- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250: Hoàn chính văn
- Chương 251: PN 1
- Chương 252: PN 2
- Chương 253: PN 3
- Chương 254: PN 4
- Chương 255: PN 5
- Chương 256: PN 6
- Chương 257: PN 7
- Chương 258: PN 8
- Chương 259: PN 9
- Chương 260: PN 10
- Chương 261: PN 11
- Chương 262: PN 12
- Chương 263: PN 13
- Chương 264: PN 14
- Chương 265: PN 15
- Chương 266: PN 16
- Chương 267: PN 17
- Chương 268: PN 18
- Chương 269: PN 19
- Chương 270: PN 20
- Chương 271: PN 21
- Chương 272: PN 22
- Chương 273: PN 23: Hoàn toàn văn
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Sau khi vị khai quốc nguyên lão ấy qua đời, đế quốc Lehmann rơi vào một giai đoạn kéo dài hàng chục năm không xuất hiện một ai đủ năng lực gánh vác đại cục.
Trước mặt là chiến tranh khốc liệt với Trùng tộc khiến nhân lực cạn kiệt, phía sau là các nước địch xung quanh liên tục gây sức ép, tình thế vô cùng nguy cấp .
Đúng lúc trong ngoài rối ren ấy, tin tức Thiệu Hành là tinh thần lực giả cấp SSS được công bố rộng rãi, chẳng khác nào một liều thuốc trợ tim mạnh mẽ được tiêm vào toàn thể dân chúng của đế quốc.
Thiệu Hành vốn đã rất được lòng dân, sau khi tin tức về tinh thần lực được công khai, danh vọng và uy tín của hắn ngay lập tức được đẩy lên một tầm cao chưa từng có.
Nhưng khiến toàn dân rơi vào trạng thái cuồng nhiệt thật sự chính là tin tức từ hoàng cung truyền ra vào ngày hôm qua.
Bệ hạ đã đích thân chỉ định Thiệu Hành là Nguyên soái kế nhiệm của đế quốc!
Lên nắm giữ vị trí nguyên soái khi mới 28 tuổi không chỉ là điều chưa từng có tiền lệ trong lịch sử đế quốc Lehmann, mà ngay cả trong các nước lớn thuộc Liên bang cũng vô cùng hiếm thấy.
Ấy vậy mà chẳng một ai dị nghị, ngược lại, toàn dân đều giơ hai tay tán thành. Dù lễ phong soái còn chưa chính thức tổ chức, mọi người đã bắt đầu thân mật gọi hắn là “Thiệu Soái”.
Thiệu Hành đã trải qua biết bao gian khổ, cuối cùng cũng đạt được ước nguyện, Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy mừng thay cho hắn từ tận đáy lòng.
Cậu lên mạng Tinh Võng, lướt xem những bài đăng liên quan đến Thiệu Hành, nhưng càng xem mặt cậu càng cứng lại.
Trong lúc toàn dân đang bàn luận sôi nổi về đại sự này, khắp các diễn đàn đều tràn ngập thảo luận: Kênh quân sự thì nói về ảnh hưởng của tinh thần lực cấp SSS đối với sức mạnh quân đội; kênh chính sự bàn về công tác chuẩn bị cho lễ phong soái; thậm chí kênh giải trí cũng có người nghiêm túc phân tích danh sách khách mời quý tộc trong lễ phong soái…
…Nhưng vì sao đến cả kênh thảo luận tình cảm cũng bị chiếm lĩnh?
《 Một bước lên mây, chỉ vì hắn đã làm đúng những việc này 》【Hot】
《 “Cô bé lọ lem” phiên bản hiện đại, vì sao ai cũng phát cuồng vì chuyện tình yêu này? 》【Hot】
《 Tát lật mặt! Sảng văn cũng không dám viết thế này, hãy quỳ lạy tân phu nhân Nguyên soái! 》【Nổ】【Nổ】
Thẩm Kỳ Nhiên cảm giác như ông chú trên tàu điện ngầm đang ngơ ngác xem điện thoại, do dự một chút, cuối cùng vẫn nhấn vào bài viết đang “nổ” kia —《 Tát lật mặt! Sảng văn cũng không dám viết thế này, hãy quỳ lạy tân phu nhân Nguyên soái! 》.
Bài viết được đăng bởi tài khoản tên “Đoàn công chúa Hoa Hoa”, phần mở đầu rất khiêu khích:
【Chủ bài viết là người trong cuộc, có nguồn tin hoàn toàn đáng tin cậy, nội dung đảm bảo chân thực 100%.】
Thẩm Kỳ Nhiên: “……”
Người trong cuộc? Chẳng lẽ là người thân cận bên cạnh mình?
Sắc mặt Thẩm Kỳ Nhiên lập tức nghiêm túc, tiếp tục đọc xuống dưới.
Chỉ thấy bài đăng này dùng cả ngàn chữ kể lại thân thế đáng thương của “Phu nhân Nguyên soái” bị bắt nạt ở Thẩm gia; hai ngàn chữ để ca tụng trái tim si tình của “Phu nhân Nguyên soái”, một lòng yêu Thiệu Hành, không rời không bỏ dù hắn từng bị thương, suy sụp, trầm lặng; cuối cùng là ba ngàn chữ miêu tả quá trình dùng tình cảm cảm hóa người chồng tương lai, cả hai tâm ý tương thông, thề hẹn bên nhau trọn đời.
Để tăng tính chân thật, chủ bài viết còn thêm vô số chi tiết nhỏ nhặt, thậm chí dành hẳn bốn ngàn chữ tả lại cảnh sau nụ hôn đầu ngọt ngào đến mức khiến Thẩm Kỳ Nhiên nghi ngờ người viết đang trốn dưới gầm giường trong phòng ngủ của mình.
