- Trang chủ
- Tôi Cứ Nghĩ Mình Là Kẻ Bị Ghét Bỏ
- Chương 96: Cú sốc của người già
Chương 96: Cú sốc của người già
Truyện: Tôi Cứ Nghĩ Mình Là Kẻ Bị Ghét Bỏ
Tác giả: Húy Tật
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Sự cố
- Chương 3: Chiếu cố
- Chương 4: Ngoài ý muốn
- Chương 5: Rơi xuống
- Chương 6: Được cứu
- Chương 7: Giải thích
- Chương 8: Anh trai
- Chương 9: Chĩa mũi nhọn
- Chương 10: Bánh kem
- Chương 11: Đánh nhau
- Chương 12: Minh bạch
- Chương 13: Dạy dỗ
- Chương 14: Mối tình đầu
- Chương 15: Xa lánh
- Chương 16: Nhập học
- Chương 17: Học sinh mới
- Chương 18: Ký túc xá
- Chương 19: Tiếp xúc
- Chương 20: Thành tích
- Chương 21: Thi đua
- Chương 22: Khiêu khích
- Chương 23: Hơn thua
- Chương 24: Sửa chữa
- Chương 25: Đạt giải nhất
- Chương 26: Nội hàm
- Chương 27: Thiên tài
- Chương 28: Ma quỷ
- Chương 29: Ngăn cấm
- Chương 30: Tương lai
- Chương 31: Toàn bộ
- Chương 32: Đại học
- Chương 33: Gặp mặt trực tiếp
- Chương 34: Lộ diện
- Chương 35: Gặp lại
- Chương 36: Biểu diễn
- Chương 37: Kỹ thuật diễn
- Chương 38: Xác nhận
- Chương 39: Gặp lại
- Chương 40: Bị thương
- Chương 41: Bôi thuốc
- Chương 42: Ngụy trang
- Chương 43: Chí mạng
- Chương 44: Tình yêu
- Chương 45: Thi đấu
- Chương 46: Mất khống chế
- Chương 47: Kết thúc
- Chương 48: Công ty
- Chương 49: Điên rồ
- Chương 50: Con riêng
- Chương 51: Tự chuốc lấy khổ
- Chương 52: Buông bỏ
- Chương 53: Giao dịch tiền bạc
- Chương 54: Nếu còn xem em là em trai
- Chương 55: Tới bầu bạn với tôi
- Chương 56: Tới quán bar học
- Chương 57: Mở rộng lòng mình
- Chương 58: Người biểu diễn mới
- Chương 59: Làm chuyện xấu thì đừng để bị phát hiện
- Chương 60: Bạn bè cũng có thể hẹn hò
- Chương 61: Trở về thành phố Bắc Kinh
- Chương 62: Thi đậu
- Chương 63: Giết gà dùng dao mổ trâu
- Chương 64: Thì ra cậu trúng tuyển là nhờ vào cách này
- Chương 65: Lựa chọn của vận mệnh
- Chương 66: Nhược điểm của đoàn đội
- Chương 67: Thì ra vai hề lại là
- Chương 68: Công khai danh tính
- Chương 69: Thiên tài thực thụ
- Chương 70: Kiêu ngạo
- Chương 71: Tài sản quốc gia
- Chương 72: Em còn nhẫn tâm hơn cả anh
- Chương 73: Dạy trẻ nhỏ
- Chương 74: Cậu ấy là em trai tôi
- Chương 75: Chuẩn bị
- Chương 76: Cậu không thích anh ta đúng không
- Chương 77: Có muốn hôn một cái không
- Chương 78: A01
- Chương 79: Nghịch hướng thế giới
- Chương 80: Ký ức kiếp trước
- Chương 81: Phát tiết cảm xúc
- Chương 82: Đầu tư
- Chương 83: Tranh giành quyền lực
- Chương 84: Khơi mào chia rẽ
- Chương 85: Từ không ở bên cạnh
- Chương 86: Bị ép làm việc
- Chương 87: Khách quan mà nói thì hay hơn
- Chương 88: Nhớ mãi không quên
- Chương 89: Hai người giống như vậy
- Chương 90: Cuộc sống đại học bình thường
- Chương 91: Mong anh Tạ học cách tự lập
- Chương 92: Bí mật động trời
- Chương 93: Một ngàn cách trừ khử
- Chương 94: Bạch Ninh mời
- Chương 95: Tự cứu lấy mình
- Chương 96: Cú sốc của người già
- Chương 97: Thật sự không được thì anh đi làm ở xưởng đi.
