- Trang chủ
- Hàng Long Quyết
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
Truyện: Hàng Long Quyết
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: 7: Tiểu Điện Hạ Của Long Tộc
- Chương 8: 8: Thật Là Cảnh Giới Phân Thần Sao
- Chương 9: 9: Trước Nuôi Lớn Sau Ăn Thịt
- Chương 10: 10: Trước Ngày Ly Biệt
- Chương 11: 11: Nàng Muốn Bỏ Lại Ta Sao
- Chương 12: 12: Lại Gặp Cường Địch
- Chương 13: 13: Mười Sáu Năm Sau
- Chương 14: 14: Lạc Sư Tôn Danh Tiếng Bay Xa
- Chương 15: 15: Nàng Ấy Là Người Đầu Tiên
- Chương 16: 16: Không Thể Ngồi Yên
- Chương 17: 17: Nàng Là Đồ Đệ Của Ta
- Chương 18: 18: Ngã Vào Vòng Tay Sư Tôn
- Chương 19: 19: Ra Mắt Sư Tôn
- Chương 20: 20: Điện Hạ Long Tộc Nhưng Lại Sợ Tối Sợ Quỷ
- Chương 21: 21: Vị Sư Tôn Này Quá Mức Cổ Quái
- Chương 22: 22: Thay Đồ Nhi Lấy Lại Công Đạo
- Chương 23: 23: Không Thể Khoan Dung
- Chương 24: 24: Ai Mới Là Trì Thanh
- Chương 25: 25: Độ Hảo Cảm -9999
- Chương 26: 26: Vụng Trộm Lấy Hương Ngọc
- Chương 27: 27: Độ Hảo Cảm -99
- Chương 28: 28: Lạc Sư Tôn Khóc Không Ra Nước Mắt
- Chương 29: 29: Lạc Thanh Từ Hắc Hóa
- Chương 30: 30: Trì Thanh Ta Lạnh Quá
- Chương 31: 31: Lấy Thân Báo Đáp
- Chương 32: 32: Sư Tôn Cố Tình Câu Dẫn Ta Sao
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
- Chương 34: 34: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 1
- Chương 35: 35: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 2
- Chương 36: 36: Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 37: 37: Không Còn Thể Thống
- Chương 38: 38: Trong Lòng Không Nam Nhân Rút Kiếm Tự Nhiên Thần
- Chương 39: 39: Trở Lại Nơi Ly Biệt Ngày Xưa
- Chương 40: 40: Gặp Lại Trì Thanh 1
- Chương 41: 41: Gặp Lại Trì Thanh 2
- Chương 42: 42: Vừa Gặp Đã Thương 1
- Chương 43: 43: Vừa Gặp Đã Thương 2
- Chương 44: 44: Mắt Quỷ
- Chương 45: 45: Thổ Lộ Tiếng Lòng 1
- Chương 46: 46: Thổ Lộ Tiếng Lòng 2
- Chương 47: 47: Ta Muốn Nhìn Thấy Gương Mặt Nàng
- Chương 48: 48: Nàng Đành Lòng Giết Ta Sao
- Chương 49: 49: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 1
- Chương 50: 50: Tại Sao Lại Là Hắc Long
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: 53: Không Còn Cách Trở
- Chương 54: 54: Hồng Ảnh 1
- Chương 55: 55: Hồng Ảnh 2
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: 60: Nàng Có Nhớ Ta Không
- Chương 61: 61: Mẫu Thân Của Nguyễn Ly
- Chương 62: 62: Mười Năm Quỷ Vực 1
- Chương 63: 63: Mười Năm Quỷ Vực 2
- Chương 64: 64: Trì Thanh Nàng Đến!
