- Trang chủ
- Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
- Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
Truyện: Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
Tác giả: Ngô Tứ Quân
- Chương 1: Thiêm binh nô lệ doanh 1
- Chương 2: Thiêm binh nô lệ doanh 2
- Chương 3: Thiêm binh nô lệ doanh 3
- Chương 4: Thiêm binh nô lệ doanh 4
- Chương 5
- Chương 6: Chọn hạt giống kỵ binh 1
- Chương 7: Chọn hạt giống kỵ binh 2
- Chương 8: Chọn hạt giống kỵ binh 3
- Chương 9: Chọn hạt giống kỵ binh 4
- Chương 10: Chọn hạt giống kỵ binh 5
- Chương 11: Thiếu niên rung động 1
- Chương 12: Thiếu niên rung động 2
- Chương 13: Thiếu niên rung động 3
- Chương 14: Thiếu niên rung động 4
- Chương 15: Thiếu niên rung động 5
- Chương 16: Y Văn vương thế tử 1
- Chương 17: Y Văn vương thế tử 2
- Chương 18: Y Văn vương thế tử 3
- Chương 19: Y Văn vương thế tử 4
- Chương 20: Y Văn vương thế tử 5
- Chương 21: Vương vấn Hồ Hồ 1
- Chương 22: Vương vấn Hồ Hồ 2
- Chương 23: Vương vấn Hồ Hồ 3
- Chương 24: Vương vấn Hồ Hồ 4
- Chương 25: Vương vấn Hồ Hồ 5
- Chương 26: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 1
- Chương 27: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 2
- Chương 28: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 3
- Chương 29: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 4
- Chương 30: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 5
- Chương 31: Về Đại Đô phương đông 1
- Chương 32: Về Đại Đô phương đông 2
- Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
- Chương 34: Về Đại Đô phương đông 4
- Chương 35: Về Đại Đô phương đông 5
- Chương 36: Người trong mông xuân khuê 1
- Chương 37: Người trong mộng xuân khuê 2
- Chương 38: Người trong mộng xuân khuê 3
- Chương 39: Người trong mộng xuân khuê 4
- Chương 40: Người trong mộng xuân khuê 5
- Chương 41: Đêm động phòng hoa chúc 1
- Chương 42: Tuyệt diễm nhân gian sắc 1
- Chương 43: Tuyệt diễm nhân gian sắc 2
- Chương 44: Tuyệt diễm nhân gian sắc 3
- Chương 45: Tuyệt diễm nhân gian sắc (4)
- Chương 46: Ngàn dặm tìm chồng (1)
- Chương 47: Ngàn dặm tìm chồng (2)
- Chương 48: Ngàn dặm tìm chồng (3)
- Chương 49: Ngàn dặm tìm chồng (4)
- Chương 50: Ngàn dặm tìm chồng (5)
- Chương 51: Cứu hồ khỏi địch doanh (1)
- Chương 52: Cứu Hồ khỏi địch doanh (2)
- Chương 53: Mê hoặc trái tim Hồ (1)
- Chương 54: Mê hoặc trái tim Hồ (2)
- Chương 55: Mê hoặc trái tim Hồ (3)
- Chương 56: Sói con ấy lớn rồi (1)
- Chương 57: Sói con ấy lớn rồi (2)
- Chương 58: Sói con ấy lớn rồi (3)
- Chương 59: Sói con ấy lớn rồi (4)
- Chương 60: Sói con ấy lớn rồi (5)
- Chương 61: Mũ giáp của thiếu niên
- Chương 62: Mũ giáp của thiếu niên (2)
- Chương 63: Mũ giáp của thiếu niên (3)
- Chương 64: Mũ giáp của thiếu niên (4)
- Chương 65: Mũ giáp của thiếu niên (5)
- Chương 66: Mũ giáp của thiếu niên (6)
- Chương 67: Mũ giáp của thiếu niên (7)
- Chương 68: Mũ giáp của thiếu niên (8)
- Chương 69: Mũ giáp của thiếu niên (9)
- Chương 70: Mũ giáp của thiếu niên (10)
- Chương 71: Hồ Hồ này dâm quá (1)
- Chương 72: Hồ Hồ này dâm quá (2)
- Chương 73: Hồ Hồ này dâm quá (3)
- Chương 74: Hồ Hồ này dâm quá (4)
- Chương 75: Hồ Hồ này dâm quá (5)
- Chương 76: Uyên ương quấn quýt (1)
- Chương 77: Uyên ương quấn quýt (2)
- Chương 78: Uyên ương quấn quýt (3)
- Chương 79: Uyên ương quấn quýt (4)
- Chương 80: Uyên ương quấn quýt (5)
- Chương 81: Có Hồ Hồ bầu bạn (1)
- Chương 82: Có Hồ Hồ bầu bạn (2)
- Chương 83: Có Hồ Hồ bầu bạn (3)
- Chương 84: Có Hồ Hồ bầu bạn (4)
- Chương 85: Có Hồ Hồ bầu bạn (5)
- Chương 86: Có Hồ Hồ bầu bạn (6)
- Chương 87: Có Hồ Hồ bầu bạn (7)
- Chương 88: Có Hồ Hồ bầu bạn (8)
- Chương 89: Có Hồ Hồ bầu bạn (9)
- Chương 90: Có Hồ Hồ bầu bạn (10)
- Chương 91: Khi bão tố sắp đến (1)
- Chương 92: Khi bão tố sắp đến (2)
- Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
- Chương 94: Khi bão tố sắp đến (4)
- Chương 95: Khi bão tố sắp đến (5)