- Chương 98: Còn kỳ lạ hơn được nữa à
- Chương 99: Cậu là thần tượng mà
- Chương 100: Tiểu hầu gia
- Chương 101: Không phải là do cậu ấy đã trưởng thành
- Chương 102: Nhận chuyện gì thì nên hỏi cho kĩ
- Chương 103: Sao băng mùa gặt
- Chương 104: Trà xanh
- Chương 105: Tiệc tối Tinh Diệu
- Chương 106: Mày là ma quỷ à
- Chương 107: Phải học được cách bảo vệ bản thân
- Chương 108: Video giám sát được công khai
- Chương 109: Hiện trường biến đổi quy mô lớn
- Chương 110: Anh ta phải nói cảm ơn
- Chương 111: Ký ức "kiếp trước" của Lâm Bạch Họa
- Chương 112: Phần của phụ huynh
- Chương 113: Từ làm nũng
- Chương 114: Gặp trưởng bối
- Chương 115: Tiết Từ bậc thầy cân bằng
- Chương 116: Muốn ăn phạt à
- Chương 117: 《Hầu môn》được công chiếu
- Chương 118: Danh sách diễn viên
- Chương 119: Tiểu Hầu Gia tốt nhất
- Chương 120: 《Hầu môn》bùng nổ
- Chương 121: Nhận thưởng
- Chương 122: Tiếp tục nhận thưởng
- Chương 123: Tôi có bạn trai rồi
- Chương 124: Vai phụ xuất sắc nhất
- Chương 125: Trà xanh mạnh nhất
- Chương 126: Cách đu idol đúng
- Chương 127: Đi thực nghiệm nơi xa
- Chương 128: Giáo viên tương lai
- Chương 129: Cô lập
- Chương 130: Bị cảm
- Chương 131: Một người đạt yêu cầu
- Chương 132: Tấn công kiểu tự sát
- Chương 133: Nói mớ
- Chương 134: Đừng ai hòng tranh với tôi
- Chương 135: Yêu cầu quá đáng
- Chương 136: Gọi điện cho người yêu
- Chương 137: Lạc đề
- Chương 138: Tôi còn có cậu ở bên
- Chương 139: Lại nữa à?
- Chương 140: Thực nghiệm thành công
- Chương 141: Làm nghiên cứu phải có tâm
- Chương 142: Kế hoạch phản đòn
- Chương 143: Phản đòn thành công
- Chương 144: Bại lộ
- Chương 145: Ngả bài
- Chương 146: Đỉnh vinh quang
- Chương 147: Ngoại truyện kiếp trước 1. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 148: Ngoại truyện kiếp trước 2. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 149: Ngoại truyện kiếp trước 3. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 150: Ngoại truyện kiếp trước 4. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 151: Ngoại truyện kiếp trước 5. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 152: Ngoại truyện kiếp trước 6. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 153: Ngoại truyện kiếp trước 7. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 154: Ngoại truyện kiếp trước 8. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 155: Ngoại truyện kiếp trước 9. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 156: Ngoại truyện kiếp trước 10. Sau khi Tiết Từ chết
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
"Từ."
Động tác tay Tiết Phù vừa nhanh vừa chuẩn xác, mấy con dao nhỏ được anh múa may điêu luyện, chỉ lóe lên chút ánh bạc, rồi dùng vết cắt sắc bén bóc ra phần thịt tôm hùm màu hồng nhạt. Phần tôm biển khó xử lý được bóc ra hoàn chỉnh, phần thịt tôm hấp chín tỏa ra mùi thơm k*ch th*ch vị giác. Sau khi bóc xong phần tôm hùm hoàn hảo cả về hình thức lẫn hương vị, Tiết Phù đặt vào đĩa, đưa cho em trai, "Cho em này."
Thậm chí còn chu đáo chuẩn bị sẵn gia vị và rắc thêm chút rau cần xanh nhạt.
