- Trang chủ
- Hàng Long Quyết
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
Truyện: Hàng Long Quyết
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: 7: Tiểu Điện Hạ Của Long Tộc
- Chương 8: 8: Thật Là Cảnh Giới Phân Thần Sao
- Chương 9: 9: Trước Nuôi Lớn Sau Ăn Thịt
- Chương 10: 10: Trước Ngày Ly Biệt
- Chương 11: 11: Nàng Muốn Bỏ Lại Ta Sao
- Chương 12: 12: Lại Gặp Cường Địch
- Chương 13: 13: Mười Sáu Năm Sau
- Chương 14: 14: Lạc Sư Tôn Danh Tiếng Bay Xa
- Chương 15: 15: Nàng Ấy Là Người Đầu Tiên
- Chương 16: 16: Không Thể Ngồi Yên
- Chương 17: 17: Nàng Là Đồ Đệ Của Ta
- Chương 18: 18: Ngã Vào Vòng Tay Sư Tôn
- Chương 19: 19: Ra Mắt Sư Tôn
- Chương 20: 20: Điện Hạ Long Tộc Nhưng Lại Sợ Tối Sợ Quỷ
- Chương 21: 21: Vị Sư Tôn Này Quá Mức Cổ Quái
- Chương 22: 22: Thay Đồ Nhi Lấy Lại Công Đạo
- Chương 23: 23: Không Thể Khoan Dung
- Chương 24: 24: Ai Mới Là Trì Thanh
- Chương 25: 25: Độ Hảo Cảm -9999
- Chương 26: 26: Vụng Trộm Lấy Hương Ngọc
- Chương 27: 27: Độ Hảo Cảm -99
- Chương 28: 28: Lạc Sư Tôn Khóc Không Ra Nước Mắt
- Chương 29: 29: Lạc Thanh Từ Hắc Hóa
- Chương 30: 30: Trì Thanh Ta Lạnh Quá
- Chương 31: 31: Lấy Thân Báo Đáp
- Chương 32: 32: Sư Tôn Cố Tình Câu Dẫn Ta Sao
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
- Chương 34: 34: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 1
- Chương 35: 35: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 2
- Chương 36: 36: Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 37: 37: Không Còn Thể Thống
- Chương 38: 38: Trong Lòng Không Nam Nhân Rút Kiếm Tự Nhiên Thần
- Chương 39: 39: Trở Lại Nơi Ly Biệt Ngày Xưa
- Chương 40: 40: Gặp Lại Trì Thanh 1
- Chương 41: 41: Gặp Lại Trì Thanh 2
- Chương 42: 42: Vừa Gặp Đã Thương 1
- Chương 43: 43: Vừa Gặp Đã Thương 2
- Chương 44: 44: Mắt Quỷ
- Chương 45: 45: Thổ Lộ Tiếng Lòng 1
- Chương 46: 46: Thổ Lộ Tiếng Lòng 2
- Chương 47: 47: Ta Muốn Nhìn Thấy Gương Mặt Nàng
- Chương 48: 48: Nàng Đành Lòng Giết Ta Sao
- Chương 49: 49: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 1
- Chương 50: 50: Tại Sao Lại Là Hắc Long
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: 53: Không Còn Cách Trở
- Chương 54: 54: Hồng Ảnh 1
- Chương 55: 55: Hồng Ảnh 2
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: 60: Nàng Có Nhớ Ta Không
- Chương 61: 61: Mẫu Thân Của Nguyễn Ly
- Chương 62: 62: Mười Năm Quỷ Vực 1
- Chương 63: 63: Mười Năm Quỷ Vực 2
- Chương 64: 64: Trì Thanh Nàng Đến!
- Chương 65: 65: Tên Ta Không Phải Trì Thanh Ta Là Lạc Thanh Từ
- Chương 66: 66: Nghịch Lân Của Rồng
- Chương 67: 67: Long Tộc Truyền Thừa 1
- Chương 68: 68: Long Tộc Truyền Thừa 2
- Chương 69: 69: Sư Tôn Độ Hảo Cảm 101010
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: 72: Mộng Trận
- Chương 73: 73: A Ly Nàng Sống Lại
- Chương 74: 74: Giữa Yêu Và Hận 1
- Chương 75: 75: Giữa Yêu Và Hận 2
- Chương 76: 76: Yêu Một Người Không Có Gì Sai
- Chương 77: 77: Tâm Tư Hỗn Loạn
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: 79: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 1
- Chương 80: 80: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 2
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
- Chương 82: 82: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 2
- Chương 83: 83: Hai Trăm Roi Tẩy Tội Để Ta Chịu Thay Đồ Đệ
- Chương 84: 84: Độ Tự Do Nhân Vật Tăng Lên 70
- Chương 85: 85: Ta Đến Hầu Hạ Sư Tôn Thay Quần Áo
- Chương 86: 86: Đối Với Nàng Ta Rất Có Lòng Tham
- Chương 87: 87: A Ly Giá Trị Hắc Hóa Bằng 0
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: 90: Hàng Long Thần Mộc
- Chương 91: 91: Cội Rễ Tình Yêu
- Chương 92: 92: Sư Tôn Nàng Gọi Ta Là Gì
- Chương 93: 93: Nàng Hận Sư Tôn Nhưng Nàng Cũng Yêu Sư Tôn
- Chương 94: 94: A Ly Nàng Để Ta Xuống Đi
- Chương 95: 95: Làm Càn! Quỳ Xuống!