- Chương 96: Khi bão tố sắp đến (6)
- Chương 97: Khi bão tố sắp đến (7)
- Chương 98: Khi bão tố sắp đến (8)
- Chương 99: Khi bão tố sắp đến (9)
- Chương 100: Khi bão tố sắp đến (10)
- Chương 101: Khi bão tố sắp đến (11)
- Chương 102: Khi bão tố sắp đến (12)
- Chương 103: Khi bão tố sắp đến (13)
- Chương 104: Khi bão tố sắp đến
- Chương 105: Khi bão tố sắp đến
- Chương 106: Khi bão tố sắp đến (16)
- Chương 107: Khi bão tố sắp đến (17)
- Chương 108: Khi bão tố sắp đến (18)
- Chương 109: Khi bão tố sắp đến (19)
- Chương 110: Khi bão tố sắp đến (20)
- Chương 111: Quay đầu chốn hiu quạnh (1)
- Chương 112: Quay đầu chốn quạnh hiu (2)
- Chương 113: Quay đầu chốn quạnh hiu (3)
- Chương 114: Quay đầu chốn quạnh hiu (4)
- Chương 115: Quay đầu chốn quạnh hiu (5)
- Chương 116: Quay đầu chốn quạnh hiu (6)
- Chương 117: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 118: Quay đầu chốn quạnh hiu (8)
- Chương 119: Quay đầu chốn quạnh hiu (9)
- Chương 120: Quay đầu chốn quạnh hiu (10)
- Chương 121: Quay đầu chốn quạnh hiu (11)
- Chương 122: Quay đầu chốn quạnh hiu
- Chương 123: Quay đầu chốn quạnh hiu (13)
- Chương 124: Quay đầu chốn quạnh hiu (14)
- Chương 125: Quay đầu chốn quạnh hiu (15)
- Chương 126: Quay đầu chốn quạnh hiu (16)
- Chương 127: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 128: Quay đầu chốn quạnh hiu (18)
- Chương 129: Quay đầu chốn quạnh hiu (19)
- Chương 130: Quay đầu chốn quạnh hiu (20)
- Chương 131: Thời thanh mai trúc mã (1)
- Chương 132: Thời thanh mai trúc mã (2)
- Chương 133: Thời thanh mai trúc mã (3)
- Chương 134: Thời thanh mai trúc mã (4)
- Chương 135: Thời thanh mai trúc mã (5)
- Chương 136: Thế thân là thân nhân (1)
- Chương 137: Thế thân là thân nhân (2)
- Chương 138: Thế thân là thân nhân (3)
- Chương 139: Thế thân là thân nhân (4)
- Chương 140: Thế thân là thân nhân (5)
- Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 142: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 143: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 144: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 145: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 146: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 147: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 148: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 149: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 150: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 151: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 152: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 153: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 154: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 155: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 156: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 157: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 158: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 159: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 160: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 161: Hồ Hồ của ta
- Chương 162: Hồ Hồ của ta
- Chương 163: Hồ Hồ của ta
- Chương 164: Hồ Hồ của ta
- Chương 165: Hồ Hồ của ta
- Chương 166: Hồ Hồ của ta
- Chương 167: Hồ Hồ của ta
- Chương 168: Hồ Hồ của ta
- Chương 169: Hồ Hồ của ta
- Chương 170: Hồ Hồ của ta
- Chương 171: Hồ Hồ của ta
- Chương 172: Hồ Hồ của ta
- Chương 173: Hồ Hồ của ta
- Chương 174: Hồ Hồ của ta
- Chương 175: Hồ Hồ của ta
- Chương 176: Hồ Hồ của ta
- Chương 177: Hồ Hồ của ta
- Chương 178: Hồ Hồ của ta
- Chương 179: Hồ Hồ của ta
- Chương 180: Hồ Hồ của ta
- Chương 181: Hồ Hồ của ta
- Chương 182: Hồ Hồ của ta
- Chương 183: Hồ Hồ của ta
- Chương 184: Hồ Hồ của ta
- Chương 185: Hồ Hồ của ta
- Chương 186: Năm ấy cố nhân về
- Chương 187: Năm ấy cố nhân về
- Chương 188: Năm ấy cố nhân về
- Chương 189: Năm ấy cố nhân về
- Chương 190: Năm ấy cố nhân về
- Chương 191: Năm ấy cố nhân về
