- Trang chủ
- Alpha Hàng Đầu Quỵt Tiền Của Tui
- Chương 81: Câu này có khác gì lời mời sống chung đâu chứ.
Chương 81: Câu này có khác gì lời mời sống chung đâu chứ.
Truyện: Alpha Hàng Đầu Quỵt Tiền Của Tui
Tác giả: Sách Mã Thính Phong
- Chương 1: Đồ chó quỵt tiền Khương Trạm!
- Chương 2: Tiền chưa đòi lại được, mà càng tiêu nhiều hơn.
- Chương 3: Diệt vong lẹ đi!
- Chương 4: Vong ân phụ nghĩa
- Chương 5: Vô tình gặp tận bốn lần
- Chương 6: Ông bà ta nói không sai mà, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
- Chương 7: Òa khóc
- Chương 8: Anh Trạm đang ra mặt cho nhóc bốn mắt ư?
- Chương 9: Tôi không quen ngủ chung giường với người khác.
- Chương 10: Khương Trạm đúng là điển hình cho câu hối hận thì chuyện cũng đã rồi
- Chương 11: Nhìn beta quá đỗi ân cần, vẻ mặt Khương Trạm càng trở nên kỳ lạ.
- Chương 12: Khương Trạm: Cậu thích tôi!
- Chương 13: Vệ Tiểu Trì bị Khương Trạm dọa suýt nhảy dựng lên
- Chương 14: Khương Trạm chậc lưỡi: Chín chắn chút đi
- Chương 15: Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ chịu nạn.
- Chương 16: Không biết làm còn tỏ ra ngang ngược
- Chương 17: Vì kiếm tiền mà cậu đã phải trả giá quá nhiều
- Chương 18: Khương Trạm nói: Sao, sao cậu lại là omega?
- Chương 19: Vệ Tiểu Trì nói một câu cứng rắn nhất trong cuộc đời mình
- Chương 20: Khương Trạm: Cậu giận cái gì?
- Chương 21: Kiểu gia đình nào mới nuôi ra được một alpha như vậy?
- Chương 22: Khương Trạm: Cậu sai ở đâu?
- Chương 23: Khương Trạm: Cậu đừng có mà sàm sỡ tôi
- Chương 24: Lúc này rồi mà cậu còn bắt bẻ tôi á?
- Chương 25: Sắp phân hóa
- Chương 26: Trong một số trường hợp alpha sẽ trở nên rất kỳ lạ
- Chương 27: Khoản nợ Khương Trạm ghi sổ tuy muộn vẫn tính
- Chương 28: Cậu nói chuyện cho tôi!
- Chương 29: Cậu ấy thơm quá
- Chương 30: Sự chiếm hữu bệ.nh ho.ạn của alpha
- Chương 31: Khương Trạm nằm viện rồi
- Chương 32: Kỳ mẫn cảm của Khương Trạm
- Chương 33: Cậu có muốn pheromone của tớ xoa dịu không?
- Chương 34: Cậu đã chiều chuộng tôi lúc nào cơ?
- Chương 35: Cậu đứng yên đó chờ tôi
- Chương 36: lpha có thói quen xây tổ trong kỳ mẫn cảm
- Chương 37: Nghĩ một đằng nói một nẻo
- Chương 38: Nào phải Vệ Tiểu Trì, là thầy Vệ cơ
- Chương 39: Hôn
- Chương 40: Trước đây cậu từng hôn ai chưa?
- Chương 41: Không thể nào chống đỡ nổi kỳ mẫn cảm của alpha
- Chương 42: Anh thích cậu, còn muốn cậu tỏ tình với anh.
- Chương 43: Kế hoạch yêu sớm
- Chương 44: Mở mang tầm mắt
- Chương 45: Alpha dính người quá đi mất
- Chương 46: Ghé sát lại hôn.
- Chương 47: Sao cậu ấy cứ hôn mình hoài vậy?
- Chương 48: Không cho phép cậu giận!
- Chương 49: Hôn tới tấp
- Chương 50: Chú cún bự muốn được vu.ốt ve.
- Chương 51: Một bóng người lao tới
- Chương 52: Không phải tối nay cậu muốn ngủ lại sao?
- Chương 53: Anh còn quát Vệ Tiểu Trì nữa
- Chương 54: Nước hoa Valerian
- Chương 55: Khương Trạm lại nổi giận sao?
- Chương 56: Quả nhiên cậu ấy thích tiếp xúc thân mật với mình
- Chương 57: Sao lại thành ra cậu bày tỏ với Khương Trạm luôn rồi?
