- Trang chủ
- Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
- Chương 165: Hồ Hồ của ta
Chương 165: Hồ Hồ của ta
Truyện: Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
Tác giả: Ngô Tứ Quân
- Chương 1: Thiêm binh nô lệ doanh 1
- Chương 2: Thiêm binh nô lệ doanh 2
- Chương 3: Thiêm binh nô lệ doanh 3
- Chương 4: Thiêm binh nô lệ doanh 4
- Chương 5
- Chương 6: Chọn hạt giống kỵ binh 1
- Chương 7: Chọn hạt giống kỵ binh 2
- Chương 8: Chọn hạt giống kỵ binh 3
- Chương 9: Chọn hạt giống kỵ binh 4
- Chương 10: Chọn hạt giống kỵ binh 5
- Chương 11: Thiếu niên rung động 1
- Chương 12: Thiếu niên rung động 2
- Chương 13: Thiếu niên rung động 3
- Chương 14: Thiếu niên rung động 4
- Chương 15: Thiếu niên rung động 5
- Chương 16: Y Văn vương thế tử 1
- Chương 17: Y Văn vương thế tử 2
- Chương 18: Y Văn vương thế tử 3
- Chương 19: Y Văn vương thế tử 4
- Chương 20: Y Văn vương thế tử 5
- Chương 21: Vương vấn Hồ Hồ 1
- Chương 22: Vương vấn Hồ Hồ 2
- Chương 23: Vương vấn Hồ Hồ 3
- Chương 24: Vương vấn Hồ Hồ 4
- Chương 25: Vương vấn Hồ Hồ 5
- Chương 26: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 1
- Chương 27: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 2
- Chương 28: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 3
- Chương 29: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 4
- Chương 30: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 5
- Chương 31: Về Đại Đô phương đông 1
- Chương 32: Về Đại Đô phương đông 2
- Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
- Chương 34: Về Đại Đô phương đông 4
- Chương 35: Về Đại Đô phương đông 5
- Chương 36: Người trong mông xuân khuê 1
- Chương 37: Người trong mộng xuân khuê 2
- Chương 38: Người trong mộng xuân khuê 3
- Chương 39: Người trong mộng xuân khuê 4
- Chương 40: Người trong mộng xuân khuê 5
- Chương 41: Đêm động phòng hoa chúc 1
- Chương 42: Tuyệt diễm nhân gian sắc 1
- Chương 43: Tuyệt diễm nhân gian sắc 2
- Chương 44: Tuyệt diễm nhân gian sắc 3
- Chương 45: Tuyệt diễm nhân gian sắc (4)
- Chương 46: Ngàn dặm tìm chồng (1)
- Chương 47: Ngàn dặm tìm chồng (2)
- Chương 48: Ngàn dặm tìm chồng (3)
- Chương 49: Ngàn dặm tìm chồng (4)
- Chương 50: Ngàn dặm tìm chồng (5)
- Chương 51: Cứu hồ khỏi địch doanh (1)
- Chương 52: Cứu Hồ khỏi địch doanh (2)
- Chương 53: Mê hoặc trái tim Hồ (1)
- Chương 54: Mê hoặc trái tim Hồ (2)
- Chương 55: Mê hoặc trái tim Hồ (3)
- Chương 56: Sói con ấy lớn rồi (1)
- Chương 57: Sói con ấy lớn rồi (2)
- Chương 58: Sói con ấy lớn rồi (3)
- Chương 59: Sói con ấy lớn rồi (4)
- Chương 60: Sói con ấy lớn rồi (5)
- Chương 61: Mũ giáp của thiếu niên
- Chương 62: Mũ giáp của thiếu niên (2)
- Chương 63: Mũ giáp của thiếu niên (3)
- Chương 64: Mũ giáp của thiếu niên (4)
- Chương 65: Mũ giáp của thiếu niên (5)
- Chương 66: Mũ giáp của thiếu niên (6)
- Chương 67: Mũ giáp của thiếu niên (7)
- Chương 68: Mũ giáp của thiếu niên (8)
- Chương 69: Mũ giáp của thiếu niên (9)
- Chương 70: Mũ giáp của thiếu niên (10)
- Chương 71: Hồ Hồ này dâm quá (1)
- Chương 72: Hồ Hồ này dâm quá (2)
- Chương 73: Hồ Hồ này dâm quá (3)
- Chương 74: Hồ Hồ này dâm quá (4)
- Chương 75: Hồ Hồ này dâm quá (5)
- Chương 76: Uyên ương quấn quýt (1)
- Chương 77: Uyên ương quấn quýt (2)
- Chương 78: Uyên ương quấn quýt (3)
- Chương 79: Uyên ương quấn quýt (4)
- Chương 80: Uyên ương quấn quýt (5)
- Chương 81: Có Hồ Hồ bầu bạn (1)
- Chương 82: Có Hồ Hồ bầu bạn (2)
- Chương 83: Có Hồ Hồ bầu bạn (3)
- Chương 84: Có Hồ Hồ bầu bạn (4)
- Chương 85: Có Hồ Hồ bầu bạn (5)
- Chương 86: Có Hồ Hồ bầu bạn (6)
- Chương 87: Có Hồ Hồ bầu bạn (7)
- Chương 88: Có Hồ Hồ bầu bạn (8)
- Chương 89: Có Hồ Hồ bầu bạn (9)
- Chương 90: Có Hồ Hồ bầu bạn (10)
- Chương 91: Khi bão tố sắp đến (1)
- Chương 92: Khi bão tố sắp đến (2)
- Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
- Chương 94: Khi bão tố sắp đến (4)
