- Trang chủ
- Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
- Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
Truyện: Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Tác giả: Yến Bạch Bạch
- Chương 1: Sắc đẹp chết người
- Chương 2: Vòng loại
- Chương 3: Lão đại
- Chương 4: Tiêu diệt
- Chương 5: Thăng cấp
- Chương 6: Không hộ khẩu
- Chương 7: Súng máy hạng nặng
- Chương 8: Đấu bán kết
- Chương 9: Lên sân khấu
- Chương 10: Chấm điểm
- Chương 11: Tháp Bắc
- Chương 12: Ở nhờ
- Chương 13: Quảng cáo
- Chương 14: Làm thị thực
- Chương 15: Ống kính
- Chương 16: Vòng loại
- Chương 17: Quy tắc
- Chương 18: Không tệ
- Chương 19: Bắt đầu thi đấu
- Chương 20: Nhiệt độ cao
- Chương 21: Đồng đội
- Chương 22: Giữ cấp
- Chương 23: Kỳ nghỉ
- Chương 24: Mặt nạ bạc
- Chương 25: Vương
- Chương 26: Súng
- Chương 27: Vòng đu quay
- Chương 28: Đã thăng cấp
- Chương 29: Đánh giá xác định vị trí
- Chương 30: Không dễ đối phó
- Chương 31: Vị trí phụ trợ
- Chương 32: Công nghệ Elravie
- Chương 33: Vòng loại thứ hai
- Chương 34: Bươm bướm
- Chương 35: Ánh sáng
- Chương 36: Bản đồ
- Chương 37: Thỏ con ngốc nghếch
- Chương 38: Suy luận
- Chương 39: Đánh cờ
- Chương 40: Thăng cấp
- Chương 41: Gương mặt đại diện
- Chương 42: Bài hát chủ đề
- Chương 43: Tiết mục tập thể
- Chương 44: Tháp Bắc
- Chương 45: Đặc huấn
- Chương 46: Huấn luyện viên
- Chương 47: Chiến thuật tránh né
- Chương 48: Thời kỳ không ổn định
- Chương 49: Thú dữ
- Chương 50: Thuốc an thần
- Chương 51: Giày trắng nhỏ
- Chương 52: Cảm giác với súng
- Chương 53: Kiểm tra tốt nghiệp
- Chương 54: Thi đấu ngầm
- Chương 55: Kỵ sĩ
- Chương 56: Mua mua mua
- Chương 57: Manh mối
- Chương 58: Tiên tri
- Chương 59: Vòng loại thứ 3
- Chương 60: Lá Phán xét (Judgement)
- Chương 61: Quan tài
- Chương 62: Tỉnh Nghi
- Chương 63: Lá bài Temperance (Cân bằng)
- Chương 64: Lá The Lovers
- Chương 65: Phối hợp
- Chương 66: Quốc vương
- Chương 67: Tế đàn
- Chương 68: Lá The Chariot (Chiến xa)
- Chương 69: Quyền chỉ huy
- Chương 70: Lên ngôi
- Chương 71: Thuỷ quân
- Chương 72: Bánh xe vận mệnh
- Chương 73: Giăng lưới
- Chương 74: Lông tơ
- Chương 75: Ghép đội
- Chương 76: Phỏng vấn
- Chương 77: Xoài
- Chương 78: Ký tên
- Chương 79: Nữ hoàng Đỏ
- Chương 80: Kịch bản
- Chương 81: Quay quảng cáo
- Chương 82: Dốc sức
- Chương 83: Thêm đồ ăn
- Chương 84: Quảng cáo
- Chương 85: Vòng loại thứ tư
- Chương 86: Kỷ Permi
- Chương 87: Anteosaurus
- Chương 88: Pelycosauria
- Chương 89: Kết thúc kỷ nguyên
- Chương 90: Kỷ Trias
- Chương 91: Pterosaur (Dực long)
- Chương 92: Ra khỏi thung lũng
- Chương 93: Bay
- Chương 94: Jurassic
- Chương 95: Allosaurus
- Chương 96: Quyết chiến
- Chương 97: Kỷ Phấn Trắng
- Chương 98: Trở về
- Chương 99: Cùng phòng
- Chương 100: Phong Tín Tử
- Chương 101: Trao kiếm
- Chương 102: Mưa lớn
- Chương 103: Ưng non
- Chương 104: R Code
- Chương 105: Thuần hóa
- Chương 106: Khóa cảm xúc
- Chương 107: Gắn khóa