Tiết Từ nói "cảm ơn", ánh mắt hơi cụp xuống, ngoan ngoãn đưa miếng thịt tôm vào miệng, sau đó dưới ánh mắt dịu dàng như dòng nước của Tiết Phù, cuối cùng cũng tự tay bóc một con tôm hùm đưa cho anh trai.
"Cái này cho anh."
Nụ cười trên môi Tiết Phù lập tức rạng rỡ hơn.
Tiết Chính Cảnh ho khẽ một tiếng nghiêm túc, cuối cùng cũng thu hút được chút chú ý của Tiết Từ. Chỉ là khi cậu út Tiết nhìn qua, chỉ mang theo chút nghi hoặc, không có ý định bóc tôm giúp cha mình, khiến Tiết Chính Cảnh cảm thấy vô cùng bất mãn!
Cha Tiết rất tủi thân, nhưng cha Tiết không nói gì. Chỉ là dùng vẻ mặt bình thản để biểu đạt sự bất mãn của mình.
Nhưng Tiết Từ thực sự không có khả năng giao tiếp tâm linh, sau khi phát hiện Tiết Chính Cảnh không bị cảm cúm hay bệnh tật gì, chỉ là ngứa họng một chút, cậu lại bình tĩnh thu hồi ánh mắt.
Tiết Chính Cảnh: "..."
Đây chỉ là một bữa tiệc gia đình khá bình thường, điều duy nhất không bình thường có lẽ là nội dung trò chuyện của họ khá nghiêm túc, thuộc loại tin tức quan trọng như ném một quả bom xuống nước sâu trên báo kinh tế, thậm chí đề cập đến sự biến động của số lượng cổ phần liên quan, mức độ nghiêm túc có thể khiến các cổ đông và quản lý cấp cao của Tiết thị họp thâu đêm -
Nhưng tóm lại một cách đơn giản, đại khái là:
Tiết Chính Cảnh: Về làm việc đi.
Tiết Phù: Không được.
Tiết Chính Cảnh: Cho con thêm tiền.
Tiết Phù: ...Thêm tiền cũng không được.
Về phần Tiết Từ, cậu luôn cảm thấy mình chỉ là người thêm vào, về ăn cơm ké là được, chuyện Tiết Chính Cảnh và Tiết Phù bàn bạc hoàn toàn không lọt tai cậu, chuyên tâm ăn cơm, rảnh rỗi thì trả lời tin nhắn WeChat của bạn trai.
Thái độ rời công ty lần này của Tiết Phù quá đột ngột và quá kiên quyết. Ban đầu những người ở Tiết thị đoán rằng Tiết Phù có thể bất mãn với Tiết tổng, nên dùng thủ đoạn này để gây áp lực. Nhưng thấy Tiết Phù hoàn toàn không có ý định quay lại, thậm chí sự nghiệp riêng của anh cũng đã đi vào quỹ đạo, không thể thiếu người, nếu đây chỉ là uy h**p, thì Tiết Phù diễn quá thật, trả giá quá đắt.
Còn có một suy đoán khác, đó là việc Tiết Phù rời đi căn bản không phải tự nguyện!
Là Tiết Chính Cảnh âm thầm ép buộc, còn Tiết Phù không muốn làm xấu mặt với cha mình, nên mới bị tước quyền.
Suy đoán này nghe có vẻ hợp lý, nếu không phải Tiết Chính Cảnh biết rõ mình đã làm gì, thì gần như đã tin vào lý do này.
Nhưng Tiết Phù thực sự không chịu sự ép buộc của ông, cũng không phải vấn đề trong công ty - điểm này Tiết Chính Cảnh đã cố ý cho người điều tra, đúng là Tiết Phù muốn rời công ty, thậm chí có chút sợ hãi.
Tính cách của Tiết Phù có một số điểm giống Tiết Chính Cảnh, nhưng cũng có những điểm rất khác biệt.
Anh hy vọng trong lòng Tiết Từ, mình là một người anh trai hoàn mỹ, luôn luôn hòa thuận.
Điều này quyết định anh sẽ không kể cho ai nghe những chuyện mình thấy trong mơ. Nếu người xa lánh và bôi nhọ thành tích của Tiết Từ không phải là anh, có lẽ Tiết Phù còn làm ác hơn, ví dụ như khiến người đó biến mất khỏi thế giới của Tiết Từ.
