- Trang chủ
- Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
- Chương 222: Nhà mới
Chương 222: Nhà mới
Truyện: Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Tác giả: Yến Bạch Bạch
- Chương 1: Sắc đẹp chết người
- Chương 2: Vòng loại
- Chương 3: Lão đại
- Chương 4: Tiêu diệt
- Chương 5: Thăng cấp
- Chương 6: Không hộ khẩu
- Chương 7: Súng máy hạng nặng
- Chương 8: Đấu bán kết
- Chương 9: Lên sân khấu
- Chương 10: Chấm điểm
- Chương 11: Tháp Bắc
- Chương 12: Ở nhờ
- Chương 13: Quảng cáo
- Chương 14: Làm thị thực
- Chương 15: Ống kính
- Chương 16: Vòng loại
- Chương 17: Quy tắc
- Chương 18: Không tệ
- Chương 19: Bắt đầu thi đấu
- Chương 20: Nhiệt độ cao
- Chương 21: Đồng đội
- Chương 22: Giữ cấp
- Chương 23: Kỳ nghỉ
- Chương 24: Mặt nạ bạc
- Chương 25: Vương
- Chương 26: Súng
- Chương 27: Vòng đu quay
- Chương 28: Đã thăng cấp
- Chương 29: Đánh giá xác định vị trí
- Chương 30: Không dễ đối phó
- Chương 31: Vị trí phụ trợ
- Chương 32: Công nghệ Elravie
- Chương 33: Vòng loại thứ hai
- Chương 34: Bươm bướm
- Chương 35: Ánh sáng
- Chương 36: Bản đồ
- Chương 37: Thỏ con ngốc nghếch
- Chương 38: Suy luận
- Chương 39: Đánh cờ
- Chương 40: Thăng cấp
- Chương 41: Gương mặt đại diện
- Chương 42: Bài hát chủ đề
- Chương 43: Tiết mục tập thể
- Chương 44: Tháp Bắc
- Chương 45: Đặc huấn
- Chương 46: Huấn luyện viên
- Chương 47: Chiến thuật tránh né
- Chương 48: Thời kỳ không ổn định
- Chương 49: Thú dữ
- Chương 50: Thuốc an thần
- Chương 51: Giày trắng nhỏ
- Chương 52: Cảm giác với súng
- Chương 53: Kiểm tra tốt nghiệp
- Chương 54: Thi đấu ngầm
- Chương 55: Kỵ sĩ
- Chương 56: Mua mua mua
- Chương 57: Manh mối
- Chương 58: Tiên tri
- Chương 59: Vòng loại thứ 3
- Chương 60: Lá Phán xét (Judgement)
- Chương 61: Quan tài
- Chương 62: Tỉnh Nghi
- Chương 63: Lá bài Temperance (Cân bằng)
- Chương 64: Lá The Lovers
- Chương 65: Phối hợp
- Chương 66: Quốc vương
- Chương 67: Tế đàn
- Chương 68: Lá The Chariot (Chiến xa)
- Chương 69: Quyền chỉ huy
- Chương 70: Lên ngôi
- Chương 71: Thuỷ quân
- Chương 72: Bánh xe vận mệnh
- Chương 73: Giăng lưới
- Chương 74: Lông tơ
- Chương 75: Ghép đội
- Chương 76: Phỏng vấn
- Chương 77: Xoài
- Chương 78: Ký tên
- Chương 79: Nữ hoàng Đỏ
- Chương 80: Kịch bản
- Chương 81: Quay quảng cáo
- Chương 82: Dốc sức
- Chương 83: Thêm đồ ăn
- Chương 84: Quảng cáo
- Chương 85: Vòng loại thứ tư
- Chương 86: Kỷ Permi
- Chương 87: Anteosaurus
- Chương 88: Pelycosauria
- Chương 89: Kết thúc kỷ nguyên
- Chương 90: Kỷ Trias
- Chương 91: Pterosaur (Dực long)
- Chương 92: Ra khỏi thung lũng
- Chương 93: Bay
- Chương 94: Jurassic
- Chương 95: Allosaurus
- Chương 96: Quyết chiến
- Chương 97: Kỷ Phấn Trắng
- Chương 98: Trở về
- Chương 99: Cùng phòng
- Chương 100: Phong Tín Tử
- Chương 101: Trao kiếm
- Chương 102: Mưa lớn
- Chương 103: Ưng non
- Chương 104: R Code
- Chương 105: Thuần hóa
- Chương 106: Khóa cảm xúc
- Chương 107: Gắn khóa
- Chương 108: Di chứng
- Chương 109: Rời đi
- Chương 110: Tỉnh lại
- Chương 111: Lam Sắc
- Chương 112: Đừng có làm loạn
- Chương 113: Chìa khóa
- Chương 114: Quyết đấu
- Chương 115: Đấu kiếm
- Chương 116: Vòng loại thứ năm
- Chương 117: Hồn ma
- Chương 118: Người khổng lồ
- Chương 119: Quý bà
- Chương 120: Tiếng đàn
- Chương 121: Tình nhân
- Chương 122: Montespan
- Chương 123: Thánh lễ đen
- Chương 124: Vũ hội
- Chương 125: Bạn nhảy
- Chương 126: Chém anh ta
- Chương 127: Phu nhân Pompadour
- Chương 128: Trận Lobositz
- Chương 129: Cuộc chiến bảy năm
- Chương 130: Quý tộc
