- Trang chủ
- Hàng Long Quyết
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
Truyện: Hàng Long Quyết
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: 7: Tiểu Điện Hạ Của Long Tộc
- Chương 8: 8: Thật Là Cảnh Giới Phân Thần Sao
- Chương 9: 9: Trước Nuôi Lớn Sau Ăn Thịt
- Chương 10: 10: Trước Ngày Ly Biệt
- Chương 11: 11: Nàng Muốn Bỏ Lại Ta Sao
- Chương 12: 12: Lại Gặp Cường Địch
- Chương 13: 13: Mười Sáu Năm Sau
- Chương 14: 14: Lạc Sư Tôn Danh Tiếng Bay Xa
- Chương 15: 15: Nàng Ấy Là Người Đầu Tiên
- Chương 16: 16: Không Thể Ngồi Yên
- Chương 17: 17: Nàng Là Đồ Đệ Của Ta
- Chương 18: 18: Ngã Vào Vòng Tay Sư Tôn
- Chương 19: 19: Ra Mắt Sư Tôn
- Chương 20: 20: Điện Hạ Long Tộc Nhưng Lại Sợ Tối Sợ Quỷ
- Chương 21: 21: Vị Sư Tôn Này Quá Mức Cổ Quái
- Chương 22: 22: Thay Đồ Nhi Lấy Lại Công Đạo
- Chương 23: 23: Không Thể Khoan Dung
- Chương 24: 24: Ai Mới Là Trì Thanh
- Chương 25: 25: Độ Hảo Cảm -9999
- Chương 26: 26: Vụng Trộm Lấy Hương Ngọc
- Chương 27: 27: Độ Hảo Cảm -99
- Chương 28: 28: Lạc Sư Tôn Khóc Không Ra Nước Mắt
- Chương 29: 29: Lạc Thanh Từ Hắc Hóa
- Chương 30: 30: Trì Thanh Ta Lạnh Quá
- Chương 31: 31: Lấy Thân Báo Đáp
- Chương 32: 32: Sư Tôn Cố Tình Câu Dẫn Ta Sao
- Chương 33: 33: Ngươi Rất Thích Nàng Sao
- Chương 34: 34: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 1
- Chương 35: 35: Sư Tôn Hôm Nay Ngã Ngựa 2
- Chương 36: 36: Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
- Chương 37: 37: Không Còn Thể Thống
- Chương 38: 38: Trong Lòng Không Nam Nhân Rút Kiếm Tự Nhiên Thần
- Chương 39: 39: Trở Lại Nơi Ly Biệt Ngày Xưa
- Chương 40: 40: Gặp Lại Trì Thanh 1
- Chương 41: 41: Gặp Lại Trì Thanh 2
- Chương 42: 42: Vừa Gặp Đã Thương 1
- Chương 43: 43: Vừa Gặp Đã Thương 2
- Chương 44: 44: Mắt Quỷ
- Chương 45: 45: Thổ Lộ Tiếng Lòng 1
- Chương 46: 46: Thổ Lộ Tiếng Lòng 2
- Chương 47: 47: Ta Muốn Nhìn Thấy Gương Mặt Nàng
- Chương 48: 48: Nàng Đành Lòng Giết Ta Sao
- Chương 49: 49: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 1
- Chương 50: 50: Tại Sao Lại Là Hắc Long
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: 53: Không Còn Cách Trở
- Chương 54: 54: Hồng Ảnh 1
- Chương 55: 55: Hồng Ảnh 2
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: 60: Nàng Có Nhớ Ta Không
- Chương 61: 61: Mẫu Thân Của Nguyễn Ly
- Chương 62: 62: Mười Năm Quỷ Vực 1
- Chương 63: 63: Mười Năm Quỷ Vực 2
- Chương 64: 64: Trì Thanh Nàng Đến!
- Chương 65: 65: Tên Ta Không Phải Trì Thanh Ta Là Lạc Thanh Từ
- Chương 66: 66: Nghịch Lân Của Rồng
- Chương 67: 67: Long Tộc Truyền Thừa 1
- Chương 68: 68: Long Tộc Truyền Thừa 2
- Chương 69: 69: Sư Tôn Độ Hảo Cảm 101010
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: 72: Mộng Trận
- Chương 73: 73: A Ly Nàng Sống Lại
- Chương 74: 74: Giữa Yêu Và Hận 1
- Chương 75: 75: Giữa Yêu Và Hận 2
- Chương 76: 76: Yêu Một Người Không Có Gì Sai
- Chương 77: 77: Tâm Tư Hỗn Loạn
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: 79: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 1
- Chương 80: 80: Nỗi Lòng Của Sư Tôn 2
- Chương 81: 81: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 1
- Chương 82: 82: Chuyện Khó Đã Có Sư Tôn Lo Liệu 2
- Chương 83: 83: Hai Trăm Roi Tẩy Tội Để Ta Chịu Thay Đồ Đệ
- Chương 84: 84: Độ Tự Do Nhân Vật Tăng Lên 70
- Chương 85: 85: Ta Đến Hầu Hạ Sư Tôn Thay Quần Áo
- Chương 86: 86: Đối Với Nàng Ta Rất Có Lòng Tham
- Chương 87: 87: A Ly Giá Trị Hắc Hóa Bằng 0
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: 90: Hàng Long Thần Mộc
- Chương 91: 91: Cội Rễ Tình Yêu
- Chương 92: 92: Sư Tôn Nàng Gọi Ta Là Gì
- Chương 93: 93: Nàng Hận Sư Tôn Nhưng Nàng Cũng Yêu Sư Tôn
- Chương 94: 94: A Ly Nàng Để Ta Xuống Đi
- Chương 95: 95: Làm Càn! Quỳ Xuống!