- Chương 108: Di chứng
- Chương 109: Rời đi
- Chương 110: Tỉnh lại
- Chương 111: Lam Sắc
- Chương 112: Đừng có làm loạn
- Chương 113: Chìa khóa
- Chương 114: Quyết đấu
- Chương 115: Đấu kiếm
- Chương 116: Vòng loại thứ năm
- Chương 117: Hồn ma
- Chương 118: Người khổng lồ
- Chương 119: Quý bà
- Chương 120: Tiếng đàn
- Chương 121: Tình nhân
- Chương 122: Montespan
- Chương 123: Thánh lễ đen
- Chương 124: Vũ hội
- Chương 125: Bạn nhảy
- Chương 126: Chém anh ta
- Chương 127: Phu nhân Pompadour
- Chương 128: Trận Lobositz
- Chương 129: Cuộc chiến bảy năm
- Chương 130: Quý tộc
- Chương 131: Tranh luận
- Chương 132: Đại gia
- Chương 133: Bão tuyết
- Chương 134: Giai cấp thứ ba
- Chương 135: Trận chiến cuối cùng
- Chương 136: 32 người sống sót
- Chương 137: Tôn trọng
- Chương 138: Trường bắn
- Chương 139: Đấu súng
- Chương 140: Nhiệt độ
- Chương 141: Vỏ kiếm
- Chương 142: Ra ngoài
- Chương 143: Chương trình tạp kỹ
- Chương 144: Thành công hay thất bại
- Chương 145: Battle
- Chương 146: Livestream
- Chương 147: So đấu
- Chương 148: Phát sóng
- Chương 149: Bar ngầm
- Chương 150: Cuộc đua
- Chương 151: Người xứng đôi
- Chương 152: Lễ hội mùa thu
- Chương 153: Dừng lại
- Chương 154: Quýt
- Chương 155: Người hiến gen
- Chương 156: Bắt cóc
- Chương 157: Cảnh báo
- Chương 158: Giải cứu
- Chương 159: Báo cáo kiểm tra
- Chương 160: Ý thức
- Chương 161: Giơ bảng
- Chương 162: Lập fanclub
- Chương 163: Câu cá
- Chương 164: Diễn viên quần chúng
- Chương 165: Chòm sao Orion
- Chương 166: Tuần hoàn lặp lại
- Chương 167: Viên đạn
- Chương 168: Ghi chép lời thề
- Chương 169: Afaso
- Chương 170: Chiến thư
- Chương 171: Vòng loại thứ sáu
- Chương 172: Vòng đu quay khổng lồ
- Chương 173: Ý thức trở về
- Chương 174: Xe điện đụng
- Chương 175: Druid
- Chương 176: Dòng nước xiết
- Chương 177: Cung
- Chương 178: Phòng mộ
- Chương 179: Thuyền đến cõi âm
- Chương 180: Thuyền hải tặc
- Chương 181: Tàu lượn siêu tốc
- Chương 182: Nhà ma
- Chương 183: Huyết tế
- Chương 184: Dung hợp
- Chương 185: Tháp rơi tự do
- Chương 186: Qua màn
- Chương 187: Mệnh đề mới
- Chương 188: Quảng cáo
- Chương 189: Hoạt động
- Chương 190: Kịch bản
- Chương 191: Thay quần áo
- Chương 192: Hành tinh Cực Lạc
- Chương 193: Nhập vai vệ sĩ
- Chương 194: Tìm về nguồn cội
- Chương 195: Cúp Tinh Trần
- Chương 196: Na Diễn
- Chương 197: Tai họa thỏ
- Chương 198: Vòng loại thứ bảy
- Chương 199: Hút máu
- Chương 200: Bán hình tượng
- Chương 201: Xử quyết
- Chương 202: Diễn tập
- Chương 203: Diễn xuất
- Chương 204: Trinh thám
- Chương 205: Trò chơi Quốc vương
- Chương 206: Thu lưới
- Chương 207: Gặt hái
- Chương 208: Nữ chính
- Chương 209: Tuyên chiến
- Chương 210: Gương
- Chương 211: Vật tế
- Chương 212: Sân nhà
- Chương 213: Khiêu vũ
- Chương 214: Khoang cứu hộ
- Chương 215: Trang phục
- Chương 216: Vòng chung kết
- Chương 217: Phá gương
- Chương 218
- Chương 219: Đom đóm
- Chương 220: Tương lai đáng mong chờ
