Trì Dữ rửa mặt xong thì cũng gần 11 giờ, cậu mở cửa phòng Pi Pi, Cố Văn Triều lập tức nhìn lại.

Khán giả tinh thần phấn chấn:

[Hắn ta sắp bắt đầu rồi sao?]

[Đến rồi đến rồi, khoảnh khắc cầu xin ngủ mỗi đêm.]

[Hôm nay Trì Dữ có thành công ngủ cùng Cố tổng không?]

Trì Dữ đi đến mép giường, dò xét nhìn, nhỏ giọng hỏi: "Ngủ rồi à?"

"Ngủ rồi." Cố Văn Triều nửa ngồi dậy nhìn cậu.

Trì Dữ gật đầu, "Vậy anh cũng đi ngủ sớm đi, ngủ ngon."

Nói xong, cậu liền đi ra ngoài. Cố Văn Triều liền nhìn cậu đi ra cửa còn đóng cửa phòng lại.

[Hắn ta cứ thế đi rồi à?]

[Không thể tin được, hôm nay hắn ta lại không bám riết đòi ngủ cùng?]

[Nhìn biểu cảm của Cố tổng kìa, đều là không thể tin được.]

Trì Dữ tắt đèn phòng khách và điều hòa, sau đó vào phòng ngủ chính. Còn chút thời gian trước khi livestream kết thúc, cậu dựa ngồi ở đầu giường nhìn tình hình livestream, hình ảnh chuyển sang phía cậu, bình luận là đầy màn hình những câu hỏi và trêu chọc cậu. Trì Dữ nhướng mày, nhìn về phía camera, lắc lắc điện thoại trong tay: "Hôm nay tâm trạng tốt, còn vài phút nữa, tán gẫu với mọi người chút nhé."

Khán giả lập tức có tinh thần, hỏi ra tất cả những vấn đề trong lòng.

"Các bạn nhiều câu hỏi thật đó, để tôi xem nào." Trì Dữ nhìn bình luận, lẩm bẩm: "Tại sao tối nay không làm gì cả?"

Trì Dữ nhìn về phía camera, mặt đầy tủi thân: "Cái gì mà 'làm gì'? Tôi không 'làm gì' hết được chưa, đừng oan uổng tôi."

[Trì Dữ nói hắn ta không 'làm gì'.]

[Anh dám vuốt lương tâm mình nói lại lần nữa không?]

Trì Dữ đặt tay lên ngực: "Tôi vuốt lương tâm, tôi không 'làm gì'."

Họ đổi cách hỏi khác. Trì Dữ tiếp tục xem bình luận: "Hôm nay sao không đi tìm Cố tổng ngủ cùng?"

Trì Dữ gãi đầu, thở dài: "Aizzz, các bạn không hiểu đâu, anh ấy thích ngủ cùng Pi Pi, cứ để anh ấy ngủ cùng Pi Pi đi."

[Quỷ mới tin lời cậu!]

[Anh ấy đúng là thích ngủ cùng Pi Pi, không thích ngủ cùng anh, ha ha ha ~]

[Các người thật sự là chồng chồng sao? Sao tôi lại không tin vậy nhỉ.]

Trì Dữ nhìn thấy, nói: "Thật mà, tôi đã vuốt lương tâm nói rồi, sau này các bạn sẽ biết. Aizzz, các bạn đừng quá chú ý đời tư nha, chú ý sự nghiệp của tôi nhiều hơn được không? Chẳng lẽ không có fan sự nghiệp của tôi sao?"

[Anh bây giờ có cái sự nghiệp quái gì đâu, diễn viên quần chúng à.]

[Anh có phải không nhận được vai diễn không?]

[Kêu Cố tổng cho anh tài nguyên đi!]

[Đầu tiên, anh phải có sự nghiệp, mới có fan sự nghiệp.]

Trì Dữ ôm ngực: "Đau tim quá mấy lão hữu ơi, thấy không, ngực tôi biubiubiu chảy máu kìa."

[Ha ha ha, cho anh khoe khoang, còn muốn fan sự nghiệp nữa.]

[Anh đi nhận nhiều vai diễn vào, mới có fan sự nghiệp.]

