- Trang chủ
- Hàng Long Quyết
- Chương 99: Chương 99
Chương 99: Chương 99
Truyện: Hàng Long Quyết
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: 7: Tiểu Điện Hạ Của Long Tộc
- Chương 8: 8: Thật Là Cảnh Giới Phân Thần Sao
- Chương 9: 9: Trước Nuôi Lớn Sau Ăn Thịt
- Chương 10: 10: Trước Ngày Ly Biệt
- Chương 11: 11: Nàng Muốn Bỏ Lại Ta Sao
- Chương 12: 12: Lại Gặp Cường Địch
- Chương 13: 13: Mười Sáu Năm Sau
- Chương 14: 14: Lạc Sư Tôn Danh Tiếng Bay Xa
- Chương 15: 15: Nàng Ấy Là Người Đầu Tiên
- Chương 16: 16: Không Thể Ngồi Yên
- Chương 17: 17: Nàng Là Đồ Đệ Của Ta
- Chương 18: 18: Ngã Vào Vòng Tay Sư Tôn
- Chương 19: 19: Ra Mắt Sư Tôn
- Chương 20: 20: Điện Hạ Long Tộc Nhưng Lại Sợ Tối Sợ Quỷ
- Chương 21: 21: Vị Sư Tôn Này Quá Mức Cổ Quái
- Chương 22: 22: Thay Đồ Nhi Lấy Lại Công Đạo
- Chương 23: 23: Không Thể Khoan Dung
- Chương 24: 24: Ai Mới Là Trì Thanh
- Chương 25: 25: Độ Hảo Cảm -9999
- Chương 26: 26: Vụng Trộm Lấy Hương Ngọc
- Chương 27: 27: Độ Hảo Cảm -99
- Chương 28: 28: Lạc Sư Tôn Khóc Không Ra Nước Mắt
- Chương 29: 29: Lạc Thanh Từ Hắc Hóa
- Chương 30: 30: Trì Thanh Ta Lạnh Quá
- Chương 31: 31: Lấy Thân Báo Đáp
- Chương 32: 32: Sư Tôn Cố Tình Câu Dẫn Ta Sao
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
- Chương 34: 34: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 1
- Chương 35: 35: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 2
- Chương 36: 36: Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 37: 37: Không Còn Thể Thống
- Chương 38: 38: Trong Lòng Không Nam Nhân Rút Kiếm Tự Nhiên Thần
- Chương 39: 39: Trở Lại Nơi Ly Biệt Ngày Xưa
- Chương 40: 40: Gặp Lại Trì Thanh 1
- Chương 41: 41: Gặp Lại Trì Thanh 2
- Chương 42: 42: Vừa Gặp Đã Thương 1
- Chương 43: 43: Vừa Gặp Đã Thương 2
- Chương 44: 44: Mắt Quỷ
- Chương 45: 45: Thổ Lộ Tiếng Lòng 1
- Chương 46: 46: Thổ Lộ Tiếng Lòng 2
- Chương 47: 47: Ta Muốn Nhìn Thấy Gương Mặt Nàng
- Chương 48: 48: Nàng Đành Lòng Giết Ta Sao
- Chương 49: 49: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 1
- Chương 50: 50: Tại Sao Lại Là Hắc Long
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: 53: Không Còn Cách Trở
- Chương 54: 54: Hồng Ảnh 1
- Chương 55: 55: Hồng Ảnh 2
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: 60: Nàng Có Nhớ Ta Không
- Chương 61: 61: Mẫu Thân Của Nguyễn Ly
- Chương 62: 62: Mười Năm Quỷ Vực 1
- Chương 63: 63: Mười Năm Quỷ Vực 2
- Chương 64: 64: Trì Thanh Nàng Đến!
