- Trang chủ
- Tôi Cứ Nghĩ Mình Là Kẻ Bị Ghét Bỏ
- Chương 129: Cô lập
Chương 129: Cô lập
Truyện: Tôi Cứ Nghĩ Mình Là Kẻ Bị Ghét Bỏ
Tác giả: Húy Tật
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Sự cố
- Chương 3: Chiếu cố
- Chương 4: Ngoài ý muốn
- Chương 5: Rơi xuống
- Chương 6: Được cứu
- Chương 7: Giải thích
- Chương 8: Anh trai
- Chương 9: Chĩa mũi nhọn
- Chương 10: Bánh kem
- Chương 11: Đánh nhau
- Chương 12: Minh bạch
- Chương 13: Dạy dỗ
- Chương 14: Mối tình đầu
- Chương 15: Xa lánh
- Chương 16: Nhập học
- Chương 17: Học sinh mới
- Chương 18: Ký túc xá
- Chương 19: Tiếp xúc
- Chương 20: Thành tích
- Chương 21: Thi đua
- Chương 22: Khiêu khích
- Chương 23: Hơn thua
- Chương 24: Sửa chữa
- Chương 25: Đạt giải nhất
- Chương 26: Nội hàm
- Chương 27: Thiên tài
- Chương 28: Ma quỷ
- Chương 29: Ngăn cấm
- Chương 30: Tương lai
- Chương 31: Toàn bộ
- Chương 32: Đại học
- Chương 33: Gặp mặt trực tiếp
- Chương 34: Lộ diện
- Chương 35: Gặp lại
- Chương 36: Biểu diễn
- Chương 37: Kỹ thuật diễn
- Chương 38: Xác nhận
- Chương 39: Gặp lại
- Chương 40: Bị thương
- Chương 41: Bôi thuốc
- Chương 42: Ngụy trang
- Chương 43: Chí mạng
- Chương 44: Tình yêu
- Chương 45: Thi đấu
- Chương 46: Mất khống chế
- Chương 47: Kết thúc
- Chương 48: Công ty
- Chương 49: Điên rồ
- Chương 50: Con riêng
- Chương 51: Tự chuốc lấy khổ
- Chương 52: Buông bỏ
- Chương 53: Giao dịch tiền bạc
- Chương 54: Nếu còn xem em là em trai
- Chương 55: Tới bầu bạn với tôi
- Chương 56: Tới quán bar học
- Chương 57: Mở rộng lòng mình
- Chương 58: Người biểu diễn mới
- Chương 59: Làm chuyện xấu thì đừng để bị phát hiện
- Chương 60: Bạn bè cũng có thể hẹn hò
- Chương 61: Trở về thành phố Bắc Kinh
- Chương 62: Thi đậu
- Chương 63: Giết gà dùng dao mổ trâu
- Chương 64: Thì ra cậu trúng tuyển là nhờ vào cách này
- Chương 65: Lựa chọn của vận mệnh
- Chương 66: Nhược điểm của đoàn đội
- Chương 67: Thì ra vai hề lại là
- Chương 68: Công khai danh tính
- Chương 69: Thiên tài thực thụ
- Chương 70: Kiêu ngạo
- Chương 71: Tài sản quốc gia
- Chương 72: Em còn nhẫn tâm hơn cả anh
- Chương 73: Dạy trẻ nhỏ
- Chương 74: Cậu ấy là em trai tôi
- Chương 75: Chuẩn bị
- Chương 76: Cậu không thích anh ta đúng không
- Chương 77: Có muốn hôn một cái không
- Chương 78: A01
- Chương 79: Nghịch hướng thế giới
- Chương 80: Ký ức kiếp trước
- Chương 81: Phát tiết cảm xúc
- Chương 82: Đầu tư
- Chương 83: Tranh giành quyền lực
- Chương 84: Khơi mào chia rẽ
- Chương 85: Từ không ở bên cạnh
- Chương 86: Bị ép làm việc
- Chương 87: Khách quan mà nói thì hay hơn
- Chương 88: Nhớ mãi không quên
- Chương 89: Hai người giống như vậy
- Chương 90: Cuộc sống đại học bình thường
- Chương 91: Mong anh Tạ học cách tự lập
- Chương 92: Bí mật động trời
- Chương 93: Một ngàn cách trừ khử
- Chương 94: Bạch Ninh mời
- Chương 95: Tự cứu lấy mình
- Chương 96: Cú sốc của người già
- Chương 97: Thật sự không được thì anh đi làm ở xưởng đi.