- Chương 131: Tranh luận
- Chương 132: Đại gia
- Chương 133: Bão tuyết
- Chương 134: Giai cấp thứ ba
- Chương 135: Trận chiến cuối cùng
- Chương 136: 32 người sống sót
- Chương 137: Tôn trọng
- Chương 138: Trường bắn
- Chương 139: Đấu súng
- Chương 140: Nhiệt độ
- Chương 141: Vỏ kiếm
- Chương 142: Ra ngoài
- Chương 143: Chương trình tạp kỹ
- Chương 144: Thành công hay thất bại
- Chương 145: Battle
- Chương 146: Livestream
- Chương 147: So đấu
- Chương 148: Phát sóng
- Chương 149: Bar ngầm
- Chương 150: Cuộc đua
- Chương 151: Người xứng đôi
- Chương 152: Lễ hội mùa thu
- Chương 153: Dừng lại
- Chương 154: Quýt
- Chương 155: Người hiến gen
- Chương 156: Bắt cóc
- Chương 157: Cảnh báo
- Chương 158: Giải cứu
- Chương 159: Báo cáo kiểm tra
- Chương 160: Ý thức
- Chương 161: Giơ bảng
- Chương 162: Lập fanclub
- Chương 163: Câu cá
- Chương 164: Diễn viên quần chúng
- Chương 165: Chòm sao Orion
- Chương 166: Tuần hoàn lặp lại
- Chương 167: Viên đạn
- Chương 168: Ghi chép lời thề
- Chương 169: Afaso
- Chương 170: Chiến thư
- Chương 171: Vòng loại thứ sáu
- Chương 172: Vòng đu quay khổng lồ
- Chương 173: Ý thức trở về
- Chương 174: Xe điện đụng
- Chương 175: Druid
- Chương 176: Dòng nước xiết
- Chương 177: Cung
- Chương 178: Phòng mộ
- Chương 179: Thuyền đến cõi âm
- Chương 180: Thuyền hải tặc
- Chương 181: Tàu lượn siêu tốc
- Chương 182: Nhà ma
- Chương 183: Huyết tế
- Chương 184: Dung hợp
- Chương 185: Tháp rơi tự do
- Chương 186: Qua màn
- Chương 187: Mệnh đề mới
- Chương 188: Quảng cáo
- Chương 189: Hoạt động
- Chương 190: Kịch bản
- Chương 191: Thay quần áo
- Chương 192: Hành tinh Cực Lạc
- Chương 193: Nhập vai vệ sĩ
- Chương 194: Tìm về nguồn cội
- Chương 195: Cúp Tinh Trần
- Chương 196: Na Diễn
- Chương 197: Tai họa thỏ
- Chương 198: Vòng loại thứ bảy
- Chương 199: Hút máu
- Chương 200: Bán hình tượng
- Chương 201: Xử quyết
- Chương 202: Diễn tập
- Chương 203: Diễn xuất
- Chương 204: Trinh thám
- Chương 205: Trò chơi Quốc vương
- Chương 206: Thu lưới
- Chương 207: Gặt hái
- Chương 208: Nữ chính
- Chương 209: Tuyên chiến
- Chương 210: Gương
- Chương 211: Vật tế
- Chương 212: Sân nhà
- Chương 213: Khiêu vũ
- Chương 214: Khoang cứu hộ
- Chương 215: Trang phục
- Chương 216: Vòng chung kết
- Chương 217: Phá gương
- Chương 218
- Chương 219: Đom đóm
- Chương 220: Tương lai đáng mong chờ
- Chương 221: Mưa lớn
- Chương 222: Nhà mới
- Chương 223: Tốt nghiệp
- Chương 224: Trò chơi sinh tồn dã ngoại
- Chương 225: Sao trời rực rỡ (Hết chính truyện)
- Chương 226: Ngoại truyện - Du lịch
- Chương 227: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 1)
- Chương 228: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 2)
- Chương 229: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 1)
- Chương 230: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 2)
- Chương 231: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 1)
- Chương 232: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 2)
- Chương 233: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 3)
- Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
- Chương 235: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 2)
- Chương 236: Ngoại truyện - Thiệu Du
- Chương 237: Ngoại truyện - Công khai
- Chương 238: Ngoại truyện - Không gian song song (Hoàn thành)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Edit + Beta: Hiron
Sau cơn mưa, hương hoa thơm ngát, ẩm ướt theo gió bay vào phòng, cửa sổ hé mở, tiếng lá rèm va vào nhau nghe thật vui tai.