- Chương 65: 65: Tên Ta Không Phải Trì Thanh Ta Là Lạc Thanh Từ
- Chương 66: 66: Nghịch Lân Của Rồng
- Chương 67: 67: Long Tộc Truyền Thừa 1
- Chương 68: 68: Long Tộc Truyền Thừa 2
- Chương 69: 69: Sư Tôn Độ Hảo Cảm 101010
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: 72: Mộng Trận
- Chương 73: 73: A Ly Nàng Sống Lại
- Chương 74: 74: Giữa Yêu Và Hận 1
- Chương 75: 75: Giữa Yêu Và Hận 2
- Chương 76: 76: Yêu Một Người Không Có Gì Sai
- Chương 77: 77: Tâm Tư Hỗn Loạn
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: 79: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 1
- Chương 80: 80: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 2
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
- Chương 82: 82: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 2
- Chương 83: 83: Hai Trăm Roi Tẩy Tội Để Ta Chịu Thay Đồ Đệ
- Chương 84: 84: Độ Tự Do Nhân Vật Tăng Lên 70
- Chương 85: 85: Ta Đến Hầu Hạ Sư Tôn Thay Quần Áo
- Chương 86: 86: Đối Với Nàng Ta Rất Có Lòng Tham
- Chương 87: 87: A Ly Giá Trị Hắc Hóa Bằng 0
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: 90: Hàng Long Thần Mộc
- Chương 91: 91: Cội Rễ Tình Yêu
- Chương 92: 92: Sư Tôn Nàng Gọi Ta Là Gì
- Chương 93: 93: Nàng Hận Sư Tôn Nhưng Nàng Cũng Yêu Sư Tôn
- Chương 94: 94: A Ly Nàng Để Ta Xuống Đi
- Chương 95: 95: Làm Càn! Quỳ Xuống!
- Chương 96: 96: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 99 99 99
- Chương 97: 97: Mời Sư Tôn Phạt Ta Thật Nặng
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: 100: Sư Tôn Nàng Chớ Có Làm Ta Sợ
- Hàng Long Quyết
- Chương 103: 103: Nữ Chủ Ngươi Chỉ Là Nhiệm Vụ Của Ta Thôi
- Chương 104: 104: A Ly Chúc Mừng Sư Tôn Trở Lại Tiểu Thừa Kỳ
- Chương 105: 105: Trì Thanh Tạm Biệt
- Chương 106: 106: Đồ Long Chiến Thần Tái Xuất
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: 108: A Ly Nàng Chiếm Tiện Nghi Ta
- Chương 109: 109: Nàng Đã Đủ Tư Cách Làm Điện Hạ Long Tộc
- Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- Chương 123: 123: Sư Tỷ Giao Trì Thanh Cho Ta Đi!
- Chương 124: 124: Sư Tôn Là Nguyễn Ly Trách Lầm Người
- Chương 125: 125: Sư Tôn Của Ta Đã Không Còn Ta Cũng Nên Rời Đi
- Chương 126: 126: Đúng Vậy Là Đồ Nhi Khi Sư Diệt Tổ
- Chương 127: 127: Ta Thích Nàng Đâu Chỉ Là Một Chút
- Chương 128: 128: Sư Tôn Nàng Buông Tha Cho Ta Đi
- Chương 129: 129: Sư Tôn Sư Muội Ta Rất Nhớ Hai Người
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: 131: Không Phải Hôn Như Vậy Ta Dạy Nàng
- Chương 132: 132: Sư Tôn Nàng Làm Sao Thuần Thục Như Vậy
- Chương 133: 133: Hữu Tình Quyết Chính Là Song Kiếm Hợp Bích
- Chương 134: 134: Ta Muốn Cái Gì Sư Tôn Đều Sẽ Cho Ta
- Chương 135: 135: Sư Tôn Ta Muốn Nàng
- Chương 136: 136: Sư Tôn Có Thể Dạy Ta Sao
- Chương 137: 137: Độ Hảo Cảm 99 99 99 999
- Chương 138: 138: Ta Muốn Nàng Đến Phát Điên
- Chương 139: 139: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 1
- Chương 140: 140: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 2
- Chương 141: 141: Điện Hạ Là Ngũ Trảo Kim Long
- Chương 142: 142: Vẫn Còn Hy Vọng Sống
- Chương 143: 143: Muốn Sư Tỷ Gọi Nàng Sư Nương
- Chương 144: 144: Sư Muội Thật Sự Quá Đáng Yêu
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
- Chương 146: 146: Đều Gỡ Xuống Mặt Nạ Vậy Ly Nhi Khi Nào Cưới Ta
- Chương 147: 147: Lạc Thanh Từ Thực Sự Có Tư Cách Cuồng Vọng
- Chương 148: 148: Ta Không Phải Nhan Khống Ta Là Sư Tôn Khống
- Chương 149: 149: Sư Tôn Muốn Phạt Ta Trên Cây Sao
- Chương 150: 150: Kim Long Xuất Hiện Long Vương Giáng Lâm
- Chương 151: 151: Thành Phù Phong Gặp Nạn
- Chương 152: 152: Là Tiên Tôn Tiên Tôn Của Chúng Ta!
