- Trang chủ
- Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
- Chương 111
Chương 111
Truyện: Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Tác giả: Đồ Mi Phu Nhân
- Chương 1: 1: Xung Đột Trong Chữa Bệnh
- Chương 2: 2: Xung Đột Trong Chữa Bệnh 2
- Chương 3: 3: Tức Giận
- Chương 4: 4: Kỳ Nghỉ
- Chương 5: 5: Con Nhà Người Ta
- Chương 6: 6: Cha Mẹ Tới
- Chương 7: 7: Về Quê
- Chương 8: 8: Bò Giường
- Chương 9: 9: Bò Giường 2
- Chương 10: 10: Kỳ Lạ
- Chương 11: 11: Xuyên Không
- Chương 12: 12: Xuyên Không 2
- Chương 13: 13: Uống Thuốc
- Chương 14: 14: Sáng
- Chương 15: 15: Nha Hoàn
- Chương 16: 16: Nha Hoàn 2
- Chương 17: 17: Nha Hoàn 3
- Chương 18: 18: Ăn Sáng
- Chương 19: 19: Ăn Sáng 2
- Chương 20: 20: Kinh Ngạc
- Chương 21: 21: Quốc Công Phu Nhân
- Chương 22: 22: Con Dâu Tương Lai
- Chương 23: 23: Đi Dạo
- Chương 24: 24: Khó Sinh
- Chương 25: 25: Khó Sinh 2
- Chương 26: 26: Khó Sinh 3
- Chương 27: 27: Khó Sinh 4
- Chương 28: 28: Tửu Lâu
- Chương 29: 29: Tiệm Cầm Đồ
- Chương 30: 30: Phòng
- Chương 31: 31: Không Dễ Chịu
- Chương 32: 32: Ăn Cơm Chiều
- Chương 33: 33: Ăn Cơm Chiều 2
- Chương 34: 34: Ngủ Chung
- Chương 35: 35: Ngủ Chung 2
- Chương 36: 36: Sương Trắng
- Chương 37: 37: Về Nhà
- Chương 38: 38: Về Nhà 2
- Chương 39: 39: Về Nhà 3
- Chương 40: 40: Mua Quần Áo
- Chương 41: 41: Nghèo
- Chương 42: 42: Sơ Mi Trắng
- Chương 43: 43: Búi Tóc
- Chương 44: 44: Đi Xe Buýt
- Chương 45: 45: Đi Xe Buýt 2
- Chương 46: 46: Đi Xe Buýt 3
- Chương 47: 47: Ăn Lẩu
- Chương 48: 48: Bán Vàng
- Chương 49: 49: Mua Sắm
- Chương 50: 50: Mua Sắm 2
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
[TT] Vascara Túi Xách Tay Nắp Gập Ngăn Đôi Nhấn Khóa Xoay - SAT 0337 túi xách hapas chính hãng màu hồng túi hapas màu nâu túi hapas màu nâu chính hãng túi hapas nâu lớn túi thuyền thergab
Tống Gia Thành thật cẩn thận dọn đồ vật dưới đuôi giường đặt tới trên bàn sách trong phòng Đỗ Khanh.
Lúc dọn đồ hắn cũng không dám đi mạnh một cái, sợ vừa không cẩn thận liền đánh rơi đồ trong tay, ồn ào sẽ đánh thức Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa.
Dọn xong đồ vật, Tống Gia Thành rón ra rón rén kéo cửa phòng ra định đi về thư phòng ngủ.
Đèn phòng khách đã tắt, đại khái là trở lại địa bàn quen thuộc, cũng có thể là bóng đêm quá mê người, cả người Đỗ Khanhtrở nên thoải mái hơn không ít.
Lúc Tống Gia Thành kéo cửa phòng muốn đi ra ngoài, cô nhỏ giọng gọi người lại.
Tống Gia Thành nghe tiếng xoay người nhìn về phía Đỗ Khanh, cho rằng cô muốn dặn chuyện gì đó.
Đỗ Khanh không yên tâm ló đầu ra nhìn nhìn phòng cha mẹ, xác định cửa phòng bọn họ đã đóng chặt, bên trong không có nửa điểm âm thanh truyền ra, cô quyết tâm.
Đỗ Khanh nhẹ nhàng vươn cánh tay bị thương đỡ lấy cánh tay Tống Gia Thành, một cái tay khác hướng lên trên, nương theo ánh đèn trong phòng, chuẩn xác mà ôm lấy cổ hắn.
Đỗ Khanh hơi hơi dùng sức, kéo cả người Tống Gia Thành khom xuống, sau đó…… Nhón chân, chu miệng, nhẹ nhàng hôn một cái bên môi Tống Gia Thành.
Nụ hôn này thật sư chân thật, Đỗ Khanh thậm chí còn nghe được tiếng chạm môi của mình ‘ ba ’ một cái.
