- Trang chủ
- Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
- Chương 174: Xe điện đụng
Chương 174: Xe điện đụng
Truyện: Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Tác giả: Yến Bạch Bạch
- Chương 1: Sắc đẹp chết người
- Chương 2: Vòng loại
- Chương 3: Lão đại
- Chương 4: Tiêu diệt
- Chương 5: Thăng cấp
- Chương 6: Không hộ khẩu
- Chương 7: Súng máy hạng nặng
- Chương 8: Đấu bán kết
- Chương 9: Lên sân khấu
- Chương 10: Chấm điểm
- Chương 11: Tháp Bắc
- Chương 12: Ở nhờ
- Chương 13: Quảng cáo
- Chương 14: Làm thị thực
- Chương 15: Ống kính
- Chương 16: Vòng loại
- Chương 17: Quy tắc
- Chương 18: Không tệ
- Chương 19: Bắt đầu thi đấu
- Chương 20: Nhiệt độ cao
- Chương 21: Đồng đội
- Chương 22: Giữ cấp
- Chương 23: Kỳ nghỉ
- Chương 24: Mặt nạ bạc
- Chương 25: Vương
- Chương 26: Súng
- Chương 27: Vòng đu quay
- Chương 28: Đã thăng cấp
- Chương 29: Đánh giá xác định vị trí
- Chương 30: Không dễ đối phó
- Chương 31: Vị trí phụ trợ
- Chương 32: Công nghệ Elravie
- Chương 33: Vòng loại thứ hai
- Chương 34: Bươm bướm
- Chương 35: Ánh sáng
- Chương 36: Bản đồ
- Chương 37: Thỏ con ngốc nghếch
- Chương 38: Suy luận
- Chương 39: Đánh cờ
- Chương 40: Thăng cấp
- Chương 41: Gương mặt đại diện
- Chương 42: Bài hát chủ đề
- Chương 43: Tiết mục tập thể
- Chương 44: Tháp Bắc
- Chương 45: Đặc huấn
- Chương 46: Huấn luyện viên
- Chương 47: Chiến thuật tránh né
- Chương 48: Thời kỳ không ổn định
- Chương 49: Thú dữ
- Chương 50: Thuốc an thần
- Chương 51: Giày trắng nhỏ
- Chương 52: Cảm giác với súng
- Chương 53: Kiểm tra tốt nghiệp
- Chương 54: Thi đấu ngầm
- Chương 55: Kỵ sĩ
- Chương 56: Mua mua mua
- Chương 57: Manh mối
- Chương 58: Tiên tri
- Chương 59: Vòng loại thứ 3
- Chương 60: Lá Phán xét (Judgement)
- Chương 61: Quan tài
- Chương 62: Tỉnh Nghi
- Chương 63: Lá bài Temperance (Cân bằng)
- Chương 64: Lá The Lovers
- Chương 65: Phối hợp
- Chương 66: Quốc vương
- Chương 67: Tế đàn
- Chương 68: Lá The Chariot (Chiến xa)
- Chương 69: Quyền chỉ huy
- Chương 70: Lên ngôi
- Chương 71: Thuỷ quân
- Chương 72: Bánh xe vận mệnh
- Chương 73: Giăng lưới
- Chương 74: Lông tơ
- Chương 75: Ghép đội
- Chương 76: Phỏng vấn
- Chương 77: Xoài
- Chương 78: Ký tên
- Chương 79: Nữ hoàng Đỏ
- Chương 80: Kịch bản
- Chương 81: Quay quảng cáo
- Chương 82: Dốc sức
- Chương 83: Thêm đồ ăn
- Chương 84: Quảng cáo
- Chương 85: Vòng loại thứ tư
- Chương 86: Kỷ Permi
- Chương 87: Anteosaurus
- Chương 88: Pelycosauria
- Chương 89: Kết thúc kỷ nguyên
- Chương 90: Kỷ Trias
- Chương 91: Pterosaur (Dực long)
- Chương 92: Ra khỏi thung lũng
- Chương 93: Bay
- Chương 94: Jurassic
- Chương 95: Allosaurus
- Chương 96: Quyết chiến
- Chương 97: Kỷ Phấn Trắng
- Chương 98: Trở về
- Chương 99: Cùng phòng
- Chương 100: Phong Tín Tử
- Chương 101: Trao kiếm
- Chương 102: Mưa lớn
- Chương 103: Ưng non
- Chương 104: R Code
- Chương 105: Thuần hóa
- Chương 106: Khóa cảm xúc
- Chương 107: Gắn khóa
- Chương 108: Di chứng
