- Trang chủ
- Hàng Long Quyết
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
Truyện: Hàng Long Quyết
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: 7: Tiểu Điện Hạ Của Long Tộc
- Chương 8: 8: Thật Là Cảnh Giới Phân Thần Sao
- Chương 9: 9: Trước Nuôi Lớn Sau Ăn Thịt
- Chương 10: 10: Trước Ngày Ly Biệt
- Chương 11: 11: Nàng Muốn Bỏ Lại Ta Sao
- Chương 12: 12: Lại Gặp Cường Địch
- Chương 13: 13: Mười Sáu Năm Sau
- Chương 14: 14: Lạc Sư Tôn Danh Tiếng Bay Xa
- Chương 15: 15: Nàng Ấy Là Người Đầu Tiên
- Chương 16: 16: Không Thể Ngồi Yên
- Chương 17: 17: Nàng Là Đồ Đệ Của Ta
- Chương 18: 18: Ngã Vào Vòng Tay Sư Tôn
- Chương 19: 19: Ra Mắt Sư Tôn
- Chương 20: 20: Điện Hạ Long Tộc Nhưng Lại Sợ Tối Sợ Quỷ
- Chương 21: 21: Vị Sư Tôn Này Quá Mức Cổ Quái
- Chương 22: 22: Thay Đồ Nhi Lấy Lại Công Đạo
- Chương 23: 23: Không Thể Khoan Dung
- Chương 24: 24: Ai Mới Là Trì Thanh
- Chương 25: 25: Độ Hảo Cảm -9999
- Chương 26: 26: Vụng Trộm Lấy Hương Ngọc
- Chương 27: 27: Độ Hảo Cảm -99
- Chương 28: 28: Lạc Sư Tôn Khóc Không Ra Nước Mắt
- Chương 29: 29: Lạc Thanh Từ Hắc Hóa
- Chương 30: 30: Trì Thanh Ta Lạnh Quá
- Chương 31: 31: Lấy Thân Báo Đáp
- Chương 32: 32: Sư Tôn Cố Tình Câu Dẫn Ta Sao
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
- Chương 34: 34: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 1
- Chương 35: 35: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 2
- Chương 36: 36: Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 37: 37: Không Còn Thể Thống
- Chương 38: 38: Trong Lòng Không Nam Nhân Rút Kiếm Tự Nhiên Thần
- Chương 39: 39: Trở Lại Nơi Ly Biệt Ngày Xưa
- Chương 40: 40: Gặp Lại Trì Thanh 1
- Chương 41: 41: Gặp Lại Trì Thanh 2
- Chương 42: 42: Vừa Gặp Đã Thương 1
- Chương 43: 43: Vừa Gặp Đã Thương 2
- Chương 44: 44: Mắt Quỷ
- Chương 45: 45: Thổ Lộ Tiếng Lòng 1
- Chương 46: 46: Thổ Lộ Tiếng Lòng 2
- Chương 47: 47: Ta Muốn Nhìn Thấy Gương Mặt Nàng
- Chương 48: 48: Nàng Đành Lòng Giết Ta Sao
- Chương 49: 49: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 1
- Chương 50: 50: Tại Sao Lại Là Hắc Long
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: 53: Không Còn Cách Trở
- Chương 54: 54: Hồng Ảnh 1
- Chương 55: 55: Hồng Ảnh 2
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: 60: Nàng Có Nhớ Ta Không
- Chương 61: 61: Mẫu Thân Của Nguyễn Ly
- Chương 62: 62: Mười Năm Quỷ Vực 1
- Chương 63: 63: Mười Năm Quỷ Vực 2
- Chương 64: 64: Trì Thanh Nàng Đến!