- Chương 65: 65: Tên Ta Không Phải Trì Thanh Ta Là Lạc Thanh Từ
- Chương 66: 66: Nghịch Lân Của Rồng
- Chương 67: 67: Long Tộc Truyền Thừa 1
- Chương 68: 68: Long Tộc Truyền Thừa 2
- Chương 69: 69: Sư Tôn Độ Hảo Cảm 101010
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: 72: Mộng Trận
- Chương 73: 73: A Ly Nàng Sống Lại
- Chương 74: 74: Giữa Yêu Và Hận 1
- Chương 75: 75: Giữa Yêu Và Hận 2
- Chương 76: 76: Yêu Một Người Không Có Gì Sai
- Chương 77: 77: Tâm Tư Hỗn Loạn
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: 79: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 1
- Chương 80: 80: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 2
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
- Chương 82: 82: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 2
- Chương 83: 83: Hai Trăm Roi Tẩy Tội Để Ta Chịu Thay Đồ Đệ
- Chương 84: 84: Độ Tự Do Nhân Vật Tăng Lên 70
- Chương 85: 85: Ta Đến Hầu Hạ Sư Tôn Thay Quần Áo
- Chương 86: 86: Đối Với Nàng Ta Rất Có Lòng Tham
- Chương 87: 87: A Ly Giá Trị Hắc Hóa Bằng 0
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: 90: Hàng Long Thần Mộc
- Chương 91: 91: Cội Rễ Tình Yêu
- Chương 92: 92: Sư Tôn Nàng Gọi Ta Là Gì
- Chương 93: 93: Nàng Hận Sư Tôn Nhưng Nàng Cũng Yêu Sư Tôn
- Chương 94: 94: A Ly Nàng Để Ta Xuống Đi
- Chương 95: 95: Làm Càn! Quỳ Xuống!
- Chương 96: 96: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 99 99 99
- Chương 97: 97: Mời Sư Tôn Phạt Ta Thật Nặng
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: 100: Sư Tôn Nàng Chớ Có Làm Ta Sợ
- Hàng Long Quyết
- Chương 103: 103: Nữ Chủ Ngươi Chỉ Là Nhiệm Vụ Của Ta Thôi
- Chương 104: 104: A Ly Chúc Mừng Sư Tôn Trở Lại Tiểu Thừa Kỳ
- Chương 105: 105: Trì Thanh Tạm Biệt
- Chương 106: 106: Đồ Long Chiến Thần Tái Xuất
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: 108: A Ly Nàng Chiếm Tiện Nghi Ta
- Chương 109: 109: Nàng Đã Đủ Tư Cách Làm Điện Hạ Long Tộc
- Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- Chương 123: 123: Sư Tỷ Giao Trì Thanh Cho Ta Đi!
- Chương 124: 124: Sư Tôn Là Nguyễn Ly Trách Lầm Người
- Chương 125: 125: Sư Tôn Của Ta Đã Không Còn Ta Cũng Nên Rời Đi
- Chương 126: 126: Đúng Vậy Là Đồ Nhi Khi Sư Diệt Tổ
- Chương 127: 127: Ta Thích Nàng Đâu Chỉ Là Một Chút
- Chương 128: 128: Sư Tôn Nàng Buông Tha Cho Ta Đi
- Chương 129: 129: Sư Tôn Sư Muội Ta Rất Nhớ Hai Người
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: 131: Không Phải Hôn Như Vậy Ta Dạy Nàng
- Chương 132: 132: Sư Tôn Nàng Làm Sao Thuần Thục Như Vậy
- Chương 133: 133: Hữu Tình Quyết Chính Là Song Kiếm Hợp Bích
- Chương 134: 134: Ta Muốn Cái Gì Sư Tôn Đều Sẽ Cho Ta
- Chương 135: 135: Sư Tôn Ta Muốn Nàng
- Chương 136: 136: Sư Tôn Có Thể Dạy Ta Sao
- Chương 137: 137: Độ Hảo Cảm 99 99 99 999
- Chương 138: 138: Ta Muốn Nàng Đến Phát Điên
- Chương 139: 139: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 1
- Chương 140: 140: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 2
- Chương 141: 141: Điện Hạ Là Ngũ Trảo Kim Long
- Chương 142: 142: Vẫn Còn Hy Vọng Sống
- Chương 143: 143: Muốn Sư Tỷ Gọi Nàng Sư Nương
- Chương 144: 144: Sư Muội Thật Sự Quá Đáng Yêu
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
- Chương 146: 146: Đều Gỡ Xuống Mặt Nạ Vậy Ly Nhi Khi Nào Cưới Ta
- Chương 147: 147: Lạc Thanh Từ Thực Sự Có Tư Cách Cuồng Vọng
- Chương 148: 148: Ta Không Phải Nhan Khống Ta Là Sư Tôn Khống
- Chương 149: 149: Sư Tôn Muốn Phạt Ta Trên Cây Sao
- Chương 150: 150: Kim Long Xuất Hiện Long Vương Giáng Lâm
- Chương 151: 151: Thành Phù Phong Gặp Nạn
- Chương 152: 152: Là Tiên Tôn Tiên Tôn Của Chúng Ta!
