- Trang chủ
- Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
- Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
Truyện: Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
Tác giả: Ngô Tứ Quân
- Chương 1: Thiêm binh nô lệ doanh 1
- Chương 2: Thiêm binh nô lệ doanh 2
- Chương 3: Thiêm binh nô lệ doanh 3
- Chương 4: Thiêm binh nô lệ doanh 4
- Chương 5
- Chương 6: Chọn hạt giống kỵ binh 1
- Chương 7: Chọn hạt giống kỵ binh 2
- Chương 8: Chọn hạt giống kỵ binh 3
- Chương 9: Chọn hạt giống kỵ binh 4
- Chương 10: Chọn hạt giống kỵ binh 5
- Chương 11: Thiếu niên rung động 1
- Chương 12: Thiếu niên rung động 2
- Chương 13: Thiếu niên rung động 3
- Chương 14: Thiếu niên rung động 4
- Chương 15: Thiếu niên rung động 5
- Chương 16: Y Văn vương thế tử 1
- Chương 17: Y Văn vương thế tử 2
- Chương 18: Y Văn vương thế tử 3
- Chương 19: Y Văn vương thế tử 4
- Chương 20: Y Văn vương thế tử 5
- Chương 21: Vương vấn Hồ Hồ 1
- Chương 22: Vương vấn Hồ Hồ 2
- Chương 23: Vương vấn Hồ Hồ 3
- Chương 24: Vương vấn Hồ Hồ 4
- Chương 25: Vương vấn Hồ Hồ 5
- Chương 26: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 1
- Chương 27: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 2
- Chương 28: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 3
- Chương 29: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 4
- Chương 30: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 5
- Chương 31: Về Đại Đô phương đông 1
- Chương 32: Về Đại Đô phương đông 2
- Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
- Chương 34: Về Đại Đô phương đông 4
- Chương 35: Về Đại Đô phương đông 5
- Chương 36: Người trong mông xuân khuê 1
- Chương 37: Người trong mộng xuân khuê 2
- Chương 38: Người trong mộng xuân khuê 3
- Chương 39: Người trong mộng xuân khuê 4
- Chương 40: Người trong mộng xuân khuê 5
- Chương 41: Đêm động phòng hoa chúc 1
- Chương 42: Tuyệt diễm nhân gian sắc 1
- Chương 43: Tuyệt diễm nhân gian sắc 2
- Chương 44: Tuyệt diễm nhân gian sắc 3
- Chương 45: Tuyệt diễm nhân gian sắc (4)
- Chương 46: Ngàn dặm tìm chồng (1)
- Chương 47: Ngàn dặm tìm chồng (2)
- Chương 48: Ngàn dặm tìm chồng (3)
- Chương 49: Ngàn dặm tìm chồng (4)
- Chương 50: Ngàn dặm tìm chồng (5)
- Chương 51: Cứu hồ khỏi địch doanh (1)
- Chương 52: Cứu Hồ khỏi địch doanh (2)
- Chương 53: Mê hoặc trái tim Hồ (1)
- Chương 54: Mê hoặc trái tim Hồ (2)
- Chương 55: Mê hoặc trái tim Hồ (3)
- Chương 56: Sói con ấy lớn rồi (1)
- Chương 57: Sói con ấy lớn rồi (2)
- Chương 58: Sói con ấy lớn rồi (3)
- Chương 59: Sói con ấy lớn rồi (4)
- Chương 60: Sói con ấy lớn rồi (5)
- Chương 61: Mũ giáp của thiếu niên
- Chương 62: Mũ giáp của thiếu niên (2)
- Chương 63: Mũ giáp của thiếu niên (3)
- Chương 64: Mũ giáp của thiếu niên (4)
- Chương 65: Mũ giáp của thiếu niên (5)
- Chương 66: Mũ giáp của thiếu niên (6)
- Chương 67: Mũ giáp của thiếu niên (7)
- Chương 68: Mũ giáp của thiếu niên (8)
- Chương 69: Mũ giáp của thiếu niên (9)
- Chương 70: Mũ giáp của thiếu niên (10)
- Chương 71: Hồ Hồ này dâm quá (1)
- Chương 72: Hồ Hồ này dâm quá (2)
- Chương 73: Hồ Hồ này dâm quá (3)
- Chương 74: Hồ Hồ này dâm quá (4)
- Chương 75: Hồ Hồ này dâm quá (5)
- Chương 76: Uyên ương quấn quýt (1)
- Chương 77: Uyên ương quấn quýt (2)
- Chương 78: Uyên ương quấn quýt (3)
- Chương 79: Uyên ương quấn quýt (4)
- Chương 80: Uyên ương quấn quýt (5)
- Chương 81: Có Hồ Hồ bầu bạn (1)
- Chương 82: Có Hồ Hồ bầu bạn (2)
- Chương 83: Có Hồ Hồ bầu bạn (3)
- Chương 84: Có Hồ Hồ bầu bạn (4)
- Chương 85: Có Hồ Hồ bầu bạn (5)
- Chương 86: Có Hồ Hồ bầu bạn (6)
- Chương 87: Có Hồ Hồ bầu bạn (7)
- Chương 88: Có Hồ Hồ bầu bạn (8)
- Chương 89: Có Hồ Hồ bầu bạn (9)
- Chương 90: Có Hồ Hồ bầu bạn (10)
- Chương 91: Khi bão tố sắp đến (1)
- Chương 92: Khi bão tố sắp đến (2)
- Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
- Chương 94: Khi bão tố sắp đến (4)
- Chương 95: Khi bão tố sắp đến (5)