- Chương 58: Buổi hẹn hò thứ hai vẫn kết thúc trong thất bại.
- Chương 59: Tôi vẫn chưa ghé nhà cậu lần nào
- Chương 60: Hai thế giới
- Chương 61: Vòng tay đôi
- Chương 62: Bước ra khỏi vỏ ốc
- Chương 63: Đành ngủ chung vậy
- Chương 64: Vốn dĩ hai người họ không phù hợp, như vậy cũng tốt.
- Chương 65: Tránh xa cậu ấy ra
- Chương 66: Cũng không thể vì chuyện này mà chia tay được
- Chương 67: Vậy trong mắt cậu, tôi không có ưu điểm nào sao?
- Chương 68: Buổi hẹn hò cuối cùng.
- Chương 69: Đứa nhóc ngang ngược
- Chương 70: Đằng nào tôi cũng không xin lỗi tuesday đâu
- Chương 71: Hứa Dương không phải là một người ấu trĩ.
- Chương 72: Tôi nuôi cậu được mà
- Chương 73: Vỏ chai rỗng có thể bán lấy tiền
- Chương 74: Giai đoạn đặc biệt của Vệ Tiểu Trì sắp đến rồi.
- Chương 75: Cảm giác rung động
- Chương 76: Vậy tôi mách Khương Trạm
- Chương 77: Trở thành phiên bản tốt hơn
- Chương 78: Không được sơ hở là nói chia tay
- Chương 79: Cậu cắn tớ một cái đi
- Chương 80: Vậy thuê nhà mấy phòng?
- Chương 81: Câu này có khác gì lời mời sống chung đâu chứ.
- Chương 82: Dự định kết hôn
- Chương 83: Vậy rốt cuộc bọn họ có bắt nạt cậu không?
- Chương 84: Thật ra anh dễ dỗ lắm.
- Chương 85: Sính lễ
- Chương 86: Nắm chặt tay
- Chương 87: Cậu sẽ chia tay với tôi sao?
- Chương 88: Sao lại có người không thích Vệ Tiểu Trì
- Chương 89: Rời nhà
- Chương 90: Khương Trạm 2.0
- Chương 91: Phương Trị Tín
- Chương 92: Hành vi đáng ngờ
- Chương 93: Toang
- Chương 94: Mẹ Khương Trạm
- Chương 95: Con thích cậu ấy
- Chương 96: Giải quyết xong
- Chương 97: Theo đuổi trước
- Chương 98: Vậy nên Khương Trạm thích cậu trước?
- Chương 99: Tình cảm tuổi trẻ
- Chương 100: Cũng không giống yêu sớm lắm
- Chương 101: Khương Lam Lam
- Chương 102: Cấm cậu cười
- Chương 103: Thích là buông thả, thương là nhún nhường
- Chương 104: Cậu làm vậy... với tôi
- Chương 105: Khoe mẽ tình cảm
- Chương 106: Không khoe mẽ tình cảm một phút sẽ chết hả?
- Chương 107: Kỳ mẫn cảm
- Chương 108: Alpha xây tổ
- Chương 109: Phải vòi vĩnh mới có thì chán bỏ xừ
- Chương 110: Không khách sáo
- Chương 111: Hình như cậu ta thích cậu thì phải
- Chương 112: Viết tên Khương Trạm vào tương lai của mình
- Chương 113: Không biết dừng lại đúng lúc
- Chương 114: Lên đại học là sống chung
- Chương 115: Mỗi ngày một bức thư tình
- Chương 116: Không ngờ em cũng có ngày hôm nay?
- Chương 117: Kết thúc (Fake)
- Chương 118: Kết thúc (Riu)
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Vệ Tiểu Trì chẳng biết mình bị chạm sợi dây thần kinh nào rồi mà nằm bò trên giường tìm hiểu mấy căn nhà gần đại học J với Khương Trạm.
Việc cậu có thể phát huy ổn định trong kỳ thi đại học hay không vẫn còn chưa chắc chắn, việc Khương Trạm có thể thi đậu một trường nào đó gần đại học J hay không lại càng là một ẩn số.
Thay vì thảo luận làm cách nào để cải thiện thành tích, hai người bọn họ lại lo bò trắng răng.
Không chỉ lo xa, mà còn lo xa một cách vô cùng nghiêm túc.
Khương Trạm lướt xem các căn nhà trên trang web Đồng Thành 85, "Thuê một căn ba phòng ngủ hai phòng chính nhé, cậu thấy sao?"