Vu Cẩn mở to mắt.
Bên ngoài cửa sổ, chú robot giúp việc bị đuổi ra ngoài cả đêm đang lau chùi cửa kính. Cơn mưa tối qua, chiếc cột thu lôi trên đầu nó vẫn chưa được dỡ bỏ, cánh tay robot cứ lau một cái, dây dẫn điện nối đất phía sau lại giật giật.
Mùi bánh quy thơm lừng trong không khí. Vu Cẩn hít hít mũi, vội vàng ngồi dậy, sau đó đầu óc choáng váng...
Vệ Thời đặt một chiếc gối sau lưng Vu Cẩn, cúi xuống hôn lên mái tóc xoăn mềm mại của cậu.
"Ngủ thêm một chút đi, anh mang đồ ăn đến cho em."
Người đàn ông bước xuống giường, mặc chiếc áo choàng tắm dài màu đen, những vết đỏ trên ngực và cổ cùng vết sẹo năm xưa như những huân chương.
Vu Cẩn ngồi trên giường khoảng hai phút, đầu óc trống rỗng, sau đó bừng tỉnh.
Sáu tiếng đồng hồ...
Sáu tiếng đồng hồ!! Để người này đi thi đấu sinh tồn đúng là lãng phí nhân tài...
Vệ Thời đưa bánh quy cho Vu Cẩn, như thể đang dỗ dành chú thỏ bằng một củ cà rốt sau khi bị chiên, rán, xào, nấu, rồi ôm cậu vào lòng.
Ánh nắng ban mai chiếu vào từ cuối giường, kim đồng hồ chỉ hơn 7 giờ một chút.
Vệ Thời lại bế cậu xuống giường, rót nước, cho uống thuốc kháng viêm. Vu Cẩn nói chuyện với giọng nghèn nghẹt, ôm chặt người đàn ông, cơ thể cứng đờ, như thể vừa bị bắt nạt dữ dội, đến lúc được lau rửa, bôi thuốc cũng không còn chút sức lực nào.
Chú thỏ con lúc 7 giờ sáng mang theo mùi hương sữa tắm hòa quyện với mùi bánh quy.
Vu Cẩn ăn xong, nấc một cái. Hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào vị bánh quy lòng đỏ trứng. Vu Cẩn tròn mắt, không sợ dính dầu à?!
Vệ Thời cúi đầu, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng. Vu Cẩn kêu lên một tiếng, khóe miệng cong lên.
Bữa sáng chính thức được dọn ra sau 9 giờ.
Vu Cẩn đo nhiệt độ, mọi thứ đều bình thường, nhưng cậu vẫn không có sức. Ngồi trên giường thì mềm nhũn, ngồi trên ghế thì gục mặt xuống bàn. Vệ Thời mở liên lạc, gọi cho bác sĩ tư vấn ẩn danh.
Vị bác sĩ tư nhân kia trả lời rất nhanh: "Sáu tiếng? Anh bạn, hai người thật mạnh mẽ đấy. Người ta chơi game còn có thanh máu, thanh năng lượng cơ mà, không bị nhiễm trùng là một chuyện, kiệt sức lại là chuyện khác..."