- Chương 96: Khi bão tố sắp đến (6)
- Chương 97: Khi bão tố sắp đến (7)
- Chương 98: Khi bão tố sắp đến (8)
- Chương 99: Khi bão tố sắp đến (9)
- Chương 100: Khi bão tố sắp đến (10)
- Chương 101: Khi bão tố sắp đến (11)
- Chương 102: Khi bão tố sắp đến (12)
- Chương 103: Khi bão tố sắp đến (13)
- Chương 104: Khi bão tố sắp đến
- Chương 105: Khi bão tố sắp đến
- Chương 106: Khi bão tố sắp đến (16)
- Chương 107: Khi bão tố sắp đến (17)
- Chương 108: Khi bão tố sắp đến (18)
- Chương 109: Khi bão tố sắp đến (19)
- Chương 110: Khi bão tố sắp đến (20)
- Chương 111: Quay đầu chốn hiu quạnh (1)
- Chương 112: Quay đầu chốn quạnh hiu (2)
- Chương 113: Quay đầu chốn quạnh hiu (3)
- Chương 114: Quay đầu chốn quạnh hiu (4)
- Chương 115: Quay đầu chốn quạnh hiu (5)
- Chương 116: Quay đầu chốn quạnh hiu (6)
- Chương 117: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 118: Quay đầu chốn quạnh hiu (8)
- Chương 119: Quay đầu chốn quạnh hiu (9)
- Chương 120: Quay đầu chốn quạnh hiu (10)
- Chương 121: Quay đầu chốn quạnh hiu (11)
- Chương 122: Quay đầu chốn quạnh hiu
- Chương 123: Quay đầu chốn quạnh hiu (13)
- Chương 124: Quay đầu chốn quạnh hiu (14)
- Chương 125: Quay đầu chốn quạnh hiu (15)
- Chương 126: Quay đầu chốn quạnh hiu (16)
- Chương 127: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 128: Quay đầu chốn quạnh hiu (18)
- Chương 129: Quay đầu chốn quạnh hiu (19)
- Chương 130: Quay đầu chốn quạnh hiu (20)
- Chương 131: Thời thanh mai trúc mã (1)
- Chương 132: Thời thanh mai trúc mã (2)
- Chương 133: Thời thanh mai trúc mã (3)
- Chương 134: Thời thanh mai trúc mã (4)
- Chương 135: Thời thanh mai trúc mã (5)
- Chương 136: Thế thân là thân nhân (1)
- Chương 137: Thế thân là thân nhân (2)
- Chương 138: Thế thân là thân nhân (3)
- Chương 139: Thế thân là thân nhân (4)
- Chương 140: Thế thân là thân nhân (5)
- Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 142: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 143: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 144: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 145: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 146: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 147: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 148: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 149: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 150: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 151: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 152: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 153: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 154: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 155: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 156: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 157: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 158: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 159: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 160: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 161: Hồ Hồ của ta
- Chương 162: Hồ Hồ của ta
- Chương 163: Hồ Hồ của ta
- Chương 164: Hồ Hồ của ta
- Chương 165: Hồ Hồ của ta
- Chương 166: Hồ Hồ của ta
- Chương 167: Hồ Hồ của ta
- Chương 168: Hồ Hồ của ta
- Chương 169: Hồ Hồ của ta
- Chương 170: Hồ Hồ của ta
- Chương 171: Hồ Hồ của ta
- Chương 172: Hồ Hồ của ta
- Chương 173: Hồ Hồ của ta
- Chương 174: Hồ Hồ của ta
- Chương 175: Hồ Hồ của ta
- Chương 176: Hồ Hồ của ta
- Chương 177: Hồ Hồ của ta
- Chương 178: Hồ Hồ của ta
- Chương 179: Hồ Hồ của ta
- Chương 180: Hồ Hồ của ta
- Chương 181: Hồ Hồ của ta
- Chương 182: Hồ Hồ của ta
- Chương 183: Hồ Hồ của ta
- Chương 184: Hồ Hồ của ta
- Chương 185: Hồ Hồ của ta
- Chương 186: Năm ấy cố nhân về
- Chương 187: Năm ấy cố nhân về
- Chương 188: Năm ấy cố nhân về
- Chương 189: Năm ấy cố nhân về
- Chương 190: Năm ấy cố nhân về