Thẩm Kỳ Nhiên: “…………”
Cậu dụi mắt cay xè, tiếp tục xem những bài đăng khác. Nội dung cũng không khác mấy, toàn là kiểu: “Không cầu công danh, chỉ mong tình yêu chân thành; giờ được cả danh lợi, người tốt sẽ gặp lành” — đúng kiểu kịch bản cổ tích hiện đại.
Tất nhiên, cũng có một vài bình luận châm biếm, nhưng vừa ló đầu đã bị cả đám dân mạng nhào vào ném đá, rồi nhanh chóng bị nhấn chìm trong cơn mưa chúc phúc như “Nguyên soái phu phu nhất định phải hạnh phúc trọn đời nha!”, khung cảnh vô cùng đồ sộ và... hài hòa đến đáng sợ.
Thẩm Kỳ Nhiên: “…………”
Tay run rẩy, mắt ươn ướt.
Đừng hại tôi nữa! Tôi thật sự không muốn hưởng ké ánh hào quang của Thiệu Soái! Tha cho tôi một con đường sống đi!!
Không chịu nổi k*ch th*ch, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức tắt giao diện Tinh Võng, ôm đầu bình tĩnh lại.
Tính sai rồi. Thật sự tính sai rồi.
Trong nguyên tác, sau khi tin tức Thiệu Hành được phong nguyên soái truyền ra, nguyên chủ vì muốn nâng cao giá trị bản thân nên lập tức thuê thủy quân đăng bài PR, tâng bốc mối tình thần tiên giữa mình và Thiệu Hành.
Kết quả bị Thiệu Hành trực tiếp đè xuống, sau đó dẫn đến hàng loạt sự kiện vả mặt.
Thẩm Kỳ Nhiên vốn định giữ im lặng tuyệt đối để tránh bị cuốn vào, ai ngờ mấy bài đăng kia vẫn cứ xuất hiện!
Ai làm vậy chứ?! Thủy quân từ đâu ra thế này?! Đây chẳng phải đang dồn mình vào chỗ chết sao?!
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa. Thẩm Kỳ Nhiên yếu ớt lên tiếng: “Mời vào.”
Cậu tưởng là dì Mai, nào ngờ người bước vào lại là… Thiệu Hành.
Khi Thiệu Hành trở về, nghe dì Mai nói Thẩm Kỳ Nhiên đã bình phục, hắn muốn tận mắt xác nhận. Vừa mở cửa đã thấy cậu ngồi ôm đầu bên bàn, dáng vẻ như muốn chết.
Hai người nhìn nhau, Thẩm Kỳ Nhiên thậm chí còn run lên một cái, như bị dọa sợ.
“Cậu vẫn chưa khỏe à?”
Thiệu Hành bước nhanh đến trước bàn. Thẩm Kỳ Nhiên vừa hoàn hồn thì thấy hắn vươn tay về phía mình, liền theo bản năng lùi về sau, miệng lắp bắp:
“Không phải tôi mua bài PR hay thuê thủy quân đâu!”
Bàn tay Thiệu Hành khựng lại giữa không trung. Hắn nhìn Thẩm Kỳ Nhiên, hồi lâu sau mới thu tay lại.
“Bài PR? Thủy quân?” Hắn hỏi.
Thẩm Kỳ Nhiên khựng lại.
Chẳng lẽ Thiệu Hành vẫn chưa đọc mấy bài đăng kia? Vậy hắn không phải đến tính sổ?
“Không có gì.” Cậu âm thầm thở phào, lập tức lái sang chuyện khác: “À, Thiệu ca đến tìm tôi có chuyện gì sao?”
Thiệu Hành nhìn chằm chằm cậu một lúc, xác nhận cậu đúng là không có gì nghiêm trọng, rồi đẩy xe lăn chuẩn bị rời đi.
“Không có chuyện gì.” Hắn đáp rồi quay xe rời khỏi phòng.
Thẩm Kỳ Nhiên: “?”
Khi sắp mở cửa, Thiệu Hành đột nhiên dừng lại, dường như nhớ ra điều gì đó, quay đầu nói:
“Đúng rồi, sau lễ phong soái một tuần, cậu cũng phải tham dự.”
Lễ phong soái là truyền thống lớn, tất cả người thân của người được phong đều phải có mặt. Nguyên tác cũng viết rằng nguyên chủ có tham dự, nên Thẩm Kỳ Nhiên không ngạc nhiên: “Ừ, được.”
Thấy Thiệu Hành vẫn đứng ở cửa, nhìn mình không chớp mắt, Thẩm Kỳ Nhiên hơi sững người. Rồi cậu nhanh chóng nhận ra — phản ứng của mình vừa rồi… có phải hơi quá bình thản?
Vì biết trước cốt truyện, cậu cảm thấy việc Thiệu Hành được phong soái là điều đương nhiên. Nhưng thực tế thì đây là sự kiện có thể ghi vào sử sách, đủ để khiến cả mạng lưới dư luận sục sôi.
“Chúc mừng anh, Thiệu ca. À không, giờ nên gọi là Thiệu Soái.”
Thẩm Kỳ Nhiên nghiêm túc điều chỉnh nét mặt, nhìn Thiệu Hành, chân thành nói:
“Dân tâm quy tụ, mọi người đồng lòng — đây là vinh dự mà anh xứng đáng có được. Anh nhất định sẽ trở thành vị Nguyên soái vĩ đại nhất trong lịch sử đế quốc.”
Thiệu Hành không nói gì.