- Chương 153: 153: Nếu Nàng Có Chuyện Ta Tuyệt Đối Không Sống Một Mình
- Chương 154: 154: Không Thể Chạm Vào Nàng Nàng Rất Nguy Hiểm
- Chương 155: 155: Nàng Vẫn Là Điện Hạ Của Các Ngươi
- Chương 156: 156: Thanh Từ Nàng Là Sư Tôn Cũng Là Thê Tử Của Ta
- Chương 157: 157: Vi Sư Lại Tới Dạy Một Lần
- Chương 158: 158: Sư Tôn Nàng Muốn Trứng Rồng Sao
- Chương 159: 159: Nguyễn Ly Muốn Độ Kiếp!
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
- Chương 161: 161: Nàng Nể Tình Sư Tôn Mới Thả Cho Tiên Môn Con Đường Sống
- Chương 162: 162: Tuân Mệnh Điện Hạ
- Chương 163: 163: Ly Nhi Vi Sư Ở Đây
- Chương 164: 164: Sư Tôn Thẹn Thùng Sao
- Chương 165: 165: Nàng Thật Sự Là Tiểu Giấm Long
- Chương 166: 166: Nàng Là Tử Kiếp Của Ngươi
- Chương 167: 167: Trở Về Long Tộc 1
- Chương 168: 168: Trở Về Long Tộc 2
- Chương 169: 169: A Ly Ta Nguyện Trung Với Nàng
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: 172: Thánh Địa Long Linh
- Chương 173: 173: Sư Đồ Cùng Nhau Đột Phá
- Chương 174: 174: Long Tính Vốn Mạnh
- Chương 175: 175: Sinh Tử Khó Định 1
- Chương 176: 176: Sinh Tử Khó Định 2
- Chương 177: 177: Lạc Thanh Từ Ta Muốn Nàng Đền Mạng!
- Chương 178: 178: Vi Sư Nhất Định Trở Về
- Chương 179: 179: Thiên Nhân Vĩnh Cách
- Chương 180: 180: Sư Tôn Nàng Trì Thanh Của Nàng Đã Không Còn
- Chương 181: 181: Sư Tôn Trở Về 1
- Chương 182: 182: Sư Tôn Trở Về 2
- Chương 183: 183: Sư Tôn Trở Về 3
- Chương 184: 184: Nàng Lại Muốn Khi Sư Diệt Tổ Sao
- Chương 185: 185: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 1
- Chương 186: 186: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 2
- Chương 187: 187: Độ Hảo Cảm 9999
- Chương 188: 188: Nàng Không Phải Thế Thân
- Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- Chương 199: [Phiên ngoại Vân Huyên – Mạnh Thuyền]
- Chương 200: [Toàn văn hoàn]
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Hết thảy đều phát sinh quá vội vàng, Lạc Thanh Từ hoàn toàn không có thời gian chuẩn bị, nhưng chuyện đã đến trước mắt, nàng không còn đường lui, hiện giờ nàng có thể làm chính là duy trì bình tĩnh.
Vì thế nàng hơi gật đầu, thoáng nhìn Cố Chi Triều cùng Giang Nguyệt Bạch, liền nhấc chân đi vào.
Giang Nguyệt Bạch nhịn không được tiến lên một bước, muốn nói lại thôi, thẳng đến bóng dáng Lạc Thanh Từ biến mất, nàng mới mở miệng nói: "Sư huynh, vì sao sư tôn muốn đơn độc gặp Hoài Trúc?"
Cố Chi Triều trầm mặc không nói, biểu tình cũng có chút ngưng trọng, điều này làm cho Giang Nguyệt Bạch càng thêm cảm thấy bất an.