- Chương 153: 153: Nếu Nàng Có Chuyện Ta Tuyệt Đối Không Sống Một Mình
- Chương 154: 154: Không Thể Chạm Vào Nàng Nàng Rất Nguy Hiểm
- Chương 155: 155: Nàng Vẫn Là Điện Hạ Của Các Ngươi
- Chương 156: 156: Thanh Từ Nàng Là Sư Tôn Cũng Là Thê Tử Của Ta
- Chương 157: 157: Vi Sư Lại Tới Dạy Một Lần
- Chương 158: 158: Sư Tôn Nàng Muốn Trứng Rồng Sao
- Chương 159: 159: Nguyễn Ly Muốn Độ Kiếp!
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
- Chương 161: 161: Nàng Nể Tình Sư Tôn Mới Thả Cho Tiên Môn Con Đường Sống
- Chương 162: 162: Tuân Mệnh Điện Hạ
- Chương 163: 163: Ly Nhi Vi Sư Ở Đây
- Chương 164: 164: Sư Tôn Thẹn Thùng Sao
- Chương 165: 165: Nàng Thật Sự Là Tiểu Giấm Long
- Chương 166: 166: Nàng Là Tử Kiếp Của Ngươi
- Chương 167: 167: Trở Về Long Tộc 1
- Chương 168: 168: Trở Về Long Tộc 2
- Chương 169: 169: A Ly Ta Nguyện Trung Với Nàng
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: 172: Thánh Địa Long Linh
- Chương 173: 173: Sư Đồ Cùng Nhau Đột Phá
- Chương 174: 174: Long Tính Vốn Mạnh
- Chương 175: 175: Sinh Tử Khó Định 1
- Chương 176: 176: Sinh Tử Khó Định 2
- Chương 177: 177: Lạc Thanh Từ Ta Muốn Nàng Đền Mạng!
- Chương 178: 178: Vi Sư Nhất Định Trở Về
- Chương 179: 179: Thiên Nhân Vĩnh Cách
- Chương 180: 180: Sư Tôn Nàng Trì Thanh Của Nàng Đã Không Còn
- Chương 181: 181: Sư Tôn Trở Về 1
- Chương 182: 182: Sư Tôn Trở Về 2
- Chương 183: 183: Sư Tôn Trở Về 3
- Chương 184: 184: Nàng Lại Muốn Khi Sư Diệt Tổ Sao
- Chương 185: 185: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 1
- Chương 186: 186: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 2
- Chương 187: 187: Độ Hảo Cảm 9999
- Chương 188: 188: Nàng Không Phải Thế Thân
- Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- Chương 199: [Phiên ngoại Vân Huyên – Mạnh Thuyền]
- Chương 200: [Toàn văn hoàn]
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
ên kia Nguyễn Ly vừa rời khỏi Hàn Lộ Viện, lập tức lặng lẽ trở lại tây Phong.
Lúc Lạc Thanh Từ kéo thân thể mệt mỏi đuổi đến, liền nghe được một trận tiếng gọi ầm ĩ nôn nóng của Nguyễn Ly.
Một thân một mình tới Thiên Diễn Tông, Nguyễn Ly kỳ thật nơi chốn phòng bị.
Chẳng sợ Tô Ngọc đối tốt với nàng thế nào, kia cũng là nhân loại.
Huống hồ cho dù không tính đến Long tộc với Nhân tộc có thù hận, giữa người với người cũng rất khó buông bỏ tất cả đề phòng.
Nhưng Tinh Linh lại không giống, Lạc Thanh Từ rất rõ ràng thân phận A Linh của mình có bao nhiêu quan trọng với Nguyễn Ly.
A Linh là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn Nguyễn Ly, là nơi an toàn để nàng ấy ký thác tâm sự sau tầng tầng ngụy trang cùng thống khổ.
"Ngươi làm sao dính người như vậy, ta mới rời đi không bao lâu, ngươi liền như vậy kêu ta."