- Chương 109: Rời đi
- Chương 110: Tỉnh lại
- Chương 111: Lam Sắc
- Chương 112: Đừng có làm loạn
- Chương 113: Chìa khóa
- Chương 114: Quyết đấu
- Chương 115: Đấu kiếm
- Chương 116: Vòng loại thứ năm
- Chương 117: Hồn ma
- Chương 118: Người khổng lồ
- Chương 119: Quý bà
- Chương 120: Tiếng đàn
- Chương 121: Tình nhân
- Chương 122: Montespan
- Chương 123: Thánh lễ đen
- Chương 124: Vũ hội
- Chương 125: Bạn nhảy
- Chương 126: Chém anh ta
- Chương 127: Phu nhân Pompadour
- Chương 128: Trận Lobositz
- Chương 129: Cuộc chiến bảy năm
- Chương 130: Quý tộc
- Chương 131: Tranh luận
- Chương 132: Đại gia
- Chương 133: Bão tuyết
- Chương 134: Giai cấp thứ ba
- Chương 135: Trận chiến cuối cùng
- Chương 136: 32 người sống sót
- Chương 137: Tôn trọng
- Chương 138: Trường bắn
- Chương 139: Đấu súng
- Chương 140: Nhiệt độ
- Chương 141: Vỏ kiếm
- Chương 142: Ra ngoài
- Chương 143: Chương trình tạp kỹ
- Chương 144: Thành công hay thất bại
- Chương 145: Battle
- Chương 146: Livestream
- Chương 147: So đấu
- Chương 148: Phát sóng
- Chương 149: Bar ngầm
- Chương 150: Cuộc đua
- Chương 151: Người xứng đôi
- Chương 152: Lễ hội mùa thu
- Chương 153: Dừng lại
- Chương 154: Quýt
- Chương 155: Người hiến gen
- Chương 156: Bắt cóc
- Chương 157: Cảnh báo
- Chương 158: Giải cứu
- Chương 159: Báo cáo kiểm tra
- Chương 160: Ý thức
- Chương 161: Giơ bảng
- Chương 162: Lập fanclub
- Chương 163: Câu cá
- Chương 164: Diễn viên quần chúng
- Chương 165: Chòm sao Orion
- Chương 166: Tuần hoàn lặp lại
- Chương 167: Viên đạn
- Chương 168: Ghi chép lời thề
- Chương 169: Afaso
- Chương 170: Chiến thư
- Chương 171: Vòng loại thứ sáu
- Chương 172: Vòng đu quay khổng lồ
- Chương 173: Ý thức trở về
- Chương 174: Xe điện đụng
- Chương 175: Druid
- Chương 176: Dòng nước xiết
- Chương 177: Cung
- Chương 178: Phòng mộ
- Chương 179: Thuyền đến cõi âm
- Chương 180: Thuyền hải tặc
- Chương 181: Tàu lượn siêu tốc
- Chương 182: Nhà ma
- Chương 183: Huyết tế
- Chương 184: Dung hợp
- Chương 185: Tháp rơi tự do
- Chương 186: Qua màn
- Chương 187: Mệnh đề mới
- Chương 188: Quảng cáo
- Chương 189: Hoạt động
- Chương 190: Kịch bản
- Chương 191: Thay quần áo
- Chương 192: Hành tinh Cực Lạc
- Chương 193: Nhập vai vệ sĩ
- Chương 194: Tìm về nguồn cội
- Chương 195: Cúp Tinh Trần
- Chương 196: Na Diễn
- Chương 197: Tai họa thỏ
- Chương 198: Vòng loại thứ bảy
- Chương 199: Hút máu
- Chương 200: Bán hình tượng
- Chương 201: Xử quyết
- Chương 202: Diễn tập
- Chương 203: Diễn xuất
- Chương 204: Trinh thám
- Chương 205: Trò chơi Quốc vương
- Chương 206: Thu lưới
- Chương 207: Gặt hái
- Chương 208: Nữ chính
- Chương 209: Tuyên chiến
- Chương 210: Gương
- Chương 211: Vật tế
- Chương 212: Sân nhà
- Chương 213: Khiêu vũ
- Chương 214: Khoang cứu hộ
- Chương 215: Trang phục
- Chương 216: Vòng chung kết
- Chương 217: Phá gương
- Chương 218
- Chương 219: Đom đóm
- Chương 220: Tương lai đáng mong chờ
- Chương 221: Mưa lớn
- Chương 222: Nhà mới
- Chương 223: Tốt nghiệp
