- Trang chủ
- Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 359: Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
Chương 359: Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
Truyện: Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 1: 1: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 1
- Chương 2: 2: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 2
- Chương 3: 3: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 3
- Chương 4: 4: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 4
- Chương 5: 5: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 5
- Chương 6: 6: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 6
- Chương 7: 7: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 7
- Chương 8: 8: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 8
- Chương 9: 9: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 9
- Chương 10: 10: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 10
- Chương 11: 11: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 11
- Chương 12: 12: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 12
- Chương 13: 13: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 13
- Chương 14: 14: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 14
- Chương 15: 15: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 15
- Chương 16: 16: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 16
- Chương 17: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 17 End & Ngoại Truyện
- Chương 18: 18: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 1
- Chương 19: 19: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 2
- Chương 20: 20: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 3
- Chương 21: 21: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 4
- Chương 22: 22: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 5
- Chương 23: 23: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 6
- Chương 24: 24: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 7
- Chương 25: 25: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 8
- Chương 26: 26: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 9
- Chương 27: 27: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 10
- Chương 28: 28: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 11
- Chương 29: 29: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 12
- Chương 30: 30: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 13
- Chương 31: 31: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 14
- Chương 32: 32: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 15
- Chương 33: 33: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 16
- Chương 34: 34: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 17
- Chương 35: 35: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 18
- Chương 36: 36: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 19
- Chương 37: 37: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 20
- Chương 38: 38: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 21
- Chương 39: 39: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 22 End & Ngoại Truyện
- Chương 40: 40: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 1
- Chương 41: 41: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 2
- Chương 42: 42: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 3
- Chương 43: 43: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 4
- Chương 44: 44: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 5
- Chương 45: 45: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 6
- Chương 46: 46: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 7
- Chương 47: 47: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 8
- Chương 48: 48: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 9
- Chương 49: 49: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 10
- Chương 50: 50: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 11
- Chương 51: 51: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 12
- Chương 52: 52: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 13 End
- Chương 53: 53: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 1
- Chương 54: 54: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 2
- Chương 55: 55: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 3
- Chương 56: 56: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 4
- Chương 57: 57: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 5
- Chương 58: 58: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 6
- Chương 59: 59: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 7
- Chương 60: 60: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 8
- Chương 61: 61: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 9
- Chương 62: 62: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 10
- Chương 63: 63: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 11
- Chương 64: 64: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 12