Tiếng nói hài hước quen thuộc vang lên, làm Nguyễn Ly một trái tim nôn nóng vô thố cuối cùng an ổn thả xuống.
"Ta mới không có.
Tỷ hù chết ta, như thế nào đến giờ mới đáp lại? Ta cho rằng tỷ bị sư tôn ta phát hiện, tỷ không sao chứ."
Xem ra, chỉ có ở trước mặt A Linh, Rồng Con mới thật sự là một đứa trẻ.
"Ngươi cũng biết sư tôn ngươi đáng sợ, ta đều cảm giác nàng sắp nhận ra ta, ta chỉ có thể chạy nhanh trốn trốn."
"Ta biết, chỉ là nàng đi rồi tỷ cũng không xuất hiện, ta sợ tỷ xảy ra chuyện, cho nên mới quay lại tìm tỷ."
"Ngươi tiến giai ta sợ quấy rầy ngươi, thấy ngươi không có việc gì ta cũng liền buông xuống.
Vốn dĩ ta chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lại bị ngươi quấy rầy rồi." Nói xong nàng còn đánh cái ngáp.
"Thực xin lỗi, là ta làm ồn đến tỷ.
Bất quá, ta mang cho tỷ thứ tốt." Nói đoạn, nàng liền từ trong ngực lấy ra một cái khăn tay, bên trong gói chính là hoa mai cao.
"Tỷ tỷ nói mình cũng chưa hưởng qua trăm vị nhân gian, chỉ có thể xem phong nguyệt.
Phía trước ta thấy tỷ có thể uống linh trà, vậy điểm tâm cũng có thể ăn chứ? Tỷ nếm thử xem?"
Nhìn hai khối bánh hoa mai tinh xảo vô cùng, so với bánh đem cho sư tôn nàng còn muốn kỳ công, Lạc Thanh Từ không biết nên vui hay nên buồn.
Mệt nàng còn tưởng Tiểu Đồ Đệ cố tình nướng bánh cho mình ăn, thì ra mình chỉ là ăn ké.
Lạc Thanh Từ lấy cớ không có tu ra linh thể, trước nay đều không lộ mặt, chỉ là làm Nguyễn Ly cảm giác được nàng linh lực dao động.
Vì thế Nguyễn Ly mở khăn tay ra đặt trên cỏ, đầy mặt chờ mong mà nhìn.
Lạc Thanh Từ thi triển pháp thuật, hoa mai cao liền thiếu đi một khối, sau đó xuất hiện trong tay nàng.
Nếm một ngụm, Lạc Thanh Từ không khỏi tán thưởng Tiểu Long Tử trời sinh trù nghệ tốt, bánh này so với nàng vừa ăn trong phòng còn tinh tế xốp mềm, vị ngọt nhu hòa, nhụy đỏ phía trên càng làm bánh thêm tươi đẹp hấp dẫn, vỏ bánh cũng được nướng vàng ươm tươi sáng hơn.
"Đây là đĩa bánh tốt nhất, ta để dành lại cho A Linh tỷ tỷ."
"Vậy còn bánh xấu thì sao? Ngươi đưa cho sư tôn ngươi ăn rồi?"
Lạc Thanh Từ dứt lời, Nguyễn Ly sửng sốt, cúi đầu xoa xoa ngón tay chính mình.
Giống như năm đó, mỗi lần làm chuyện xấu Tiểu Long Tử đều sẽ cọ cọ móng vuốt.
"Mới không có, ta chính mình ăn.
Đưa sư tôn cũng là khá tốt."
"Sư tôn ngươi thật là có hảo đồ đệ."
Ở chung lâu ngày, Nguyễn Ly cũng xem như lý giải A Linh, lời này chính là nói mát, nghe vậy nàng lại bật cười.
"Sư tôn ngươi tuy hà khắc, nhưng đối với ngươi cũng không tệ.
Lúc ở thác nước ta gấp đến không được, cũng may là sư tôn ngươi tới kịp, không phải vậy sợ rằng ngươi đã xảy ra chuyện."
Nguyễn Ly khẽ gật đầu, đạm đạm cười, "Ta đều biết được, sư tôn đang giúp ta, ta thực cảm kích người."
Cười qua đi, nàng lại nhẹ giọng hỏi: "A Linh, tỷ làm sao mới có thể tu ra linh thể?"
