- Trang chủ
- Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
- Chương 195: Cúp Tinh Trần
Chương 195: Cúp Tinh Trần
Truyện: Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Tác giả: Yến Bạch Bạch
- Chương 1: Sắc đẹp chết người
- Chương 2: Vòng loại
- Chương 3: Lão đại
- Chương 4: Tiêu diệt
- Chương 5: Thăng cấp
- Chương 6: Không hộ khẩu
- Chương 7: Súng máy hạng nặng
- Chương 8: Đấu bán kết
- Chương 9: Lên sân khấu
- Chương 10: Chấm điểm
- Chương 11: Tháp Bắc
- Chương 12: Ở nhờ
- Chương 13: Quảng cáo
- Chương 14: Làm thị thực
- Chương 15: Ống kính
- Chương 16: Vòng loại
- Chương 17: Quy tắc
- Chương 18: Không tệ
- Chương 19: Bắt đầu thi đấu
- Chương 20: Nhiệt độ cao
- Chương 21: Đồng đội
- Chương 22: Giữ cấp
- Chương 23: Kỳ nghỉ
- Chương 24: Mặt nạ bạc
- Chương 25: Vương
- Chương 26: Súng
- Chương 27: Vòng đu quay
- Chương 28: Đã thăng cấp
- Chương 29: Đánh giá xác định vị trí
- Chương 30: Không dễ đối phó
- Chương 31: Vị trí phụ trợ
- Chương 32: Công nghệ Elravie
- Chương 33: Vòng loại thứ hai
- Chương 34: Bươm bướm
- Chương 35: Ánh sáng
- Chương 36: Bản đồ
- Chương 37: Thỏ con ngốc nghếch
- Chương 38: Suy luận
- Chương 39: Đánh cờ
- Chương 40: Thăng cấp
- Chương 41: Gương mặt đại diện
- Chương 42: Bài hát chủ đề
- Chương 43: Tiết mục tập thể
- Chương 44: Tháp Bắc
- Chương 45: Đặc huấn
- Chương 46: Huấn luyện viên
- Chương 47: Chiến thuật tránh né
- Chương 48: Thời kỳ không ổn định
- Chương 49: Thú dữ
- Chương 50: Thuốc an thần
- Chương 51: Giày trắng nhỏ
- Chương 52: Cảm giác với súng
- Chương 53: Kiểm tra tốt nghiệp
- Chương 54: Thi đấu ngầm
- Chương 55: Kỵ sĩ
- Chương 56: Mua mua mua
- Chương 57: Manh mối
- Chương 58: Tiên tri
- Chương 59: Vòng loại thứ 3
- Chương 60: Lá Phán xét (Judgement)
- Chương 61: Quan tài
- Chương 62: Tỉnh Nghi
- Chương 63: Lá bài Temperance (Cân bằng)
- Chương 64: Lá The Lovers
- Chương 65: Phối hợp
- Chương 66: Quốc vương
- Chương 67: Tế đàn
- Chương 68: Lá The Chariot (Chiến xa)
- Chương 69: Quyền chỉ huy
- Chương 70: Lên ngôi
- Chương 71: Thuỷ quân
- Chương 72: Bánh xe vận mệnh
- Chương 73: Giăng lưới
- Chương 74: Lông tơ
- Chương 75: Ghép đội
- Chương 76: Phỏng vấn
- Chương 77: Xoài
- Chương 78: Ký tên
- Chương 79: Nữ hoàng Đỏ
- Chương 80: Kịch bản
- Chương 81: Quay quảng cáo
- Chương 82: Dốc sức
- Chương 83: Thêm đồ ăn
- Chương 84: Quảng cáo
- Chương 85: Vòng loại thứ tư
- Chương 86: Kỷ Permi
- Chương 87: Anteosaurus
- Chương 88: Pelycosauria
- Chương 89: Kết thúc kỷ nguyên
- Chương 90: Kỷ Trias
- Chương 91: Pterosaur (Dực long)
- Chương 92: Ra khỏi thung lũng
- Chương 93: Bay
- Chương 94: Jurassic
- Chương 95: Allosaurus
- Chương 96: Quyết chiến
- Chương 97: Kỷ Phấn Trắng
- Chương 98: Trở về
- Chương 99: Cùng phòng