(Đồng Thành 85: gốc là 58 Đồng Thành 58.com, trang web dịch vụ ở Bắc Kinh nhằm giúp người dùng tìm kiếm các dịch vụ như thuê nhà, tìm việc, mua bán đồ cũ, sửa chữa...)
Vệ Tiểu Trì nuốt nước bọt, lí nhí: "Có rộng quá không, bao nhiêu tiền vậy?"
Khương Trạm nhập
ba phòng ngủ hai phòng chính
vào, ứng dụng lọc bỏ những căn khác và chỉ để lại hàng loạt các căn phù hợp với tiêu chí.
Căn hộ cao cấp hơn năm ngàn tệ
(~18tr)
một tháng, căn thường thường hơn ba bốn ngàn, rẻ nhất cũng phải ba ngàn rưỡi rồi.
Trước đây Khương Trạm không có khái niệm về tiền bạc, nhưng sau vài ngày đi làm thêm với Vệ Tiểu Trì mới biết kiếm tiền không dễ, âm thầm đổi từ
ba phòng ngủ hai phòng chính
thành
một phòng ngủ một phòng chính
.
Khương Trạm xem mấy căn nhà một cách lơ đãng, ngón tay lướt mỗi lúc một nhanh, anh khẽ hắng giọng nói, "Thế này rẻ hơn, nhưng chỉ có một phòng ngủ."
Đầu Vệ Tiểu Trì như nổ tung cái đùng, luống cuống vuốt mấy lọn tóc.
Khương Trạm nhắc lại lần nữa, "Chỉ có một phòng ngủ thôi."
Phải mười mấy giây sau Vệ Tiểu Trì mới rề rà đáp "ừm".
Khương Trạm nhìn Vệ Tiểu Trì, ngượng nghịu bảo, "Chỉ có một phòng ngủ thì ngủ kiểu gì đây?"
Nếu không phải bọn họ đã chung chăn gối rất nhiều lần, nhìn biểu cảm và giọng điệu này của Khương Trạm, Vệ Tiểu Trì còn cho rằng cậu ấm đây không biết phải ngủ thế nào thật cơ.
Alpha biết thừa còn hỏi khiến Vệ Tiểu Trì lảng tránh ánh mắt, gò má nóng ran.
Khương Trạm dùng khuỷu tay khẽ huých Vệ Tiểu Trì, "Nói gì đi chứ, sao... sao cậu không ư hử gì vậy?"
Vệ Tiểu Trì càng vùi đầu thấp hơn, "Không... không biết."
Mặt Khương Trạm đầy vẻ bất mãn, "Vậy để tôi lên mạng tra thử xem. Hai người chỉ có một phòng ngủ thì phải ngủ thế nào."
Mặt Vệ Tiểu Trì đỏ như gấc, cậu cảm thấy chỉ cần mình đong đưa là có thể nghe được tiếng nước trong đầu.
Bằng không thì sao hai người họ lại thảo luận vấn đề này, đã thế Khương Trạm còn lên mạng tra thật luôn cơ chứ.
Sau khi tra được kết quả, anh để điện thoại trước mặt Vệ Tiểu Trì.
Vệ Tiểu Trì hơi rướn đầu lặng lẽ dòm thử, còn chưa kịp đọc được chữ trên đó thì Khương Trạm đã hỏi cậu, "Viết gì vậy?"
Đầu óc Vệ Tiểu Trì rối như mớ bòng bong, nhìn màn hình thì thầm từng chữ: "Còn sao trăng gì nữa, ngủ chung phòng thôi."
Khương Trạm vội nói, "Nếu cậu đã muốn vậy thì ngủ chung một phòng ha."
Vệ Tiểu Trì: ...
Rõ ràng người ta trả lời ngủ chung một phòng, đến miệng Khương Trạm lại biến thành cậu muốn hai người họ ngủ chung với nhau.
Haiz.
-
Khương Trạm bỏ điện thoại xuống, ánh mắt dán chặt vào Vệ Tiểu Trì, chậm rãi nghiêng người ghé lại gần cậu.
Vệ Tiểu Trì căng thẳng mấp máy môi, thấy Khương Trạm càng lúc càng gần thì không khỏi nín thở.
Khương Trạm dừng lại cách Vệ Tiểu Trì chưa đầy một tấc, hô hấp đan xen. Anh giơ tay ôm mặt Vệ Tiểu Trì, ánh mắt đượm tình đáp xuống gương mặt Vệ Tiểu Trì.