Tôi cũng muốn nhận nhiều vai diễn mà." Trì Dữ rất đồng tình, lại nói: "Yên tâm, đợi tôi nổi tiếng lên, vai diễn sẽ nhiều thôi, các fan sự nghiệp có thể đặt trước chú ý một chút nha."

[Còn muốn fan sự nghiệp, anh muốn fan nhan sắc còn thực tế hơn.]

Trì Dữ nhướng mày: "Fan nhan sắc cũng có thể có, tôi cũng có chút đẹp trai mà, có thể làm fan chút, nhưng tôi vẫn thích có nhiều fan sự nghiệp hơn."

[Mặt dày thật đó.]

[Ha ha ha, lần đầu tiên tôi thấy minh tinh tự mình yêu cầu fan nhan sắc.]

[Anti-fan có cần không?]

"Anti-fan?" Trì Dữ xua tay thẳng thừng từ chối: "Tôi bây giờ chẳng phải là anti-fan nhiều nhất sao? Cái này không cần cũng được."

Cậu nhìn giờ: "Cũng gần đến giờ rồi, không nói nữa, tôi đi đặt mua hạt bắp nổ, hôm nay bắp rang bơ này cũng khá ngon, tôi phải mua nhiều thêm. Các bạn có nhãn hiệu nào tốt giới thiệu không? Tôi còn muốn trả lại cho người ta, à, còn bơ, đường trắng nữa chứ."

Nhìn thấy trên màn hình một đống tên nhãn hiệu trôi qua, Trì Dữ yên lặng ghi nhớ: "...Được rồi được rồi, nhớ kỹ rồi, đi ngủ sớm đi mấy lão hữu, hẹn gặp lại ngày mai."

Màn hình livestream đen lại, đoàn làm phim đúng giờ tắt livestream, nhưng bình luận vẫn còn rất sôi nổi.

[Trời ơi, mỗi lần nói chuyện với cậu ta là lại có bất ngờ.]

[Ha ha ha, cậu ta vui tính ghê, không có cái kiểu cách của minh tinh gì cả, tôi lần đầu tiên thấy đấy.]

[Thế mà còn muốn fan nhan sắc và fan sự nghiệp nữa chứ, tôi muốn cười chết.]

[Cậu ta cũng đẹp trai mà, làm fan nhan sắc cũng được.]

[Fan nhan sắc cái nỗi gì, mặc kệ có đẹp đến mấy, cậu ta vừa mở miệng là tan ảo ảnh ngay.]

[Tôi cảm thấy cậu ta có lẽ có thiên phú làm diễn viên hài.]

Trì Dữ lại nhìn bình luận một lát, nhìn thấy cái từ "diễn viên hài", cậu cũng không nhịn được muốn phản bác. Xác nhận một chút là tài khoản phụ đang xem livestream, ngón tay cậu múa may, bắt đầu "tinh phân" và cãi lý với các cư dân mạng.

[Nói thật, nhan sắc của Trì Dữ rất đỉnh, nhan sắc đẹp dáng người đẹp, tôi còn thấy cả cơ bụng nữa! Tuyệt vời!]

[Tôi cũng thấy nhan sắc của Trì Dữ rất cao, nếu không thì sao sinh ra được Pi Pi đáng yêu như vậy.]

[Diễn xuất của anh ấy cũng rất tốt mà, tuy diễn toàn là vai nhỏ, nhưng diễn xuất không tệ.]

...

Điên cuồng khen mình mười phút, cậu mới dừng lại, khán giả dần dần ít đi, nhìn thấy có người phụ họa lời cậu nói, cậu cảm thấy được rồi. Hôm nay cũng là một ngày điên cuồng "tự mình cổ vũ". Cậu tắt livestream, lên mạng mua hạt bắp nổ chuyên dụng để làm bắp rang bơ, còn có bơ và đường cát trắng, đều đặt ba phần, địa chỉ thì dùng định vị điền tên thôn này.

