- Trang chủ
- Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
- Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
Truyện: Kinh Mậu Đại Tống - Ngô Tứ Quân
Tác giả: Ngô Tứ Quân
- Chương 1: Thiêm binh nô lệ doanh 1
- Chương 2: Thiêm binh nô lệ doanh 2
- Chương 3: Thiêm binh nô lệ doanh 3
- Chương 4: Thiêm binh nô lệ doanh 4
- Chương 5
- Chương 6: Chọn hạt giống kỵ binh 1
- Chương 7: Chọn hạt giống kỵ binh 2
- Chương 8: Chọn hạt giống kỵ binh 3
- Chương 9: Chọn hạt giống kỵ binh 4
- Chương 10: Chọn hạt giống kỵ binh 5
- Chương 11: Thiếu niên rung động 1
- Chương 12: Thiếu niên rung động 2
- Chương 13: Thiếu niên rung động 3
- Chương 14: Thiếu niên rung động 4
- Chương 15: Thiếu niên rung động 5
- Chương 16: Y Văn vương thế tử 1
- Chương 17: Y Văn vương thế tử 2
- Chương 18: Y Văn vương thế tử 3
- Chương 19: Y Văn vương thế tử 4
- Chương 20: Y Văn vương thế tử 5
- Chương 21: Vương vấn Hồ Hồ 1
- Chương 22: Vương vấn Hồ Hồ 2
- Chương 23: Vương vấn Hồ Hồ 3
- Chương 24: Vương vấn Hồ Hồ 4
- Chương 25: Vương vấn Hồ Hồ 5
- Chương 26: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 1
- Chương 27: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 2
- Chương 28: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 3
- Chương 29: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 4
- Chương 30: Nhất tiễn hạ Thiên Lang 5
- Chương 31: Về Đại Đô phương đông 1
- Chương 32: Về Đại Đô phương đông 2
- Chương 33: Về Đại Đô phương đông 3
- Chương 34: Về Đại Đô phương đông 4
- Chương 35: Về Đại Đô phương đông 5
- Chương 36: Người trong mông xuân khuê 1
- Chương 37: Người trong mộng xuân khuê 2
- Chương 38: Người trong mộng xuân khuê 3
- Chương 39: Người trong mộng xuân khuê 4
- Chương 40: Người trong mộng xuân khuê 5
- Chương 41: Đêm động phòng hoa chúc 1
- Chương 42: Tuyệt diễm nhân gian sắc 1
- Chương 43: Tuyệt diễm nhân gian sắc 2
- Chương 44: Tuyệt diễm nhân gian sắc 3
- Chương 45: Tuyệt diễm nhân gian sắc (4)
- Chương 46: Ngàn dặm tìm chồng (1)
- Chương 47: Ngàn dặm tìm chồng (2)
- Chương 48: Ngàn dặm tìm chồng (3)
- Chương 49: Ngàn dặm tìm chồng (4)
- Chương 50: Ngàn dặm tìm chồng (5)
- Chương 51: Cứu hồ khỏi địch doanh (1)
- Chương 52: Cứu Hồ khỏi địch doanh (2)
- Chương 53: Mê hoặc trái tim Hồ (1)
- Chương 54: Mê hoặc trái tim Hồ (2)
- Chương 55: Mê hoặc trái tim Hồ (3)
- Chương 56: Sói con ấy lớn rồi (1)
- Chương 57: Sói con ấy lớn rồi (2)
- Chương 58: Sói con ấy lớn rồi (3)
- Chương 59: Sói con ấy lớn rồi (4)
- Chương 60: Sói con ấy lớn rồi (5)
- Chương 61: Mũ giáp của thiếu niên
- Chương 62: Mũ giáp của thiếu niên (2)
- Chương 63: Mũ giáp của thiếu niên (3)
- Chương 64: Mũ giáp của thiếu niên (4)
- Chương 65: Mũ giáp của thiếu niên (5)
- Chương 66: Mũ giáp của thiếu niên (6)
- Chương 67: Mũ giáp của thiếu niên (7)
- Chương 68: Mũ giáp của thiếu niên (8)
- Chương 69: Mũ giáp của thiếu niên (9)
- Chương 70: Mũ giáp của thiếu niên (10)
- Chương 71: Hồ Hồ này dâm quá (1)
- Chương 72: Hồ Hồ này dâm quá (2)
- Chương 73: Hồ Hồ này dâm quá (3)
- Chương 74: Hồ Hồ này dâm quá (4)
- Chương 75: Hồ Hồ này dâm quá (5)
- Chương 76: Uyên ương quấn quýt (1)
- Chương 77: Uyên ương quấn quýt (2)
- Chương 78: Uyên ương quấn quýt (3)
- Chương 79: Uyên ương quấn quýt (4)
- Chương 80: Uyên ương quấn quýt (5)
- Chương 81: Có Hồ Hồ bầu bạn (1)
- Chương 82: Có Hồ Hồ bầu bạn (2)
- Chương 83: Có Hồ Hồ bầu bạn (3)
- Chương 84: Có Hồ Hồ bầu bạn (4)
- Chương 85: Có Hồ Hồ bầu bạn (5)
- Chương 86: Có Hồ Hồ bầu bạn (6)
- Chương 87: Có Hồ Hồ bầu bạn (7)
- Chương 88: Có Hồ Hồ bầu bạn (8)
- Chương 89: Có Hồ Hồ bầu bạn (9)
- Chương 90: Có Hồ Hồ bầu bạn (10)
- Chương 91: Khi bão tố sắp đến (1)
- Chương 92: Khi bão tố sắp đến (2)
- Chương 93: Khi bão tố sắp đến (3)
- Chương 94: Khi bão tố sắp đến (4)
- Chương 95: Khi bão tố sắp đến (5)
- Chương 96: Khi bão tố sắp đến (6)
