- Trang chủ
- Sau Khi Biến Mất Khỏi Thân Thể Thiếu Gia Thật, Anh Phát Điên
- Chương 120: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 4
Chương 120: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 4
Truyện: Sau Khi Biến Mất Khỏi Thân Thể Thiếu Gia Thật, Anh Phát Điên
Tác giả: Chiêu Cửu Cửu
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97: (NT Nhỏ) Nếu Nhiên Nhiên Thật Sự Là Nhân Cách 2 Của Tiểu Trạch (2)
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116: Lời Tỏ Tình Chính Thức (Đại Kết Cục)
- Chương 117: Ngoại Truyện 1: Thanh Mai Trúc Mã (1)
- Chương 118: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã (2)
- Chương 119: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 3
- Chương 120: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 4
- Chương 121: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 5
- Chương 122: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 6
- Chương 123: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 7
- Chương 124: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 8
- Chương 125: Ngoại Truyện 2: Thanh Mai Trúc Mã 9
- Chương 126: Thanh Mai Trúc Mã (10)
- Chương 127: Thanh Mai Trúc Mã (11)
- Chương 128: Thanh Mai Trúc Mã (12)
- Chương 129: Thanh Mai Trúc Mã (13)
- Chương 130: Ngoại Truyện 14: Thanh Mai Trúc Mã (14)
- Chương 131: Ngoại Truyện 15: Thanh Mai Trúc Mã (15)
- Chương 132: Ngoại Truyện 16: Mèo Con Và Chó Con (1)
- Chương 133: Ngoại Truyện 17: Mèo Con Và Chó Con (2)
- Chương 134: Ngoại Truyện 18: Mèo Con Và Chó Con (3)
- Chương 135: Ngoại Truyện 19: Mèo Con Và Chó Con (4)
- Chương 136: Ngoại Truyện 20: Mèo Con Và Chó Con (5)
- Chương 137: Ngoại Truyện 20: Mèo Con Và Chó Con (5)
- Chương 138: Ngoại Truyện 21: Mèo Con Và Chó Con (6
- Chương 139: Ngoại Truyện 22: Mèo Con Và Chó Con (7)
- Chương 140: Ngoại Truyện 23: Mèo Con Và Chó Con (8)
- Chương 141: Ngoại Truyện 24: Mèo Con Và Chó Con (9)
- Chương 142: Ngoại Truyện 25: Mèo Con Và Chó Con (10)
- Chương 143: Ngoại Truyện 26: Mèo Con Và Chó Con (11)
- Chương 144
- Chương 145: Ngoại Truyện 28: Mèo Con Và Chó Con (13)
- Chương 146: Ngoại Truyện 29: Mèo Con Và Chó Con (14)
- Chương 147: Ngoại Truyện 30: Mèo Con Và Chó Con (15)
- Chương 148: Ngoại Truyện 31: Mèo Con Và Chó Con (16)
- Chương 149: Ngoại Truyện 32: Giả Sử Tiểu Trạch Là Nhân Cách Phụ Của Nhiên Nhiên (1)
- Chương 150: Ngoại Truyện 33: Giả Sử Tiểu Trạch Là Nhân Cách Phụ Của Nhiên Nhiên (2)
- Chương 151: Ngoại Truyện 34: Giả Sử Tiểu Trạch Là Nhân Cách Phụ Của Nhiên Nhiên (3)
- Chương 152: Ngoại Truyện 35: Giả Sử Tiểu Trạch Là Nhân Cách Phụ Của Nhiên Nhiên (4)
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162: Ngoại Truyện 45: Lục Yến Tri (1)
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167: Ngoại Truyện 50: Lục Yến Tu (1)
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170: Ngoại Truyện 53: Hôn Lễ
- Chương 171
- Chương 172: Hoàn Toàn Văn
[Combo 5] Verity + Layla + Hồi ức vụn vỡ + Lời nói dối mùa hè + Cuộc tình vụng trộm - Colleen Hoover
Sau ngày hôm đó, Ôn Gia Nhiên liền theo ba mẹ về nhà.