- Chương 65: 65: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 13
- Chương 66: 66: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 14
- Chương 67: 67: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 15
- Chương 68: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 16 End & Ngoại Truyện
- Chương 69-70: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 1 & 2
- Chương 71: 71: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 3
- Chương 72: 72: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 4
- Chương 73: 73: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 5
- Chương 74: 74: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 6
- Chương 75: 75: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 7
- Chương 76: 76: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 8
- Chương 77: 77: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 9
- Chương 78: 78: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 10
- Chương 79: 79: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 11
- Chương 80: 80: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 12
- Chương 81: 81: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 13
- Chương 82: 82: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 14 End
- Chương 83: 83: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 1
- Chương 84: 84: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 2
- Chương 85: 85: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 3
- Chương 86: 86: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 4
- Chương 87: 87: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 5
- Chương 88: 88: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 6
- Chương 89: 89: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 7
- Chương 90: 90: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 8
- Chương 91: 91: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 9
- Chương 92: 92: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 10
- Chương 93: 93: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 11
- Chương 94: 94: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 12
- Chương 95: 95: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 13
- Chương 96: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 97: 97: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 1
- Chương 98: 98: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 2
- Chương 99: 99: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 3
- Chương 100: 100: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 4
- Chương 101: 101: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 5
- Chương 102: 102: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 6
- Chương 103: 103: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 7
- Chương 104: 104: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 8
- Chương 105: 105: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 9
- Chương 106: 106: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 10 End
- Chương 107: 107: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 1
- Chương 108: 108: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 2
- Chương 109: 109: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 3
- Chương 110: 110: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 4
- Chương 111: 111: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 5
- Chương 112: 112: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 6
- Chương 113: 113: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 7
- Chương 114: 114: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 8
- Chương 115: 115: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 9
- Chương 116: 116: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 10
- Chương 117: 117: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 11
- Chương 118: 118: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 12
- Chương 119: 119: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 13
- Chương 120: 120: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 14
- Chương 121: 121: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 15
- Chương 122: 122: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 16 End
- Chương 123: 123: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 1
- Chương 124: 124: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 2
- Chương 125: 125: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 3
- Chương 126: 126: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 4
- Chương 127: 127: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 5
- Chương 128: 128: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 6
- Chương 129: 129: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 7
- Chương 130: 130: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 8
- Chương 131-132: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 9 & 10
- Chương 133: 133: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 11