Thiên Cơ Tử làm người xưa nay nghiêm khắc, nhưng cũng hiếm khi tùy tiện xử phạt đệ tử, mà Lạc Thanh Từ chính là ngoại lệ.
Từ nhỏ đến lớn Lạc Thanh Từ ăn không biết bao nhiêu khổ, gần như tất cả hình phạt ở Thiên Diễn Tông nàng đều chịu qua, trong mắt những người khác, đó là bởi vì Thiên Cơ Tử đối Lạc Thanh Từ ký thác kỳ vọng cao, nhưng hiện giờ xem ra, còn có nguyên nhân sâu xa.
Thiên Cơ Tử bế quan tại động phủ phía sau chủ phong, nơi này quanh năm nóng bức, hoàn toàn tương phản với U Đàm, đệ tử bình thường đi vào không đến một nén hương thời gian liền sẽ đổ mồ hôi đầm đìa, cả người như bị thiêu đốt.
Trong cơ thể Lạc Thanh Từ có hàn độc, nhưng nàng thân thể lạnh lẽo, quanh năm suốt tháng đã quen ở nơi nhiệt độ thấp, hiện giờ tiến vào nơi này tuy rằng nàng có thể dùng linh lực phòng hộ, nhưng vẫn không thoải mái.
Theo nàng dần dần tới gần, nhiệt độ bên trong càng lúc càng cao, trên trán nàng nổi lên một tầng mồ hôi tinh mịn.
Đằng sau cửa đá chính là lão quái vật kia, Lạc Thanh Từ vẫn luôn không muốn nhìn tới hắn.
Trước đây bởi vì cơ thể nguyên chủ đối Thiên Cơ Tử cách ứng làm nàng không khỏe, sau khi nàng phát hiện cốt truyện ẩn giấu, nàng chính mình cũng càng thêm chán ghét hắn.
Lạc Thanh Từ không thể lý giải cách hành xử của hắn, cho dù hắn bị ghen ghét đố kỵ làm cho phát điên, cũng không thể b**n th** tới mức này.
Lui một vạn bước nói, Lạc Y là sư muội của hắn, đó là gút mắt giữa ba người thuộc thế hệ trưởng bối, không nên liên lụy tới Nguyễn Ly, càng không nên đối đãi tàn nhẫn với nguyên chủ như vậy.
Nàng an tĩnh đứng trước cửa đá, còn chưa kịp làm động tác gì, thạch môn ầm một tiếng chậm rãi nâng lên, một tiếng nói trầm đục truyền tới, "Tiến vào đi."
Lạc Thanh Từ bình tĩnh ngưng thần, khi nhấc chân biểu tình đã hoàn toàn biến thành nguyên chủ trong ký ức, thần sắc đạm mạc, toàn thân lạnh lẽo.
Mấy chục năm không thấy, Thiên Cơ Tử một đầu tóc bạc cũng không bởi vì bế quan tu dưỡng mà khôi phục, đầy mặt nếp nhăn dừng dưới ánh sáng tối tăm, càng khiến người cảm thấy hắn như một gốc cây khô sắp thối rữa.
Nhưng Lạc Thanh Từ rất rõ ràng, đây chỉ là biểu tượng, đằng sau khuôn mặt già nua kia chính là con mắt liễm u quang, sắc bén như diều hâu tìm kiếm con mồi.
Hắn liếc nhìn Lạc Thanh Từ, khóe mắt hõm sâu, trong mắt không mang theo một tia nhân khí, tựa như xác sống, làm Lạc Thanh Từ cả người như bị kim chích.
May là nguyên chủ không có tình căn, nhiều năm như vậy đối mặt lão già này, đã sớm luyện thành mặt không đổi sắc.
Thiên Cơ Tử đột nhiên giơ tay chém ra một đạo linh lực, Lạc Thanh Từ chỉ nhìn nhưng không trốn, miễn cưỡng dựng lên linh lực phòng hộ.
Linh lực thật mạnh đánh vào bụng nàng, Lạc Thanh Từ lảo đảo lui về sau mấy bước, chân trái giẫm lên mặt đất chống đỡ, mặt đất dưới chân đều nứt ra, nàng mới đứng vững được, ngực từng đợt huyết tinh cuồn cuộn, nàng yên lặng vận chuyển linh lực mới có thể chịu đựng.