"Cậu." Giọng Khương Trạm khàn đặc, "Cậu... cậu há miệng ra."
Màng nhĩ Vệ Tiểu Trì nổ vang, lòng bàn tay tê rần đẫm mồ hôi, ngơ ngơ ngác ngác nhìn Khương Trạm như chưa hiểu anh nói gì.
Vệ Tiểu Trì không rành chuyện yêu đương, chưa từng xem phim ảnh thể loại đó, truyện tranh và tiểu thuyết không lành mạnh cũng chưa đọc bao giờ.
Nhưng cậu mười tám rồi chứ đâu phải tám tuổi, biết lúc này Khương Trạm bảo cậu há miệng ra nghĩa là sao.
Cứ hễ căng thẳng là đầu óc Vệ Tiểu Trì lại như đoàn tàu trật bánh lệch khỏi quỹ đạo, còn chẳng nhận ra mình phản ứng như thế nào trong khoảnh khắc đó,
Khương Trạm không lặp lại lần hai, thấy Vệ Tiểu Trì như vậy cầm lòng không đặng mà hôn qua.
Vệ Tiểu Trì vẫn đang trong trạng thái mơ màng, các chức năng cơ thể ngừng hoạt động, chẳng khác gì con rối gỗ cứng đờ không có khả năng suy nghĩ.
Thế nhưng khi hai cánh môi ấm áp kia chạm vào, cậu vô thức há miệng ra...
Cứ như xuất phát từ bản năng, thuận theo con tim mà đón nhận alpha.
-
Khương Trạm túm Vệ Tiểu Trì, ghim cậu vào góc đầu giường.
Hai người ôm nhau chặt đến mức không một kẽ hở, ngực dán vào ngực, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ đầy sức sống của đối phương.
Môi Vệ Tiểu Trì nóng bỏng, tê rần. Lúc cậu được Khương Trạm buông ra thì thở hổn hển, luồng hơi nóng phả ra giữa cánh mũi.
Trông thấy vệt đỏ nơi khóe mắt Vệ Tiểu Trì, Khương Trạm cúi xuống mổ nhẹ đôi lần.
Dường như cõi lòng anh chan chứa tình cảm, cứ nhìn thấy Vệ Tiểu Trì thì bao nhiêu yêu thương lại tuôn trào ra khỏi lồng ng.ực không sao kiềm chế nổi. Khiến anh luôn muốn hôn Vệ Tiểu Trì, ôm Vệ Tiểu Trì, dính chặt lấy cậu như trét keo 502 khắp người.
Khương Trạm ôm Vệ Tiểu Trì vào lòng, mãn nguyện gối đầu lên vai cậu, tận hưởng sự thân mật này.
Không khí cũng trở nên đặc quánh, đong đầy vẻ dịu dàng đưa tình.
Ngón tay Vệ Tiểu Trì khẽ co lại, nhẹ nhàng giơ tay ôm lấy Khương Trạm.
Ôm lấy sự dịu dàng này.
-
Giữ tư thế ấy một lúc lâu, Vệ Tiểu Trì lại dò hỏi Khương Trạm, "Cậu muốn tớ phụ đạo cho cậu rồi cùng nhau lên đại học sao?"
Khương Trạm dùng cằm cọ nhẹ vào người Vệ Tiểu Trì, giọng nói mang theo vài phần nũng nịu, "Ừm, muốn."
Trả lời xong câu hỏi của Vệ Tiểu Trì, Khương Trạm nhìn cậu rồi hỏi vặn lại, "Vậy, thuê căn nhà có một phòng ngủ và một phòng chính nhé?"
Câu này có khác gì lời mời sống chung đâu chứ.
Vệ Tiểu Trì nắm chặt vạt áo, ngơ ngẩn gật đầu, "Nếu cậu có thể thi đậu vào một trường gần đại học J, vậy thì... thuê một căn đi."
Với thành tích hiện tại của Khương Trạm, muốn nghịch thiên cải mệnh, thi đậu đại học J trong vòng một năm cuối cùng là chuyện không tưởng, Vệ Tiểu Trì cũng không dám chắc.
Nhưng chỉ cần anh chăm chỉ học hành, chiến đấu hăng hái suốt một năm thì vẫn có khả năng thi đậu vào một trường đại học hạng hai.
Thấy Vệ Tiểu Trì bằng lòng, Khương Trạm hớn hở ôm hôn cậu thêm một lúc nữa rồi tiếp tục lựa chọn căn nhà phù hợp.