- Chương 221: Mưa lớn
- Chương 222: Nhà mới
- Chương 223: Tốt nghiệp
- Chương 224: Trò chơi sinh tồn dã ngoại
- Chương 225: Sao trời rực rỡ (Hết chính truyện)
- Chương 226: Ngoại truyện - Du lịch
- Chương 227: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 1)
- Chương 228: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 2)
- Chương 229: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 1)
- Chương 230: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 2)
- Chương 231: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 1)
- Chương 232: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 2)
- Chương 233: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 3)
- Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
- Chương 235: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 2)
- Chương 236: Ngoại truyện - Thiệu Du
- Chương 237: Ngoại truyện - Công khai
- Chương 238: Ngoại truyện - Không gian song song (Hoàn thành)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Edit + Beta: Hiron
Khoảng thời gian sau giải giữa mùa và trước khi giải liên hành tinh bắt đầu là kỳ nghỉ hiếm hoi của các tuyển thủ sinh tồn chuyên nghiệp.
Vu Cẩn ăn chơi ở Phù Không nửa tháng, bỗng một buổi tối nhận được tin nhắn của đội.
"Đăng bài ấy ạ?!"
Trong tin nhắn, huấn luyện viên gửi kèm ảnh chụp màn hình trang mạng xã hội của Ngân Ti Quyển, Trác Mã, Tỉnh Nghi: "Nghỉ cả tháng không làm gì, fan của đội sẽ bỏ chạy hết! Sinh tồn cũng coi như nửa giới giải trí, Tiểu Vu à, Bạch Nguyệt Quang chúng ta không thể thua kém..."
Trên chiếc ghế sofa êm ái ở Phù Không, Vu Cẩn ôm thùng kem vừa ăn vừa xem bài đăng của các đội khác.
Ngân Ti Quyển toàn đội mặc đồ nữ livestream... À không, không phải toàn đội, Ninh Phượng Bắc mặc áo sơ mi, cà vạt, quần tây đứng đắn, ngồi giữa một đám yểu điệu thướt tha trông rất bá đạo.
Đội Trác Mã chụp một bộ ảnh "Tuyển thủ x Dao Trác Mã". Bò Tây Tạng, bạc hà, kẹo cùng với dao cài thắt lưng, đẹp trai ngời ngời.
Tỉnh Nghi thì làm hẳn một bộ phim tài liệu ngắn. Trong phim, đội trưởng và các thành viên hòa thuận, bắn tỉa và đột kích hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng là đoạn chính luận ca ngợi Tỉnh Nghi là một gia đình hạnh phúc.
Huấn luyện viên của Bạch Nguyệt Quang cảm thán: "Phim tài liệu vốn ít, sao chúng ta không nghĩ ra nhỉ!"
So với thời Lâm Giác còn ở Bạch Nguyệt Quang, năm nay kinh phí tuyên truyền bị cắt giảm một nửa.
Đội hình Tiểu Bạch Nguyệt Quang mới thành lập không lâu, trước khi có thành tích, đội từ chối phần lớn hợp đồng quảng cáo. Điều quan trọng nhất của tuyển thủ sinh tồn là thành tích thi đấu, không phải là không được nhận quảng cáo ngay khi ra mắt, mà là đội muốn thể hiện thái độ.
Quảng cáo ăn vào kinh tế của fan. Trước khi có thành tích, không nên vội vàng tiêu thụ fan. Tuyển thủ tập trung luyện tập, không làm những chuyện vô bổ, đó là lời hứa mà Bạch Nguyệt Quang đã lập với khán giả ngay từ khi thành lập.
