- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234: Hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Có lẽ là nhóm người ở Thiên Khải sát khí quá nặng, không thích hợp đi dã ngoại du lịch, dù sao chuyến đi lần này cuối cùng cũng tan đàn xẻ nghé, mọi người ai nấy đều mang thương tích trở về.
Khi Khẳng Lợi đến sân bay đón, liền nhìn thấy trán Lâm Thời băng bó mấy vòng, sau lưng còn cõng Derrick đang hôn mê, hai người còn lại cũng mỗi người mỗi vẻ thê thảm.
Hắn sửng sốt: "Các cậu đây là?" "Đừng nói nữa." Lâm Thời vẫy tay với Khẳng Lợi: "Đến đây giúp một tay."
"Ồ ồ!"
Khẳng Lợi vội vàng chạy lại đỡ lấy Derrick, ném lên lưng, không hỏi gì cả, nhẫn nhịn cực nhọc cõng người về chỗ ở của Lâm Thời.
Mãi đến khi đặt được người lên giường, Khẳng Lợi mới kịp hỏi: "Các cậu đi nghỉ mát mà sao như đi đến võ đài quyền Anh vạy? Mang về cả một đống thương tích thế này."
Lâm Thời bóc một viên kẹo cứng cho vào miệng, giơ một ngón tay lên lắc lắc trước mặt Khẳng Lợi: "Hơn cả thế nữa, cậu tuyệt đối không thể tưởng tượng được đâu."
Khẳng Lợi sững người hai giây, rồi truy vấn: "Cái gì?"
Lâm Thời thu tay lại, nhướng mày: "Lần sau tôi nói cho cậu."
Khẳng Lợi: "..."
Hắn bất lực: "Cậu cố ý trêu chọc tôi đúng không?"
"Ha ha ha ha ha ha ha!" Lâm Thời đẩy lưng Khẳng Lợi, đẩy hắn ra khỏi cửa, cả người tựa vào khung cửa, chớp chớp mắt, trông cực kỳ tinh nghịch: "Giờ đang bận, lần sau tôi kể cậu nghe."
"Lần sau" trong miệng người này, về cơ bản là không có lần sau..
Dù Khẳng Lợi thừa hiểu điều đó, nhưng vẫn chiều ý cậu, chào hỏi xong thì xoay người rời đi.
Đợi người đi rồi, Lâm Thời nhanh chóng quay vào phòng, chạy đến bên giường Derrick, cẩn thận đắp chăn cho Derrik, chăm sóc rất chu đáo.
Cậu bận rộn như thế cho đến sáng sớm hôm sau.
Derrick mở mắt, nghiêng đầu liền thấy Lâm Thời đang ngồi bên mép giường, mắt có quầng thâm mờ, vừa nhìn đã biết là bận rộn cả đêm.
Một dòng nước ấm dâng lên trong lòng anh.
Derrick xoay người, nắm lấy ống tay áo Lâm Thời, vừa định nói gì đó, thì thấy Lâm Thời kinh ngạc mở to mắt: "Em tỉnh rồi!"
"Ừ, em, em định..."
"Tỉnh là vừa hay!" Lâm Thời nắm lấy hai tay cậu: "Anh đang định nói với em này, anh tìm được cho em một người em trai!"
"..."
Derrick: "?"
Những lời này có tác động mạnh mẽ đến Derrick, không khác gì Lâm Thời đột nhiên nói với anh rằng cậu đã kiếm cho Derrick một đứa con trai.
Derrick im lặng một lúc lâu.
Mãi sau, anh mới từ từ hỏi: "Em trai gì?"
Đối phó với những người đàn ông kia đã đủ phiền rồi, Derrick không biết nếu có thêm một đứa em trai nữa sẽ xảy ra chuyện gì.
Lâm Thời lấy con quái vật nhỏ ra khỏi túi: "Cái này!"
Con quái vật nhỏ đứng trong lòng bàn tay Lâm Thời, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẫy vẫy xúc tu vênh váo, hùng dũng oai vệ, khí thế ngất trời.
Ánh mắt Derrick ngưng lại.
Một lúc lâu, anh mới hỏi: "Đây là cái gì?"