- Chương 65: 65: Tên Ta Không Phải Trì Thanh Ta Là Lạc Thanh Từ
- Chương 66: 66: Nghịch Lân Của Rồng
- Chương 67: 67: Long Tộc Truyền Thừa 1
- Chương 68: 68: Long Tộc Truyền Thừa 2
- Chương 69: 69: Sư Tôn Độ Hảo Cảm 101010
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: 72: Mộng Trận
- Chương 73: 73: A Ly Nàng Sống Lại
- Chương 74: 74: Giữa Yêu Và Hận 1
- Chương 75: 75: Giữa Yêu Và Hận 2
- Chương 76: 76: Yêu Một Người Không Có Gì Sai
- Chương 77: 77: Tâm Tư Hỗn Loạn
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: 79: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 1
- Chương 80: 80: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 2
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
- Chương 82: 82: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 2
- Chương 83: 83: Hai Trăm Roi Tẩy Tội Để Ta Chịu Thay Đồ Đệ
- Chương 84: 84: Độ Tự Do Nhân Vật Tăng Lên 70
- Chương 85: 85: Ta Đến Hầu Hạ Sư Tôn Thay Quần Áo
- Chương 86: 86: Đối Với Nàng Ta Rất Có Lòng Tham
- Chương 87: 87: A Ly Giá Trị Hắc Hóa Bằng 0
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: 90: Hàng Long Thần Mộc
- Chương 91: 91: Cội Rễ Tình Yêu
- Chương 92: 92: Sư Tôn Nàng Gọi Ta Là Gì
- Chương 93: 93: Nàng Hận Sư Tôn Nhưng Nàng Cũng Yêu Sư Tôn
- Chương 94: 94: A Ly Nàng Để Ta Xuống Đi
- Chương 95: 95: Làm Càn! Quỳ Xuống!
- Chương 96: 96: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 99 99 99
- Chương 97: 97: Mời Sư Tôn Phạt Ta Thật Nặng
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: 100: Sư Tôn Nàng Chớ Có Làm Ta Sợ
- Hàng Long Quyết
- Chương 103: 103: Nữ Chủ Ngươi Chỉ Là Nhiệm Vụ Của Ta Thôi
- Chương 104: 104: A Ly Chúc Mừng Sư Tôn Trở Lại Tiểu Thừa Kỳ
- Chương 105: 105: Trì Thanh Tạm Biệt
- Chương 106: 106: Đồ Long Chiến Thần Tái Xuất
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: 108: A Ly Nàng Chiếm Tiện Nghi Ta
- Chương 109: 109: Nàng Đã Đủ Tư Cách Làm Điện Hạ Long Tộc
- Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- Chương 123: 123: Sư Tỷ Giao Trì Thanh Cho Ta Đi!
- Chương 124: 124: Sư Tôn Là Nguyễn Ly Trách Lầm Người
- Chương 125: 125: Sư Tôn Của Ta Đã Không Còn Ta Cũng Nên Rời Đi
- Chương 126: 126: Đúng Vậy Là Đồ Nhi Khi Sư Diệt Tổ
- Chương 127: 127: Ta Thích Nàng Đâu Chỉ Là Một Chút
- Chương 128: 128: Sư Tôn Nàng Buông Tha Cho Ta Đi
- Chương 129: 129: Sư Tôn Sư Muội Ta Rất Nhớ Hai Người
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: 131: Không Phải Hôn Như Vậy Ta Dạy Nàng
- Chương 132: 132: Sư Tôn Nàng Làm Sao Thuần Thục Như Vậy
- Chương 133: 133: Hữu Tình Quyết Chính Là Song Kiếm Hợp Bích
- Chương 134: 134: Ta Muốn Cái Gì Sư Tôn Đều Sẽ Cho Ta
- Chương 135: 135: Sư Tôn Ta Muốn Nàng
- Chương 136: 136: Sư Tôn Có Thể Dạy Ta Sao
- Chương 137: 137: Độ Hảo Cảm 99 99 99 999
- Chương 138: 138: Ta Muốn Nàng Đến Phát Điên
- Chương 139: 139: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 1
- Chương 140: 140: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 2
- Chương 141: 141: Điện Hạ Là Ngũ Trảo Kim Long
- Chương 142: 142: Vẫn Còn Hy Vọng Sống
- Chương 143: 143: Muốn Sư Tỷ Gọi Nàng Sư Nương
- Chương 144: 144: Sư Muội Thật Sự Quá Đáng Yêu
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
- Chương 146: 146: Đều Gỡ Xuống Mặt Nạ Vậy Ly Nhi Khi Nào Cưới Ta
- Chương 147: 147: Lạc Thanh Từ Thực Sự Có Tư Cách Cuồng Vọng
- Chương 148: 148: Ta Không Phải Nhan Khống Ta Là Sư Tôn Khống
- Chương 149: 149: Sư Tôn Muốn Phạt Ta Trên Cây Sao
- Chương 150: 150: Kim Long Xuất Hiện Long Vương Giáng Lâm
- Chương 151: 151: Thành Phù Phong Gặp Nạn
- Chương 152: 152: Là Tiên Tôn Tiên Tôn Của Chúng Ta!