- Chương 98: Còn kỳ lạ hơn được nữa à
- Chương 99: Cậu là thần tượng mà
- Chương 100: Tiểu hầu gia
- Chương 101: Không phải là do cậu ấy đã trưởng thành
- Chương 102: Nhận chuyện gì thì nên hỏi cho kĩ
- Chương 103: Sao băng mùa gặt
- Chương 104: Trà xanh
- Chương 105: Tiệc tối Tinh Diệu
- Chương 106: Mày là ma quỷ à
- Chương 107: Phải học được cách bảo vệ bản thân
- Chương 108: Video giám sát được công khai
- Chương 109: Hiện trường biến đổi quy mô lớn
- Chương 110: Anh ta phải nói cảm ơn
- Chương 111: Ký ức "kiếp trước" của Lâm Bạch Họa
- Chương 112: Phần của phụ huynh
- Chương 113: Từ làm nũng
- Chương 114: Gặp trưởng bối
- Chương 115: Tiết Từ bậc thầy cân bằng
- Chương 116: Muốn ăn phạt à
- Chương 117: 《Hầu môn》được công chiếu
- Chương 118: Danh sách diễn viên
- Chương 119: Tiểu Hầu Gia tốt nhất
- Chương 120: 《Hầu môn》bùng nổ
- Chương 121: Nhận thưởng
- Chương 122: Tiếp tục nhận thưởng
- Chương 123: Tôi có bạn trai rồi
- Chương 124: Vai phụ xuất sắc nhất
- Chương 125: Trà xanh mạnh nhất
- Chương 126: Cách đu idol đúng
- Chương 127: Đi thực nghiệm nơi xa
- Chương 128: Giáo viên tương lai
- Chương 129: Cô lập
- Chương 130: Bị cảm
- Chương 131: Một người đạt yêu cầu
- Chương 132: Tấn công kiểu tự sát
- Chương 133: Nói mớ
- Chương 134: Đừng ai hòng tranh với tôi
- Chương 135: Yêu cầu quá đáng
- Chương 136: Gọi điện cho người yêu
- Chương 137: Lạc đề
- Chương 138: Tôi còn có cậu ở bên
- Chương 139: Lại nữa à?
- Chương 140: Thực nghiệm thành công
- Chương 141: Làm nghiên cứu phải có tâm
- Chương 142: Kế hoạch phản đòn
- Chương 143: Phản đòn thành công
- Chương 144: Bại lộ
- Chương 145: Ngả bài
- Chương 146: Đỉnh vinh quang
- Chương 147: Ngoại truyện kiếp trước 1. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 148: Ngoại truyện kiếp trước 2. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 149: Ngoại truyện kiếp trước 3. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 150: Ngoại truyện kiếp trước 4. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 151: Ngoại truyện kiếp trước 5. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 152: Ngoại truyện kiếp trước 6. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 153: Ngoại truyện kiếp trước 7. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 154: Ngoại truyện kiếp trước 8. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 155: Ngoại truyện kiếp trước 9. Sau khi Tiết Từ chết
- Chương 156: Ngoại truyện kiếp trước 10. Sau khi Tiết Từ chết
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Đây là ngày thứ ba căn cứ Tiềm Long bước vào trạng thái phong tỏa.
Cũng là ngày thứ ba nhóm nghiên cứu viên trẻ tuổi tiếp nhận huấn luyện và chỉ dẫn.