Lạc Thanh Từ ăn điểm tâm, nhìn Nguyễn Ly ngồi ở trên cỏ nói lời này, nàng có chút giật mình.
"Kỳ thật lần đầu tiên gặp mặt, ta liền muốn nói cho tỷ biết, tỷ đem đến cho ta cảm giác, giống như một vị cố nhân của ta."
"Khụ khụ......" Lạc Thanh Từ ho khan lên.
"Tỷ thế nào giống hệt sư tôn ta, ăn điểm tâm còn bị sặc?"
Nghe vậy Lạc Thanh Từ sặc càng lợi hại, chờ nàng hoãn xuống, nàng mới ra vẻ trấn định nói: "Bởi vì ta chuyên tâm nghe ngươi nói chuyện, nên mới bị nghẹn.
Tiểu muội muội, ngươi đang đùa giỡn tỷ tỷ sao? Lời của ngươi giống như mấy công tử ca trong thoại bản tử, nào là nàng giống cố nhân của ta, nàng cho ta cảm giác thân quen...!sau đó toàn là lừa gạt tình cảm người.
Hừ, ta giống cố nhân của ngươi sao, cố nhân nào?"
Nguyễn Ly nghe xong gối hai tay lại nằm xuống cỏ, mặt trời sắp lặn xuống núi, ráng chiều giống như lửa đỏ thiêu đốt những đám mây nơi chân trời.
"Nàng là một người rất đặc biệt, cũng kỳ quái và thú vị giống như tỷ." Đây là sau 17 năm, nàng lần đầu tiên có thể cùng người khác nói về Trì Thanh.
Hồi ức nhiều năm quá vãng, nàng thế nhưng phát hiện Trì Thanh chính là người duy nhất trong sinh mệnh mà nàng có thể nhắc đến.
Lạc Thanh Từ ẩn thân gần đó, chăm chú quan sát nét mặt Nguyễn Ly, từ ban đầu thoải mái thích ý đột nhiên trở nên cô đơn ảo não, tràn đầy tịch liêu hiu quạnh.
Nhìn nàng ấy như vậy, trong ngực nàng lại đau nhói lên.
"Ngươi rất thích nàng sao?" Lạc Thanh Từ trầm mặc một lát, mới hỏi.
Nguyễn Ly rũ mắt xuống, muộn thanh đáp: "Không thích, ta ghét nàng."
Trái tim Lạc Thanh Từ như bị người nắm, nhất thời ngũ vị tạp trần.
"Thật ư? Ghét nàng, ngươi còn đuổi theo ta, muốn ta làm bằng hữu của ngươi?" Đè nặng chua xót trong lòng, Lạc Thanh Từ hỏi tiếp.
Nguyễn Ly biểu tình sửng sốt, ngay sau đó có một loại xấu hổ khi bị người nhìn thấu tâm tư, bật dậy nói: "Tỷ chỉ là hơi giống, lại không phải cùng một người, ta sẽ không giận chó đánh mèo ghét tỷ.
Bánh này ta đặt ở đây, ta phải trở về rồi, nếu không sẽ bị người khác phát hiện."
Lạc Thanh Từ nhìn theo bóng dáng Nguyễn Ly bối rối chạy xa, lại thấp giọng ho khan.
Đúng vậy, nên ghét nàng, oán nàng đi.
Không chỉ Rồng Con ghét nàng, mà nàng cũng ghét chính bản thân mình.
"Chú ý, trợ giúp nữ chủ tiến vào Trúc Cơ, tiến độ trước mắt đạt 50%, thỉnh mau chóng hoàn thành."
Lạc Thanh Từ trầm ngâm một chút, tiếp tục hỏi: "Hiện giờ cốt truyện còn ở Thiên Diễn Tông, khi nào sẽ cắt bản đồ?"
"Còn có một năm rưỡi."
Một năm rưỡi, nói cách khác đó là thời điểm nữ chủ đạt tới Trúc Cơ, dẫn theo đồng môn xuống núi lịch luyện.
Nếu không nhanh lên giúp Rồng Con tăng tiến tu vi, sợ rằng đến lúc đó nàng ấy khó lòng mà vượt qua thí luyện.
