- Trang chủ
- Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
- Chương 60
Chương 60
Truyện: Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
Tác giả: Chỉ Y
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Bên cạnh vang lên tiếng thở nhẹ, Chung Tử Thương ngủ rồi.
Đã hơn 12 giờ, Hạ Bạch cũng định đi ngủ, khi cậu muốn di động thì bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lại cầm lên tìm một cái tên, Hoàng Vị Bình.
Khi phim《Thoát Khỏi Đảo Hoang 》mới bắt đầu, lúc tên đạo diễn và nhà làm phim xuất hiện. Hoàng Vị Bình chính là đạo diễn 《Thoát Khỏi Đảo Hoang 》.
Hạ Bạch nhìn chằm chằm trang web rất lâu, trong hiện thực, quả thực có một đạo diễn trẻ vô danh tên là Hoàng Vị Bình.
Anh ta đã đạo diễn hai quảng cáo, một phim sitcom và một phim mạng, tất cả đều là những tác phẩm rất bình thường, ngay cả bị mắng cũng rất ít.
Điều khiến cho Hạ Bạch ớn lạnh hơn nữa là, cậu nhìn thấy đạo diễn nói mình sẽ làm một bộ phim chấn động cả giới điện ảnh. Bởi vì anh ta không nổi tiếng, nên không có nhiêu người chú ý đến anh ta, cho dù có người chú ý đến thì cũng cảm thấy anh ta đang mạnh miệng khoác lác, lời này hoàn toàn không thu hút được bất kỳ sự chú ý nào.
Cậu không chỉ tìm được một sinh viên y khoa Sở Tuyết Lâm ở hiện thực, còn tìm được một đạo diễn nghèo Hoàng Vị Bình, đây đều là trùng hợp sao?
Hạ Bạch không ngủ được.
Cậu nghĩ nghĩ rồi gửi tin nhắn cho Hoa Hạo Minh, [Ngủ rồi sao?]
Hoa Hạo Minh: [Còn chưa, sao thế? ]
Hạ Bạch: [Tôi tìm được một nữ sinh viên tên Sở Tuyết Lâm từng tốt nghiệp học viện y Hòa Bình, còn tìm được một đạo diễn tên Hoàng Vị Bình có cùng tên và thân phận như trong rạp chiếu phim Hài Hòa.]
Một lát sau bên kia mới trả lời: [Cậu mới vào trò chơi hai lần đã phát hiện rồi?]
Hạ Bạch: [Có ý gì?]
Hoa Hạo Minh: [Đúng vậy, một số câu chuyện trong map trò chơi đúng là có liên quan với hiện thực. Một số chuyện bị che giấu trong hiện thực, vì nhiều lý do khác nhau không muốn người ta biết sẽ xuất hiện phóng đại trong trò chơi. Ví dụ như Sở Tuyết Lâm, cô ấy đúng là đã chết, có lẽ chết do điều trị mục nát, nhưng có thể không có em gái ở trong miệng, cái chết không rõ nguyên nhân của cô ấy đã được trò chơi chuyển thể thành câu chuyện. ]
Mặc dù đoán được một ít, khi xem câu trả lời của Hoa Hạo Minh, trong lòng Hạ Bạch vẫn gợn sóng không ít.
Hoa Hạo Minh: [Tôi mới vừa xem phó bản rạp chiếu phim Hài Hòa của các cậu rồi, đạo diễn có thể muốn làm một bộ phim chân thực ở một số khía cạnh, nhưng không khoa trương như trong trò chơi vậy, nếu trên đảo có nhiều người chết như thế thì sao chẳng có một tin tức nào? Cũng không có tin tức phim nào được đưa ra. Bọn họ chỉ là linh cảm của trò chơi mà thôi. ]
Hạ Bạch: [ Hoàng Vị Bình còn sống không? ]
Hoa Hạo Minh: [Đã chết rồi. Sở Tuyết Lâm cũng đã chết. Trò chơi thích tìm linh cảm từ người chết lắm. ]
Nếu cốt truyện bối cảnh phó bản map trò chơi bắt nguồn từ hiện thực, từ những câu chuyện chưa biết trong hiện thực, vậy thì các người chơi đặt tên cho trò chơi là Đi Tìm Sự Thật, thật đúng là chuẩn không cần chỉnh rồi.
