Sau màn cầu hôn của Cố Văn Triều, tiệc sinh nhật của gia đình họ còn chưa tan, mọi người vẫn đang ăn bánh kem thì Trì Dữ và Cố Văn Triều đã lại lên top tìm kiếm.

Lượng người xem trực tiếp quá đông, ai cũng biết chuyện này chắc chắn sẽ lên Weibo. Lên xem một cái, quả nhiên thấy chủ đề này, ai cũng có nhiều điều muốn nói. Mỗi người một câu, nhiệt độ trên Weibo tăng vọt, chỉ lát sau đã đứng đầu bảng xếp hạng.

[Trời ơi, chưa kết hôn ư?!]

[Gọi ông xã bao lâu rồi, thế mà chưa kết hôn?]

[Họ hết mất trí nhớ, rồi đàn ông sinh con, giờ lại thành chưa cưới đã có con! Thật là đặc sắc!]

[Thế mới thấy hào môn không dễ vào đâu!]

[Dự đoán là trước đây gia đình Cố tổng không đồng ý, dù sao Trì Dữ cũng là đàn ông.]

[Là đàn ông thì sao, Trì Dữ còn sinh Pi Pi, có cả người thừa kế rồi. Tôi cảm thấy có lẽ vẫn là vì Trì Dữ xuất thân thấp, gia đình giàu có rất coi trọng môn đăng hộ đối, có thể họ không vừa lòng Trì Dữ.]

[Nhưng thấy mẹ Cố tổng đối xử với Trì Dữ rất tốt mà.]

[Tiểu làm tinh sinh con rồi, Pi Pi cũng 4 tuổi rồi, thế mà vẫn chưa kết hôn. Cố tổng này hơi tra đấy.]

[Không chừng trước khi mất trí nhớ, Cố tổng cũng không vừa lòng Trì Dữ? Sau khi mất trí nhớ lại yêu lại, quan niệm thay đổi?]

[Dự đoán thế thì lúc Cố tổng khôi phục trí nhớ chẳng phải lại có sóng gió?]

[Nhìn vậy thì thấy tiểu làm tinh cũng nhẫn nhịn ghê. Nuôi con vất vả, giờ mới có danh phận.]

[Cố tổng tra nam, sao có thể đối xử với tiểu làm tinh như vậy!]

[Cố Văn Triều là tra nam thật, giờ thì tỏ ra thâm tình, 4-5 năm trước làm gì đi đâu rồi?]

[Nhưng Cố tổng cũng chưa từng lộ tin đồn có bạn trai hay bạn gái khác mà.]

[Thủ đoạn của người giàu mình không thể đoán được. Không lộ không có nghĩa là không có.]

[Mọi người đừng mắng Cố tổng. Coi chừng tiểu làm tinh lại giận. Lần phát sóng đầu tiên, cư dân mạng nói Cố tổng không tốt, tiểu làm tinh còn giận cơ.]

[... Loại tra nam vô trách nhiệm này mà tiểu làm tinh còn coi như bảo bối, cái não yêu đương này, hết cứu!]

[Giờ thì anh ấy chịu trách nhiệm rồi, cầu hôn rồi đấy thôi.]

[Thôi, chuyện tình cảm người ta, ấm lạnh tự biết. Mọi người lo lắng làm gì.]

Trên mạng xôn xao bàn tán, đủ mọi ý kiến, đặc biệt Cố Văn Triều bị mắng rất thảm. Cái mũ tra nam vô trách nhiệm gắn chặt lên đầu anh.

Phòng phát sóng trực tiếp, Tạ Minh Triết và mọi người ăn xong bánh kem, chơi thêm một lát rồi rời đi, trong lòng đầy tò mò và suy đoán.

Diệp Uyển Thanh và cậu mợ về muộn hơn một chút, giúp dọn dẹp rồi cũng về chỗ ở.

Chờ khách khứa về hết, Cố Văn Triều dẫn Pi Pi đi tắm, Trì Dữ có thể nghỉ ngơi một chút. Tựa lưng vào chiếc sofa mềm mại, Trì Dữ giơ tay trái lên ngắm chiếc nhẫn cầu hôn trên ngón áp út. Cậu ngắm nghía rất lâu. Thiết kế đơn giản mà tinh tế, lấp lánh sáng ngời, càng nhìn càng thấy đẹp. Khuôn mặt cậu lúc nào cũng nở nụ cười, cả người tỏa ra một vẻ ngọt ngào và hạnh phúc. Chỉ cần nhìn thôi cũng biết câuh vui đến mức nào.

