- Trang chủ
- Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
- Chương 90
Chương 90
Truyện: Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
Tác giả: Chỉ Y
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Dương Mi đi đến bên cạnh Hạ Bạch, ngồi xuống ghế bên cạnh cậu.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi hồng bên cạnh Viện phó Dương lập tức nói: "Làm phiền các vị đến đây một chuyến, chúng tôi là người của Viện nghiên cứu thuộc Cục quản lý trò chơi, tôi là thành viên của tổ nghiên cứu chiến lược trong trò chơi. Hôm nay muốn mời các vị nói một chút về map trò chơi Đài truyền hình Hoa Ninh, nghe nói đây là một map đặc biệt, kinh nghiệm phá game của các vị vô cùng quan trọng, kính xin các vị có thể cố gắng chia sẻ kỹ càng với chúng tôi."
"Xin hỏi, có ai muốn đứng ra nói không?"
Không ai lên tiếng.
Thật ra người đứng ra nói thích hợp nhất chính là ba người chưa từng phẫu thuật, bọn họ chưa từng bị các bộ phận của người chết cắn nuốt, tư duy rõ ràng nhất, nhưng ba người bọn họ đều không nói chuyện.
"Nếu không để tôi nói đi." Trương Nhuận Nguyệt và Thạch Đan Phượng đồng thời mở miệng.
Trương Nhuận Nguyệt thấy thế làm đưa tay ra hiệu "Mời chị", "Có lẽ chị rõ hơn tôi."
Thạch Đan Phượng làm người nói chính.
"Sau khi chúng tôi vào trò chơi thì được thông báo phải tham gia một chương trình tuyển chọn tên Idol 404. Vòng đầu tiên là sân khấu đánh giá sơ bộ, mỗi người chúng tôi lên sân khấu biểu diễn cho ba giám khảo không biết là người hay là quỷ, cùng với một đám khán giả quỷ ở sau màn hình, bọn họ sẽ đánh giá cấp bậc cho chúng tôi. Căn cứ theo cấp bậc, chúng tôi được chia ra thành ba nhóm là nhóm loại tốt, nhóm loại trung và nhóm loại kém."
"Ba nhóm chúng tôi tổng cộng phải tham gia bốn lần đánh giá và tranh tài, trong đó hai vòng đánh giá cá nhân, hai vòng đoàn đội, quy tắc bị loạn đều vô cùng nghiêm khắc, bị loại tức là tử vong."
"Dưới sự uy h**p của cái chết, chúng tôi tìm kiếm khắp nơi để có thể qua được đánh giá. Có hai giám khảo cho chúng tôi hai con đường, một là cố vấn hình thể nói với chúng tôi có thể phẫu thuật thẩm mỹ. Một là thực tập sinh tốt nghiệp của mùa trước, cố vấn tài năng nói với chúng tôi tiết mục biểu diễn phải thu hút sự chú ý mới được."
Cô ta nói rất rõ ràng, những người khác không chen lời bổ sung.
Người phụ nữ của Viện nghiên cứu kia hỏi: "Hai cách này đúng không? Là cạm bẫy của bọn họ sao?"
Thạch Đan Phượng: "Sự thật đã chứng minh là đúng."
"Nhưng sửa mặt thật ra là đổi các bộ phận trên mặt, dùng bộ phận không hài lòng của chúng tôi đổi một phận mà mình hài lòng khác, bộ phận được đổi lấy là của người chết. Bộ phận của những người chết này cấy ghép lên mặt chúng ta, sẽ cắn nuốt bản thân, hoặc nói là linh hồn chúng tôi. Nếu sửa mặt ngay từ đầu, trò chơi còn chưa kết thúc thì sẽ bị cắn nuốt thành một cái xác không. Sửa quá nhiều bộ phận, cũng sẽ nhanh chóng mất đi bản thân, biến thành một cương thi xinh đẹp."