- Chương 153: 153: Nếu Nàng Có Chuyện Ta Tuyệt Đối Không Sống Một Mình
- Chương 154: 154: Không Thể Chạm Vào Nàng Nàng Rất Nguy Hiểm
- Chương 155: 155: Nàng Vẫn Là Điện Hạ Của Các Ngươi
- Chương 156: 156: Thanh Từ Nàng Là Sư Tôn Cũng Là Thê Tử Của Ta
- Chương 157: 157: Vi Sư Lại Tới Dạy Một Lần
- Chương 158: 158: Sư Tôn Nàng Muốn Trứng Rồng Sao
- Chương 159: 159: Nguyễn Ly Muốn Độ Kiếp!
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
- Chương 161: 161: Nàng Nể Tình Sư Tôn Mới Thả Cho Tiên Môn Con Đường Sống
- Chương 162: 162: Tuân Mệnh Điện Hạ
- Chương 163: 163: Ly Nhi Vi Sư Ở Đây
- Chương 164: 164: Sư Tôn Thẹn Thùng Sao
- Chương 165: 165: Nàng Thật Sự Là Tiểu Giấm Long
- Chương 166: 166: Nàng Là Tử Kiếp Của Ngươi
- Chương 167: 167: Trở Về Long Tộc 1
- Chương 168: 168: Trở Về Long Tộc 2
- Chương 169: 169: A Ly Ta Nguyện Trung Với Nàng
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: 172: Thánh Địa Long Linh
- Chương 173: 173: Sư Đồ Cùng Nhau Đột Phá
- Chương 174: 174: Long Tính Vốn Mạnh
- Chương 175: 175: Sinh Tử Khó Định 1
- Chương 176: 176: Sinh Tử Khó Định 2
- Chương 177: 177: Lạc Thanh Từ Ta Muốn Nàng Đền Mạng!
- Chương 178: 178: Vi Sư Nhất Định Trở Về
- Chương 179: 179: Thiên Nhân Vĩnh Cách
- Chương 180: 180: Sư Tôn Nàng Trì Thanh Của Nàng Đã Không Còn
- Chương 181: 181: Sư Tôn Trở Về 1
- Chương 182: 182: Sư Tôn Trở Về 2
- Chương 183: 183: Sư Tôn Trở Về 3
- Chương 184: 184: Nàng Lại Muốn Khi Sư Diệt Tổ Sao
- Chương 185: 185: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 1
- Chương 186: 186: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 2
- Chương 187: 187: Độ Hảo Cảm 9999
- Chương 188: 188: Nàng Không Phải Thế Thân
- Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- Chương 199: [Phiên ngoại Vân Huyên – Mạnh Thuyền]
- Chương 200: [Toàn văn hoàn]
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Ba người hồi lâu không gặp, Tô Ngọc đầy ngập lời muốn nói, chỉ là Lạc Thanh Từ mặc dù ôn hòa hơn dĩ vãng rất nhiều, nhưng trong mắt Tô Ngọc, Lạc Thanh Từ vẫn là một vị sư tôn đầy uy nghiêm.