Nhưng chính vì người làm tổn thương Tiết Từ là anh, nên Tiết Phù càng cố chấp, càng đề phòng, anh muốn đảm bảo mình sẽ không có bất kỳ khả năng và cơ hội phản bội nào, muốn đưa nhà họ Tiết êm đẹp vào tay Tiết Từ, để Tiết thị tiếp tục phát triển lâu dài dưới tay Tiết Từ.
Anh muốn tận mắt nhìn thấy Tiết Từ đi vào quỹ đạo, biến cuộc đời Tiết Từ thành cuộc sống hoàn mỹ nhất theo định nghĩa thông thường, theo định nghĩa của thế tục.
Vì vậy, khi cha Tiết nhắc đến chủ đề đó, Tiết Phù rất có mục đích - anh thực sự nghĩ như vậy - nói: "Thay vì thúc giục con, cha nên quan tâm đến Từ hơn."
Điểm mâu thuẫn đột nhiên bị chuyển hướng.
Tiết Chính Cảnh hơi dừng lại, cau mày, không hài lòng với giọng điệu và ý tứ trong lời nói của Tiết Phù.
"Từ hẳn là đã đến tuổi để tiếp nhận công ty."
"Trước đây cũng từng đến một lần."
"Rất nhiều người trong công ty thậm chí còn không biết em ấy là cậu út nhà họ Tiết."
"Đúng vậy."
"Em ấy cũng nên bắt đầu tiếp xúc với những mối quan hệ đặc biệt, chỗ trống công việc con để lại hoàn toàn có thể cho Từ đảm nhận. Con tin rằng Từ cũng sẽ xử lý công việc công ty rất xuất sắc."
"Cha biết." Cha Tiết nói, "Cha càng rõ, Tiết Từ là con trai cha, tùy cha."
...
Hai người từ ban đầu có chút ý định đối đầu nhau, đến chỗ "con một câu, cha một lời" mà nhanh chóng đạt được nhận thức chung, quả thực là ăn ý đến mức chốt luôn chuyện Tiết Từ sẽ đến công ty!
Lúc đó Tiết Từ vẫn đang lơ đãng nghe cuộc thảo luận công việc của họ, coi mình như người đến ăn ké, tranh thủ nhắn tin cho bạn trai rằng mùa tôm này rất tươi, đợi cậu ta về hai người có thể cùng nhau đến Thưởng Vị ăn cơm - sau đó chủ đề đột nhiên dừng lại ở Tiết Từ, ánh mắt của hai người nhà họ Tiết còn lại cũng tự nhiên đổ dồn vào Tiết Từ, như một sự cổ vũ và xác nhận âm thầm.
Tiết Từ, người vừa mới lén lút trò chuyện với bạn trai, ngẩng đầu lên: "..."
Cậu lúc này rất giống như đang nghe người thân cãi nhau chuyện không liên quan đến mình, kết quả người thân nói chuyện đột nhiên chuyển chủ đề sang cậu, bắt đầu thúc giục kết hôn, hơn nữa nói đã tìm cho cậu đối tượng xem mắt ưng ý.
Tiết Từ vừa rồi thực sự không nghe rõ họ đang thảo luận gì, nhưng giờ thì đoán cũng đoán ra, là muốn kéo cậu lên thuyền giặc.
Hơn nữa trước đó Tiết Phù đã vô số lần nhắc đến chủ đề này với Tiết Từ... Tuy rằng mỗi lần đều bị Tiết Từ khéo léo lảng tránh, nhưng Tiết Từ cũng rất rõ ý tứ của Tiết Phù: Anh hy vọng cậu tiếp nhận vị trí của mình.
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh đó thôi, Tiết Từ đã cảm thấy vô cùng khó chịu và kỳ quái.
Vì thế lúc này cậu cũng rất tự nhiên đẩy trách nhiệm: "Con không được, thời gian gần đây đã được con sắp xếp hết rồi."
Tiết Từ trước đây chủ yếu bận chuẩn bị tham gia thi đấu và tiến hành nghiên cứu phát minh chip, hiện tại các hạng mục nghiên cứu phát minh đều đã báo cáo xong một đoạn rồi...