Thiên Cơ Tử sắc mặt đột nhiên trầm xuống, "Nhiều năm như vậy ngươi vẫn chưa khôi phục Tiểu Thừa kỳ, ngươi đang làm cái gì?"
Lạc Thanh Từ thẳng tắp quỳ xuống, "Ta đã phụ kỳ vọng của ngài."
"Ngươi thật sự chỉ là phế vật."
Lạc Thanh Từ chỉ là cúi đầu, không nói một lời.
Trong mắt Thiên Cơ Tử hiện lên một tia chán ghét, lại một chưởng đánh vào Lạc Thanh Từ đang quỳ dưới đất, Lạc Thanh Từ ho khan vài tiếng, sặc ra một búng máu, như cũ quỳ thẳng sống lưng.
Nàng biểu hiện đến mười phần thuận theo, trong lòng lại tràn đầy uất hận, "Lão già chết tiệt này, nguyên chủ rốt cuộc đắc tội gì với hắn, khiến hắn đối xử tàn tệ như vậy? Chẳng lẽ bởi vì nguyên chủ được Lạc Y yêu thương che chở, cho nên làm hắn nổi cơn ghen? Thật là b**n th** đến cực điểm."
Nàng nhẫn nhục chịu đựng, không hề có cảm xúc dao động, ngay cả hơi thở cũng khống chế rất tốt, giống hệt như một con rối gỗ, làm Thiên Cơ Tử vừa hài lòng vừa chán ghét.
Đây là người mà Lạc Y tâm tâm niệm niệm yêu thương, hao hết tâm tư dạy dỗ cùng che chở.
Nàng trước sau không cho hắn một ánh mắt, nhưng lại dành hết tình thương cho đứa trẻ này, nàng càng coi trọng Lạc Thanh Từ, hắn liền càng muốn hủy hoại Lạc Thanh Từ!
Sớm tại nàng nhẫn tâm vứt bỏ hắn, không màng tánh mạng cùng Long Vương Hi Đan dựng dục hài tử, hắn liền hoàn toàn điên rồi.
Về sau hắn bắt nhốt nàng, nàng liền đem mọi tưởng niệm về hài tử dồn hết cho Lạc Thanh Từ, đem đứa trẻ này yêu thương hơn mạng, còn dùng tinh huyết cùng linh lực cứu chữa cho Lạc Thanh Từ, thật là buồn cười đến cực điểm!
Hắn đem Lạc Thanh Từ sống sờ sờ rút ra tình căn, biến nàng thành con rối gỗ mặc hắn thao túng, trước trận chiến đồ long hắn đã dùng bí thuật điều khiển tâm trí Lạc Thanh Từ, biến nàng thành một thanh kiếm diệt rồng sắc bén, làm chính tay nàng đập vỡ viên trứng rồng của Long Vương.
Đứa trẻ mà Lạc Y yêu thương nhất, lại chính tay giết Long Vương cùng nghiệt chủng kia, thật là khiến hắn vui sướng vô cùng!
Hắn ngẩng đầu, khóe môi nhếch lên, một đầu tóc hoa râm rơi rụng trước trán, càng khiến bộ dáng của hắn thêm loang lổ âm u.
"Tuyệt Tình Quyết đã luyện tới tầng mấy?"
Lạc Thanh Từ áp lực ho khan một tiếng, thanh âm có chút bất ổn, "Chỉ mới đột phá tầng thứ bảy."
Thiên Cơ Tử sắc mặt có chút điên cuồng, hắn bỗng nhiên đứng lên, bước nhanh đi tới trước mặt Lạc Thanh Từ, "Sao có thể! Với thiên phú và thể chất này, làm sao ngươi lại không luyện thành tầng cuối Tuyệt Tình Quyết? Ta đã bảo ngươi chặt đứt mọi tình cảm, ngươi dám trái lệnh ta?"
Lạc Thanh Từ nhịn không được nắm chặt ngón tay, tự cường nhẫn nại.
Thiên Cơ Tử thật mạnh nâng lên tay, rồi lại ở giữa không trung ngừng lại, cuối cùng phẫn nộ mà quăng ống tay áo.