- Chương 95: Khi bão tố sắp đến (5)
- Chương 96: Khi bão tố sắp đến (6)
- Chương 97: Khi bão tố sắp đến (7)
- Chương 98: Khi bão tố sắp đến (8)
- Chương 99: Khi bão tố sắp đến (9)
- Chương 100: Khi bão tố sắp đến (10)
- Chương 101: Khi bão tố sắp đến (11)
- Chương 102: Khi bão tố sắp đến (12)
- Chương 103: Khi bão tố sắp đến (13)
- Chương 104: Khi bão tố sắp đến
- Chương 105: Khi bão tố sắp đến
- Chương 106: Khi bão tố sắp đến (16)
- Chương 107: Khi bão tố sắp đến (17)
- Chương 108: Khi bão tố sắp đến (18)
- Chương 109: Khi bão tố sắp đến (19)
- Chương 110: Khi bão tố sắp đến (20)
- Chương 111: Quay đầu chốn hiu quạnh (1)
- Chương 112: Quay đầu chốn quạnh hiu (2)
- Chương 113: Quay đầu chốn quạnh hiu (3)
- Chương 114: Quay đầu chốn quạnh hiu (4)
- Chương 115: Quay đầu chốn quạnh hiu (5)
- Chương 116: Quay đầu chốn quạnh hiu (6)
- Chương 117: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 118: Quay đầu chốn quạnh hiu (8)
- Chương 119: Quay đầu chốn quạnh hiu (9)
- Chương 120: Quay đầu chốn quạnh hiu (10)
- Chương 121: Quay đầu chốn quạnh hiu (11)
- Chương 122: Quay đầu chốn quạnh hiu
- Chương 123: Quay đầu chốn quạnh hiu (13)
- Chương 124: Quay đầu chốn quạnh hiu (14)
- Chương 125: Quay đầu chốn quạnh hiu (15)
- Chương 126: Quay đầu chốn quạnh hiu (16)
- Chương 127: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 128: Quay đầu chốn quạnh hiu (18)
- Chương 129: Quay đầu chốn quạnh hiu (19)
- Chương 130: Quay đầu chốn quạnh hiu (20)
- Chương 131: Thời thanh mai trúc mã (1)
- Chương 132: Thời thanh mai trúc mã (2)
- Chương 133: Thời thanh mai trúc mã (3)
- Chương 134: Thời thanh mai trúc mã (4)
- Chương 135: Thời thanh mai trúc mã (5)
- Chương 136: Thế thân là thân nhân (1)
- Chương 137: Thế thân là thân nhân (2)
- Chương 138: Thế thân là thân nhân (3)
- Chương 139: Thế thân là thân nhân (4)
- Chương 140: Thế thân là thân nhân (5)
- Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 142: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 143: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 144: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 145: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 146: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 147: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 148: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 149: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 150: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 151: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 152: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 153: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 154: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 155: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 156: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 157: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 158: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 159: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 160: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 161: Hồ Hồ của ta
- Chương 162: Hồ Hồ của ta
- Chương 163: Hồ Hồ của ta
- Chương 164: Hồ Hồ của ta
- Chương 165: Hồ Hồ của ta
- Chương 166: Hồ Hồ của ta
- Chương 167: Hồ Hồ của ta
- Chương 168: Hồ Hồ của ta
- Chương 169: Hồ Hồ của ta
- Chương 170: Hồ Hồ của ta
- Chương 171: Hồ Hồ của ta
- Chương 172: Hồ Hồ của ta
- Chương 173: Hồ Hồ của ta
- Chương 174: Hồ Hồ của ta
- Chương 175: Hồ Hồ của ta
- Chương 176: Hồ Hồ của ta
- Chương 177: Hồ Hồ của ta
- Chương 178: Hồ Hồ của ta
- Chương 179: Hồ Hồ của ta
- Chương 180: Hồ Hồ của ta
- Chương 181: Hồ Hồ của ta
- Chương 182: Hồ Hồ của ta
- Chương 183: Hồ Hồ của ta
- Chương 184: Hồ Hồ của ta
- Chương 185: Hồ Hồ của ta
- Chương 186: Năm ấy cố nhân về
- Chương 187: Năm ấy cố nhân về
- Chương 188: Năm ấy cố nhân về
- Chương 189: Năm ấy cố nhân về
- Chương 190: Năm ấy cố nhân về
