- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250: Hoàn chính văn
- Chương 251: PN 1
- Chương 252: PN 2
- Chương 253: PN 3
- Chương 254: PN 4
- Chương 255: PN 5
- Chương 256: PN 6
- Chương 257: PN 7
- Chương 258: PN 8
- Chương 259: PN 9
- Chương 260: PN 10
- Chương 261: PN 11
- Chương 262: PN 12
- Chương 263: PN 13
- Chương 264: PN 14
- Chương 265: PN 15
- Chương 266: PN 16
- Chương 267: PN 17
- Chương 268: PN 18
- Chương 269: PN 19
- Chương 270: PN 20
- Chương 271: PN 21
- Chương 272: PN 22
- Chương 273: PN 23: Hoàn toàn văn
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Sau khi trở về chỗ ở, Lạc Na lập tức liên hệ với vài vị đại lão của Đảng Nhân Tộc. Sáng hôm sau, trong lúc hai người đang ăn sáng, Lạc Na nhận được một tin nhắn và ra hiệu OK với Thẩm Kỳ Nhiên.
“Xong xuôi rồi, anh có thể nộp đơn.”
Ăn cơm xong, Thẩm Kỳ Nhiên nộp đơn đăng ký ghép đôi mùa sinh sản qua hệ thống. Theo lời Lạc Na, người của họ ở trung tâm ghép đôi sẽ thực hiện thao tác “hộp đen”, không theo quy trình ghép đôi ngẫu nhiên.
Những việc sau đó, Thẩm Kỳ Nhiên chỉ cần phối hợp từng bước là được, không cần lo lắng gì khác.
Nộp đơn xong, Thẩm Kỳ Nhiên lại lật xem tờ báo hôm nay. Quả nhiên, bên trong có nhắc đến sự kiện sân khấu sụp đổ xảy ra tại phòng hòa nhạc ngày hôm qua, kèm theo vài bài luận nhắm vào tin tức này.
Các bình luận viên của Đảng Trùng Tộc đều công kích Thẩm Kỳ Nhiên một cách thậm tệ, nói rằng âm nhạc của cậu là nguồn gốc của tai họa, là âm thanh của ma quỷ, cần phải xét xử cậu để an ủi quần chúng vô tội bị tổn thương.
Đương nhiên, chuyện pheromone cũng được nhắc đến, nhưng đều là nói cậu sống cá nhân không kiềm chế, chắc chắn là do “giao phối” bừa bãi nên pheromone không ổn định. Một kẻ “tra trùng” như cạu ta , không chịu theo quy trình chính thức để ghép đôi mùa sinh sản, chỉ biết lén lút làm loạn, lại còn được Đảng Nhân Tộc cho làm lãnh đạo kế nhiệm thì quá đáng.
Tuy nhiên, Đảng Trùng Tộc lại rất hoan nghênh loại trùng đực thuận theo bản năng thiên tính này, cậu có thể cân nhắc chuyển phe sang Đảng Trùng Tộc, vân vân.
Thẩm Kỳ Nhiên: ?
Góc nhìn này thật sự rất độc đáo.
Các bình luận viên của Đảng Nhân Tộc thì phản bác mọi công kích của Đảng Trùng Tộc. Đối phương mắng âm nhạc của Thẩm Kỳ Nhiên, họ liền như những người “khen đảng” nhập hồn, khen âm nhạc của Thẩm Kỳ Nhiên 360 độ không góc chết, thổi phồng đến mức chỉ có trên trời mới có.
Đối phương mắng Thẩm Kỳ Nhiên sống cá nhân không kiềm chế, họ liền tiếp tục khen Thẩm Kỳ Nhiên có sức hút siêu phàm, pheromone siêu mạnh, vô số trùng cái người trước ngã xuống, người sau tiến lên vì cậu mà say đắm.
Đảng Trùng Tộc là “ăn không được nho nói nho chua”, trùng cái nhà mình đều sắp bỏ chạy hết rồi mới “chó cùng rứt giậu” đi công kích “mỹ trùng” số một trong đảng của chúng ta, vân vân.
Thẩm Kỳ Nhiên: …
Thật sự, khen rất kịch liệt, và cũng khen rất thuần thục.
Đều là những “tay khen” lão luyện.
Khi không có buổi biểu diễn, cuộc sống hàng ngày của Thẩm Kỳ Nhiên vẫn khá nhàn nhã: đọc báo, nghe nhạc, có cảm hứng thì sáng tác vài bản nhạc mới, không có cảm hứng thì luyện đàn.