- Chương 224: Trò chơi sinh tồn dã ngoại
- Chương 225: Sao trời rực rỡ (Hết chính truyện)
- Chương 226: Ngoại truyện - Du lịch
- Chương 227: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 1)
- Chương 228: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 2)
- Chương 229: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 1)
- Chương 230: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 2)
- Chương 231: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 1)
- Chương 232: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 2)
- Chương 233: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 3)
- Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
- Chương 235: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 2)
- Chương 236: Ngoại truyện - Thiệu Du
- Chương 237: Ngoại truyện - Công khai
- Chương 238: Ngoại truyện - Không gian song song (Hoàn thành)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Edit + Beta: Hiron
"Lúc ngồi trên vòng đu quay là 1:02 sáng,"
Vu Cẩn nhanh chóng xâu chuỗi các manh mối, ánh mắt dán chặt vào vòng đu quay đang chuyển động, trong đầu thoáng hiện lên một mô hình trừu tượng nào đó, nhưng rồi nhanh chóng tan biến: "Lần đầu tiên lấy vé là 6:28, lần thứ hai là 5:22 chiều. Thời gian đang quay ngược."
Vu Cẩn nhìn vòng đu quay mờ ảo dưới ánh mặt trời, Vệ Thời nhìn Vu Cẩn dưới ánh sáng của vòng đu quay.
Thiếu niên cố gắng điều hòa nhịp thở, ánh mắt dõi theo những buồng thang máy lắc lư trong sương mù. Dù đang trong tình huống căng thẳng, nhịp tim của Vu Cẩn vẫn ổn định ở mức 90 nhịp/phút.
Vòng đu quay được những chiếc giá đỡ hình chữ V với góc nghiêng chưa đến 30 độ nâng đỡ, hàng chục buồng thang máy chia đều chu vi của vòng đu quay. Cứ sau 33 nhịp tim, sẽ có một buồng thang máy đi qua mép giá đỡ. Tức là 22 giây.
Trên vòng đu quay có tổng cộng 60 buồng thang máy.
Vu Cẩn khẽ nói: "Thời gian vòng đu quay quay hết một vòng là 22 phút. Từ vòng đu quay chạy đến Stonehenge mất khoảng 15 phút, hai lần lấy vé cách nhau chưa đến 3 phút."
Tốc độ thời gian quay ngược trên vòng đu quay khác xa so với tốc độ thời gian trôi qua trong thực tế.
1:02, 6:28, 5:22. Nhìn qua thì thời gian hiển thị chính xác đến từng phút.
Nhưng mỗi thời điểm đều vô cùng kỳ quặc. Thời gian này được tính toán như thế nào?
Trong làn sương mù, Vu Cẩn nhíu mày suy tư. Vệ Thời đứng sau lưng thiếu niên, ánh mắt dán chặt vào mái tóc xoăn tít của Vu Cẩn, như đang quan sát một loài sinh vật nhỏ bé đội lốt người đang giải toán.
Thấy Vu Cẩn mãi không nhúc nhích, Vệ Thời 16 tuổi tranh thủ lúc cậu không nhìn thấy phía sau, lén lút đưa tay lên đầu thiếu niên, giả làm đôi tai thỏ dựng đứng. Nghĩ mãi vẫn thấy không giống lắm, anh lại đổi thành hình dáng đôi tai cụp xuống.
––––––––––
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Crowson...
Màn hình lướt qua hai người, đạo diễn thích thú ra lệnh: "Quay lại đó xem nào!"
Phòng phát sóng trực tiếp bỗng náo nhiệt hẳn lên.