- Chương 97: Khi bão tố sắp đến (7)
- Chương 98: Khi bão tố sắp đến (8)
- Chương 99: Khi bão tố sắp đến (9)
- Chương 100: Khi bão tố sắp đến (10)
- Chương 101: Khi bão tố sắp đến (11)
- Chương 102: Khi bão tố sắp đến (12)
- Chương 103: Khi bão tố sắp đến (13)
- Chương 104: Khi bão tố sắp đến
- Chương 105: Khi bão tố sắp đến
- Chương 106: Khi bão tố sắp đến (16)
- Chương 107: Khi bão tố sắp đến (17)
- Chương 108: Khi bão tố sắp đến (18)
- Chương 109: Khi bão tố sắp đến (19)
- Chương 110: Khi bão tố sắp đến (20)
- Chương 111: Quay đầu chốn hiu quạnh (1)
- Chương 112: Quay đầu chốn quạnh hiu (2)
- Chương 113: Quay đầu chốn quạnh hiu (3)
- Chương 114: Quay đầu chốn quạnh hiu (4)
- Chương 115: Quay đầu chốn quạnh hiu (5)
- Chương 116: Quay đầu chốn quạnh hiu (6)
- Chương 117: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 118: Quay đầu chốn quạnh hiu (8)
- Chương 119: Quay đầu chốn quạnh hiu (9)
- Chương 120: Quay đầu chốn quạnh hiu (10)
- Chương 121: Quay đầu chốn quạnh hiu (11)
- Chương 122: Quay đầu chốn quạnh hiu
- Chương 123: Quay đầu chốn quạnh hiu (13)
- Chương 124: Quay đầu chốn quạnh hiu (14)
- Chương 125: Quay đầu chốn quạnh hiu (15)
- Chương 126: Quay đầu chốn quạnh hiu (16)
- Chương 127: Quay đầu chốn quạnh hiu (17)
- Chương 128: Quay đầu chốn quạnh hiu (18)
- Chương 129: Quay đầu chốn quạnh hiu (19)
- Chương 130: Quay đầu chốn quạnh hiu (20)
- Chương 131: Thời thanh mai trúc mã (1)
- Chương 132: Thời thanh mai trúc mã (2)
- Chương 133: Thời thanh mai trúc mã (3)
- Chương 134: Thời thanh mai trúc mã (4)
- Chương 135: Thời thanh mai trúc mã (5)
- Chương 136: Thế thân là thân nhân (1)
- Chương 137: Thế thân là thân nhân (2)
- Chương 138: Thế thân là thân nhân (3)
- Chương 139: Thế thân là thân nhân (4)
- Chương 140: Thế thân là thân nhân (5)
- Chương 141: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 142: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 143: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 144: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 145: Hồ Hồ trộm hương đêm
- Chương 146: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 147: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 148: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 149: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 150: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 151: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 152: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 153: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 154: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 155: Thiên hạ cục phân loạn
- Chương 156: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 157: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 158: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 159: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 160: Thiếu niên khó quên nhất
- Chương 161: Hồ Hồ của ta
- Chương 162: Hồ Hồ của ta
- Chương 163: Hồ Hồ của ta
- Chương 164: Hồ Hồ của ta
- Chương 165: Hồ Hồ của ta
- Chương 166: Hồ Hồ của ta
- Chương 167: Hồ Hồ của ta
- Chương 168: Hồ Hồ của ta
- Chương 169: Hồ Hồ của ta
- Chương 170: Hồ Hồ của ta
- Chương 171: Hồ Hồ của ta
- Chương 172: Hồ Hồ của ta
- Chương 173: Hồ Hồ của ta
- Chương 174: Hồ Hồ của ta
- Chương 175: Hồ Hồ của ta
- Chương 176: Hồ Hồ của ta
- Chương 177: Hồ Hồ của ta
- Chương 178: Hồ Hồ của ta
- Chương 179: Hồ Hồ của ta
- Chương 180: Hồ Hồ của ta
- Chương 181: Hồ Hồ của ta
- Chương 182: Hồ Hồ của ta
- Chương 183: Hồ Hồ của ta
- Chương 184: Hồ Hồ của ta
- Chương 185: Hồ Hồ của ta
- Chương 186: Năm ấy cố nhân về
- Chương 187: Năm ấy cố nhân về
- Chương 188: Năm ấy cố nhân về
- Chương 189: Năm ấy cố nhân về
- Chương 190: Năm ấy cố nhân về
- Chương 191: Năm ấy cố nhân về
- Chương 192: Năm ấy cố nhân về