- Chương 134: 134: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 12
- Chương 135: 135: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 13
- Chương 136: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 137-138: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 1 & 2
- Chương 139: 139: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 3
- Chương 140: 140: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 4
- Chương 141: 141: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 5
- Chương 142: 142: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 6
- Chương 143: 143: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 7
- Chương 144: 144: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 8
- Chương 145: 145: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 9
- Chương 146: 146: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 10
- Chương 149: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 13 End & Ngoại Truyện
- Chương 150-151: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 1 & 2
- Chương 152-153: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 3 & 4
- Chương 154: 154: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 5
- Chương 155: 155: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 156: 156: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 157: 157: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 8
- Chương 158: 158: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 9
- Chương 159: 159: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 10
- Chương 160: 160: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 11
- Chương 161: 161: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 12
- Chương 162: 162: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 13
- Chương 163: 163: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 14
- Chương 164-165: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 15 & 16
- Chương 166: 166: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 17
- Chương 167: 167: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 18
- Chương 168: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 19
- Chương 169: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 20 (end)
- Chương 169-2: Ngoại truyện 7
- Chương 170: Thế giới 12: Số 17 1
- Chương 171: Thế giới 12: Số 17 2
- Chương 172: Thế giới 12: Số 17 3
- Chương 173: Thế giới 12: Số 17 4
- Chương 174: Thế giới 12: Số 17 5
- Chương 175: Thế giới 12: Số 17 6
- Chương 176: Thế giới 12: Số 17 7
- Chương 177: Thế giới 12: Số 17 8
- Chương 178: Thế giới 12: Số 17 9
- Chương 179: Thế giới 12: Số 17 10
- Chương 180: Thế giới 12: Số 17 11
- Chương 181: Thế giới 12: Số 17 12
- Chương 182: Thế giới 12: Số 17 13
- Chương 183: Thế giới 12: Số 17 14
- Chương 184: Thế giới 12: Số 17 15
- Chương 185: Thế giới 12: Số 17 16 (end)
- Chương 185-2: Ngoại truyện 8
- Chương 186: Thế giới 13: Ngày an lành 1
- Chương 187: Thế giới 13: Ngày an lành 2
- Chương 188: Thế giới 13: Ngày an lành 3
- Chương 189: Thế giới 13: Ngày an lành 4
- Chương 190: Thế giới 13: Ngày an lành 5
- Chương 191: Thế giới 13: Ngày an lành 6
- Chương 192: Thế giới 13: Ngày an lành 7
- Chương 193: Thế giới 13: Ngày an lành 8
- Chương 194: Thế giới 13: Ngày an lành 9
- Chương 195: Thế giới 13: Ngày an lành 10
- Chương 196: Thế giới 13: Ngày an lành 11
- Chương 197: Thế giới 13: Ngày an lành 12
- Chương 198: Thế giới 13: Ngày an lành 13
- Chương 199: Thế giới 13: Ngày an lành 14
- Chương 200: Thế giới 13: Ngày an lành 15
- Chương 201: Thế giới 13: Ngày an lành 16 (end)
- Chương 201-2: Ngoại truyện 9
- Chương 202: Thế giới 14: Thánh tăng 1
- Chương 203: Thế giới 14: Thánh tăng 2
- Chương 204: Thế giới 14: Thánh tăng 3
- Chương 205: Thế giới 14: Thánh tăng 4
- Chương 206: Thế giới 14: Thánh tăng 5
- Chương 207: Thế giới 14: Thánh tăng 6
- Chương 208: Thế giới 14: Thánh tăng 7
- Chương 209: Thế giới 14: Thánh tăng 8
- Chương 210: Thế giới 14: Thánh tăng 9
- Chương 211: Thế giới 14: Thánh tăng 10
- Chương 212: Thế giới 14: Thánh tăng 11
- Chương 213: Thế giới 14: Thánh tăng 12
- Chương 214: Thế giới 14: Thánh tăng 13
- Chương 215: Thế giới 14: Thánh tăng 14
- Chương 216: Thế giới 14: Thánh tăng 15 (end)
- Chương 217: Thế giới 15: Kẻ ác 1
- Chương 218: Thế giới 15: Kẻ ác 2
- Chương 219: Thế giới 15: Kẻ ác 3
- Chương 220: Thế giới 15: Kẻ ác 4
- Chương 221: Thế giới 15: Kẻ ác 5
- Chương 222: Thế giới 15: Kẻ ác 6
- Chương 223: Thế giới 15: Kẻ ác 7
- Chương 224: Thế giới 15: Kẻ ác 8
- Chương 225: Thế giới 15: Kẻ ác 9
- Chương 226: Thế giới 15: Kẻ ác 10
- Chương 227: Thế giới 15: Kẻ ác 11
- Chương 228: Thế giới 15: Kẻ ác 12
- Chương 229: Thế giới 15: Kẻ ác 13
- Chương 230: Thế giới 15: Kẻ ác 14 (end)
- Chương 230-2: Ngoại truyện 10
- Chương 231: Thế giới 16: Vũ công 1
- Chương 232: Thế giới 16: Vũ công 2
- Chương 233: Thế giới 16: Vũ công 3
- Chương 234: Thế giới 16: Vũ công 4
- Chương 235: Thế giới 16: Vũ công 5
- Chương 236: Thế giới 16: Vũ công 6
