- Trang chủ
- Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
- Chương 255
Chương 255
Truyện: Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Tác giả: Đồ Mi Phu Nhân
- Chương 1: 1: Xung Đột Trong Chữa Bệnh
- Chương 2: 2: Xung Đột Trong Chữa Bệnh 2
- Chương 3: 3: Tức Giận
- Chương 4: 4: Kỳ Nghỉ
- Chương 5: 5: Con Nhà Người Ta
- Chương 6: 6: Cha Mẹ Tới
- Chương 7: 7: Về Quê
- Chương 8: 8: Bò Giường
- Chương 9: 9: Bò Giường 2
- Chương 10: 10: Kỳ Lạ
- Chương 11: 11: Xuyên Không
- Chương 12: 12: Xuyên Không 2
- Chương 13: 13: Uống Thuốc
- Chương 14: 14: Sáng
- Chương 15: 15: Nha Hoàn
- Chương 16: 16: Nha Hoàn 2
- Chương 17: 17: Nha Hoàn 3
- Chương 18: 18: Ăn Sáng
- Chương 19: 19: Ăn Sáng 2
- Chương 20: 20: Kinh Ngạc
- Chương 21: 21: Quốc Công Phu Nhân
- Chương 22: 22: Con Dâu Tương Lai
- Chương 23: 23: Đi Dạo
- Chương 24: 24: Khó Sinh
- Chương 25: 25: Khó Sinh 2
- Chương 26: 26: Khó Sinh 3
- Chương 27: 27: Khó Sinh 4
- Chương 28: 28: Tửu Lâu
- Chương 29: 29: Tiệm Cầm Đồ
- Chương 30: 30: Phòng
- Chương 31: 31: Không Dễ Chịu
- Chương 32: 32: Ăn Cơm Chiều
- Chương 33: 33: Ăn Cơm Chiều 2
- Chương 34: 34: Ngủ Chung
- Chương 35: 35: Ngủ Chung 2
- Chương 36: 36: Sương Trắng
- Chương 37: 37: Về Nhà
- Chương 38: 38: Về Nhà 2
- Chương 39: 39: Về Nhà 3
- Chương 40: 40: Mua Quần Áo
- Chương 41: 41: Nghèo
- Chương 42: 42: Sơ Mi Trắng
- Chương 43: 43: Búi Tóc
- Chương 44: 44: Đi Xe Buýt
- Chương 45: 45: Đi Xe Buýt 2
- Chương 46: 46: Đi Xe Buýt 3
- Chương 47: 47: Ăn Lẩu
- Chương 48: 48: Bán Vàng
- Chương 49: 49: Mua Sắm
- Chương 50: 50: Mua Sắm 2
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Vốn Trần Tĩnh Dao nghĩ, người đã chếc, người Đại Lý Tự sẽ không thể điều tra được người đứng sau, cho nên khi người Đại Lý Tự đến phủ công chúa điều tra, nàng ta vẫn thanh thản ngồi ở ghế trên uống trà, không có nửa điểm hoảng loạn.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, Trần Tĩnh Dao coi mạng người như cỏ rác, trực tiếp xuống tay, độc chếc con trai bà v.ú ở đại lao.
Tuy rằng Trần Tĩnh Dao mưu tính việc này không làm trò trước mặt bà vú, nhưng bà đã hầu hạ nàng ta nhiều năm như vậy, tin tức vừa truyền ra, bà liền biết đây là kế hoạch của Trần Tĩnh Dao.
Đêm qua bà v.ú thương tâm cả một đêm, sáng sớm hôm nay khi tới chỗ Trần Tĩnh Dao hầu hạ, vẫn luôn giữ bộ dạng tâm thần bất định, Trần Tĩnh Dao thấy bà ta như vậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ bà nhất thời khổ sở vì mất đi con trai.
Trần Tĩnh Dao nghĩ mình cho bà v.ú nhiều tiền bạc như vậy, bà ta khổ sở mấy ngày cũng sẽ hòa hoãn lại, khi người Đại Lý Tự tới, nàng ta lo lắng bà v.ú sẽ để lộ ra manh mối, còn cố ý để bà v.ú lui xuống.
Đại Lý Tự tra xét phủ công chúa không có kết quả, nói một tiếng cáo từ, nhưng khi Trần Tĩnh Dao vừa mới thả lỏng, bà v.ú đã vọt ra, kêu to trong tay có chứng cứ phạm tội của đại trưởng công chúa.
Mọi chuyện sau đó vô cùng rối loạn, khi Trần Tĩnh Dao bị Đại Lý Tự bắt đi, vẫn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ vì sao bà v.ú lại phản bội mình, rõ ràng ngày hôm qua bà ta đã đi tới phòng thu chi nhận một trăm lượng vàng, hiển nhiên đã tiếp nhận sự sắp xếp của nàng ta, vì sao hôm nay bà ta lại đột nhiên phản bội.