- Chương 193: Năm ấy cố nhân về
- Chương 194: Năm ấy cố nhân về
- Chương 195: Năm ấy cố nhân về
- Chương 196: Năm ấy cố nhân về
- Chương 197: Năm ấy cố nhân về
- Chương 198: Năm ấy cố nhân về
- Chương 199: Năm ấy cố nhân về
- Chương 200: Năm ấy cố nhân về
- Chương 201: Năm ấy cố nhân về
- Chương 202: Năm ấy cố nhân về
- Chương 203: Năm ấy cố nhân về
- Chương 204: Năm ấy cố nhân về
- Chương 205: Năm ấy cố nhân về
- Chương 206: Năm ấy cố nhân về
- Chương 207: Năm ấy cố nhân về
- Chương 208: Năm ấy cố nhân về
- Chương 209: Năm ấy cố nhân về
- Chương 210: Năm ấy cố nhân về
- Chương 211: Năm ấy cố nhân về
- Chương 212: Năm ấy cố nhân về
- Chương 213: Năm ấy cố nhân về
- Chương 214: Năm ấy cố nhân về
- Chương 215: Năm ấy cố nhân về
- Chương 216: Xuất nhập khói sóng
- Chương 217: Xuất nhập khói sóng
- Chương 218: Xuất nhập khói sóng
- Chương 219: Xuất nhập khói sóng
- Chương 220: Xuất nhập khói sóng
- Chương 221: Xuất nhập khói sóng
- Chương 222: Xuất nhập khói sóng
- Chương 223: Xuất nhập khói sóng
- Chương 224: Xuất nhập khói sóng
- Chương 225: Xuất nhập khói sóng
- Chương 226: Xuất nhập khói sóng
- Chương 227: Xuất nhập khói sóng
- Chương 228: Xuất nhập khói sóng
- Chương 229: Xuất nhập khói sóng
- Chương 230: Xuất nhập khói sóng
- Chương 231: Xuất nhập khói sóng
- Chương 232: Xuất nhập khói sóng
- Chương 233: Xuất nhập khói sóng
- Chương 234: Xuất nhập khói sóng
- Chương 235: Xuất nhập khói sóng
- Chương 236: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 237: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 238: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 239: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 240: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 241: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 242: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 243: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 244: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 245: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 246: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 247: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 248: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 249: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 250: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 251: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 252: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 253: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 254: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 255: Quy ẩn trong núi Sở
- Chương 256: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 257: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 258: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 259: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 260: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 261: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 262: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 263: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 264: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 265: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 266: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 267: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 268: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 269: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 270: Trăng gió nơi Kinh Bắc
- Chương 271: Kết thúc
- Chương 272: Kết thúc
- Chương 273: Kết thúc
- Chương 274: Phiên ngoại (Toàn văn hoàn)
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Vì mùa hè nóng bức sắp tới, quân Cổ Tri Tháp Tháp và Tuy Cừu đều chỉ am hiểu chiến đấu trên địa hình cao nguyên mát mẻ, hơn nữa binh sĩ không thể nào mặc trọng giáp kín bưng suốt nửa canh giờ, cho nên chiến sự tạm hoãn.
