- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190: Kết thúc chính văn
- Chương 191: Phiên ngoại 1 (Thế giới song song)
- Chương 192: Phiên ngoại 2 (Thế giới song song)
- Chương 193: Phiên ngoại 3 (Thế giới song song)
- Chương 194: Phiên ngoại 4 (Thế giới song song)
- Chương 195: Phiên ngoại 5 (Thế giới song song)
- Chương 196: Phiên ngoại 6 (thế giới song song)
- Chương 197: Phiên ngoại 7 (Thế giới song song)
- Chương 198: Phiên ngoại 8 (Thế giới song song)
- Chương 199: Phiên ngoại 9 ( Thế giới song song)
- Chương 200: Phiên ngoại 10 (Thế giới song song)
- Chương 201: Phiên ngoại 11 (Thế giới song song)
- Chương 202: Phiên ngoại 12 (Thế giới song song)
- Chương 203: Phiên ngoại 13: Xuất phát lên chương trình thực tế
- Chương 204: Phiên ngoại 14: Lần đầu gặp mặt
- Chương 205: Phiên ngoại 15: Song tiêu của Bào Bào
- Chương 206: Phiên ngoại 16: Chọn nhà
- Chương 207: Phiên ngoại 17: Bảo bảo tìm chị gái nhỏ
- Chương 208: Phiên ngoại 18: Bữa cơm trưa đầu tiên
- Chương 209: Phiên ngoại 19: Làm nhiệm vụ
- Chương 210: Phiên ngoại 20: Bé con bán manh kiếm cơm
- Chương 211: Phiên ngoại 21: Cơm chùa
- Chương 212: Phiên ngoại 22: Ta đáng yêu
- Chương 213: Phiên ngoại 23: Bữa sáng nguy hiểm
- Chương 214: Phiên Ngoại 24: Các bé tìm vali
- Chương 215: Phiên ngoại 25: Bé con ngủ say
- Chương 216: Phiên ngoại 26: Dẫn Tiểu Nguyệt Lượng Hái Cam
- Chương 217: Phiên ngoại 27: Bán cam
- Chương 218: Phiên ngoại 28: Phải đợi em gái lớn lên đã!
- Chương 219: Phiên Ngoại 29: Những Đầu Bếp Nhí
- Chương 220: Phiên ngoại 30: Bé đáng tin cậy
- Chương 221: Phiên ngoại 31: Cùng nhau ngắm hoàng hôn
- Chương 222: Phiên ngoại 32: Ăn cơm cũng phải nhìn chị gái
- Chương 223: Phiên ngoại 33: Tiểu Nguyệt Lượng thương mami
- Chương 224: Phiên ngoại 34: Lời từ biệt
- Chương 225: Phiên ngoại 35 (Sinh con thứ hai) – Alpha hay quấn quýt
- Chương 226: Phiên ngoại 36 (Sinh con thứ hai) – Mua đồ chơi gà con cho bảo bảo
- Chương 227: Ngoại truyện 37 (Sinh con thứ hai) – Mang thai thứ hai
- Chương 228: Phiên ngoại 38 (Sinh con thứ hai) – Chơi ném tuyết với bé con
- Chương 229: Phiên ngoại 39 (Sinh con thứ hai) – Bé con bá đạo ngầu lòi
- Chương 230: Phiên ngoại 40 (Sinh con thứ hai) – Đoàn viên
- Chương 231: Phiên ngoại 41 (Sinh con thứ hai) – Đứa trẻ đáng yêu nhất thế giới
- Chương 232: Phiên ngoại 42 (Sinh con thứ hai) – Chăm sóc Omega mang thai
- Chương 233: Phiên ngoại 43 (Sinh con thứ hai) – Dắt vợ đi dạo
- Chương 234: Phiên ngoại 44 (Sinh con thứ hai) – Tiểu Tinh Tinh đã đến!
- Chương 235: Phiên ngoại 45 (Sinh con thứ hai) – Ma Dụ xin cơm của bé nhỏ
- Chương 236: Phiên ngoại 46 (CP phụ) – Trêu đùa
- Chương 237: Phiên ngoại 47 (Toàn văn hoàn) – Bé con tiểu Hải Vương đi mẫu giáo
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Tô Ngữ Băng nghĩ đến Mạc Du Tâm ôm chính là áo khoác mình mặc hàng ngày, tai lại đỏ lên, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Mạc Du Tâm? tôi tắm xong rồi.”
Mạc Du Tâm bị gọi một tiếng liền hồi thần, nghĩ đến mình đang ôm đồ của người ta hít hít, nhất thời không biết đối mặt với Tô Ngữ Băng thế nào, liền trốn vào trong chăn.