- Chương 191: Năm ấy cố nhân về
- Chương 192: Năm ấy cố nhân về
- Chương 193: Năm ấy cố nhân về
- Chương 194: Năm ấy cố nhân về
- Chương 195: Năm ấy cố nhân về
- Chương 196: Năm ấy cố nhân về
- Chương 197: Năm ấy cố nhân về
- Chương 198: Năm ấy cố nhân về
- Chương 199: Năm ấy cố nhân về
- Chương 200: Năm ấy cố nhân về
- Chương 201: Năm ấy cố nhân về
- Chương 202: Năm ấy cố nhân về
- Chương 203: Năm ấy cố nhân về
- Chương 204: Năm ấy cố nhân về
- Chương 205: Năm ấy cố nhân về
- Chương 206: Năm ấy cố nhân về
- Chương 207: Năm ấy cố nhân về
- Chương 208: Năm ấy cố nhân về
- Chương 209: Năm ấy cố nhân về
- Chương 210: Năm ấy cố nhân về
- Chương 211: Năm ấy cố nhân về
- Chương 212: Năm ấy cố nhân về
- Chương 213: Năm ấy cố nhân về
- Chương 214: Năm ấy cố nhân về
- Chương 215: Năm ấy cố nhân về
- Chương 216: Xuất nhập khói sóng
- Chương 217: Xuất nhập khói sóng
- Chương 218: Xuất nhập khói sóng
- Chương 219: Xuất nhập khói sóng
- Chương 220: Xuất nhập khói sóng
- Chương 221: Xuất nhập khói sóng
- Chương 222: Xuất nhập khói sóng
- Chương 223: Xuất nhập khói sóng
- Chương 224: Xuất nhập khói sóng
- Chương 225: Xuất nhập khói sóng
- Chương 226: Xuất nhập khói sóng
- Chương 227: Xuất nhập khói sóng
- Chương 228: Xuất nhập khói sóng
- Chương 229: Xuất nhập khói sóng
- Chương 230: Xuất nhập khói sóng
- Chương 231: Xuất nhập khói sóng
- Chương 232: Xuất nhập khói sóng
- Chương 233: Xuất nhập khói sóng
- Chương 234: Xuất nhập khói sóng
- Chương 235: Xuất nhập khói sóng
- Chương 236: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 237: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 238: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 239: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 240: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 241: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 242: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 243: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 244: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 245: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 246: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 247: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 248: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 249: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 250: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 251: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 252: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 253: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 254: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 255: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 256: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 257: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 258: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 259: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 260: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 261: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 262: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 263: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 264: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 265: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 266: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 267: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 268: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 269: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 270: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 271: Kết thúc
- Chương 272: Kết thúc
- Chương 273: Kết thúc
- Chương 274: Phiên ngoại (Toàn văn hoàn)
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Tần Quyên cơm no rượu say xong thì đã mệt rã rời, nhưng không muốn người khác phát hiện ra. Lúc gượng đứng dậy, hắn vẫn ra vẻ uy phong, lạnh lùng như trước.