Quân Cổ Tri Tháp Tháp và Tuy Cừu lui về phương bắc.
Không ai biết họ sẽ rút lui bao lâu.
Hổ Tư Oát Nhĩ lại khôi phục việc buôn bán.
Đương nhiên Cổ Tri Tháp Tháp cũng vậy, cuộc sống của họ phụ thuộc hết vào kinh thương mậu dịch, chỉ là người Mông Cổ không tra ra mà thôi.
Nhưng người Mông Cổ biết, việc buôn bán đã mang về cho bọn chúng số vàng bạc đầy ắp nên mới có kinh phí để giao chiến như vậy.
Cho nên chắc chắn có ai đó đứng sau chống đỡ cho nền mậu dịch của họ.
Có người đoán ấy là những bộ tộc mũi cao mắt sâu ở phương tây, cũng có người đồn rằng họ là con dân của Thiên Lang trên núi Âm Sơn nên được phù hộ.
Thật ra thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là sau khi buôn bán kiếm được tiền, người Cổ Tri Tháp Tháp sẽ tiếp tục tấn công. Bọn họ phải mau chóng nghĩ cách đối phó.
Dù sao đối phương cũng có tới ba mấy vạn quân.
Có thật là ba mấy vạn quân không, phía Mông Cổ vẫn còn phải xác minh. Trong khoảng thời gian này, họ vẫn tiến hành vài ba trận chiến nhỏ, nhưng không bắt được mấy tù binh hữu dụng
*
Ninh Bách sai A Lỗ Trác tới Đại Đô, cả đi lẫn về chỉ mất 1 tháng.
Không lâu sau, quan viên Đại Đô mang theo ý chỉ phong chức bản tới.
Ngoài ra còn có trụ giáp của dũng tướng, thường phục và chiến bào.
Tần Quyên vẫn cứ đi tới đi lui như mọi khi, dù sắp được thụ phong ngũ phẩm tướng quân cũng dửng dưng như không.
Hắn làm nhiêu đó chỉ vì muốn bảo vệ người thân của mình.
*
Hôm thụ phong, hắn không ngờ quan viên được Đại Đô cử đến chẳng phải ai xa lạ mà chính là Vạn Khê.
Mặt Vạn Khê như cái bánh bao hấp chín, béo hơn hẳn trước.
Tần Quyên vẫn còn nhớ lần đầu gặp mặt, trông hắn mảnh khảnh thế mà, mà giờ lại mập mạp như thế.
Tần Quyên nhận lấy trang phục, giáp trụ và thư thụ nhậm từ Vạn Khê.
Bấy giờ mới hỏi, "Ngươi phát tướng tuổi trung niên à?"
"??" Ban đầu Vạn Khê nghe không hiểu, tới lúc ngẫm ra thì thật muốn táng cho Tần Quyên một cái.
Nhưng hai tiểu binh ngăn lại, "Đại nhân, bây giờ Tần đại nhân đã ngang bằng vai vế với ngài rồi...."
Ngang....ngang bằng vai vế.....
Vạn Khê bị bốn chữ này làm cho tức hộc máu.
Ngang vai ngang vế là không được đánh hả?
Ánh mắt của gã tiểu binh nói với hắn : Đúng, không được đánh.
