- Trang chủ
- Thập Niên 80: Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu
- Chương 42: Chương 42
Chương 42: Chương 42
Truyện: Thập Niên 80: Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu
Tác giả: Khương Ti Chử Tửu
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Hoàn chính văn
- Chương 216: Ngoại truyện 1
- Chương 217: Ngoại truyện 2
- Chương 218: Ngoại truyện 3
- Chương 219: Ngoại truyện 4
- Chương 220: Ngoại truyện 5
- Chương 221: Ngoại truyện 6
- Chương 222: Ngoại truyện 7
- Chương 223: Ngoại truyện 8
- Chương 224: Ngoại truyện 9
- Chương 225: Ngoại truyện 10
- Chương 226: Ngoại truyện 11
- Chương 227: Ngoại truyện 12
- Chương 228: Ngoại truyện 13
- Chương 229: Ngoại truyện 14
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Bây giờ chỉ cần bố mẹ Tần Viêm ly hôn, cô ta sẽ đi theo tình tiết của kiếp trước, bố cô ta và mẹ Tần Viêm tái hôn, cô ta trở thành em gái kế của Tần Viêm.
Nhưng ở cổng nhà máy dệt, Mộ Tuyết Hội thấy Tần Ngạo và cô bảo mẫu nhỏ đang bán trứng gà.
Tần Ngạo thật sự không ra gì, lại đi làm thứ công việc hèn mọn như buôn bán nhỏ, còn là bán trứng gà, một nghề không có tương lai.
Kiếp trước, khi cô ta trở thành em gái kế của Tần Viêm, Tần Ngạo không thể chịu đựng được cách Tần Viêm lạnh nhạt, chế giễu, bắt nạt cô ta, hai người dần dần trở nên gần gũi.
Bây giờ tìm đến Tần Ngạo chưa phải là lúc, nhưng Tần Ngạo và cô bảo mẫu nhỏ lại ở cùng nhau, Mộ Tuyết Hội không thể chịu đựng được.
Tần Ngạo, cô ta còn cần đối phương, kiếp này, khi công thành danh toại, cô ta sẽ chuyển toàn bộ tài sản đi, trước tiên là đề xuất ly hôn với Tần Ngạo, để Tần Ngạo trắng tay!
Tạm thời không thể quản lý Tần Ngạo, để anh ta tự nếm mùi khổ cực. Cô ta còn bận giúp đỡ bố đẻ xây dựng gia đình mới.
Mộ Tuyết Hội tìm được mẹ đẻ vừa tan ca, sau một cuộc trò chuyện, mới rời đi.
...
Sau khi sắp xếp xong chuyện của mẹ đẻ và Thẩm Ngọc Trân, Mộ Tuyết Hội mới có thời gian quan tâm đến Hàn Khinh Khinh. Cô ta phát hiện chủ nhiệm Liêu Xuân Hưng, lãnh đạo trực tiếp của bố, đến tìm Hàn Khinh Khinh, Mộ Tuyết Hội rất sợ hãi.
Cô ta đã viết thư tố cáo nặc danh, tố cáo kẻ khốn nạn Liêu Xuân Hưng này ép buộc nữ đồng nghiệp, còn có quan hệ nam nữ không chính đáng, muốn dùng cách này để giải quyết điểm đen duy nhất trong cuộc đời mình.
Nhưng kẻ khốn nạn này tìm đến Hàn Khinh Khinh khiến trong lòng cô ta không chắc chắn.
Anh trai Hàn Khinh Khinh là một cảnh sát hình sự, kẻ khốn nạn này không sợ sao?
Cô ta hỏi đi hỏi lại nhiều lần, Hàn Khinh Khinh khóc không ngừng nhưng cương quyết không nói.
Mộ Tuyết Hội vô cùng sốt ruột, “Khinh Khinh, có phải hắn đã làm nhục cậu không?”
“Không có, tuyệt đối không có.” Nếu bị hiểu lầm, Hàn Khinh Khinh không còn mặt mũi nào để sống nữa.
Mộ Tuyết Hội chứng kiến tận mắt kẻ khốn nạn ấy kéo Hàn Khinh Khinh vào con hẻm, Hàn Khinh Khinh không dám kêu cứu, chắc chắn là đã bị làm nhục.
Việc này nếu xảy ra lần đầu, sẽ bị kẻ khác nắm thóp, đúng lúc kéo Hàn Khinh Khinh về phía mình, cùng nhau chống lại mối đe dọa từ kẻ khốn nạn đó.
Cô ta quyết định mở lòng, kể về trải nghiệm của mình, “Thực ra, tớ cũng đã bị tên đàn ông ghê tởm đó sàm sỡ, Khinh Khinh, tớ hiểu nỗi sợ của cậu, chúng ta cùng nhau chống lại hắn!”
“A?” Hàn Khinh Khinh quên cả khóc, ánh mắt đầy thương cảm, cảm thấy so với mình, Mộ Tuyết Hội còn đáng thương hơn.
Người bạn thân thậm chí còn chia sẻ bí mật đáng xấu hổ khó nói đó cho mình, cô ta cũng mở lòng mình.