"Vệ, Vệ thần đang làm gì thế? Ha ha ha ha ha ha, chết cười, Vệ thần đang bắt chước Tiểu Vu kìa!"
"Tranh thủ lúc Tiểu Vu đang suy nghĩ, Vệ thần rảnh rỗi sinh nông nổi, nghịch ngợm Tiểu Vu dễ thương quá ha ha! Cán bộ lão thành Vệ Thời bỗng hóa thành nhóc con!"
"Hai người này thật sự cạn lời luôn ấy! Tôi phát điên mất! Các người đến đây để thi đấu hay để hẹn hò thế!"
Fan lâu năm của Crowson cười lớn: "Trước màn hình còn không kiêng dè, quan hệ của họ chắc chắn rất tốt! Đúng là không phải cố tình tạo couple câu view rồi, chắc ngoài đời là anh em tốt siêu cấp thân thiết!"
––––––––––
Bên ngoài Stonehenge...
Ba chiếc camera hùng hổ lao tới, Vu Cẩn giật mình quay đầu lại.
Vu Cẩn nhíu mày:
Anh đang làm gì thế?
Vệ Thời nhướn mày:
Sao nào! Không được à?
Mắt thấy một chiếc camera sắp chĩa thẳng vào mặt hai người, hai chiếc còn lại nhắm vào gáy họ, Vu Cẩn ngây người, cực kỳ hoảng sợ. Đội ngũ chương trình Crowson quả nhiên vì tạo hiệu ứng couple mà bất chấp tất cả!
Thế sự đảo điên!
Vu Cẩn đành phải đưa vé vào mê cung Stonehenge cho Vệ Thời: "Nhanh lên, chúng ta vào trong thôi! Không cần liều mạng đâu, anh đã nói rồi, chỉ huy có chiến thuật của chỉ huy, bắn tỉa có chiến thuật của bắn tỉa, ..."
Hai người tiến đến cổng soát vé.
Vệ Thời nghiêng đầu: "Anh nói?"
Vu Cẩn vội vàng kéo đại ca ra khỏi tầm ngắm của camera, giải thích: "Lúc anh chưa bị thay đổi ý thức..."
Vẻ mặt Vệ Thời lạnh lùng khó đoán: "Anh ta nói?"
Vu Cẩn vội vàng thanh minh: "Không phải! Là anh, là anh mà..."
Đại ca nhóc con trước mặt mím môi, rõ ràng đang giận dỗi, quay mặt đi chỗ khác. Lúc này, Vệ Thời cảm thấy vừa khó chịu, vừa tủi thân. Anh biết rõ mình có thể xuất hiện là do tiềm thức đã thay thế Vệ Thời 27 tuổi, cũng biết trước khi ý thức thay đổi, nhóc con này đã làm... làm những chuyện khiếm nhã đó với Vệ Thời 27 tuổi!
Rõ ràng là hôn môi!
Thật không ra thể thống gì! Sau khi ra khỏi căn cứ R Code với mình, nhóc con này chẳng những không biết hối lỗi mà còn...
Vệ Thời liếc nhìn Vu Cẩn, môi mím chặt thành một đường thẳng.
Vệ Thời 10 năm sau nuôi nấng nhóc con này trắng trẻo mũm mĩm, giúp cậu bày mưu tính kế. Vậy mà Vệ Thời 10 năm trước lại tay trắng, để nhóc ấy chắn súng che đạn cho mình.
Vệ Thời siết chặt khẩu súng săn trong tay.
"Này, tránh ra." Đại ca ra lệnh, sải bước tiến lên phía trước.
Vu Cẩn bị đẩy vào tường. Khi cậu định tiến lên, trong lối đi chật hẹp của mê cung Stonehenge, Vệ Thời một mình một súng chắn trước mặt Vu Cẩn, không cho ai xen vào.
Vu Cẩn "úi" một tiếng, nhân lúc camera không quay tới, bám dính lấy lưng đại ca.
Vành tai Vệ Thời đỏ bừng, anh quay đầu lại, giả vờ hung dữ: "Có thể đi đàng hoàng được không hả!"
Vu Cẩn cực hưng phấn, đại ca nhỏ thật ngầu, còn biết dũng cảm bảo vệ người khác. Đại ca 16 tuổi đúng là cục cưng đáng yêu! Hai người như được bật công tắc, trong nháy mắt trở về chế độ R Code.