Vì vậy, Vu Cẩn, Tá Y và các tuyển thủ khác chỉ bắt đầu nhận quảng cáo sau khi vượt qua vòng loại giải giữa mùa. Tài chính không dồi dào, kinh phí tuyên truyền tự nhiên cũng ít đi.
Trên kênh thông tin của Bạch Nguyệt Quang, giám đốc đề nghị toàn đội làm đại sứ cho dự án bảo vệ ếch nhỏ, ngay lập tức bị toàn đội phản đối, trừ Văn Lân. Văn Lân cho biết, rất muốn xem Tá Y mặc váy.
Vì vậy, giám đốc đưa ra phương án B: "Thu âm bài hát chủ đề cổ vũ cho Bạch Nguyệt Quang tham dự giải liên hành tinh."
Mọi người nhất trí đồng ý. Vu Cẩn cẩn thận hỏi giám đốc về kinh phí sản xuất và phát hành.
Giám đốc hào phóng cho một con số, 9.
Vu Cẩn yên tâm: "Nếu là 90 nghìn điểm tín dụng..."
Giám đốc cười tươi: "9 nghìn. Cổ vũ là chiến lược dài hạn, lần này chỉ là thử nghiệm, phải tiết kiệm, vì trước giải liên hành tinh còn phải chi nhiều khoản khác."
Vu Cẩn choáng váng: "..." 9 nghìn! 9 nghìn thì làm được gì!
Giám đốc rất lạc quan: "Không đủ quay MV, chúng ta có thể chỉ thu âm. Không đủ thu âm, chúng ta có thể chỉ phát hành demo, demo cũng không làm được, chúng ta có thể mua beat cho toàn đội hát! Chiều fan mà, chủ yếu là lòng thành!"
Kết thúc cuộc trò chuyện, Vu Cẩn nằm bất động trên ghế sofa.
Vệ Thời đứng dậy, đi qua ghế sofa.
Vu Cẩn không rành về ngành âm nhạc thế kỷ 31, mở điện thoại xem vài trang web âm nhạc, bị choáng ngợp bởi những bảng giá, nhãn hiệu, quy trình phát hành bài hát, giao diện phần mềm sáng tác. 9 nghìn điểm tín dụng không nhiều, nhưng nếu tự sáng tác, có thể tiết kiệm được một khoản lớn.
Vu Cẩn liên lạc với những người bạn cũ trong chương trình giải trí là Trang Phàn và Hudi.
Trang Phàn đang bận xử lý scandal, theo lời cậu ta thì phải đợi hai tuần nữa mới lên tiếng làm rõ, chửi báo chí, xào lại drama trai bao: "Cậu muốn phát hành bài hát à? Anh bạn, hợp tác không?"
Vu Cẩn vội vàng giải thích: "Là nhóm tôi muốn phát hành bài hát."
Trang Phàn ngạc nhiên: "Nhóm các cậu... Có người thu âm chuyên nghiệp không?"
Vu Cẩn thành thật lắc đầu. Người khác thì cậu không biết, nhưng Caesar thì chắc chắn là không.
Trang Phàn trả lời: "Thu âm tốt, 200 nghìn trở lên."
Vu Cẩn lại nằm vật ra ghế sofa, thở dài thườn thượt.
Vệ Thời lại đứng dậy, đi qua ghế sofa.
Người thứ hai nhận được tin nhắn là Hudi, chàng trai trẻ rất ngưỡng mộ Vu Cẩn: "Cũng có người thu âm miễn phí! Hợp tác liên ngành thế này tương đương với việc quảng bá hình ảnh cho nhau. Tôi biết vài người thu âm làm vì đam mê, nhưng mấy hôm nay họ đang bận tham gia lễ hội âm nhạc, chắc không tiếp khách..."
Vu Cẩn tắt tin nhắn, lật người lại.
Vệ Thời lại đứng dậy, mở tivi và máy chiếu, trên màn hình là bộ phim ca nhạc mới nhất do Phù Không đầu tư.
Vu Cẩn định gọi cho Ưng Nhận...
Âm lượng tivi bỗng nhiên được vặn to.
Vu Cẩn: "!!!"
Vệ Thời mặt lạnh tanh, dùng điện thoại khoanh vào logo Phù Không ở góc màn hình.