Vệ Thời trực tiếp tắt liên lạc, ôm Vu Cẩn từ phía sau: "Chiến đội Phù Không tương lai sẽ ở gần đây, sẽ có sân nhà. Sau này thi đấu xong, anh sẽ đưa em về nhà."
Đây là ngôi nhà thứ hai sau Phù Không. Vu Cẩn cuối cùng cũng phấn chấn hơn một chút.
Tòa nhà hai tầng của trang viên được trang trí đơn giản, thường ngày ít người ở, bàn ghế kim loại, khung ảnh hiện đại, đèn chùm chủ yếu là màu lạnh. Vì vậy, sau khi ăn sáng xong, màn hình ảo được chiếu trong phòng khách.
Hai người dựa vào sofa, Vu Cẩn thao thao bất tuyệt đưa ra đủ loại ý tưởng cải tạo ngôi nhà, Vệ Thời thỉnh thoảng sửa lại, phần lớn thời gian là chiều theo ý cậu.
Bức tranh trên tường đầu tiên bị gỡ xuống. Vệ Thời nhổ ba chiếc đinh, chỉ để lại một chiếc. Vu Cẩn tò mò: "Anh muốn treo đồ trang trí gì?"
Kho chứa đồ bí mật dưới lòng đất được mở ra, không có gì bất ngờ, lại là một kho vũ khí tư nhân nhỏ. Vệ Thời bê một thùng linh kiện súng lên lầu, súng sơn đủ màu sắc rơi lả tả trên sàn nhà. Vu Cẩn bật nhạc dân ca, chen chúc ngồi bên cạnh đại ca!
Một lát sau, Vu Cẩn ném nòng súng đã lắp ráp xong cho Vệ Thời, báng súng, ống ngắm và các linh kiện khác được lắp ráp chính xác.
Vu Cẩn cầm súng sơn lên: "Vẽ gì đây anh!"
Vệ Thời suy nghĩ: "Ừm, vẽ đầu thỏ đi."
"..." Vu Cẩn kiên quyết phản đối, cuối cùng dòng chữ tròn trịa được vẽ lên mặt bên của nòng súng.
3019, Vệ Thời, Vu Cẩn.
Bức tường vốn treo tranh giờ đây treo súng, những khẩu súng sơn đủ màu sắc được cố định trên tường. Bức tường dài và rộng, trải dài khắp hành lang, Vu Cẩn nhìn một lượt, sau này có thể treo thêm rất nhiều súng.
Tương lai còn dài.
Sau vòng loại thứ bảy chỉ có một ngày nghỉ, hai tuần sau sẽ là trận chung kết. Trên đường đến bến tàu vũ trụ của Phù Không, Vu Cẩn đang trò chuyện với Tá Y.
"Thư ký Khúc hình như tìm cậu có việc," Tá Y dặn dò: "Sáng mai nhớ kiểm tra tin nhắn, hai ngày này nghỉ ngơi cho tốt, đừng thức đêm. Làm gì cũng đừng thức đêm, thức đêm hại sức khỏe."
Vu Cẩn chột dạ: "... Vâng, vâng ạ!"
Tá Y: "Được rồi, ngày mai về sớm nhé! ... Cậu hỏi về lịch trình hai tuần tới? Đều tốt nghiệp rồi, còn lịch trình gì nữa! Huấn luyện gần một năm, không thiếu một hai ngày này đâu. Về căn cứ chắc là chụp ảnh quảng cáo, phỏng vấn, gặp gỡ người hâm mộ, tiệc tùng, hoặc là tiệc nướng BBQ nghe đạo diễn chém gió. Crowson lúc nào cũng vậy..."
Tàu vũ trụ xuyên qua bầu khí quyển của Úy Lam, những thiên thạch vụn cùng vô số thiên thể bay lơ lửng. Khi đáp xuống, thành phố Phù Không mờ ảo trong sương.
Những con hồng hạc được đưa vào nhà kính tránh rét đã được thả ra, có thể nhìn thấy chúng ở khắp nơi, thu hút khách du lịch.
Khu phố ăn vặt gần căn cứ Phù Không lại có thêm vài món ăn nổi tiếng, xếp hàng dài ngoằng, trong đó có cả cậu bé trong đội bảo vệ của Phù Không, người đã từng chơi bóng rổ với Vu Cẩn.
Đến căn cứ Phù Không.