Khán giả trước màn hình lại thấy "hận sắt không thành thép."

[Ôi, cái não yêu đương này, chịu hết nổi rồi.]

[Con dâu nhiều năm giờ mới được danh chính ngôn thuận, mọi người hãy chúc phúc cho anh ấy đi. Dù tôi cũng thấy hơi tủi thân thay anh ấy.]

[Miễn là tiểu làm tinh thấy xứng đáng là được.] "

[Tiểu làm tinh thật sự rất yêu Cố tổng. Đợi nhiều năm như vậy, không dễ dàng gì.]

[Buồn cười. Chân ái hay không chưa biết đâu. Có thể kết hôn với Cố Văn Triều, nói thế nào cũng là Trì Dữ lời to. Rõ ràng Trì Dữ là phụ Quý nhờ con mà.]

[Tôi biết ngay mà, lúc nào cũng có mấy thánh này nói tiểu làm tinh vì tiền.]

[Thủ đoạn của Trì Dữ cao đấy. Trước tiên dùng thân nam nhi sinh con, trói chặt Cố Văn Triều. Sau đó khi Cố Văn Triều mất trí nhớ lại diễn một màn tình sâu nghĩa nặng không rời không bỏ. Khi Cố Văn Triều mất trí nhớ, tìm cơ hội tung tin ra, cho cả mạng xã hội đều biết, Cố Văn Triều không thể không thừa nhận thân phận của anh. Cao tay, thật sự cao tay!]

[... Thuyết âm mưu vừa thôi nha. Chuyện gì cũng có thể nói người ta có mục đích. Cuộc sống của mấy người có phải chỗ nào cũng đầy âm mưu không mà tâm địa lại độc ác đến vậy.]

[Cười chết, fan cuồng đáng sợ thật.]

[Đừng cãi nữa. Trì Dữ đang xem điện thoại kìa! Mắng Cố tổng cẩn thận anh ấy lại lên tiếng.]

Trì Dữ xem nhẫn xong, lấy điện thoại ra mở phòng phát sóng trực tiếp, thấy nội dung trên màn hình chat thì ngây ra. Cậu xem vài phút, nhíu mày, rồi lại lên Weibo xem một lát, cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.

Trì Dữ: "..."

Cậu không thốt nên lời. Cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào camera đối diện, mặt tối sầm lại: "Lời mọi người nói tôi thấy hết rồi. Cố Văn Triều không phải tra nam, không được nói anh ấy như vậy. Chúng tôi là tình đầu và duy nhất của nhau, tra cái gì mà tra? Có người phải chăng không muốn thấy tôi hạnh phúc hả!"

[Đừng để ý mấy người đó, họ không thấy người khác tốt được.]

[Vì sao Pi Pi 4 tuổi rồi mà hai người mới kết hôn?]

[Cái đồ não yêu đương này.]

Trì Dữ nghĩ một lát. Chuyện xuyên sách không thể nói, tránh bị coi là tuyên truyền mê tín. Nhưng cũng không thể để cư dân mạng tiếp tục gắn mác tra nam cho Cố Văn Triều.

Cậu đảo mắt, nói: "Một nguyên nhân đơn giản thế này mà mọi người cũng không nghĩ ra được sao?"

Khán giả: ??

Trì Dữ thất vọng lắc đầu: "Mọi người không phải luôn có trí tưởng tượng phong phú sao? Thế mà cái này cũng không nghĩ ra. Ai, thế hệ khán giả này không dễ dắt đâu."

[Có thể là nguyên nhân gì? Ngoài việc Cố tổng không muốn, tôi thực sự không nghĩ ra. Anh ngày nào cũng gọi chồng ơi, chắc không phải tự anh không muốn đâu nhỉ?]

[Mẹ nó, anh ấy hình như đang nói chúng ta ngu.]

[Thế thì nói đi chứ, là gì thế?]

Trì Dữ nghiêm túc nói: "Tôi là diễn viên mà, các bạn thấy diễn viên nào trẻ thế này đã kết hôn chưa? Còn muốn đóng phim nữa không?"