Vu Cẩn chợt hiểu ra: "Mượn... tài nguyên của Phù Không à?"
Vệ Thời ngẩng đầu, khí thế bức người. Chứ sao nữa?
Vu Cẩn vội vàng ngồi dậy, hớn hở chạy đến trước mặt Vệ Thời: "Sếp Vệ, nhờ chồng để phát hành bài hát, có vi phạm quy định của công ty không..."
Vệ Thời chậm rãi tháo kính, nhìn chàng ca sĩ nhỏ bé trước mặt. Chiếc áo sơ mi trắng của người đàn ông chỉ cởi một cúc áo, cơ bắp cuồn cuộn và đường cằm sắc nét ẩn hiện bên trong áo.
Chàng ca sĩ nhỏ nuốt nước bọt, lập tức ưng mắt sếp Vệ!
Vu Cẩn l**m môi, Vệ Thời cúi xuống, tùy ý cưỡng hôn chàng ca sĩ nghèo trước mặt. Chàng ca sĩ nhỏ rất biết điều, bùng cháy ngay lập tức!
Vu Cẩn thở hổn hển: "Sếp Vệ, thế nào đây!"
Vệ Thời giọng khàn khàn: "Muốn phát hành bài hát à? Tối nay đến phòng anh..."
Lời còn chưa dứt, Vu Cẩn đã chạy về phòng!
Vệ Thời: "..."
Phù Không về đêm đèn đuốc sáng trưng, ánh đèn hòa vào làn sương lam bao phủ khắp núi rừng, tạo nên khung cảnh thơ mộng.
Chàng ca sĩ hạng mười tám tắm rửa xong, cuộn tròn trong chăn trên giường, lười biếng không muốn động đậy. Tổng giám đốc Vệ mặc áo choàng tắm bế cậu lên, vẫn chưa chơi trò kim chủ đã đời: "Ngoan nào, ngày mai sẽ cho em phát hành bài hát."
Vu Cẩn đạp anh một cái, diễn rất đạt: "Cảm ơn sếp, nhóm em còn mấy anh em nữa cũng muốn thu âm. Anh đừng làm gì họ nhé, có gì cứ làm em này..."
Vệ Thời hôn lên gáy thiếu niên: "Cũng nghĩa khí đấy."
Vu Cẩn tự khen mình: "Anh hùng xả thân cứu bạn!"
Hổ già Vệ Thời nhẹ nhàng cắn chú thỏ trắng nhỏ: "Tổng giám đốc rất hài lòng. Sau này cứ giữ chìa khóa phòng, tan làm thì tự giác đến đây chờ, hiểu chưa?"
Vu Cẩn vâng dạ lia lịa.
Lúc Vệ Thời xử lý công việc xong trở về phòng ngủ, người yêu ôm chiếc gối của anh, ngủ say sưa hình chữ X. Vệ Thời tắt đèn, nằm xuống, thuận tay ấm áp ôm lấy vai Vu Cẩn.
Vu Cẩn vận động nhiều, ngủ sớm, sáng hôm sau tỉnh dậy tinh thần phấn chấn.
Bộ phận âm nhạc của Phù Không đặt tại Trái Đất, có vô số nhạc sĩ, người thu âm, ca sĩ ký hợp đồng.
Vu Cẩn vác đàn guitar điện, đi phi thuyền đến Trái Đất, trên đường đi mấy người ở đội Bạch Nguyệt Quang đều hài lòng với việc không phải hát chay! Thực ra, với 9 nghìn điểm tín dụng thì cả beat hay cũng không mua nổi, nếu Vu Cẩn không biết sáng tác thì Bạch Nguyệt Quang chỉ còn cách hát theo nhạc cổ điển miễn phí...
Xe buýt tiến về tòa nhà Phù Không. Tuy đây là bộ phận âm nhạc, nhưng trên màn hình ảo ở cửa vẫn có quảng cáo của đội sinh tồn Phù Không.
Xa xa là cửa hàng bán đồ lưu niệm chính thức của Phù Không. Vu Cẩn vừa xuống xe, mắt thần của tuyển thủ sinh tồn đã nhìn thấy ngay tấm poster Vệ Thời trong góc cửa hàng, Vệ Thời ngồi, Vệ Thời đứng...