"Phế vật! Bảo ngươi hủy diệt Long tộc, ngươi cũng làm không được, còn để Long tộc xâm nhập Thiên Diễn Tông, kích phát Hàng Long Thần Mộc!" Hắn lạnh lùng quát lớn, lại xoay người ngồi ở đệm hương bồ bình phục tâm tình.
Lạc Thanh Từ trong lòng tức khắc giật mình, Hàng Long Thần Mộc kích phát đã kinh động Thiên Cơ Tử rồi sao? Nếu hắn muốn truy cứu, vậy A Ly...!Nàng không dám nghĩ, chỉ có thể thấp giọng nói: "Là đệ tử vô năng, nhưng có một chuyện, ta muốn thỉnh ngài giải tỏa nghi hoặc."
Thiên Cơ Tử nhìn nàng một cái, "Nói đi."
"Mấy năm nay ta theo lệnh ngài, đi ra ngoài quét sạch Long tộc dư nghiệt, nhưng ta phát hiện mỗi khi cùng Long tộc giao thủ, cấm chế trong người liền sẽ phát tác đau đớn vô cùng, do đó mấy lần làm Long tộc chạy thoát.
Đây là nguyền rủa mà Long Vương Hi Đan lưu lại trong cơ thể ta, đúng không?"
Nữ tử quỳ trong động phủ tối tăm, cho dù hai lần bị đả thương, như cũ một thân tràn đầy ngạo cốt, cũng không hiển lộ nửa phần sợ hãi cùng mềm yếu.
Cho dù phun huyết, cũng tuyệt không cúi người.
Thiên Cơ Tử như thế áp bách Lạc Thanh Từ, nàng vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh, không hỉ không bi, thanh âm ổn đến làm hắn cảm thấy kinh hãi.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Lạc Thanh Từ mâu thuẫn đến đáng sợ, sinh ra đã một thân băng cơ ngọc cốt, lãnh tâm lãnh tình, thông tuệ mà lý trí.
Theo lý thuyết, người như nàng rất giỏi đưa ra chọn lựa tối ưu, phân rõ thiệt hơn, rất thích hợp tu luyện Tuyệt Tình Kiếm Quyết, cho nên hắn mới quyết định thu nàng làm đồ đệ.
Nhưng khi nhìn thấy Lạc Thanh Từ cùng Lạc Y ở chung, hắn mới phát hiện, sự thanh lãnh của Lạc Thanh Từ chỉ là biểu hiện bên ngoài, bên trong lại cất giấu một trái tim mềm mại giống hệt như Lạc Y.
Trong xương cốt lại do dự không quyết đoán, lục căn không tịnh, trọng tình nghĩa vô cùng.
Một chút ân huệ liền làm nàng nhớ mãi không quên, hận không thể đem trái tim mình giao cho người tri kỷ.
Hắn nhớ lại Lạc Y biết rõ người cùng rồng không thể chung đường, trước sau vẫn lựa chọn ở bên Long Vương Hi Đan, cuối cùng phải nhận lấy cái chết.
Mà đạo tâm của hắn cũng theo đó bị hủy hoại, rốt cuộc vì yêu mà sinh hận, chấp niệm biến thành tâm ma, Tuyệt Tình Quyết liền bị phá hủy.
Hắn trầm mặc hồi lâu, mới liếc nhìn Lạc Thanh Từ, "Đúng vậy, đó là lời nguyền của Long Vương, không chỉ khắc vào xương cốt, còn khắc vào linh hồn, không chết không thôi."
Lạc Thanh Từ cả người rét run, khắc vào linh hồn, không chết không thôi? Cấm chế này không chỉ áp vào thân thể nguyên chủ, mà còn áp vào linh hồn của nàng?
Hệ thống cũng bất ngờ, nó hậu tri hậu giác nhớ tới, lúc cấm chế rơi xuống, Lạc Thanh Từ đã xuyên vào thân thể nguyên chủ rồi, cho dù Lạc Thanh Từ có thể hoàn thành nhiệm vụ trở lại thế giới chính mình, thì cấm chế cũng sẽ không biến mất.
Thiên Cơ Tử gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Thanh Từ, trào phúng nói: "Ngươi sợ sao?"
Lạc Thanh Từ mím môi, "Đã quen, cũng không sợ."