Khán giả: ...

Đây cũng là một lý do hợp lý. Là người nổi tiếng, đa phần đều kết hôn muộn. Khi còn trẻ, nếu không nỗ lực làm việc, đóng nhiều phim hay để nổi tiếng, sau này muốn nổi cũng không dễ. Dù có kết hôn, nhiều người cũng giấu. Đặc biệt là mấy năm trước, cư dân mạng chưa chấp nhận việc thần tượng có người yêu hoặc kết hôn. Nhiều thần tượng còn không dám kết hôn, không dám công khai bạn trai/bạn gái, dù có yêu nhau cũng không dám để lộ. Mấy năm gần đây, quan niệm của cư dân mạng đã thay đổi nhiều nên mới cởi mở hơn một chút. Trì Dữ nói như vậy, mọi người cũng tạm chấp nhận.

[Nói thế cũng đúng.]

[Vậy là anh không muốn kết hôn?]

[Cái đồ não yêu đương này, lại không muốn kết hôn ư? Sao tôi thấy không tin được nhỉ?]

[Anh ấy năm nay mới 24, lúc sinh Pi Pi mới 20 tuổi, sự nghiệp vừa mới bắt đầu mà.]

[Chính anh 20 tuổi đã sinh Pi Pi, còn mặt mũi nào nói muốn làm sự nghiệp?]

[Không đúng, lúc mang thai Pi Pi anh vẫn đang đi học mà?]

[Ôi trời, tính ra đúng thật, tiểu làm tinh còn chưa tốt nghiệp đã sinh con!]

[Hơn nữa lúc đó còn chưa đến tuổi kết hôn!]

[Tôi tra rồi. Đúng là sau khi đóng xong bộ phim thần tượng đó. Vừa ra mắt đã đi sinh con, còn mặt mũi nào nói mình muốn làm sự nghiệp?]

[Thảo nào trước đây chỉ đóng vai phụ, hóa ra thời gian đó đi nuôi con. Anh còn mặt mũi tự nhận mình là người của công việc?]

Trì Dữ chớp chớp mắt, không ngờ ngọn lửa lại quay lại thiêu chính mình. Trong sách, cậu đã đến tuổi kết hôn, cũng không có chuyện chưa cưới đã có con. Nhưng sau khi xuyên về, có một cục cưng Pi Pi lớn thế này ở trước mặt, bằng chứng như núi. Tính theo tuổi trên chứng minh thư, cậu đã trở thành một người chưa kết hôn đã có con.

Cậu đảo mắt, nói: "Thế nên mọi người đừng học theo tôi, ở trường phải học tập cho tốt, hiểu chưa. Dĩ nhiên, tôi hoàn toàn không hối hận vì đã sinh Pi Pi. Pi Pi đáng yêu thế mà, là bảo bối nhỏ của tôi đấy."

"Còn nữa, không được nói Cố tổng là tra nam! Sinh nhật và cầu hôn vui vẻ thế này, tôi đang rất vui, đừng phá hỏng tâm trạng của tôi."

Vừa lúc Pi Pi tắm xong, chạy từ phòng tắm vào phòng. Cố Văn Triều đang định vào phòng Pi Pi kể chuyện cổ tích.

"Ông xã," Trì Dữ gọi anh lại, hờn dỗi nói: "Anh bị họ nói là tra nam rồi."

Cố Văn Triều vừa bước một chân vào phòng Pi Pi, lại rút ra: "Cái gì?"

Trì Dữ đi đến bên cạnh anh, mở Weibo cho anh xem: "Anh xem đi, họ mắng anh là tra nam đấy."

Cố Văn Triều lướt lên lướt xuống, rồi trả điện thoại lại cho Trì Dữ: "Kệ họ nói, miễn là em biết anh là người thế nào là được."

Trì Dữ khựng lại, rồi đôi mắt cong lên: "Anh nói cũng đúng. Dù sao anh là ông xã của em, đâu phải ông xã của họ."

[Ông xã ~]

[Ôi trời, anh ấy lại đi mách Cố tổng, đáng yêu chết đi được.]

[Biết là chồng anh rồi, khoe làm gì chứ.]

[Nếu tôi có một đứa con đáng yêu như Pi Pi, tôi cũng không hối hận.]