- Chương 96: 96: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 99 99 99
- Chương 97: 97: Mời Sư Tôn Phạt Ta Thật Nặng
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: 100: Sư Tôn Nàng Chớ Có Làm Ta Sợ
- Hàng Long Quyết
- Chương 103: 103: Nữ Chủ Ngươi Chỉ Là Nhiệm Vụ Của Ta Thôi
- Chương 104: 104: A Ly Chúc Mừng Sư Tôn Trở Lại Tiểu Thừa Kỳ
- Chương 105: 105: Trì Thanh Tạm Biệt
- Chương 106: 106: Đồ Long Chiến Thần Tái Xuất
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: 108: A Ly Nàng Chiếm Tiện Nghi Ta
- Chương 109: 109: Nàng Đã Đủ Tư Cách Làm Điện Hạ Long Tộc
- Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- Chương 123: 123: Sư Tỷ Giao Trì Thanh Cho Ta Đi!
- Chương 124: 124: Sư Tôn Là Nguyễn Ly Trách Lầm Người
- Chương 125: 125: Sư Tôn Của Ta Đã Không Còn Ta Cũng Nên Rời Đi
- Chương 126: 126: Đúng Vậy Là Đồ Nhi Khi Sư Diệt Tổ
- Chương 127: 127: Ta Thích Nàng Đâu Chỉ Là Một Chút
- Chương 128: 128: Sư Tôn Nàng Buông Tha Cho Ta Đi
- Chương 129: 129: Sư Tôn Sư Muội Ta Rất Nhớ Hai Người
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: 131: Không Phải Hôn Như Vậy Ta Dạy Nàng
- Chương 132: 132: Sư Tôn Nàng Làm Sao Thuần Thục Như Vậy
- Chương 133: 133: Hữu Tình Quyết Chính Là Song Kiếm Hợp Bích
- Chương 134: 134: Ta Muốn Cái Gì Sư Tôn Đều Sẽ Cho Ta
- Chương 135: 135: Sư Tôn Ta Muốn Nàng
- Chương 136: 136: Sư Tôn Có Thể Dạy Ta Sao
- Chương 137: 137: Độ Hảo Cảm 99 99 99 999
- Chương 138: 138: Ta Muốn Nàng Đến Phát Điên
- Chương 139: 139: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 1
- Chương 140: 140: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 2
- Chương 141: 141: Điện Hạ Là Ngũ Trảo Kim Long
- Chương 142: 142: Vẫn Còn Hy Vọng Sống
- Chương 143: 143: Muốn Sư Tỷ Gọi Nàng Sư Nương
- Chương 144: 144: Sư Muội Thật Sự Quá Đáng Yêu
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
- Chương 146: 146: Đều Gỡ Xuống Mặt Nạ Vậy Ly Nhi Khi Nào Cưới Ta
- Chương 147: 147: Lạc Thanh Từ Thực Sự Có Tư Cách Cuồng Vọng
- Chương 148: 148: Ta Không Phải Nhan Khống Ta Là Sư Tôn Khống
- Chương 149: 149: Sư Tôn Muốn Phạt Ta Trên Cây Sao
- Chương 150: 150: Kim Long Xuất Hiện Long Vương Giáng Lâm
- Chương 151: 151: Thành Phù Phong Gặp Nạn
- Chương 152: 152: Là Tiên Tôn Tiên Tôn Của Chúng Ta!
- Chương 153: 153: Nếu Nàng Có Chuyện Ta Tuyệt Đối Không Sống Một Mình
- Chương 154: 154: Không Thể Chạm Vào Nàng Nàng Rất Nguy Hiểm
- Chương 155: 155: Nàng Vẫn Là Điện Hạ Của Các Ngươi
- Chương 156: 156: Thanh Từ Nàng Là Sư Tôn Cũng Là Thê Tử Của Ta
- Chương 157: 157: Vi Sư Lại Tới Dạy Một Lần
- Chương 158: 158: Sư Tôn Nàng Muốn Trứng Rồng Sao
- Chương 159: 159: Nguyễn Ly Muốn Độ Kiếp!
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
- Chương 161: 161: Nàng Nể Tình Sư Tôn Mới Thả Cho Tiên Môn Con Đường Sống
- Chương 162: 162: Tuân Mệnh Điện Hạ
- Chương 163: 163: Ly Nhi Vi Sư Ở Đây
- Chương 164: 164: Sư Tôn Thẹn Thùng Sao
- Chương 165: 165: Nàng Thật Sự Là Tiểu Giấm Long
- Chương 166: 166: Nàng Là Tử Kiếp Của Ngươi
- Chương 167: 167: Trở Về Long Tộc 1
- Chương 168: 168: Trở Về Long Tộc 2
- Chương 169: 169: A Ly Ta Nguyện Trung Với Nàng
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: 172: Thánh Địa Long Linh
- Chương 173: 173: Sư Đồ Cùng Nhau Đột Phá
- Chương 174: 174: Long Tính Vốn Mạnh
- Chương 175: 175: Sinh Tử Khó Định 1
- Chương 176: 176: Sinh Tử Khó Định 2
- Chương 177: 177: Lạc Thanh Từ Ta Muốn Nàng Đền Mạng!
