- Trang chủ
- TRỞ VỀ ĐẠM VÂN TRAI
- Chương 17
Chương 17
Truyện: TRỞ VỀ ĐẠM VÂN TRAI
Tác giả: Bơ không cần đường
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Ngày hôm sau, đại môn phủ An Hầu rộng mở.
Hầu phu nhân thân mang bệnh vẫn gắng gượng đứng nơi cửa lớn tiếp đón.
Còn Hầu gia, từ lâu đã mang hoa liễu, bấy lâu không dám xuất hiện ở kinh thành, nay cũng cùng bà sóng vai mà đứng.
Sau lưng họ là các vị tộc trưởng tông lão của dòng chính phủ An Hầu,
phía trước, là mẫu thân và huynh trưởng ta đang bị trói chặt, ép quỳ dưới đất.
Tất nhiên, không chỉ có họ, mà còn có mấy tên nô bộc trong phủ cũng nhân loạn mưu toan bỏ trốn, đều bị bắt trói cùng.
Trước mặt bá tánh đứng xem và quan viên do Trưởng công chúa phái đến, Hầu gia lên tiếng:
“Ta vì rong ruổi bên ngoài một thời gian, không ngờ phủ An Hầu lại sinh ra lũ sâu mọt, dám sau lưng ta thông đồng cùng phản tặc, làm điều đại nghịch.”
“Không dám phiền Trưởng công chúa nhúng tay, ta tự mình thanh lý môn hộ.”
“Bọn tiện nô này cấu kết với thủ hạ Lập vương, nịnh nọt cầu vinh, gây nên trọng tội, tuyệt đối không thể lưu mạng sống.”
“Người đâu, đem đám tiện nhân thông đồng với nghịch tặc này, lập tức xử trảm tại chỗ!”
Một tiếng hạ lệnh, đám thị vệ Hầu phủ sớm đã mai phục kỹ càng liền lập tức vung đao chém xuống.
Từng cái đầu người rơi xuống, máu tươi phun trào, nhuộm đỏ bậc đá trước cửa phủ An Hầu.
Đầu mẫu thân và huynh trưởng ta cũng lăn vài vòng trong vũng máu, mặt mũi đã không còn rõ nét.
Chỉ có tròng mắt mở to trợn trắng, như đang oán hận không cam lòng.
Bọn họ đến chết vẫn cho rằng mình uất ức, cho dù bám víu vào nghịch vương cũng chẳng thấy sai, càng không cảm thấy hà khắc với ta là lỗi lầm gì.
Song, may mắn thay, ta đã sớm qua cái tuổi mong họ biết hối lỗi.
Họ chết rồi, ta liền thanh tĩnh.
Thế nhưng, màn kịch biểu trung lập lập trường này vẫn chưa kết thúc.
Trước mặt bá tánh và quan viên, Hầu gia tuyên bố chính thức hưu thê.
Tộc trưởng và trưởng lão dòng chính phủ An Hầu cũng lần lượt gật đầu, đặt bút ký tên, xoá tên Hầu phu nhân khỏi tộc phổ.
Hầu phu nhân xưa nay luôn kiêu ngạo tranh cường, từng bước từng bước đi xuống bậc thềm phủ, không lộ chút không cam lòng,
Gần như vô thần mà quỳ giữa vũng máu trước cửa phủ, chính tay nhận lấy tờ hưu thư ấy.
Giữa bao nhiêu ánh mắt dõi theo, bà đã trở thành một người phụ nữ bị ruồng bỏ.
…
Một tờ hưu thư, mấy mạng người.
Hầu phu nhân chẳng khác nào tráng sĩ chặt tay, tự mình hy sinh, chỉ để bảo toàn phủ An Hầu và một thân con trai duy nhất – Lương Yển Thuần.
Mà tất cả những điều này, đều là lời khuyên ta nói với Tần mụ mụ ngày hôm qua —
Muốn thoát khỏi kiếp bị xét nhà, duy chỉ có một con đường.
Phủi sạch mọi liên can, tuyệt không để dính dáng đến Lương Yển Thuần nửa phần,
Như vậy, Trưởng công chúa có khi còn nể tình hắn đã lấy Bình Gia quận chúa, mà nương tay giữ thể diện cho hắn.
