- Trang chủ
- Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được
- Chương 114: Chương 114
Chương 114: Chương 114
Truyện: Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được
Tác giả: Chu Vu
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Toàn văn hoàn
- Chương 171: Ngoại truyện: Zombie Văn Cửu Tắc x Con người Tiết Linh
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Hoàn
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Clutch Cầm Tay Nhấn Khóa Đính Đá - CLU 0126
Bên ngoài đang mưa lớn, tóc và quần của anh đều ướt sũng.
Tiết Linh vội vàng chạy đến hỏi anh sao lại tới đây, anh nói: “Không phải em tìm tôi qua điện thoại à, thấy em không nói rõ có chuyện gì, nên tôi qua luôn.”
Tiết Linh không tiện nói thật là chỉ vì chợt nhớ ra mình vẫn còn một người bạn trai, nên lịch sự nhắn tin trò chuyện một chút.
Văn Cửu Tắc vẫn đang chờ cô nói chuyện chính, cô cố nghĩ ra một câu: “Vậy trưa nay tụi mình cùng ăn cơm đi.”
Có vẻ từ sau lần đó, anh mặc định việc cô nhắn tin cho anh chính là vì muốn gặp anh.
Lần Tiết Linh đến thư viện, thấy hoàng hôn nơi chân trời quá đẹp, chụp một tấm gửi cho anh, anh lập tức sẽ bước theo ánh chiều tà mà đến bên cô.
Rồi với bộ dạng như vừa mới ngủ dậy, tóc tai rối bù, lười biếng hỏi cô: “Gọi tôi có việc gì?”
Tiết Linh sẽ nói: “Ra sân thể dục đi dạo một vòng nhé.”
Đi chơi với bạn, thấy cái gì thú vị liền chụp ảnh gửi cho anh.
Văn Cửu Tắc sẽ hỏi thẳng: “Ở đâu đấy?”
Tiết Linh lập tức hiểu ý anh, vội vàng nhắn lại: “Đừng tới!”
Cô còn phải ăn với bạn, không có thời gian rảnh cho anh.
Sau này hai người thân thiết hơn, Tiết Linh hỏi anh: “Sao lần nào cũng nhắn tin cụt lủn vậy?”
Anh nói: “Lười gõ chữ.”
Giờ biến thành zombie rồi, rõ ràng có thể nói nhưng vẫn cố nhịn, cả buổi tối nhắn mấy nghìn chữ để trò chuyện.
Lúc này thì lại không lười nữa.
Cả nhóm nghỉ lại trong khu cắm trại một ngày, đến hôm sau thấy hai chiếc xe chạy vào trong khu, có vài người xuống xe, vào thẳng xe RV của Văn Y để báo cáo tình hình.
Tiết Linh lúc này mới biết lý do họ dựng trại ở đây rồi chặn đường - thì ra là vì phía trước đã được khoanh vùng để làm thí nghiệm.
Ngoài việc nghiên cứu vắc xin virus zombie, nhóm của Văn Y còn có vài hạng mục khác, ví dụ như điều chế thuốc có thể làm mùi hương đánh lừa cảm quan của zombie. Dạo gần đây đã có kết quả bước đầu, nên họ mới ra hiện trường để thử nghiệm thực tế.
Bây giờ kết quả đã có, nhưng hiệu quả lại không như mong đợi.
“Trong phòng thí nghiệm, không gian kín thì còn có chút tác dụng, nhưng trong môi trường tự nhiên thì không hiệu quả. Tác dụng gây nhiễu của thuốc quá ngắn, chưa đến năm phút.”
“Chúng tôi đã tăng nồng độ thuốc. Ban đầu cũng có chút hiệu quả, nhưng khi cơ thể đổ mồ hôi hoặc hít thở mạnh, mùi sẽ nhanh chóng bị zombie phát hiện.”
“Năm người tham gia thử nghiệm, kết quả đều không đạt.”
Người ghi chép đi cùng kể lại quá trình với vẻ mặt không giấu được thất vọng.
Văn Y nghe xong cũng không biểu lộ cảm xúc gì rõ rệt, chỉ nói: “Biết rồi. Cậu lo kiểm soát dữ liệu, dẫn La Xuân và Lưu Triết tiến hành giai đoạn hai.”
Trước đó họ gấp rút nghiên cứu loại thuốc này là để hỗ trợ cho tổ hành động đặc biệt, nâng cao tỉ lệ thành công khi xâm nhập các thành phố zombie.
Nhưng bây giờ đã có đối tượng phù hợp hơn để thực hiện nhiệm vụ, nên cũng không cần vội nữa.
Thành quả nghiên cứu nào cũng cần thời gian tích lũy, nhóm nghiên cứu cũng đã quen với việc đối mặt thất bại. Thấy Văn Y không nổi giận, người nghiên cứu trẻ lúc nãy còn thất vọng nhanh chóng vực dậy tinh thần: “Vâng, tôi hiểu rồi. Bọn tôi sẽ cố gắng tiếp tục!”