Sau khi bình tĩnh lại, Tô Ngọc có chút thẹn thùng, vẫn còn rất khó để nói ra những lời tưởng niệm trước mặt sư tôn.
Lạc Thanh Từ trong lòng biết rõ ràng, nàng kỳ thật cũng có chút khó xử.
Khi ở bên Nguyễn Ly, nàng hiếm khi bày ra cái giá sư tôn của mình, nhưng đối mặt Tô Ngọc, nàng tức khắc cảm thấy có gánh nặng của một vị sư tôn, cho nên nàng nhìn Nguyễn Ly đều có chút không được tự nhiên.
Vì thế Lạc Thanh Từ nhẹ ho một tiếng, trầm giọng nói: "Sư tỷ muội các ngươi hồi lâu không thấy, liền ôn chuyện một chút đi, vi sư còn có việc tìm Trình Tố."
Dứt lời nàng nhìn Nguyễn Ly, liền đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nguyễn Ly đại khái đã biết tâm tư Lạc Thanh Từ, cũng biết Tô Ngọc ở trước mặt sư tôn sẽ câu nệ, nàng cũng không nói gì thêm, nhìn Lạc Thanh Từ rời đi.
Lạc Thanh Từ đứng trước cửa quay đầu nhìn trong phòng, có chút bật cười, chỉ là hít vào một hơi, nghĩ đến quan hệ giữa mình cùng Nguyễn Ly, trong lòng không khỏi sầu lo.
Ở tiên môn, hai nữ tử kết làm đạo lữ là chuyện xưa nay chưa từng có, giữa sư đồ càng là trái nhân luân.
Nàng không muốn công khai rộng rãi chuyện tình cảm giữa các nàng, càng không thèm để ý ánh mắt thế nhân, đây vốn là chuyện riêng của hai người.
Nhưng người bên cạnh không ít thì nhiều sẽ nhận ra được manh mối, đặc biệt là Tô Ngọc, nếu biết được sư tôn cùng sư muội chính mình ở bên nhau, không biết sẽ phản ứng thế nào.
Đương nhiên vấn đề này Lạc Thanh Từ phải tạm thời gác lại, tuy rằng nàng để ý, nhưng trước mắt còn có việc phải xử lý.
"Hệ thống, Thiên Cơ Tử còn sống sao?" Nghĩ đến chuyện Thiên Diễn Tông, nàng không khỏi hỏi.
"Còn sống, nhưng cũng sống không được bao lâu." Người tu tiên đan điền bị hủy, toàn bộ linh lực sẽ trở về thiên địa, những gì liên quan cũng tan thành mây khói.
Nếu không phải Cố Chi Triều nghĩ tình thầy trò lấy đan dược giữ lại chút hơi tàn, hắn chỉ sợ đã sớm quy về bụi đất.
Lão già kia vẫn còn sống, việc này đối Lạc Thanh Từ mà nói, ngược lại có chỗ để dùng.
"Đúng rồi, tìm được tung tích bọn họ không?" Lạc Thanh Từ lại hỏi.
"Hiện giờ bọn họ trốn trong nơi Thiên Khiển ở Sài Tang, nơi đó linh lực quỷ dị, Long tộc rất khó phát hiện bọn họ, nhưng muốn ra ngoài cũng phí rất nhiều công sức."
"Bọn họ đều ở đó?"
"Chỉ có Tần Nam Dương cùng Cố Chi Triều, còn Giang Nguyệt Bạch ở một thôn trang nhỏ ngoài thành Phù Phong."
Lúc Long tộc tấn công Thiên Diễn Tông, ba người bọn họ dẫn đầu ngăn trở, cấp thời gian cho những đệ tử khác chạy trốn, cũng vì vậy bị trọng thương, lúc này chưa khôi phục, căn bản vô lực ra ngoài, càng không thể đến thành Phù Phong hội họp.