“Hội Hội, hắn không làm nhục tớ, nhưng kẻ đó nói, hắn biết bí mật của gia đình tớ, nói rằng tớ không phải con ruột của nhà họ Hàn, dùng thân phận của tớ để uy h.i.ế.p tớ làm việc cho hắn.”
Không phải con ruột, Hàn Khinh Khinh không phải là con ruột của nhà họ Hàn!
Làm sao có thể như vậy, bác cả nhà họ Hàn sắp được minh oan, sẽ sớm trở lại làm việc tại cơ quan đảng chính, nếu Hàn Khinh Khinh không phải là con gái ruột của nhà họ Hàn, thì cô ta còn giá trị gì?
Hàn Khinh Khinh không nhận ra sự sụp đổ tinh thần của Mộ Tuyết Hội, tiếp tục bộc bạch nỗi lòng mình, “Tớ không tin, tớ nói anh trai tớ là cảnh sát hình sự, để anh ấy đi điều tra. Nếu tớ thực sự không phải là con ruột, thì tớ chấp nhận, cũng tuyệt đối không để bị đe dọa.”
“Không, nhất định không được!” Mộ Tuyết Hội suýt chút nữa thì hét lên.
“Nhưng, giả cuối cùng vẫn là giả thôi.”
Trong lòng Mộ Tuyết Hội lạnh lùng cười nhạo, cô gái nhỏ này lớn lên trong sự ngọt ngào, cho rằng tất cả trẻ em trong mọi gia đình đều có thể may mắn như cô ta sao?
Cô ta hối hận, nếu mình không nặc danh tố cáo Liêu Xuân Hưng, thì Liêu Xuân Hưng sẽ không tìm Hàn Khinh Khinh để đe dọa cô ta, lấy đi bức thư tố cáo mà mình đã viết.
Quá rắc rối, Mộ Tuyết Hội cần thời gian để tiêu hóa, trước hết phải ổn định tinh thần của Hàn Khinh Khinh.
“Khinh Khinh, cậu chưa từng thấy cuộc sống của những bạn nữ ở trường sao? Nếu gia đình ruột thịt của cậu coi trọng con trai hơn con gái, nếu điều kiện gia đình không tốt như bây giờ, cậu thực sự có thể thích nghi được không? Khi đó, bố mẹ yêu thương cậu không còn yêu thương nữa, anh trai chiều chuộng cậu sẽ chiều chuộng người khác, cậu có thể chấp nhận được không?”
Hàn Khinh Khinh câm nín, cô ta không thể trả lời.
...
Sau vài ngày theo dõi, cuối cùng Khương Nguyễn cũng có tiến triển mới.
Cô chuẩn bị một thùng nước nóng để pha thuốc tắm, cho Tần Viêm ngâm mình, còn phủ lên một tấm chăn dày để không cho hơi nóng thoát ra.
“Anh Tần Viêm, em thấy lãnh đạo của chị gái em, lúc tan học đã kéo Hàn Khinh Khinh vào một con hẻm, sau đó Hàn Khinh Khinh khóc lóc đi ra. Em từng thấy người đàn ông đó s* s**ng chị gái em, liệu anh ta có s* s**ng Hàn Khinh Khinh không?”
Anh trai của Hàn Khinh Khinh là cảnh sát hình sự, Liêu Xuân Hưng phải điên lắm mới dám thò tay đến Hàn Khinh Khinh.
Hai người này, một người là học sinh lớp 12, một người đã ly hôn và có hai đứa con, không thể nào liên quan đến nhau được, trong kiếp trước Hàn Khinh Khinh cũng chưa bao giờ biết đến Liêu Xuân Hưng.
Chắc chắn lại xảy ra một sự kiện lớn không ngờ nào đó, Liêu Xuân Hưng đe dọa Hàn Khinh Khinh, không phải để sàm sỡ, mà vì một chuyện khác.
Tần Viêm nói: “Mấy ngày này không cho phép bán trứng gà giúp Tần Ngạo nữa, ngày nào cũng đến cổng trường, sau khi tan học thì đi theo Hàn Khinh Khinh.”
Hàn Khinh Khinh cùng Mộ Tuyết Hội đi học và tan học với nhau. Hôm đó, khi tan học, anh hai của cô ta đến đón, nhưng Hàn Khinh Khinh không về ngay mà nhận từ anh ta một cặp tài liệu để đưa cho Mộ Tuyết Hội.
Trong cặp tài liệu là những chứng cứ tố cáo nặc danh, nhắm vào Liêu Xuân Hưng. Đây là thứ mà Liêu Xuân Hưng đã dọa dẫm để đòi hỏi, anh hai đã giúp cô ta lấy được từ văn phòng của anh cả. Nhưng cô ta không dám tự mình mang đi, sợ lại phải đối mặt với người đàn ông đê tiện kia.
Mộ Tuyết Hội nói rằng mình sẵn lòng đi thay. Hàn Khinh Khinh cảm động, “Tuyết Hội, nhưng hắn đã sàm sỡ cậu, cậu không sợ hắn tìm cơ hội lần hai à?”
Trong lòng Mộ Tuyết Hội gần như sụp đổ, cô ta sẵn lòng đi sao? Nhưng nếu Hàn Khinh Khinh đi, mất tài liệu từ văn phòng anh cả, chỉ cần điều tra sơ qua là biết ngay là Hàn Khinh Khinh lấy.