Hôm nay chịu đủ loại hành hạ, Lạc Thanh Từ chuẩn bị hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
Trước khi đi vào giấc ngủ nàng còn đang suy nghĩ, chờ ngày mai Rồng Con khỏe rồi, liền để nàng ấy theo Tô Ngọc đi Thần Khóa, bằng không sẽ cản trở nàng ấy tu hành căn cơ.
Nhưng còn chưa tới giờ Thìn, Lạc Thanh Từ đã bị một trận tiếng ồn đánh thức.
Nguyên nhân là Tô Ngọc rốt cuộc thành công bước vào Trúc Cơ đỉnh phong, kích động kéo theo Nguyễn Ly chạy qua Hàn Lộ Viện, bùm bùm gõ cửa phòng Lạc Thanh Từ.
Lạc Thanh Từ đầu tiên là khen một phen, sau đó trực tiếp thả ra Trúc Tiên để nó chơi đùa với các nàng.
Kết quả là giờ Thần Khóa hôm nay, đệ tử khắp Tam Sơn Cửu Phong đều được chứng kiến hai vị sư tỷ mang theo vết roi trên tay đến lớp học, điềm nhiên ngồi xuống bàn đầu tiên, cùng bọn họ tiếp tục tu hành.
Trong lúc nhất thời lời đồn về việc Hoài Trúc Quân thích dùng roi giáo huấn đồ đệ một lần nữa truyền khắp Thiên Diễn Tông.
Mà một tin tức khác cũng nổ vang khiến một đám người đỏ mắt ghen tỵ.
Trong miệng bọn họ thiên tài biến phế tài Nguyễn Ly, thế nhưng thành công tiến vào Luyện Khí, hơn nữa trực tiếp vượt hai cấp vào Luyện Khí trung kỳ.
Tuy nói những đệ tử chân truyền nhập môn cùng lúc với nàng cũng không kém bao nhiêu, đa số đều sắp tiến Trúc Cơ, một số ít còn ở Luyện Khí đỉnh phong, nhưng đối với một người kinh mạch héo rút, dẫn khí nhập thể khó khăn, tiến cấp như vậy cũng thật đáng sợ.
Mà Tô Ngọc vẫn luôn giậm chân ở Trúc Cơ trung kỳ, cũng thành công bước vào đỉnh phong, kế tiếp có thể toàn lực chuẩn bị Kết Đan rồi.
"Nàng hiện tại đã thay đổi tâm tính, thế nhưng dạy dỗ đồ đệ thật nghiêm túc." Giang Nguyệt Bạch cùng Cố Chi Triều đến Thần Khóa tuần tra, nhìn Nguyễn Ly Tô Ngọc ngồi dẫn đầu một loạt đệ tử, nhịn không được nói.
Cố Cố Triều vẫn luôn nhìn Nguyễn Ly, "Đứa trẻ này thật là kinh mạch héo rút, tổn thương nghiêm trọng sao?"
Giang Nguyệt Bạch gật đầu, trong mắt nhịn không được thương xót, "Đúng vậy, số mệnh đứa trẻ này cũng thật khổ, Hoài Trúc chính mình tu Vô Tình Đạo, cũng không còn bao nhiêu cảm tình, cho nên lăn lộn đồ đệ không chút nương tay.
Mỗi lần Nguyễn Ly đến chỗ ta, cả người đều là thương tích, còn kém chút nằm liệt.
Ta không ngờ nàng cuối cùng có thể tu đến Luyện Khí trung kỳ, rốt cuộc kinh mạch như vậy, tu hành không thành là một chuyện, quá trình cũng thống khổ vạn phần."
"Không thể trị sao?" Cố Chi Triều trong lòng thương tiếc, thiên phú tốt như vậy, có đạo tâm vững vàng, sức dẻo dai cũng rất khá, cố tình ông trời không thương nàng.
Giang Nguyệt Bạch lắc đầu, "Cho dù đem Bát Phẩm Tố Linh Đan chữa cho nàng, cũng chỉ miễn cưỡng lên tới Trúc Cơ mà thôi.
Một khi Kết Đan, kinh mạch sẽ lập tức đứt đoạn, trời cũng không cứu được."
Nàng đau lòng Nguyễn Ly, mỗi lần đều sẽ đưa cho Nguyễn Ly một ít đan dược ngũ phẩm trị thương.