Lạc Thanh Từ khẽ gật đầu, xem ra nàng vẫn coi nhẹ tình thế căng thẳng trước mắt.
Tiên môn ở Sài Tang cùng Phù Phong càng ngày càng bị động, tiếp tục như vậy, trong bốn vùng đất Tiên môn, sẽ có hai vùng bị thất thủ.
Lạc Thanh Từ một bên suy tư một bên đi ra ngoại viện, vừa lúc gặp Trình Tố.
Nhìn đến Lạc Thanh Từ, ánh mắt Trình Tố trên dưới đánh giá một phen, sau đó nâng nâng cằm, "Tô Ngọc tâm tâm niệm niệm sư tôn nàng đã lâu, hiện nay rốt cuộc thấy, không ôm khóc cả ngày sao? Như thế nào sẽ thả cho tỷ ra ngoài?"
Lạc Thanh Từ nghe được có chút khó hiểu, nàng hồ nghi mà nhìn nhìn Trình Tố: "Ngữ khí này của ngươi thật sự biệt nữu, giống như đang châm chọc Tô Ngọc?"
Trình Tố thần sắc ngưng lại, nhanh chóng phản bác: "Ta thế nào châm chọc nàng ấy, ta chỉ là ăn ngay nói thật." Nói xong nàng lại có chút bất mãn mà nhìn Lạc Thanh Từ, "Tỷ không phải đáp ứng gọi nàng ấy A Ngọc rồi, sao giờ lại gọi cả họ lẫn tên?"
Lời này rơi xuống, Lạc Thanh Từ tức khắc phát giác không đúng, "Sao ngươi biết ta đáp ứng...." Ngay sau đó nàng vẻ mặt bừng tỉnh, cuối cùng hiểu ra vấn đề, "À, vừa rồi ngươi đứng bên ngoài? Ha ha, ta rốt cuộc biết nơi nào biệt nữu, đó không phải châm chọc, rõ ràng là ngươi đang ghen."
Trình Tố bị người nhìn thấu tâm tư, biểu tình đều mất tự nhiên, ánh mắt trốn tránh, "Ta ghen cái gì? Ghen tỷ không lương tâm, chúng ta quen biết nhau mấy chục năm, tỷ còn gọi ta xa cách như vậy?"
Lạc Thanh Từ không có nói tiếp, chỉ là dò xét nhìn Trình Tố, trong lòng có chút kinh ngạc.
Trình Tố ghen cũng không phải vì nàng, chẳng lẽ là vì Tô Ngọc?
Tô Ngọc cùng Trình Tố nhận thức cũng không lâu, chỉ mới ở chung một đoạn thời gian, quan hệ liền tiến triển thần tốc như vậy, thậm chí là khiến cho Trình Tố ghen?
Lạc Thanh Từ cuộc đời lần đầu tiên lĩnh hội đến cái gọi là cảm ứng đồng loại, thì ra Trình Tố cùng Tô Ngọc cũng giống các nàng, đều là bách hợp?
Hệ thống có chút vô ngữ cứng họng, nhịn không được chen vào: "Ngươi từ đâu ra bách hợp, chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi phía trước không thể nào thông suốt.
Ta xem ngươi đây, chính là bản thân không thẳng nhìn đâu cũng thấy cong vòng."
Bị hệ thống một phen phun tào, Lạc Thanh Từ trong lòng đều có chút xấu hổ, nhịn không được nói: "Ngươi bây giờ càng giống ta khi ở hiện đại, Tôn Thần kia cũng thật trí năng, liền loại kiến thức mới lạ này đều phổ cập cho ngươi."
Hệ thống thở dài, "Nếu không phải vì muốn trợ giúp tốt cho ngươi, ta hà cớ gì phải học.