"Mất đi bản thân, cương thi xinh đẹp? Trò chơi lần này lại giễu cợt rồi." Người phụ nữ áo sơ mi hồng nở nụ cười, tiếp tục hỏi: "Nếu như các chị phát hiện sớm một chút thì sẽ không sửa mặt, nhất định có cơ chế gì đó buộc các ngươi đi sửa, là cơ chế thi đấu tàn khốc sao?"
"Đúng vậy." Thạch Đan Phượng gật đầu: "Một mặt, bản thân rất nhiều người chơi đều là cấp F, nhưng đánh giá cá nhân lại phải loại cấp F và cấp E, chúng tôi nhất định phải nâng cao cấp bậc của bản thân. Mặt khác, thi đấu đoàn đội là thi đấu, nếu như người khác sửa, chúng tôi không sửa thì sẽ thua, chúng tôi không thể không sửa."
"Tất cả các chị đều phẫu thuật thẩm mỹ rồi sao?" Viện phó Dương đột nhiên hỏi.
Chuyện này không có cách nào che giấu, Thạch Đan Phượng lắc đầu, "Đội trưởng Lăng, Dương Mi và Hạ Bạch không sửa."
"Ba vị chưa sửa dựa vào đâu qua vòng?"
"Dựa vào tài năng."
"Tài năng gì?"
Lăng Trường Dạ chen vào: "Xin lỗi, chúng tôi không thể nói các màn diễn tài năng trong trò chơi ra, phần lớn có thể qua được đánh giá đều là có kỹ năng, thuộc về riêng tư cá nhân."
Vưu Mạc Hàn và Thạch Đan Phượng đều nhìn anh một cái.
Viện phó Dương lần lượt nhìn bọn họ, đẩy mắt kính, gật đầu nói: "Xin tiếp tục."
Thạch Đan Phượng: "Những thứ khác cũng không có gì, cách chơi trò chơi tôi đều đã nói rồi."
Người phụ nữ mặc áo sơ mi hồng hỏi: "Sự chú ý mà cố vấn tài năng đã nói cũng không phải bẫy sao?"
"Không phải." Lần này người trả lời là Trương Nhuận Nguyệt: "Hai trận đấu cuối cùng, lưu lượng và dữ liệu hóa chính là số lượng quỷ xem thêm vào hệ thống tính điểm, có thể thu hút được nhiều quỷ hơn, quả thật sẽ đạt được thành tích tốt hơn."
"Được, thật sự là một trò chơi tàn khốc." Cô nói, là một nhân viên chuyên nghiên cứu trò chơi, không biết đã nghe qua bao nhiêu trò chơi, có lẽ cô chỉ cần nghĩ một chút là có thể hiểu được sự tàn khốc trong đó, cô nói: "Vất vả cho các anh chị rồi."
Cô nhìn về phía Viện phó Dương, anh ta nói: "Cảm ơn sự phối hợp của các vị."
Thuật lại trò chơi kết thúc, màn hình tối sầm.
Vưu Mạc Hàn đứng dậy nói: "Màn biểu diễn kia của tôi, các anh không cần cố ý giấu diếm cho tôi, tôi không ngại người khác biết, bản thân tôi chính là diễn viên biểu diễn s*x show."
Thạch Đan Phượng gật đầu, cười nói: "Cảm ơn các người đã chu đáo che giấu, nhưng không sao đâu, chúng tôi không thèm để ý."
"Không phải giấu diếm cho các anh, trong biểu diễn tài năng chúng tôi cũng bại lộ kỹ năng không muốn để người khác biết." Lăng Trường Dạ cũng thản nhiên đứng lên, "Quân tử giao hẹn, tất cả biểu diễn tài năng trong trò chơi này, không ai được nói ra ngoài?"
Vưu Mạc Hàn nhìn về phía anh, nói: "Được."
"Đoàn trưởng Vưu, anh bị ép sao?" Hạ Bạch đột nhiên hỏi.
Vưu Mạc Hàn sửng sốt một chút, hăn biết rõ Hạ Bạch hỏi cái gì, thẳng thắn chân thành nói với cậu: "Lúc đầu đúng là như vậy, nhưng sau đó chúng tôi cũng chấp nhận. Chúng tôi không trộm không cướp, dựa vào biểu diễn nuôi sống bản thân và người nhà cũng không mất mặt."