Trong phòng thí nghiệm của Tư Không Dực, bản mô phỏng đường mạch lại một lần nữa thành công, các điểm đánh dấu đặc biệt màu huỳnh quang theo đường dự kiến mở rộng và phát triển, gần như đồng bộ thành công với bản mô phỏng đường mạch gốc, tiết kiệm được một lần kiểm chứng.
Anh ta mặt không biểu cảm đặt bút xuống, nhanh chóng lật một trang vở mang theo bên người, rồi để lại nét mực xanh biếc trên trang giấy trắng tinh.
Đó là một nét chữ cực kỳ ngay ngắn, chuẩn đẹp như được in bằng máy.
Trên đó ghi lại: Lần thứ ba thí nghiệm pc–101 thành công.
Hoàn thành nhiệm vụ giáo sư Mạc giao hôm nay, Tư Không Dực ngắt nguồn điện của thiết bị thí nghiệm, nhanh chóng sắp xếp lại các dụng cụ mà anh ta đã dùng. Cuốn sổ tay được anh ta kẹp hờ dưới nách, bút được cất vào túi áo rộng. Do động tác của anh ta có biên độ hơi lớn, lại dứt khoát nhanh gọn, khi đứng dậy, vạt áo còn bị luồng khí thổi qua làm hơi phồng lên, trông rất có khí chất sắc sảo.
Nghiên cứu viên đứng gần đó nhận thấy Tư Không Dực sắp rời đi, khẽ gật đầu chào anh ta.
Tư Không Dực cũng hơi gật đầu khó thấy với chiếc cằm ngẩng cao của mình.
Tư Không Dực, xuất thân danh giá, từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú chip học kinh người, chỉ vì quan hệ của cha mẹ mà luôn giữ kín, chưa từng bộc lộ tài năng ở nơi công cộng. Có lẽ rất ít người biết được tài năng của anh ta, nhưng tất cả những người biết đều không phủ nhận sự xuất sắc của Tư Không Dực, tất cả đều đánh giá và kỳ vọng rất cao vào tương lai của anh ta.
Đây cũng là điểm chung của nhóm nghiên cứu viên được chọn vào căn cứ Tiềm Long để tiến hành nghiên cứu "Kế hoạch Đồ Thần".
Khiêm tốn nhưng tuyệt đối xuất sắc, những thiên tài hiếm có.
Và Tư Không Dực lại là người nổi bật trong số đó, hơn nữa với xuất thân của mình, anh ta ngấm ngầm có xu hướng trở thành người đứng đầu trong số đông các nghiên cứu viên, người lãnh đạo của "Kế hoạch Đồ Thần".
Nhưng trong tất cả những điều "đương nhiên" này, lại duy nhất có một ngoại lệ.
Không hòa hợp với mọi người... Tiết Từ.
Không giống những người khác thành danh một cách âm thầm, Tiết Từ lại sở hữu "danh tiếng" và thành công tuyệt đối theo nghĩa thế tục. Cha cậu là người giàu có số một thành phố Châu, bản thân là thiếu gia nhà họ Tiết, người thừa kế hợp pháp của gia tộc Tiết thị, từ khi sinh ra đã thừa hưởng khối tài sản khổng lồ khó tưởng tượng.
Về phương diện năng lực nghiên cứu khoa học, cậu là người chiến thắng, giành chức vô địch ngay lần đầu tiên tham gia cuộc thi PDL, nổi tiếng từ khi còn trẻ, nghiên cứu cải tiến việc giảm tiêu hao năng lượng của đường mạch chip đã nhận được sự coi trọng của không ít giáo sư, thậm chí cả giáo viên luôn nghiêm khắc của Tư Không Dực cũng không ngừng dành lời khen cho cậu.
Nhưng cậu lại, lại...
Không những không dốc lòng đầu tư vào nghiên cứu khoa học, mà còn đi làm cái gì mà minh tinh!
Điều này giáng một đòn rất lớn vào Tư Không Dực.
Tư Không Dực muốn làm ngơ, nhưng cô em gái bướng bỉnh của anh ta lại thích Tiết Từ, ngày nào cũng bật đi bật lại mấy bài hát đó, trong phòng "đánh call" (cổ vũ) cho Tiết Từ. Còn Tư Không Dực thì chỉ cần vô tình thoáng nhìn một vài đoạn cắt ghép phát trên máy tính của em gái là đã bực bội đến mức chỉ muốn hộc máu.