Ngươi cũng đừng quá tự phụ, ta đây chỉ vì A Ly, ngươi là ai chứ.
Người hiện đại các ngươi, thật sự đều không ra thể thống."
Lạc Thanh Từ rất muốn cười, nhưng Trình Tố ở đây, nàng đành phải chịu đựng.
Dù sao trong nguyên tác, chuyện Tô Ngọc ở bên Trình Tố, không có một đoạn nào nhắc tới.
Tuy các nàng không phải người một nhà, không tiến cùng một cửa, nhưng ba sư đồ cũng không cần thiết chỉnh chỉnh tề tề đều cong.
"Được rồi, không đùa nữa.
Ta muốn biết tình huống bên ngoài hiện giờ như thế nào? Long tộc tàn sát bừa bãi, những tán tu đến nằm vùng tại môn phái lớn vẫn ổn chứ? Đều còn liên lạc sao?"
Nhắc đến chính sự, Trình Tố cũng trầm tĩnh lại, thần sắc nghiêm túc đáp: "Sài Tang đã hoàn toàn luân hãm, Thiên Diễn Tông bị hủy hoại không còn gì, Huyền Ẩn Môn cũng rách nát bất kham, những tông phái khác càng không cần nói, đệ tử đều tán lạc.
Tại Phù Phong chỉ còn Nam Hoa Phái cùng Phạn Âm Các thủ thành, Long tộc từng bước ăn miếng trả miếng, họ tạm thời không xâm phạm nơi ở của phàm nhân, nhưng đệ tử Tiên môn, gi3t chết bất luận tội.
Cho nên thuộc hạ của ta trước kia bái nhập Huyền Ẩn Môn cùng Thiên Diễn Tông, không còn lại mấy người."
"Vân Trung bên kia thế nào, chẳng lẽ Xung Hư Môn còn không chịu lấy ra Hàng Long Thần mộc?" Lạc Thanh Từ nhíu mày, bình tĩnh mà xem xét, nếu thế cục hiện tại nghiêng về một phía, như vậy không thể nào hiệp thương đình chiến.
Chỉ có thế lực ngang nhau, hai bên đều không thể gánh vác hậu quả xung đột, mới có khả năng giải hòa.
"Tiên Minh vốn là Thiên Diễn Tông dẫn đầu, hiện tại Thiên Diễn Tông sụp đổ, tông chủ cùng vài vị trưởng lão đều mất tích không rõ, không người chủ trì đại cục.
Xung Hư Môn, Lục Kỳ Các sợ hãi rụt rè, Nam Hoa Phái cùng Phạn Âm Các ốc không mang nổi chính mình, các môn phái nhỏ lẻ càng không có quyền lên tiếng.
Tiên Minh đã loạn thành một đoàn, vài lần muốn triệu khai đại hội, lại cuối cùng không giải quyết được gì." Nhắc tới việc này, Trình Tố chau mày, giữa những hàng chữ đều lộ ra chán ghét.
"Tuy ta cũng là Nhân tộc, nhưng ta chỉ muốn nói, cục diện hiện giờ chính là Tiên môn gieo gió gặt bão.
Tiên môn lưu lại một đám người, đều là bảo thủ cùng ích kỷ.
Năm đó Nhân Long chi chiến, quá nhiều đại năng ngã xuống, không còn bao nhiêu người trung kiên, mà thế hệ sau lại chưa kịp trưởng thành." Trình Tố dừng một chút, lại nghĩ đến Lạc Thanh Từ, còn có Tô Ngọc.
Thiên Diễn Tông thế hệ này, người thanh tỉnh nhất cũng chỉ có Lạc Thanh Từ, mà lứa đệ tử trẻ tuổi cũng chỉ có Tô Ngọc, Tô Ngọc xem như thừa kế mạnh mẽ khí khái của sư tôn, nhưng trận chiến này quá khốc liệt, thế hệ Tô Ngọc gánh không nổi.