Vừa đứng lên, hắn thấy một cánh tay đưa ra đỡ lấy mình. Ban đầu hắn tưởng là A Dịch Cát hay Đán Mộc, nhưng quay sang nhìn thì hóa ra là một tiểu nô tài.
Cũng phải, bọn A Dịch Cát đều qua chỗ Hồ Hồ uống rượu rồi. Hắn liếc nhìn Hồ Hồ đang bị đám người vây quanh chuốc rượu, chỉ nhếch miệng cười. Giờ hắn thực sự không có sức lăn lộn với bọn họ nên đành nói với tiểu nô tài, "Ta mệt rồi, đi chiếu cố các đại nhân khác đi. Ta về ngủ trước."
Cho nên lúc hắn rời đi không có ai phát hiện ra.
Tần Quyên được đưa tới một nơi ở được sắp xếp riêng cho hắn. Một phó tướng được Viết Viết căn dặn từ trước đến tìm gặp hắn.
Phó tướng này tên là A Táo Đông. Tần Quyên vừa nghe tên gã đã nghĩ đến những trái táo đỏ thẫm.
A Táo Đông ôm đến một chồng lớn công văn bảo hắn phê duyệt. Ngoài tiếng Mông Cổ và chữ Duy Ngô Nhĩ, A Táo Đông không biết ngôn ngữ nào khác.
Mà chỗ công văn này có đủ loại chữ, từ Nữ Chân đến Khiết Đan, khiến cho A Táo Đông rối bù đầu.
Tần Quyên nói với A Táo Đông, "Ngươi mang mấy thứ này xuống trước. Ta ngủ dậy rồi tính...."
A Táo Đông liền bảo, "Thế thì không ổn đâu. Có quan viên từ Đại Đô tới, sau khi nói chuyện với các gia chủ xong kiểu gì cũng đến đây. Ai bảo ngài mất tích một thời gian dài như vậy, bây giờ công việc tồn đọng phải làm bù hết."
"......." Tần Quyên cảm thấy hắn có thể mở mắt mà ngủ luôn bây giờ. Trong tình trạng ấy mà còn bắt hắn xem công văn?
"Ti chức lui xuống trước. Ngài nhất định phải xem hết đấy." A Táo Đông cười cười đi ra ngoài.
Tần Quyên không buồn nghe. Hắn mò về giường, ngả lưng xuống ngủ như chết.
A Táo Đông bàn giao công việc cho Tần Quyên xong, xem như trả được cục nợ. Trên đường về, hắn còn phấn khởi cùng đám tướng sĩ ra ngồi trước doanh trướng, vừa kéo đàn vừa hát, chờ các vị đại nhân ở Đại Đô tới kiểm tra.
Trong quân doanh không được phép đánh bạc, cho nên đàn hát nhảy múa trở thành hoạt động giải trí phổ biến nhất.
Lúc Tần Quyên ngủ dậy, bên ngoài tuyết bắt đầu rơi. Lúc chạng vạng, mặt đất phủ một tầng tuyết dầy.
Lúc quan viên Đại Đô tới, A Táo Đông và đám kỵ binh đang gục xuống bàn ngủ. Họ cuống cuồng thức dậy, dẫn người đi gặp Tần Quyên.
Ấy vậy mà lại thấy Tần Quyên nằm thẳng cẳng trên giường, ngáy pho pho.
Vị đại nhân kia lạnh mặt, "Vậy thì ngày mai bản quan lại tới."
A Táo Đông sợ hãi tiễn vị đại nhân này đi, rồi nhanh chân chạy đến đánh thức Tần Quyên.