- Chương 96: 96: Lạc Thanh Từ Độ Hảo Cảm 99 99 99
- Chương 97: 97: Mời Sư Tôn Phạt Ta Thật Nặng
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: 100: Sư Tôn Nàng Chớ Có Làm Ta Sợ
- Hàng Long Quyết
- Chương 103: 103: Nữ Chủ Ngươi Chỉ Là Nhiệm Vụ Của Ta Thôi
- Chương 104: 104: A Ly Chúc Mừng Sư Tôn Trở Lại Tiểu Thừa Kỳ
- Chương 105: 105: Trì Thanh Tạm Biệt
- Chương 106: 106: Đồ Long Chiến Thần Tái Xuất
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: 108: A Ly Nàng Chiếm Tiện Nghi Ta
- Chương 109: 109: Nàng Đã Đủ Tư Cách Làm Điện Hạ Long Tộc
- Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
- Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
- Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
- Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
- Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
- Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
- Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
- Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
- Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
- Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
- Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
- Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
- Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
- Chương 123: 123: Sư Tỷ Giao Trì Thanh Cho Ta Đi!
- Chương 124: 124: Sư Tôn Là Nguyễn Ly Trách Lầm Người
- Chương 125: 125: Sư Tôn Của Ta Đã Không Còn Ta Cũng Nên Rời Đi
- Chương 126: 126: Đúng Vậy Là Đồ Nhi Khi Sư Diệt Tổ
- Chương 127: 127: Ta Thích Nàng Đâu Chỉ Là Một Chút
- Chương 128: 128: Sư Tôn Nàng Buông Tha Cho Ta Đi
- Chương 129: 129: Sư Tôn Sư Muội Ta Rất Nhớ Hai Người
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: 131: Không Phải Hôn Như Vậy Ta Dạy Nàng
- Chương 132: 132: Sư Tôn Nàng Làm Sao Thuần Thục Như Vậy
- Chương 133: 133: Hữu Tình Quyết Chính Là Song Kiếm Hợp Bích
- Chương 134: 134: Ta Muốn Cái Gì Sư Tôn Đều Sẽ Cho Ta
- Chương 135: 135: Sư Tôn Ta Muốn Nàng
- Chương 136: 136: Sư Tôn Có Thể Dạy Ta Sao
- Chương 137: 137: Độ Hảo Cảm 99 99 99 999
- Chương 138: 138: Ta Muốn Nàng Đến Phát Điên
- Chương 139: 139: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 1
- Chương 140: 140: Mạng Của Ta Trả Cho Nàng 2
- Chương 141: 141: Điện Hạ Là Ngũ Trảo Kim Long
- Chương 142: 142: Vẫn Còn Hy Vọng Sống
- Chương 143: 143: Muốn Sư Tỷ Gọi Nàng Sư Nương
- Chương 144: 144: Sư Muội Thật Sự Quá Đáng Yêu
- Chương 145: 145: Người Một Nhà Xưng Hô Thế Nào Mới Tốt Đây
- Chương 146: 146: Đều Gỡ Xuống Mặt Nạ Vậy Ly Nhi Khi Nào Cưới Ta
- Chương 147: 147: Lạc Thanh Từ Thực Sự Có Tư Cách Cuồng Vọng
- Chương 148: 148: Ta Không Phải Nhan Khống Ta Là Sư Tôn Khống
- Chương 149: 149: Sư Tôn Muốn Phạt Ta Trên Cây Sao
- Chương 150: 150: Kim Long Xuất Hiện Long Vương Giáng Lâm
- Chương 151: 151: Thành Phù Phong Gặp Nạn
- Chương 152: 152: Là Tiên Tôn Tiên Tôn Của Chúng Ta!