Tiết Phù chủ động ôn hòa thể hiện mặt quan tâm em trai: "Là vấn đề chương trình học ở trường sao? Nhưng mà Từ, anh nghe nói đơn xin học vị đặc biệt của em đã được duyệt rồi, gần đây còn bận gì sao?"
Đơn xin học vị đặc thù là một hạng mục đặc biệt của ngành Chip đại học Hoa, yêu cầu xin tương đối khắt khe, số người có thể thông qua từ khi thành lập trường đến nay đếm trên đầu ngón tay. Sinh viên thông qua, về cơ bản tương đương với việc đã lấy được song bằng, có thể tốt nghiệp rời đi bất cứ lúc nào. Lý do xin của Tiết Từ là "đạt được thành quả dự án nghiên cứu khoa học đặc biệt lớn", đây cũng là điều kiện kiểm tra nghiêm ngặt và khắt khe nhất, nhưng với thành tích của Tiết Từ, việc thông qua cũng là điều bình thường.
Tiết Từ tuy vẫn đang trong giai đoạn học tập ở đại học Hoa, nhưng nói không có thời gian rảnh thì quá vô lý.
Tiết Từ cũng không định dùng điểm này để lừa gạt phụ huynh của mình, chỉ tùy ý gác đũa, thản nhiên nói: "Ừm, gần đây muốn thử thách một số lĩnh vực khác."
Lúc này Tiết Phù hiển nhiên không hiểu được "lĩnh vực khác" mà Tiết Từ nói là khác đến mức nào. Chẳng lẽ hướng nghiên cứu chip của Từ muốn thay đổi sao? Không sao, anh sẽ ủng hộ. Xuất phát từ việc muốn làm một người anh trai tâm lý của em trai, anh tự nhiên cũng thuận miệng hỏi tiếp.
Cha Tiết cũng lặng lẽ dựng tai lên.
Tiết Từ im lặng một chút, rồi nói: "Cái đó... nói sao nhỉ... debut làm thần tượng."
"???"
Giọng nói của Tiết Từ vừa dứt, không gian không nhỏ này tràn ngập sự tĩnh lặng đáng sợ.
Lại một lúc lâu sau, Tiết Phù phát ra một tiếng ho sặc sụa, không giống với cậu cả Tiết thường ngày, hình tượng hơi sụp đổ, mặt đỏ rồi trắng bệch.
Tiết Từ: "!"
Tiết Từ đứng lên, vỗ nhẹ lưng anh. Lúc này, Tiết Chính Cảnh hơi nhíu mày, cảm thấy có chút bất mãn vì lạc hậu thời đại, lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng của người già khi đối mặt với những thứ mới lạ: "Debut... là cái gì?"
.
"Chính là như vậy." Tiết Từ thuật lại một cách đơn giản cho Tạ Vấn Hàn, chỉ lược bỏ biểu hiện trời long đất lở của Tiết Chính Cảnh lúc sau, giọng điệu nhẹ nhàng.
Vẻ mặt tươi cười của Tạ Vấn Hàn hơi trầm xuống, cậu ta cẩn thận kiểm tra vẻ ngoài của Tiết Từ, ít nhất là ở những chỗ có thể nhìn thấy không có vết thương nào, nhưng mày vẫn hơi nhíu lại, giọng điệu có chút trầm xuống: "Họ động tay sao?"
Tiết Từ hơi sững sờ, bật cười: "Không có... cậu nghĩ gì vậy."
Không đến mức động tay, nhiều nhất là thế giới quan bị chấn động, có lẽ còn chưa kịp phản ứng.
Chuyện này gần như có thể coi là kinh thiên động địa, cũng là chuyện mà Tiết Từ chưa từng đề cập đến trước đây, càng không nghĩ sẽ làm.
Mọi quỹ đạo đã được định sẵn đều bị xáo trộn.
Cảm giác vừa kỳ lạ lại vừa mới mẻ.
Tiết Từ lại nghĩ đến một việc: "Vậy tôi phải trả lời em họ của cậu..."