Bác sĩ tâm lý Chu Nam vui vẻ chào đón Vu Cẩn: "Tiểu Vu, vòng này cậu đánh hay lắm, cơ giáp của cậu đang được cất trong kho, muốn lấy lúc nào cũng được. Mùa này không có quýt, hay là tôi nấu chè đậu đỏ cho cậu..."
Tòa tháp cao của Phù Không.
Khi Vu Cẩn bước vào, nghiên cứu viên Tống đang buôn chuyện với Mao Đông Thanh: "Tiểu Vu cứu con mèo được cải tạo đó, đúng không? Chúng tôi đối xử bình đẳng với người được cải tạo và mèo được cải tạo, ưu đãi những người sẵn sàng cung cấp phản hồi về thuốc, bao ăn ở, còn có cơ hội việc làm! Nhưng cậu ta lại không quan tâm... Vị trí trong phòng nghiên cứu thì không cần, cho cậu ta làm streamer, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, giờ cho cậu ta đến quán cà phê mèo, cậu đoán xem, cậu ta còn lười hơn cả mèo, chỉ giỏi sai bảo mèo!"
"Hôm qua cậu ta thay đổi, nói với tôi muốn tranh suất vào chiến đội Phù Không..."
Vu Cẩn mở cửa bước vào. Nghiên cứu viên Tống cười vỗ vai Vu Cẩn, Mao Đông Thanh gật đầu chào.
Vu Cẩn quen thuộc với quy trình kiểm tra, thay đồ bảo hộ, nằm vào thiết bị.
Vài phút sau, dữ liệu được đưa ra, nghiên cứu viên Tống hài lòng: "Tiểu Vu và anh Vệ đều hồi phục tốt, nhưng sao Tiểu Vu có vẻ hơi mệt mỏi, thi đấu vất vả quá à? Không đúng, anh Vệ cũng thi đấu mà, sao lúc nãy kiểm tra, tần số dao động tinh thần của anh ấy cao thế, hormone bùng nổ luôn!"
Vu Cẩn ấp úng: "... Vâng, vâng ạ!"
Khi Vu Cẩn rời khỏi phòng thí nghiệm, trời đã chạng vạng.
Nghiên cứu về khóa cảm xúc của Phù Không lại có bước đột phá mới, có người cải tạo tặng một thùng anh đào để cảm ơn, hương thơm trái cây lan tỏa khắp tòa nhà.
Đi qua một góc hành lang, mùi hương trái cây bỗng nhiên biến mất. Áo blouse trắng treo trên hành lang, bên trong cánh cửa nhỏ là phòng cách ly, nơi thu thập mẫu vật quan trọng.
Bên cạnh cửa có một ô cửa sổ. Vu Cẩn nhìn vào trong. Người được thí nghiệm mặc đồ bệnh nhân nhận ra ánh mắt của cậu, ngẩng đầu lên, cười lịch sự với Vu Cẩn, Vu Cẩn cũng cười đáp lại.
Người được thí nghiệm chỉ vào cuốn sách trên tay, tiếp tục cúi xuống đọc. Trên tường bên cạnh bàn làm việc của anh ta dán một danh sách những điều ước sau khi thí nghiệm kết thúc.
"Chạm vào lông vũ của hồng hạc trên bãi cỏ."
"Lái xe bay một lần."
"Có bằng thạc sĩ sư phạm vật lý của Phù Không."
"Gửi bài báo cho tạp chí khoa học của Phù Không, sửa lỗi sai trong tập 4 năm 19."
Khi người được thí nghiệm ngẩng đầu lên lần nữa, ngoài cửa sổ đã không còn ai. Anh ta có thể cảm nhận được mối liên hệ huyết thống mơ hồ giữa hai người. Người được thí nghiệm gấp sách lại, nếu có một người em trai như vậy, anh ta sẽ rất vui.
Tiếng chuông vang lên bên cạnh. Người được thí nghiệm đưa tay ra. Kim tiêm dài đâm vào mạch máu, thuốc thử được tiêm vào, hai thiết bị nhanh chóng thu thập phản ứng của thuốc.
Nghiên cứu viên Tống xuất hiện trên màn hình, cẩn thận hỏi về một số vấn đề bất thường của thuốc, rồi tắt video. Anh ta ghi chép lại: "Tiểu Vu nói đúng, cậu ấy là vật thí nghiệm tốt nhất. Có cậu ấy, chúng ta có thể cứu được nhiều người được cải tạo hơn."