Cứ thế nhàn nhã trôi qua hai ngày, đến ngày thứ ba, khi đến giờ biểu diễn, Thẩm Kỳ Nhiên phải dậy sớm để chuẩn bị. Cậu cùng Lạc Na được bảo tiêu hộ tống lên xe, đi đến địa điểm biểu diễn hôm nay
— một sân vận động ngoài trời.
Trên đường đi, Lạc Na liên tục xem điện thoại, lông mày càng nhíu chặt. Sau đó, cô lại nhận được một tin nhắn, trực tiếp “Ôi trời!” một tiếng.
Thẩm Kỳ Nhiên: “Sao vậy?”
“Lão đại cục An toàn đã đổi người.” Lạc Na nhìn cậu , sắc mặt vô cùng khó coi.
“Nghe nói là từ thành Liệt Đế Khách đến, trước đây là đại điển ngục trưởng bên đó.”
Mặc dù Thẩm Kỳ Nhiên là người ngoại lai, nhưng thành Liệt Đế Khách thực sự quá nổi tiếng, dù không cố ý tìm hiểu, cậu cũng nghe nói không ít tin đồn: Thành Liệt Đế Khách là một thành phố nhà tù chuyên giam giữ các loại tội phạm cực kỳ hung ác.
Vị trí đại điển ngục trưởng tương đương với thành chủ, có thể trấn áp được một đám tội phạm hung thần ác sát, đương nhiên cũng không phải kẻ dễ đối phó. Các đại điển ngục trưởng qua các thời kỳ đều là những nhân vật tàn nhẫn khiến người ta nghe danh đã sợ vỡ mật, thủ đoạn tàn độc, máu lạnh vô tình.
Trước đây, khi Đảng Trùng Tộc mắng chửi Thẩm Kỳ Nhiên trên báo chí, họ thường xuyên nhắc đến việc sau này sẽ đưa cậu đến thành Liệt Đế Khách, để cậu “tận hưởng” sự “quan tâm thân thiết” của đại điển ngục trưởng.
Nhưng trước đây chưa từng có trường hợp đại điển ngục trưởng được điều động đến Vương thành nhậm chức, dù sao thủ đoạn cai trị của thành phố tội phạm cũng không áp dụng cho dân chúng bình thường. Tuy nhiên, cục An toàn có chút đặc thù, bộ phận này khác với các bộ phận trị an thông thường.
Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy nó giống như Đông Xưởng thời cổ đại, có thể trực tiếp bắt người mà không cần qua quy trình tư pháp rườm rà, đồng thời còn kiêm cơ quan tình báo, thu thập và tìm hiểu các loại thông tin một cách “vô khổng bất nhập”.
-- vô khổng bất nhập : không có lỗ hổng nào mà không lọt được
Lạc Na và những người khác thường xuyên căm giận gọi người của cục An toàn là một đám “đặc vụ đê tiện”, còn lão đại của họ đương nhiên là “kẻ đứng đầu đặc vụ đê tiện đáng ghê tởm”.
Vì cục An toàn là thế lực của Đảng Trùng Tộc, Đảng Nhân Tộc không ít lần phải chịu thiệt thòi trong lĩnh vực này. Ngay cả lãnh đạo đương nhiệm của Đảng Nhân Tộc cũng từng bị người của cục An toàn truy bắt. Mặc dù sau đó lại được thả ra an toàn, nhưng… đây dù sao cũng là một sự sỉ nhục.
Vốn dĩ đã là một bộ phận khiến Đảng Nhân Tộc đau đầu, lại còn đi kèm với một đại điển ngục trưởng nổi tiếng tàn khốc, điều này…
“Không phải là nhắm vào chúng ta đấy chứ?”
Thẩm Kỳ Nhiên cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của tình hình.
“Rõ ràng.” Lạc Na siết chặt tay, hận đến nghiến răng .
“Có lẽ họ cảm thấy mấy năm nay thế lực của chúng ta phát triển quá nhanh, quyết định ra tay tàn nhẫn để chèn ép.”
Mấy năm nay, thế lực của Đảng Nhân Tộc phát triển rất nhanh, quy mô thành viên tăng lên gấp mấy trăm lần. Và công thần lớn nhất tạo nên cục diện tốt đẹp này, mọi người đều công nhận là Thẩm Kỳ Nhiên.
