- Trang chủ
- Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
- Chương 165
Chương 165
Truyện: Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn
Tác giả: Chỉ Y
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Hạ Bạch ngồi vào một cái bàn khác, mở thêm một quyển nhật ký khác trong ngăn kéo bàn sách.
[Tối nay trăng rất tròn rất sáng, tám giờ tôi đẩy cửa phòng ra, xem ba mươi trang 《Đại Cương Kinh Tế Học Vĩ Mô》, tôi muốn học tập thật tốt, sống thật tốt, sống thật tốt.
—— ngày đầu tiên ]
Hạ Bạch nhìn chằm chằm vào quyển nhật ký này thêm mấy giây.
"Đêm nay trăng rất tròn" —— Hạ Bạch ngẩng đầu nhìn, quả thật rất tròn.
"Mở cửa phòng sách" —— lúc Hạ Bạch vào phòng sách, cửa phòng sách vẫn đang mở ra, không cần đẩy.
Quy tắc của phòng sách còn nói, phải tiện tay đóng cửa. Một người đã vào phòng sách trước cậu, lúc rời đi không đóng cửa phòng sách.
Là quên, hay là những quy tắc hiện tại của phòng sách là giả?
"《Đại Cương Kinh Tế Học Vĩ Mô》—— là tiện tay cầm một quyển sách xem, hay là dựa vào thân phận để xem?
"Sống thật tốt" —— đây là nhắc nhở khi mở màn nhiệm vụ của hệ thống trò chơi. Người viết nhật ký này có thể là người chơi, mượn phương thức này nhắc nhở người chơi khác.
Còn có quyển nhật ký này và quyển nhật ký vừa rồi, cùng với chữ viết trên quy tắc đều có vài phần giống nhau.
Hạ Bạch cầm bút viết một câu ghi chép trên sách giáo khoa, chữ viết cũng có chút giống với chữ viết trên quy tắc, giống như trung hòa chữ viết của cậu và chữ viết trên quy tắc, thoạt nhìn cũng có chút giống với hai quyển nhật ký kia.
Đây là có ý gì?
Trò chơi đang xóa bỏ cá tính của bọn họ, đồng hóa bọn họ?
Cho nên, bây giờ quy tắc phòng sách này không phải người khác cố ý bắt chước, chỉ là viết ra chính là rất giống?
Quy tắc nói viết nhật ký như thế nào, nhưng không yêu cầu rõ phải viết nhật ký mỗi ngày, Hạ Bạch không có viết.
Cậu bắt đầu tìm kiếm trong phòng sách, quy tắc sinh tồn trong lâu đài cổ có nói, phải giữ gìn sạch sẽ trong phòng, dọn dẹp rác rưởi bất cứ lúc nào.
Nếu như bây giờ quy tắc dán ở cửa phòng sách đã bị người thay thế, như vậy quy tắc phòng sách ban đầu bị xé xuống, có khả năng sẽ bị người ta coi thành rác rưởi, không dám mang theo bên người, phải "dọn dẹp" bất cứ lúc nào.
Quy tắc sinh hoạt không có nói về rời khỏi lâu đài cổ, dọn dẹp rác rưởi bất cứ lúc nào, hẳn là ném rác vào trong thùng rác.
Quy tắc trò chơi không nhất định là như vậy, nhưng ở dưới quy tắc này, người ta rất dễ tiện tay ném rác có thể có nguy hiểm vào trong thùng rác.
Quả nhiên, Hạ Bạch tìm được một tờ giấy cứng nhăn nhúm ở đáy thùng rác.
Quy tắc của phòng sách trong lâu đài cổ Hồng Sắc.
1, Học tập cho tốt ở phòng sách, không nên đụng vào điện thoại di động.
2, Giữ cho phòng sách sạch sẽ gọn gàng, không được vẽ lung tung.
3, phòng sách chỉ có sách tích cực khỏe mạnh, lựa chọn thứ thích hợp với bạn, mỗi lần đọc ít nhất hai mươi trang.
4, nhật ký phải ghi chép đúng sự thật, không thể bịa đặt lung tung, nếu như phát hiện có ghi chép giả dối và nói năng linh tin, có thể là tinh thần sẽ xuất hiện vấn đề, xin hãy kịp thời điều chỉnh.