Vạn Khê rụt tay về, ra vẻ điềm nhiên sửa sang trang phục của mình.
Hắn mập ra chỗ nào chứ, đúng là có hơi lên cân thật nhưng không tới nỗi phát tướng.
Tần Quyên cố ý đây mà.
"Ngươi mặc y phục này lên rồi ra ăn tiệc chiêu đãi." Vạn Khê nói nhẹ bẫng.
Trong lúc Tần Quyên vào doanh trướng thay áo, Vạn Khê đi gặp Hồ Hồ.
Không biết lý do vì sao, Ninh Bách sắp xếp đại doanh Bá Nha Ngột thị ở vị trí rất xa, hơn nữa cả tháng nay liên tục tìm đủ lý do, bắt Hồ Hồ ra ngoài làm việc.
Cho nên cũng hơn tháng nay, Tần Quyên chỉ gặp Hồ Hồ được mỗi một lần.
Vạn Khê đi tìm Hồ Hồ cũng không khiến người trong doanh thắc mắc, bởi cả hai cùng là học sinh của Gia Luật Sở Tài.
Sư xuất đồng môn, nhiều năm không gặp, muốn ôn lại chuyện cũ cũng đâu có gì lạ.
Tần Quyên muốn nhờ Vạn Khê giúp hắn gặp được Hồ Hồ. Hắn biết rõ Ninh Bách không muốn Hồ Hồ tiếp xúc với hắn.
Bởi 1 tháng trước, có lời đồn không tốt về hắn và Hồ Hồ.
Lời đồn lan truyền đến mức nào?
Đến mức mấy hôm trước, Đại Vĩnh vương phải tới đây, vòng vo hỏi thăm hắn một trận.
Họ nói gia chủ Bá Nha Ngột thị có ý với Tần đại nhân. Tần đại nhân từng sống trong phủ đệ của gia chủ Bá Nha Ngột thị, từ lúc ấy họ đã thành một đôi.
Có người còn bảo, gia chủ Bá Nha Ngột thị từng cứu mạng Tần đại nhân
Rồi người ta đồn, lúc Tần đại nhân theo Đại Vĩnh vương tới sông Oát Nam nghênh thú vương phi đã mất tích một thời gian. Đó chính là khoảng thời gian hắn được gia chủ Bá Nha Ngột thị cứu mang về, từ đó thành đôi.
Kế tới, có người hỏi, ai ở trên.
Đương nhiên là Tần đại nhân rồi. Tần đại nhân có thể đánh bất phân thắng bại với Ninh Bách đại nhân, cho nên trên giường khó gì mà không thu phục nổi gia chủ Bá Nha Ngột thị?
Hết tin đồn này đến tin đồn khác truyền đến tai Ninh Bách, cho nên Ninh Bách lập tức đưa Bá Nha Ngột thị cùng những người liên quan tới doanh trướng xa nhất.
Chuyện gì Ninh Bách có thể không quản được, chứ hắn cầm quyền ở quân doanh, muốn Hồ Hồ không gặp được Tần Quyên thì hắn quản tốt.
*Lời editor : Đã bảo bạn Ninh Bách có số làm đá đì rồi mà! Cứ như bố canh con gái!
*
Tần Quyên ra khỏi doanh, đúng lúc A Dịch Cát tới báo cho hắn, Ninh Bách mở tiệc trong quân trước, gọi hắn tới ăn mừng.
Tần Quyên chỉ mặc chiến bào mới chứ không mặc giáp, vì ngại nặng.
Sau khi vào quân trướng, hắn thấy bọn Ninh Bách cũng không mặc trụ giáp, bèn thở phào một hơi.
Quân yến còn chưa bắt đầu, bởi người của Hột Nhan thị, Na Biệt thị, Bá Nha Ngột thị và cả Đóa Nhan thị vẫn chưa tới.
Lúc này chỉ có tiếng trống rộn ràng và các thiên hộ dưới trướng Ninh Bách biểu diễn múa đao.
Ninh Bách không thích xem nữ tử nhảy múa nên không lập ca nữ doanh trong quân doanh.