Một nhân vật thiên tài như vậy, lại còn tiêu hao thời gian và năng lượng của mình vào lĩnh vực này, quả thực, quả thực là làm nhục!
Mất hết cả lương tâm!
Trong khoảnh khắc đó, chút thiện cảm mà Tư Không Dực dành cho Tiết Từ, do sự đồng cảm đơn phương giữa những thiên tài, lập tức biến mất không còn dấu vết.
Thậm chí còn chuyển hóa thành cảm xúc tức giận và chán ghét.
Nói một cách đơn giản dễ hiểu, chính là "fan biến thành anti".
Tư Không Dực lên án Tiết Từ thiển cận, châm chọc cậu ham danh hão, tranh danh đoạt lợi.
Ban đầu họ đi ngược chiều nhau, Tư Không Dực nghiến răng nghĩ, việc giới chip thiếu một Tiết Từ cũng chẳng sao, anh ta sẽ cho mọi người thấy, không cần hạng người lười biếng ham ăn này, nghiên cứu chip của Trung Quốc cũng có thể phá vỡ sự phong tỏa ở tuyến đầu. Nhưng đúng lúc Tư Không Dực tự tạo cho mình nhiều áp lực hơn, thúc đẩy mình cố gắng hơn nữa thì —
Giáo sư Mạc nói, đội ngũ nghiên cứu của họ sẽ có thêm một thành viên mới.
Do giáo sư Hoa giới thiệu.
Tiết Từ.
Trong khoảnh khắc đó, Tư Không Dực có lẽ đã ngây người ra một lúc lâu vì quá sững sờ.
Trong lòng anh ta hiện lên một loại cảm xúc vô cùng vi diệu, phức tạp, sau đó liền nảy sinh sự bài xích và địch ý bất thường đối với việc Tiết Từ gia nhập.
Loại cảm xúc này tuyệt đối không xuất phát từ ghen tị, nhưng có thể còn tệ hơn ghen tị, bởi vì nó khiến Tư Không Dực không hề che giấu ác ý, thậm chí còn được khoác lên một cái áo "chính nghĩa".
Tư Không Dực rất nghi ngờ, việc Tiết Từ tham gia "Kế hoạch Đồ Thần" không phải vì bất kỳ một lý tưởng vĩ đại nào. Mà chỉ là một thiên tài được thần linh ưu ái đang tùy ý thể hiện ưu thế của mình, dùng để tranh giành thêm danh lợi mà thôi.
Nhưng căn cứ Tiềm Long, tuyệt đối không thể trở thành bàn đạp thành danh, hay một sàn diễn lố bịch của cậu.
Tư Không Dực định dùng cách của mình để "khuyên" Tiết Từ rút lui.
Tư Không Dực vốn là nhân vật trung tâm ngấm ngầm trong đội ngũ nghiên cứu này, sự địch ý không hề che giấu của anh ta đương nhiên cũng ảnh hưởng đến thái độ của những người khác đối với Tiết Từ.
Huống hồ những người khác cũng không cần thêm lý do nào, chỉ riêng tính cách không hòa hợp của Tiết Từ, cùng với cách cậu đến đây khác biệt so với những người còn lại, cũng đã đủ khiến họ dao động. Đương nhiên rất dễ dàng đưa ra lựa chọn.
Tiết Từ bị cô lập.
"Kế hoạch Đồ Thần" là một dự án nghiên cứu theo nhóm, đòi hỏi sự hợp tác của cả đội, hiện tại thực ra vẫn chưa đến giai đoạn nghiên cứu chính thức, nhưng dù bị cô lập ngay từ giai đoạn đầu, đó cũng là một chuyện rất khó chịu.
Bởi vì ở giai đoạn đầu, các giáo sư sẽ luân phiên giao nhiệm vụ cho họ, đó cũng là "bài tập về nhà" của mỗi người. Nhằm đo lường chiều sâu kiến thức của họ, bù đắp những thiếu sót.