Lục Yến Trạch vì thế mà ngày nào cũng ủ rũ, cơm cũng không ăn mấy, còn hiếm khi nổi giận với Lục Yến Tu đến gây sự.
Lục Yến Tu chưa bao giờ nhìn thấy Lục Yến Trạch như vậy, lập tức sợ đến khóc gào, liên tục mấy ngày đều trốn tránh Lục Yến Trạch.
Ba Lục mẹ Lục nhìn thấy mà đau lòng, nhưng cũng không có cách nào, bởi vì……
Ôn Gia Nhiên đi học rồi.
“Con cũng muốn đi!”
Sau khi Lục Yến Trạch biết được tin này, chủ động tìm mẹ, vẻ mặt nghiêm túc yêu cầu mình cũng phải đi học.
Mẹ Lục có hơi do dự, theo tuổi của Tiểu Trạch thì đúng là có thể học lớp một, nhưng theo tin tức của họ, Tiểu Trạch vẫn chưa học lớp mẫu giáo lớn, kế hoạch ban đầu của họ, là để cậu bé học một năm lớp mẫu giáo lớn trước, sau đó mới học lớp một.
Họ thăm dò đem quyết định này nói cho Lục Yến Trạch.
Lục Yến Trạch hỏi: “Nhiên Nhiên có ở đó không?”
Ba Lục lắc đầu: “Người ta đang học lớp một.”
Lục Yến Trạch thấy vậy, kiên định lắc đầu: “Vậy thì con không đi, con muốn học lớp một!”
Mẹ Lục thở dài một hơi, bà ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng xoa đầu Lục Yến Trạch, bất đắc dĩ nói: “Được, vậy thì Tiểu Trạch của chúng ta sẽ học lớp một.”
Sáng hôm đi học, trời chưa sáng, Lục Yến Trạch đã từ trên chiếc giường nhỏ bò dậy, anh cẩn thận kiểm tra đồ đạc trong cặp sách một lượt.
Bút vẽ mang cho Nhiên Nhiên.
Bánh quy mang cho Nhiên Nhiên.
Ừm……
Hình như còn thiếu cái gì đó, anh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, bỗng chốc mắt sáng lên, từ trong ngăn kéo của bàn lôi ra một gói kẹo sữa.
Anh trịnh trọng đặt gói kẹo sữa vào túi trong cùng của cặp sách, sau đó vỗ vỗ chiếc cặp phồng lên, khó khăn đeo nó lên lưng, cuối cùng liền xuống lầu, đợi trời sáng, ba mẹ đưa mình đi học.
Đợi đến lúc người giúp việc dậy sớm nấu cơm, Lục Yến Trạch đã nằm trên sô pha ngủ thiếp đi.
Ôn Gia Nhiên thực ra sớm đã ném chuyện này ra sau đầu, mắt thấy sắp đến kỳ nghỉ đông, trong trường sắp có kỳ thi cuối kỳ, cậu bận rộn dạy người bạn thân Lâm Nhiên tính toán.
Lâm Nhiên cũng khá ngốc nghếch, rõ ràng lúc học thì biết, nhưng vừa quay đầu, cậu ta liền quên mất.
Có hơi giống……
Đứa trẻ đã cắn mình hôm đó.
Ôn Gia Nhiên bĩu môi, áp mặt vào cửa sổ nhìn những bông tuyết ở bên ngoài.
Cho đến khi…… cậu nhìn thấy một người không ngờ tới!
Cậu nhìn thấy cô giáo Tiểu Trương dắt Lục Yến Trạch đi về phía này, trên cửa sổ có chút hơi nước, nhìn không rõ lắm, Ôn Gia Nhiên dùng tay lau lên đó, áp mặt vào đó nhìn ra ngoài.
Thật sự là Lục Yến Trạch kìa!
Mắt cậu sáng lên, lập tức đẩy cửa sổ ra vẫy tay với họ: “Lục Yến Trạch! Lục Yến Trạch!”
Giọng cậu hét rất lớn, Lục Yến Trạch quay đầu nhìn, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười thật tươi, anh ôm cặp sách chạy về phía này, bị cô giáo Tiểu Trương túm lấy cổ áo kéo trở lại.