- Chương 100: Phong Tín Tử
- Chương 101: Trao kiếm
- Chương 102: Mưa lớn
- Chương 103: Ưng non
- Chương 104: R Code
- Chương 105: Thuần hóa
- Chương 106: Khóa cảm xúc
- Chương 107: Gắn khóa
- Chương 108: Di chứng
- Chương 109: Rời đi
- Chương 110: Tỉnh lại
- Chương 111: Lam Sắc
- Chương 112: Đừng có làm loạn
- Chương 113: Chìa khóa
- Chương 114: Quyết đấu
- Chương 115: Đấu kiếm
- Chương 116: Vòng loại thứ năm
- Chương 117: Hồn ma
- Chương 118: Người khổng lồ
- Chương 119: Quý bà
- Chương 120: Tiếng đàn
- Chương 121: Tình nhân
- Chương 122: Montespan
- Chương 123: Thánh lễ đen
- Chương 124: Vũ hội
- Chương 125: Bạn nhảy
- Chương 126: Chém anh ta
- Chương 127: Phu nhân Pompadour
- Chương 128: Trận Lobositz
- Chương 129: Cuộc chiến bảy năm
- Chương 130: Quý tộc
- Chương 131: Tranh luận
- Chương 132: Đại gia
- Chương 133: Bão tuyết
- Chương 134: Giai cấp thứ ba
- Chương 135: Trận chiến cuối cùng
- Chương 136: 32 người sống sót
- Chương 137: Tôn trọng
- Chương 138: Trường bắn
- Chương 139: Đấu súng
- Chương 140: Nhiệt độ
- Chương 141: Vỏ kiếm
- Chương 142: Ra ngoài
- Chương 143: Chương trình tạp kỹ
- Chương 144: Thành công hay thất bại
- Chương 145: Battle
- Chương 146: Livestream
- Chương 147: So đấu
- Chương 148: Phát sóng
- Chương 149: Bar ngầm
- Chương 150: Cuộc đua
- Chương 151: Người xứng đôi
- Chương 152: Lễ hội mùa thu
- Chương 153: Dừng lại
- Chương 154: Quýt
- Chương 155: Người hiến gen
- Chương 156: Bắt cóc
- Chương 157: Cảnh báo
- Chương 158: Giải cứu
- Chương 159: Báo cáo kiểm tra
- Chương 160: Ý thức
- Chương 161: Giơ bảng
- Chương 162: Lập fanclub
- Chương 163: Câu cá
- Chương 164: Diễn viên quần chúng
- Chương 165: Chòm sao Orion
- Chương 166: Tuần hoàn lặp lại
- Chương 167: Viên đạn
- Chương 168: Ghi chép lời thề
- Chương 169: Afaso
- Chương 170: Chiến thư
- Chương 171: Vòng loại thứ sáu
- Chương 172: Vòng đu quay khổng lồ
- Chương 173: Ý thức trở về
- Chương 174: Xe điện đụng
- Chương 175: Druid
- Chương 176: Dòng nước xiết
- Chương 177: Cung
- Chương 178: Phòng mộ
- Chương 179: Thuyền đến cõi âm
- Chương 180: Thuyền hải tặc
- Chương 181: Tàu lượn siêu tốc
- Chương 182: Nhà ma
- Chương 183: Huyết tế
- Chương 184: Dung hợp
- Chương 185: Tháp rơi tự do
- Chương 186: Qua màn
- Chương 187: Mệnh đề mới
- Chương 188: Quảng cáo
- Chương 189: Hoạt động
- Chương 190: Kịch bản
- Chương 191: Thay quần áo
- Chương 192: Hành tinh Cực Lạc
- Chương 193: Nhập vai vệ sĩ
- Chương 194: Tìm về nguồn cội
- Chương 195: Cúp Tinh Trần
- Chương 196: Na Diễn
- Chương 197: Tai họa thỏ
- Chương 198: Vòng loại thứ bảy
- Chương 199: Hút máu
- Chương 200: Bán hình tượng
- Chương 201: Xử quyết
- Chương 202: Diễn tập
- Chương 203: Diễn xuất
- Chương 204: Trinh thám
- Chương 205: Trò chơi Quốc vương