- Chương 153: 153: Nếu Nàng Có Chuyện Ta Tuyệt Đối Không Sống Một Mình
- Chương 154: 154: Không Thể Chạm Vào Nàng Nàng Rất Nguy Hiểm
- Chương 155: 155: Nàng Vẫn Là Điện Hạ Của Các Ngươi
- Chương 156: 156: Thanh Từ Nàng Là Sư Tôn Cũng Là Thê Tử Của Ta
- Chương 157: 157: Vi Sư Lại Tới Dạy Một Lần
- Chương 158: 158: Sư Tôn Nàng Muốn Trứng Rồng Sao
- Chương 159: 159: Nguyễn Ly Muốn Độ Kiếp!
- Chương 160: 160: Thiên Phạt Giáng Xuống
- Chương 161: 161: Nàng Nể Tình Sư Tôn Mới Thả Cho Tiên Môn Con Đường Sống
- Chương 162: 162: Tuân Mệnh Điện Hạ
- Chương 163: 163: Ly Nhi Vi Sư Ở Đây
- Chương 164: 164: Sư Tôn Thẹn Thùng Sao
- Chương 165: 165: Nàng Thật Sự Là Tiểu Giấm Long
- Chương 166: 166: Nàng Là Tử Kiếp Của Ngươi
- Chương 167: 167: Trở Về Long Tộc 1
- Chương 168: 168: Trở Về Long Tộc 2
- Chương 169: 169: A Ly Ta Nguyện Trung Với Nàng
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: 172: Thánh Địa Long Linh
- Chương 173: 173: Sư Đồ Cùng Nhau Đột Phá
- Chương 174: 174: Long Tính Vốn Mạnh
- Chương 175: 175: Sinh Tử Khó Định 1
- Chương 176: 176: Sinh Tử Khó Định 2
- Chương 177: 177: Lạc Thanh Từ Ta Muốn Nàng Đền Mạng!
- Chương 178: 178: Vi Sư Nhất Định Trở Về
- Chương 179: 179: Thiên Nhân Vĩnh Cách
- Chương 180: 180: Sư Tôn Nàng Trì Thanh Của Nàng Đã Không Còn
- Chương 181: 181: Sư Tôn Trở Về 1
- Chương 182: 182: Sư Tôn Trở Về 2
- Chương 183: 183: Sư Tôn Trở Về 3
- Chương 184: 184: Nàng Lại Muốn Khi Sư Diệt Tổ Sao
- Chương 185: 185: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 1
- Chương 186: 186: Hệ Thống Đã Đến Lúc Ngươi Ngã Ngựa 2
- Chương 187: 187: Độ Hảo Cảm 9999
- Chương 188: 188: Nàng Không Phải Thế Thân
- Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
- Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
- Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
- Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
- Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
- Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
- Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
- Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
- Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
- Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
- Chương 199: [Phiên ngoại Vân Huyên – Mạnh Thuyền]
- Chương 200: [Toàn văn hoàn]
(GIẤY SIÊU TO, KHỔNG LỒ) COMBO 6 bịch khăn giấy CỠ ĐẠI đa sắc treo tường (tặng móc treo tường) Giấy Ăn rút an toàn lành tính, giấy rút đa năng treo tường ĐẠT QUY CHUẨN CỦA BỘ CÔNG THƯƠNG - ĐA KHO (DS) Khăn giấy cao Khăn Giấy Rút
Lạc Thanh Từ có chút kích động, nhưng cũng có chút lo lắng.
Trừ bỏ lần đó Nguyễn Ly tiến vào Nguyên Anh, những lần tiến giai khác nàng đều ở bên cạnh.
Lạc Thanh Từ rất rõ ràng, mỗi lần tiến cấp đối Nguyễn Ly mà nói đều là một lần kiếp nạn.
Trước đây bởi vì kinh mạch tắc nghẽn, khi Nguyễn Ly độ kiếp cần có người giúp nàng ấy áp chế linh lực, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Hiện giờ thể chất Nguyễn Ly đã khôi phục, tuy không đến mức xảy ra chuyện, nhưng lôi kiếp Phân Thần không giống bình thường, mà trạng thái Nguyễn Ly lúc này vẫn khiến nàng lo lắng không thôi.
Nguyễn Ly lại không chút hoang mang, thậm chí rất chờ mong, nàng biết rõ thực lực chính mình kém xa Mặc Diễm, mỗi lần tiến cấp chính là mỗi lần nàng tiến gần hơn đến mục tiêu đã định, chỉ cần chịu đựng đi qua, nàng liền có thể nhiều bảo hộ Lạc Thanh Từ một chút.
Lôi kiếp này đối nàng mà nói không phải trắc trở, mà là đá kê chân, nàng không hề sợ hãi.
"Sư tôn, lui về phía sau một chút, chớ để lan đến nàng.
Nàng yên tâm, ta có thể chịu đựng." Dứt lời Nguyễn Ly thả người tìm cái gò đất, ngẩng đầu nhìn sấm sét hội tụ trên bầu trời.