Tô Ngữ Băng nhìn dở khóc dở cười, khi nãy mình còn lo mình đi tắm Mạc Du Tâm sẽ khó chịu nên để áo ngủ lại cho cô, bây giờ vừa ra thì thấy Mạc Du Tâm đã ôm áo ngủ của mình, nghĩ đến cũng lạ.
Tô Ngữ Băng tắt đèn phòng, chỉ để lại đèn ngủ đầu giường phát ra ánh sáng yếu, nàng nằm bên vào chỗ của mình bên cạnh, ánh mắt nhìn Mạc Du Tâm trốn trong chăn cười khẽ đụng đụng Mạc Du Tâm, rồi từ từ thả tin tức tố ra.
“Đắp kín chăn lâu quá sẽ ngủ không ngon, tôi quay lại rồi đừng ôm áo nữa, Mạc Du Tâm? cô ngửi thử xem có phải mùi trên người tôi dễ chịu hơn không?” Tô Ngữ Băng nói rồi, kéo chăn lên đưa tay lấy áo khoác ngủ của mình, nhân lúc Mạc Du Tâm không đề phòng, Tô Ngữ Băng nhanh chóng rút một cái lấy đồ ngủ của mình về.
Sau đó thì nghe được tiếng “hả?” nghi ngờ của người tron chăn, Tô Ngữ Băng cười khẽ nói: “cô lại đây dựa vào tôi ngủ giống như lúc nãy đi.”
Mạc Du Tâm trốn trong chăn một hồi cũng không nhịn được, mùi vị băng mai của Tô Ngữ Băng phía bên kia câu lấy mình không tự chủ được mà phải lủi qua, trong chăn còn lại mùi quá ít, chỉ một ít sau Mạc Du Tâm liền thò đầu ra, sau đó nhìn thấy Tô Ngũ Băng đang cười hi hi nhìn mình.
Ánh mắt Mạc Du Tâm nhìn về phía cổ của Tô Ngữ Băng, chưa từng hôn qua chỗ đó thì còn có thể nhịn được, trong đầu lại nghĩ đến cảm xúc mùi vị của băng mai, Mạc Du Tâm lại càng khó nhịn hơn, liền thò thò chuyển đến hướng Tô Ngữ Băng bên kia, dựa vào lòng Tô Ngữ Băng, đưa chóp mũi của mình xích đến.
Mùi vị băng mai nháy mắt liền tràn đầy khoang mũi của Mạc Du Tâm, cô có chút khó nhịn nuốt một cái, cố nén mong muốn hôn lên trong lòng hỏi: “Ngữ Băng, có thể cho mình hôn một cái được không? nhịn không nổi, trong người khó chịu.”
Tô Ngữ Băng nghe giọng của người đang dựa vào lòng mình tội nghiệp, ôn nhu nói: “được, cũng không có bắt cô phải chịu đựng, kỳ nhạy cảm chính là như vậy, đừng ép bản thân nhịn xuống.”
Nói xong, tai nàng cũng có chút đỏ lên, giống như Mạc Du Tâm hiện tại chỉ hôn lên cổ cũng thỏa mãn cho alpha một chút, Tô Ngữ Băng cũng đã chuẩn bị xong tâm lý cho bước tiếp theo của hai người, như là hôn môi xong hôn tuyến thể các thứ, lại không ngờ Mạc Du Tâm chỉ muốn hôn cổ là đủ rồi.
Trong lúc Tô Ngữ Băng suy nghĩ, trên cổ liền có một cái hôn ấm áp, hô hấp của người kia ôn nhu chạm vào cổ mình, khiến Tô Ngữ Băng có cảm giác tê rần bên tai.
Người trong lòng nghe xong lời mình nói, mùi vị bạc hà từ tuyến thế cũng phát ra, cùng mùi vị băng mai của Tô Ngữ Băng hòa lại với nhau, Tô Ngữ Băng cũng bị lượng lớn tin tức tố của alpha làm cho mềm nhũn, chỉ có thể ôm chặt Mạc Du Tâm để hạ xuống bứt rứt khó chịu trong người.
Một lúc sau trong phòng vang lên tiếng thở dài khe khẽ dễ chịu, Mạc Du Tâm mơ màng đã ngủ, Tô Ngữ Băng lau cái trán ra mồ hôi, dù sao mình cũng đã tắm rồi, hôm nay cũng phóng nhiều tin tức tố để an ủi Mạc Du Tâm, hiện tại cũng rất mệt mỏi, không lâu sau thì ngủ.
Nửa đêm Tô Ngữ Băng tỉnh một lần, cũng không phải do không ngủ được, mà cả ngày rồi không cho bảo bảo bú sữa, nên ngực hơi căng tức, hơn nữa nàng còn bị Mạc Du Tâm đè, hiện tại ngực có chút đau, Tô Ngữ Băng cẩn thận dời Mạc Du Tâm xuống, cũng may lần này không kinh động đến giấc ngủ của Mạc Du Tâm.