Hầu phu nhân không có đường lui.
Tuy rằng trước nay bà đối với Lương Yển Thuần vô cùng nghiêm khắc, ta đều nhìn rõ, song ta chưa từng hoài nghi bà yêu đứa con trai này đến mức nào,
Chỉ cần có thể giữ được hắn, bà nhất định có thể từ bỏ hết thảy.
16
Khi Hầu phu nhân cạo tóc xuất gia, đến tu hành tại chùa Thành Giác nơi trước kia vẫn thường cầu phúc cho Lương Yển Thuần,
Mọi chuyện rốt cuộc đã hạ màn.
Hầu gia bệnh nặng, vốn xưa nay chẳng mấy bận tâm việc nhà, phủ An Hầu chỉ đành giao vào tay Lương Yển Thuần nắm giữ.
Từ đây, hắn rốt cuộc cũng được toại nguyện trở thành người đứng đầu, làm chủ một phủ.
Cũng coi như hoàn thành tâm nguyện kiếp này sau khi trùng sinh.
Còn ta, cũng nên rời khỏi kinh thành, đi hoàn thành nguyện vọng của chính mình.
Để đáp đền công lao hiến kế, giữ trọn phủ An Hầu và Lương Yển Thuần,
Trước khi xuất gia, Hầu phu nhân ban thưởng cho ta một tờ ngân phiếu trăm lượng bạc.
Bà không phát hiện điều gì bất thường ở ta những ngày qua, chỉ đơn thuần cho rằng ta thấy Hầu phủ suy bại, làm thiếp vô vọng, nên định tự tìm đường khác.
Lòng bà đã nguội lạnh, cũng chẳng buồn chấp nhặt một kẻ tiểu nhân như ta.
Không riêng gì Hầu phu nhân, kỳ thực cũng chẳng có ai sẽ để ý đến ta cả.
Chẳng ai tin rằng, một tỳ nữ nhà sinh ra từ phủ Hầu đã xuống dốc, lại có thể trong trận chiến tranh ngôi này, giữ vai trò mấu chốt không thể coi thường.
Tỷ như, chính ta là người nghĩ cách đẩy Lương Yển Thuần đến gần Bình Gia quận chúa qua đường hôn sự.
Tỷ như, dùng mẫu thân và ca ca ta để kích thích Hầu phu nhân đi cầu viện Hoa Quốc công.
Lại tỷ như, sai khiến mẫu thân và huynh trưởng ta khuyên Hầu phu nhân dâng lễ cho quan lại dưới trướng Lập vương, nhằm phối hợp cùng Trưởng công chúa, khiến Lập vương và Hoa Quốc công sinh ra nghi kỵ…
Từng việc từng việc, nhìn thì nhỏ bé, chẳng mấy ai để tâm,
Thế nhưng khi cục diện đã an định, ta hồi tưởng lại mới giật mình phát hiện —
Chỉ bằng sức một nữ tử như ta, đã xoay chuyển cục diện tranh đoạt ngôi vị từng kéo dài nhiều năm.
Nói lời ngông cuồng một chút, nếu không có ta, Trưởng công chúa sẽ chẳng thể thắng nhanh như vậy.
Vì công lao ấy, ta đã cùng Bình Gia quận chúa đổi lấy một chức nữ quan trong triều.
Đó là điều chúng ta đã sớm thương nghị từ lần đầu tiên ta gõ cửa nữ học.
Trưởng công chúa xưa nay vẫn trọng nữ quyền.
Sau khi nắm quyền, liền mạnh tay cải cách, xưng rằng sẽ mở ra cho nữ tử thiên hạ một con đường thông đến triều đình.
Bởi vậy, nữ học chỉ đặt tại kinh thành, dĩ nhiên là chưa đủ…
Lẽ ra nên thâm nhập vào khắp các châu quận.
Đây là một hành trình dài lâu lại lắm gian nan, ta liền tự nguyện xin đến Giang Nam, thay mặt Trưởng công chúa khai mở nữ học nơi đó.