Nhân viên cửa hàng tiện tay giới thiệu với Vu Cẩn tấm poster Vệ Thời: "Fan của đội trưởng Phù Không à? Xem cái này đi, 100 điểm tín dụng, bán chạy nhất đấy!"
Vu Cẩn nhìn trái nhìn phải thấy không có ai, nhanh chóng ôm poster ra quầy thanh toán. Thanh toán xong, cậu đi thang máy lên tầng 62, nơi có phòng làm việc âm nhạc.
Bộ phận sáng tác của Phù Không, biên khúc, hòa âm, thu âm đều có bảng giá niêm yết rõ ràng. Ban đầu, Vu Cẩn xem những mức giá thấp nhất, sau đó nhận được tin nhắn của đại ca.
Chọn mức cao nhất.
Vu Cẩn: "..."
Sau đó, A Tuấn, giám đốc điều hành của chi nhánh, giải thích rằng Bạch Nguyệt Quang là ngôi sao của giới sinh tồn, đã hợp tác liên ngành thì phải làm tốt nhất, nâng cao danh tiếng cho Phù Không. Vừa lúc Tiểu Quất đang tắm nắng trên sân thượng, cho Tiểu Quất dẫn Vu Cẩn đi gặp nhạc sĩ.
Tiểu Quất nhanh chóng ôm quả bóng xuống từ sân thượng.
"Mấy hôm nay nhạc sĩ đều đi kia rồi, tham gia lễ hội âm nhạc," Tiểu Quất dẫn Vu Cẩn đi lòng vòng: "Chỉ còn vài người chưa viết xong bài đang ở công ty hoàn thành nốt."
Vu Cẩn ngẩn người. Viết nhạc chẳng phải phải có cảm hứng sao, thế này cũng có thể ép được à! Viết xong thì còn kịp hát sao?
Tiểu Quất đá cửa: "Này, dẫn ca sĩ đến cho ông rồi đây."
Người đàn ông tóc dài hơi mập trong phòng liếc nhìn Vu Cẩn: "Nhìn thương mại quá, không cần."
Tiểu Quất xắn tay áo lên định đánh nhau: "Im miệng, đây là chủ nhân của tôi."
Người đàn ông tóc dài sửng sốt, lập tức hứng thú: "Hát được bài về "linh hồn trừng phạt" không? Gì cơ? Tự sáng tác à? Hát thử xem nào. Mấy đứa lưu lượng như cậu toàn hát không có hồn..."
Vu Cẩn lấy đàn guitar điện ra, cắm loa vào điện thoại. Nhạc sĩ kia ngạc nhiên: "Cậu dùng đàn thế kỷ 20 hay thế kỷ mấy đấy? Mới đào lên à? Dùng được không? Có cần tôi tìm cho cậu bộ chuông không?"
Nhưng khi Vu Cẩn bắt đầu hát, nhạc sĩ cuối cùng cũng nghiêm túc.
Vu Cẩn viết bài hát cổ vũ cho Bạch Nguyệt Quang, lời do Văn Lân viết, cả hai đều chưa trau chuốt, nhưng khi kết hợp lại toát lên hơi thở thanh xuân rực rỡ.
Vu Cẩn hát rất ổn định, âm vực không quá rộng, phát âm chưa chuẩn, nhưng lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết. Giai điệu ngay từ đầu đã cao vút, chàng trai trẻ hát với sự tự tin, như một ngọn lửa đang cháy.
Nhạc sĩ ngồi trên ghế theo dõi, thầm đánh giá, với âm vực của Vu Cẩn, những đoạn cao trào sẽ rất khó lên, xem cậu ta xử lý như thế nào... Trước mặt, chàng trai trẻ gảy một nốt chuyển, đến đoạn "Đao thương lửa đạn, kề vai sát cánh, vượt qua rào cản, tiến lên phiá trước" thì bỏ qua âm vực, dùng giọng thật hát lên.
Kết thúc bài hát.
Nhạc sĩ đứng dậy: "Rất tốt."
Không được đào tạo bài bản, chắc chỉ học qua lớp thanh nhạc cơ bản, kỹ thuật cũng là kiểu nhóm nhạc nam lỗi thời. Nhưng lại có những điểm sáng không thể che giấu.