"Ừm." Hạ Bạch tiếp tục hỏi: "Vậy con của hai người, là mất ở chỗ biểu diễn sao?"
"Đúng mà cũng không phải." Vưu Mạc Hàn nói: "Tôi không nói rõ ràng ở trong game với các cậu, chỉ nói là mất tích. Thật ra là người lúc đầu ép chúng tôi đã cưỡng ép đưa con của chúng tôi đi, không biết muốn làm gì, sau đó bọn họ nói con của chúng tôi chạy mất, chúng tôi thăm dò được nó đã thật sự chạy trốn, vẫn luôn tìm nó."
"Tôi hiểu rồi, tôi đã xem ảnh chụp của cậu ấy, nếu như sau này gặp được sẽ liên hệ với xã đoàn của các anh." Hạ Bạch nói dối.
"Cảm ơn cậu." Vưu Mạc Hàn nói.
Thạch Đan Phượng cố ý lưu lại phương thức liên lạc của bọn họ, "Vậy chúng tôi đi trước."
Hai người dẫn Đơn Gia Dương đã ngốc nghếch rời khỏi phòng 201, rất nhanh bóng dáng của họ xuất hiện ở ngoài cửa bệnh viện, không có xe, bọn họ cứ như vậy cùng nhau đi vào trong bóng tối ở phương xa.
"Đoàn trưởng Vưu nói bọn họ chấp nhận, không chỉ là anh ta, vợ đoàn trưởng và người tên Thiện Gia Dương kia có phải cũng có trải qua giống anh ta hay không?" Trương Nhuận Nguyệt cảm khái: "Bọn họ là một nhóm người số khổ."
"Không phải." Hạ Bạch lắc đầu: "Bọn họ không cảm thấy khổ, cũng không phải là người số khổ."
Trương Nhuận Nguyệt sửng sốt một chút, gật đầu.
Bọn họ cũng giải tán.
Lăng Trường Dạ còn có chuyện khác cần đi xử lý, nhóm Trương Nhuận Nguyệt muốn đi đăng ký thông người chơi, Hạ Bạch và Dương Mi cùng nhau trở về phòng bệnh.
Trên đường, Hạ Bạch hỏi Dương Mi: "Sa không nói câu nào thế?"
Dương Mi không thuộc về người ít nói, vừa rồi luôn không nói chuyện, có chút kỳ quái.
"Đi ra khỏi trò chơi buồn ngủ mệt mỏi muốn chết, làm gì có sức lực nói gì với Viện nghiên cứu chứ" Dương Mi che miệng ngáp một cái, ngẩng đầu nhìn về phía cậu: " Em trai Hạ Bạch, em có thể cõng anh về không?"
Hạ Bạch: "..."
Hạ Bạch chất phác nghiêm mặt ngồi xổm xuống trước người anh ta.
Dương Mi sửng sốt một chút, phì cười một tiếng, kéo Hạ Bạch lên ôm cổ cậu nở nụ cười, "Em trai coi là thật à, em trai đối xử với anh tốt quá à."
Hạ Bạch ngốc mặt đẩy mặt Dương Mi tới gần ra, "Tôi không phải quỷ."
"Anh cũng chỉ có thể thu hút quỷ sao?" Dương Mi nói: "Hoa Hạo Minh nói anh đã bị ướp vị rồi, em xem anh không có cảm giác mối tình đầu không?"
Hạ Bạch trực tiếp: "Không có."
Dương Mi: "Vậy mối tình đầu của em là như thế nào?"
Hạ Bạch: "Không có mối tình đầu."
"Trời ạ, em trai là trai tân rồi!" Dương Mi vừa kinh ngạc vừa vui vẻ nói, lập tức giống như sống lại lần nữa, vội vàng lấy điện thoại di động ra, "Anh phải nói nhanh với đội trưởng mới được."
Khuôn mặt của Hạ Bạch trông càng thêm ngây ngốc, linh hồn vác xe lửa bỏ chạy.