- Chương 178: 178: Vi Sư Nhất Định Trở Về
- Chương 179: 179: Thiên Nhân Vĩnh Cách
- Chương 180: 180: Sư Tôn Nàng Trì Thanh Của Nàng Đã Không Còn
- Chương 181: 181: Sư Tôn Trở Về 1
- Chương 182: 182: Sư Tôn Trở Về 2
- Chương 183: 183: Sư Tôn Trở Về 3
- Chương 184: 184: Nàng Lại Muốn Khi Sư Diệt Tổ Sao
- Chương 185: 185: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 1
- Chương 186: 186: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 2
- Chương 187: 187: Độ Hảo Cảm 9999
- Chương 188: 188: Nàng Không Phải Thế Thân
- Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- Chương 199: [Phiên ngoại Vân Huyên – Mạnh Thuyền]
- Chương 200: [Toàn văn hoàn]
Hoa Tuylip Đen, tiểu thuyết tình yêu, văn học lãng mạn, tiểu thuyết kinh điển
Trong đại điện một nhóm người dựa vào hai sư đồ các nàng hỏi đáp, ít ỏi mấy câu, tựa hồ đã làm rõ sự tình.
Cố Chi Triều thấy Lạc Thanh Từ rốt cuộc không lên tiếng nữa, nhịn không được nói: "Chuyện của Nguyễn Ly rất quan trọng, ta không tiện xử lý, cho nên mới mời ngươi xuất quan, rốt cuộc nàng là đồ đệ của ngươi, ngươi ra mặt so với chúng ta càng thích hợp."
Lạc Thanh Từ thoáng gật đầu, Cố Chi Triều lại hỏi tiếp: "Ngươi đã nghĩ ra cách giải quyết chưa?"
Lạc Thanh Từ liếc nhìn Nguyễn Ly đang đứng dưới điện, theo sau đối Cố Chi Triều nói: "Tông chủ sư huynh, các ngươi muốn xử lý thế nào?"
Tần Nam Dương nghe vậy có chút gấp, "Nếu có cách, bọn ta cần mời ngươi tới sao? Đồ đệ ngươi đều đại họa lâm đầu, ngươi như thế nào có thể khí định thần nhàn, bỏ mặc không lo?"
Lạc Thanh Từ ngước mắt, không chút nào khách khí, "Ngươi nói nhiều như vậy, có hữu ích gì?"
Không đợi Tần Nam Dương nhảy dựng, nàng lại phun ra mấy chữ: "Hộ hay là không hộ?"
Lời này hỏi đến thẳng thắn lại lãnh tình, giống như nàng không hề muốn nhúng tay, phó mặc cho mấy người Cố Chi Triều xử lý.
Nguyễn Ly nghe được thoáng ngước nhìn nàng, sau đó lại cúi đầu.
"Nếu tông chủ nói không hộ, ngươi sẽ thế nào? Nếu hộ, ngươi lại làm gì?"
Lạc Thanh Từ biểu tình không hề gợn sóng, nhàn nhạt nói: "Nếu không hộ, ta trước xử các ngươi, sau lại xử Nam Hoa Phái, bọn hắn dám động đến đồ nhi nhà ta, ta liền cùng bọn hắn xé rách mặt."
Cố Chi Triều, Tần Nam Dương: "......" Hai người đều dựng râu trừng mắt, không thể tin được nhìn Lạc Thanh Từ, còn ngỡ mình nghe nhầm.
Tô Ngọc vốn dĩ lòng mang gánh nặng, nghe sư tôn nói lời này tức khắc vui mừng khôn xiết, nhịn không được nhướng mày xem Nguyễn Ly.
Nguyễn Ly cũng có chút khó mà tin tưởng nhìn chằm chằm Lạc Thanh Từ.
Trong ký ức mà Hồng Ảnh cho nàng xem, sư tôn cũng không hề nói như vậy.
Lúc đó Lạc Thanh Từ đều mặc kệ không quản, đến khi Nam Hoa Phái kéo tới, còn để Cố Chi Triều phạt nàng một trăm roi tẩy tội, sau lại giam nàng vào Tư Quá Nhai chịu hình trong suốt ba năm.
Tại sao tình huống giống nhau, cách hành xử của sư tôn lại khác nhau? Hình ảnh nàng thấy được trong mộng là có thật hay không?
Nàng thật sự nhịn không được nhìn Lạc Thanh Từ, chẳng lẽ chính mình biết trước tiên cơ liền sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn như vậy? Mọi chuyện diễn ra bên ngoài thoạt nhìn vẫn giống như trước, nhưng bên trong lại khác biệt đến nghiêng trời lệch đất.
