- Trang chủ
- Alpha Hàng Đầu Quỵt Tiền Của Tui
- Chương 57: Sao lại thành ra cậu bày tỏ với Khương Trạm luôn rồi?
Chương 57: Sao lại thành ra cậu bày tỏ với Khương Trạm luôn rồi?
Truyện: Alpha Hàng Đầu Quỵt Tiền Của Tui
Tác giả: Sách Mã Thính Phong
- Chương 1: Đồ chó quỵt tiền Khương Trạm!
- Chương 2: Tiền chưa đòi lại được, mà càng tiêu nhiều hơn.
- Chương 3: Diệt vong lẹ đi!
- Chương 4: Vong ân phụ nghĩa
- Chương 5: Vô tình gặp tận bốn lần
- Chương 6: Ông bà ta nói không sai mà, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
- Chương 7: Òa khóc
- Chương 8: Anh Trạm đang ra mặt cho nhóc bốn mắt ư?
- Chương 9: Tôi không quen ngủ chung giường với người khác.
- Chương 10: Khương Trạm đúng là điển hình cho câu hối hận thì chuyện cũng đã rồi
- Chương 11: Nhìn beta quá đỗi ân cần, vẻ mặt Khương Trạm càng trở nên kỳ lạ.
- Chương 12: Khương Trạm: Cậu thích tôi!
- Chương 13: Vệ Tiểu Trì bị Khương Trạm dọa suýt nhảy dựng lên
- Chương 14: Khương Trạm chậc lưỡi: Chín chắn chút đi
- Chương 15: Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ chịu nạn.
- Chương 16: Không biết làm còn tỏ ra ngang ngược
- Chương 17: Vì kiếm tiền mà cậu đã phải trả giá quá nhiều
- Chương 18: Khương Trạm nói: Sao, sao cậu lại là omega?
- Chương 19: Vệ Tiểu Trì nói một câu cứng rắn nhất trong cuộc đời mình
- Chương 20: Khương Trạm: Cậu giận cái gì?
- Chương 21: Kiểu gia đình nào mới nuôi ra được một alpha như vậy?
- Chương 22: Khương Trạm: Cậu sai ở đâu?
- Chương 23: Khương Trạm: Cậu đừng có mà sàm sỡ tôi
- Chương 24: Lúc này rồi mà cậu còn bắt bẻ tôi á?
- Chương 25: Sắp phân hóa
- Chương 26: Trong một số trường hợp alpha sẽ trở nên rất kỳ lạ
- Chương 27: Khoản nợ Khương Trạm ghi sổ tuy muộn vẫn tính
- Chương 28: Cậu nói chuyện cho tôi!
- Chương 29: Cậu ấy thơm quá
- Chương 30: Sự chiếm hữu bệ.nh ho.ạn của alpha
- Chương 31: Khương Trạm nằm viện rồi
- Chương 32: Kỳ mẫn cảm của Khương Trạm
- Chương 33: Cậu có muốn pheromone của tớ xoa dịu không?
- Chương 34: Cậu đã chiều chuộng tôi lúc nào cơ?
- Chương 35: Cậu đứng yên đó chờ tôi
- Chương 36: lpha có thói quen xây tổ trong kỳ mẫn cảm
- Chương 37: Nghĩ một đằng nói một nẻo
- Chương 38: Nào phải Vệ Tiểu Trì, là thầy Vệ cơ
- Chương 39: Hôn
- Chương 40: Trước đây cậu từng hôn ai chưa?
- Chương 41: Không thể nào chống đỡ nổi kỳ mẫn cảm của alpha
- Chương 42: Anh thích cậu, còn muốn cậu tỏ tình với anh.
- Chương 43: Kế hoạch yêu sớm
- Chương 44: Mở mang tầm mắt
- Chương 45: Alpha dính người quá đi mất
- Chương 46: Ghé sát lại hôn.
- Chương 47: Sao cậu ấy cứ hôn mình hoài vậy?
- Chương 48: Không cho phép cậu giận!
- Chương 49: Hôn tới tấp
- Chương 50: Chú cún bự muốn được vu.ốt ve.
- Chương 51: Một bóng người lao tới
- Chương 52: Không phải tối nay cậu muốn ngủ lại sao?