- Chương 206: Thu lưới
- Chương 207: Gặt hái
- Chương 208: Nữ chính
- Chương 209: Tuyên chiến
- Chương 210: Gương
- Chương 211: Vật tế
- Chương 212: Sân nhà
- Chương 213: Khiêu vũ
- Chương 214: Khoang cứu hộ
- Chương 215: Trang phục
- Chương 216: Vòng chung kết
- Chương 217: Phá gương
- Chương 218
- Chương 219: Đom đóm
- Chương 220: Tương lai đáng mong chờ
- Chương 221: Mưa lớn
- Chương 222: Nhà mới
- Chương 223: Tốt nghiệp
- Chương 224: Trò chơi sinh tồn dã ngoại
- Chương 225: Sao trời rực rỡ (Hết chính truyện)
- Chương 226: Ngoại truyện - Du lịch
- Chương 227: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 1)
- Chương 228: Ngoại truyện - Tỉnh Nghi (Phần 2)
- Chương 229: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 1)
- Chương 230: Ngoại truyện - Chiến đội Phù Không (Phần 2)
- Chương 231: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 1)
- Chương 232: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 2)
- Chương 233: Ngoại truyện - Bạch Nguyệt Quang (Phần 3)
- Chương 234: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 1)
- Chương 235: Ngoại truyện - Bài hát cổ vũ (Phần 2)
- Chương 236: Ngoại truyện - Thiệu Du
- Chương 237: Ngoại truyện - Công khai
- Chương 238: Ngoại truyện - Không gian song song (Hoàn thành)
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Edit + Beta: Hiron
Ánh đèn mờ ảo. Đôi tai mèo đung đưa dưới ánh đèn. Vu Cẩn bỗng nhiên hoàn hồn, quay người định đóng cửa – Vệ Thời đã chống chân lên khung cửa, chặn đường lui của cậu.
Cánh cửa đóng sầm lại. Trên chiếc giường cỡ lớn, thiếu niên tai mèo khoác khăn tắm ân cần nhảy xuống, dịu dàng xách túi cho cậu chủ. Vu Cẩn lơ đãng, túi nilon đựng hai cân sầu riêng đã bị cậu ta giật lấy.
Vu Cẩn kinh ngạc cúi đầu nhìn: Sức lực khỏe thật!!
Thiếu niên tai mèo thành thạo ném sầu riêng lên bàn, gật đầu với Vệ Thời: "Không cần anh nữa, để em hầu hạ chủ nhân."
Vệ Thời: "..."
Vu Cẩn: "..."
Vu Cẩn run rẩy: "Không không không, anh ấy không cần!"
Thiếu niên cải tạo ngơ ngác hai giây, rồi cảnh giác dựng tai lên: "Ba người?!"
Vệ Thời mặt không cảm xúc nhìn mèo con mà Vu Cẩn mua về, trên bàn, tờ hóa đơn lộ ra một góc phiếu giao dịch, bằng chứng rành rành. Mở ra xem, con mèo cải tạo đa năng vừa trông nhà vừa giải quyết nỗi buồn này vậy mà có giá 2,6 triệu điểm tín dụng. Lại còn quẹt thẻ của anh.
Người phụ trách lâu đài cổ rõ ràng rất thông thạo trong việc khuyến khích các quý tộc vung tiền, ông ta cố tình ghi tên sản phẩm vào mục "thực phẩm/giao tiếp", ghi chú "sashimi", đầy ẩn ý.
Vệ Thời đóng tờ hóa đơn lại.
Thiếu niên tai mèo cuối cùng cũng hoàn hồn, vội vàng tự đề cử: "Ba người cũng không sao. Em hầu hạ chủ nhân kiểu gì cũng được, làm phụ kiện cũng được, đồ thừa cũng được..."