Phân Thần chi cảnh, lục đạo lôi kiếp.
Trong Tiên môn, tu sĩ ở độ tuổi này đi vào Phân Thần cảnh, từ xưa đến nay cũng chỉ có Nguyễn Ly, cho dù là Lạc Thanh Từ cũng không sánh được.
Nếu là lúc trước, Lạc Thanh Từ sẽ cho rằng đây là quang hoàn nữ chủ, mà hiện giờ thân ở trong đó, Nguyễn Ly đã trở thành ái nhân của nàng, nàng mới biết được gánh nặng dưới vầng hào quang này lớn đến mức nào.
Lôi kiếp đã ngưng tụ thành hình, ở phía chân trời phát ra tiếng ầm vang khiếp người, nó len lỏi qua tầng mây, cuối cùng một tia sét màu vàng to chừng cánh tay người xuyên thủng bầu trời, giống như trường long xé toạc thiên không, nặng nề giáng xuống đỉnh đầu Nguyễn Ly.
Linh lực trong người Nguyễn Ly đã vận chuyển tới cực hạn, nàng cắn chặt răng cả người run lên nhận lấy một kích này, dưới chân cũng một cái lảo đảo.
Lạc Thanh Từ nhìn thấy gương mặt trắng nhợt của Nguyễn Ly, trái tim bỗng nhiên thắt lại, nhịn không được tiến lên một bước, nhưng cuối cùng miễn cưỡng nhịn xuống.
Đây là lôi kiếp của Nguyễn Ly, nếu nàng ấy có thể chống đỡ, đó chính là chuyện tốt.
Thực lực nàng ấy vốn không tầm thường, nhất định sẽ không có việc gì.
Hai tay Lạc Thanh Từ rũ tại bên người vô thức nắm chặt, trong lòng nàng nghĩ như vậy, nhưng biểu tình lại không một chút thả lỏng.
Đạo lôi kiếp thứ hai đã bắt đầu, nó ở tầng mây băn khoăn quay cuồng, thường thường lóe lên tia chớp kèm tiếng sét đì đùng, mười phần áp bách.
Lạc Thanh Từ mơ hồ cảm thấy đạo lôi kiếp này có dị thường, thoạt nhìn lợi hại hơn lôi kiếp Tiểu Thừa kỳ của nàng rất nhiều.
"Không phải ảo giác, thật là vượt qua dự tính." Hệ thống thanh âm phát trầm, mở miệng nói.
Lạc Thanh Từ sắc mặt biến đổi, "Tại sao lại như vậy, A Ly có thể thừa nhận không?"
Hệ thống chưa kịp trả lời, tiếng sét thứ hai đã giáng xuống.
Lúc này đây Nguyễn Ly không cách nào ổn định thân thể, đầu gối nặng nề quỳ xuống, gân xanh trên cổ bạo khởi, đáy mắt toát ra tơ máu, đầy đầu mồ hôi lạnh.
"A Ly là ngũ trảo kim long, vốn chính là được trời ưu ái, lôi kiếp giáng xuống giống như thiên tài địa bảo xuất thế, cần phải chịu đựng khảo nghiệm.
Quan trọng nhất chính là, thể chất của nàng quá đặc biệt.
Trong người nàng long tức hỗn ma khí, lôi kiếp gột rửa vẫn đục của thế gian, cho nên mang theo tư thái thẩm phán, nó sẽ đối ma khí kia thử thách càng thêm lợi hại."
Lạc Thanh Từ sắc mặt trắng bệch, "Nó muốn thanh trừ A Ly sao?"
"Sẽ không, A Ly không phải ma, chỉ là lôi kiếp sẽ rất nghiêm trọng."
Lạc Thanh Từ trong lòng cũng không vì vậy mà nhẹ nhàng hơn, ánh mắt nàng gắt gao khóa Nguyễn Ly.
Nguyễn Ly cũng đã nhận ra sự tình khác thường, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Thanh Từ, miễn cưỡng xả ra một mạt cười: "Sư tôn, ta không sao, còn có thể chống đỡ, nàng chớ có lại đây."
"Ầm!" Lôi kiếp kia tựa hồ muốn thị uy trước Nguyễn Ly, ngay khi nàng mới nói xong, nó lại một lần mạnh mẽ giáng xuống, lúc này đây Nguyễn Ly không thể nào chịu được nữa, đau hô một tiếng lập tức ghé vào trên mặt đất.
Lạc Thanh Từ khóe mắt đỏ lên, nàng đáy mắt màu đỏ tràn ngập, cơ hồ là dùng hết sức mình để ngăn chặn ý niệm muốn tiến lên.
Nguyễn Ly biết Lạc Thanh Từ lo lắng, lại không cách nào nói ra lời trấn an.