Vu Cẩn mặt dày bám theo đại ca, Vệ Thời răn dạy: "Không được bám! Dính vào nhau thế này làm sao đi!"
Vu Cẩn ngoan ngoãn nghe lời, chỉ bám nhẹ một chút.
Vệ Thời: "Thôi được rồi... Nếu em sợ quá..." Vệ Thời miễn cưỡng đưa tay phải ra, ý bảo nhóc con nắm lấy tay mình.
Vu Cẩn cười tủm tỉm nắm lấy. Vệ Thời kiêu ngạo quay đầu lại, nhưng khi Vu Cẩn định nắm lấy lòng bàn tay anh thì lại kiên quyết rụt tay về. Lòng bàn tay anh hơi ươn ướt mồ hôi.
Bước vào mê cung, đồng hồ của hai người khẽ sáng lên: Mê cung Stonehenge, tỉ lệ loại, 0%.
Mê cung Stonehenge dài hun hút, u ám. Lúc này, nhóm tuyển thủ đầu tiên giành được vòng đu quay đã tản ra khắp nơi, nhóm thứ hai vẫn đang chen chúc trên đó. Bên trong mê cung chỉ có mỗi nhóm của Vu Cẩn.
Vu Cẩn tìm thấy dấu vết đạn bắn phá khoang cứu hộ của Tỉnh Nghi, nhưng người thì đã biến mất. Dù thế nào đi nữa, người bị loại chắc chắn không phải Tỉnh Nghi, thậm chí, Tả Bạc Đường còn đi trước một bước, tìm ra manh mối trong mê cung...
Cổng ra của mê cung.
Ánh đèn màu hồng neon nhấp nháy liên tục, hiển thị bốn chữ lớn lấp lánh sắc cầu vồng: "QUA MÀN THÀNH CÔNG". Bên cạnh bảng chỉ dẫn là một chiếc bàn dài đơn sơ, cùng với con dấu kỷ niệm qua màn quen thuộc của công viên giải trí và lọ mực xanh.
"Phần thưởng qua màn." Mắt Vu Cẩn sáng rực.
Tay cầm con dấu có dấu vết di chuyển, một đầu được cố định vào bàn, không thể mang đi. Vu Cẩn cầm con dấu lên, đóng nhẹ một cái vào mặt sau của vé vào mê cung.
Hình vẽ trên con dấu khá phức tạp, là chân dung một người đàn ông châu Âu thời trung cổ. Người đàn ông trong bức chân dung một tay ôm sách, phía sau đầu là bóng của một công trình kiến trúc, mái tóc xoăn trắng buông xõa. Bên dưới có một dòng chữ nhỏ.
Christiaan Huygens, nhà vật lý, nhà phát minh.
Vu Cẩn mừng rỡ: "Huygens! Sau Galileo, trước Newton! Galileo phát hiện ra định luật rơi tự do, Newton phát hiện ra... ba định luật cơ học!"
Vệ Thời ừ một tiếng: "Huygens thì sao?"
Vu Cẩn há hốc mồm: "Không nhớ rõ, đó không phải là kiến thức trọng tâm thi đại học..."
Manh mối mà bản đồ mê cung với tỉ lệ loại 0% cung cấp thật sự quá khó hiểu.
Vệ Thời liếc nhìn nhóc con vô dụng: "Trước tiên cứ thu thập manh mối đã, đằng sau kia là nhà thờ à?"
Vu Cẩn cúi đầu nhìn. Kiến trúc phía sau Huygens chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái, với chóp nhọn theo phong cách Gothic tiêu chuẩn, giống như nhà thờ hoặc tòa thị chính, cửa sổ mở bên trong, phía dưới chóp nhọn là một vùng mờ ảo.
Vu Cẩn đang định quan sát kỹ hơn thì bỗng nghe thấy hai tiếng súng vang lên từ xa!
Tiếng súng cực kỳ ăn khớp. Tỉnh Nghi.
Vệ Thời nhanh chóng bước ra khỏi mê cung: "Hướng Đông Nam dưới chân vòng đu quay."
Vu Cẩn khựng lại: "Xe điện đụng."