Độ khó của nhiệm vụ dù đối với những thiên tài chip như họ cũng tương đối gian khổ, trong đó việc xây dựng cơ sở dữ liệu khổng lồ lại càng cần phải phân công hợp tác —
Ví dụ như tổ A sẽ chạy dữ liệu đo lường trung tâm chip mất tám giờ, tổ B sẽ chạy phản ứng chặn tích hợp mất mười bốn giờ, tổ C và tổ D sẽ quan sát tổng cộng 27 giờ đường gãy lò phản ứng... Dưới sự hỗ trợ của khối lượng dữ liệu khổng lồ và phức tạp đó, mới có thể xây dựng cơ sở dữ liệu cơ bản để hoàn thành nhiệm vụ, từ đó rút ra các hướng nhiệm vụ liên quan.
Nói đơn giản hơn, trước đây là cùng nhau hợp sức tìm tài liệu, còn sau đó mới là màn thể hiện cá nhân của mỗi người trong việc tìm ra giải pháp cho nhiệm vụ nghiên cứu.
Nhưng khi họ phân công và sắp xếp nhiệm vụ, đã không hề đưa Tiết Từ vào.
Khi đã xây dựng xong cơ sở dữ liệu, đương nhiên họ cũng sẽ không tiết lộ cho Tiết Từ.
Thủ đoạn này không quá quang minh chính đại, nhưng cũng không quá hèn hạ.
Ít nhất họ không dùng số liệu sai để lừa gạt Tiết Từ, mà chỉ là không muốn nói cho cậu mà thôi.
Nếu Tiết Từ đến hỏi, yêu cầu được chia sẻ cơ sở dữ liệu, mỗi người trong số họ sẽ lạnh nhạt và lịch sự từ chối.
— "Chuyện này liên quan đến điểm số của giáo viên, tôi e rằng không tiện tiết lộ."
Cứ như vậy, Tiết Từ chỉ có thể một mình tự bổ sung toàn bộ cơ sở dữ liệu.
Những nghiên cứu viên khác phân công hợp tác, mỗi người phụ trách một phần, cuối cùng cùng nhau chia sẻ, mà vẫn mất gần hai ngày. Nếu Tiết Từ muốn tự mình bổ sung toàn bộ thì gần như là một nhiệm vụ bất khả thi, một sự gian khổ không tưởng tượng nổi.
Tư Không Dực đã có thể hình dung ra vẻ mặt thất thần, bị đả kích và nhục nhã, rồi tức giận của Tiết Từ khi đó.
Nhưng không biết có phải là do sự địch ý của họ biểu hiện quá rõ ràng hay không, Tiết Từ đã đoán được họ sẽ không tiết lộ, thế mà cậu không hề một lần nào đến hỏi về tình trạng xây dựng kho dữ liệu.
Một lần cũng không.
Tư Không Dực kẹp cuốn sổ tay vội vàng đi qua, vừa hay đi ngang qua bàn thí nghiệm mà Tiết Từ đang thao tác.
Chàng thiếu gia tóc đen da trắng quay lưng về phía anh ta, hơi cúi người xuống, cổ tay nhanh chóng ghi chép điều gì đó. Từ góc độ này có thể thấy eo c** nh* đến mức một tay có thể ôm trọn, dáng người gầy gò đến nỗi tưởng chừng có thể bị gió cuốn đi.
Trông dáng vẻ cậu thật đơn bạc và yếu ớt.
Tư Không Dực khẽ nhíu mày, dường như muốn nói gì đó — ví dụ như bảo Tiết Từ đừng phí công vô ích.
Nhưng cuối cùng, đôi môi anh ta chỉ khẽ mấp máy mà không phát ra tiếng.
Anh ta mặt không biểu cảm quay người, vẫn ngẩng cao đầu bỏ đi.
-----------------
Lời tác giả
: Tiết Từ:? Gì cơ, hóa ra tôi đang bị cô lập à?