Tần Quyên còn nhớ, khi ở Cát Cáp Bố doanh, thi thoảng hắn vẫn thấy nữ nhân xuất hiện, sau này mới biết thân phận của họ là gì.
Vào lúc có hội, họ nhảy múa giúp vui. Vào lúc không có hội, ban ngày họ dệt thảm lông, thêu giày da, ban đêm hầu hạ lính của kỵ binh doanh.
Việc Ninh Bách không lập ca nữ doanh khiến cho một vài người vô cùng bất mãn.
Cho nên trước đó vài ngày, hắn nghe đồn có lính lén trốn khỏi doanh vào ban đêm, tới thanh lâu ở Hổ Tư Oát Nhĩ, rạng sáng mới mò về.
Không chỉ một hai người như vậy, cho nên không cấm quá nghiêm ngặt. Nếu cấm nghiêm ngặt hơn nữa thì những binh lính nhỏ tuổi thanh tú trong doanh sẽ gặp họa mất.
Nửa giờ sau, Hồ Hồ tới cùng Vạn Khê, theo sau là Đóa Nhan Ngột Thấm Đài.
Hồ Hồ đi đến phía đối diện Tần Quyên, vừa ngồi xuống đã nhìn Tần Quyên đăm đăm.
Tần Quyên bị y nhìn đến nỗi mặt đỏ tai hồng, nhưng vẫn làm ra vẻ thản nhiên, lưng thẳng tắp, bất động như núi, ánh mặt điềm tĩnh như mặt hồ.
Nửa khắc sau, gia chủ Na Biệt thị tới ngồi cạnh Tần Quyên.
Tuy thời gian qua, hắn thường xuyên tiếp xúc với các kỵ binh của Na Biệt thị, nhưng đây mới là lần đầu gặp đích thân gia chủ.
Na Biệt Chi trông như mới đôi mươi nhưng nghe nói đã đứng tuổi rồi.
Da hắn trắng hơn người Mông Cổ thông thường, còn trắng hơn Đán Mộc.
Nhưng ngũ quan thì vừa liếc một cái đã biết chắc chắn là dân tộc Mông Cổ.
Người này có lẽ không hay ra khỏi nhà, đến cả sắc môi cũng cho thấy thể trạng suy yếu.
Na Biệt Chi nhìn Tần Quyên, Tần Quyên gật đầu hành lễ.
"Hôm nay mới được gặp Tần đại nhân, quả nhiên khí vũ phi phàm, y như lời đồn."
*
Bên kia, Hồ Hồ trong thấy bọn họ nói nói cười cười, dường như thân thiết lắm, vô thức siết chặt ly rượu trên tay.
May mà vừa lúc ấy, Đại Vĩnh vương và Hi Cát tiểu thư tới, chen ngang cuộc trò chuyện.
Mọi người hành lễ với Đại Vĩnh vương, sau đó Viết Viết tới ngồi ở bàn bên cạnh Ninh Bách.
Quân yến đã bắt đầu từ lâu mà vẫn chưa thấy Bác Bác Nộ xuất hiện.
Các đầu bếp mang dê đã nướng chín lên, xẻ thịt đùi dê mời các vị đại nhân.
Ninh Bách đọc diễn văn, Đại Vĩnh vương và các gia chủ thi nhau nói lời chúc tụng.
Chỉ riêng Tần Quyên không nói câu nào.
Hắn còn biết nói gì được nữa? Chẳng hiểu con hồ ly kia bị làm sao, cứ nhìn hắn chằm chằm, khiến hắn không biết có phải mình làm gì sai không? Hắn đắc tội y chỗ nào à?
Đến cả Vạn Khê cũng không nhịn được mà phải ho mấy tiếng, nhắc nhở hồ hồ, "Huynh đệ, ngươi hành động lộ liễu quá."
Bấy giờ, Hồ Hồ mới chịu hạ mắt xuống, điềm nhiên rót rượu.
"Ngươi cứ nhìn chằm chằm như thế, không sợ con sói nhỏ đó ban đêm cuốn gói chạy mất à?" Vạn Khê thấp giọng trê chọc.
Hồ Hồ hơi nhăn mày, dường như bị những lời của Vạn Khê tác động.
Y buông chén rượu, mím môi nửa ngày, chẳng biết nghĩ gì.