Lạc Thanh Từ một người thế đơn lực mỏng, vô lực xoay chuyển trời đất.
Trình Tố nói đều là sự thật, có đôi khi Lạc Thanh Từ đều muốn buông bỏ, để mặc cho Tiên môn sụp đổ.
Bởi vì không phá thì không xây được, có một số thứ chỉ được tái sinh từ trong hủy diệt.
Nhưng một khi thiên hạ đại loạn, tất cả người trong đó đều phải nhận lấy bi kịch, những người nàng để ý sớm hay muộn đều sẽ gặp nạn, nàng không thể bỏ mặc như vậy được.
Tiên môn cần thiết quật khởi, nếu không Long tộc sẽ không thỏa hiệp.
Một khi Mặc Diễm hoàn toàn nắm quyền sai phái Long tộc, trên đời này Nguyễn Ly liền không còn chốn dừng chân, các nàng cũng vô pháp trôi qua yên bình.
"Ta hiểu được, ngươi nhanh chóng truyền tin cho người của mình, làm bọn họ lợi dụng chức vụ trong Tiên môn, thức tỉnh những người xung quanh, không mong có thể nhanh chóng xóa bỏ thành kiến, chỉ cần làm những người kia nhìn thấy nguy cơ trước mắt, cùng nhau tìm kiếm lối thoát là được."
Lạc Thanh Từ ánh mắt hơi ám, ngón trỏ điểm điểm cái bàn, "Lúc trước ta đã ở Thiên Diễn Tông đốt lên ngọn lửa đầu tiên, hiện tại là thời điểm nổi gió to, đem lửa cháy lan bốn phía."
"Tỷ có tính toán gì không?" Trình Tố vẫn luôn bội phục Lạc Thanh Từ, đặc biệt là sau khi biết được thân phận người kia, nàng càng là kính ngưỡng Lạc Thanh Từ như thần minh.
Thân ở trong vũng bùn chẳng những không tiếp tay làm bậy, ngược lại như thế thanh tỉnh cùng lý trí, mỗi một bước đi của nàng đều là chuẩn bị cho mai sau, chuẩn xác vô cùng, nơi chốn đều có chỗ hữu dụng.
Loại này đoán chuyện như thần, biết trước tương lai, thật sự đã vượt xa nhận thức của người bình thường.
Phải biết rằng trước khi các nàng gặp nhau, người Tiên môn đều đắm chìm trong tội nghiệt săn giết Long tộc, Lạc Thanh Từ đã xuống tay trù tính cho ngày hôm nay.
"Không phải thiếu người chủ trì đại cục sao? Hiện tại liền có, lấy danh nghĩa Thiên Diễn Tông, phát đi Tiên Minh Lệnh, triệu khai Tiên Minh đại hội."
Trình Tố sửng sốt, "Nhưng là, Thiên Diễn Tông hiện giờ...!Tông môn bị hủy, chỉ còn lại tỷ cùng mấy người Tô Ngọc, bọn họ sẽ nghe theo sao?"
"Hiện giờ Thiên Diễn Tông trưởng lão chỉ còn ta, ta chưởng quản tông môn, có gì không thể.
Nếu nói Thiên Diễn Tông không xứng thống lĩnh Tiên Minh, cũng cần sáu đại môn phái thương nghị ra quyết định.
Thiên Diễn Tông xưa nay chính là lãnh đạo Tiên Minh, bọn họ dám không nghe theo sao?" Lạc Thanh Từ không tính toán chờ đợi, Long tộc nàng không thể can thiệp, vậy nhất định phải thu phục Tiên môn.
Trình Tố nhìn người trước mắt quanh thân tỏa ra khí tràng lạnh lẽo, nở nụ cười, "Tỷ nói đúng, ta suýt nữa đã quên chuyện này."
Lạc Thanh Từ chậm rãi thu hồi tay, không nhanh không chậm nói: "Hiện giờ không phải ở Thiên Diễn Tông, Tiên môn cũng không có Thiên Cơ Tử thứ hai.