Trước đây, Đảng Nhân Tộc khô khan tuyên truyền phải trở về bản tính con người, dân chúng đều không hiểu, nghĩ bụng “liên quan gì đến tôi”. Cho đến khi âm nhạc của Thẩm Kỳ Nhiên xuất hiện một cách bất ngờ, mọi người mới ý thức được:
“Truyền thống loài người thật sự là một thứ tốt đẹp!”
Sau khi tìm hiểu sâu hơn, số người đồng tình với quan niệm của Đảng Nhân Tộc tăng lên, trên xã hội cũng có nhiều cuộc tranh luận hơn về việc Đảng Nhân Tộc hay Đảng Trùng Tộc mới nên là tư tưởng chính thống của quốc gia. Đảng Trùng Tộc chắc chắn sẽ cảm thấy nguy cơ.
“Quan mới nhậm chức thường có ba đốm lửa, anh lại là con chim đầu đàn đang nổi bật, họ chắc chắn sẽ ra oai phủ đầu với anh.” Lạc Na nói
“Đợt này anh nhất định phải cẩn thận.”
Chiếc xe nhanh chóng đi vào con phố nơi có địa điểm biểu diễn. Khi đến gần cổng lớn, Lạc Na, người vẫn luôn quan sát tình hình bên ngoài cửa sổ, đột nhiên ngồi thẳng người, chạm vào Thẩm Kỳ Nhiên: “Anh nhìn ra ngoài xem.”
Thẩm Kỳ Nhiên nhìn ra ngoài, những ngày trước, xung quanh địa điểm biểu diễn luôn tụ tập rất nhiều người hâm mộ, hôm nay lại hoàn toàn không có. Thay vào đó là một số người mặc đồng phục đen trắng, mặt lạnh lùng.
Trên quần áo của họ có một biểu tượng hình khiên, là dấu hiệu của cục An toàn. Những người này không ngừng đi lại tuần tra hai bên đường, hễ phát hiện có người hâm mộ tụ tập, lập tức giơ roi thép trong tay đuổi đi.
Các fan tuy bất mãn, nhưng cũng biết người trong cục An toàn đều là một đám điên rồ không dễ chọc, nói bắt người là bắt người, chỉ có thể nén giận mà nhanh chóng tản ra.
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
“Không hổ là xuất thân từ đại điển ngục trưởng, cũng có chút tài năng đấy chứ.” Lạc Na châm chọc nói
“Trước tiên ra tay với người hâm mộ, muốn thể hiện sự tồn tại trước mặt chúng ta ư? Vậy thì thật sự cảm ơn, chúng ta đang đau đầu vì người hâm mộ quá điên cuồng khó quản đây.”
Mặc dù cô nói với vẻ khinh thường, nhưng thực tế trong lòng cũng không hề nhẹ nhõm. Ngay cả những người hâm mộ cuồng nhiệt trong mùa sinh sản cũng có thể bị quản thúc, có thể thấy được phần nào thủ đoạn của vị đại điển ngục trưởng này.
Hơn nữa, đối phương vừa mới nhậm chức, liền lập tức tập hợp thuộc hạ canh gác xung quanh hội trường biểu diễn của Thẩm Kỳ Nhiên, điều này rõ ràng… kẻ đến không có ý tốt.
Lạc Na nghĩ đến, các đại lão của Đảng Nhân Tộc đương nhiên cũng nghĩ đến. Khi Thẩm Kỳ Nhiên và những người còn lại xuống xe, từ xa nhìn thấy vài vị cấp cao của Đảng Nhân Tộc cũng đã đến. Họ mỉm cười chào hỏi Thẩm Kỳ Nhiên, sau đó nói chuyện nhỏ vài câu với Lạc Na.
vai Thẩm Kỳ Nhiên, an ủi nói.
Thẩm Kỳ Nhiên “Ừm” một tiếng: “Tôi không sợ.”
Cậu thực sự không sợ.
… Chỉ cần tên đứng đầu đặc vụ này đừng nhốt cậu cùng một đám trùng cái đang đ*ng d*c là được.
Sáng 10 giờ 15 phút, buổi biểu diễn bắt đầu đúng giờ.
Địa điểm biểu diễn lần này là ngoài trời, dù đứng bên ngoài, vẫn có thể nghe thấy tiếng hò reo và tiếng thét chói tai đinh tai nhức óc bên trong. Phía trên cùng của sân khấu treo tấm poster khổng lồ của Thẩm Kỳ Nhiên, bay phấp phới trong gió.