Quay lại Blog

REVIEW: MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Cửu Nguyệt Hi

Cập nhật: lúc 03:07 30 tháng 10, 2025
Cửu Nguyệt Hi Hiện đại ngược nhẹ hiện thực cảm động HE

Không hoa mỹ, không kiểu cách, đối thoại giản dị nhưng ngập tràn cảm xúc. Tống Diệm không phải hình mẫu hoàn hảo, nhưng càng đọc càng khiến người ta nể phục. Hứa Thấm – từ chỗ khiến mình vừa thương vừa bực – cuối cùng lại khiến mình phải cúi đầu khâm phục.

REVIEW: MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Cửu Nguyệt Hi

Nếu bạn không muốn bị spoil và muốn trải nghiệm theo cách riêng của mình thì hãy bỏ qua bài này và tải đọc ngay ebook MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Cửu Nguyệt Hi miễn phí tại đây.

Vừa đọc lại *Một tòa thành chờ anh* của Cửu Nguyệt Hi, đã là lần thứ ba nhưng cảm xúc vẫn vẹn nguyên như lần đầu. Đây là một trong số hiếm những tác phẩm của Cửu Nguyệt Hi khiến mình thực sự thỏa mãn khi khép lại trang cuối. Một kết thúc viên mãn, xúc động đến mức khiến nước mắt rơi.

Blog image

Lính cứu hỏa – Bác sĩ

Trước khi nói đến nội dung, chỉ riêng việc lựa chọn hai nghề của nhân vật chính – một lính cứu hỏa và một bác sĩ ngoại khoa – đã khiến mình bị cuốn hút. Hai công việc tưởng chừng đối lập nhưng đều mang trong mình sứ mệnh bảo vệ sinh mạng con người, đầy gian khổ và trách nhiệm. Bước vào truyện, ta không chỉ thấy tình yêu mà còn là bức tranh chân thật về cuộc sống – nơi cơm áo, sự nghiệp và gia đình đan xen. Mối tình của họ lớn dần trên nền hiện thực khắc nghiệt, đầy tổn thương và nước mắt, khiến người đọc chỉ biết lặng thinh mà rưng rưng.

Blog image

Cách Cửu Nguyệt Hi khắc họa nhân vật

Không hoa mỹ, không kiểu cách, đối thoại giản dị nhưng ngập tràn cảm xúc. Tống Diệm không phải hình mẫu hoàn hảo, nhưng càng đọc càng khiến người ta nể phục. Hứa Thấm – từ chỗ khiến mình vừa thương vừa bực – cuối cùng lại khiến mình phải cúi đầu khâm phục.

Về Tống Diệm

Thoạt đầu, anh ta có vẻ cục cằn và bốc đồng, nhưng càng về sau, càng thấy anh là người đàn ông kiên định, mạnh mẽ và có chiều sâu. Trong công việc, anh là trung đội trưởng quyết đoán, luôn đặt đồng đội và nhiệm vụ lên hàng đầu. Ngoài đời, anh điềm đạm, sống có nguyên tắc. Trong tình yêu, anh là kiểu người cứng rắn nhưng vô cùng chung thủy – âm thầm gánh chịu và hy sinh.

Mười năm sau khi gặp lại, dù vẫn còn yêu Hứa Thấm tha thiết, anh vẫn chọn lùi bước. Anh hiểu, khúc mắc giữa cô và gia đình vẫn chưa được hóa giải, nếu vội vàng quay lại, cả hai sẽ lại tổn thương thêm lần nữa. Anh đẩy cô ra không phải vì hết yêu, mà vì muốn cô có đủ dũng khí để tự làm chủ cuộc đời mình.

Mình nhớ mãi cảnh Hứa Thấm say rượu đến tìm anh, vừa khóc vừa thổ lộ nỗi lòng: cô chỉ biết làm bác sĩ vì đó là việc duy nhất cô có thể toàn tâm toàn ý. Còn anh – vẫn đứng đó, lặng im. Mình tưởng tượng ra cảnh người đàn ông ấy phải nén chặt cảm xúc, không dám quay đầu lại, vì một khi quay lại, anh sẽ không thể rời đi được nữa.

Sau này, Hứa Thấm mới biết chính mẹ nuôi – người cô luôn tôn kính – đã khiến Tống Diệm mất tất cả. Bị hãm hại, bị đánh gục sự nghiệp, anh vẫn không oán hận, chỉ lặng lẽ gây dựng lại từ đầu. Anh dành dụm từng đồng, chỉ mong một ngày có thể cho cô một mái ấm. Đồng đội từng nói: “Năm đó, nó vì em mà liều mạng như điên. Tưởng chừng không còn sống nổi.”

Tống Diệm là người hiểu rõ hơn ai hết cái giá của công việc mình làm. Mỗi lần đi cứu nạn, anh đều đặt cược với sinh mạng. Nhưng anh từng nói: “Làm việc này lâu rồi, anh không còn để tâm thích hay không nữa, chỉ nghĩ đó là trách nhiệm, đã làm thì phải làm cho tốt.” Câu nói ấy khiến mình nể phục đến tận cùng.