- Chương 191: Năm ấy cố nhân về
- Chương 192: Năm ấy cố nhân về
- Chương 193: Năm ấy cố nhân về
- Chương 194: Năm ấy cố nhân về
- Chương 195: Năm ấy cố nhân về
- Chương 196: Năm ấy cố nhân về
- Chương 197: Năm ấy cố nhân về
- Chương 198: Năm ấy cố nhân về
- Chương 199: Năm ấy cố nhân về
- Chương 200: Năm ấy cố nhân về
- Chương 201: Năm ấy cố nhân về
- Chương 202: Năm ấy cố nhân về
- Chương 203: Năm ấy cố nhân về
- Chương 204: Năm ấy cố nhân về
- Chương 205: Năm ấy cố nhân về
- Chương 206: Năm ấy cố nhân về
- Chương 207: Năm ấy cố nhân về
- Chương 208: Năm ấy cố nhân về
- Chương 209: Năm ấy cố nhân về
- Chương 210: Năm ấy cố nhân về
- Chương 211: Năm ấy cố nhân về
- Chương 212: Năm ấy cố nhân về
- Chương 213: Năm ấy cố nhân về
- Chương 214: Năm ấy cố nhân về
- Chương 215: Năm ấy cố nhân về
- Chương 216: Xuất nhập khói sóng
- Chương 217: Xuất nhập khói sóng
- Chương 218: Xuất nhập khói sóng
- Chương 219: Xuất nhập khói sóng
- Chương 220: Xuất nhập khói sóng
- Chương 221: Xuất nhập khói sóng
- Chương 222: Xuất nhập khói sóng
- Chương 223: Xuất nhập khói sóng
- Chương 224: Xuất nhập khói sóng
- Chương 225: Xuất nhập khói sóng
- Chương 226: Xuất nhập khói sóng
- Chương 227: Xuất nhập khói sóng
- Chương 228: Xuất nhập khói sóng
- Chương 229: Xuất nhập khói sóng
- Chương 230: Xuất nhập khói sóng
- Chương 231: Xuất nhập khói sóng
- Chương 232: Xuất nhập khói sóng
- Chương 233: Xuất nhập khói sóng
- Chương 234: Xuất nhập khói sóng
- Chương 235: Xuất nhập khói sóng
- Chương 236: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 237: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 238: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 239: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 240: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 241: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 242: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 243: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 244: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 245: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 246: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 247: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 248: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 249: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 250: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 251: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 252: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 253: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 254: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 255: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 256: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 257: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 258: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 259: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 260: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 261: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 262: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 263: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 264: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 265: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 266: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 267: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 268: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 269: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 270: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 271: Kết thúc
- Chương 272: Kết thúc
- Chương 273: Kết thúc
- Chương 274: Phiên ngoại (Toàn văn hoàn)
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Không biết Viết Viết và Tuyết Biệt Đài tướng quân bàn chuyện gì với nhau, bọn họ quyết định đổi lộ trình, đi theo đường mòn đến thành Khả Thất Cáp Nhi mà A Dịch Cát đã nói.