Cậu nhanh chóng cất manh mối đi.
Tiếng súng vừa rồi cùng với tình hình hiện tại đã gợi ý cho cậu. Vòng đu quay là trò chơi cần giải mã cuối cùng, các trò chơi rải rác xung quanh cung cấp manh mối để giải mã vòng đu quay.
Vé vào mê cung rẻ nên manh mối cung cấp cũng hạn chế. Xe điện đụng thì giá vé đắt hơn, có khả năng manh mối mà nó cung cấp sẽ có giá trị hơn mê cung rất nhiều. Hơn nữa, xe điện đụng là bản đồ PVP. Một nhóm nhỏ không đủ người để kích hoạt trò chơi xe điện đụng, hai phát súng của Tỉnh Nghi, rất có thể là để thu hút các tuyển thủ khác đến đây.
Kỹ năng bắn súng của Vu Cẩn và đại ca hiện tại cộng lại cũng không bằng một mình Tỉnh Nghi. Vu Cẩn trầm ngâm hồi lâu, rồi thở dài. Vẫn phải đi. Cứ đánh cược một phen. Đây là cơ hội để giải mã vòng đu quay, hơn nữa... trò chơi là xe điện đụng.
"Chúng ta cũng qua đó." Vu Cẩn lên tiếng, vừa bước lên phía trước vừa liếc nhìn Vệ Thời.
Vệ Thời thản nhiên, bình tĩnh. Vu Cẩn chuẩn bị tâm lý cho đại ca 16 tuổi: "Chúng ta sắp đi đánh nhau đấy."
Vệ Thời nheo mắt.
Vu Cẩn nghiêm túc nhìn đại ca nhỏ, hùng hồn tuyên bố: "Em sẽ bảo vệ anh."
Vệ Thời sững người, rồi hung dữ đáp: "Anh cần em bảo vệ à? Đi thôi, đừng nói nhảm nữa."
Vu Cẩn bị đại lão gõ đầu, vội vàng đưa tay che mái tóc xoăn tít của mình, kéo đại lão chạy như bay về phía xe điện đụng: "Không sao đâu, chưa chắc đã phải dùng súng, biết đâu lại là đấu vũ khí lạnh..."
Lần đầu tiên hai người bắt gặp xe điện đụng là từ cổng công viên trò chơi, dọc đường vẽ đầy những bức họa danh tiếng của người Celt về chiến binh, pháp sư Druid vĩ đại. Lúc này, từ lối ra của mê cung chạy tới, họ đi vào một lối rẽ khác, hoa văn trên bức tường thấp lại hoàn toàn khác biệt.
Vu Cẩn vừa chạy vừa tiếp thu thông tin: "Bức họa trên tường là của một nền văn minh cổ đại tên là 'Etrusca', nhìn trên bản đồ thì nằm ở phía bắc nền văn minh Celt, trên tường vẽ 'Người Etrusca chế tạo xe ngựa', 'Chiến binh Etrusca tàn sát trong trận chiến'..."
"Khoan đã, sao trông giống đấu trường La Mã thế nhỉ..."
Hai người đột nhiên dừng lại trước một công trình kiến trúc. Cổng vào khu trò chơi xe điện đụng.
Lúc này, sương mù đã tan gần hết, ánh nắng chan hòa. Vu Cẩn cuối cùng cũng nhìn rõ hình dáng của đấu trường xe điện đụng. Giống hệt đấu trường La Mã cổ đại.
Trên bảng chỉ dẫn ở cổng soát vé có bức họa giản lược về bản đồ bao gồm các nền văn minh, phía dưới có một dòng chữ nhỏ.
"Celt, Etrusca. Cùng nhau xây dựng nên nền văn hóa đấu trường La Mã huy hoàng."
Vu Cẩn nhìn bản đồ, yết hầu khẽ chuyển động: "Không sai. La Mã cổ đại đã từng chinh phục hai nền văn minh Etrusca và Celt, tiếp thu bản thiết kế xe ngựa, văn hóa đấu trường của Etrusca, đồng thời tiếp thu văn hóa Druid của Celt... Sau đó dùng tù binh và nô lệ cướp được để cho đấu trường, cá cược."