Tống Gia Thành bị biến cố đột nhiên này làm sững sờ tại chỗ, một hồi lâu cũng chưa thể phục hồi tinh thần.
Mà tình huống người khởi xướng, Đỗ Khanh, cũng không tốt hơn là mấy, hành vi của cô hoàn toàn là xúc động nhất thời, đến khi thật sự hôn xong, lại sợ Tống Gia Thành phục hồi tinh thần thì hai người đều sẽ xấu hổ.
Cho nên trước khi Tống Gia Thành kịp phản ứng, duỗi tay đẩy đẩy người ra bên ngoài, sau đó —— che mặt, xoay người, đóng cửa, một loạt động tác nhanh gọn, nước chảy mây trôi.
Tống Gia Thành đối diện với cửa phòng đóng kín, quanh thân đều là bóng tối, mới giật mình phản ứng lại trong sự mê say.
Nhìn cửa phòng đóng kín, Tống Gia Thành không dám gõ cửa, sợ đánh thức Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa, cho nên chỉ có thể dán lên cửa gỗ thượng nhỏ giọng kêu tên Đỗ Khanh.
Đỗ Khanh ở trong phòng, thở phào nhẹ nhõm, duỗi tay lau mặt một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-111-hon-chuc-ngu-ngon.html
.]
Cô làm bộ không nghe được tiếng gọi không dứt bên ngoài, nhất định không mở cửa, cách cửa phòng nói: “Em muốn ngủ, anh cũng nhanh trở về ngủ đi.”
Cô không chút tự tin giải thích cho hành vi vừa rồi của chính mình: “Vừa rồi, vừa rồi là nụ hôn chúc ngủ ngon, là chuyện rất bình thường của hai người yêu nhau, anh cũng không nên nghĩ nhiều.”
Nghe cô nói như vậy, Tống Gia Thành quả nhiên không lên tiếng nữa, Đỗ Khanh thử ngóng ra bên ngoài, hồi lâu cũng không có động tĩnh nào, cũng không thể xác định Tống Gia Thành đã về thư phòng chưa.
Vừa rồi cô nhất thời xúc động, không giữ được trái tim đang xao động, hôn Tống Gia Thành một cái, lúc này cũng không có dũng khí mở cửa đi ra ngoài nhìn xem hắn về phòng chưa, chỉ có thể làm đà điểu nhào vào trên giường, không tiếng động ở trên giường quay cuồng vài vòng.
Đỗ Khanh giơ tay vỗ vỗ gương mặt nóng bừng, lẩm bẩm nói: “Đỗ Khanh, mày đúng là điên rồi.”
Bọn họ mới xác định quan hệ được hai mươi mấy tiếng, mới sau hai mươi mấy tiếng, chuyện thân mật nhất bọn họ đã làm là lén nắm tay nhau.
Đỗ Khanh cũng không có nghĩ đến, thế nhưng mình sẽ là người không nhịn được, làm người chủ động.
Hơn nữa bọn họ mới ở bên nhau một ngày, cô khôm kìm được chủ động hôn hắn, vậy chờ thời gian dài hơn chút, cô chẳng phải sẽ……
Đỗ Khanh chôn mặt vào gối, thật sự cảm thấy mình đã bị sắc đẹp hút hết tâm hồn, bằng không thì do cô độc thân từ trong bụng mẹ, thời gian quá dài cho nên hơi nôn nóng, không kiềm chế được nội tâm xúc động.
Muốn hỏi hiện tại trong lòng Đỗ Khanh cảm thấy thế nào, cô chỉ có thể nói —— tuy rằng không đúng, tuy rằng cô biết mình sai rồi, nhưng lần sau cô còn hôn tiếp!
Tối hôm nay Đỗ Khanh ở trong mộng, vẫn ngồi ở trước bàn ăn thạch trái cây.
Thạch trái cây đủ vị, mềm mại, ngọt ngào, dán trên môi hơi lành lạnh……
- -------------
Cam Mạn Mai là người đầu tiên phát hiện Đỗ Khanh bọn họ đã trở lại.
Buổi sáng bà vẫn như hằng ngày, 6 giờ rưỡi rời giường rửa mặt, làm bữa sáng. Chuẩn bị đi làm, lúc làm xong bữa sáng gọi chồng rời giường, bà đi ngang qua phòng con gái, theo thói quen muốn mở cửa phòng xem bọn nhỏ đã về chưa.
Anan
Vừa mở cửa ra, Cam Mạn Mai liền nhìn thấy con gái nằm ở trên giường ngủ say, bà cũng không có đánh thức Đỗ Khanh, mà chậm rãi đóng cửa phòng lại, cũng không gọi chồng dậy, lại xoay người về phòng bếp chiên thêm hai quả trứng, nướng thêm mấy cái bánh.