Hoa Hạo Minh: [ Đừng nói chuyện này với ai. Đây cũng là nguyên nhân các đoàn đội như hội Thánh Du có thể phát triển, ngoại trừ bọn họ nói trò chơi giúp nhân loại tiến hóa, chuyện này cũng bị bọn họ tuyên truyền thành “Thay trời hành đạo”. ]
Hạ Bạch: [Được.]
Trước khi kết thúc cuộc nói chuyện, Hoa Hạo Minh gửi cho cậu một cái tên.
Hoa Hạo Minh chỉ nói: [Đội trưởng. ]
Hạ Bạch nghĩ nghĩ rồi gửi lời mời kết bạn.
Mười phút sau, đã kết bạn thành công.
Lăng Trường Dạ gửi cho cậu một sticker bé con [Xin chào], Hạ Bạch trở lời bằng một sticker cún ngốc [Xin chào], sau đó hai bên không nói chuyện nữa.
Biệt danh trên mạng của Lăng Trường Dạ là [Không có việc gì đừng tìm tôi], ảnh đại diện là một chiếc quan tài màu đen khiến mọi người mất hẳn h.am mu.ốn nói chuyện chuyện.
Khi Hạ Bạch sửa ghi chú tên của anh, đầu tiên là cậu nghĩ đến dáng chết trên tế đàn của anh, sau đó nghĩ đến lúc mình khâu xác cho anh, cuối cùng lại nghĩ đến kỹ năng anh đã sử dụng ở trong trò chơi, ghi chú một cái [CC].
Hạ Bạch: [Tôi cho rằng kỹ năng của anh là tái sinh, tổ hợp tứ chi gì đó. ]
CC: [Nếu cậu nói thế thì đúng là tôi cũng có. Đó là kỹ năng cơ thể của tôi.]
Hạ Bạch sửng sốt một chút, đúng là từ trò chơi đến người chơi đều chưa từng nói một người chỉ có một kỹ năng. Kỹ năng linh hồn chắc là chỉ có một cái, nhưng có kỹ năng linh hồn không có nghĩa là không thể không có được kỹ năng cơ thể và đạo cụ kỹ năng, đặc biệt là những người đã vào nhiều trò chơi, có thể nhận được phần thưởng trò chơi trong hầu hết các trường hợp.
Có thể là đêm tối gây rối, thấy Lăng Trường Dạ trả lời vấn đề này, Hạ Bạch lại hỏi một câu mà cậu rất muốn biết vào lúc này.
Hạ Bạch: [Sao anh bị kéo vào trong phim thế?]
Cậu hỏi xong thì có hơi hối hận, trước đó khi viện nghiên cứu hỏi, Lăng Trường Dạ cũng không trả lời, lúc ấy anh chỉ nói liên quan đến chuyện riêng tư, đúng là một chuyện riêng tư, bọn họ đều biết chuyện này có liên quan đến trải nghiệm cá nhân cùng với dục niệm trong lòng, là chuyện vô cùng riêng tư.
CC: [Chắc là không khác cậu lắm.]
Hạ Bạch sửng sốt một chút, sau đó ngơ ngác ấn tắt điện thoại rồi nhét xuống dưới gối.
Bên kia không còn “Đang nhập tin nhắn”, Lăng Trường Dạ đặt điện thoại lên bàn, vào phòng tắm. Chờ khi anh mặc áo choàng tắm từ trong phòng tắm bước ra khỏi phòng tắm, một tin nhắn hiện lên giữa màn hình.
Cái Bánh Bẩn Bẩn: [Ồ.]
Lăng Trường Dạ ngồi ở trên sô pha, kẹp điện thoại giữa ngón trỏ và ngón giữa dài chắc khỏe quay một vòng, nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Thành phố Tuyền Quảng bị trò chơi tấn công thủng đến trăm ngàn lỗ, ban đêm không có nhiều ít ánh đèn, xa xa có một mảnh bóng tối không thể nhìn thấy rõ, những căn phòng có đèn sáng trong các tòa nhà cao tầng cũng thưa thớt như sao trên trời.
Sáng nhất chính là bệnh viện chỉnh hình này, không biết ở đâu lại có một trò chơi bị phá rồi, xe cứu thương đang gào thét lao tới đây, vội vội vàng vàng mang đến một loạt tiếng kêu khủng hoảng và tiếng khóc bi thương, phía dưới là một đám đông bận bịu, những tiếng la hét, tiếng kêu, lời an ủi …… tất cả đều tập mãi thành quen với màu đen trắng vô cảm.
Xoay một vòng rồi một vòng, chiếc điện thoại di động đang xoay tròn giữa mấy ngón tay dừng lại.