Sự kinh ngạc cùng khó hiểu trong mắt Nguyễn Ly không thoát khỏi đôi mắt Lạc Thanh Từ, nàng cuối cùng xác định, Nguyễn Ly cũng giống như nàng, trước tiên biết được hướng đi cốt truyện.
Bởi vì Nguyễn Ly tính cách như cũ đơn thuần chân thành, con ngươi trong suốt sạch sẽ, loại chuyện này nàng ấy liền vô pháp che giấu.
Căn cứ những gì hệ thống kể khi Nguyễn Ly bị khống chế, Lạc Thanh Từ đại khái đoán được Nguyễn Ly không phải trọng sinh, mà là Nguyễn Ly đời trước ở trong thân thể nàng ấy mà thôi.
Tuy nhiên, Lạc Thanh Từ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, hành vi của Hồng Ảnh rõ ràng cực kỳ tà ác, không lý nào lại là A Ly đời trước.
Cố Chi Triều sau một lúc bị Lạc Thanh Từ làm cho chấn kinh, đã lấy lại tinh thần, trầm ngâm nói: "Chúng ta tự nhiên là giống như ngươi, đều muốn hộ nàng, cho dù chúng ta không có chứng cứ chứng minh nàng trong sạch, thì Nam Hoa Phái cũng không có chứng cứ kết tội nàng.
Nếu mạng của đệ tử bọn họ quý giá, thì mạng của đệ tử Thiên Diễn Tông ta cũng không phải cỏ rác."
Lạc Thanh Từ gật đầu, "Nếu đã như vậy, các ngươi còn muốn tại đây dông dài làm gì, giải tán hết đi."
Cố Chi Triều, Tần Nam Dương, Giang Nguyệt Bạch còn chưa kịp phản ứng, Lạc Thanh Từ đã dẫn đầu rời khỏi Cửu Khôn Đường, thoắt cái không còn bóng dáng.
Trở lại Trạch Viên, Lạc Thanh Từ đi cách thật xa, quay đầu lại nhìn Nguyễn Ly cùng Tô Ngọc, "Trước pha linh trà, sau đó đến trong phòng vi sư."
Tô Ngọc cùng Nguyễn Ly hai mặt nhìn nhau, đều có chút khẩn trương.
Lạc Thanh Từ an tĩnh ngồi bên bàn, uống linh trà do Nguyễn Ly pha, trong lòng yên lặng cảm thán, tay nghề Rồng Con đều theo kịp Trình Tố.
Lại nhấp một ngụm, nàng lại cảm thán tiếp, phải nói là Trình Tố cũng không thể so.
Nàng chỉ yên lặng uống trà mà không nói lời nào, cấp hai người Tô Ngọc áp lực càng thêm lớn.
Lạc Thanh Từ tuy rằng có khuôn mặt hại nước hại dân, nhưng thật là được tạo ra từ băng tuyết, khi nàng rũ mắt xuống không mang theo một tia biểu tình, lạnh đến khiến người rùng mình sợ hãi.
Một thân bạch y như là được sương tuyết bao phủ, đoan chính ngồi ở kia, rõ ràng là vòng eo tinh tế, dáng người mạn diệu, lúc nàng không nói chuyện, quang thân tản ra xa cách, làm người khó mà tiếp nhận.
Đã quen với Trì Thanh tác phong rộng rãi phóng túng, trở về sư môn lại nhìn Lạc Thanh Từ nghiêm nghị đáng sợ, tương phản mãnh liệt như vậy khiến Tô Ngọc đều nhịn không được co rúm lại, thở cũng không dám thở mạnh, trong lúc nhất thời đều đem ý nghĩ Trì Thanh là sư tôn cải trang ném đi thật xa.
Khi Lạc Thanh Từ ngước mắt lên, rốt cuộc nhận ra hai đồ đệ nhà mình đang ở kia lo lắng cẩn thận, nàng không khỏi nhíu mày, chính mình đáng sợ như vậy sao?
"Các ngươi sợ ta?"
Tô Ngọc vội vàng lắc đầu, "Hồi sư tôn, không......!Không phải, chỉ là sư tôn tu vi lại tinh tiến, đệ tử không dám nhìn thẳng ngài uy áp, cũng không phải sợ."
Lạc Thanh Từ trong lòng nghĩ thầm, nàng diễn quá mức rồi sao? Nhưng nàng vẫn chưa thực sự làm gì mà?
Hệ thống lập tức cười nhạo, "Cần ta lấy cái gương, cho ngươi nhìn sắc mặt cùng thần thái chính mình hiện giờ sao? Lúc ngươi là Trì Thanh thì giống hệt như lão ngoan đồng, hành vi tùy tiện càn rỡ, vạ miệng lại phóng túng, che mặt rồi thì không cần mặt mũi nữa, mỗi lần nghĩ đến ta đều cảm thấy xấu hổ.