Vu Cẩn có thể dễ dàng khuấy động cảm xúc của người nghe.
Một bài hát hay thì phần sáng tác, hòa âm, lời bài hát đều phải chỉn chu. Chàng ca sĩ trẻ này đã làm được một nửa, nửa kia hoàn toàn có thể cải thiện.
Người nhạc sĩ tóc dài này nhanh chóng ký hợp đồng với Vu Cẩn, yêu cầu cậu ta chiều nay dẫn đội sinh tồn Bạch Nguyệt Quang đến thu âm, tối nay sửa âm, hòa âm, phát hành demo, ngày mai chọn giờ tốt để phát hành chính thức.
Xử lý xong xuôi, nhạc sĩ tò mò: "Cậu ký hợp đồng với Phù Không à? Sao không có tên cậu?"
Tiểu Quất ôm cuộn len lên tiếng: "Ông ngốc à, chủ nhân của tôi là người nhà của sếp Phù Không, có cổ phần ở Phù Không đấy."
Nhạc sĩ ồ lên, hóa ra là nhờ chồng chống lưng. Nhưng mà thực lực thì rõ ràng rồi, có nhờ hay không cũng chẳng sao. Hơn nữa, người ta đâu có ký với cái công ty nhỏ Bạch Nguyệt Quang kia...
Một tiếng sau, ba người của Bạch Nguyệt Quang ầm ầm kéo lên. Nhạc sĩ trợn mắt nhìn đội sinh tồn Bạch Nguyệt Quang trong truyền thuyết.
Trong phòng làm việc là những "ngọn núi cơ bắp" cao to, đội phó Trần Hi Nguyễn đứng bên cạnh phòng thu, ai hát không tốt là ăn đòn ngay.
Nhạc sĩ: "... Các cậu đến đây để càn quét phòng thu à?!"
Buổi chiều, việc thu âm diễn ra thuận lợi ngoài mong đợi.
Nhạc sĩ bất ngờ tìm thấy cảm hứng trong tiếng hét sung mãn của Caesar, từ đó có ý tưởng hòa âm độc đáo. Đợi demo hoàn thành, nhạc sĩ vui vẻ đi ăn khuya cùng đội Bạch Nguyệt Quang.
Sáng hôm sau, Bạch Nguyệt Quang bắt đầu đăng bài, phát hành bài hát cổ vũ.
Vu Cẩn thức dậy từ 2 giờ sáng, liên tục F5 trang web.
Vệ Thời mang cà phê đến cho cậu, Vu Cẩn hơi lo lắng. Cảm giác lo lắng này khác với khi thi đấu sinh tồn.
Sân khấu, show sinh tồn và âm nhạc là những thế giới hoàn toàn khác biệt trong cuộc sống của Vu Cẩn. Kinh nghiệm trong quá khứ hoàn toàn không thể áp dụng vào đây.
Tuy tuyển thủ sinh tồn hát dở cũng chẳng sao, nhưng...
10 giờ sáng, bài hát được phát hành.
Fan của Bạch Nguyệt Quang kéo đến ủng hộ, nhanh chóng chiếm lĩnh phần bình luận, háo hức hóng.
10 giờ 05 phút, phần bình luận bùng nổ, khi nhìn thấy dòng chữ "Sáng tác: Vu Cẩn", lời khen như nước lũ dâng trào, nhiệt liệt ủng hộ nhạc sĩ mới.
10 giờ 40 phút, một blogger âm nhạc nổi tiếng đề cử, bài hát chủ đề của Bạch Nguyệt Quang bắt đầu nổi.
12 giờ trưa, Vu Cẩn nhận được tin nhắn của đội Bạch Nguyệt Quang.
Vu Cẩn ngơ ngác đặt điện thoại xuống.
Vệ Thời nhướng mày.
Vu Cẩn: "Lễ hội âm nhạc "Cầy Hương" mời đội Bạch Nguyệt Quang..."
Vị đột kích chỉ huy luôn bình tĩnh của Bạch Nguyệt Quang bỗng nhiên nhảy dựng lên: "Em được lên sân khấu lễ hội âm nhạc rồi!!"