Cậu ta vừa nói vừa cố tình trợn tròn mắt, làm ra vẻ đáng yêu, muốn vượt mặt Vệ Thời. Nào ngờ Vu Cẩn cũng trợn tròn mắt – vì sợ hãi.
Thiếu niên tai mèo tiếp tục trợn mắt. Vu Cẩn tiếp tục trợn mắt to hơn.
Thiếu niên tai mèo: "..." Không khoa học!! Nhưng ngay sau đó, cậu ta lấy lại sự chuyên nghiệp, nói với Vệ Thời: "Anh mang theo báo cáo sức khỏe không? Trước khi bắt đầu phải cho chủ nhân xem, đưa mã QR cho em kiểm tra..."
Vệ Thời cười lạnh. Thiếu niên tai mèo sợ hãi, lùi lại, hai tai cụp xuống. Vị vệ sĩ cao lớn kia cởi áo khoác, lộ ra cánh tay rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn. Vẻ mặt anh ta lạnh lùng, sát khí tỏa ra.
Thiếu niên tai mèo nhanh chóng dính vào người Vu Cẩn: "Chủ nhân, anh ta bắt nạt em!"
Vu Cẩn nhảy dựng lên, chạy về phía góc phòng: "Hiểu lầm thôi! Anh ơi, cậu ấy là em mua ở buổi đấu giá..."
Vệ Thời bớt lạnh lùng.
Thiếu niên tai mèo đuổi theo Vu Cẩn, vừa chạy vừa kêu: "Chủ nhân, anh ta đáng sợ quá! Chủ nhân, từ khóa an toàn của em là "Mèo cam", chủ nhân, anh ta muốn đánh em! Mèo cam! Chủ nhân! Mèo cam, mèo cam!"
"Chủ nhân, chính tay anh đút salad cho em, em là mèo của anh suốt đời! Chủ nhân cứu em..."
Vệ Thời khựng lại, sát khí lại bùng lên.
Vu Cẩn vội vàng giải thích: "Không không không, không có đút! Anh ơi, em trong sạch..." Tiểu Vu trong sáng đây mà!
Thiếu niên tai mèo: "Chủ nhân, chủ nhân ơi!"
Vệ Thời gằn từng chữ: "Cút – ra – ngoài."
Thiếu niên tai mèo cam chịu, rưng rưng nước mắt.
Vu Cẩn vội vàng nấp sau đại ca, mở cửa cho cậu ta. Người cải tạo vẫn còn đang diễn sâu: "Chip điều khiển trung tâm thần kinh của em được cài đặt chế độ tự hủy, nếu tối nay không được phục vụ, ngày mai khi mặt trời lên sẽ tan biến thành bọt biển. Chủ nhân xem phim "Nàng tiên cá" chưa? Em chính là chàng tiên mèo..."
Vu Cẩn ong cả đầu, cậu lấy con chip mà nhà đấu giá đưa cho từ thiết bị đầu cuối ra: "À thì, đừng gọi tôi là chủ nhân."
Thiếu niên tai mèo: "Chủ nhân ơi~"
Vệ Thời đột nhiên kéo Vu Cẩn vào lòng, ánh mắt đen láy lạnh lùng. Anh rõ ràng không có kiên nhẫn nói nhảm với cậu nhóc tai mèo, một tay ghì chặt Vu Cẩn, tay kia hóa thành dao, định xử lý cậu ta.
Thiếu niên người cải tạo co rúm người lại. Bản chất được che giấu kỹ càng bị kích động bởi sát khí, trong đầu cậu ta là nỗi sợ hãi tột độ, sự tủi nhục và căm hận, cậu ta gần như tin rằng Vệ Thời sẽ tiêu diệt mình, bất ngờ nhắm mắt lại.
Vu Cẩn vội vàng đưa chip ra, thở phào nhẹ nhõm: "Đưa tay ra."
"Đưa tay ra." Vu Cẩn lặp lại.
