Kỳ Nhiên khó tin sờ sờ gáy, cũng không cảm thấy có gì thay đổi.
“Ừm.” Thiệu Hành gật đầu. Hắn đã dùng tinh thần lực thay đổi một chút các thông số pheromone của Thẩm Kỳ Nhiên, như vậy là đủ rồi.
“Có thể ra ngoài rồi,” Thiệu Hành tựa vào cạnh cửa, vẫy tay với cậu .
“Chúc cậu biểu diễn thành công.”
Mặc dù Thẩm Kỳ Nhiên không thể hiểu nổi, thậm chí cảm thấy đối phương đang cố ý trêu chọc mình, nhưng thời gian đã sắp không kịp rồi. Cậu không rảnh cãi cọ với Du Tư Tháp, lập tức ra cửa, sau khi hội hợp với các bảo tiêu đang chờ bên ngoài, họ bắt xe đến địa điểm biểu diễn hôm nay.
Lạc Na đã đợi sẵn trong phòng hóa trang, thấy Thẩm Kỳ Nhiên bước vào, lập tức đón lấy. Hai người vừa đối mặt, Lạc Na không khỏi sửng sốt. Cô dùng ánh mắt ra hiệu cho những người khác lui ra, kéo Thẩm Kỳ Nhiên hỏi nhỏ.
“Kỳ Nhiên, pheromone của anh bị sao vậy?”
Trước đây, pheromone của Thẩm Kỳ Nhiên như một đóa hoa nở rộ nồng nàn, hơi thở quyến rũ như một chiếc móc câu mê hoặc, bất chấp khoảng cách xa xôi, vẫn có thể khiến các trùng cái xao động.
Giờ đây, pheromone của Thẩm Kỳ Nhiên lại đột nhiên trở nên rất yên ổn, như một đóa hoa tươi đẹp bỗng khép nụ lại, tuy vẫn còn hương thơm thoảng ra, nhưng đã an phận hơn rất nhiều.
Thẩm Kỳ Nhiên cũng ngạc nhiên, cái véo của Du Tư Tháp vậy mà thật sự có hiệu quả sao?
“Là Du Tư Tháp làm phải không?” Lạc Na nghiêm túc nói.
“Ai?” Suy nghĩ trong lòng đột nhiên bị người khác vạch trần, Thẩm Kỳ Nhiên không khỏi sửng sốt
“Sao cô biết?”
“Hắn có phải đã c**ng b*c anh không!”
Con đường duy nhất để pheromone ổn định là giao phối. Lạc Na tưởng tượng đến những gì Thẩm Kỳ Nhiên đã trải qua, lòng đau như cắt. Mới có mấy ngày thôi mà, vậy mà đã xảy ra chuyện này rồi! Cô đau lòng đến tột độ
“Không phải đã nói nếu hắn gây rối với anh thì anh lập tức cầu cứu sao? Tại sao không nói với chúng tôi??”
“Na Na cô đừng kích động, Du Tư Tháp hắn không có…”
“Tôi biết rồi, là những tài liệu mật đó!” Lạc Na đã chìm đắm trong cảm xúc bi thương của mình, hoàn toàn không nhận ra vẻ mặt “ vô ngữ” của Thẩm Kỳ Nhiên.
“Có phải hắn đã vừa đe dọa vừa dụ dỗ anh, thuyết phục anh làm giao dịch quyền/sắc không? Những tài liệu tình báo đó chính là cái giá phải trả sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên không có kỳ đ*ng d*c, Lạc Na thực ra không nghĩ ra Du Tư Tháp đã làm thế nào để cưỡng chế giao phối, nhưng người đó là xuất thân từ đại điển ngục trưởng, thủ đoạn hạ đẳng gì mà không có.
Không chừng đã dùng thuốc hoặc vật phẩm gì đó với Thẩm Kỳ Nhiên. Mặc dù những tài liệu đó có giá trị rất lớn đối với Đảng Nhân Tộc, nhưng cô tuyệt đối không hy vọng Thẩm Kỳ Nhiên phải dùng chính mình làm cái giá để đổi lấy.
“Kỳ Nhiên, anh căn bản không cần phải làm đến mức này vì chúng tôi đâu” Lạc Na nói đến nỗi sắp khóc. Trong mắt cô ,Thẩm Kỳ Nhiên giống như người thân, như đứa em trai của cô . Cô hoàn toàn không nỡ để đối phương chịu khổ
“Anh sao lại ngốc thế chứ! Sao lại hồ đồ mà giao phó bản thân mình ra như vậy! Ô ô ô…”
Thẩm Kỳ Nhiên: ?
Tôi không phải, tôi không có. Nói ra cô có thể không tin, nhưng thông tin đó là do con trùng ngốc bạch ngọt kia chủ động cho tôi.
“Na Na cô đừng khóc, không phải như cô nghĩ đâu, Du Tư Tháp hắn không làm gì tôi cả.”
Lạc Na đương nhiên sẽ không tin: “Đừng an ủi tôi, pheromone của anh không lừa được người, hai người chắc chắn đã làm những gì cần làm rồi!”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Cả đời trong sạch của cậu lại xuất hiện khủng hoảng niềm tin. Dù có bất ngờ đến mấy, Thẩm Kỳ Nhiên cũng chỉ có thể cứng họng thẳng thắn.
“Ách, nói ra cô có thể không tin, tôi và Du Tư Tháp thật sự không xảy ra chuyện gì. Hắn chỉ véo một cái vào gáy tôi, pheromone của tôi liền… liền không hiểu sao ổn định lại. Tôi biết điều này rất khó tin, nhưng tôi thề từng chữ mình nói đều là thật.”
Lạc Na ngơ ngác nhìn Thẩm Kỳ Nhiên rất lâu, rồi tuyệt vọng nhắm mắt lại, khóc lớn hơn.
Xong rồi, bảo bối của Đảng Nhân Tộc bọn họ không những bị chiếm tiện nghi, mà ngay cả đầu óc cũng bị tên Du Tư Tháp đó làm cho không còn tỉnh táo nữa! Thậm chí còn nói ra những lời quá đáng như vậy!
Du Tư Tháp đáng ghét , ngươi phát rồ rồi, ngươi không bằng cầm thú! Đảng Nhân Tộc chúng ta sẽ không tha cho ngươi đâu!!
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
Lời tác giả muốn nói:
Chương sau sẽ ngã ngựa (tiết lộ thân phận thật).