Nhưng ngươi đổi trở về thân phận Lạc Thanh Từ, liền không một chút thu liễm khí tức băng lãnh, nhìn gương mặt tê liệt của ngươi đi, khó xem chết đi được, Tô Ngọc nơi nào chịu đựng nổi."
Lạc Thanh Từ nghe vậy, giãn ra sắc mặt, "Đều ngồi xuống đi, vi sư có lời muốn hỏi."
Sau khi nghe Nguyễn Ly kể lại một lần mọi chuyện, Lạc Thanh Từ ra vẻ nghiêm nghị nói: "Đồ nhi, ngươi đánh không lại Lược Vân, nhưng hắn cuối cùng chết, lại có người làm chứng ngươi toàn thân đều là ma khí, ngươi hiểu tình huống của mình sao? Ma khí nhập thể chỉ khiến tu sĩ mất đi thần chí, nhưng muốn làm người công lực gia tăng, chỉ có thể là nhập ma, điểm này Vân Hoa Tán Nhân cũng sẽ biết."
Nguyễn Ly trầm mặc xuống, Tô Ngọc có chút sốt ruột, nàng nhìn Nguyễn Ly, muốn nói lại thôi.
"Ngươi dáng vẻ này, là biết được sư muội ngươi có khác thường?" Lạc Thanh Từ nhìn về phía Tô Ngọc.
Tô Ngọc biết không thể giấu sư tôn, nhưng chuyện này quá mức nhạy cảm, nàng sợ mình tiết lộ sẽ gây ảnh hưởng gì đến Nguyễn Ly, cho nên vẫn luôn do dự.
Nguyễn Ly không muốn làm Tô Ngọc khó xử, cũng hiểu rõ cục diện hiện giờ nàng không thể giấu được bí mật này.
Người mà nàng tin tưởng nhất sau Trì Thanh, chính là sư tôn, và cũng chỉ sư tôn mới có thể giúp được nàng lúc này.
Nàng đúng sự thật nói cho Lạc Thanh Từ biết, trong thức hải của nàng có một thứ rất tà ma, nó luôn tìm mọi cách dụ dỗ nàng, nó cũng đối Mắt Quỷ cực kỳ hứng thú.
Đang nói, Nguyễn Ly đột nhiên ôm đầu ngã xuống, thiếu chút nữa đau đến ngất đi.
Lạc Thanh Từ biến sắc mặt, lập tức thuấn di ôm lấy Nguyễn Ly đang ngã xuống, giúp nàng ổn định thân thể, tay phải bảo vệ Nguyễn Ly mệnh môn, tay trái linh lực mang theo thần thức nhanh chóng đi vào thức hải của Nguyễn Ly.
Trải qua nhiều năm rèn luyện tại bí cảnh truyền thừa, Tinh Thần Lực của Lạc Thanh Từ phô khai tốc độ cực nhanh, làm tà niệm trong cơ thể Nguyễn Ly đều không kịp phòng ngừa.
Vì thế Lạc Thanh Từ rốt cuộc bắt giữ đến nàng kia, đó là một vệt hồng ảnh mờ ảo, tản ra nồng đậm hắc khí, tâm tư tà ác đến mức làm Lạc Thanh Từ rùng mình.
Vừa mới nhìn thấy Hồng ảnh, một luồng sát khí lạnh lẽo liền tập kích đến, khiến thần thức Lạc Thanh Từ đau như bị dao cắt, đừng nói là xử lý nàng ấy, Lạc Thanh Từ thậm chí không giằng co nổi với đối phương, bị phản phệ đánh bay ra ngoài.
Thần thức của nàng bị tổn thương nghiêm trọng, một mớ hình ảnh hỗn độn nhảy ra khiến nàng đầu đau dục nứt.
Trong đoạn ký ức xé vụn kia, Nguyễn Ly hai mắt đỏ đậm, ma khí cuồn cuộn, sát khí ngập trời, thẳng tay cầm Thanh Uyên Kiếm đâm xuyên trái tim nàng, phế đi nàng tu vi, rút ra tiên cốt của nàng, nàng liền chết đều chết không toàn thây, để nàng sợ đến cả người như nhập động băng.
Nguyễn Ly sắc mặt trắng bệch, thống khổ mà nỉ non một tiếng, "Sư tôn." Theo sau liền phun ra một ngụm máu.
"Sư tôn, sư muội?" Tô Ngọc phát hiện không chỉ có Nguyễn Ly hộc máu, sư tôn cũng sắc mặt tái nhợt đau đớn.
Lạc Thanh Từ nhịn đau, nhanh chóng dùng linh lực áp chế ác niệm đang muốn bạo tẩu trong cơ thể Nguyễn Ly.
"Sư tôn, liền ngài cũng chưa biện pháp sao?" Tô Ngọc đỡ Nguyễn Ly, trong mắt tràn đầy lo lắng cùng khẩn trương.
Lạc Thanh Từ thần sắc hết sức trầm trọng, này so nàng đoán trước đều không xong.
Hồng Ảnh không phải Nguyễn Ly đời trước, nàng kia thậm chí cũng không tính là linh thể hoàn chỉnh, bên trong chỉ có dày đặc sát khí cùng oán niệm, vô cùng ác độc.
