- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278: Hoàn
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Đúng như Tô Tịch Vãn đã dự đoán, sau hôm đó, Tô Mậu Dụ chẳng còn thời gian để điều tra xem cô đã bám víu vào gia đình quyền quý nào, bởi không hiểu sao, Tô gia liên tiếp gặp tai họa.
Cuộc sống của nhà họ Tô như bị bao phủ trong một làn sương mù u ám. Không chỉ công ty hỗn loạn, bản thân từng người trong gia đình cũng gặp đủ loại xui xẻo. Đầu tiên, con trai lớn Tô Hách Hiên trượt chân ngã gãy một chân và hai cái xương sườn khi xuống cầu thang ở trường.
Đến con trai thứ hai Tô Hách Minh, trong một lần đi dã ngoại cùng bạn bè, lại ăn phải nấm độc, suýt chút nữa thì toi mạng.
Còn Phương Thanh Hủy và Tô Diệu Văn, trong lúc đi mua sắm ở trung tâm thương mại, thì bị tai nạn xe. Phương Thanh Hủy may mắn chỉ bị chấn động não nhẹ, nhưng Tô Diệu Văn lại thảm hơn, tấm kính vỡ đâm thẳng vào mặt, để lại một vết thương sâu.
Chỉ có Tô Mậu Dụ là tình trạng có vẻ đỡ hơn một chút, nhưng trong công ty hết rắc rối này đến rắc rối khác ập đến, khiến ông ta quay cuồng, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
Thấy ông chủ mình vất vả, cô thư ký không nhịn được mà lên tiếng: "Tô tổng, tôi cảm thấy dạo gần đây nhà ông xui xẻo quá. Hay là ông mời một thầy phong thủy về xem sao?"
Mọi chuyện xảy ra với gia đình và công ty Tô Mậu Dụ, thư ký đều biết rất rõ. Cô cảm thấy mọi chuyện quá kỳ lạ. Là một sinh viên từ nông thôn ra, cô rất tin vào phong thủy, nên mới đưa ra lời khuyên này.
Tô Mậu Dụ nghe cô thư ký nói, sửng sốt. Đúng là dạo này nhà ông xui xẻo thật. Công ty đã suôn sẻ mười mấy năm, vậy mà gần đây bỗng nhiên liên tục gặp trục trặc. Cả gia đình lần lượt gặp chuyện không may, khiến Tô Mậu Dụ không thể không nhớ đến những lời Tô Tịch Vãn từng nói.
Ông ta nhớ Tô Tịch Vãn cũng đã từng nói với ông ta rằng : Ông nên mời một thầy phong thủy về xem đi! Hơn nữa, lúc trước vợ ông ta cũng từng kể Tô Tịch Vãn đã nói rằng ai ở gần Tô Diệu Văn lâu sẽ gặp xui xẻo.
Ban đầu Tô Mậu Dụ không tin, nhưng giờ nghĩ lại, những rắc rối của công ty đều bắt đầu sau khi Tô Diệu Văn về nhà. Còn vợ ông ta và các con trai cũng lần lượt phải vào viện. Điều này khiến ông ta không thể không nghi ngờ.
Trong lòng, Tô Mậu Dụ bắt đầu suy nghĩ xem bạn bè nào của mình tin phong thủy, am hiểu về các thầy phong thủy, để tìm một người đến nhà xem xét trước.
Buổi tối, Tô Mậu Dụ với thân thể rã rời về đến nhà. Ánh đèn phòng khách có vẻ hơi tối. Phương Thanh Hủy đang nằm trên ghế sofa, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt mệt mỏi và lo âu.
Tô Mậu Dụ ngồi xuống bên cạnh vợ, khẽ thở dài: "Bà xã, có chuyện này muốn bàn với em."
Phương Thanh Hủy nghiêng đầu nhìn Tô Mậu Dụ, giọng nói yếu ớt: "Chuyện gì vậy anh?"