Blog image

Về Hứa Thấm

Lúc đầu, Hứa Thấm khiến mình khó chịu. Cô yếu đuối, rụt rè, không dám đối mặt với tình yêu hay hiện thực. Nhưng khi hiểu rõ quá khứ cô, mình mới thấy thương. Một đứa trẻ lớn lên trong nỗi sợ bị bỏ rơi, từng chứng kiến mẹ ruột tự thiêu cả nhà, sau này được nhận nuôi nhưng vẫn sống trong dè chừng và bất an. Cô không dám trái ý ai, chỉ khi ở cạnh Tống Diệm mới thực sự là chính mình. Chính sự mong manh đó lại khiến Tống Diệm không thể không bảo vệ.

Ban đầu, Hứa Thấm như một chiếc vỏ rỗng – sống mà không thật sự sống. Gặp lại anh, những cảm xúc chôn giấu lâu ngày trỗi dậy: đau đớn, hối tiếc, khao khát. Cô được nhà họ Mạnh đối xử tốt, nhưng cái tốt đó lại đầy tính toán. Như lời Tống Diệm nói với Mạnh Yến Thần: “Các người đã đẩy cô ấy đến bờ vực. Cô ấy uống thuốc ngủ, thuốc chống trầm cảm. Nếu cứ thế này, tôi không biết đến bao giờ cô ấy sẽ gieo mình xuống.” Một câu nói mà mình đọc xong vẫn thấy nghẹn.

Dù lạnh lùng, nhưng đôi khi Hứa Thấm lại có những câu nói khiến người ta phải dừng lại suy nghĩ: “Bác sĩ không phải chúa cứu thế, chỉ cần làm tròn bổn phận của mình là đủ.” Một sự thật giản đơn mà thấm thía.

Trận động đất ở Vạn Hương

Từ đây trở đi, truyện thực sự chạm đến đỉnh cảm xúc. Khi thảm họa xảy ra, cả hai đều lao vào tuyến đầu. Họ biết nguy hiểm nhưng không ai lùi bước. Cảnh hai người gặp lại giữa khói bụi, thoáng nhìn nhau như hàng ngàn điều muốn nói mà chẳng thể cất lời, khiến mình liên tưởng đến cảnh trong *Hậu duệ mặt trời*.

Khoảnh khắc Hứa Thấm cùng Tống Diệm cứu đứa bé trong bụng người mẹ đã mất – đó không chỉ là sự cứu rỗi sinh mạng mà còn là biểu tượng cho hi vọng giữa đổ nát. Và khi Tống Diệm bị thương, bị đè dưới đống gạch, bàn tay anh lòi ra giữa tro bụi – hình ảnh ấy khiến mình nghẹn ngào. Hứa Thấm nắm lấy tay anh, chưa kịp nói lời nào thì anh đã bị đưa đi cấp cứu. May thay, anh sống sót.

Chính biến cố này khiến họ nhận ra, chẳng có lý do gì để tiếp tục tránh né nữa. Cái chết ở ngay trước mắt, mà họ lại để tình yêu bị vùi lấp suốt mười năm.

Blog image

Tình yêu của họ

Tình yêu của Tống Diệm và Hứa Thấm vừa chân thực vừa tàn nhẫn. Nó không màu hồng, mà đầy thương tích, mất mát và thử thách. Nhưng qua tất cả, họ vẫn tìm thấy nhau. Họ sinh ra để dành cho nhau – tách rời sẽ không còn trọn vẹn. Một chi tiết mình rất thích là việc Tống Diệm luôn khuyến khích Hứa Thấm sống thật với cảm xúc, không cần gồng mình để vừa lòng ai cả. Vì người yêu bạn thật lòng, sẽ luôn quan tâm xem bạn có đang tổn thương không.

Nếu Hứa Thấm coi Tống Diệm là mục tiêu sống, thì anh lại xem cô là lý do để sống tiếp. Khi anh bị ngã từ tầng thượng, anh biết nếu mình chết, cô sẽ không thể sống nổi. Và đúng như thế, cô từng nói: “Nếu anh hy sinh, em cũng sẽ đi theo anh.”

Cuối cùng, Hứa Thấm không còn sợ hãi nữa. Cô chọn đứng về phía anh, cùng anh đối mặt với mọi thứ, vì cô hiểu: đôi khi, quan tâm đến người mình yêu quan trọng hơn tất cả danh vọng hay vật chất.

Gia đình và nhân sinh

Gia đình Tống Diệm không giàu có, nhưng đầy tình thương. Còn nhà họ Mạnh – đủ đầy vật chất nhưng thiếu nhân tâm. Càng đọc càng thấy rõ, gia đình chính là cái nôi hình thành nhân cách con người. Một đứa trẻ lớn lên trong yêu thương sẽ mạnh mẽ và bao dung, còn trong áp lực và giả dối, nó sẽ học cách thu mình để tồn tại.

Lời kết

Blog image

Với mình, *Một tòa thành chờ anh* không chỉ là tiểu thuyết ngôn tình mà là một mảnh cắt của cuộc sống – đầy hơi thở con người và giá trị nhân văn. Mỗi lần đọc lại, mình lại phát hiện thêm những tầng ý nghĩa sâu sắc hơn, như thể Cửu Nguyệt Hi đã gửi gắm trong từng câu chữ cả một thế giới đầy thương, đầy tình và đầy hi vọng.

Tải miễn phí Ebook MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Cửu Nguyệt Hi

Chia sẻ bài viết

Facebook Twitter

Bài viết liên quan