Đó chính là Tâm Ma mà Nguyễn Ly để lại thế gian sau khi hủy thiên diệt địa.
Năng lượng ma quỷ dâng trào khiến trái tim Lạc Thanh Từ như chìm vào đáy cốc, Tâm Ma thế nhưng cắn nuốt Mắt Quỷ, này kết cục hỏng bét hơn những gì nàng đoán trước rất nhiều.
Nàng khẽ lắc đầu, thần sắc nặng nề nhìn Nguyễn Ly: "Đồ nhi, ngươi không thể kiểm soát tà niệm này.
Vi sư không biết nàng kia cùng ngươi nói cái gì, nhưng vi sư nói cho ngươi, nàng kia tuyệt đối là mối họa.
Nếu để tâm ma tùy ý phát triển, sớm hay muộn đối phương sẽ căn nuốt ngươi thần trí, hoàn toàn khống chế ngươi."
Nguyễn Ly môi phát run, lời sư tôn không có nửa phần sai.
Sở dĩ nàng dám thú nhận, là bởi vì tà niệm trong người nàng oán khí quá nặng, nó không ngừng mê hoặc tâm trí nàng, lợi dụng cơ thể nàng làm điều ác.
Thậm chí nó bất mãn nàng đắm chìm trong sự ngọt ngào mà Trì Thanh mang đến, cố tình cho nàng hạ ngáng chân, làm nàng nhận rõ hiện trạng.
Nhưng lúc trước Trì Thanh cũng không phát hiện ra Hồng Ảnh, mà Trì Thanh tu vi ngang hàng với Lạc Thanh Từ, nàng đã nghĩ rằng sư tôn cũng không nhất định bắt được tà niệm kia, không ngờ sư tôn cư nhiên phát hiện được.
Nhìn phản ứng của Lạc Thanh Từ, Nguyễn Ly cơ hồ là trong nháy mắt bừng tỉnh, Hồng Ảnh trong cơ thể nàng, chính là tâm ma mà đời trước nàng lưu lại, bởi vì là tâm ma, nên nó chỉ chứa đựng mặt tối nhất và những gì tồi tệ nhất trong nội tâm một người, khó trách nó chỉ cho nàng xem ký ức một chiều, hoàn toàn không phản ánh chính xác sự thật.
"Sư tôn." Nguyễn Ly có chút thấp thỏm, nàng có thể chịu đựng Lạc Thanh Từ, tiền đề phải là tín nhiệm đối phương tuyệt đối.
Nếu thứ trong người nàng chính là tâm ma mà nàng đời trước lưu lại, chính mình cách ma cũng không xa.
Lạc Thanh Từ thân là Tiên môn chính đạo đại thiên kiêu, nàng ấy sẽ đối chính mình nương tay sao? Nàng hoàn toàn không tin.
Lạc Thanh Từ chăm chú nhìn vào đôi mắt Nguyễn Ly, từng biến hóa nhỏ bé kia đều không lọt khỏi ánh mắt của nàng.
Nàng quá hiểu Nguyễn Ly, nàng ấy hoảng loạn, nàng ấy không tín nhiệm, nàng đều nhìn ra được.
Đây vốn là hợp tình hợp lý, nhưng Lạc Thanh Từ đột phiên phát hiện, cho dù đang trong thân phận sư tôn, nàng cũng chịu không nổi Nguyễn Ly đối mình lộ ra phòng bị cùng bất an.
Nàng hoài niệm Rồng Con đối mình toàn tâm toàn ý tin cậy, cũng nhớ thương Rồng Con ánh mắt vui sướng cùng thỏa mãn.
Nàng không thể đứng nhìn Nguyễn Ly từng ngày bị Tâm Ma cắn nuốt, mà nhiệm vụ của nàng cũng cần thiết giúp Nguyễn Ly kiềm chế đồ vật kia.
Vì thế nàng ánh mắt ám trầm, tay phải linh lực hội tụ, nhanh chóng điểm lên yếu huyệt trên người Nguyễn Ly, đồng thời đôi tay kết ấn, từng đạo linh lực tinh thuần màu trắng ngà hóa thành ấn lục giác, nhanh chóng đi vào trong cơ thể Nguyễn Ly.
Lạc Thanh Từ xuống tay vừa mau lại tàn nhẫn, căn bản chưa cho Nguyễn Ly thời gian phản ứng.
Nguyễn Ly tức khắc cảm thấy kinh mạch cả người vừa lạnh lại đau, một luồng linh lực từ đan điền dọc theo kinh mạch thẳng nhập thức hải, tức khắc tỏa định ác niệm kia.
Nguyễn Ly thật mạnh quỳ xuống đất, cắn chặt răng không thể nào chịu nổi cơn đau đầu kịch liệt, nghẹn ngào rên lên một tiếng.
"Sư tôn! Sư muội, sư muội thế nào rồi?" Tô Ngọc nhìn một màn này, lập tức hoảng đến không được.
