- Trang chủ
- Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
- Chương 348: Phiên Ngoại 1
Chương 348: Phiên Ngoại 1
Truyện: Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Tác giả: Ô Anh Hạ
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347: Đại Kết Cục
- Chương 348: Phiên Ngoại 1
- Chương 349: Phiên Ngoại 2
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Bốn năm sau.
Tại sân khấu chung kết toàn cầu bộ môn thể thao điện tử.
Bảng điểm trên màn hình lớn dừng lại, ánh đèn toàn trường bùng nổ, dải lụa vàng rơi xuống như cơn mưa pháo hoa.
“Chúc mừng đội Toa Toa của Hoa Hạ đã giành chức vô địch thế giới, hãy dành một tràng pháo tay thật lớn!”
Trên bàn bình luận, hai MC phấn khích đến khản cả giọng, còn trên hàng ghế khán giả, năm người ngồi thẳng hàng.
Kỷ Chu Dã mặc vest đặt may riêng, vắt chân, vẻ mặt thản nhiên “chuyện thường thôi”, nhưng khóe môi không kìm được đã tiết lộ sự sung sướng tột độ trong lòng.
Tư Lâm bật phắt khỏi ghế:
“Thắng rồi! Chúng ta thắng rồi! Ha ha ha, vô địch thế giới! Vô địch là của công ty chúng ta!”
Chu Thi Vũ hất Tư Lâm sang một bên, giơ gậy selfie hét ầm lên:
“Cả nhà ơi! Đây chính là đội Toa Toa do công ty chúng tôi đào tạo! Công ty mới thành lập vỏn vẹn bốn năm, đã ôm cúp vô địch thế giới! Nào, quà tặng lên sóng đi!”
Đường Mật bước trên đôi giày cao gót mười phân, vừa duyên dáng vỗ tay vừa móc điện thoại ra thật nhanh:
“Mau lên hot search, lần này nhất định phải khiến Toa Toa nổi danh toàn cầu…”
Hải Trường An vội đỡ eo cô:
“Có bầu rồi thì đừng mang giày cao gót nữa, ngồi xuống, ngồi xuống đi!”
“Mới bốn tháng thôi, sợ gì!” Đường Mật hất tay anh “Anh mau gọi cho bên truyền thông, toàn bộ hot search phải đẩy lên đầu, phải phủ sóng toàn mạng…”
Một đám phóng viên ùa tới, micro suýt dí vào mặt Kỷ Chu Dã:
“Là người sáng lập đội Toa Toa, anh nghĩ yếu tố quyết định chiến thắng là gì?”
Kỷ Chu Dã lấy dáng, dừng chiến lược một nhịp, vừa định mở miệng, Micro đã bị Tư Lâm giật mất:
“Yếu tố quyết định tất nhiên là vì tôi kiểm soát toàn bộ! Những nhân tài này đều do tôi đích thân mời về…”
Chu Thi Vũ đẩy anh ra:
“Rõ ràng là tôi ba lần mời về…”
Đường Mật cũng không chịu thua:
“Toàn bộ hậu cần là tôi phụ trách, không có tôi thì không có Toa Toa hôm nay.”
Hải Trường An đỡ trán:
“Được được được, công của em hết, nhưng đừng chen nữa, cẩn thận con…”
Phóng viên lại hỏi:
“Vậy cái tên ‘Toa Toa’ có ý nghĩa đặc biệt gì không?”
“Im hết, để tôi trả lời!” Kỷ Chu Dã giơ micro, giọng đột nhiên trầm xuống “Nhiều người ở đây có lẽ không biết, cây Toa Toa có thể sống sót ở âm bốn mươi độ, rễ cắm sâu mười mét dưới lòng đất… Chúng tôi từng là những kẻ vô dụng nhất trong gia tộc, là có người đã dạy chúng tôi, phải như cây Toa Toa, rụng lá thành cành, nghiền nát tự cao thành rễ, liều mạng vươn lên thì mới được mọi người nhìn thấy.”
(*Cây Toa Toa: Cây muối – Haloxylon ammodendron)
Nói xong, như sực nhớ ra gì đó, anh lập tức ngẩng cổ nhìn đồng hồ, kêu lên:
“Xin lỗi, phỏng vấn tạm dừng, chúng tôi còn có việc, đi trước!”
Đường Mật mở to mắt:
“Hu hu hu, biết thế đã không tới xem chung kết, nếu lỡ mất chuyện này, cả đời em hối hận mất!”
Hải Trường An ôm cô:
“Giờ bay ngay, vẫn kịp, đừng lo.”
Tư Lâm mở đường phía trước:
“Tránh ra, tránh ra nào!”
Chu Thi Vũ tắt livestream:
“Gia đình ơi, tôi sắp đi dự một đám cưới cực hoành tráng, mai gặp nhé!”
Năm người lên máy bay riêng.
Máy bay xuyên mây, nhanh chóng đáp xuống sân bay Hải Thành, cả nhóm lập tức lao thẳng đến Phù Dung Trang Viên.
Trước cổng lớn sơn son thếp vàng của trang viên, quả cầu thêu ánh kim lấp lánh dưới nắng, mười hai chiếc đèn lồng đỏ treo từ mái cổng xuống tận hành lang, tua đèn theo gió lay nhẹ, bóng in xuống đường đá xanh chồng chéo đỏ rực. Ngay cả chậu mẫu đơn ở góc tường cũng như nhuốm hỷ khí, nở rực rỡ hơn thường ngày.