"Ồ, phải nói một tiếng." Tạ Vấn Hàn biểu cảm không có gì khác thường, lấy điện thoại ra, bỏ Bạch Ninh khỏi danh sách đen, gửi tin nhắn.
Vì đây là tài khoản riêng của Bạch Ninh, nên Bạch Ninh thường xem các cuộc trò chuyện riêng tư, đương nhiên cũng kịp thời thấy tin nhắn được đánh dấu là "Tạ Vấn Hàn" gửi đến, trong lòng đầu tiên là thầm nghĩ: "Muộn rồi, tôi biết anh đã đơn phương chặn tôi, giờ còn thêm lại." Nhưng so với suy nghĩ, cơ thể vẫn nhanh hơn một bước mà bật dậy, như thể giây tiếp theo Tạ Vấn Hàn sẽ gọi video cho mình, ngồi thẳng lưng, căng thẳng mở tin nhắn.
Trong vòng hai giây đầu tiên khi nhìn thấy dòng chữ.
Trong đầu Bạch Ninh như có pháo hoa nổ tung, lập tức không nhịn được mà nói: "Má nó?"
--------------------
Lời tác giả
: Cốt truyện giới giải trí đến khá đột ngột, nhiều độc giả không thích điều này, tôi xin lỗi vì đã không báo trước. Nguyên nhân viết phần truyện này là:
1. Trước truyện đã có gợi ý về tuyến ca hát và biểu diễn, nên phải dùng đến.
2. Vả mặt Lâm Bạch Họa, lật đổ tình tiết giao dịch ngầm, vả mặt ông chủ công ty giải trí đã đề cập trước đó, chưa viết đến, coi như tiết lộ trước.
3. Tôi muốn viết sảng văn.
Về một số thảo luận, tôi thấy được, cảm thấy tôi đang làm vấy bẩn nhà khoa học, làm hỏng hình tượng nhà khoa học. Sửa đúng một chút vấn đề tình tiết: Nhân vật chính hiện tại không phải là nhà khoa học, thân phận chỉ là sinh viên, không chính thức bước vào nghiên cứu khoa học, điều này cũng là cố tình tránh vấn đề xung đột này, hiện tại đều là phân đoạn nghỉ phép thả lỏng. Đúng, chính là như vậy, không muốn kế thừa gia nghiệp nên tìm chút việc làm. Điểm thứ hai, tôi viết văn sử dụng rất nhiều yếu tố hư cấu, nghiên cứu chip, Viện Quốc Tâm đều là danh từ giả thuyết, chính là rất sợ mọi người nhập vai vào hiện thực, bởi vì hiện tại tôi không có năng lực cũng không có khả năng viết ra phong thái của nhân viên nghiên cứu chân chính, tôi rất sợ chạm đến loại đề tài nghiêm túc này, cũng mong mọi người đừng nhập vai, văn của tôi hiện tại không xứng nói đến loại vấn đề hiện thực sâu sắc nghiêm túc này, chỉ có thể đảm bảo phương hướng đúng, thái độ tốt là được.
【truyện không liên quan đến giới giải trí hiện thực. Bối cảnh tương lai hư cấu, môi trường sinh thái đều có biến hóa. Tác giả không đu idol, viết phần truyện giới giải trí đều rất tùy ý, người ngoài nghề, vì sảng mà viết sảng, nếu có độc giả đu idol, hẳn sẽ biết tôi viết xàm đến mức nào. 】
Thấy có độc giả nghi hoặc: Nhiều người tỏ vẻ khó hiểu như vậy mà tác giả vẫn không sửa truyện, vẫn muốn tiếp tục viết, tác giả đúng là đầu sắt - bởi vì dàn ý đã định ra, mọi người không thích xem, tôi sẽ nhanh chóng viết xong cốt truyện này, không tùy tiện sửa truyện cũng là tôn trọng những độc giả khác. Rất thông cảm cho những độc giả không muốn xem phần truyện giới giải trí, xin lỗi vì đã không báo trước. Cũng thông cảm cho những độc giả không thể tiếp nhận tình tiết này, xin lỗi vì đã viết đột ngột, các bạn có thể xem đây là một phần truyện nhỏ để nghỉ phép và vả mặt, viết xong tôi sẽ đánh dấu [*] ở tên chương để mọi người tiện bỏ qua.