Tô Ngữ Băng lặng lẽ bật đèn ngủ, từ trong phòng nhẹ nhàng đi ra mang theo bình hút sữa, Tô Ngữ Băng hiện tại thấy nhớ bảo bảo, có bảo bảo ở đây sẽ không căng tức khó chịu như vậy, hiện tại phải dùng bình hút sữa này.
Cũng may nàng biết cách dùng cái máy này, hiện tại đã hút một bên rồi, đổi sang hút bên kia, sau đó thì nghe tiếng Mạc Du Tâm đằng sau cách đó không xa.
Cô lúc đầu còn ngủ ngon giấc, bên người có hương băng mai cả người như chìm trong bông mềm, sau đó cảm giác hương khí nhạt dần đi, cuối cùng nhạt đến không ngửi được gì, sau đó Mạc Du Tâm liền tỉnh dậy, nhìn bên cạnh đã không còn thân ảnh Tô Ngữ Băng, trong lòng Mạc Du Tâm không chỉ hụt hẫng mà còn có chút ủy khuất.
Kỳ nhạy cảm luôn phải dính Tô Ngữ Băng không khác gì bảo bảo, hiện tại mới không thấy có một chút mà Mạc Du Tâm đã thấy cả người khó chịu, tiêu rồi, cô hiện tại chỉ với 1 phút đã muốn Tô Ngữ Băng đến 1 vạn lần rồi a.
Thấy Mạc Du Tâm đứng cách đó không xa nhìn mình, còn định đi qua, Tô Ngữ Băng luống cuống vội vàng nòi: “cô đừng đến đây, Mạc Du Tâm, ngực tôi đang căng sữa, đang dùng máy hút sữa, cô chờ một chút tôi sẽ quay lại với cô.”
Mạc Du Tâm nghe Tô Ngữ Băng nói tai đỏ lên, mình cũng muốn Tô Ngữ Băng, nhưng hiện tại đi tới cũng không tốt lắm, nhất thời chỉ biết đứng ở cửa phòng ngủ không dám nhúc nhích, tay cô nắm chặt khung cửa kiềm chế bản thân không cho đi tới, nhịn xuống khó chịu trong người nói với Tô Ngữ Băng bên kia: “vậy cậu này nhanh lên đi, mình sắp chịu hết nổi rồi.”
Nói rồi, Mạc Du Tâm cố nhịn xuống khó chịu, xoay người về phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.
Tô Ngữ Băng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sợ phía sau đến toát mồ hôi, với tình huống như vậy nếu alpha không nhịn được cũng không dám chắc sẽ làm ra chuyện khó miêu tả gì nữa, cũng may alpha nhà mình ngoan ngoãn, biết chịu đựng về phòng trước.
Tô Ngữ Băng bên này thấy đã ổn rồi, ngực cũng không còn đau nữa, vội mặc áo đàng hoàng quay về phòng, thì thấy Mạc Du Tâm tội nghiệp đang ôm gối của mình hít hít mùi vị của mình.
Tô Ngữ Băng có chút đau lòng sờ sờ sườn mặt của Mạc Du Tâmm Mạc Du Tâm đối với an ủi của Tô Ngữ Băng rất là thoả mãn, thậm chí lại đem khuôn mặt hướng trong tay Tô Ngữ Băng cọ cọ, hy vọng Tô Ngữ Băng có thể xoa xoa mình nhiều hơn.
Tô Ngữ Băng lấy khăn tay một bên lau mồ hôi cho Mạc Du Tâm, một tên phóng tin tức để Mạc Du Tâm thích ứng, hít dược mùi vị của tin tức tố nên biểu tình của Mạc Du Tâm cũng không còn khó chịu như vừa rồi, mà còn muốn thêm nhiều để thoải mái một chút.
Tô Ngữ Băng cũng nhìn ra được khó chịu của cô, xoay người cho Mạc Du Tâm ôm mình từ phía sau, tránh cho ngủ bị đè ngực đau: “cô ôm tôi như vậy được không? nếu nhịn không được thì có thể hôn lên tuyến thể cũng không sao.”
Tô Ngữ Băng cũng có chút ngượng ngùng giọng nói càng ngày càng nhỏ đến cuối cùng thành lẩm bẩm, nhưng Mạc Du Tâm ở bên cạnh nghe ra rất rõ ràng.
Kỳ nhạy cảm cũng khiến cho mình bị hấp dẫn bởi bạn tình, huống chi Tô Ngữ Băng còn nói như vậy, sau một khắc Mạc Du Tâm liền dính sát vào lưng của Tô Ngữ Băng, tuyến thể của Tô Ngữ Băng còn đang phóng tin tức tố không ngừng, Mạc Du Tâm không tự chủ cũng bị hấp dẫn.