[Thật ra, anh ấy đi học đã tìm được chồng tốt, còn sinh con luôn rồi. Tiết kiệm biết bao nhiêu thời gian. Giờ anh ấy mới 24, tình yêu, gia đình, sự nghiệp đều có! Không cần lo lắng gì nữa, có thể toàn lực tập trung vào sự nghiệp.]

[Ôi, nói vậy đúng thật.]

[Tôi 24 tuổi, không tình yêu, không gia đình, công việc cũng không như ý. Giờ nhìn Trì Dữ, đúng là người  chiến thắng nhân sinh.]

[Không tình yêu, không gia đình, không sự nghiệp +1.]

[Thôi, hội độc thân đừng tự bốc phốt nữa. Xem người ta yêu nhau cũng tốt chán.]

Họ bàn tán một lúc.

Trên màn hình, Cố Văn Triều kể chuyện cổ tích cho Pi Pi được một lúc, Pi Pi đã ngủ thiếp đi. Cả ngày chơi đùa, tiêu hao hết năng lượng, buổi tối cậu bé ngủ rất nhanh. Cố Văn Triều đắp chăn cho cậu bé, điều chỉnh nhiệt độ, để lại một chiếc đèn ngủ nhỏ rồi ra ngoài.

"Ông xã ~" Giọng Trì Dữ vọng ra từ phòng tắm.

Cố Văn Triều đến cửa phòng tắm, hỏi: "Sao vậy?"

"Em bị vấp một cái." Trì Dữ nói.

Nghe thấy cậu bị vấp, Cố Văn Triều gõ cửa phòng tắm, lo lắng hỏi: "Vấp vào đâu? Em mở cửa đi, anh vào xem."

Cạch một tiếng, cửa phòng tắm hé ra một khe nhỏ. Cố Văn Triều đẩy cửa bước vào, rồi đóng lại.

Trong phòng tắm, Trì Dữ mặc chiếc áo ngủ lụa màu xanh lam, dây thắt lưng buộc lỏng lẻo. Vạt áo trước xẻ chữ V sâu, để lộ xương quai xanh trắng nõn, lọt thẳng vào mắt Cố Văn Triều. Cảnh tượng này quen thuộc đến lạ, cứ như đã từng xảy ra. Lần phát sóng trực tiếp đầu tiên, Trì Dữ cũng kéo Cố Văn Triều vào phòng tắm để quyến rũ anh. Ánh mắt Cố Văn Triều tối lại.

Anh nhìn lên Trì Dữ, rồi lo lắng hỏi: "Vấp vào đâu?"

Trì Dữ tiến lại gần, ngẩng mặt nhìn Cố Văn Triều nói: "Vừa nãy cái vòi sen không chắc chắn, rơi xuống, đập vào miệng em."

Cố Văn Triều nhìn đôi mắt Trì Dữ ướt át vì hơi nước, ánh mắt anh dời xuống. Đôi môi cậu lúc này hồng hào, đầy đặn, ướt át, hệt như đóa hoa anh đào tháng Tư. Yết hầu anh lên xuống.

Anh giơ ngón tay cái lên, v**t v* cánh môi của Trì Dữ, giọng nói khàn khàn: "Anh xem nào."

Trì Dữ hé môi, ngậm lấy ngón cái của anh. Lưỡi cậu l**m một cái, mắt cậu từ dưới nhìn lên, ánh mắt ướt át nhìn anh.

Yết hâug Cố Văn Triều lại trượt xuống một cái: "..."

Anh dùng tay kia ôm lấy Trì Dữ, kéo cậu vào lòng. Ngón tay cái đang trên môi Trì Dữ cũng cử động, đi vào trong miệng cậu, khuấy động: "Va vào đâu? Chỗ này hay chỗ này?"

Trì Dữ nheo mắt, chơi đùa với ngón tay của anh.

"Bảo bối, bên ngoài vẫn đang phát sóng trực tiếp đấy." Cố Văn Triều ghé sát môi Trì Dữ, khàn giọng nhắc nhở.

"Em biết mà, nhưng hôm nay là sinh nhật em, với cả anh còn cầu hôn nữa." Trì Dữ quấn lấy ngón cái của anh, rồi m*t nhẹ. "Anh nhanh lên đi, mười phút thôi, em sẽ nhỏ giọng thôi."