Lời này khiến Thiên Cơ Tử có chút kinh ngạc, hắn sửng sốt lại cười ha ha lên, "Ngươi biết không? Điều duy nhất ngươi khiến ta hài lòng, đó là ngươi đối bản thân rất không lưu tình.
Chỉ có đoạn tuyệt đường lui, mới có thể từ cửa chết hồi sinh."
"Có phải ngươi muốn hỏi, tại sao ta biết rõ ngươi bị trúng cấm chế, vẫn bắt ngươi đi quét sạch Long tộc dư nghiệt?"
Lạc Thanh Từ sắc mặt không chút nào né tránh, nhìn thẳng Thiên Cơ Tử, "Đệ tử không dám, ngài làm vậy là có lý do, điều ta muốn biết, chỉ thế mà thôi."
Thiên Cơ Tử thực vừa lòng, hắn nhàn nhạt nói: "Cấm chế Long tộc dựa trên sinh mệnh cùng lực lượng của họ, mà Long Vương chính là sức mạnh của toàn tộc.
Chỉ cần Long tộc bị huỷ diệt, nguyền rủa liền giải trừ.
Hơn nữa, Long tộc vận khí càng suy bại, ngươi cấm chế liền sẽ càng nhẹ."
Lạc Thanh Từ trong lòng nhịn không được buồn nôn, nàng cố gắng kiềm xuống mới không phun vào mặt Thiên Cơ Tử, trầm giọng nói: "Ta đã biết."
"Làm Cố Chi Triều bọn họ tiến vào."
Nghe hắn nói xong, Lạc Thanh Từ rốt cuộc buông lỏng áp lực, nàng đứng lên, chậm rãi lui ra ngoài.
Thẳng đến rời động phủ, Lạc Thanh Từ mới đỡ vách đá phun ra huyết khí nơi ngực bị nàng mạnh mẽ áp chế.
Nàng cúi đầu lấy ra một chiếc khăn tay, xoa xoa vết máu nơi khóe miệng, lẩm bẩm nói: "Cuộc sống này gian nan quá, ba ngày hai đầu bị đánh hộc máu, tuổi thọ thì không còn bao nhiêu, ta thật sự là đang trả nợ cho kiếp trước."
"Ngươi còn ổn không?" Hệ thống vẫn luôn thực an tĩnh, lúc này mới muộn thanh hỏi.
"Lão già kia khiến ta kinh tởm." Lạc Thanh Từ đột nhiên nói một câu.
Hệ thống tức khắc cứng lại, nhưng rất nhanh, Lạc Thanh Từ than thở một tiếng, "Ngươi không an ủi ta sao? Nếu ta trở về thế giới chính mình, linh hồn sẽ không bị nguyền rủa chứ? Thế giới kia hẳn là không tồn tại loại chuyện nghịch thiên thế này đi."
Hệ thống ngơ ngẩn, "Ta cũng không xác định, ta không rõ thế giới nào mới là thế giới chân chính của ngươi."
Lạc Thanh Từ còn muốn hỏi cái gì, đã thấy Cố Chi Triều cùng Giang Nguyệt Bạch hướng bên này chạy nhanh tới.
"Hoài Trúc, ngươi như thế nào?" Giang Nguyệt Bạch chen lên trước, duỗi tay liền muốn bắt mạch cho Lạc Thanh Từ.
Lạc Thanh Từ có chút né tránh, mà Cố Chi Triều cũng nhíu mày, "Tử Đàn, Hoài Trúc đi gặp sư tôn, sao lại có chuyện gì."
"Hắn bảo các ngươi đi vào."
Lúc ba người đều đứng trước mặt Thiên Cơ Tử, hắn nhìn quét một cái, hỏi: "Tần Nam Dương đâu?"
"Nam Dương mang theo đệ tử xuống núi săn rồng, chưa kịp trở về." Cố Chi Triều cung kính đáp.
"Hừ, nhiều năm như vậy, còn chưa quét sạch được Long tộc, các ngươi thật sự thất trách." Thiên Cơ Tử tràn đầy bất mãn, lạnh giọng nói.
"Là đệ tử bất lực, hiện giờ Long tộc tự biết không địch lại, co đầu rút cổ không ra, chúng ta thực bị động.