Thiếu niên tai mèo khựng người.
Vu Cẩn đưa chip cho cậu ta: "Rồi, tự cầm lấy đi. Người cải tạo loại này khá hiếm, thuốc duy trì cũng đắt đỏ. Nếu muốn được bảo vệ, ra khỏi cửa rẽ phải, đến phòng B8823 tìm anh Tống, anh ấy có dự án thử nghiệm thuốc trả phí..."
Thiếu niên tai mèo chậm rãi nhận lấy chip. Chip với người cải tạo trong lâu đài cổ này, cũng giống như khóa cảm xúc với vũ khí hình người ở căn cứ R Code.
Vu Cẩn còn chưa dứt lời, một cơn gió đã lướt qua. Cậu bé tai mèo cầm chip chạy thục mạng ra ngoài, chạy một đoạn xa mới dám ngoái đầu lại.
Cậu ta vẫn nắm chặt con chip, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để giành lại tự do. Thiếu niên tai mèo mặt không cảm xúc, ánh mắt sắc bén, đứng trong bóng tối. Giống hệt lần đầu tiên Vu Cẩn nhìn thấy cậu ta trong lồng.
"Này, hai người tên gì, tại sao lại thả tôi?" Cậu ta hỏi.
Vu Cẩn: "Tôi..."
"Rầm". Vệ Thời lạnh lùng đóng cửa lại.
Người cải tạo vừa mới dấy lên chút cảm kích: "..." Rồi cậu ta tức giận nhảy dựng lên: "Đóng cửa! Mẹ kiếp! Đồ khốn nạn!"
Bên trong phòng.
Vu Cẩn khô khan giải thích xong chuyện mua được mèo ở buổi đấu giá, Vệ Thời ngẩng đầu lên khỏi tờ hóa đơn.
"Chủ nhân?" Anh hỏi với giọng điệu khó hiểu.
Vu Cẩn vội vàng ngoan ngoãn: "Không phải đâu! Anh ơi, anh mới là chủ nhân..."
Vệ Thời: "Nhớ kỹ."
Vu Cẩn: "Hả?"
Vệ Thời: "Nhớ kỹ, để dành dùng sau."
Tắm rửa xong, hai người nằm trên chiếc giường lớn mềm mại. Vu Cẩn cọ cọ người vào Vệ Thời, mãi đến phút cuối mới chịu nhả gối ra, chạy đi tắm. Khi cậu ướt nhẹp quay lại, anh đang gọi điện. Vu Cẩn chui vào chăn, nhanh chóng bị anh kéo vào lòng.
Trong cuộc họp thường kỳ, phòng nghiên cứu Phù Không đang báo cáo kết quả thu hoạch. Vệ Thời thỉnh thoảng đáp lại bằng giọng trầm thấp, bình tĩnh. Tay anh xoa cổ Vu Cẩn. Vu Cẩn ghé vào gối, r*n r* dưới bàn tay anh. Thỉnh thoảng anh nhéo mạnh, cậu lại giãy dụa trên gối.
Căn phòng nằm trên tầng 17 của lâu đài cổ, ngoài cửa sổ là ban công và bầu trời đầy sao...
"Rầm!" Cửa sổ bị đập vỡ một lỗ. Vu Cẩn giật mình, bật dậy khỏi giường.
Vệ Thời tạm dừng cuộc họp: "Ừ, chờ một chút."
Anh xuống giường. Trên sân thượng, thiếu niên tai mèo hoảng hốt thu tay lại, lớn tiếng nói: "Tôi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi..."
Vệ Thời lạnh lùng: "Cút."
Thiếu niên tai mèo ấm ức leo xuống, Vu Cẩn thò đầu ra cửa sổ, chỉ thấy trên đất có mấy tấm thẻ không tên được buộc bằng dây da, trên cùng dán một tờ hóa đơn tạm thời.
"1,2/170."
Hóa ra con mèo này đến trả nợ.