- Chương 53: Anh còn quát Vệ Tiểu Trì nữa
- Chương 54: Nước hoa Valerian
- Chương 55: Khương Trạm lại nổi giận sao?
- Chương 56: Quả nhiên cậu ấy thích tiếp xúc thân mật với mình
- Chương 57: Sao lại thành ra cậu bày tỏ với Khương Trạm luôn rồi?
- Chương 58: Buổi hẹn hò thứ hai vẫn kết thúc trong thất bại.
- Chương 59: Tôi vẫn chưa ghé nhà cậu lần nào
- Chương 60: Hai thế giới
- Chương 61: Vòng tay đôi
- Chương 62: Bước ra khỏi vỏ ốc
- Chương 63: Đành ngủ chung vậy
- Chương 64: Vốn dĩ hai người họ không phù hợp, như vậy cũng tốt.
- Chương 65: Tránh xa cậu ấy ra
- Chương 66: Cũng không thể vì chuyện này mà chia tay được
- Chương 67: Vậy trong mắt cậu, tôi không có ưu điểm nào sao?
- Chương 68: Buổi hẹn hò cuối cùng.
- Chương 69: Đứa nhóc ngang ngược
- Chương 70: Đằng nào tôi cũng không xin lỗi tuesday đâu
- Chương 71: Hứa Dương không phải là một người ấu trĩ.
- Chương 72: Tôi nuôi cậu được mà
- Chương 73: Vỏ chai rỗng có thể bán lấy tiền
- Chương 74: Giai đoạn đặc biệt của Vệ Tiểu Trì sắp đến rồi.
- Chương 75: Cảm giác rung động
- Chương 76: Vậy tôi mách Khương Trạm
- Chương 77: Trở thành phiên bản tốt hơn
- Chương 78: Không được sơ hở là nói chia tay
- Chương 79: Cậu cắn tớ một cái đi
- Chương 80: Vậy thuê nhà mấy phòng?
- Chương 81: Câu này có khác gì lời mời sống chung đâu chứ.
- Chương 82: Dự định kết hôn
- Chương 83: Vậy rốt cuộc bọn họ có bắt nạt cậu không?
- Chương 84: Thật ra anh dễ dỗ lắm.
- Chương 85: Sính lễ
- Chương 86: Nắm chặt tay
- Chương 87: Cậu sẽ chia tay với tôi sao?
- Chương 88: Sao lại có người không thích Vệ Tiểu Trì
- Chương 89: Rời nhà
- Chương 90: Khương Trạm 2.0
- Chương 91: Phương Trị Tín
- Chương 92: Hành vi đáng ngờ
- Chương 93: Toang
- Chương 94: Mẹ Khương Trạm
- Chương 95: Con thích cậu ấy
- Chương 96: Giải quyết xong
- Chương 97: Theo đuổi trước
- Chương 98: Vậy nên Khương Trạm thích cậu trước?
- Chương 99: Tình cảm tuổi trẻ
- Chương 100: Cũng không giống yêu sớm lắm
- Chương 101: Khương Lam Lam
- Chương 102: Cấm cậu cười
- Chương 103: Thích là buông thả, thương là nhún nhường
- Chương 104: Cậu làm vậy... với tôi
- Chương 105: Khoe mẽ tình cảm
- Chương 106: Không khoe mẽ tình cảm một phút sẽ chết hả?
- Chương 107: Kỳ mẫn cảm
- Chương 108: Alpha xây tổ
- Chương 109: Phải vòi vĩnh mới có thì chán bỏ xừ
- Chương 110: Không khách sáo
- Chương 111: Hình như cậu ta thích cậu thì phải
- Chương 112: Viết tên Khương Trạm vào tương lai của mình
- Chương 113: Không biết dừng lại đúng lúc
- Chương 114: Lên đại học là sống chung
- Chương 115: Mỗi ngày một bức thư tình
- Chương 116: Không ngờ em cũng có ngày hôm nay?
- Chương 117: Kết thúc (Fake)
- Chương 118: Kết thúc (Riu)
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Hứa Dương ngồi chếch ngay đối diện Vệ Tiểu Trì, trước mặt xếp chồng sách vừa đủ cao để gối đầu ngủ.