Bọn họ thế nhưng lựa chọn đọa ma, dùng sức mạnh ma tộc chống đỡ Hàng Long Thần Mộc, lúc này Thần mộc pha loãng đã không hiệu quả.
Bởi vậy đệ tử mới đến xin chỉ thị của ngài, thỉnh ra Hàng Long Thần mộc, mau chóng giải quyết Long tộc tác loạn."
Thiên Cơ Tử híp mắt lại, ánh mắt sắc bén từ khe hở chui ra giống như rắn độc, "Đọa ma? Long tộc thật sự ngã một lần liền không biết hối cải, một khi đã như vậy, liền để Hàng Long Thần Mộc xuất thế."
Nói xong hắn câu chuyện vừa chuyển, "Hàng Long Thần Mộc bị kích phát, nguyên nhân là do đâu?"
Cố Chi Triều liếc nhìn Lạc Thanh Từ, nhưng Lạc Thanh Từ biểu tình hờ hững, liền dư quang cũng chưa cho, Cố Chi Triều châm chước chuẩn bị mở miệng, Giang Nguyệt Bạch lại nói trước: "Hồi sư tôn, lúc trước tông môn cử người tài đi Thập Phương bí cảnh lịch luyện, trong đó có một đệ tử thiên phú hơn người đạt được truyền thừa, là một thanh linh kiếm vốn thuộc về đại năng Long tộc.
Bởi vì tao ngộ nguy hiểm, nàng ấy mới bất đắc dĩ xuất kiếm, dẫn tới Thần Mộc cảm ứng được long tức, lúc này mới có phản ứng."
Thiên Cơ Tử nhăn lại mi, "Kiếm của đại năng Long tộc? Nàng là đệ tử của ai?"
Giang Nguyệt Bạch có chút do dự, nhưng Lạc Thanh Từ lại điềm tĩnh nói: "Là đồ nhi của ta."
"Ngươi đổi tính rồi? Thế nhưng thu đồ đệ?"
Lạc Thanh Từ không nhanh không chậm đáp: "Tình thế bức bách, bọn họ đều có."
Thiên Cơ Tử vừa lòng, hắn vẫy vẫy tay, bổ sung nói: "Bất quá không được xem nhẹ, nếu có thể kích phát Thần mộc, tự nhiên là cùng Long tộc có liên quan.
Không phải dễ dàng đạt được Long tộc truyền thừa, chủng tộc kia xưa nay khinh thường Nhân tộc, ngươi cần phải xem xét nàng cẩn thận."
"Nàng bái sư đã hơn 30 năm, ta nhiều lần xem xét qua, không thấy khác thường." Trái tim Lạc Thanh Từ bùm bùm loạn nhảy, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ trầm tĩnh như nước.
Thiên Cơ Tử nhìn nàng thật lâu, "Ngươi có làm được một sư tôn tốt không?
Lạc Thanh Từ lắc lắc đầu, "Chức trách mà thôi."
"Đệ tử kia của Hoài Trúc thiên phú dị bẩm, ngày đó thí luyện nàng đã bước lên bậc thiên giai thứ 932, vượt qua Hoài Trúc cùng ta.
Hiện giờ nàng cũng đã đi vào Kim Đan." Cố Chi Triều nhịn không được mở miệng nói.
Chỉ cần xác nhận Nguyễn Ly không phải Long tộc, hắn thực hy vọng Nguyễn Ly có thể nhất kỵ tuyệt trần, thành tựu vượt xa thế hệ bọn hắn.
"932?" Thiên Cơ Tử mở to mắt, thần sắc kinh ngạc.
Mà Lạc Thanh Từ hận không thể lấy vải nhét miệng Cố Chi Triều, sao hắn lại nói lời thừa nhiều như vậy.
Nàng tim đập sậu cấp, lòng bàn tay đều toát ra mồ hôi.
Thiên Cơ Tử trầm mặc hồi lâu, lại mở miệng nói ra lời khiến Lạc Thanh Từ như lâm vực sâu, "Được rồi, hai ngươi về trước, Chi Triều ở lại.
Lạc Thanh Từ, ngày mai mang đồ đệ ngươi lại đây, để ta nhìn một chút, là dạng người gì có thể bước lên bậc thiên giai thứ 932."
- ----------------------------------.