Nàng tuyệt đối sẽ không nhận mệnh, nó càng muốn tra tấn nàng, nàng càng không phục, nó muốn đánh ngã nàng, nàng càng quật cường chống lại.
Khi đạo lôi kiếp thứ tư rơi xuống, ánh mắt Nguyễn Ly phát lạnh, nàng lập tức hóa thành ngũ trảo kim long, ngẩng lên đầu rồng không kiêng nể gì mà phát ra tiếng long ngâm chấn tận trời, nàng chẳng những không trốn, ngược lại xoay quanh dựng lên, ngạo nghễ xông thẳng qua lôi kiếp.
Hai sợi râu rồng dài mấy thước giơ lên giữa sấm sét ầm ầm, tông mao vũ động, quật cường mà phẫn nộ.
Ầm! Lôi kiếp tinh chuẩn bổ vào trên người Nguyễn Ly, trong phút chốc tia lửa văng khắp nơi, Nguyễn Ly lân giáp bị lôi điện đốt cháy xuyên thủng, huyết nhục tuôn trào.
Cơn đau dữ dội từ vết thương truyền khắp lục phủ ngũ tạng, nàng tê thanh gào rống, năm móng vuốt đạp giữa không trung, một bước cũng không nhường.
Tuy nàng nửa bước không lùi, nhưng máu trào ra từ miệng làm sao cũng không ngăn được.
Lạc Thanh Từ theo sát ngự không bay lên, trong mắt tràn đầy nôn nóng, nơi đáy mắt đè nặng một tia u lãnh, nhìn chằm chằm đoàn lôi kiếp kia.
Năng lượng sấm sét còn sót lại du tẩu khắp cơ thể Nguyễn Ly, nàng cả người máu tươi đầm đìa, miệng vết thương bị bỏng còn lộ ra tia lửa điện.
Lôi kiếp này không hề giống lôi kiếp thăng cấp bình thường, nó rõ ràng là muốn gột rửa ma khí trong người Nguyễn Ly.
"Hệ thống, Ma tộc cho dù thăng cấp cũng sẽ không dẫn tới thiên phạt, đúng không?" Trái tim Lạc Thanh Từ như nhập động băng, nghĩ tới kinh thư đã từng xem qua, nàng có chút vô pháp tiếp thu.
Đây rốt cuộc là Thiên Đạo đang chơi xấu các nàng, hay thật là Nguyễn Ly trốn không thoát vận mệnh.
Hệ thống nhìn Nguyễn Ly ở nơi kia gắng gượng chịu đựng, tiếng nói cũng bắt đầu có chút mơ hồ, "Ngươi chớ có nản lòng, trước mắt A Ly tuyệt đối không thể là Ma Tôn, thiên phạt giáng xuống tuy rằng dị thường, nhưng hiện giờ A Ly tinh thần thanh minh, trái tim thuần khiết trong trẻo, đều không phải là ma đầu.
Ngươi nên hiểu, nàng tồn chấp niệm là bởi vì ngươi, chỉ cần ngươi còn sống, nàng liền sẽ khắc chế được chính mình."
"Ngay cả khi Thiên Đạo muốn giở trò quỷ, nó cũng không thể trắng trợn như vậy.
Pháp tắc của thế giới này, cho dù là Tôn Thần hay Thiên Đạo đều không thể làm trái."
Lạc Thanh Từ nhớ tới Mắt Quỷ bị Nguyễn Ly hấp thu, cái thứ hai đang trong cơ thể Mặc Diễm.
Ngàn năm trước Ma Tôn ngã xuống, lưu lại bốn con Mắt Quỷ bị tổn hại, phân tán trong tam giới.
Nguyên bản cho rằng Mắt Quỷ đã sớm biến mất, hiện tại lại bất ngờ xông ra, còn không ngừng tìm tới Nguyễn Ly.
"Trong sách gốc không miêu tả nhiều về Ma Tôn, chỉ nhắc qua về trận chiến giữa hai tộc Long Nhân cùng Ma tộc.
Mắt Quỷ vốn không phải tồn tại quan trọng gì, cốt truyện chính cũng chỉ nói đến mấy lần...." Lạc Thanh Từ thoáng trầm mặc, mỗi lần Quỷ Nhãn xuất hiện, trước sau nhìn chằm chằm Nguyễn Ly, chuyện này quá mức dị thường.
Kết cục trong nguyên tác thật sự không hợp logic, tuy Lạc Thanh Từ có thể lý giải nỗi hận của nữ chủ, nhưng Nguyễn Ly thông minh như vậy, sao có thể bị Nam Cung Quyết lừa gạt đến nông nỗi kia, còn suýt nữa khiến cho Long tộc lật úp.
Thế cho nên làm Mặc Diễm thừa nước đục thả câu, dễ như trở bàn tay mà đoạt Long Vương chi vị.