"Tần đại nhân! Ngài đừng ngủ nữa! Ngủ nữa là chết cả đám bây giờ!'
Giọng A Táo Đông vốn đã oang oang, giờ lại phải cố kiềm chế, cho nên càng buồn cười hơn.
Gã sợ Tần Quyên tỉnh dậy, nổi cáu rồi đấm mình một trận nên không dám gọi lớn, nhưng vẻ mặt lại nghiêm trọng cực kỳ.
"Tần đại nhân...." A Táo Đông không tin Tần Quyên không tỉnh. Vị Tần đại nhân này võ công cao cường, còn được xem là đồ đệ của Ninh Bách đại nhân, làm sao mà ngủ đến không biết trời đất được.
A Táo Đông khom lưng, đến tận mép giường Tần Quyên, gọi, "Sáng sớm ngày mai, vị đại nhân kia lại tới. Chuyện không thể chậm trễ được. Chỗ công văn kia vẫn chưa có một chữ nào, vậy thì ngài lấy gì để báo cáo kết quả công tác!"
Tần Quyên phiền gần chết. Hồi nhỏ hắn nghĩ đơn giản, vì không muốn làm nô lệ nữa nên mới phấn đấu thành tướng quân. Chẳng ngờ rằng sau khi thành tướng quân còn phải làm việc nhiều như thế. Lúc trước, khi A Dịch Cát được phong tướng đã giao hết mấy công việc bàn giấy cho phó tướng là hắn rồi, hắn làm muốn ói ra. Giờ đến lượt mình làm tướng, hắn lại không có phó tướng nào đủ tư cách để giao việc.
Cho nên A Dịch Cát số may thật, ít ra còn có hắn hỗ trợ.
Tần Quyên ngồi bật dậy, khiến A Táo Đông hoảng tới mức lui lại mấy bước.
"Tần đại nhân, cuối cùng ngài cũng chịu để ý đến ta!"
"Ngươi mau....." Ánh mắt lạnh lẽo như sói của Tần Quyên nhìn chằm chặp A Táo Đông, nhưng chưa nói hết lời đã nuốt vào trong, đưa chân đá vào mông A Táo Đông một cái.
A Táo Đông đau đến nín thở, ôm mông lui thêm vài bước nữa.
Gã không hiểu nổi, ban nãy gã đã đứng cách giường một khoảng cách an toàn, sao vẫn bị đá trúng?
Rốt cuộc chân vị đại nhân này dài cỡ nào?
Tần Quyên bị đánh thức khỏi giấc nồng cho nên vẫn còn rất cáu kỉnh, thể hiện rõ trên mặt.
Hắn gỡ mặt nạ mà mình quên tháo xuống trước khi ngủ, day day hai mắt.
Đến khi bình tĩnh lại một chút, hẳng ngẩng đầu lên, thấy A Táo Đông dứng ngẩn ra đằng kia.
Hắn cau mày, lại thấy bực bội, "Ngươi còn ở đó làm gì? Muốn ăn thêm mấy đá nữa à?"
A Táo ĐÔng lần đầu nhìn thấy một khuôn mặt dù tức giận mà vẫn đẹp như thế. Mày đẹp, mắt đẹp, môi đẹp, cho dù dáng vẻ hung dữ, thốt ra những lời đe dọa nhưng vẫn không khiến người ta ghét nổi. Gã vui vẻ đáp, "Đại....đại nhân, ngài nhớ xử lý xong chỗ công văn kia nhé. Ti chức đi đây."
A Táo Đông nhanh chẹn chuồn đi.
"......." Tần Quyên nhìn khung cửa gỗ đong đưa, tự nhiên lại chẳng biết mình giận cái gì.
Hắn liếc nhìn đống công văn chất thành núi trên bàn.
Ừ, là giận cái đó!
Hắn không muốn liếc mắt nhìn đến chúng một chút nào.
Tướng ngũ phẩm không có quan văn theo hầu, chỉ có một tên phó tướng vô tích sự.
Nếu A Táo Đông biết mình bị Tần Quyên ghét bỏ như thế, chắc là sẽ uất ức lắm.