Vạn Khê ăn hết một đĩa đậu phộng mà vẫn thấy Hồ Hồ ngồi đăm chiêu. Hắn đang định mở miệng đổi đề tài thì tự nhiên Hồ Hồ bật cười, "Ngươi nói rất phải."
Vạn Khê nghĩ chắc y hiểu rồi, bèn buông chén xuống, "Chứ còn sao nữa? Ngươi đừng dọa nó nữa. Chó cùng rứt giậu, chó với sói cũng chung một giống thôi."
Hồ Hồ gật đầu, "Được rồi, sau quân yến, ta sẽ bảo Đán Mộc đưa ngươi về nghỉ."
"Thế ngươi đi đâu?" Vạn Khê hỏi lại.
"Có việc cần làm." Hồ Hồ thấp giọng đáp.
Vạn Khê, "Nghe nói ngươi quản thương binh doanh, việc ở đó à?"
Hồ Hồ chỉ cười không đáp.
*
Sau yến hội, Ninh Bách đại tướng quân là người rời đi đầu tiên.
Ninh Bách muốn khởi hành tới Khả Thấp Cáp Nhi một chuyến. Nếu không phải mấy ngày trước nghe tin viện quân của Đại Đô sắp đến, hắn cũng không chờ đến giờ.
Chỗ sắt chuẩn bị để đưa đến Điệt Nhi Mật năm nay đã chuẩn bị xong, mùa hè mà không bán được thì phải chờ đến năm sau.
Ninh Bách không chờ nổi, vì hắn luôn cần bạc.
Cho nên yến hội vừa kết thúc, Ninh Bách đã bí mật rời đi. Hiện giờ người xử lý công vụ trong quân là A Lỗ Trác cùng thiên hộ dưới trướng Ninh Bách, tên là Khiên Giác.
Trong yến hội, Na Biệt Chi liên tục chuốc, Tần Quyên mới uống hai chén rượu đã cảm thấy muốn chạy ra ngoài nôn.
A Dịch Cát dìu hắn về, hỏi hắn có sao không, có cần gọi quân y không?
"Không sao đâu ca, huynh cứ về đi, đệ ngủ một giấc là khỏe." Tần Quyên nói rồi nằm lăn ra giường.
A Dịch Cát không yên tâm, lau mặt cho hắn, đun ít nước ấm đút cho hắn uống để giải rượu, thấy hắn ngủ yên ổn rồi mới rời đi.
Nửa đêm, Hồ Hồ lén tới.
Hai lính canh là người của Ninh Bách, nhưng người dựng lều cho Tần Quyên lại là người của Bá Nha Ngột thị.
Mà sau lều này có bố trí sẵn một cái cửa nhỏ....Đúng hơn là lỗ chó chui.....
Tất nhiên còn lâu Triệu Hoài Chi mới chịu thừa nhận.
Tổ tiên Bá Nha Ngột thị rất thích nuôi báo. Họ có thói quen khoét lỗ trên lều như vậy là để tiện cho con báo thú cưng của họ ra vào.
Truyền thống ấy kéo dài đến tận ngày nay.
Vào qua lỗ báo chui thật không dễ chút nào. Con sói nhỏ kia kê thùng tắm ngay ở miệng lỗ, y vừa chui vào đã đụng phải.
Khó khăn lắm y mới dời được thùng tắm ra mà không gây tiếng động.
Triệu Hoài Chi đứng dậy sau bình phong, còn không quên soi mình vào nước trong thùng tắm để chỉnh sửa búi tóc, thấy dung nhan tuyệt mỹ của mình không dính vết bẩn nào mới yên lòng đi gặp tình lang.
Tâm trạng háo hức tới nỗi trái tim nhảy nhót liên hồi.
Rõ ràng y hơn con sói nhỏ kia tới năm tuổi mà giờ lại rạo rực như đứa trẻ con mới lớn.
Nào ngờ....
Y đi qua bình phong, chợt thấy thiếu niên kia lặng lẽ nhìn mình chằm chằm.
Nói thật, Triệu Hoài Chi bình tĩnh thong dong là thế cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Ban đêm bò qua lỗ muốn trộm hương, ai ngờ lại bị bắt ngược?