Thể loại:
Mô tả:
Ngày bảng vàng được yết danh, tiểu Hầu gia vừa đỗ Hội nguyên thì chết. Chàng tự thiêu – ngọn lửa nuốt trọn thư phòng nơi chàng miệt mài đèn sách mấy mươi năm, thiêu sạch tàng thư, bút tích, và cả một đời hoài bão. Tất cả hóa thành tro bụi. Giữa tàn tro đổ nát, Hầu phu nhân nhặt được một chiếc nghiên mực. Dưới đáy nghiên, có một dòng chữ khắc sâu bằng dao:“Xuân Tụ phải chết.” Xuân Tụ – chính là ta. Mất đi đứa con độc nhất, Hầu phu nhân cho rằng ta là kẻ hại chết cốt nhục của bà. Bà đem ta nhốt vào hình đường trong phủ, dùng hết mọi hình cụ tra tấn, không chút nương tay.