Lạc Thanh Từ đã không dư thừa tâm tư giải thích, nàng đồng dạng là cắn răng, hệ thống cũng đang tận sức tiếp thêm thần lực cho nàng phong ấn Tâm Ma, tránh cho người khác phát hiện.
Mắt Quỷ kết hợp với Tâm Ma đời trước của Nguyễn Ly vốn đã là Độ Kiếp chi cảnh, nguy hiểm khó có thể dự liệu.
Nàng cần thiết thế Nguyễn Ly tranh thủ không gian, ai cũng không biết lão già tông chủ Nam Hoa Phái kia sẽ sử dụng thủ đoạn gì, nàng nhất định phải đảm bảo không có sai sót.
Nguyễn Ly hai mắt đỏ đậm như lấy máu, Tâm Ma trong người nàng ngạnh chống Lạc Thanh Từ phong ấn chính mình, đôi mắt nàng lúc này sát khí cùng oán hận ngập trời, thẳng lăng lăng nhìn Lạc Thanh Từ, làm Lạc Thanh Từ không chút nghi ngờ, chỉ cần mình buông ra nàng, nàng sẽ lập tức g**t ch*t mình.
Sau một hồi Nguyễn Ly cả người hư thoát, xụi lơ ngã vào trong ngực Lạc Thanh Từ, hồng quang trong mắt rút đi, trên người ma khí cũng đi theo biến mất không còn tăm hơi.
Lạc Thanh Từ cũng vô lực ôm nàng, liền liếc nhìn Tô Ngọc một cái, Tô Ngọc tức khắc chạy nhanh đi qua đỡ lấy Nguyễn Ly.
"Sư tôn, A Ly sao rồi?"
Lạc Thanh Từ lui về phía sau, lảo đảo ngồi xuống ghế, nàng cố gắng nhịn đau, ánh mắt lạnh như băng mà nhìn Nguyễn Ly đang không ngừng th* d*c.
"Đồ nhi, vi sư tạm thời phong ấn tâm ma trong người ngươi, chỉ cần ngươi đạo tâm trong sáng, không động ác niệm, phong ấn kia sẽ bảo hộ ngươi khỏi ma khí ăn mòn.
Nhưng nếu ngươi tồn ý nghĩ xằng bậy, lầm đường lạc lối, để tâm ma cắn nuốt tâm trí, cấm chế ta đặt tại thức hải sẽ trực tiếp phế đi ngươi, hiểu rõ chưa?"
Tô Ngọc nghe được biến sắc mặt, "Sư tôn, vạn nhất....."
Nguyễn Ly mồ hôi đầy đầu, sắc mặt trắng như tờ giấy, nàng suy yếu ngước mắt nhìn Lạc Thanh Từ, tránh ra Tô Ngọc nâng, thật mạnh quỳ rạp trên đất, "Tạ ơn sư tôn, đồ nhi nhớ kỹ."
Nàng cả người rét run, rồi lại thật cảm kích Lạc Thanh Từ, sư tôn làm như vậy đã là đối nàng tận tình tận nghĩa.
Nàng cũng biết, sư tôn vì nàng hy sinh rất lớn.
Cũng giống như Trì Thanh, sư tôn rất giỏi về che giấu, rõ ràng thân thể bị thương rất nghiêm trọng, đứng đều đứng không vững, còn ở kia giả vờ đối nàng hung dữ.
Sư tôn tốt xấu cũng đã là Phân Thần đỉnh phong, còn bị phản phệ thành như vậy, đủ để thấy thần thức bị tổn thương nghiêm trọng đến mức nào.
"Đinh, Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +15."
Lạc Thanh Từ bỗng nhiên ngước mắt nhìn Nguyễn Ly, bờ môi run lên, sau đó rũ mắt xuống, khoác khoác tay, "Tô Ngọc, nhanh đưa sư muội ngươi trở về nghỉ ngơi."
Tô Ngọc rất lo lắng cho Lạc Thanh Từ, nhưng cũng không thể bỏ mặc Nguyễn Ly, chỉ có thể trước đỡ Nguyễn Ly trở về.
Các nàng vừa mới ra khỏi cửa, đã nghe được sư tôn trong phòng ho một tiếng, Nguyễn Ly nhịn không được quay đầu nhìn Lạc Thanh Từ.
Theo bóng dáng hai người rời đi xa, Lạc Thanh Từ mới buông tay ra, lòng bàn tay đã đầm đìa vết máu.
Nàng toàn thân tâm đều mệt rã rời, lẩm bẩm nói: "Ngươi xem, cho dù ta là thân phận sư tôn, A Ly vẫn có thể cảm nhận được lòng tốt của ta, ta đã cảm thấy đủ."
Hệ thống không nói chuyện, nàng biết Lạc Thanh Từ rất mệt, nàng cũng vậy.
Hiện giờ cục diện này để nàng đột nhiên ý thức được, phần chấp niệm này không chỉ Lạc Thanh Từ có, mà chính nàng cũng có.