- Chương 192: Năm ấy cố nhân về
- Chương 193: Năm ấy cố nhân về
- Chương 194: Năm ấy cố nhân về
- Chương 195: Năm ấy cố nhân về
- Chương 196: Năm ấy cố nhân về
- Chương 197: Năm ấy cố nhân về
- Chương 198: Năm ấy cố nhân về
- Chương 199: Năm ấy cố nhân về
- Chương 200: Năm ấy cố nhân về
- Chương 201: Năm ấy cố nhân về
- Chương 202: Năm ấy cố nhân về
- Chương 203: Năm ấy cố nhân về
- Chương 204: Năm ấy cố nhân về
- Chương 205: Năm ấy cố nhân về
- Chương 206: Năm ấy cố nhân về
- Chương 207: Năm ấy cố nhân về
- Chương 208: Năm ấy cố nhân về
- Chương 209: Năm ấy cố nhân về
- Chương 210: Năm ấy cố nhân về
- Chương 211: Năm ấy cố nhân về
- Chương 212: Năm ấy cố nhân về
- Chương 213: Năm ấy cố nhân về
- Chương 214: Năm ấy cố nhân về
- Chương 215: Năm ấy cố nhân về
- Chương 216: Xuất nhập khói sóng
- Chương 217: Xuất nhập khói sóng
- Chương 218: Xuất nhập khói sóng
- Chương 219: Xuất nhập khói sóng
- Chương 220: Xuất nhập khói sóng
- Chương 221: Xuất nhập khói sóng
- Chương 222: Xuất nhập khói sóng
- Chương 223: Xuất nhập khói sóng
- Chương 224: Xuất nhập khói sóng
- Chương 225: Xuất nhập khói sóng
- Chương 226: Xuất nhập khói sóng
- Chương 227: Xuất nhập khói sóng
- Chương 228: Xuất nhập khói sóng
- Chương 229: Xuất nhập khói sóng
- Chương 230: Xuất nhập khói sóng
- Chương 231: Xuất nhập khói sóng
- Chương 232: Xuất nhập khói sóng
- Chương 233: Xuất nhập khói sóng
- Chương 234: Xuất nhập khói sóng
- Chương 235: Xuất nhập khói sóng
- Chương 236: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 237: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 238: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 239: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 240: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 241: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 242: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 243: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 244: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 245: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 246: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 247: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 248: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 249: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 250: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 251: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 252: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 253: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 254: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 255: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 256: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 257: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 258: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 259: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 260: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 261: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 262: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 263: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 264: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 265: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 266: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 267: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 268: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 269: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 270: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 271: Kết thúc
- Chương 272: Kết thúc
- Chương 273: Kết thúc
- Chương 274: Phiên ngoại (Toàn văn hoàn)
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Ánh trăng không thể chiếu đến chân phật chứ đừng nói là đầu phật. Hơn nữa, chỉ có chỗ hắn đứng thấy được vầng trăng treo cao giữa trời đêm. Nhưng bốn phía xung quanh không có nhà cửa, chỉ làm một khoảng đất trống tênh.
