- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234: Hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Thiên Dạ một tay đẩy Derrick ra, bình tĩnh nói: “Hắn vừa tiêm thuốc k*ch th*ch, bây giờ không tỉnh táo, cậu ra ngoài trước đi.”
Derrick không nhúc nhích, đứng ngây ra tại chỗ, rõ ràng là bị thông tin bất ngờ này làm cho choáng váng.
“Tôi rất tỉnh táo!” Lâm Thời đấm xuống giường, “Tiểu Khắc, lại đây nghe anh nói.”
Thiên Dạ mặt không cảm xúc bịt miệng cậu: “Đợi thuốc hết tác dụng rồi nói, bây giờ, im miệng và nghỉ ngơi đi.” Cô có chút tuyệt vọng, không hiểu tại sao vừa rồi còn bình thường, bây giờ lại đột nhiên bắt đầu làm loạn. Thiên Dạ chưa sẵn sàng để chấp nhận Derrick trở thành bạn trai của Lâm Thời. Quá vội vàng, Lâm Thời còn trẻ, có thể có nhiều lựa chọn tốt hơn. Cô hoàn toàn không nghĩ rằng Derrick thực ra còn trẻ hơn Lâm Thời, suy nghĩ đã lệch hẳn sang Thái Bình Dương rồi.
Thiên Dạ nói: “Nhất định phải là cậu ta sao? Cậu không chọn lựa thêm chút nữa à?”
“Tôi không chọn.” Lâm Thời bịt tai lại, không muốn nghe Thiên Dạ nói.
“…” Thuên Dạ hít một hơi thật sâu, sau một lúc lâu, trừng mắt nhìn Derrick. Người đằng sau bình tĩnh nhìn lại, sau đó tiến lên vài bước, với tư thế của người chính thức, ra hiệu cho Thiên Dạ rời đi trước: “Chúng tôi có việc muốn nói chuyện.”
Thiên Dạ nhắm mắt, cuối cùng nhìn Lâm Thời một cái, rồi bước chân bình bịch đi ra ngoài, rõ ràng là tức giận.
Derrick vẫn chưa hoàn hồn sau tin tức vừa rồi, anh ta ngồi xuống mép giường, hỏi: “Anh trai đã quyết định rồi sao?”
Lâm Thời nhìn chằm chằm Derrick: “Quyết định rồi.” Cậu đã nghĩ kĩ rồi, cứ ở bên Derrick trước, rồi sau đó cứ hành hạ, hành hạ, hành hạ mãi. Như vậy, đợi đến khi Derrick không chịu nổi cậu, hứng thú qua đi, hai người họ có thể quay lại mối quan hệ bình thường, và Derrick sẽ không còn bất kỳ ý nghĩ kì quái nào với cậu nữa. Hoàn hảo.
Lâm Thời vui vẻ đung đưa trên giường. Dù chân bị bó như cục đá cũng không ảnh hưởng đến việc cậu làm các động tác nhỏ.
Derrick quan sát vẻ mặt cậu, từ đôi mắt đen láy, sáng ngời của Lâm Thời, anh ta nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ, môi khẽ mím. Sau một lúc, anh ta đột nhiên cười, nói: “Được.” Anh ta cúi người, bàn tay to rộng bao lấy bàn tay trắng nõn của Lâm Thời. Khung xương lông mày quá sâu, che đi tất cả cảm xúc dưới đáy mắt, trông u ám và thâm trầm: “Anh trai, không được đổi ý.”
Lâm Thời không hiểu sao lại có chút chột dạ, nói: “Chắc chắn, chắc chắn không đâu.”
Đến lúc đó, người đổi ý trước chắc chắn không phải Lâm Thời.
Lâm Thời đang đắc ý với kế hoạch của mình, thì nghe Derrick nói: “Có thể hôn không?”
“…” Theo lí mà nói, với thân phận hiện tại của họ thì đương nhiên có thể hôn, nhưng Lâm Thời không hề thật lòng có ý tưởng đó với Derrick. Khi cậu gật đầu, cậu có cảm giác bi tráng như một tráng sĩ bóp cổ tay.
Derrick có lẽ đã nhận ra, cũng có lẽ không. Anh ta đến gần, hai cánh môi dán vào nhau.
Lạnh. Derrick nghĩ. Anh ta không nhắm mắt, mà nhìn thẳng vào Lâm Thời. Chàng trai tóc đen đã sớm căng thẳng nhắm chặt mắt lại, hàng mi dài khẽ run, để lộ mí mắt mỏng manh màu xanh dương. Dưới đó, có thể thấy con ngươi vẫn đang chuyển động. Derrick từ trên xuống dưới nhìn Lâm Thời một cách kĩ lưỡng, rồi đưa tay ấn vào gáy cậu.
Lòng bàn tay rộng lớn, thô ráp gần như có thể nắm trọn cổ chàng trai tóc đen. Động tác nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ, không cho phép phản kháng. Khoảnh khắc tiếp theo, Lâm Thời bị ép cúi xuống.
Cậu theo bản năng giơ tay chống vào ngực Derrick, hoảng hốt mở mắt ra, vừa hay đối diện với anh ta. Trong đôi mắt xanh thẳm, sự bình tĩnh giống như một mặt hồ đóng băng, nhưng động tác lại hoàn toàn trái ngược, đầy thô bạo.