Khung cảnh náo nhiệt này là sự kiện chưa từng có trong trăm năm qua ở Phù Dung Trang Viên. Trong khoảng trời này, dường như thời gian cũng được nhuộm màu mật ngọt, trôi một cách dịu dàng.
Nhưng—
Giọng nói đầy khí lực của một cụ ông phá tan bầu không khí yên ả.
“Chuyện gì đây, sao chú rể cô dâu vẫn chưa tới!” Kỷ Thuấn Anh đứng ở cổng lớn, sốt ruột như kiến bò chảo nóng, đi tới đi lui “A Uyên, cháu mau hỏi xem, đừng để xảy ra chuyện gì nguy hiểm!”
Kỷ Chỉ Uyên đáp:
“Ông đừng lo, vừa rồi ông cố đi viện nghiên cứu đón bà cố, bên dữ liệu gặp chút sự cố, nên bị chậm giờ.”
Kỷ Thuấn Anh mắng:
“Giờ lành sắp trôi qua rồi, sao mà không lo cho được! Đóa Đóa, cháu gọi điện hỏi xem đến đâu rồi.”
“Hứ!” Đóa Đóa khoanh tay, phồng má “Ông cố quá đáng lắm, cháu không thèm nói chuyện với ông nữa!”
“Con bé này, sao nóng tính thế hả!” Kỷ Thuấn Anh vừa bực vừa buồn cười “Trẻ con mà giận nhiều sẽ xấu đi đấy, không được giận nữa nghe chưa!”
“Ông cố cướp mất vị trí hoa đồng của cháu, tất nhiên cháu phải giận rồi!” Đóa Đóa phồng má “Ông cố là người lớn tuổi rồi, sao còn làm hoa đồng, không sợ người ta cười à!”
Kỷ Thuấn Anh chẳng hề ngại bị chê cười.
Trẻ con làm hoa đồng cho cha mẹ thì đường đường chính chính, mà vị trí hoa đồng này, ông nhất quyết phải giành cho bằng được!
Ông véo má cô bé một cái:
“Đợi đến ngày ba mẹ cháu cưới nhau, cháu muốn làm phù gì cũng được, không ai tranh với cháu đâu!”
Khuôn mặt nhỏ của Đóa Đóa lập tức xị xuống.
Ba cô bé đã cầu hôn mẹ ba lần, nhưng mẹ hoàn toàn không đồng ý.
Thứ hai, tư, sáu cô ở với mẹ; thứ ba, năm, bảy ở với ba; chủ nhật ba mẹ cùng đưa cô đi tham gia hoạt động, thi đấu hoặc đến công viên trò chơi.
Nhưng giữa ba mẹ chẳng có tiến triển nào cả.
Chuyện kết hôn… có lẽ chẳng còn hy vọng gì.
Cô bé đang buồn bực thì một cục bông thấp thấp chạy đến bên cạnh, chìa hai cánh tay trắng nõn mập mạp:
“Chị, bế bế.”
“Đoàn Đoàn!” Kỷ Yến Đình sải bước tới, bế con trai lên “Con nặng thế này, chị Đóa Đóa bế không nổi đâu.”
Anh vừa nói vừa quay sang người phụ nữ bên cạnh:
“Vợ à, sau này dừng cho nó uống sữa đi, mập quá rồi!”
Người phụ nữ đứng bên anh, xinh đẹp rạng rỡ, dù đã sinh con nhưng dáng người vẫn hoàn hảo không đổi, chính là ảnh hậu từng đoạt vô số giải thưởng trên màn ảnh, Trì Phương Phỉ.
Cả hai, một là ảnh hậu, một là ảnh đế, từng hợp tác sáu lần và luôn là bạn tốt.
Nếu không phải hôm ấy, tại tiệc mừng chiến thắng, tình cờ nghe thấy Trì Phương Phỉ gọi điện cho bạn thân, anh sẽ chẳng bao giờ biết, thì ra cô vào showbiz là vì anh.
Thì ra… cô thầm yêu anh.
Có lẽ vì biết bí mật này, những lần hợp tác sau đó, anh không thể giữ sự thản nhiên như trước, luôn vô thức chú ý đến cô.
Có fan gây chuyện, nói ánh mắt anh nhìn Trì Phương Phỉ không trong sáng.
Hai bên fandom lao vào khẩu chiến, tạo nên cơn sóng lớn trên mạng, cãi nhau ba ngày ba đêm cũng chẳng phân thắng bại.
Nhưng đến ngày thứ tư, tin tức khiến Kỷ Yến Đình c.h.ế.t lặng, Trì Phương Phỉ để dập tin đồn, lại tùy tiện tìm một người đóng giả bạn trai, công khai ra mắt trong buổi họp báo.
Sau đó…
“Hôm đó, trước mặt giới truyền thông, anh kéo em đi…” Trì Phương Phỉ ôm cánh tay Kỷ Yến Đình, mỉm cười nói “Em liền biết, trong lòng anh hẳn cũng có chỗ cho em.”
Thế nên, cô mới dám dũng cảm, thẳng thắn, bất chấp tất cả, bắt đầu theo đuổi mối tình đầu thầm yêu hơn mười năm.
Anh chỉ cần bước một bước, thì cô sẽ đi nốt chín mươi chín bước còn lại.
Mọi chuyện diễn ra thuận lợi đến khó tin.
Con trai họ giờ đã gần hai tuổi.