- Chương 237: Thế giới 16: Vũ công 7
- Chương 238: Thế giới 16: Vũ công 8
- Chương 239: Thế giới 16: Vũ công 9
- Chương 240: Thế giới 16: Vũ công 10
- Chương 241: Thế giới 16: Vũ công 11
- Chương 242: Thế giới 16: Vũ công 12
- Chương 243: Thế giới 16: Vũ công 13
- Chương 244: Thế giới 16: Vũ công 14
- Chương 245: Thế giới 16: Vũ công 15
- Chương 246: Thế giới 16: Vũ công 16
- Chương 247: Thế giới 16: Vũ công 17
- Chương 248: Thế giới 16: Vũ công 18
- Chương 249: Thế giới 16: Vũ công 19 (end)
- Chương 249-2: Ngoại truyện 11
- Chương 250: Thế giới 17: Phi đạo 1
- Chương 251: Thế giới 17: Phi đạo 2
- Chương 252: Thế giới 17: Phi đạo 3
- Chương 253: Thế giới 17: Phi đạo 4
- Chương 254: Thế giới 17: Phi đạo 5
- Chương 255: Thế giới 17: Phi đạo 6
- Chương 256: Thế giới 17: Phi đạo 7
- Chương 257: Thế giới 17: Phi đạo 8
- Chương 258: Thế giới 17: Phi đạo 9
- Chương 259: Thế giới 17: Phi đạo 10
- Chương 260: Thế giới 17: Phi Đạo 11
- Chương 261: Thế giới 17: Phi Đạo 12
- Chương 262: Thế giới 17: Phi Đạo 13
- Chương 263: Thế giới 17: Phi Đạo 14
- Chương 264: Thế giới 17: Phi Đạo 15
- Chương 265: Thế giới 17: Phi Đạo 16
- Chương 266: Thế giới 17: Phi Đạo 17
- Chương 267: Thế giới 17: Phi Đạo 18
- Chương 268: Thế giới 17: Phi Đạo 19 (end)
- Chương 269: Thế giới 18: Ân oán hào môn 1
- Chương 270: Thế giới 18: Ân oán hào môn 2
- Chương 271: Thế giới 18: Ân oán hào môn 3
- Chương 272: Thế giới 18: Ân oán hào môn 4
- Chương 273: Thế giới 18: Ân oán hào môn 5
- Chương 274: Thế giới 18: Ân oán hào môn 6
- Chương 275: Thế giới 18: Ân oán hào môn 7
- Chương 276: Thế giới 18: Ân oán hào môn 8
- Chương 277: Thế giới 18: Ân oán hào môn 9
- Chương 278: Thế giới 18: Ân oán hào môn 10
- Chương 279: Thế giới 18: Ân oán hào môn 11
- Chương 280: Thế giới 18: Ân oán hào môn 12
- Chương 281: Thế giới 18: Ân oán hào môn 13
- Chương 282: Thế giới 18: Ân oán hào môn 14
- Chương 283: Thế giới 18: Ân oán hào môn 15
- Chương 284: Thế giới 18: Ân oán hào môn 16
- Chương 285: Thế giới 18: Ân oán hào môn 17
- Chương 286: Thế giới 18: Ân oán hào môn 18
- Chương 287: Thế giới 18: Ân oán hào môn 19
- Chương 288: Thế giới 18: Ân oán hào môn 20 (end)
- Chương 289: Thế giới 19: Công tử tân thời 1
- Chương 290: Thế giới 19: Công tử tân thời 2
- Chương 291: Thế giới 19: Công tử tân thời 3
- Chương 292: Thế giới 19: Công tử tân thời 4
- Chương 293: Thế giới 19: Công tử tân thời 5
- Chương 294: Thế giới 19: Công tử tân thời 6
- Chương 295: Thế giới 19: Công tử tân thời 7
- Chương 296: Thế giới 19: Công tử tân thời 8
- Chương 297: Thế giới 19: Công tử tân thời 9
- Chương 298: Thế giới 19: Công tử tân thời 10
- Chương 299: Thế giới 19: Công tử tân thời 11
- Chương 300: Thế giới 19: Công tử tân thời 12
- Chương 301: Thế giới 19: Công tử tân thời 13
- Chương 302: Thế giới 19: Công tử tân thời 14
- Chương 303: Thế giới 19: Công tử tân thời 15
- Chương 304: Thế giới 19: Công tử tân thời 16
- Chương 305: Thế giới 19: Công tử tân thời 17 (end)
- Chương 305-2: Thế giới 19: Công tử tân thời ngoại truyện
- Chương 306: Thế giới 20: Quân vương mất nước 1
- Chương 307: Thế giới 20: Quân vương mất nước 2
- Chương 308: Thế giới 20: Quân vương mất nước 3
- Chương 309: Thế giới 20: Quân vương mất nước 4
- Chương 310: Thế giới 20: Quân vương mất nước 5
- Chương 311: Thế giới 20: Quân vương mất nước 6
- Chương 312: Thế giới 20: Quân vương mất nước 7
- Chương 313: Thế giới 20: Quân vương mất nước 8
- Chương 314: Thế giới 20: Quân vương mất nước 9
- Chương 315: Thế giới 20: Quân vương mất nước 10
- Chương 316: Thế giới 20: Quân vương mất nước 11
- Chương 317: Thế giới 20: Quân vương mất nước 12
- Chương 318: Thế giới 20: Quân vương mất nước 13
- Chương 319: Thế giới 20: Quân vương mất nước 14
- Chương 320: Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
- Chương 321: Thế giới 20: Quân vương mất nước 16 (end)
- Chương 322: Thế giới 21: Một phần mấy 1
- Chương 323: Thế giới 21: Một phần mấy 2
- Chương 324: Thế giới 21: Một phần mấy 3
- Chương 325: Thế giới 21: Một phần mấy 4
- Chương 326: Thế giới 21: Một phần mấy 5
- Chương 327: Thế giới 21: Một phần mấy 6
- Chương 328: Thế giới 21: Một phần mấy 7
- Chương 329: Thế giới 21: Một phần mấy 8
- Chương 330: Thế giới 21: Một phần mấy 9
- Chương 331: Thế giới 21: Một phần mấy 10
- Chương 332: Thế giới 21: Một phần mấy 11
- Chương 333: Thế giới 21: Một phần mấy 12
- Chương 334: Thế giới 21: Một phần mấy 13
- Chương 335: Thế giới 21: Một phần mấy 14
- Chương 336: Thế giới 21: Một phần mấy 15
- Chương 337: Thế giới 21: Một phần mấy 16
- Chương 338: Thế giới 21: Một phần mấy 17
- Chương 339: Một phần mấy 18 (end)
- Chương 340: Thế giới 22: Quản giáo 1
- Chương 341: Thế giới 22: Quản giáo 2
- Chương 342: Thế giới 22: Quản giáo 3
- Chương 343: Thế giới 22: Quản giáo 4
- Chương 344: Thế giới 22: Quản giáo 5
- Chương 345: Thế giới 22: Quản giáo 6
- Chương 346: Thế giới 22: Quản giáo 7
- Chương 347: Thế giới 22: Quản giáo 8
- Chương 348: Thế giới 22: Quản giáo 9
- Chương 349: Thế giới 22: Quản giáo 10