Lăng Trường Dạ gửi cho Cái Bánh Bẩn Bẩn một tin nhắn: [ Nếu cậu có thể chịu được một tuần vào trò chơi một lần, thường xuyên bôn ba các nơi, ngày mai tôi sẽ cập nhật thông tin thân phận của cậu ở Cục quản lý trò chơi. ]
Vào rạng sáng ngày hôm sau, Hạ Bạch đã xuất hiện ở trước cửa phòng bệnh VIP của Lăng Trường Dạ.
Đêm qua cậu ngủ rồi nên không thấy tin nhắn trên điện thoại, sáng nay sau khi mở mắt ra nhìn thấy thì bật dậy khỏi giường, chỉ đánh răng rửa sơ cái mặt rồi chạy đến đây.
Cậu vừa xuất hiện ở cửa, cửa đã được mở ra.
Lăng Trường Dạ trông như vừa mới dậy, trên người mặc áo ngủ, đôi mắt phượng buồn ngủ rũ xuống, chỉ nhướng lên một con mắt nhìn về phía Hạ Bạch, “Vào đi.”
Hạ Bạch ngoan ngoãn đi vào.
Phòng bệnh VIP đương nhiên là phòng đơn, còn là phòng kép, Hạ Bạch ngồi ở trên sô pha chờ Lăng Trường Dạ rửa mặt thay quần áo.
Chờ một hơi tận một tiếng đồng hồ.
Hạ Bạch: “……”
Lần đầu tiên cậu mới biết hóa ra rửa mặt thay quần áo cũng cần thời gian dài như vậy, khi Lăng Trường Dạ đi ra, cậu lại cảm thấy chờ thời gian lâu như vậy cũng phải rồi.
Lăng Trường Dạ lại sáng bừng lên, mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình sạch sẽ và quần đen đơn giản, mỗi một sợi tóc đều lộ ra hơi thở nhẹ nhàng tự do, lại có cảm giác được chăm sóc cẩn thận..
Anh bưng hai ly hồng trà đến, khi đưa một ly trong đó cho Hạ Bạch, Hạ Bạch nhìn nhìn thấy ngón giữa anh ta đeo một chiếc nhẫn đá quý màu xanh lam, không có khảm gì, chỉ có một chiếc nhẫn cổ đơn giản. Chiếc nhẫn đá quý kia nhẹ nhàng và sâu lắng như nước biển trong vắt.
Cùng lúc đó, Hạ Bạch ngửi được một mùi thơm như có như không. Cậu lớn lên ở trong núi, từng ngửi được tất cả các loại cỏ cây, nhưng cũng không ngửi được mùi này thuộc về loại nào trong thiên nhiên, như là mảnh đất thần bí chưa bị phát hiện, nước biển và cây cối cùng cộng sinh.
Trong lúc Hạ Bạch nhìn chiếc nhẫn, Lăng Trường Dạ đã mở di động, Dương Mi và Hoa Hạo Minh nhận được tin tức cũng tới.
Hạ Bạch không biết Lăng Trường Dạ ở phòng bệnh nào, cậu hỏi Hoa Hạo Minh. Hoa Hạo Minh biết được Hạ Bạch sẽ gia nhập đội Công Kiên, đương nhiên sẽ đến xem, trên đường đến đây lại bị Dương Mi bám dính lấy.
Bọn họ cùng đến chứng kiến và chào mình Hạ Bạch gia nhập vào đội của mình.
Lăng Trường Dạ hỏi Hạ Bạch: “Nghĩ kỹ rồi?”
Hạ Bạch nghiêm túc gật đầu, “Nghĩ kỹ rồi, tôi muốn vào trò chơi nhiều hơn, một tuần một lần hoàn toàn không có vấn đề gì cả.”
Lăng Trường Dạ đẩy điện thoại đến trước mặt cậu, bảo cậu điền thông tin của mình.
Trong xã hội hiện thực, một số trang web bí mật không thể mở được trên điện thoại di động, ngay cả khi mở được thì cũng không thể hoạt động được, muốn đến mở trên máy tính của một địa điểm riêng.
Mọi thứ lại khác sau khi trò chơi đến, bởi vì mỗi người chơi đều có một cái app trò chơi trong di động, app cao hơn khoa học kỹ thuật trong hiện thực, lại chứa đựng những thông tin liên quan đến sự sống chết của người chơi, di động dù sao cũng trở thành công cụ an toàn nhất và có quyền hạn tối cao nhất.