Lạc Thanh Từ đã mở lời rồi, chỉ cần có đủ nguyên liệu, luyện thành Bát Phẩm Tố Linh Đan nàng đưa cho Nguyễn Ly cũng không đáng tiếc.
Thế nhưng, tổn thương trên người Nguyễn Ly cổ quái vô cùng, tựa hồ trời sinh liền mắc phải, rất khó xử lý.
Nàng sợ Nguyễn Ly sẽ phí công vô ích, cho nên đem tiền căn hậu quả nói ra, không ngờ Nguyễn Ly một mặt già giặn bảo rằng: "Giang sư thúc, nếu kết cục chú định như vậy, đệ tử liền chỉ có thể cố hết sức mình.
Ta tiếp tục, khả năng dừng ở Trúc Cơ, nếu ta chịu không nổi, sư tôn nói ta có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Lại nói, chuyện tương lai ai có thể biết trước đây."
"Ngươi đều nói không có biện pháp, kia chỉ sợ thật không có cách." Cố Chi Triều tâm tình trầm trọng, vốn tưởng rằng đây là kỳ tài ngàn năm có một, kết quả lại chết non.
"Ta cảm giác nàng không phải người bình thường, nhiều năm như vậy ta chưa từng gặp qua người có thể chất đặc biệt như nàng.
Đạo tâm, ngộ tính, nghị lực đều cường, cố tình thân thể lại không được.
Có lẽ sẽ có kỳ tích, hiện tại không phải đã xuất hiện một kỳ tích nhỏ rồi sao?"
Nguyễn Ly vẫn chưa đạt tới Luyện Khí đỉnh phong, chỉ còn lại thời gian một năm rưỡi, đến lúc đó Nguyễn Ly cần thiết đi vào Trúc Cơ, Lạc Thanh Từ không thể không nhịn đau đẩy nhanh tiến độ.
"Đồ nhi, ngươi tốc độ rất khá, nhưng phải ra chiêu chuẩn xác, có biết không?"
Giờ phút này Trúc Tiên hứng thú bừng bừng ra trận, đối diện chính là Nguyễn Ly cái trán đầy mồ hôi, vẻ mặt căng thẳng nắm trường kiếm, cắn răng hướng Lạc Thanh Từ chém tới.
Nàng đã điều động tất cả linh lực, dùng hết sức toàn thân vọt đi qua, nhưng Lạc Thanh Từ chỉ là nhìn nàng một cái, tùy ý nghiêng người, nàng liền đâm vào không khí.
Trúc Tiên theo sát không chút lưu tình quất vào khuỷu tay Nguyễn Ly, đánh rớt kiếm của nàng.
Nguyễn Ly lảo đảo lui về phía sau, thở dồn dập nhìn Lạc Thanh Từ, ánh mắt kiên định, tràn đầy không chịu thua.
Lạc Thanh Từ rất hài lòng biểu hiện của nàng, nhưng vẫn nghiêm mặt nói: "Ngươi có chút tiến bộ, nhưng phải nhanh hơn nữa.
Nhìn đi, ta là kẻ địch của ngươi, ngươi phải tàn nhẫn lên, biết chưa?"
Nguyễn Ly cau mày, vẻ mặt quật cường, cũng không hề nhặt kiếm, nàng dùng quyền cước một lần nữa công đi lên.
Còn muốn tay không so chiêu với nàng? Lạc Thanh Từ tiện tay ném xuống roi trúc, tay trái hút lấy thanh kiếm nằm trên đất, lập tức ném cho Nguyễn Ly.
"Nếu có thể đánh trúng vi sư, sẽ có khen thưởng, lên đây!" Lạc Thanh Từ tay không đối chiến, Nguyễn Ly nắm kiếm xông tới, nhưng cho dù nhanh thế nào cũng không thể chạm đến một góc áo của Lạc Thanh Từ.
Đến cuối cùng, Nguyễn Ly buông kiếm ngã trên đất, không ngừng thở hổn hển, nàng cảm thấy xương cốt toàn thân đều rã rời, không còn một tia sức lực.
"Sư tôn, thỉnh chỉ giáo." Nàng run rẩy chống kiếm đứng lên, bàn tay đều đang run, còn muốn động thủ.