Sáng hôm sau

Sau bữa sáng, mọi người tập trung lại, đạo diễn công bố hoạt động hôm nay. "Hôm nay chúng ta sẽ như thế này nhé, các gia đình sẽ luân phiên đến nhà nhau làm khách ăn cơm, trước tiên sẽ bốc thăm quyết định xem hôm nay là chiêu đãi khách hay đi làm khách."

Đạo diễn lấy ra vài tấm thẻ và tuyên bố: "Trưa nay, hai gia đình sẽ làm chủ nhà chiêu đãi khách. Mọi người đến bốc thăm nhé."

Các gia đình lần lượt lên bốc. Trì Dữ vỗ vai Pi Pi và nói: "Bảo bối, con đi bốc thăm đi."

Pi Pi nhanh nhẹn cầm một tấm thẻ về đưa cho ba. Trì Dữ mở ra, và reo lên: "Chúng ta là chủ nhà!" Gia đình Lý Chu Tri cũng bốc được lá thăm chủ nhà.

Ba gia đình còn lại tiếp tục bốc thăm. Gia đình Từ Lực và Tạ Minh Triết sẽ đến nhà Trì Dữ, còn gia đình Lâm Thư sẽ đến nhà Lý Chu Tri.

Sau đó, đạo diễn tiếp tục bốc thăm cho bữa tối: "Bây giờ, chúng ta sẽ bốc thăm cho buổi tối. Gia đình Trì Dữ lão sư và gia đình Lý Chu Tri lão sư sẽ tự động trở thành khách. Ba gia đình còn lại đến bốc thăm."

Cuối cùng, vào buổi tối, nhà Trì Dữ và Từ Lực sẽ đến nhà Lâm Thư, còn nhà Lý Chu Tri sẽ đến nhà Tạ Minh Triết.

Từ Lực gãi đầu, vui vẻ hỏi: "Vậy hôm nay chúng tôi đều là khách, không cần chiêu đãi ai đúng không?"

Đạo diễn cười đáp: "Đúng vậy! Chúc mừng gia đình Từ Lực lão sư, hôm nay các bạn là người may mắn nhất, chỉ cần ăn thôi!"

Tạ Minh Triết tỏ vẻ ngưỡng mộ: "Từ lão sư may mắn thật đấy!"

Từ Lực ngây ngô cười phá lên: "Ha ha ha, hôm nay vận khí tốt!"

Trì Dữ hỏi đạo diễn: "Nếu chiêu đãi khách, chúng tôi có kinh phí không? Phải mua đồ ăn chứ?"

Đạo diễn gật đầu: "Chiêu đãi một nhà 50 tệ, hai nhà 100 tệ. Mời mọi người đến nhận tiền."

Trì Dữ nhận lấy 100 tệ và thốt lên kinh ngạc: "100 tệ? Chúng tôi có 9 người, sáu người lớn và ba đứa trẻ, mà chỉ có 100 tệ sao?"

Đạo diễn khẳng định: "Đúng vậy."

Tạ Minh Triết cũng kêu lên: "Chúng tôi mới có 50 tệ thôi, 50 tệ thì mua được gì chứ, đạo diễn nói cho tôi biết đi!"

Đạo diễn vội giải thích: "Giá đồ ăn ở đây tương đối thấp, đủ rồi mà."

Trì Dữ lườm: "Anh tốt nhất là nói thật đấy nhé."

Đạo diễn cam đoan: "Thật mà, tin tôi đi."

Mọi người nhìn nhau không nói nên lời.

[9 người ăn 100 tệ, hơi ít thật.]

[Bây giờ giá đồ ăn đắt thế này, sườn non phải hai ba chục tệ một cân, mua hai cân sườn là hết nửa tiền rồi, muốn ăn ngon thì khó lắm.]

[Đoàn làm phim này đúng là keo kiệt!]

Đạo diễn vỗ tay: "Được rồi, mọi người lên xe, chuẩn bị đi thành phố mua đồ ăn nào!"

Đoàn người di chuyển đến chợ trong thành phố. Đúng lúc chợ đang đông đúc, Cố Văn Triều phải bế Pi Pi lên để tránh bé bị va vào người khác.