Nơi họ đứng hiện giờ cách thành Khả Thất Cáp Nhi 3 ngày đường, nhưng dọc đường toàn là thảo nguyên nên tương đối thuận lợi.
*
Khả Thất Cáp Nhi nằm trên con đường dẫn từ phía đông đến Tây Vực, và còn kéo dài hơn nữa về phía tây (Con đường Tơ Lụa). Ở đây tập hợp đủ loại màu da, chủng tộc và ngôn ngữ.
Lần đầu tiên nhìn thấy toà thành, Tần Quyên lập tức nhớ đến những món đồ gốm đời Đường.
Từ cồn cát cao, sắc vàng trắng nâu lục lam đan xen trước mắt, như trăm hoa đua nở.
Thành Khả Thất Cáp Nhi tráng lệ vô cùng, nhưng giữa thời kỳ náo động này cũng chẳng được yên bình là bao. Dẫu vậy, giữa cảnh binh lính đi lại tới lui, các vũ nữ vẫn tưng bừng nhảy múa, cứ như bao sóng gió của thiên hạ chẳng liên quan gì đến các nàng. Các nàng vẫn đong đưa vòng eo như liễu, cánh tay như nhạn, uyển chuyển giữa tiếng sáo tiếng đàn.
Khi binh lính đi ngang qua đây, thi thoảng lại có một vũ nữ liếc qua với ánh nhìn mời gọi.
Những binh lính cũng to gan động chân động tay suồng sã với các nàng, bất chấp bị A Dịch Cát vung roi đe dọa.
Các cô nương không đạt được ý nguyện nhưng cũng không làm ồn.
Viết Viết ném túi tiền trong áo cho Tùng Man. Tùng Man đang ngơ ngác không hiểu thì bị hắn vò đầu, "Cha bảo ngươi ném tiền cho mấy tỷ tỷ kia."
Tùng Man chần chừ một lúc rồi gật đầu, quăng ra một đống đậu bạc.
"Ô trời ơi! Cái đồ phá gia chi tử! Lão tử bảo ngươi ném, nhưng sao ngươi ném nhiều thế? Lão tử nuôi ngươi kiểu gì?"
"....."
Thấy đậu bạc rơi tứ tung, các vũ nữ vội chạy đến nhặt, nói lời cảm tạ với người trong xe bằng đủ thứ ngôn ngữ.
Sao họ lại vui vẻ được như thế?
Tần Quyên nhìn những gương mặt tươi cười kia, âm thầm cau mày.
Cứ như đóa mọc lên từ đống bùn đen hỗn độn, vừa kiên cường lại vừa thê lương. Rõ ràng thân trong thời loạn, để tồn tại, họ phải chịu đựng hành vi sỗ sàng của đám nam nhân. Dẫu vậy, họ vẫn nhảy múa, vẫn nhiệt tình mà khoe sắc tỏa hương.
Bọn họ chỉ tạm nghỉ để ăn uống, mua sắm, tiếp tế, ngủ qua đêm rồi lại kéo quân rời đi, cứ như thể sự xuất hiện của họ ở Khả Thất Cáp Nhi chẳng hơn một đám mây trên không, tới cũng nhẹ, tan cũng mau.
Nhưng từ Khả Thất Cáo Nhi đến Áp Nhi Khiên thì phải đi qua một sa mạc. Trong bản đồ Nô Nô Mạt Hách đưa cho A Dịch Cát hoàn toàn không đề cập đến.
Tần Quyên hiểu Nô Nô, xưa nay gã sẽ luôn chừa cho mình đường lui nên nhất định không đưa bản đồ hoàn chỉnh cho A Dịch Cát.