Đối với tương lai, Khương Trạm có vô vàn viễn cảnh. Việc xem nhà có thể thỏa mãn những mơ tưởng lung tung đó của anh.
Anh muốn cùng Vệ Tiểu Trì có một căn nhà chỉ thuộc về hai người, muốn bọn họ có một tương lai dài đằng đẵng.
-
Khương Trạm kén chọn và khó tính, lướt hết danh sách các căn hộ một phòng ngủ trên ứng dụng, chọn tới chọn lui mới được hai căn tạm ưng ý, đưa cho Vệ Tiểu Trì xem.
Cúi đầu xuống mới nhận ra Vệ Tiểu Trì đã ngủ từ khi nào.
Một bên mặt cậu vùi sâu vào cái gối nhung bằng lông vũ xoã tung mềm mại, ánh sáng hắt lên sườn mặt còn lại tạo thành vầng hào quang hình vòng cung đẹp đẽ nơi sống mũi.
Lúc này omega mềm mại đến mức không sao tả xiết.
Khương Trạm như bị mê hoặc, hôn thật khẽ lên mi mắt cậu.
Giấc ngủ này chưa sâu, Khương Trạm vừa chạm vào, Vệ Tiểu Trì đã tỉnh lại.
Vừa hé mắt ra, còn chưa mở hẳn thì bỗng có một bàn tay che mắt cậu, tay kia ôm ngang người kéo cậu nằm vật xuống giường.
Khương Trạm kéo chăn đắp cho cả hai, ghé vào tai Vệ Tiểu Trì hung dữ nói: "Ngủ đi, không được tỉnh."
Vệ Tiểu Trì hơi lưỡng lự, cuối cùng vẫn nhắm mắt lại, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Khương Trạm.
Khương Trạm kề lưng Vệ Tiểu Trì, hôn nhẹ lên chỗ quấn băng vải ở gáy cậu.
Vết cắn trên cổ Vệ Tiểu Trì chẳng hề nghiêm trọng đến thế, nhưng không hiểu vì sao mà Khương Trạm cứ khăng khăng phải quấn tận ba vòng cho bằng được.
Mấy chuyện kiểu này đời nào Vệ Tiểu Trì lay chuyển được anh, đương nhiên với cái tính của cậu thì cũng chẳng buồn cố chấp làm gì.
Khương Trạm tắt đèn, vẫn không bỏ tay ra khỏi mắt Vệ Tiểu Trì, "Ngủ chưa?"
Bị Khương Trạm quấy phá như vậy, Vệ Tiểu Trì khó mà đi vào giấc ngủ lại ngay được, thật thà đáp: "Vẫn chưa."
Khương Trạm hỏi, "Lần trước đến nhà, sao cậu không nói với tôi đó không phải là mẹ ruột của cậu?"
Câu hỏi này Vệ Tiểu Trì không thể trả lời, chẳng phải không muốn mà vì cậu cũng không biết tại sao. Chỉ là không muốn để Khương Trạm biết những chuyện rối ren trong nhà cậu.
Hẳn là cảm thấy khó xử.
Đâu phải cậu không có lòng tự trọng, chẳng qua là phần lớn thời gian lòng tự trọng của cậu không có chốn dung thân.
Khương Trạm buông tay ra, nghiêng đầu nhìn Vệ Tiểu Trì, "Sao lại im lặng?"
Vệ Tiểu Trì lặng lẽ mím môi, "Không biết phải nói sao."
Cậu không biết nên giải thích tâm trạng của mình với Khương Trạm thế nào. Nhưng Khương Trạm lại hoàn toàn hiểu lầm, anh cho rằng Vệ Tiểu Trì không biết nên nói đó không phải mẹ ruột của cậu với anh kiểu gì.
Ngẫm kỹ lại cũng đúng, đâu thể đứng ngay trước mặt mẹ kế mà bảo đây không phải mẹ ruột của tớ?
Hôm đó rời khỏi nhà Vệ Tiểu Trì, anh cũng không hỏi lại hoàn cảnh gia đình Vệ Tiểu Trì nữa, cho nên "không biết phải nói sao" cũng hợp lý.
Khương Trạm: "Nếu vậy, sau này bọn mình còn phải đến nhà mẹ cậu thăm bà. Bà ấy kết hôn chưa?"
Anh thản nhiên đưa Vệ Tiểu Trì vào hàng ngũ "bọn mình".