Nếu muốn được ánh trăng chiếu rọi thì hẳn là....
Tần Quyên nheo mắt, vội vàng chạy đến.
Hắn đi ra sau lưng tượng Phật, chỉ thấy những cánh đồng trập trùng trải dài, được ánh trăng chiếu rọi thành một màu bạc trắng.
Tần Quyên lại chạy về phía vách núi, rồi chợt dừng lại. Phía dưới vách núi ấy có một hồ nước, bên hồ nước có căn nhà nhỏ.
Ánh trăng chiếu rọi nơi nước mắt ta.
Nếu tượng Phật trên vách đá vốn dĩ có đầu, thì khi đầu Phật rơi xuống sẽ dừng đúng vị trí kia.
Lúc này, hắn đã thầm khẳng định, người sống ven hồ đó chính là Cùng Đệ mà hắn cần tìm.
Cùng Đệ là ai, Tần Quyên nghĩ cần phải tìm hiểu, nhưng bây giờ hắn sẽ không tới gặp người đó ngay.
Nếu như Tề Lâm còn sống rồi theo ghi chép trên tờ giấy để tìm kiếm, chắc cũng không thể tìm thấy ngay được. Hắn không rõ Cùng Đệ là ai, có thân phận gì, có quan hệ gì với Ninh Bách.
Chuyện mua bán sắt đã bàn bạc thống nhất chưa? Nếu thống nhất rồi thì việc gì phải viết địa chỉ một cách mập mờ như thế?
Cho nên Ninh Bách chỉ muốn bọn họ đi chuyến này tìm vận may.
Tần Quyên cảm thấy rất phiền. Ninh Bách nhất định là chẳng có ý gì tốt mới bắt hắn tới.
Tần Quyên đi được một lúc thì nghe có tiếng trò chuyện trong ngõ nhỏ vọng ra.
Hắn sửng sốt, vội nấp vào chỗ tối.
Bây giờ là nửa đêm, chỗ này không có quân lính tuần tra, nhưng những người kia đang nói bằng tiếng Mông Cổ.
Ở đây cũng có nhiều người MÔng Cổ, nhưng đa phần là quân lính.
Đây có khả năng chỉ là thương nhân thôi.
Hắn tới đây, mình cũng đi qua ngõ này nên đành đợi trong chốc lát, đồng thời cũng vì thế mà nghe được câu chuyện.
Bọn họ có mấy xe phấn trang điểm, muốn đem đến một nơi gọi là Sài Trác An ở phía tây, nhưng không may gặp phải chiến sự, mấy xe hàng hỏng hết cho nên lỗ vốn.
Đám thương nhân này muốn đến thương hội đòi bồi thường, nhưng quản sự của thương hội lớn nhất An Địch Can lại là đệ tử của Cùng Đệ.
Nghe tới đó, Tần Quyên cũng đoán được đại khái thân phận cua Cùng Đệ này rồi.
Bảo sao mà dám muôn sắt kiếm lời!