Chẳng sợ Long Linh Thánh Vật không chấp nhận Mặc Diễm, thì Nguyễn Ly địa vị như cũ không làm nên chuyện gì.
Long tộc muốn một vị vua hùng mạnh, nhưng họ không thể tiếp thu một vị vua có mối quan hệ không rõ ràng với Nhân tộc, còn thiếu chút nữa huỷ hoại Long tộc.
Chính là từ khi nữ chủ hắc hóa, hướng đi quyển sách ngày càng trở nên bất thường, Nguyễn Ly trả thù Nam Cung Quyết, diệt Xung Hư Môn không thành vấn đề, nhưng cớ gì trả thù xong lại lựa chọn nhập ma, còn kéo tam giới chôn cùng?
Mà đoạn kết này vừa ra, khu bình luận có không ít độc giả phun tào nữ chủ não luyến ái, còn nói rằng do Nam Cung Quyết chết, nên nữ chủ mới lựa chọn nhập ma hủy thiên diệt địa.
Ngay cả Lạc Thanh Từ đọc tới đây cũng không lời có thể nói, nữ chủ đời trước rõ ràng hành động quá mức điên cuồng.
Nàng nhớ tới những lời Hồng Ảnh từng nói trong động phủ Sài Tang, trong lòng mơ hồ có chút suy đoán, nhưng nàng cũng không quá chắc chắn, chuyện này cũng chỉ Hệ thống mới có thể biết được.
Nguyễn Ly luân lạc đến kết cục kia, là bởi vì nguyên chủ hay nam chủ? Nếu thật là vì nguyên chủ, thì quyển sách ngôn tình kia hoàn toàn bị đảo lộn.
"Đời trước A Ly nhập ma là do Mắt Quỷ ảnh hưởng, đúng không?" Lạc Thanh Từ hít vào một hơi.
Hệ thống trầm mặc hồi lâu, "Ta bây giờ chỉ là một sợi tàn thức, lại bị Thiên Đạo cản tay cản chân ở khắp nơi, cho nên ta không thể biết nhiều hơn nguyên tác, còn lại chỉ là ký ức mơ hồ.
Khi A Ly trở về trả thù, ta là người đầu tiên chết dưới tay nàng, những chuyện sau đó ta cũng không rõ ràng.
Ngươi cũng biết trong sách gốc A Ly đem thi cốt ta nghiền thành xương tro, nàng hận ta từ kiếp trước đến kiếp này cũng không tan, ta còn có thể làm gì đây? Nhưng căn cứ vào manh mối, khẳng định có người lén lút hủy hoại kết giới Ma tộc, thả ma vật đi vào nhân gian."
Đúng lúc này đạo lôi kiếp thứ năm lần nữa áp xuống, trong kim sắc trộn lẫn một tia màu đỏ Thiên Khiển, lập tức đem Nguyễn Ly từ giữa trời đánh ngã xuống đất, làm Lạc Thanh Từ rốt cuộc nhịn không được nữa.
Nàng liếc nhìn đám mây sét nhuộm màu đỏ đậm, trong lòng hoàn toàn xác định, Thiên Đạo chết tiệt kia muốn mượn lôi kiếp xử lý Nguyễn Ly.
Bất đồng với đời trước Nguyễn Ly tâm như tro tàn nhất niệm thành ma, đời này Nguyễn Ly nửa bước nhập ma liền mạnh mẽ dừng lại, nàng cho tam giới cơ hội th* d*c, nàng cũng cho hai tộc Long Nhân cơ hội hòa bình.
Thiên Đạo không có lý do gì xóa bỏ nàng, trừ phi nó chỉ muốn thắng trận này đánh cược, không ngại giẫm đạp lên pháp tắc để thực hiện ý đồ riêng.
Đã như vậy, Lạc Thanh Từ liền không nhịn nó nữa, ngẩng đầu cười nhạt một tiếng, "Ngươi xứng là Thiên Đạo sao? Ta đây cũng đã không còn luân hồi, có cái gì phải sợ."
Linh lực xung quanh Lạc Thanh Từ trào dâng mênh mông, linh quang hội tụ giống như một đóa băng liên nở rộ, đem thân thể Nguyễn Ly bao bọc trong đó.
Nhận thấy được Lạc Thanh Từ muốn can thiệp, đạo lôi kiếp thứ sáu ứng thế mà sinh, so với trước còn khủng bố dữ tợn hơn, nó ở trên trời điên cuồng gào thét, đã là nhất kích phải diệt, cho dù là Tiểu Thừa đỉnh phong Lạc Thanh Từ cũng không nhất định có thể chống đỡ.
Thiên địa tối sầm, mây đen quần vũ, khiến cho người trong thành Phù Phong cách mấy chục dặm cũng nhìn đến rõ ràng.