Trì Dữ nhìn quanh một lượt rồi nói với Cố Văn Triều: "Chúng ta đi dạo một vòng xem giá cả thế nào đã, đặc biệt là giá thịt, không biết 100 tệ có thể mua được gì."

Cố Văn Triều gật đầu: "Đi thôi."

Họ đi một vòng, rồi Trì Dữ và Cố Văn Triều bàn bạc xem sẽ làm món gì.

"6 người lớn, 3 trẻ con, ít nhất cũng phải làm 6 món chứ?" Trì Dữ nói.

Cố Văn Triều suy nghĩ: "Cũng có thể làm phần lớn một chút, bớt đi hai món."

"Ừm, quan trọng nhất là phải đủ ăn."

Trì Dữ thở dài: "Đạo diễn thật keo kiệt. May mà hôm qua mẹ Lâm Lâm tặng chúng ta nhiều rau củ, không cần mua thêm rau dưa."

Cậu nói thêm với Cố Văn Triều: "À đúng rồi ông xã, nhà Khang Khang đều ăn cay được, nhưng khẩu vị của hai vợ chồng Từ Lực lão sư thì em chưa hỏi. Hôm qua thấy họ ăn BBQ, hình như cũng ăn cay được. Em hỏi thử xem sao."

Trì Dữ lấy điện thoại gọi cho Từ Lực, hỏi về khẩu vị và có kiêng kỵ gì không.

Từ Lực đáp: "Chúng tôi đều ăn cay được, nhưng Đóa Đóa thì không, bé cũng không ăn hải sản, bị dị ứng."

Trì Dữ thở dài: "Yên tâm đi, 100 tệ chúng tôi cũng không mua nổi hải sản đâu."

Từ Lực cười ha hả: "Đúng thế thật."

Trì Dữ hỏi tiếp: "Đóa Đóa có ăn được cá nước ngọt không? Như cá diêu hồng, cá chép chẳng hạn?"

"Cá nước ngọt thì được, tôm và cua thì không ăn được."

"Được rồi, tôi biết rồi."

Cúp điện thoại, Trì Dữ cảm thán: "May mà hỏi, Đóa Đóa không ăn cay được, dị ứng hải sản, tôm cua cũng không ăn được, nhưng ăn được cá nước ngọt."

"Vậy mua một con cá diêu hồng hấp." Cố Văn Triều nói.

"Được. Em hỏi lại Tạ lão sư xem họ có dị ứng gì không."

Trì Dữ lại gọi cho Tạ Minh Triết.

"Chúng tôi không dị ứng gì cả, Khang Khang cứng cáp lắm, cái gì cũng ăn được." Tạ Minh Triết nói, anh ấy cũng đang đau đầu không biết mua gì: "Các cậu mua món gì rồi?"

"Chưa mua, vẫn đang xem, giá thịt ở đây không hề rẻ chút nào, lại bị đạo diễn lừa rồi." Trì Dữ than thở.

"Đúng vậy, chúng tôi cũng vừa nhận ra. Chúng tôi có 50 tệ, đến một con cá cũng không mua nổi." Tạ Minh Triết đáng thương nói.

Hai người cùng cảnh ngộ, cùng nhau phàn nàn về đạo diễn khoảng hai phút rồi cúp điện thoại.

Sau một vòng tham khảo, Trì Dữ nhìn quầy thịt: "Thịt bò, thịt dê thì không mua nổi rồi, sườn cũng đắt quá, mua thịt heo đi. Ông xã, anh định làm món gì? Thịt kho tàu thì sao?"

Cố Văn Triều nghĩ đến số rau củ trong tủ lạnh nhà: "Cá diêu hồng hấp, thịt kho tàu, mua nửa con gà để hầm nấm hương, mua vài quả trứng gà làm cà chua xào trứng, thêm rau củ trong nhà nữa là đủ rồi."

Cả hai tính toán, mua một con cá diêu hồng hết 26 tệ; mua nửa con gà hết 29 tệ; mua 27 tệ thịt ba chỉ. Số tiền còn lại mua thêm một ít nấm hương, trứng gà, hành, gừng, tỏi. Cuối cùng còn dư vài đồng, Trì Dữ đi mua một quả dưa hấu nhỏ.