170 vạn, còn thiếu 1 vạn 2. Thực ra, ngay khi Vu Cẩn quẹt thẻ của đại ca, lâu đài cổ đã bị Phù Không thâu tóm. Thiếu niên tai mèo chắc chắn chưa biết chuyện này... Vu Cẩn còn chưa kịp lên tiếng, cậu ta đã biến mất trong bóng tối.
Mọi người từ mấy phòng bên cạnh chạy ra ban công: "Mèo cải tạo à?", "Người cải tạo?", "Sao lại đập cửa sổ phòng anh Vệ?!", "Tính tình này, dọa người quá"...
Vườn hoa nhỏ trên không.
Mèo đen đang tự l**m lông, thấy Vệ Thời, nó vội vàng ngậm em trai bị vứt sang một bên, giả vờ anh em tình thâm l**m láp cho nhau. Đợi Vệ Thời đóng cửa ban công lại, nó mới thả mèo đen con ra, tiếp tục chơi một mình.
Tấm rèm dày che khuất khu vườn với những chú mèo của lâu đài cổ. Ánh đèn mờ ảo, cho đến khi Vệ Thời họp xong. Vu Cẩn đã ngủ say. Vệ Thời cúi xuống, hôn lên trán cậu, tắt đèn.
3 giờ sáng, nước mưa theo lỗ hổng trên cửa sổ rơi vào, Vu Cẩn bỗng nhiên tỉnh giấc.
Thiếu niên cải tạo tai mèo, những bia mộ của vật cải tạo quanh lâu đài, khóa thần kinh, ký ức ùa về, trong mơ là căn cứ R Code lạnh lẽo, tuyết phủ trắng trời.
Vệ Thời luôn ngủ rất ít. Vu Cẩn ngẩng đầu lên, dưới ánh đèn mờ ảo, anh đang đeo kính, xem xét tài liệu.
Vu Cẩn ngồi dậy, dựa vào đầu giường. Vệ Thời im lặng an ủi cậu.
Vu Cẩn kể lể về cơn ác mộng, cuối cùng cũng thấy thoải mái hơn. Cậu quay sang hỏi: "Anh có mơ không?"
Vệ Thời ừ một tiếng. Trong mơ, chú thỏ nhỏ bị bắt nạt đến ướt nhẹp, vừa khóc vừa gọi chủ nhân.
Vu Cẩn thấy anh gật đầu, thầm cảm thán. Đêm mưa đúng là dễ khiến người ta nhớ chuyện xưa – Vu Cẩn: "Anh nhìn em làm gì!"
Vệ Thời quay đầu đi, tiếp tục xem tài liệu. Vu Cẩn lấy thiết bị đầu cuối ra, vui vẻ chơi game.
Vệ Thời: "Ngủ tiếp đi."
Vu Cẩn: "Em không ngủ được!"
Vệ Thời đưa cho cậu một xấp giấy thử: "Đếm thỏ. Đếm đủ 100 con thì tự dán một cái."
2 phút sau, Vu Cẩn tự dán một tờ giấy thử.
6 phút sau, lại dán thêm một tờ.
16 phút, thêm một tờ nữa.
20 phút... Tiếng mưa rơi tí tách, Vu Cẩn chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, hai người trả phòng.
"Cậu chủ, vệ sĩ và mèo con, ba người vào, hai người ra, cửa sổ bị đập vỡ, người còn lại biến mất" – tin đồn nhanh chóng lan ra khắp lâu đài, khi đưa hành lý cho Vệ Thời, người hầu run lẩy bẩy.
Người này chắc chắn đã giết người diệt khẩu vì tranh giành tình cảm với cậu chủ! Tuy nạn nhân là người cải tạo, tuy người cải tạo ở đế quốc không được pháp luật bảo vệ...
Đội trưởng đội vệ sĩ đưa tay ra, vị công tử bao trọn buổi đấu giá vịn vào anh, lên xe. Xe bay biến mất khỏi tầm mắt.
Cảng hành tinh Cực Lạc, vô số lồng sắt được chuyển lên tàu dưới sự chỉ huy của đội trưởng đội vệ sĩ Phù Không, anh lính vừa thay ca đang ngồi viết "Đơn xin nhận nuôi báo tuyết" trong khoang tàu. Cửa khoang đóng lại, mèo rừng ngậm em trai chậm rãi đi qua cổng kiểm tra an ninh.