"Lục đạo lôi kiếp, có người Hóa Thần."
Văn Huyền Ca đứng trên trạm gác nhìn nơi xa, mấy người Hòa Quang ngồi một bên đồng dạng yên lặng nhìn.
"Trong thành Phù Phong lúc này cũng không ai dám ở nơi đó độ kiếp." Hòa Quang không nhanh không chậm nói, giữa những hàng chữ ý tứ rõ ràng.
"Hoài Trúc Quân đã sớm Tiểu Thừa đỉnh phong, vậy chỉ có thể là Nguyễn Ly." Văn Huyền Ca tiếp một câu, lập tức thần sắc khó hiểu.
"Thật là đáng sợ, nàng mới bao lớn.
Nếu chúng ta đánh không nổi Long tộc, liền không nên trêu chọc." Liêu Vân Phàm lẩm bẩm nói, lại chính là tiếng lòng của mọi người.
Bên kia sau một trận ầm vang đất rung núi chuyển, giữa đầy trời bụi bặm khói mù, Lạc Thanh Từ tay phải nắm Thanh Uyên, thân kiếm hơn phân nửa c*m v** trong đất, nàng nửa quỳ chân lún sâu xuống ngầm ba tấc, đầu gối mũi chân đều tàn lưu một mảnh lửa cháy.
Nàng hơi cúi đầu, tay trái cẩn thận đem Tiểu Long Tử ôm trong ngực, cho dù xung quanh một mảnh phế tích, bụi đất phi dương, rồng nhỏ như cũ được bảo hộ chặt chẽ, không có nửa phần thương tổn.
Lạc Thanh Từ sống lưng phát run, máu từ khóe môi không ngừng tuôn xuống, nàng hé miệng phun ra một ngụm máu, nghiêng đầu nhìn Rồng Con bị thương nằm cuộn nơi khuỷu tay, đôi mắt khép lại, hôn mê bất tỉnh.
Lân giáp kim sắc của Nguyễn Ly vốn bị ma khí bao trùm, theo linh lực lưu chuyển, khói đen từng chút biến mất, phảng phất bị thanh tẩy, vô tung vô ảnh.
Mà mấy phiến lân giáp bị tổn hại, lộ ra vết thương huyết nhục lẫn lộn, dần dần được chữa trị rực rỡ hẳn lên, kim giáp mới mọc ra vàng óng ánh, xinh đẹp bắt mắt.
Lạc Thanh Từ nhìn Tiểu Long Tử hồi lâu, lúc này mới hơi ngẩng đầu, nhìn lôi kiếp đỏ thẫm trên cao vẫn gàn bướng cố chấp không chịu tan đi.
Trên gương mặt tái nhợt đầy mồ hôi lạnh lại thập phần bình tĩnh, cho dù sợi tóc hỗn độn dán lên thái dương, cũng không tổn hại nàng giờ phút này phong hoa cùng ngạo cốt.
Nàng lạnh lùng cười, trong mắt đều là chiến ý cùng quật cường, "Thiên Đạo, ta không biết ngươi là muốn thắng trong ván cờ này, hay là ngươi có ý đồ gì, ta chỉ muốn nói cho ngươi, ngươi đừng mơ tưởng động tới A Ly.
Nhiệm vụ của ta còn đang tiến hành, vẫn chưa tính là thất bại, A Ly cũng chưa từng khuất phục, ngươi không có quyền trước tiên kết thúc."
Nàng cuối cùng minh bạch, vì sao quang hoàn nữ chính cũng bù đắp không được thống khổ mà Nguyễn Ly phải chịu, vì sao nàng càng muốn sửa đổi hướng đi câu chuyện, lại càng khiến Nguyễn Ly gặp trắc trở thật mạnh.
Bởi vì chúng sinh muôn nghìn, ít nhất tại thế giới này, bọn họ đều là một quân cờ trong tay Thiên Đạo, khác nhau ở chỗ A Ly chính là quân cờ lợi hại nhất.
Thiên Đạo không muốn thua, nên nó không ngại dùng mọi thủ đoạn để duy trì quỹ đạo trong nguyên tác, nơi chốn đề phòng nàng, còn hạn chế quyền hành của Hệ thống.
Chỉ cần có dấu hiệu cho thấy nàng nhiệm vụ thất bại, nó liền không ngần ngại xóa bỏ sự tồn tại của Nguyễn Ly, sau đó cũng cắn nuốt hết thảy luân hồi của nàng.
Cho nên nữ chủ trong nguyên tác, bị Thiên Đạo sắp đặt vận mệnh thảm thiết, cùng Nguyễn Ly trước mắt không phải một người.
Đây là A Ly của nàng, là người sống sờ sờ và hoàn toàn tự do.