Vừa ra khỏi chợ, Trì Dữ thấy đạo diễn liền không nhịn được: "Đạo diễn, đây là cái gọi 'đồ ăn rất rẻ' mà anh nói đấy hả?"

Đạo diễn: "Rau củ thì rẻ mà."

Trì Dữ cạn lời: "...Nhưng thịt thì không hề rẻ tí nào!"

"Các anh không thấy phong phú sao? Có cả thịt cả cá mà." đạo diễn gãi mũi, có chút chột dạ.

"Vậy ban đầu anh định cho chúng tôi làm tiệc chay để chiêu đãi khách đúng không?" Trì Dữ buồn bã nói.

Đạo diễn cười gượng hai tiếng.

Đúng lúc đó, Tạ Minh Triết và gia đình anh ấy đi ra. Trì Dữ nhìn túi đồ anh ấy xách: "Các anh mua được gì rồi?"

"Chẳng mua được gì cả, tiền mua hai cân thịt đã hết mất nửa rồi, đành mua thêm ít rau dưa rẻ tiền ăn kèm thôi."

Tạ Minh Triết khổ sở đáp, rồi anh ấy nhìn thấy Trì Dữ xách theo thịt gà, thịt cá, thịt ba chỉ, cả trứng gà, liền kinh ngạc: "Các cậu mua nhiều thịt thế, lại còn có dưa hấu nữa! Sao không mua rau ăn kèm? Chỉ có một ít nấm hương thôi à? Toàn là thịt thôi sao?"

Trì Dữ cười nói: "Hôm qua mẹ Lâm Lâm tặng chúng tôi rất nhiều rau dưa, không cần mua thêm nữa."

Tạ Minh Triết cực kỳ ngưỡng mộ: "Tốt thật đấy, lại còn có cá và thịt gà."

Khang Khang cũng ngưỡng mộ: "Lại còn có dưa hấu để ăn nữa."

Trì Dữ nói: "Trưa nay các anh có thể qua đây ăn mà."

Tạ Minh Triết sững sờ, rồi chợt hiểu ra: "Đúng vậy, các anh mua là để chiêu đãi chúng tôi mà, ha ha ha ha ~ Con trai, trưa nay đến nhà chú Trì ăn cá ăn gà! Ăn dưa hấu!"

[Ha ha ha ha, Tạ Minh Triết ngốc quá!]

[Toàn bộ là mua cho các anh ăn đấy!]

[Tôi thấy nhà Lâm Thư còn mua thêm thịt bò nữa kìa.]

Mua xong đồ ăn, họ vội vàng chạy về nhà. Trì Dữ và Cố Văn Triều bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.

Gia đình Từ Lực không phải lo lắng chuyện ăn uống, hai vợ chồng trực tiếp đưa Đóa Đóa đến nhà Trì Dữ. Mẹ Đóa Đóa vào bếp giúp đỡ, còn Từ Lực ở ngoài chơi với Pi Pi và Đóa Đóa.

"Ngại quá, trong nhà không có gì nhiều để chiêu đãi." Trì Dữ mang dưa hấu và thanh long đã cắt sẵn ra, cùng với một ít bắp rang bơ còn lại từ hôm qua.

"Hề, đừng khách sáo, các cậu có nhiều đồ ăn vậy là tốt rồi. Nhà chúng tôi chẳng có gì cả, may mà không phải chiêu đãi khách, ha ha ha." Từ Lực thoải mái nói.

Hai vợ chồng Tạ Minh Triết về nhà cất đồ ăn, rồi dẫn Khang Khang sang. Tạ Minh Triết vừa vào phòng đã cảm thấy mát lạnh, cảm thán: "Trời ơi, có điều hòa sướng thật!"

"A a a, mát quá!" Khang Khang chạy đến trước điều hòa xoa eo thổi một lát, rồi bắt đầu "pháo kích" ba mình: "Ba ba xem kìa, quạt có thể so với điều hòa sao?"

Tạ Minh Triết cũng qua thổi một chút: "Đúng vậy, lẽ ra lúc trước phải cố gắng hơn để giành giải nhất."