5, nhật ký là tổng kết sinh hoạt học tập một ngày, viết vào lúc cuối cùng, viết xong nhật ký lập tức rời đi.
6, lúc rời đi không cần đóng cửa, bất cứ lúc nào cũng có thể nhắc nhở mình vào phòng sách học tập.
Hạ Bạch xé phần quy tắc trên tường kia xuống, ném vào trong thùng rác, dán phần này lên tường một lần nữa.
Sau khi thay đổi quy tắc, Hạ Bạch lại tìm manh mối trong phòng sách một hồi.
Không thể đọc sách lung tung, cậu chỉ xem sách giáo khoa cấp hai, quyển sách giáo khoa ngữ văn trên bàn học bị cậu mở ra, trong đó đã có một ít ghi chép.
Quy tắc phòng sách và quy tắc phòng ngủ đều không thể vẽ linh tinh, nhưng phòng ngủ có thể viết lung tung, mà quy tắc của phòng sách thì không có, chỉ nói phải ghi chép sự thật vào nhật ký.
Ghi chép trên sách giáo khoa ngữ văn, chữ viết có chút non nớt. Hạ Bạch biết những chữ này không phải do người chơi lưu lại, đám người chơi bọn họ nhìn qua đều đã trưởng thành, chữ viết sẽ không non nớt như vậy.
Đương nhiên nếu không học mấy năm, không viết mấy năm, cũng có thể sẽ non nớt, nhưng còn có điểm đồng hóa chữ viết này, chữ người chơi viết ra sẽ rất giống quy tắc, không phải như vậy.
Những ghi chép này, phần lớn là ghi chép học tập, nghiêm túc tìm kiếm thì có thể tìm ra được một ít thứ khác từ trong đó.
[Thích anh trai quá à. ]
[Phải ở bên anh trai mãi mãi.]
[Hạnh phúc chính là như bây giờ. ]
Hạ Bạch lại đổi một quyển sách giáo khoa toán.
[Em trai đáng yêu quá đi mất. ]
[Lén để lại cho em trai một viên kẹo.]
Trên hai sách giáo khoa là chữ viết non nớt giống nhau, thoạt nhìn là cùng một người viết.
Hạ Bạch lại đổi một quyển sách giáo khoa tiếng Anh.
Không có ghi chép gì liên quan với manh mối, đều là dùng từ đơn Hán ngữ ghép vần đọc.
Đến chín giờ, Hạ Bạch rời khỏi phòng sách, tay đặt tới cửa, tiện tay muốn đóng cửa, phản ứng lại thì miễn cưỡng nhịn xuống.
Ngày thường khi cậu sinh hoạt, ra vào đều có thói quen tiện tay đóng cửa, hơn mười năm dưỡng thành thói quen cùng hô hấp tự nhiên.
Lúc này Hạ Bạch mới biết loại quy tắc vụn vặt thường ngày này nguy hiểm ở chỗ nào, không cẩn thận có thể sẽ bị thói quen chi phối, mà làm trái với quy tắc.
Không biết sau khi vi phạm sẽ có hình phạt gì.
Buông tay ra, Hạ Bạch trở lại phòng ngủ, thuận tay đóng cửa phòng ngủ lại.
Trước khi lên giường, cậu mở điện thoại ra, đặt chuông báo thức cho mình. Không thể nghịch điện thoại khi ở trên giường, không thể nằm trên giường quá tám tiếng.
Sau khi đặt chuông báo thức, cậu đặt điện thoại di động ở vị trí không với tay lấy được ở trên giường —— sợ lúc chuông báo thức tỉnh dậy, theo bản năng đưa tay cầm điện thoại di động ở trên giường, như vậy sẽ trái với quy tắc.
Chuẩn bị xong xuôi, Hạ Bạch rốt cuộc an tâm nằm trên giường, bắt đầu dùng manh mối vừa tìm được phân tích trò chơi này.
Không thấy rõ bên ngoài, nhưng thông qua quy tắc bảo vệ liền biết, bây giờ cậu đang ở trong một lâu đài cổ tên là Hồng Sắc, nhưng không thấy được người chơi khác.