Trên mặt cô giáo trẻ tuổi treo một nụ cười nhàn nhạt: “Đường trơn, đi chậm thôi.”
Lục Yến Trạch gật đầu, dắt tay cô giáo đi về phía Ôn Gia Nhiên.
Lớp 1-3 của trường tiểu học Thực Nghiệm, vào lúc sắp nghỉ lễ, cuối cùng cũng chào đón học sinh chuyển trường đầu tiên của họ.
Thật đáng mừng.
Chỉ là có người vui có người buồn.
Người vui tự nhiên là Lục Yến Trạch, anh không đợi cô giáo chỉ định chỗ ngồi, liền vui vẻ ngồi bên cạnh Ôn Gia Nhiên.
Người buồn chính là Lâm Nhiên, trước khi Lục Yến Trạch đến, cậu ta vẫn luôn là bạn thân nhất của Ôn Gia Nhiên, mà bây giờ! Giữa hai người có thêm một người!
Điều này khiến Lâm Nhiên rất không vui.
Sự không vui của trẻ con đều thể hiện trên mặt.
Cậu ta mím môi, nhíu mày, mắt trợn tròn, vẻ mặt hung dữ nhìn chằm chằm Lục Yến Trạch.
Lục Yến Trạch hoàn toàn không để ý, anh căn bản không thèm để ý đến Lâm Nhiên, chỉ tự mình lôi đồ mang cho Nhiên Nhiên từ trong cặp sách ra, sau đó mới cẩn thận nói: “Xin lỗi…… hôm đó tôi không cố ý……”
Ôn Gia Nhiên có hơi ngại ngùng, cậu không muốn để Lâm Nhiên biết chuyện xấu hổ mình đã khóc hôm đó, cho nên cậu vội vàng dùng tay che miệng Lục Yến Trạch, lắp bắp nói: “Không sao đâu.”
Lâm Nhiên thấy vậy, chỉ nghĩ là bạn thân nhất của mình và người khác có bí mật nhỏ, cậu ta tức giận đập bàn một cái: “Ôn Gia Nhiên!”
Ôn Gia Nhiên giật mình, cậu nghiêng đầu: “Hả?”
Sau đó liền thấy Lâm Nhiên mắt đỏ hoe, bĩu môi, tức giận nhìn mình: “Cậu có phải là lén tôi kết bạn thân với người khác không?!”
Ôn Gia Nhiên nghi ngờ chớp chớp mắt, cậu nhìn Lục Yến Trạch, rồi lại nhìn Lâm Nhiên, từ từ nói: “Không có mà, cậu mới là bạn thân nhất của tôi.”
Lâm Nhiên trong lòng thoải mái hơn một chút, nhưng cậu ta vẫn nhìn Lục Yến Trạch không vừa mắt, ngón tay nhỏ bé mập mạp của cậu ta chỉ vào Lục Yến Trạch: “Vậy cậu đừng để cậu ta ngồi cùng cậu!”
Lục Yến Trạch bắt đầu có hơi bực mình với đứa trẻ này, anh nhân lúc Nhiên Nhiên không chú ý, lén lút lườm nó, bị Lâm Nhiên nhìn thấy, cậu ta như bắt được thóp vậy, phấn khích nói với Ôn Gia Nhiên: “Cậu xem, cậu ta còn lườm tôi kìa!”
Ôn Gia Nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Lục Yến Trạch cụp mắt xuống, vẻ mặt tủi thân ngồi bên cạnh cậu, bàn tay nhỏ bé còn căng thẳng véo quần áo.
Ôn Gia Nhiên chính nghĩa bùng nổ vội vàng nắm tay Lục Yến Trạch, cậu nhìn Lâm Nhiên, giọng nói mềm mại: “Lâm Nhiên, cậu đừng như vậy, cậu là bạn thân nhất của tôi, cậu ấy là bạn tốt của tôi, chúng ta phải cùng nhau chơi.”
Lâm Nhiên: “……”
Cậu ta cắn răng, khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng.
A a a a! Đứa trẻ tên Lục Yến Trạch này phiền quá