Dựa theo hiểu biết của Vệ Tiểu Trì về Hứa Dương thì có lẽ cậu ta cũng đến đây để nghỉ trưa như Khương Trạm, có điều không rõ cậu ta đã ngồi đây từ lúc nào.
Khoảnh khắc trông thấy Hứa Dương, tim Vệ Tiểu Trì đập nhanh dữ dội như muốn nhảy ra khỏi lồng ng.ực.
Nhưng ngay sau đó cậu lại cảm thấy không cần thiết cho lắm, hẳn đối phương sẽ không rảnh đến mức đi báo chuyện cậu và Khương Trạm yêu sớm với phòng giáo vụ.
Vệ Tiểu Trì vốn dễ căng thẳng, dưới ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thủng người của Hứa Dương, cậu khó nhọc nuốt một ngụm nước bọt.
Khương Trạm nhanh chóng nhận ra sự khác thường của Vệ Tiểu Trì, hé đôi mắt còn đang nhập nhèm ngái ngủ ra, thấy cậu đang đờ đẫn nhìn về phía trước.
Anh men theo ánh nhìn của Vệ Tiểu Trì, thấy một alpha cũng mặc đồng phục Nhị Trung ngồi đối diện.
Alpha kia đang nhìn chằm chằm Vệ Tiểu Trì không rời mắt.
Khương Trạm bừng sát khí, vẻ ngái ngủ trên mặt hoàn toàn tan biến, thay vào đó là ánh mắt lạnh căm như loài sói. Anh ngồi thẳng người, mỗi thớ thịt đều căng cứng như thể sắp lao vào tấn công.
Nhận ra sự thay đổi của Khương Trạm, Vệ Tiểu Trì nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Hứa Dương thấy Vệ Tiểu Trì nhỏ giọng dỗ dành người nọ, sắc mặt đối phương rất khó coi, ngoảnh mặt đi không thèm đếm xỉa. Vệ Tiểu Trì lại kiên nhẫn ghé sát vào thủ thỉ, không biết đã nói gì mà sắc mặt alpha kia dịu đi đôi chút.
Vệ Tiểu Trì vội vàng thu dọn sách vở trên bàn ôm vào lòng, kéo Khương Trạm, "Chúng ta đi thôi."
Khương Trạm lạnh lùng liếc nhìn Hứa Dương, khoanh tay trước ngực, "Tại sao tôi phải đi? Rốt cuộc người đó là ai, cậu trốn cái gì?"
Đã có người để mắt đến tình hình bên này, Vệ Tiểu Trì toát mồ hôi hột.
Cậu chủ động nắm tay Khương Trạm, thì thầm, "Đây là thư viện, có chuyện gì chúng ta ra ngoài hẵng nói, đừng quấy rầy đến việc học của người khác."
Tuy Khương Trạm không vui nhưng khi bị omega kéo dậy thì vẫn ngoan ngoãn đứng lên.
Vệ Tiểu Trì ôm đống sách vở, Khương Trạm vươn tay ra lấy hết cả chồng.
Vệ Tiểu Trì ngước nhìn bàn tay của Khương Trạm, đẩy gọng kính nói, "Tớ... tớ tự cầm được mà."
"Bớt nói nhảm, không được nhìn cậu ta." Khương Trạm che mắt Vệ Tiểu Trì, "Đi."
Anh cố tình đi bên trái Vệ Tiểu Trì để ngăn omega nhìn sang Hứa Dương.
Vệ Tiểu Trì không dám nhìn quanh quất, cúi đầu ra khỏi thư viện.
Khương Trạm nắm tay Vệ Tiểu Trì, nghênh ngang dẫn người rời đi.
Hứa Dương mím chặt môi, gương mặt lạnh tanh.
-
Vừa ra khỏi thư viện, Vệ Tiểu Trì đã bị alpha tra hỏi.
"Người đó là ai? Tại sao cậu ta lại nhìn cậu?"
"Có phải cậu ta là người tặng chocolate và mua trà sữa cho cậu uống không?"