Vận mệnh của các nàng thuộc về chính mình, không ai được phép tước bỏ, kể cả Thiên Đạo.
Nàng tay phải dùng sức, chống Thanh Uyên đứng lên, bầu trời trong nháy mắt một mảnh tươi sáng.
Ánh mặt trời rẽ mây đen hiển lộ ra tới, độ lên trên người Lạc Thanh Từ một tầng kim sắc óng ánh, xán lạn phi thường.
Kiếp vân theo đó tan biến không còn bóng dáng.
Lạc Thanh Từ mới đi hai bước liền ngừng, nàng gom lại tiểu long trong lòng ngực, nghiêng mắt liếc về phía rừng rậm, "Mời các hạ ra đây."
Khi nói chuyện, Thanh Uyên kiếm hàn quang lấp lóe, mười phần uy h**p.
Lá khô bị giẫm nát phát ra tiếng xào xạc, nam nhân mặc huyền bào từ trong rừng đi ra, liền như vậy nhìn Lạc Thanh Từ.
Khóe miệng Lạc Thanh Từ gợi lên một mạt cười, "Huyền Ảnh, nghĩa tử của Mặc Diễm, một trong hai hắc long còn lại của Long tộc.
Ngươi không ở Sài Tang, đến nơi đây muốn làm cái gì?"
Huyền Ảnh nhìn tiểu kim long được Lạc Thanh Từ bảo hộ chặt chẽ trong ngực, thần sắc ngưng trọng, "Điện hạ như thế nào?"
Lạc Thanh Từ phủ ống tay áo, đem Nguyễn Ly che giấu thật kỹ, nhíu mày nhìn Huyền Ảnh.
Nam phụ Huyền Ảnh, trong nguyên tác hắn chính là si mê Nguyễn Ly hơn cả tính mạng.
Là nghĩa huynh cùng Nguyễn Ly trưởng thành, ngoài mặt đối Mặc Diễm nói gì nghe nấy, trong lòng lại chỉ tôn Nguyễn Ly là Điện hạ.
"Nàng không có việc gì, độ kiếp thành công."
Huyền Ảnh thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói: "Điện hạ là ngũ trảo kim long, đúng không?"
"Không sai, nhưng chuyện này rất quan trọng sao?" Lạc Thanh Từ tuy rằng biết Long tộc chú trọng thân phận, nhưng về tư tâm, nàng hy vọng vô luận Nguyễn Ly là hỏa long hay kim long, đều được người tôn trọng, mà không phải nhìn bề ngoài để đánh giá nàng ấy.
Huyền Ảnh khẽ lắc đầu, "Với ta mà nói, cũng không quan trọng.
Nhưng với điện hạ mà nói, ý nghĩa trọng đại."
Lạc Thanh Từ cảm thấy mặt hơi đau, trong lòng lại mạc danh chua lòm, bản thân mình nhìn đến Nguyễn Ly tốt là được, cũng không cần ai khác phải biết, tránh cho bọn họ nhìn chằm chằm bảo bối của nàng,
"Mặc Diễm muốn hại nàng, ngươi hẳn là biết đi." Lạc Thanh Từ có chút bài xích Huyền Ảnh, nhưng không thể không thừa nhận, hắn là trợ lực tốt nhất của Nguyễn Ly.
Huyền Ảnh cau mày, khẽ gật đầu.
"Ngươi khả năng biết được rất nhiều, trước mắt Mặc Diễm bị tà khí xâm nhiễm, tiếp tục đi theo hắn, Long tộc sớm muộn trở thành Ma tộc." Lạc Thanh Từ lời này nói đến châm chọc, làm Huyền Ảnh sắc mặt tối sầm.
"Không cần ngài nhọc lòng, thứ lỗi ta nói thẳng, nếu ngài muốn tốt cho điện hạ, nên cách điện hạ thật xa mới phải.
Ngài tồn tại, chính là trở ngại lớn nhất trên đường điện hạ hồi Long tộc."
Lạc Thanh Từ bất động thanh sắc: "A Ly trở về, chướng ngại lớn nhất không phải Mặc Diễm sao? Đến nỗi ta, nếu nàng không cần ta nữa, ta tự nhiên sẽ rời đi."
Huyền Ảnh nhìn Kim Long nằm trong ngực Lạc Thanh Từ đang co lại nắm tay, biểu thị nàng ấy có chút bất mãn.
"Ngươi trước mắt bảo hộ không được nàng, nếu thật để ý nàng, liền giúp nàng dọn đường thật tốt, quan trọng nhất chính là, trợ nàng bảo hộ Long tộc." Lạc Thanh Từ không tính toán nhiều lời, sau khi đánh tịnh thân quyết tẩy sạch trên người bụi bẩn, liền mang theo Nguyễn Ly rời đi.
- ----------------------.