Đám người kia nói chuyện mãi mới chịu đi, khiến Tần Quyên đứng ở đó đến mức chân tê rần.
Sau khi ra khỏi chỗ nấp, hắn nhảy lên nóc nhà, lúc về tới quán trọ thì đã là canh 4.
Hôm sau, hắn bị đánh thức bởi tiếng quan binh đến tra xét, lùng bắt người Hồi Hột, đặc biệt là những người tới từ Hổ Tư Oát Nhĩ.
Ai trống giống người Hồi Hột đều bị bắt đi.
Tần Quyên biết ngay, họ đang truy lùng người biết chế tạo pháo.
Nhờ đại pháo của người Hồi Hột đó chế tạo mà Mông Cổ đã diệt được Kim, tường thành nguy nga của Kim quốc từng ngăn chặn quân Mông Cổ mấy chục năm, đều sụp đổ trước sức mạnh kinh hồn ấy.
Cho đến giờ, người Mông Cổ vẫn ra sức truy tìm người Hồi Hột đã tạo ra đại pháo này. Tần Quyên to gan suy đoán, họ đang chuẩn bị tấn công Tống quốc.
Tường thành Tống quốc cũng như Kim quốc, cao ngất, kiên cố.
Hắn biết rõ ràng, người Mông Cổ chưa bao giờ từ bỏ ý đồ xâm chiếm Tống quốc.
Năm nào họ cũng tìm thợ chế pháo, thợ đóng thuyền....Rõ ràng đều là chuẩn bị cho âm mưu tiếp theo.
Sau khi quân đội rời đi, mọi người bàng hoàng một lúc lâu mới bình tĩnh lại, sau đó xì xào bàn tán trong bầu không khí nặng nề.
Tất nhiên không ai dám lớn tiếng vì sợ bị bắt đi.
Người An Địch Can cũng không muốn bị liên lụy. Dân sống ở đây đa phần là tăng lữ, thương nhân từ nơi khác tới, toàn những nam nhân bốn năm chục tuổi đi lại trên đường, không thì là cụ già trẻ nhỏ.
Tần Quyên ăn tạm vài món cho bữa sáng rồi lại tiếp tục ngủ. Ban ngày tốt nhất không nên ra đường, vì ở An Địch Can toàn là quân lính.
Lỡ đâu bị bắt rồi tra hỏi thì rất phiền.
Hắn ngủ một giấc, lúc tỉnh lại thì thấy mặt trời đã lặn. Quân lính tuần tra đã đi qua con đường bên dưới cửa sổ của hắn bao nhiêu lần.
Tần Quyên xuống lầu ăn cơm, lúc tiểu nhị bưng đồ ăn lên là vừa lúc trời tối mịt.
Hắn hỏi tiểu nhị, "Chợ sắt lớn nhất thành là chỗ thành đông kia à?"
"Thành đông làm gì có chợ sắt, chợ sắt ở thành nam cơ mà." Tiểu nhị nói.
Tần Quyên đương nhiên không biết chợ sắt ở đâu, lời ban nãy chỉ để thăm dò mà thôi.
Tần Quyên nói, "Thành nam à? Ta nhớ nhầm, An ĐỊch Can lớn quá. Nhưng mà ai quản lý chợ sắt đó? Quân Mông Cổ à?"
Nói tới đây, tiểu nhị đảo mắt, thấy không có khách nào xung quanh mới đến gần, nói nhỏ với Tần Quyên, "Ta nghe bảo chủ chợ sắt ở đây có địa vị cao. Không biết quân Mông Cổ ở nơi khác có quản lý sắt hay không, chứ ở An Địch Can thì đám lính thủ thành kia không quản được, càng không có quyền động đến."
Tần Quyên nhíu mày, "Vậy là sao?"
Tiểu Nhị thì thầm, "Ta nói cho ngươi biết, sắt của chúng ta, không cấp cho Trung Nguyên thì cũng cấp cho đại quân Tây Chinh."
"??" Tần Quyên trợn tròn mắt. Hóa ra Ninh Bách muốn đem sắt của mình bán cho Cùng Đệ, sau đó Cùng Đệ lại đem bán cho Đại Đô?