Khang Khang thổi mát xong, chạy đến lấy một miếng dưa hấu ăn: "Ngọt quá! Pi Pi, nhà em sướng thật đấy! Vừa có điều hòa, vừa có dưa hấu."

Pi Pi vừa gặm dưa hấu vừa cười khúc khích.

"Ba ba nhìn kìa, còn có máy chơi game!" Khang Khang nhìn thấy tay cầm chơi game trước TV, mắt sáng rỡ. Tạ Minh Triết cũng ngạc nhiên, hỏi Trì Dữ: "Trì Dữ, máy chơi game này chơi được không?"

"Không biết nữa, chúng tôi chưa chơi bao giờ, anh thử xem sao." Trì Dữ đang lột tỏi, thò đầu ra nhìn một cái rồi đáp.

Tạ Minh Triết quay lại hỏi Pi Pi và Đóa Đóa: "Pi Pi, Đóa Đóa, chơi game không?"

Pi Pi rất vui vì có người chơi cùng: "Dạ được ạ."

Đóa Đóa cũng tò mò nhìn máy chơi game.

Tạ Minh Triết liền nối máy chơi game vào TV và cùng Pi Pi chơi. Mẹ Khang Khang và mẹ Đóa Đóa giúp rửa sạch rau củ rồi quay lại phòng khách.

Cố Văn Triều làm bếp chính, Trì Dữ ở bên cạnh hỗ trợ. Sau hơn một giờ bận rộn, các món ăn đã được dọn lên bàn.

Cá diêu hồng hấp, thịt kho tàu, nấm hương hầm gà, cà chua xào trứng, cà tím đậu que kho thịt, rau muống xào tỏi và canh mướp hương thịt nạc.

"Wow, phong phú thật đấy!" Tạ Minh Triết nhìn bàn đầy thức ăn mà cảm thán.

"Thịt kho tàu ngon quá!" Khang Khang ăn thịt kho tàu, rồi lại khuyến khích ba mình: "Ba ba, ba học chú Cố nấu ăn đi, ngon lắm!"

"Aizzz, ba con không có thiên phú nấu nướng này đâu."

Khang Khang cũng thở dài: "Aizzz, sao ba lại là ba của con chứ. Pi Pi sướng thật đấy."

Tạ Minh Triết chỉ biết im lặng. Mọi người cười phá lên.

Trên bàn ăn, mọi người trò chuyện vui vẻ, chủ khách đều tận hưởng.

Ăn xong bữa trưa, hai vợ chồng Từ Lực dẫn Đóa Đóa về nhà ngủ trưa. Khang Khang ôm chặt điều hòa không muốn đi: "Chú Trì, con có thể ngủ ở nhà chú không? Mát quá, nhà con nóng lắm!"

Trì Dữ gật đầu: "Được thôi, con có thể ngủ cùng Pi Pi."

"Dạ ~ Cảm ơn chú Trì!" Khang Khang reo lên vui vẻ, quay đầu bỏ mặc ba mình: "Ba ba tạm biệt, con ngủ với Pi Pi, ba về thổi quạt đi."

Tạ Minh Triết chỉ vào Khang Khang vừa cười vừa mắng: "Thằng nhóc vô lương tâm này!"

Trì Dữ bỗng nảy ra một ý tưởng, hỏi: "Buổi tối các anh có ngủ không ngon không?"

"Đúng vậy, nóng không chịu nổi, quạt thổi lâu còn bị ch** n**c mũi nữa."

Trì Dữ quay đầu nhìn Cố Văn Triều, cười rạng rỡ. Cố Văn Triều nhướng mày, nhìn nụ cười đó liền cảm thấy có gì đó không ổn.

Trì Dữ mỉm cười nói với Tạ Minh Triết: "Vậy buổi tối cứ để Khang Khang qua ngủ cùng Pi Pi đi."

Khang Khang vui sướng reo hò: "Dạ được ạ, dạ được ạ, con muốn qua thổi điều hòa!"

Cố Văn Triều và khán giả đều im lặng.

[Quỷ kế đa đoan - Trì Dữ!]

[Cố tổng, nguy rồi!]