Lâu đài cổ này có rất nhiều quy tắc, sinh hoạt ở nơi này cần tuân thủ quy tắc của nơi này.
Nhiệm vụ chính của trò chơi là phải sống thật tốt, hệ thống trò chơi nhắc nhở, chủ nhân nơi này đã không còn yêu cầu khắc khe với người vào ở như ngày xưa, chỉ cần sống thật tốt là được.
Cho nên, cậu chỉ cần tuân thủ quy tắc của nơi này, cũng chính là những quy tắc này, an toàn sống đến thời gian yêu cầu của trò chơi là được sao?
Tuân thủ quy tắc qua một khoảng thời gian, nghe thì đơn giản, nhưng cũng không đơn giản như vậy, bởi vì thói quen quá khứ của bọn họ, kiểu gì cũng sẽ không cẩn thận bị thói quen chi phối, làm ra việc trái với quy tắc.
Quy tắc cộng thêm khả năng tồn tại trong lâu đài cổ này, như "Quỷ" hoặc là quái vật khác trên chữ quy tắc màu đỏ nhắc đến, xác thực có thể là độ khó ba sao.
Như vậy, ba nhóm người chơi trước đó lại là vì cái gì mà chết.
Nguyên nhân là, trước mắt cậu vẫn không thấy người chơi khác sao?
Như vậy, vì sao những người chơi khác lại không xuất hiện?
Bọn họ đang ở trong một căn phòng đóng chặt khác của lâu đài cổ sao?
Thật ra bọn họ có dấu vết, nhật ký của quyển nhật ký thứ hai mà cậu vừa nhìn thấy chắc là do một người chơi để lại.
Hạ Bạch bất giác suy nghĩ rất nhiều, đến thời gian nên đi vào giấc ngủ thường ngày còn chưa ngủ.
Không biết được thời gian cụ thể, nhưng dựa vào cảm giác đối với thời gian của Hạ Bạch, nhất định đã qua mấy tiếng, nhưng cậu vẫn không ngủ. Ý thức được điểm này, Hạ Bạch tự quan sát, cậu giống như đang căng thẳng.
Rất kỳ quái, cậu rõ ràng không cảm thấy căng thẳng, cũng không có bao nhiêu sợ hãi đối với trò chơi này, cho dù cậu từng thấy trên tờ quy tắc kia nói, dưới gầm giường còn có thể có quỷ.
Thế nhưng, vì sao cậu lại căng thẳng như vậy, mặc dù nhắm mắt lại, lỗ tai cũng nghe động tĩnh chung quanh bất cứ lúc nào.
Không biết cụ thể đã qua mấy giờ, khi Hạ Bạch nghĩ hẳn là chuông báo thức sắp vang lên, cậu rốt cục đã ngủ mê man.
Khi tỉnh lại một lần nữa, cho dù là Hạ Bạch cũng kinh ngạc một chút, lúc này trời vẫn là tối đen, nhưng nhất định không phải là buổi tối cậu đi ngủ kia, cậu có thể đã ngủ qua một ngày, đã sớm vượt qua tám giờ.
Hạ Bạch lập tức ngồi dậy, xuống giường cầm lấy điện thoại di động được cậu đặt trên bàn.
Hô hấp dồn dập ấn mở di động xem giờ, vừa mới qua tám giờ tối một phút.
Quả nhiên đã là buổi tối ngày hôm sau, hôm qua lúc cậu lên giường thì đã qua chín giờ tối.
Hạ Bạch nhìn xung quanh, cửa nhà vệ sinh lần này đóng lại, gầm giường một mảnh đen kịt, giống như một cái động không đáy.
Trong phòng ngủ ngoại trừ tiếng hít thở ồ ồ của cậu, cũng không hề có một tý âm thanh nào.
Cậu trái với quy tắc phòng ngủ, hẳn là sẽ có hình phạt gì đó.
Cậu căng thẳng chờ đợi hình phạt xuất hiện, nhưng mà qua mười phút, vẫn không hề có một chút dấu hiệu xuất hiện hình phạt nào.