Khoan đã, Tần Quyên vẫn cảm thấy có gì đó cấn cấn.
Nếu Ninh Bách chỉ đơn giản là muốn bán sắt kiếm tiền, thì bán cho Đại Lý hay Cao Ly mà chẳng được, việc gì phải vượt đường xa đến tận An Địch Can mới chịu bán? Đại Lý cách doanh trướng của hắn rất gần, dù địa hình hiểm trở nhưng vẫn đỡ hơn vượt sa mạc núi tuyết đường dài thế này, hơn nữa còn nguy hiểm đến tính mạng.
Chẳng nhẽ đám người từ Đại Đô đến mua sắt là người Ninh Bách cảm thấy an toàn?
Hắn nghĩ, nếu có giao dịch mua bắn sắt giữa An Địch Can và Đại Đô, vậy thì quan viên phụ trách vụ giao dịch này hẳn là biết Cùng Đệ, cũng có thể biết Ninh Bách, nhưng hắn không chắc vị quan đó có biết về thỏa thuận giữa Ninh Bách và Cùng Đệ hay không, rằng Cùng Đệ chỉ là kẻ trung gian cho Ninh Bách mà thôi.
Tần Quyên cau mày. Hắn rất muốn biết quan viên Đại Đô đến giao dịch với Cùng Đệ là ai.
Trước hết, Tần Quyên biết tướng thủ thành An Địch Can bây giờ là đệ đệ thứ tử của Mông Kha vương, hẳn không phải tướng quân Tuyết Biệt Đài. Tần Quyên nghĩ, nếu tướng quân Tuyết Biệt Đài đến An Địch Can tiếp tục nhậm chức thì không thể không đi qua La Bặc.
Nói cách khác, đó hẳn phải là đệ đệ thứ tử nào đó mà Mông Kha vương dẫn theo trên đường Tây Chinh, nhiều khả năng là lão đại trong số các thứ tử.
Tần Quyên nghĩ ngợi một hồi, Tuyết Biệt Đài là bạn cũ của Ninh Bách. Cũng như Ninh Bách, hắn coi tình huynh đệ hơn cả tình thân, nhưng Ninh Bách hình như không biết Tuyết Biệt Đài đã đi đâu. Tuyết Biệt Đài không hề báo cho Ninh Bách dự định của mình.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán thôi.
Lúc trời đã tối mịt, Tần Quyên thay một bộ đồ đen, đeo mặt nạ, lấy khăn che, thậm chí còn đội thêm một chiếc nón cói.
Rời quán trọ, hắn đến chợ sắt ở khu thành nam.
Qua giờ dậu, gần dến giờ giới nghiêm, đường phố chỉ còn lác đác người.
Sau khi quân đội đi tuần qua vài lần, Tần Quyên bèn nhảy lên mái nhà. Lúc tới được thành nam, hắn đã bắt đầu mệt.
Muốn tìm hiểu chuyện mua bán sắt thì phải đến chỗ quản sự, điều tra các giấy tờ giao dịch trong phòng quản sự.
Đột nhập chợ sắt đơn giản hơn nhiều so với đột nhập doanh trại quân Mông Cổ.
Ban ngày, Tần Quyên đã thăm dò tường tận đường đi lối lại trong chợ nhưng chưa thể vào phòng quản sự.
Ban đêm hắn mới chính thức ra tay.
Mọi việc tương đối thuận lợi. Sau khi vào, hắn lật tìm trong đống sổ sách trên bàn quản sự một hồi, loại bỏ những thứ không viết bằng chữ Duy Ngô Nhĩ.
Sau đó, hắn mới kiểm tra phần mình đã lọc được, khẳng định chợ sắt này có bắt tay với quan phủ. Nếu không do quân doanh quản lý thì hắn tiếp tục tra xem quan viên Đại Đô đến mua sắt là ai.