Sau khi vào sa mạc được ba ngày, họ bắt gặp một thương đội vô cùng đông đúc. Mấy năm nay, Tần Quyên chưa từng gặp một thương đội nào lớn như vậy. Ngày trước, khi còn ở Kim quốc, cha nó từng dẫn nó đến thương hội thăm thú. Thương đội và thương hội này có quy mô khủng khiếp.
Vì bọn họ có hơn 1000 người xuôi về phía đông nên thương đội mấy trăm người kia cảm thấy sợ hãi, dừng lại cho quân đội đi qua trước.
Lúc thương đội đi ngang qua, Tần Quyên chợt để mắt đến một người cưỡi ngựa đi phía trước, dáng vẻ không giống người Sắc Mục, cũng không giống người Mông Cổ, mà thanh tú như người Hán.
Thương đội nào cũng vậy, người thủ lĩnh sẽ cưỡi ngựa chứ không phải la, cho nên vừa nhìn qua là biết.
Nó cũng để ý, trong thương đội có mấy đứa trẻ tầm tuổi mình, ánh mắt trong veo, đầy vẻ tò mò hứng thú.
Thấy quân đội không có hành động gì, thương đội cũng lặng lẽ đi qua.
Tuyết Biệt Đài và Y Văn vương thế tử đều không có ý định gây rắc rối cho thương đội. Nghe do Tuyết Biệt Đài từng chiếm đóng vùng núi Tây Nam một thời gian dài nên từ đó hình thành tính cách quái gở, cực kỳ ít nói, thậm chỉ hắn và Viết Viết đều chẳng trò chuyện với nhau được mấy câu, nhưng các phó tướng đi theo hắn thì nói rất nhiều.
Về phần Y Văn vương thế tử, hắn đơn giản là coi khinh việc sai thủ hạ đánh cướp của thương nhân.
*
Băng qua sa mạc là thấy thảo nguyên. Bên kia thảo nguyên là thành Áp Nhi Khiên.
Thương lữ qua lại càng lúc càng nhiều. Lũ la ngốc nghếch với lục lạc kêu leng keng trên cổ cũng trố mắt ra nhìn đoàn quân, xem chừng rất hăm hở muốn lên đường đi kiếm tiền như lão thương của chúng.
Bọn họ đến được thành Áp Nhi Khiên vào lúc tờ mờ sáng, vừa đúng thời điểm phiên chợ sớm bắt đầu.
"Các vị tướng sĩ, có muốn ăn một bát tào phớ không?"
Thấy đội quân cả ngàn người, một lão bán rong can đảm đến gần. Ông ta thấy đội quân đến thành này ắt là để chuẩn bị vật tư tiếp tế cho nên sẽ không có ý định cướp bóc của họ.
Tùng Man ngồi trong nghe ngựa, nghe thế thì liền hất màn lên, nói với Cực Bố Trát, 'Cực Bố Trát, ta muốn ăn tào phớ!"
Nghe Tùng Man nói vậy, một đứa bé kháu khỉnh lanh lợi đứng sau lưng người bán rong cũng ló đầu ra xem.
Tùng Man nhìn đứa bé kia, nhưng rồi lại bị xe tào phớ thu hút sự chú ý.
Tào phớ làm từ đậu phụ, là tinh hoa ẩm thực của người Hán, mới chỉ truyền đến Tây Vực vài trăm năm nay.
Cho nên ở một tòa thành đông đúc như Áp Nhi Khiên mà có một người bán rong biết cách làm tào phớ thì mỗi ngày có thể kiếm ăn được rất khá.
Đậu hũ sữa bò và tào phớ sữa bò là đồ ăn của người Mông Cổ, dựa trên tào phớ đậu phụ của người Hán mà cải tiến thành. Còn hình thành khi nào thì đại khái là sau khi người Trung Nguyên tìm ra cách làm đậu phụ.
"Xuống xe, ăn cơm." Viết Viết ra lệnh. Đoàn xe dừng lại. A Dịch Cát không muốn hỏi hắn định ăn gì. Giờ hắn chỉ là thị vệ của Viết Viết, cứ ngoan ngoãn theo sau là được.