Lâm Thời còn chưa kịp hoàn hồn, đã bị người ta chiếm lĩnh, hô hấp bị cướp đi trong chốc lát. Giữa những hơi thở gấp gáp, cậu chỉ kịp phát ra một tiếng nức nở ngắn ngủi, nhưng rất nhanh đã bị chặn lại, không thể phát ra nửa tiếng động. Đại não Lâm Thời choáng váng, ba hồn bảy vía bay đi, sống lưng tê dại.
Cánh môi bị người nhẹ nhàng l**m mở, ngay sau đó lưỡi bị cuốn lấy, bị ép quấn quýt. Cậu không thể thở, muốn lùi lại né tránh, nhưng gáy bị giữ chặt, chỉ có thể chấp nhận.
Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thời cuối cùng cũng được buông tha. Đôi môi và lưỡi tê dại bị mãnh thú ngậm lại một cách dịu dàng. Derrick rời ra, thân mật hôn lên khóe môi cậu, giọng khàn khàn, mang theo sự thỏa mãn:
“Cảm ơn anh trai.”
Lâm Thời vẫn chưa lấy lại tinh thần, đồng tử không tập trung. Mãi sau, ánh mắt cậu mới rơi vào người Derrick. Cậu nghe thấy Derrick khen ngợi một cách chân thành: “Ngọt lắm.”
Trong khoảnh khắc, Lâm Thời đỏ bừng từ sau tai đến cổ. Cậu còn đang định phản ứng, thì cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra. Không phải Thiên Dạ. Lâm Thời quay người, phát hiện là người tra tấn.
“Có chuyện gì vậy?” Lâm Thời vừa nói xong, mới nhận ra giọng mình đã khàn đi, vội vàng im lặng.
Derrick thì vẻ mặt thản nhiên. Anh ta đứng dậy, để người tra tấn còng tay cho mình.
Thái độ của người tra tấn rất kỳ lạ, vẻ mặt hoảng loạn, lại mang theo chút sợ hãi. Thậm chí khi còng tay cho Derrick, hắn suýt không giữ nổi. Lâm Thời khó hiểu, đang định nói chuyện, thì thấy Derrick lắc đầu với cậu.
Người đàn ông nở một nụ cười: “Em sẽ trở lại sớm thôi, anh trai nhớ chờ em nhé.”
Cùng lúc đó, người tra tấn cúi đầu chào Lâm Thời, khom lưng, dẫn Derrick ra ngoài.
Lâm Thời sững sờ tại chỗ nửa ngày, mãi sau mới đưa tay sờ lên môi, không thể tin rằng người vừa hôn mình đã bị người tra tấn dẫn đi như vậy. Derrick đã phạm chuyện gì?
Không lâu sau, Thiên Dạ quay lại. Cô vội vã, sau khi mở cửa rõ ràng là định nói gì đó, nhưng ánh mắt rơi xuống mặt Lâm Thời, hành động ngay lập tức cứng lại.
Thiên Dạ lạnh mặt, không nói gì, đi vòng ra ngoài trước sự khó hiểu của Lâm Thời. Khi cô quay lại, trên tay cầm một túi chườm đá, tự mình đặt lên môi Lâm Thời: “Sưng hết cả rồi, cậu không tự thấy à?”
Lâm Thời: “…” cậu không nói gì, cúi đầu, một tay giữ túi chườm.
Một lúc sau, cậu mới ngẩng đầu, khẽ hỏi: “Vậy Tiểu Khắc rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Giữa hai lông mày của Thiên Dạ toàn là sự bực bội, cô nói: “Tống Thư đã chết.”
“?” Lâm Thời chớp mắt hai cái, “Đột ngột vậy sao?”
Thiên Dạ tiếp tục: “Derrick giết.”
Lần này Lâm Thời im lặng một lúc, rồi lắc đầu nói: “Quá bốc đồng rồi.”
“Các kĩ sư cơ giáp sau khi kiểm tra đã kết luận Tống Thư vô tội, nhưng Derrick đã đi tìm họ, rồi sửa đổi phán quyết, bảo người tra tấn đưa Tống Thư vào trong, rồi tự mình thay thế người tra tấn để trừng phạt.”
Nhớ lại cảnh tượng thảm khốc trong phòng tra tấn, cổ họng Thiên Dạ giật giật, lộ ra vẻ mặt ghê tởm: “Khi chúng tôi vào, tứ chi của Tống Thư đã bị xé toạc…”
Phần còn lại cô không nói chi tiết, nhưng chỉ cần tưởng tượng cũng biết chắc chắn rất đẫm máu.
Lâm Thời cứng họng: “Vậy bây giờ, là Derrick phải nhận hình phạt?”
Nói thật, cậu không lo lắng lắm. Mặc dù lỗi của chấp hành quan sẽ bị phạt nặng hơn, nhưng lão đại đâu có ngu, sao có thể tổn hại một cấp cao của Thiên Khải. Anh ta sẽ phải nằm nửa tháng thôi, nhưng không chết được đâu.
“Sao nào, đau lòng cho bạn trai nhỏ của cậu à?” Thiên Dạ mỉa mai nói.
Khi nghe thấy cách gọi này, Lâm Thời có chút phản ứng: “Đừng gọi như vậy.”
“Không phải tự cậu nói yêu cậu ta sao?” Thiên Dạ nói xong, chuyển chủ đề: “Tuy nhiên, bạn trai nhỏ của cậu còn chưa chắc đã bị phạt đâu.”
Lâm Thời: “Tại sao?”
Thiên Dạ ném ra một tờ giấy chứng nhận: “Chúng tôi đã điều tra ra, Tống Thư trước khi gia nhập Thiên Khải, đã thi lấy chứng chỉ kĩ sư cơ giáp cấp S.”