Tô Mậu Dụ hít một hơi thật sâu, từ từ nói: "Anh muốn mời một thầy phong thủy về nhà xem sao."
Phương Thanh Hủy nghe xong, hai mắt mở to, cảm xúc kích động hẳn lên: "Ông xã, anh nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ anh tin lời Tô Tịch Vãn, muốn đổ hết mọi chuyện lên đầu Văn Văn bé bỏng của chúng ta sao?! Con bé đó đang ly gián chúng ta đấy! Nó nói như vậy là để mỗi khi nhà mình gặp chuyện không may, chúng ta sẽ nghĩ đến lời nó nói, rồi đổ hết tội lỗi lên đầu con Văn Văn. Ông xã, anh đừng bị con tiện nhân đó lừa! Đúng là dạo này nhà mình gặp nhiều chuyện xui xẻo, nhưng nhà nào mà chẳng có lúc không may. Em nói cho anh biết, nếu anh tin lời Tô Tịch Vãn, thì anh sẽ rơi vào bẫy của nó đấy!"
Phương Thanh Hủy nói một mạch, lồng ngực phập phồng kịch liệt. Trong lòng, bà ta không ngừng chửi rủa Tô Tịch Vãn. Bà ta cứ thấy con bé này thật là xui xẻo, đã rời khỏi Tô gia rồi mà vẫn khiến gia đình bà ta không yên.
Tô Mậu Dụ nhìn vợ mình đang kích động, ông ta cũng không hoàn toàn tin vào phong thủy. Nhưng dạo này Tô gia gặp quá nhiều chuyện xui xẻo, khiến ông ta không thể không tin.
Ông ta thở dài: "Anh không hẳn là tin lời Tô Tịch Vãn, nhưng em nghĩ kỹ xem. Dạo này nhà mình gặp quá nhiều chuyện không hay. Dù sao, anh vẫn muốn tìm một thầy phong thủy đến xem, ít nhất cũng để an tâm. Chẳng phải là tốt hơn sao?"
Phương Thanh Hủy vừa định phản đối thì Tô Mậu Dụ tiếp tục: "Mời thầy phong thủy cũng không tốn bao nhiêu tiền. Hơn nữa, nếu thầy nói phong thủy nhà mình không sao, chúng ta cũng có thể yên tâm. Bằng không anh thật sự sợ lại có chuyện xui xẻo gì xảy ra nữa. Em nhìn xem, những chuyện xảy ra với em và các con là chuyện nhỏ sao? Nếu lỡ mọi chuyện nghiêm trọng hơn thì sao? Hậu quả thật sự không dám tưởng tượng."
Nghe Tô Mậu Dụ nói, lửa giận trong lòng Phương Thanh Hủy dần nguội đi. Bà ta nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng khi gặp tai nạn xe, cơ thể bất giác run rẩy. Đúng vậy! Dạo này Tô gia gặp quá nhiều chuyện xui xẻo. Giống như Tô Mậu Dụ nói, nếu có chuyện nghiêm trọng hơn thì biết phải làm sao?
Nghĩ đến đó, thái độ của Phương Thanh Hủy dần dịu lại. Bà ta miễn cưỡng gật đầu: "Được rồi, mời thầy phong thủy đến xem cũng tốt. Nhưng ông xã, những lời này anh nói với em thôi, đừng để Văn Văn biết. Con bé đã chịu nhiều khổ rồi, em không muốn nó cảm thấy chúng ta đang nghi ngờ nó."
Tô Mậu Dụ gật đầu. Nhưng những lời nói của Tô Tịch Vãn đã gieo mầm nghi ngờ trong lòng ông ta. Ông ta nghĩ, đợi thầy phong thủy đến xem xong phong thủy nhà, ông ta sẽ nhờ xem giúp Tô Diệu Văn. Dù sao thì, mọi chuyện xui xẻo đều bắt đầu từ khi Tô Diệu Văn bước chân vào Tô gia.
Điều này bản thân ông ta cũng không thể phủ nhận.