Do tinh thần không thoải mái, tâm trạng Tần Quyên cũng chẳng khá chút nào. Lúc hắn ngồi xuống cầm một cuốn công văn lên, trời bên ngoài đã tối hẳn. Gió lạnh thổi ào ào, tuyết rơi mãi không có dấu hiệu ngừng lại.
Lạnh quá.
Ngồi được nửa canh giờ, hai chân Tần Quyên bắt đầu tê mỏi. Hắn đứng dậy, đi đến cạnh cửa. Thấy có một thủ vệ đứng ngoài canh, hắn bản, "Trời lạnh, không cần canh gác."
Đứng ngoài suốt đêm tuyết lớn như thế, có khi thành tượng băng mất.
Thủ vệ đi rồi, Tần Quyên khoách thêm áo ấm, đi tới khu bếp. Ở đó có hai đầu bếp đang rang đậu phộng và bóc hạt dưa.
Tần Quyên tới đó, nhờ đầu bếp tìm cho hắn một cái xô để đựng than.
Hắn về phòng, bỏ chỗ than ấy vào lò sưởi đang cháy dở.
Bấy giờ mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Hắn thêm dầu cho đèn, khoách chăn lông dê, ngồi cạnh lò sưởi, cảm thấy vô cùng ấm áp.
Nhưng cứ hễ liếc nhìn chồng công văn cao ngất là lại thấy bực dọc.
Xem ra tính tình hắn còn thiếu kiên nhẫn quá. Nếu là Triệu Hoài Chi, y sẽ không bực bội vì một chuyện nhỏ thế này đâu.
Biết vậy nhưng hắn không làm thế nào được.
Bởi vì hắn đâu có học được cái phong thái điềm tĩnh khoan thai, lòng không gợn sóng như Triệu Hoài Chi.
Chỉ có thể ép buộc bản thân mình tĩnh tâm lại.
Có lẽ những ngày chinh chiến căng thẳng kéo dài khiến tâm trạng hắn bất ổn, hoặc là do nhân hoàng trong cơ thể liên tục quấy phá, khiến cho tính trầm ổn rèn luyện được trước kia có chút lung lay.
Hắn quả thật nên tĩnh tâm suy nghĩ cho thông suốt.
Cuối cùng, hắn lật hết cuốn này đến cuốn khác, cứ xong là để sang một bên.
Hắn thở dài một tiếng, bỗng nhiên cảm thấy có người bước vào.
Hắn không đứng dậy mà vẫn tiếp tục độc sách, bởi biết rõ trong ngoài điện đều tuyệt đối an toàn. Người tới tìm hắn chẳng phải ai xa lạ.
Chỉ là tiếng gió bên ngoài quá lớn, làm ảnh hưởng tới suy đoán thôi, nhưng cũng không quan trọng.
Cánh cửa mở ra. Người đai đứng đó trong chốc lát rồi khép lại, rồi lại tới bên ô cửa sổ bị gió thổi mở ra một nửa, vẫn còn lung lay.....
Y dường như thở dài, kéo cánh cửa sổ lại, khóa kín.
Lúc y bước vào, Tần Quyên đã biết đó là Triệu Hoài Chi. Hắn vốn tưởng tối nay Triệu Hoài Chi sẽ không tới, vì hắn đã nói với tiểu nô tài mà Triệu Hoài Chi cấp cho rằng hắn rất mệt, cần phải nghỉ ngơi.
Không ngờ bất chấp bão tuyết, Triệu Hoài Chi vẫn lại đây với hắn.
Triệu Hoài Chi dựa vào khung cửa sổ, lẳng lặng nhìn Tần Quyên.
Y rất thích nhìn Tần Quyên như vậy, giống như một vị trưởng bối quan sát một thiếu niên trưởng thành theo năm tháng, không vui không buồn, vân đạm phong khinh.
Ban đầu, Tần Quyên rất không thích ánh mắt ấy, cứ như nhìn một đứa bé sơ sinh tr*n tr**. Quả thực, hắn trưởng thành dưới sự quan sát của Triệu Hoài Chi, được y chỉ bảo rồi dụ dỗ đắm chìm trong ôn nhu hương.
Đúng, hắn tham luyến sự dịu dàng của con hồ ly này.