Lạc Thanh Từ trong lòng hiểu rõ, nhưng vẫn đau lòng.
Đứa trẻ này chấp niệm quá sâu, nàng không chút nghi ngờ, nếu vừa rồi nàng lơ đễnh, nàng ấy nhất định muốn đâm chết nàng.
"Kiếm sĩ giỏi sẽ không để người khác nhìn thấy ý đồ của mình khi xuất kiếm, mà đồ nhi ngươi trăm ngàn chỗ hở."Lạc Thanh Từ chậm rãi đi tới, nhìn đôi mắt của nàng, trầm giọng nói.
Nguyễn Ly lộ vẻ bối rối: "Sư tôn?"
"Ngươi biết nguyên nhân do đâu không?" Lạc Thanh Từ hỏi nàng một câu, thân hình hơi động, Nguyễn Ly còn chưa nhìn rõ, Lạc Thanh Từ liền biến mất, sau đó xuất hiện cùng một khay trà ở bên bàn đá.
"Thấy rõ động tác của vi sư chưa?"
Nguyễn Ly khẽ lắc đầu.
"Đồ nhi, ngươi phải dùng tâm cảm nhận, đừng chỉ dùng mắt.
Bắt được chuyển động của vi sư, ngươi mới có thể tấn công hoặc né tránh chuẩn xác." Nàng chậm rãi pha trà, lại đẩy một tách trà về phía Nguyễn Ly.
Nguyễn Ly lảo đảo đi tới, nàng vừa khát vừa mệt, khàn giọng nói cảm tạ sư tôn liền bưng trà lên uống hai ngụm lớn.
Vốn dĩ ngực liền sinh đau, động tác uống nước lại quá gấp, khiến nàng bị sặc ho khan lên.
Lạc Thanh Từ nhịn không được nữa, vội vàng vỗ vỗ lưng cho nàng, linh lực truyền vào giúp nàng điều dưỡng một chút.
"Tốt quá hóa vụng, giống như việc uống nước vậy, uống gấp liền không được.
Tu hành cũng giống như thế, từng bước một.
Hôm nay tới đây thôi, ngươi uống xong trà liền trở về nghỉ ngơi đi."
Nói xong nàng đứng dậy, lại một lần biến mất không thấy tăm hơi.
Lần này Nguyễn Ly nhắm mắt lại, dùng tâm cảm nhận, nàng như cũ không thể nắm bắt động tác Lạc Thanh Từ, nhưng nàng đã cảm thụ được bên người có một tia linh lực dao động.
Nàng tức khắc mở mắt ra, Lạc Thanh Từ lại đứng trước mặt nàng.
Đối phương liền như vậy nhìn chằm chằm nàng, khiến nàng có chút lúng túng, thở cũng không dám thở mạnh.
Không phải sợ hãi, mà chính là hồi hộp, bởi vì nàng phát hiện trong đôi mắt băng sương kia ngoài ý liệu hiện lên một tia cười, đạm nhạt như sương khói.
"Vi sư quên lấy trà cụ rồi."
Nguyễn Ly liền nhìn Lạc Thanh Từ điềm nhiên bưng khay trà lên, lại biến mất không thấy.
Chính là Nguyễn Ly mạc danh cảm thấy, Lạc Thanh Từ cố ý để mình bắt giữ cử động của nàng ấy.
Hơn nữa, nàng sờ sờ ngực, đau đớn do cả ngày tập luyện tích tụ, đã tiêu tán vô ảnh.
Trà cụ đều bị mang đi, trên bàn đá chỉ còn trơ trọi dấu vết nước trà.
Nguyễn Ly li3m li3m môi, trong trà có gì sao?
- --------------------------------
*Tác giả có lời muốn nói:
Lạc sifu: Nước trà không thể làm nàng giảm đau, nhưng tay ta có thể.
Hệ thống: phạm vào cấm kỵ! Phạm vào cấm kỵ!
Lạc sifu: lại là cấm kỵ! Ta đã làm sai điều gì?
Hệ thống: không được ám chỉ, không được ẩn dụ, không được chơi chữ, không được XXOO! Tả cây lá cành gió trăng suối chảy cá nước cũng không được!
Tác giả: Các tiểu khả ái đều đoán đúng, hệ thống này chính là Tấn Giang rồi..