"Cậu ta là người đưa cậu đến phòng y tế và cho cậu chocolate hồi huấn luyện quân sự năm lớp mười đúng không?"
Một loạt câu hỏi dồn dập khiến đầu óc Vệ Tiểu Trì quay mòng mòng, hơn nữa ngạc nhiên không hiểu sao Khương Trạm lại biết nhiều chuyện như vậy, là ai đã nói với anh thế?
Chuyện huấn luyện quân sự từ tận năm lớp mười nên Vệ Tiểu Trì không còn ấn tượng gì, chỉ nhớ là rất mệt và trời nắng gay gắt.
Cứ hễ căng thẳng là phản ứng của Vệ Tiểu Trì sẽ chậm nhịp hơn người khác.
Khi huấn luyện viên hô bên trái quay bên phải quay, Vệ Tiểu Trì luôn chậm hơn đôi chút, lúc đói bụng thì càng thảm hơn. Cậu bị huấn luyện viên mắng ngay trước mặt mọi người vì không phân biệt được đông tây nam bắc.
Nhưng hình như cậu đã ngất xỉu vì hạ đường huyết trong lúc huấn luyện và được người ta đưa vào phòng y tế.
Lúc đó mọi người mới quen biết nên còn xa lạ, thêm chứng hạ đường huyết khiến đầu óc Vệ Tiểu Trì quay cuồng, chẳng nhớ rõ ai đã đưa mình vào phòng y tế.
Hình như là hai người, một trong số đó là lớp trưởng Lý Tùy Lâm.
Khi ấy Lý Tùy Lâm đã là lớp trưởng do giáo viên chủ nhiệm chỉ định, nên khi Vệ Tiểu Trì ngất xỉu, cậu ta nghiễm nhiên trở thành người chăm sóc Vệ Tiểu Trì ở phòng y tế hơn hai tiếng đồng hồ.
Người còn lại...
Là Hứa Dương sao?
Vệ Tiểu Trì chợt nhớ ra người đó là Hứa Dương, nhưng cậu ta chỉ đưa Vệ Tiểu Trì đến phòng y tế rồi rời đi ngay.
Dưới sự giật dây của Lý Tùy Lâm, sau khi Vệ Tiểu Trì khỏe lại đã đích thân đến cảm ơn Hứa Dương.
Sau đó... thì không có sau đó nữa.
Hứa Dương chỉ đáp lại Vệ Tiểu Trì bằng một câu "Không cần cảm ơn" với thái độ khách sáo đầy xa cách.
Lúc đó Hứa Dương đã phân hóa thành alpha, cộng thêm ngoại hình và gia thế đều nổi trội khiến người khác cảm thấy cậu ta tự cao tự đại, luôn đứng trên cao nhìn xuống.
Vệ Tiểu Trì rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, lại vừa thoát khỏi ba năm cấp hai đầy ám ảnh nên rất sợ giao tiếp. Nếu không có Lý Tùy Lâm đi cùng, cậu còn không dám nói chuyện với người có vóc dáng cao to như Hứa Dương.
Thấy đối phương không hiền hòa như Lý Tùy Lâm, Vệ Tiểu Trì vốn không phải là người thích kiếm chuyện với người khác, nhanh chóng xếp Hứa Dương vào nhóm người cần phải "tránh xa".
Vậy nên giữa cậu và Hứa Dương không hề xảy ra những tình tiết như trong tiểu thuyết: Cậu báo đáp ân tình, giúp đỡ Hứa Dương khiến alpha cảm động rồi trở thành bạn thân chí cốt gì đó.
Giờ thì Vệ Tiểu Trì đã hiểu tại sao Khương Trạm biết nhiều chuyện của mình như thế, hóa ra là Lý Tùy Lâm đã nói với anh.
Vệ Tiểu Trì lí nhí đính chính lại với Khương Trạm, "Không phải một mình cậu ấy đưa tớ đến phòng y tế, còn có lớp trưởng nữa."
"Viên chocolate cứu mạng đó là lớp trưởng cho, không phải của cậu ấy."
Còn chocolate và trà sữa sau này đúng là Hứa Dương đưa thật, nhưng đều có nguyên nhân chứ không phải tự dưng mà cho.