Ánh mắt Cố Văn Triều trở nên sâu thẳm, anh ôm chặt lấy Trì Dữ, rút ngón tay ra, rồi hôn thật mạnh lên đôi môi đó. Giữa tiếng nước xối xả, Trì Dữ nghe thấy giọng Cố Văn Triều trầm thấp vang lên bên tai: "Bảo bối, mười phút? Em có phải quá coi thường ông xã của em không?"

Trì Dữ bĩu môi không vui: "Ai bảo hôm nay anh cầu hôn cơ."

Cố Văn Triều hôn cậu một cái thật mạnh, vỗ nhẹ vào eo cậu rồi cúi xuống. "Lát nữa anh sẽ xử lý em."

Căn phòng tắm tràn ngập hơi nước. Trì Dữ dựa vào tường, tay bám vào tóc Cố Văn Triều. Một lúc lâu sau, dưới ánh đèn mờ ảo, cậu nheo mắt, đầu ngả về sau chạm vào tường, cằm hơi hất lên, cơ thể ưỡn về phía trước, cổ căng ra một đường cong tuyệt đẹp. Cố Văn Triều đứng dậy ôm cậu, Trì Dữ thả lỏng người, dựa vào Cố Văn Triều, thở hổn hển.

Cố Văn Triều hôn lên má cậu: "Thôi, đứng vững đi. Anh ra ngoài trước."

"Ừm." Trì Dữ lười biếng đáp, đứng thẳng người.

Cố Văn Triều rửa tay súc miệng, vỗ nhẹ vào eo Trì Dữ rồi đi ra ngoài.

Khán giả cuối cùng cũng thấy cửa phòng tắm mở ra, họ phấn khích tột độ.

[A a a a a!]

[Mười phút! Anh ấy vào có mười phút!]

[Ôi trời, có dám mở cửa cho tôi xem không!]

[Cố tổng, anh dở rồi! Mười phút thì làm được gì! Ít nhất cũng phải nửa tiếng chứ!]

[Quần áo anh ấy ướt kìa!]

[Mấy bác tài già này, tổng tài bá đạo sao có thể mới nửa tiếng chứ, ít nhất khởi điểm cũng phải một tiếng!]

[Hahaha, mọi người định cười chết tôi sao~]

Vài phút sau, Trì Dữ tắm rửa lại một chút, mặc áo ngủ rồi cũng đi ra. Cậu ngồi xuống sofa, Cố Văn Triều quay đầu nhìn cậu. Trì Dữ chớp mắt với anh, cả hai trao nhau một ánh mắt thấu hiểu. Trì Dữ mím môi rồi bật cười.

[Tiểu làm tinh, anh va ở đâu? Để tôi xem nào?]

[Hee hee hee~]

[Thấy anh ấy đi lại bình thường, chắc không có gì đâu.]

[Mọi người đủ rồi đấy! Đêm hôm mà tốc độ xe nhanh quá! Tay tôi không theo kịp tốc độ của mọi người!]

[Nhìn ánh mắt hai người họ kìa, như kéo tơ vậy, bảo không có gì thì tôi không tin đâu!]

[□□□□□!]

[Ôi, chị phía trước nói gì mà bị che hết rồi thế!]

11 giờ, phát sóng trực tiếp kết thúc. Cố Văn Triều kéo Trì Dữ ra khỏi nhà, đi thẳng đến biệt thự riêng của anh ở chân núi. Đêm đầy sao, ánh sáng lấp lánh trải khắp phòng, bạc màu. Tại cửa sổ kính từ sàn đến trần của phòng ngủ chính trên tầng hai, Trì Dữ chống hai tay lên cửa kính nhìn ra ngoài.

Đêm tĩnh lặng như nước, khi thì như dòng suối nhỏ chảy nhẹ, khi thì như con sóng lớn gầm gào. Thông thường nhất, nó giống như một đại dương lúc thủy triều lên, sóng lớn không ngừng ập vào bờ. Từng đợt, từng đợt, dữ dội, mênh mông, kéo dài mãi.

"Ông xã?"

"Ừm?"

"Có thể nghỉ ngơi một chút không?"

"Không được. Gia quy nhà ta là cái gì thiếu thì phải bù lại hết. Trước tiên là bù lại cái thiếu trong tuần này."

"..."