Thể loại:
Mô tả:
Ta đem chăn gấm thêu tơ vàng giũ nhẹ, gấp thành vuông vức như khối đậu hũ, rồi cẩn thận đặt vào đáy rương gỗ trầm hương. Thị nữ thân cận Xuân Đào quỳ phịch xuống nền gạch xanh, giọng run như ve sầu: “Thưa nương nương!Thái tử gia… ngài đem cổng Nam Đông cung tháo bỏ rồi!” Ta chẳng buồn ngẩng mắt, tiếp tục sắp xếp thường phục bằng gấm Vân vào trong hòm: “Tháo thì tháo, dù sao cánh cổng đó cũng chẳng phải là sính lễ nhà ta đem đến.” Xuân Đào vội quỳ lết lên hai bước, cuống cuồng thưa: “Không phải vậy đâu nương nương!Tấm cửa ấy giờ chặn ngang con phố dài mà người phải đi qua để xuất cung!Thái tử gia tự mình ngồi trên đó, nói… nói là…” Rốt cuộc tay ta cũng dừng lại, từ đáy hộp trang điểm lấy ra miếng ngọc bội trắng mượt như mỡ dê.