Ghi chú.
Thí nghiệm thuốc khóa cảm xúc lần thứ 722 (tiến độ mở khóa hiện tại 92%).
Người được thí nghiệm: Thiệu Du.
Căn cứ Phù Không.
Việc tuyển thành viên cho đội sinh tồn đã tạo nên một làn sóng lớn trong căn cứ. Điều kiện tuyển chọn cực kỳ khắc nghiệt, nhưng vẫn có rất nhiều người đăng ký vào đội bảo vệ.
Phần lớn là do tò mò... Rồi bị loại ngay vòng thi viết đầu tiên.
"Mấy người này chỉ đến cho vui thôi, với tính cách này, chưa đánh được mấy vòng đã đòi vềi. Cho họ làm idol thử hai ngày xem, chắc chắn sẽ không chịu được!" Bác sĩ tâm lý Chu Nam vừa viết nhận xét vừa gõ bút.
Đêm Vu Cẩn đến căn cứ chính là vòng bán kết. Sân huấn luyện được dựng thành mê cung, hai đội tuyển thủ của Phù Không đang chiến đấu hỗn loạn trong đó. Các thành viên của đội bảo vệ đứng trên mái nhà xung quanh, vừa ăn hạt dưa, ăn anh đào, vừa cười đùa, chỉ trỏ.
Khi Vệ Thời tìm thấy Vu Cẩn, cậu đang cố gắng trèo lên mái nhà. Có lẽ là do tối qua tiêu hao quá nhiều sức lực, cậu trèo lên một chút, lại trượt xuống một chút.
Vệ Thời: "..."
Vai Vu Cẩn bị kéo lên, đại ca đã đưa cậu lên mái nhà.
Vu Cẩn hùng hồn nói: "Sau này đội Phù Không sẽ là đối thủ của Bạch Nguyệt Quang, nên phải điều tra trước, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!"
Vệ Thời ừ một tiếng, hạ giọng, hơi thở phả vào tai cậu: "Em ở ngay dưới mí mắt đội trưởng Phù Không đánh cắp bí mật của đội à?"
Vu Cẩn vỗ đùi: "Đúng vậy!"
Vệ Thời bị cậu vỗ đùi: "..."
Vu Cẩn xoay người lại, gương mặt góc cạnh của người yêu trong bóng tối thật quyến rũ. Vu Cẩn ma xui quỷ khiến, bước lên dây thép: "Ừ thì... Hôm qua em đã nộp học phí cho đội trưởng Phù Không rồi."
Ánh mắt Vệ Thời tối sầm lại. Vu Cẩn vừa trèo lên mái nhà đã bị chặn tầm nhìn, hai người hôn nhau trong bóng tối.
Trong mê cung, lại có thêm một người bị loại. Các thành viên đội bảo vệ cười ầm lên, chàng trai vừa bò ra khỏi mê cung tức giận, cãi nhau với khán giả rồi lại tự cười.
Tóc Đỏ đang đứng trên mái nhà ở phía xa, nhìn xuống mê cung, hét lớn: "Anh ơi, con mèo tai dài kia, không phải là người hôm trước đến tìm anh sao..."
Ở lối ra của mê cung, Chu Nam cầm đồng hồ bấm giờ, cười tủm tỉm, người đầu tiên ra khỏi mê cung được tặng một quả anh đào, người thứ hai được tặng hai quả. Chàng trai giành quán quân khó hiểu: "Sao tôi vẫn thấy mệt thế này?"
Trăng non vừa mọc.
Ngói trên mái nhà khẽ rung.
Vệ Thời và Vu Cẩn biến mất.
Con đường nhỏ dẫn đến chỗ ở của Vua Phù Không ồn ào, náo nhiệt.
Vu Cẩn: "Không được, tối nay xem phim về cơ giáp mà, không được!"
Vệ Thời: "Cũng đúng, chiến bào của em được gửi đến đây rồi. Mặc vào rồi xem."
Vu Cẩn phát điên: "Anh thật sự mua váy về rồi à?? Không được! Muốn mặc thì anh tự đi mà mặc!"
Vệ Thời: "Tập bắn bia di động, điểm số thấp thì phải mặc."
Vu Cẩn: "Văn ôn võ luyện, không thuộc bài thì phải mặc... Ưm!"
Cửa phòng mở ra. Robot giúp việc lại bị nhốt ngoài cửa.