Hai người quẹt thẻ vào cổng. Đấu trường La Mã thu nhỏ tuy không còn nguyên vẹn nhưng vẫn hùng vĩ.
Xe điện đụng được ngụy trang thành 6 cỗ xe ngựa Etrusca cao bằng hai người, toàn thân đen bóng, phía trước có tượng ngựa chiến được chạm khắc tinh xảo, chỗ ngồi của người điều khiển ở phía trên, chỗ ngồi cho người còn lại ở phía sau. Bên cạnh xe là các loại vũ khí lạnh, đao, giáo, khiên, trang bị kỵ binh.
Cách đó không xa, quả nhiên Tỉnh Nghi đã chiếm lĩnh một chiếc xe ngựa. Minh Nghiêu ăn vận như một kỵ sĩ La Mã cổ đại, tay cầm trường đao cưỡi trên lưng ngựa, Tả Bạc Đường tay cầm quyền trượng xanh biếc, ống tay áo bay phấp ngồi trên xe ngựa do ngựa kéo. Cả hai đều không rút súng.
Vu Cẩn thở phào nhẹ nhõm. Cược đúng rồi. Không có súng ống, xác suất chiến thắng của cậu và đại ca tăng lên gấp bội. Năm đó ở căn cứ R Code, Vệ Thời 16 tuổi chỉ với một cây gậy gỗ đã có thể làm mưa làm gió.
"Xe điện đụng," Vu Cẩn ngẩng đầu nhìn dây dẫn trong suốt trên trần nhà nối với đỉnh của mỗi chiếc xe ngựa: "Tên đầy đủ là xe điện đụng có rào chắn, hoạt động nhờ điện. Hai cực điện trên dưới nằm ở trần nhà và sàn nhà. Nếu bất kỳ bên nào bị đạn bắn trúng cũng sẽ gây ra đoản mạch. Nơi này chắc chắn là đấu trường cấm súng."
Vệ Thời bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn Vu Cẩn chăm chú. Thiếu niên nói không nhanh, ánh mắt sáng ngời, như thể sinh ra đã là một quân sư đa mưu túc trí. Vu Cẩn mỉm cười quay đầu lại, xác nhận suy đoán của mình.
Cách đó không xa, Minh Nghiêu hừng hực khí thế cầm đao lớn khiêu khích Vu Cẩn. Toàn bộ đấu trường La Mã, từ mặt đất đến đỉnh trong suốt đều được bao phủ bởi hai cực điện áp cao thấp, xung quanh dán đầy biển báo cấm súng. Tuy Minh Nghiêu có vẻ kiêu ngạo, nhưng mạch điện chưa được kích hoạt nên cậu ta cũng không làm gì được.
Nhóm tuyển thủ thứ ba, thứ tư lần lượt đẩy cửa bước vào. Tiếp theo là nhóm thứ năm, thứ sáu, nhóm của Tần Kim Bảo.
Số lượng người kích hoạt bản đồ xe điện đụng đã đủ. Vu Cẩn nhanh chóng cùng đại ca leo lên một chiếc xe ngựa. Hai người lần lượt chọn lấy vũ khí.
Bên trong xe ngựa có một cây quyền trượng màu xanh lục, bên cạnh có dòng chữ nhỏ:
"Người Celt chỉ có hai loại, chiến binh và Druid. Druid dẫn đường cho chiến binh, chiến binh cung phụng, bảo vệ Druid như thần linh."
Đây là quyền trượng của Druid.
Trong đấu trường La Mã, tiếng chuông bỗng nhiên vang lên. Đồng hồ của hai người đồng thời sáng lên.
Etrusca – Celt, xe điện đụng, tỉ lệ loại, 8%.
Chiếc xe ngựa gần hai người nhất lao thẳng tới!
Vệ Thời một tay nắm chặt dây cương, ngồi trên lưng ngựa, trường thương vung lên xé gió, chân mày nhíu lại, lao thẳng về phía địch. Vu Cẩn vội vàng học theo Tả Bạc Đường, giơ cao quyền trượng Druid.
Xe ngựa từ từ chuyển động theo động tác cánh tay của Vu Cẩn. Cơn gió mạnh rít gào bên tai.
Vệ Thời nheo mắt, khẽ nói: "Chỉ đường cho tôi."