Điểm nhập thông tin dành cho các thành viên đội Công Kiên thuộc Bộ Hành động của Cục quản lý trò chơi ở trong di động của Lăng Trường Dạ.
Lúc này Hạ Bạch đang điền kỹ năng và thông tin chi tiết của mình vào cột “Thêm thành viên mới”.
Khi cậu điền vào, ba người liền nói thông tin của đội Công Kiên và Cục quản lý trò chơi với cậu.
Lăng Trường Dạ: “Đội Công Kiên thuộc Phòng Hành động của Cục quản lý trò chơi, cộng thêm cậu có tất cả 49 thành viên. Trong đó có 7 người thuộc nhóm Vong Xuyên.”
Cục quản lý trò chơi là một tổ chức chính thức, bốn phòng hai viện một trạm, chia ra là Phòng Thông tin, Phòng Hậu cần, Phòng Đối ngoại, Phòng Hành động, Viện nghiên cứu, Viện giáo dục và Trạm Cứu hộ.
Phòng Thông tin có phụ trách thu thập, nhập toàn bộ thông tin, liên hệ với người chơi, đăng tin, quản lý nhân sự, v.v.
Phòng Hậu cần chịu trách nhiệm về rất nhiều thứ, đây chính là bộ phận có nhiều đội và nhân viên nhất Cục quản lý trò chơi.
Trạm Cứu hộ là một bộ phận bị tách ra vì Phòng Hậu cần chịu quá nhiều áp lực, không chịu trách nhiệm giải cứu người chơi trong trò chơi, mà là một trạm cứu hộ khẩn cấp di động hướng ra ngoài xã hội. Giống như trò chơi thường xuyên xuất hiện trong thành phố Tuyền Quảng lần này, nếu gửi yêu cầu hỗ trợ đến Trạm Cứu hộ thì toàn bộ Trạm cứu hộ sẽ đóng quân tại đây.
Phòng Đối ngoại nhìn tên đoán nghĩa, chính là bộ phận liên lạc Cục quản lý trò chơi với các phòng ban thuộc mọi tầng lớp xã hội bên ngoài. Ví dụ, khi Lão Dương cần đến đồn cảnh sát để điều tra một người, cũng cần phải thông qua Phòng Đối ngoại. Khi map lớn xuất hiện tại địa phương, Phòng Đối ngoại sẽ liên hệ với các bộ phận liên quan của địa phương để hợp tác và hỗ trợ.
Phòng Hành động đương nhiên bao gồm các hành động, chủ yếu nhằm vào công phá cùng dọn dẹp trò chơi, cốt lõi là đội Công Kiên. Ngoại trừ cái này, nếu có nếu có những người chơi sử dụng kỹ năng của mình để tự tổ chức nhằm gây hại cho xã hội thì cũng sẽ cần người của Phòng Hành động đứng ra giải quyết, thường xuyên giao tiếp với các đoàn thể của hội Thánh Du. Tóm lại, là đại diện cho sức chieesnd đấu của Cục quản lý trò chơi.
Viện nghiên cứu đương nhiên là làm nghiên cứu, chính là nghiên cứu trò chơi, trò chơi xuất hiện, chiến lược công phá trò chơi, trục xuất trò chơi…..
Viện Giáo dục nghe có vẻ rất ôn hòa, là nơi quản lý và giáo dục người chơi, nhưng ra vòng chính là nhà tù dành cho người chơi.
Hạ Bạch đã sớm biết được mấy cái này, có một số là bọn họ nói cậu mới biết được.
Ví dụ như cuậ biết đội Công Kiên, cho rằng trong đội này chỉ có mười mấy người, dù sao thì Hoa Hạo Minh cũng từng “Tiểu đội của chúng tôi”, không ngờ lại có nhiều người như vậy. Nghĩ cũng đúng, có nhiều trò chơi cần công phá như thế, mười mấy người sẽ bận đến thế nào chứ.
Cậu cũng không biết đội Công Kiên còn có một nhóm Vong Xuyên, cái này vừa nghe cứ như đội cảm tử. Lăng Trường Dạ, Dương Mi và Hoa Hạo Minh đều ở bên trong.
Hạ Bạch điền xong thông tin, Lăng Trường Dạ xem lại một lần, giúp cậu nộp lên.
Hạ Bạch chính thức trở thành thành viên thứ 49 của đội Công Kiên thuộc Phòng Hành động của Cục quản lý trò chơi.