"Không, không phải, tại sao phải nói với đội trưởng?" Hạ Bạch mờ mịt hỏi: "Chúng ta cũng phải báo cái này lên sao?"
"Người bình thường không cần báo cáo, nhưng mà em..." Dương Mi gõ chữ xong, quay đầu nhìn Hạ Bạch, cười cong mắt, "Em có thể sẽ trở thành người cộng tác của đội trưởng, cộng tác với nhau càng quen thuộc càng tốt, phải nói mới được."
Hạ Bạch: "Cộng tác?"
"Ừ, hầu hết mọi người trong đội Công Kiên của chúng ta đều có người cộng tác, chính là người phối hợp trong trò chơi, cùng vào trò chơi." Dương Mi nói: "Em và đội trưởng đều đang chưa có ai cả."
"Vậy còn anh?" Hạ Bạch hỏi: "Người cộng tác của anh là ai?"
"Anh thử mấy người rồi." Dương Mi nói: "Gần đây đang thử với Hoa Hạo Minh, anh ta đến đây để tìm anh đó, có điều gần đây không phải em đang dẫn anh sao, anh ta liền dẫn Nhị Oa ấy."
Hạ Bạch: "..."
Luôn cảm thấy lời của anh ta có chỗ nào đó kỳ quái lắm.
Còn chưa nghĩ rõ ràng chỗ nào kỳ quái thì điện thoại di động của Hạ Bạch đã vang lên.
Lúc này đột nhiên có nhiều tin nhắn đến, Hạ Bạch không hiểu sao cảm thấy có chút không ổn, không muốn mở điện thoại ra.
Cảm giác của cậu luôn rất chuẩn.
Trong đó có một tin nhắn đến từ Hoa Hạo Minh mà Dương Mi mời nhắc tới vừa rồi. Hoa Hạo Minh: [Nghe nói cậu là trai tân hả?]
Hạ Bạch: "?"
Hạ Bạch: "!"
Cậu vừa muốn hỏi Dương Mi, anh nói với đội trưởng thì nói với đội trưởng, mắc gì lại đi nói với người cộng tác thử của mình như thế, khi liếc thấy tin nhắn mới đến nữa thì đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Tên ngốc Dương Mi này đã gửi tin nhắn muốn gửi cho Lăng Trường Dạ, gửi vào trong group [Cung Tên], cũng chính là trong group đội Công Kiên của bọn họ!
Tuần này vẫn luôn chỉ xuất hiện meme, không ngờ lại xuất hiện một tin nhắn bằng chữ.
Dương Mi: [Đội trưởng! Hạ Bạch còn là trai tân đó!]
Phía dưới là một đống meme【Nhị Oa hoảng sợ.jpg.】
Trong đó còn có trộn lẫn meme [Nhị Oa biết rồi.jpg] của Lăng Trường Dạ.
"A... xin lỗi, xin lỗi, anh gửi nhầm nhóm rồi!" Dương Mi lập tức xin lỗi Hạ Bạch: "Anh giải thích liền."
Dương Mi: [ Không phải em trai Hạ Bạch nói đâu, là tôi đoán thôi. ]
Hạ Bạch: "..."
Trên mặt cậu đã không còn dấu hiệu sống, linh hồn vác hỏa tiễn thoát khỏi trái đất.
Lúc gia nhập nhóm chat, Hạ Bạch có thêm mấy người bạn, lúc này đều nhao nhao "An ủi" Hạ Bạch.
Hạ Bạch mặt không cảm xúc cảm ơn sự quan tâm của bọn họ, nghiêm mặt trở lại phòng bệnh, nghiêm mặt tắm rửa, nghiêm mặt chui vào trong chăn. Hồi lâu.
Sau một khoảng thời gian rất dài sau đó, Hạ Bạch cho rằng chắc là trong nhóm không nói chuyện này nữa rồi, cậu mới ló đầu từ trong chăn ra, mở điện thoại di động lên.
Trong nhóm chat một biển meme [Không sao đâu, em trai còn nhỏ mừ.jpg.】
"..."