Một con sói muốn tha hồ ly về ổ của mình làm thê tử.
Thê tử....
Nghĩ tới đây, Tần Quyên chợt dừng bút, ngước mắt nhìn lên.
Chỉ thấy mỹ nhân tựa như ánh trắng kia chẳng hề giống người thật. Y vẫn dựa vào khung cửa, khóe môi hơi mỉm cười.
"Tướng quân, lò sưởi bên cạnh người xa quá, không ấm bằng ta đâu."
Y buông tấm áo choàng lông chồn xuống, bên trong ấy thế mà chỉ có một tấm áo mỏng manh, để lộ cần cổ và xương quai xanh xinh đẹp....
Da thịt phơi bày.
Trái tim Tần Quyên như vọt lên tới cổ.
Y tự dâng mình đến giường của hắn?
"Yêu tinh....." Hắn thấy cổ họng mình như bốc hỏa, phải nuốt một ngụm nước bọt rồi mới gầm gừ hai chữ này qua kẽ răng.
Triệu Hoài Chi nhướn mày, khóe môi càng cong thêm. Lúc đi tới trước mặt Tần Quyên, lớp áo duy nhất ấy cũng....
Từ từ rơi xuống đất.
Y nắm lấy tay Tần Quyên.
Tần Quyên trợn tròn mắt. Sao ấm quá vậy?
Ánh mắt Triệu Hoài Chi như đang nói : Dễ chịu lắm phải không?
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, y ngồi bên lò sưởi hồi lâu cho toàn thân ấm lên rồi mới đến đây.
Tần Quyên vốn đã rất thích y. Giờ y làm như vậy, hắn sao mà chịu nổi.
Hắn nghiến răng cảnh báo, "Yêu tinh, là ngươi dụ dỗ ta, đừng trách ta...."
Thiếu niên sức lực kinh người, bế bổng Triệu Hoài Chi lên, đưa về giường.
*
Trong đêm tuyết lớn, bếp bửa bập bùng cháy cũng không nóng bỏng hơn hai người.
*
Rạng sáng, Tần Quyên thức dậy, nhìn người đang ngủ say bên cạnh, bỗng nhiên trong lòng chẳng còn chút phiền chán nào nữa, chỉ đầy tình nồng ý mật.
Hắn v**t v* khuôn mặt Triệu Hoài Chi.
Cả nốt ruồi nhỏ dưới đuôi mày.
Hắn không biết tương lai có bao xa, bao lâu, chỉ biết nếu còn sống được ngày nào, hắn sẽ bảo vệ Triệu Hoài Chi ngày đó.
Dù Triệu Hoài Chi muốn làm chuyện gì.
Làm gia chủ Bá Nha Ngột thị, hay làm vương gia Đại Tống.
Hắn bỗng nhiên không còn sợ hãi mai này ra sao.
Năm tháng u ám nhất cuộc đời hắn là vào lúc hắn 6 tuổi.
Nhưng giờ đã qua rồi.
Hắn từ từ nằm xuống, ôm lấy Triệu Hoài Chi, ngước mắt nhìn xà nhà.
Nghĩ tới mai sau, nghĩa tới chuyện tìm thuyền về Tống quốc.
Các thủy thủ chắc sẽ hô với hắn một câu : Giương buồm ra khơi.
Hắn ở đây nhiều năm như vậy, lâu dần cũng hiểu ra, những thương nhân Tống quốc trải khắp Mạc Bắc và thỏa nguyên, có lẽ đầu che giấu một thân phận khác.
Tỷ như ở thành Ích Ly hay Sơ trấn, đều có dấu vết của Hán thương.
Thậm chí, người Tống còn kiểm soát nhiều tiền trang (ngân hàng) lớn.
Khi biết được điều này, hắn vừa kinh ngạc vừa cảm thán.
Thậm chí hắn không hiểu nổi, nền kinh mậu (kinh tế thương mại) của người Tống hùng mạnh như vậy, vì sao lại không thể chiến thắng?
Nghĩ tới đây, hắn liền ngồi dậy, tiếp tục xử lý nốt chỗ công văn hôm qua còn chưa phê duyệt xong.