Cho dù có, ta cũng có thể lần nữa hủy đi kẻ đó." Nếu không thể nói đạo lý, vậy đánh chết lại bàn tiếp.
Trong phòng Nguyễn Ly cùng Tô Ngọc hàn huyên gần một canh giờ, thỉnh thoảng cũng nhắc tới tình huống Thiên Diễn Tông cùng Tiên môn gần nhất.
Sắp đến cuối cùng, Tô Ngọc khẩn trương mà thấp thỏm nói: "A Ly, muội nói thật cho ta biết, muội thật sự có thể buông bỏ những huyết hải thâm thù kia, cùng Nhân tộc giải hòa sao? Còn có sư tôn, muội có thể làm được không hề khúc mắc sao?"
Nguyễn Ly nhìn Tô Ngọc, hoãn thanh nói: "Sư tôn là người mà ta quan tâm nhất trên đời, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Nhân tộc, ta có thể khoan thứ, nhưng đám người gàn bướng hồ đồ, trong tay đã từng dính đầy máu tươi Long tộc, ta sẽ không bỏ qua."
Tô Ngọc nhẹ nhàng thở ra, "Ta đã biết."
"A Ly, ngươi nhớ kỹ, vô luận ngươi quyết định thế nào, đều sẽ không thay đổi chuyện ngươi là sư muội của ta."
Nguyễn Ly trong lòng nóng lên, "Ta cũng vậy, sư tỷ, vô luận kết cục thế nào, ta vĩnh viễn là Nguyễn Ly, ta vĩnh viễn là sư muội của tỷ."
Hai người nói xong chuyện riêng tư, liền đi tìm Lạc Thanh Từ.
Ánh mắt Trình Tố đảo qua Nguyễn Ly, theo sát dừng trên người Tô Ngọc, quả nhiên khóc đến thảm thiết, đôi mắt vẫn còn hồng.
"Trình......!Trình chưởng quầy." Nguyễn Ly nhất thời không biết xưng hô thế nào với Trình Tố.
Trình Tố vẫy vẫy tay, cười khanh khách nhìn Nguyễn Ly, "Kêu chưởng quầy quá khách khí, ta là bằng hữu của Trì Thanh, ngươi gọi ta một tiếng Trình tỷ là được rồi."
Lạc Thanh Từ liếc Trình Tố: "Ngươi và A Ly cùng thế hệ sao?"
Nói xong nàng lại nhìn về phía Nguyễn Ly cùng Tô Ngọc, "Các ngươi gọi nàng Trình a di."
Nguyễn Ly bất động thanh sắc nhìn, Tô Ngọc lại là ngây dại.
Bên kia Trình Tố tức khắc nhảy dựng, "Ai dám!"
Trình Tố liếc xéo Lạc Thanh Từ một cái, lại nhìn thẳng về phía Tô Ngọc, làm Tô Ngọc sợ tới mức vội lắc đầu, "Ta không dám."
- -------------------------
*Tác giả có lời muốn nói:
Sư tôn, ngài đừng buồn, một nhà của ngài từ đồ đệ đến bằng hữu, đều chỉnh chỉnh tề tề cong vòng.
Sư tôn: Trình Tố, ngươi muốn được A Ngọc gọi là gì?
Tô Ngọc: ta....!ta nên gọi thế nào đây? Trình tỷ tỷ?
Trình Tố (vui vẻ): A Ngọc ngoan~
Sư tôn: tốt lắm, Trình Tố, ngươi cũng gọi ta là sư tôn đi.
Trình Tố (trợn trắng mắt), bỗng nhiên so Lạc Thanh Từ bị rớt một thế hệ.
A Ly: khi nào ta mới có thể cho sư tỷ biết, tỷ ấy nên gọi ta là sư nương?
Tô Ngọc (choáng váng)..