Người chủ mưu đứng sau hai vụ ám sát chính là Trần Tĩnh Dao, tuy rằng nàng ta thề thốt phủ nhận, nhưng thích khách chếc trong nhà lao chếc là con trai bà v.ú của nàng ta, hơn nữa Đại Lý Tự đã bắt được tên ngục tốt bị mua chuộc, bằng chứng như núi, nàng ta không muốn thừa nhận cũng không được.
Kết quả điều tra làm toàn triều chấn kinh, trước kia Trần Tĩnh Dao lớn mật bày tỏ tình cảm với Tống Gia Thành, thế nhân còn có thể khen nàng ta một câu thật tình, hiện giờ nàng ta không thể gọi là thật tình, mà là thật ác độc.
Đối với Trần Tĩnh Dao, vì tình mà giếc người không tính là đại sự, chân chính muốn mệnh của nàng ta là thân phận của đám tử sĩ trong lần ám sát đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-255-hon-le.html
.]
Sau khi tra ra chân tướng, Trần Tĩnh Dao thu lưu đám thichs khách từng ám sát quá Hoàng Thượng đã là chuyện ván đã đóng thuyền, bởi vì chuyện này, Hoàng Thượng cũng bắt đầu hoài nghi bản thân nhìn không thấu vị hoàng tỷ ‘ tiêu sái ’, ‘ vô tội ’ của mình, mấy năm trước khi Phùng Thái Hậu âm mưu ám sát hắn, vị hoàng tỷ này thật sự không biết gì sao?
Một khi đã có hạt giống hoài nghi, những thứ tỷ đệ tình thâm lúc trước lại trở thành chuyện chê cười, đế vương vốn vô tình, khi biết thân tỷ trộm thu lưu đám thích khách từng ám sát mình, hoàng đế vô cùng phẫn nộ.
Tội danh của Trần Tĩnh Dao đã được chứng thực, nhưng bởi vì khổ chủ Tống Gia Thành và Đỗ Khanh đều chưa bị tổn thương ảnh hưởng tới tính mạng, cho nên trong khoảng thời gian này trên triều đình vì chuyện xử trí nàng ta ra sao cũng cãi nhau ngất trời.
Thẳng đến khi trước đại hôn của Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh mấy ngày, Hoàng Thượng mới chính thức công bố quyết định xử phạt Trần Tĩnh Dao.
Anan
Tuy rằng Hoàng Thượng rất thất vọng với vị hoàng tỷ này, nhưng mấy năm khi Phùng Thái Hậu còn sống, bà ta ngoan độc giếc hại tất cả con nối dõi của tiên hoàng, hiện giờ người cùng huyết mạch với hắn trừ bỏ Trần Tĩnh Dao, cũng chỉ có hai vị công chúa đã gả xa.
Dưới tình huống như vậy, hoàng thượng đương nhiên sẽ không bởi vì hai lần ám sát không có kết quả mà ban tội chếc cho Trần Tĩnh Dao, cuối cùng cũng chỉ tước đoạt phong hào đại trưởng công chúa của nàng ta, thuận tiện đưa cho nàng ta một khối đất phong nghèo khó, sau đó lệnh cưỡng chế nàng ta đi tới đất phong, về sau không có lệnh thì không được nhập kinh.
Tống Mẫn Lan không hài lòng với kết quả này, theo nàng phải phán độc phụ Trần Tĩnh Dao tử hình, chỉ biếm nàng ta thành thứ dân, cho nàng ta về đất phong, không phải quá nhân nhượng sao?
Nhưng mà Tống Mẫn Lan đi tìm Hoàng Thượng vài lần, Hoàng Thượng cũng không thay đổi chủ ý, nàng liền biết chuyện này sẽ không có thay đổi, bởi vì chuyện này, nàng không vui vài ngày liền.
Cuối cùng vẫn là trước khi thành thân, Đỗ Khanh theo Tần thị tiến cung vấn an, khuyên Tống Mẫn Lan vài câu, nàng mới hoàn toàn nghĩ thông.
Đỗ Khanh nói với Tống Mẫn Lan: Đại trưởng công chúa trước kia là thiên chi kiều nữ, ăn dùng đều là thứ tốt nhất, hiện giờ nàng ta bị tước đoạt phong hào, mọi người đều đã biết những chuyện ác nàng ta làm, về sau nàng ta sẽ bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ cả đời, đất phong cằn cỗi, không thể chống đỡ được được chi phí sinh hoạt xa hoa lãng phí của nàng ta, về sau tất cả phương diện ăn mặc ngủ nghỉ đều bị suy giảm, dưới tình huống như thế, nói không chừng nàng ta sống còn thống khổ hơn chếc.