A Dịch Cát sai thủ hạ đi mua. Người bán rong nhanh nhẹn giao đồ ăn cho binh lính.
"Thơm quá." Tùng Man uống tào phớ sữa, ăn đậu hũ sữa, lại đưa cho Viết Viết một miếng thịt bò nướng to. Hai người ăn vui vẻ, đại khái là quên cả Tần Quyên rồi.
Bên ngoài xe, Tần Quyên và Cực Bố Trát cùng nuốt nước bọt.
"Này." A Dịch Cát ném tới một túi bánh bao thịt, còn nháy mắt với Tần Quyên.
Tần Quyên nhận túi bánh bao A Dịch Cát ném cho, chỉ thiếu điều gọi hắn là anh ruột.
Ngao, A Dịch Cát đúng là anh ruột nó!
*"Ngao" là mô phỏng tiếng chó sói kêu nha. Vì bạn Quyên hay được gọi là sói con nên bạn kêu ngao nhiều lắm. Dịch thành "gâu" thì nó thô, nên mình thấy để "ngao" nghe dễ thương hơn.
A Dịch Cát lại nhướn mày, ngẩng đầu ưỡn ngực đi tiếp.
Tần Quyên mở túi giấy nóng hầm hập, lấy bánh bao ra cắn một miếng. Thịt heo cùng nước luộc tràn ra, mùi hương thấm đẫm khoang miệng.
Cực Bố Trát lại nuốt nước bọt.
Tần Quyên bấy giờ mới nhớ ra Cực Bố Trát, xấu hổ cười, đưa túi bánh bao cho hắn.
Cực Bố Trát ôm lấy, ăn liền hai ba cái.
Tần Quyên nhìn mà choáng váng.
Thấy Cực Bố Trát ăn ngon như vậy, Tần Quyên càng đói bụng, ăn ngấu ăn nghiến, chỉ một lúc sau, hai người đã đánh sạch cả túi bánh bao thịt rồi.
Cực Bố Trát xoa bụng, đỏ mặt nói người Hán làm bánh bao thịt ngon thật.
Hai người còn chưa no, Tần Quyên biết.
"Tần Quyên đại ca ca, ta ăn không hết bát tào phớ, huynh ăn không?" Một cái đầu nhỏ thò ra khỏi cửa xe, đôi mắt tròn xoe mang ý cười không chút sợ hãi.
"...." Tần Quyện không biết trả lời thế nào, quả thật nó vẫn còn hơi đói.
Cực Bố Trát thì khóc không ra nước mắt. Vì sao Tùng Man thiếu gia không hỏi hắn? Tần Quyên ưa sĩ diện, kiểu gì cũng sẽ nói không ăn.
"Ăn."
Cực Bố Trát không ngờ Tần Quyên lại chịu ăn đồ thừa của Tùng Man.
Bát đậu hũ sữa còn chưa đông còn tới một nửa, một bát sữa lớn cũng gần như còn nguyên.
"Nhiều đồ quá, ta ăn không hết." Tần Quyên ăn mấy miếng đậu hũ sữa,uống một ngụm tào phớ, sau đó đưa cả bàn cơm cho Cực Bố Trát.
Cực Bố Trát vui vẻ nhận lấy ăn.
Đoàn quân đi xa rồi, người bán rong nhìn túi tiền đầy ắp, phất tay chào bọn họ. Đứa bé đi cùng ông ta cũng nhìn theo đăm đăm, không biết đang nghĩ gì.
Bọn họ chỉ đến thành này để tiếp viện thêm nước và lương khô, không ngủ lại thành Áp Nhi Khiên đã lập tức khởi hành đến thành Oát Đoan.
Thành Áp Nhi Khiên cách thành Oát Đoan một vùng sa mạc rộng lớn, nhưng cũng không đáng là bao, bởi vì từ thành Oát Đoan đến thành La Bặc, rồi từ thành La Bặc đến Sa Châu còn một biển cát rộng gấp đôi.