Cô trước tiên đưa tay cẩn thận sờ lên tuyến thể của Tô Ngữ Băng, trong tay là một mảng mát lạnh, Mạc Du Tâm cẩn thận đưa môi mình đến.
Cô hiện tại giống như đi trong sa mạc vài ngày, chỉ vài giọt nước cũng không đủ thấm người, thật vất vả thấy được hồ nước trong veo hận không thể đem cả người vùi vào ngâm một chút.
Mạc Du Tâm hiện tại đầu óc mơ màng, trong đầu chỉ còn mỗi câu Tô Ngữ Băng vừa nói “hôn tuyến thể cũng không sao.” sau đó cũng không nhịn được, khi môi cô dán lên tuyến thể của Tô Ngữ Băng, chỉ cảm thấy cánh môi nóng bỏng dán lên một vùng mát lạnh, thoái mái khiến cô nhịn không được mà đưa cánh môi nhẹ nhàng cọ lên tuyến thể của Tô Ngữ Băng.
Trong mũi cô tràn đầy mùi vị băng mai, cánh môi đang hôn lên tuyến thể của Tô Ngữ Băng.
Mạc Du Tâm chỉ cảm thấy hôn lên tuyến thể trong nháy mắt, cả người khó chịu và bất an cũng biến mất không còn, thoải mái đến chỉ muốn ôm người vào lòng hôn.
Tô Ngữ Băng hiện tại cũng không tốt hơn, tuyến thể yếu nhất của omega bị cánh môi nóng bỏng của alpha hôn lên, Tô Ngữ Băng đã sớm mềm nhũn người, để mặc Mạc Du Tâm ở sau lưng muốn làm gì thì làm, cũng may alpha của nàng nghe lời, dù vào thời điểm này rồi, Tô Ngữ Băng cũng tin tưởng Mạc Du Tâm sẽ không làm gì nhiều hơn nữa.
Lùi một bước mà nói cho dù Mạc Du Tâm muốn tiến thêm một bước nữa, Tô Ngữ Băng cũng có thể chấp nhận, nếu không thì sẽ không đem tuyến thể quan trọng để cho Mạc Du Tâm tùy ý hôn lên.
Mà người đằng sau cũng đúng như Tô Ngữ Băng đoán, chỉ ôm chặt nàng từ phía sau, hôn tuyến thể của nàng, cho đến khi tuyến thể mát lạnh bị hôn đến nóng rực, Mạc Du Tâm phía sau mới dần dần không có động tĩnh.
Tô Ngữ Băng thoáng lau mồ hôi trán cho mình, nàng có vài lần nhịn không được trực tiếp rên khẽ vài tiếng, cũng không biết Mạc Du Tâm sau lưng có nghe hay không, dù sao cũng lệ, tuyến thể đã bị Mạc Du Tâm hôn, còn để ý chuyện nhỏ này làm gì?
Giằng co cả đêm nàng cũng thực sự quá mệt mỏi, liền dựa vào lòng Mạc Du Tâm mà ngủ.
Lúc thức dậy đã hơn 8h sáng rồi, Tô Ngữ Băng bị tiếng di động đánh thức, nàng kéo tay Mạc Du Tâm trên hông ra một chút, thò tay với di động trên bàn đèn ngủ, rồi vộị vàng quay lại vào lòng Mạc Du Tâm, sau đó mới nghe máy.
“Ngữ Băng, bồ và Mạc Du Tâm sao còn chưa đến? còn 5 phút nữa là vào học rồi, tối qua hai người làm gì? sao hôm nay trễ rồi còn chưa đến?” Phó Chi Đào sợ giảng viên điểm danh vội vàng gọi điện cho Tô Ngữ Băng.
Tô Ngữ Băng lúc này còn đang bị Mạc Du Tâm ôm vào lòng từ phía sau, bị Phó Chi Đào hỏi như vậy, bên tai Tô Ngữ Băng đều đỏ, ho nhẹ một tiếng mới mở miệng nói: “Đào Đào, Mạc Du Tâm đến kỳ nhạy cảm, mình ở nhà chăm sóc cô ấy, tối qua bận lắm không gọi cho bồ, nhờ bồ xin giúp mình và Mạc Du Tâm cho nghỉ hai ngày nha.”
“Kỳ nhạy cảm!” Thanh âm Phó Chi Đào cất cao hơn, cho đến khi mọi người trong khoa nhìn về phía nàng, nàng vội hạ giọng nói: “vậy bồ có bị sao không? Mạc Du Tâm có làm gì bồ không? mình thấy bồ nói chỉ là bạn bè bình thường thôi mà, bình thường alpha và omega đến kỳ nhạy cảm thì ở chung với nhau được sao?”