Hắn lật giở hồi lâu, nhưng không thấy có trang khế ước nào được quan viên ký tên, chỉ thấy có đóng quan ấn khắc chứ Hình Bộ.
Hình Bộ đến An Địch Can mua sắt ư? Có lầm không?
Tần Quyên hết sức kinh ngạc. Đúng lúc ấy, hắn thấy ngoài cửa sổ có ánh đèn lay động.
Có người tới!
Hắn vội đặt xấp khế ước xuống, chỉ rút ra một tờ. Sau khi trả đồ đạc về chỗ cũ, hắn chạy lên cầu thang, nhanh chân bò lên gác mái, lẻn đi.
Sau khi chạy khỏi chợ sắt một quãng xa, hắn mới bình tĩnh lại.
Hình Bộ?
Hai chữ này lập tức hiện lên trong đầu.
Tên ngốc Vạn Khê chẳng phải là quan viên Hình Bộ sao? Đừng nói là Vạn Khê cũng dính vào việc này đấy nhé?
Nếu Vạn Khê là người được Đại Đô cử đến mua sắt thì hẳn là sắt dùng cho xây dựng cung điện.
Vạn Khê có biết chuyện này không? Chỉ mong không phải là Vạn Khê bị một kẻ nào khác mượn danh nghĩa để làm việc, khi ấy kẻ đứng sau sẽ an toàn nấp trong bóng tối.
Tóm lại, vụ mua bán sắt này hết sức kỳ quái.
Hắn dám chắc bảy tám phần là Vạn Khê không biết gì cả.
Vạn Khê là người cẩn thận, dù có thực hiện dăm ba vụ mua bán này cũng "đi qua vạn bụi hoa, không dính một chiếc lá", chặt chẽ kín kẽ, không để lại dấu vết cơ mà?
Chẳng lẽ có ai đó giả làm Vạn Khê.
Tần Quyên vừa nghĩ vừa chạy về phía tượng Phật đêm qua. Muốn có câu trả lời, trước hết hắn phải điều tra xem, kẻ mang tên Cùng Đệ kia rốt cuộc là người hay quỷ.
Lúc đến tượng Phật, hắn lại thấy mặt trăng sáng ngời sau bức tượng.
Hít một hơi sâu, Tần Quyên lấy hai viên bạc trong ngực áo, sau đó lấy vải quất quanh cổ, làm sao cho hai viên đậu bạc ấy đè chặt dây thanh quản.
Hắn nói thử hai câu, xác định giọng của mình đã thay đổi, mới đi về phía đồng lúa phía sau tượng.
Hồ nước ở đằng xa tựa như một viên trân châu, loang loáng ánh bạc dưới trăng.
Tần Quyên lướt đến đó như một cơn gió.
TRước căn nhà có hơn 10 thủ vệ. Họ đồng loạt rút đao chĩa về phía hắn. Hắn lên tiếng, "Ta muốn gặp chủ nhân các ngươi."
"Cút." Những người đó quát.
Tần Quyên lặp lại, "Gọi Cùng Đệ ra đây."
Bấy giờ, mấy người kia trợn mắt nhìn. Một người đội nón cói, giọng khàn khàn như lão trung niên, lưng lại cong như bị gù, chẳng rõ có phải cố ý giả vờ không....
"Mật khẩu."
"Mật khẩu gì?" Tần Quyên cau mày.
"KHông biết thì cút!" Đối phương giơ đao lên.
Tần Quyên lập tức xoay người, đoạt lấy đao trong tay kẻ đó, kề lên cổ gã.
"Ngươi...."
Tần Quyên cười lạnh, "Ngươi cảm thấy ai có thể mò đến nơi này? Nghĩ ta chỉ là kẻ qua đường thôi sao?"
"Gọi Cùng Đệ ra đây gặp ta!" Ánh mắt hắn lạnh lẽo, giọng nói uy nghiêm.
Đám thủ vệ không dám chậm trễ, vội chạy đi gọi quản sự.
Tần Quyên thấy một người bước ra nhưng không dám chắc có phải Cùng Đệ hay không.