Khương Trạm nghe được một phiên bản khác của "Sự kiện đưa đến phòng y tế" từ chính miệng Vệ Tiểu Trì, chợt hiểu ra Lý Tùy Lâm đã dắt mũi anh.
Khương Trạm nghiến răng, chuyện này để hôm khác tính sổ với cậu ta.
Mặc dù ban đầu là hiểu lầm, nhưng ánh mắt Hứa Dương nhìn Vệ Tiểu Trì hôm nay, bằng trực giác của một alpha, Khương Trạm chắc chắn người nọ có vấn đề.
Khương Trạm dùng một tay véo má Vệ Tiểu Trì, "Từ nay cậu phải tránh xa cậu ta ra, không được tiếp xúc với cậu ta nữa."
"Bọn tớ học cùng lớp, ngày nào chẳng gặp mặt, làm sao tránh được..." Dưới ánh mắt đáng sợ của Khương Trạm, Vệ Tiểu Trì lập tức cụp đuôi, hèn nhát đổi giọng, "Tớ biết rồi."
Khương Trạm vội nói, "Cũng không được thích ai khác ngoài tôi."
Vệ Tiểu Trì mắc nghẹn ở họng, cúi gằm đầu không lên tiếng.
Sự im lặng của cậu khiến Khương Trạm sốt sắng, "Trả lời."
Vệ Tiểu Trì mím môi, chậm rãi gật đầu đáp, "Tớ biết rồi."
Khương Trạm: "Cậu nói dõng dạc lên, tôi không nghe rõ."
Vệ Tiểu Trì tăng âm lượng, "Tớ biết rồi."
"Cậu... cậu biết cái gì rồi?"
"Không thích ai khác ngoài cậu."
Khương Trạm khẽ "ừm", bối rối nói nhỏ, "Tôi biết rồi, cậu không thích ai khác ngoài tôi."
"..."
Vệ Tiểu Trì hoàn toàn choáng váng, sao lại thành ra cậu bày tỏ với Khương Trạm luôn rồi?
Haiz.
-
Trở về từ thư viện, Vệ Tiểu Trì lén lấy cuốn sổ ghi chép ra.
Trên đó không chỉ ghi chép chi tiêu và thu nhập của cậu mà còn có ngày cậu phân hóa và chu kỳ ph.át t.ình do cậu tự suy đoán.
Cứ mỗi 45 ngày, omega sẽ trải qua một giai đoạn đặc biệt. Vừa nãy khi Khương Trạm hôn cậu, Vệ Tiểu Trì cảm thấy vị trí tuyến thể sau gáy có gì đó lạ thường.
Tính ra ngày ph.át tì.nh sắp đến, may mà Vệ Tiểu Trì còn bốn ống ức chế và một món đồ ngăn cách.
Vệ Tiểu Trì lấy một chiếc ghim cài áo từ trong cặp ra, trước khi phân hóa cậu luôn cài nó trong túi, không ngờ đã làm rớt mất hai viên đá.
Vệ Tiểu Trì sờ vào chỗ khuyết đá, không khỏi xót xa. Thứ này đắt như vậy, rớt một viên đá cũng mất mấy chục tệ.
Mặc dù còn vài ngày nữa mới đến kỳ p.hát t.ình, Vệ Tiểu Trì vẫn cẩn thận cài chiếc ghim vào túi để phòng ngừa bất trắc.
Vệ Tiểu Trì tính toán ngày ph.át t.ình, phân vân nên lãng phí một ống thuốc ức chế hay là để Khương Trạm cắn một phát.
Với mối quan hệ hiện tại của hai người, việc để đối phương cắn cậu cũng là đúng lý hợp tình thôi, nhưng chẳng biết có đau hay không.
Vệ Tiểu Trì đang suy nghĩ lan man thì Hứa Dương bước vào lớp.
Nhìn thấy cậu ta, Vệ Tiểu Trì lập tức co rúm người, hận không thể chui tọt vào ngăn bàn.
Hứa Dương đi tới, dừng chân trước bàn Vệ Tiểu Trì.
Vệ Tiểu Trì nhác thấy đối phương thì càng cúi thấp người hơn, thầm cầu nguyện mau đi đi, mau đi đi.