Đáng tiếc đời trước Lạc Thanh Từ chính là như vậy, hết thảy mọi chuyện đều như gió thổi qua bờ cát, ôm theo chấp niệm mà xuống hoàng tuyền, cũng chưa một lần được A Ly hiểu thấu.
Nửa đêm, Lạc Thanh Từ trằn trọc khó miên, người giấy nửa thanh thân thể ở trong tay nàng, nàng ngủ không được liền dành thời gian nghiên cứu cách khôi phục người giấy.
Hệ thống lúc này lương tâm đã mọc răng, rất tích cực đưa ra nhiều bí thuật giúp đỡ Lạc Thanh Từ, để Lạc Thanh Từ một lần nữa cảm nhận được, nếu nói đời trước Hồng Ảnh đã Độ Kiếp chi cảnh, thì Hệ thống khả năng cũng đã Đại Thừa đỉnh phong.
"Ngươi hôm nay mới chịu thương, nghỉ tạm trước đi." Hệ thống nhìn nàng như vậy, trong lòng cũng không thoải mái.
Lạc Thanh Từ than một tiếng, "Ta ngủ không được."
Một đêm này đèn trong Hàn Lộ Viện suốt đêm không tắt, mà Nguyễn Ly ở cách vách cũng thao thức từ đêm cho tới tận bình minh.
Lạc Thanh Từ rốt cuộc tái hiện được hình ảnh lưu trữ trong người giấy, nhưng đây cũng không phải chuyện tốt, người giấy cũng giống như Lưu ảnh trùng, ghi lại cảnh tượng Nguyễn Ly bị Tâm Ma khống chế.
Tuy nhiên, trong hình ảnh cũng xuất hiện dáng vẻ Lược Vân, hắn hai mắt sung huyết, trên người ma khí ngập tràn, trong mắt cuồn cuộn sát khí cùng tham niệm.
Chỉ cắt lấy đoạn hình ảnh này thôi thì cũng không tệ lắm.
Lạc Thanh Từ lập tức dùng Mộng Châu lưu lại, dùng làm chứng cứ.
Tuy không hoàn chỉnh, nhưng nó tốt xấu chứng minh Nguyễn Ly không nói dối.
Liên tiếp mấy ngày, Nguyễn Ly đều làm điểm tâm đưa đến, cũng chưa từng thiếu đi Hoa Mai Cao mà Lạc Thanh Từ thích.
Mỗi sáng sớm cũng sẽ dùng linh sương pha trà mang qua Hàn Lộ Viện cấp Lạc Thanh Từ.
Lúc Nguyễn Ly chuẩn bị rời đi, Lạc Thanh Từ nhịn không được hỏi: "Đồ nhi, thân thể ngươi thế nào rồi?"
Nguyễn Ly xoay đầu nhìn nàng, "Hồi sư tôn, đồ nhi đã khỏe." Nàng ngưng một chút, lại cẩn thận hỏi: "Sư tôn thì sao?"
Lạc Thanh Từ có chút kinh ngạc, "Vi sư không việc gì."
Nguyễn Ly cúi đầu, theo sau nhẹ giọng nói: "Ta đều biết, hôm đó sư tôn cũng bị thương."
Lạc Thanh Từ nhìn nàng, trong lòng nhất thời như có suối nước chảy xuôi qua, róc rách lại nhu thuận, "Ta cũng không lo ngại, nhưng thật ra ngươi, dưỡng hảo thân thể, bằng không khó an."
Nguyễn Ly có chút lăng, sau đó nàng chợt hiểu ý sư tôn: "Vâng, đồ nhi hiểu rõ."
Năm ngày sau, Vân Hoa Tán Nhân tông chủ Nam Hoa Phái, Nam Cung Quyết thiếu môn chủ Xung Hư Môn, Mạnh Tứ trưởng lão Lục Kỳ Các đều đến Thiên Diễn Tông.
Trong đó Nam Hoa Phái dẫn theo rất nhiều đại cao thủ, phảng phất nếu Thiên Diễn Tông xử lý không ổn thỏa, Nam Hoa Phái liền sẵn sàng đương trường xé rách mặt.
Thu được tin tức, Tô Ngọc thần sắc rõ ràng khẩn trương lên, Nguyễn Ly cũng nhấp khẩn môi, chuẩn bị đi theo Hoa Nhứ Vãn đến đại điện.
Mới vừa cất bước, Lạc Thanh Từ không nhanh không chậm đứng lên, mở miệng nói: "Đồ nhi, chậm đã."
Nguyễn Ly khó hiểu mà nhìn nàng, Lạc Thanh Từ lập tức đi đến bên cạnh Nguyễn Ly, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía đại điện, "Lão già kia tới, để vi sư đi tiếp, khi nào tông chủ truyền, ngươi đến cũng không muộn."
- -------------------------------
P.S Phần tiếp theo của quyển sách này rất ngược, bởi vì tình tiết diễn ra giống hệt như đời trước, độ khó độ thảm còn được tăng cường lên rất nhiều, khuyên những trái tim yếu đuối quay đầu là bờ.
Ngược sư tôn và Rồng Con ở cấp SSSS luôn đấy..