Không có hình phạt?
Thân thể chậm rãi thả lỏng, Hạ Bạch mới ý thức được lồng ng.ực cậu có chút đau, hô hấp rõ ràng rất không thông thuận. Hít thở một hơi cũng rất khó khăn, rất vang, ở trong lâu đài cổ này, giống như là một con thú lớn đang thở hổn hển trước khi chết.
Đây là hình phạt?
Hạ Bạch đặt điện thoại di động xuống, nhìn về phía quy tắc phòng ngủ, nhìn thấy quy tắc kia lại thay đổi.
Vốn dĩ không thể nằm trên giường quá tám tiếng, giờ đây lại biến thành "Mỗi ngày phải ngủ đủ tám tiếng."
Điều thứ tư "Sau khi sử dụng nhà vệ sinh xin kịp thời đóng cửa, thứ trong nhà vệ sinh tràn ra ngoài sẽ ảnh hưởng giấc ngủ" biến thành "Xin đừng đóng cửa nhà vệ sinh, giữ cho thông gió khô ráo".
Hạ Bạch ấn trán, tối hôm qua lúc cậu tỉnh lại từ trên giường, cửa nhà vệ sinh đúng là mở ra, cậu nhìn phần quy tắc phòng ngủ tối hôm qua, đóng cửa phòng tắm lại.
Rốt cuộc phần nào mới là chính xác?
Có phải cậu đã làm trái mấy quy tắc hay không? Cũng có thể không làm trái một quy tắc nào?
Trong lúc gian nan hít thở, Hạ Bạch càng có khuynh hướng quy tắc phòng ngủ tối hôm qua mới là chính xác, chữ viết trên phần quy tắc kia cùng quy tắc sinh hoạt trong lâu đài cổ đều giống nhau, đồng thời cậu còn tìm được một quy tắc phòng sách ở trong thùng rác phòng sách có nét chữ cũng giống như thế.
Cho nên, cậu vi phạm chính là "Không thể nằm trên giường quá tám giờ", bị hình phạt chính là hít thở khó khăn như lúc này?
Làm trái một quy tắc, cơ thể của cậu sẽ xuất hiện một số vấn đề, làm trái nhiều quy tắc hơn, cơ thể của cậu sẽ không thể dùng nữa, sẽ chết luôn sao?
"Hô ~ hô ~ hô ~ két!"
Trái tim Hạ Bạch đột nhiên đập nhanh, quay đầu nhìn về phía sau lưng.
Chỉ là tiếng gió đêm thổi qua cửa sổ.
Mắt cá chân mát lạnh, trong đầu Hạ Bạch lập tức xuất hiện dòng chữ "Gầm giường có quỷ" màu đỏ, chợt tim đập ‘thịch’ một cái.
Không có gì cả, có thể chỉ là gió lạnh thổi vào từ khe cửa sổ thôi.
Hạ Bạch vuốt vuốt mặt, để cho mình bình tĩnh lại.
Cậu lại ý thức được rõ ràng bản thân không đúng, không phải là vì hô hấp không thông thuận này.
Tối hôm qua ngay từ đầu cậu còn chưa ý thức được, cậu từng bước cẩn thận, mắt nhìn tám hướng, cậu tưởng rằng cậu đã rất cẩn thận với trò chơi xa lạ này. Đúng là cậu cẩn thận, nhưng cậu không nên căng thẳng như vậy mới đúng.
Cảm giác kỳ lạ này là, cậu không căng thẳng như vậy, nhưng lại vô cùng căng thẳng. Biểu hiện của sự căng thẳng này là năm giác quan của cậu luôn đề phòng. Dùng một câu rất hình tượng để nói, tai cậu có thể dựng thẳng bất cứ lúc nào, lúc nào cũng căng thẳng để nắm bắt động tĩnh xung quanh.
Càng kỳ quái hơn là, nếu như cậu căng thẳng như vậy, tâm tình của cậu hẳn là cũng không thoải mái mới đúng, nhưng cậu cảm thấy cậu không chỉ không căng thẳng, tâm trạng cũng không tệ lắm.
Điều này quá mâu thuẫn.