Anh ta bước xuống xe của Văn Y, vừa khéo đối mặt với Tiết Linh đang đứng gần cửa. Bị dọa bất ngờ, anh ta hét lên một tiếng rồi lùi lại ngã vào trong xe, đúng lúc ngã ngay chân Văn Y.
Văn Y giơ chân khẽ đá nhẹ vai anh ta: “Dậy đi, cô ấy cũng là một loại zombie đặc biệt, không cắn cậu đâu.”
Chàng nghiên cứu trẻ lúng túng đứng dậy, đẩy kính nói: “À à, zombie… Hả? Là zombie đặc biệt?! Vậy chẳng phải chúng ta có thể tiến hành thử nghiệm đối chiếu rồi sao!”
Sau lưng Tiết Linh lộ ra gương mặt của Văn Cửu Tắc, ánh mắt lạnh lùng nhìn người nghiên cứu kia.
Nụ cười vui mừng trên mặt người đó bỗng cứng đờ.
Văn Y tiếp lời: “Người phía sau cũng là zombie đặc biệt, nhưng có thể sẽ cắn người, đừng chọc vào thì hơn.”
Văn Cửu Tắc đứng chặn ngay cửa xe, ánh mắt dữ tợn. Nghiên cứu viên trẻ sợ hãi không dám bước ra, chỉ có thể quay đầu nhìn Văn Y cầu cứu.
Lúc này, từ phía sau Văn Cửu Tắc cũng có người gọi với vào: “À… có thể nhường đường chút không? Tôi tìm bác sĩ Văn… Người tên Tằng trong xe y tế tỉnh lại rồi.”
Trong trại này chỉ có một người họ Tằng - bạn trai của Văn Y, tên Tằng Dật Đồng.
Tiết Linh hôm qua còn trà trộn vào khu sinh hoạt nên nghe được không ít tin đồn. Cuộc sống trong trại quá nhàm chán, nên chuyện có thể tám cũng chỉ xoay quanh vài đề tài, mà chuyện của Văn Y với bạn trai cô ta là một trong số đó.
Người tên Tằng này nghe nói cũng là zombie có lý trí giống như họ.
Cũng nhờ có sự tồn tại của anh ta mà những người trong trại mới bắt đầu có nhận thức về “zombie có lý trí”, biết rằng vẫn có loại zombie đặc biệt như thế.
Nhưng trên thực tế, người thực sự từng gặp Tằng Dật Đồng không nhiều.
Anh ta gần như lúc nào cũng ở trong xe y tế, chỉ thỉnh thoảng Văn Y mới qua thăm, còn lại là do em gái cùng trường của cô ta - Từ Chi Hoa - túc trực trông chừng.
Người đến báo Văn Y rằng Tằng Dật Đồng tỉnh lại chính là cô em gái đó.
Tiết Linh từ lâu đã tò mò về Tằng Dật Đồng, giờ nghe thấy anh ta tỉnh lại thì càng thêm háo hức.
Zombie thì làm gì có ngủ - thế nào gọi là tỉnh?
Thấy Văn Y đi về phía chiếc xe y tế, Tiết Linh cũng kéo theo Văn Cửu Tắc đi theo hóng chuyện.
Ban đầu Từ Chi Hoa định nhắc rằng xe y tế là nơi thử nghiệm có tính cơ mật, chưa được cho phép thì không thể vào. Nhưng thấy Văn Y không ngăn cản, cô ta cũng không nói gì thêm.
Văn Y đi trước dẫn đường, đến trước một chiếc xe RV cỡ lớn đã được cải tạo, mở cửa bước vào.
Cửa vừa mở, tiếng gầm rú quen thuộc của zombie lập tức vang vọng.
Tiết Linh nghe ra ngay đó là tiếng gào của đồng loại. Khi muốn tấn công con người, hoặc bị uy h**p, zombie sẽ phát ra tiếng kêu kinh khủng như vậy.
Nhưng chẳng phải trong xe là Tằng Dật Đồng sao? Anh ta cũng có lý trí, đáng lẽ không nên gào thét như vậy mới đúng.
Vậy thì trong xe còn zombie khác?
Tiết Linh buông tay Văn Cửu Tắc, đi sát theo sau Văn Y, tò mò nhìn quanh bên trong xe.
Trong xe được sắp xếp giống như một phòng thí nghiệm, có đủ loại thiết bị. Ở giữa là một chiếc giường cố định, trên đó trói chặt một con zombie.
Cơ thể anh ta gầy gò khô quắt, khuôn mặt teo tóp, đen sì, đang điên cuồng vùng vẫy, khiến cả chiếc giường cũng lắc lư dữ dội.