Cho Nên trước khi đến được thành Sa Châu, bọn họ buộc phải băng qua sa mạc rộng lớn, di chuyển ít nhất 1 tháng rưỡi.
Đây là con đường mà vào thời Đường, thương lái buôn bán với Tây Vực nhất định phải đi qua.
Sau khi di chuyển được 6 7 ngày, bọn họ gặp một trận gió lớn.
Cát che kín trời, khiến đoàn người không thể tiến thêm một bước.
Á Dịch Cát sai người bảo vệ nước và lương thực, không được lạc khỏi đoàn.
Khổ nhất là ban đêm, dù mấy người tụ lại với nhau cũng phát run khi nghe gió cát thét gào. Trong Đại Đường Tây Vực Ký, Huyền Trang kể rằng trên sa mạc, trong rừng núi có vô vàn yêu ma quỷ quái.
Tần Quyên nghe thấy tiếng một mưu sĩ người Khiết Đan nhút nhát trong đoàn chắp tay trước ngực, đọc Kinh Địa Tạng.
Cực Bố Trát cho Tần Man uống thuốc an thần nên đứa bé không khóc nháo nữa, ngủ yên trong cánh tay Tần Quyên.
Gió quá lớn, Tần Quyên sợ rằng bọn họ sẽ bị gió cuốn đi mất, nhưng một vị đại sư am hiểu bói toán nói họ không nằm trong cơn bão, chỉ bị chút gió lớn "đe dọa" mà thôi. Sau khi thần gió nguôi cơn giận là mọi chuyện sẽ ổn.
Tần Quyên không hiểu mấy lời này, mà nó cũng chẳng tin bói toán, chỉ mong thần gió biết đi đường vòng. Nó không muốn thấy có người bỏ mạng ở đây.
Thế nhưng....
Trong lúc thầy bói thao thao bất tuyệt, miếng đá treo trên cột cờ vỡ vụn, trân châu mã não, đá quý thạch anh, bị gió thổi lanh canh.
Cứ như một lời tuyên bố.
Chẳng hiểu vì sao, cảm giác bực bội bất an bỗng chốc bao trùm.
Nó cảm thấy Tần Quyên đang túm chặt lấy cánh tay mình, còn bản thân hít thật sâu, ôm chặt lấy Tùng Man trong lồng ngực, nghe tiếng gió gào thét ầm ầm.
Trận bão cát ập tới.
Gió lớn kéo dài tận hai ngày. Từ đội quân 1000 người nay chỉ còn hơn 700. Những người mất tích bị cuốn đi đâu, chẳng ai biết. Chỉ biết bây giờ họ đã mất phương hướng rồi.
La bàn không hoạt động, nhìn bản đồ cũng không biết hiện giờ mình ở nơi nào.
Mở mắt ra chỉ thấy khắp nơi là biển cát.
Trong lúc hoảng hốt, có người trong thấy thấy được phật quang.
Bọn họ bắt đầu quỳ xuống, thậm chí còn tụng kinh....
"Sao lại thế này?"
"Nhìn kìa, Tần!" A Dịch Cát chỉ về nơi xa.
Là Phật quang thật sao? Ở hướng mặt trời mọc dường như có bóng dáng Bồ Tát hạ phàm, cả người khoác kim quang rực rỡ....
Sao có thể?
Hai mắt Tần Quyên đau nhức, mãi mới mở được đôi môi khô khốc, "Là ảo ảnh."
A Dịch Cát không hiểu tiếng Hán, mà Tần Quyên thì không biết dịch chữ này ra tiếng Mông Cổ thế nào, Nô Nô chưa từng dạy nó.
"Chúng ta tìm thấy nguồn nước rồi." Tần Quyên chớp mắt, vỗ vai A Dịch Cát.
A Dịch Cát gật đầu, đỡ nó đứng dậy. Sau đó, bọn họ nghe thấy tiếng lục lạc.
Là tiếng lục lạc của thương đội. Không như quân đội, họ thường không bị tấn công nên tiếng lục lạc có thể vang đi rất xa.
Nhưng không ngờ đây chính là thương đội đông đúc mà bọn họ từng gặp một lần trước khi vào thành Khả Thất Cáp Nhi.