Cuối cùng, nghiên cứu viên Tống cũng tạm biệt Vệ Thời, cười vẫy tay với Vu Cẩn.
"Chơi vui vẻ nhé!"
Vu Cẩn vui vẻ vẫy tay chào. Tiễn đoàn người Phù Không, Vu Cẩn và Vệ Thời ở lại hành tinh Cực Lạc thêm hai ngày.
Ngày đầu tiên dạo phố ăn vặt 7 bữa.
Ngày hôm sau, ở khu huấn luyện dưới lòng đất, Vu Cẩn mệt suýt chết dưới bài tập cường độ cao.
Chiều cùng ngày, màn đêm buông xuống, màn hình lớn ở quảng trường trung tâm đổi giao diện, trên nền thiên văn xanh thẳm của dải ngân hà, một thanh đao và một thanh kiếm giao nhau – Giải đấu sinh tồn chuyên nghiệp Cúp Tinh Trần.
Chung kết Cúp Tinh Trần diễn ra sau chung kết Crowson một tháng. Các trận đấu nhỏ đã kết thúc, hai ngày này là biểu diễn, tuyển chọn tân binh và các trận đấu giải trí khác.
Vu Cẩn tìm thấy poster của Bạch Nguyệt Quang ở một góc nào đó trên hành tinh Cực Lạc. Caesar với tư cách lính dự bị đứng ngoài cùng đội hình chính. Nhưng dù chỉ là một góc nhỏ cũng đủ khiến Vu Cẩn sục sôi. Giải đấu chuyên nghiệp, gần ngay trước mắt.
5 giờ chiều.
Vu Cẩn bóc lớp mặt nạ ngoài cùng dưới sự hướng dẫn của đại ca, lên tàu vũ trụ với lớp ngụy trang thứ hai, cắt đứt mọi liên lạc với hành tinh Cực Lạc.
6 giờ tối, tàu cập bến.
Hai vé xem biểu diễn được kiểm tra ở cổng vào Cúp Tinh Trần, Vu Cẩn bước vào đấu trường hình vòng cung.
Đấu trường đủ sức chứa 20 vạn người, hoành tráng đến mức chói mắt, dưới chân vòng cung là thiên đường của các tuyển thủ. Khán giả ngồi dọc theo thành vòng cung, những banner LED dài hàng chục mét được các fanclub thay phiên nhau chiếu lên. Vu Cẩn thậm chí còn nhìn thấy hình chibi Caesar đang nhảy nhót ở cách đó không xa.
Từ chỗ ngồi của khán giả, có thể nhìn thấy toàn bộ đáy vòng cung. Mỗi ghế ngồi đều được trang bị kính viễn vọng tự động lấy nét, cùng hệ thống AI hỗ trợ điều khiển camera, chiếu cận cảnh các tuyển thủ, lựa chọn giữa 25 góc quay.
Bên tay phải ghế là túi quà tặng. Tài liệu quảng cáo của nhà tài trợ, giới thiệu về trận đấu biểu diễn, thông tin tuyển thủ và thư tay được in ấn tinh xảo.
Trên sân khấu bỗng nhiên náo động!
Tất cả khán giả đồng loạt đứng dậy, chào đón những chiến binh sắp ra trận. Ghế bình luận trống trơn, dàn nhạc giao hưởng ngồi ngay ngắn trên sân khấu, tấu lên khúc nhạc hùng tráng.
7 thành viên chính thức của Sói Phương Bắc – đội tuyển hạt giống số một khu vực đế quốc – khoác áo đội tuyển bước ra.
Tiếng hò reo, vỗ tay lắng xuống, rồi lại bùng nổ dữ dội. Vu Cẩn say mê, máu nóng sục sôi. Cậu nghe thấy Vệ Thời nói bên tai mình.
"Một ngày nào đó, em cũng sẽ được như vậy."