- Chương 350: Thế giới 22: Quản giáo 11
- Chương 351: Thế giới 22: Quản giáo 12
- Chương 352: Thế giới 22: Quản giáo 13
- Chương 353: Thế giới 22: Quản giáo 14
- Chương 354: Thế giới 22: Quản giáo 15
- Chương 355: Thế giới 22: Quản giáo 16
- Chương 356: Thế giới 22: Quản giáo 17
- Chương 357: Thế giới 22: Quản giáo 18
- Chương 358: Thế giới 22: Quản giáo 19
- Chương 359: Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
- Chương 360: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 1
- Chương 361: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 2
- Chương 362: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 3
- Chương 363: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 4
- Chương 364: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 5
- Chương 365: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 6
- Chương 366
- Chương 367: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 8
- Chương 368: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 9
- Chương 369: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 10
- Chương 370: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 11
- Chương 371: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 12
- Chương 372: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 13
- Chương 373: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 14
- Chương 374: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 15
- Chương 375: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 16
- Chương 376: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 17
- Chương 377: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 18
- Chương 378: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 19 (end)
- Chương 379: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 1
- Chương 380: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 2
- Chương 381: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 3
- Chương 382: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 4
- Chương 383: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 5
- Chương 384: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 6
- Chương 385: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 7
- Chương 386: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 8
- Chương 387: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 9
- Chương 388: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 10
- Chương 389: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 11
- Chương 390: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 12
- Chương 391: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 13
- Chương 392: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 14
- Chương 393: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 15
- Chương 394: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 16 (end)
- Chương 395: Thế giới 25: Lạc Thiên 1
- Chương 396: Thế giới 25: Lạc Thiên 2
- Chương 397: Thế giới 25: Lạc Thiên 3
- Chương 398: Thế giới 25: Lạc Thiên 4
- Chương 399: Thế giới 25: Lạc Thiên 5
- Chương 400: Thế giới 25: Lạc Thiên 6
- Chương 401: Thế giới 25: Lạc Thiên 7
- Chương 402: Thế giới 25: Lạc Thiên 8
- Chương 403: Thế giới 25: Lạc Thiên 9
- Chương 404: Thế giới 25: Lạc Thiên 10
- Chương 405: Thế giới 25: Lạc Thiên 11
- Chương 406: Thế giới 25: Lạc Thiên 12
- Chương 407: Thế giới 25: Lạc Thiên 13
- Chương 408: Thế giới 25: Lạc Thiên 14
- Chương 409: Thế giới 25: Lạc Thiên 15
- Chương 410: Thế giới 25: Lạc Thiên 16
- Chương 411: Thế giới 25: Lạc Thiên 17
- Chương 412: Thế giới 25: Lạc Thiên 18
- Chương 413: Thế giới 25: Lạc Thiên 19 (end)
- Chương 414: Ngoại truyện 13: Lạc Thiên và Phong Kỳ 1
- Chương 415: Ngoại truyện 14: Lạc Thiên và Phong Kỳ 2 (end)
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
☆, Chương 359
Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
Hà Bẩm Thành đỡ Tạ Nhạc Thiên lên lầu, trong lòng rất bình thản, Tạ Nhạc Thiên và Tống Từ trở mặt oanh liệt như vậy, sẽ không còn cơ hội giảng hòa nữa, hắn cũng sẽ không phải lo lắng rằng mình chẳng hiểu sao thành vật hi sinh giữa hai người. Sau này Tạ Nhạc Thiên sẽ đấu với Tống Từ đến cùng, hắn đứng về phía Tạ Nhạc Thiên, hẳn nhận được tin tưởng không phải tầm thường của Tạ Nhạc Thiên.
Tạ Nhạc Thiên không nói một lời để Hà Bẩm Thành đỡ đến cửa phòng, rồi cậu dừng bước, lạnh lùng nói: “Cút.”
Hà Bẩm Thành sửng sốt, “Chủ tịch Tạ…”
Tạ Nhạc Thiên trực tiếp quay người lại cho hắn một bạt tai, lồng ngực khó khăn phập phồng, “Thứ ăn cây táo rào cây sung, cút cho tôi——”
Hà Bẩm Thành vừa thẹn vừa giận, lớn tiếng nói: “Hai người các người đều lấy tôi làm quân cờ, tôi có sự lựa chọn sao?!” Dứt lời, hắn chật vật xoay người chạy đi xuống lầu.
Tạ Nhạc Thiên chống gậy sắp ngất đến nơi, “Hệ thống, cục cưng Barbie của tao không có sao chứ?”
Hệ thống: “Hắn là nam chính, đương nhiên không chết, cũng chỉ đau đến chết đi sống lại mà thôi, không phải vấn đề lớn.”
Nhạc Thiên: …chin nhỗi (1).
Tạ Nhạc Thiên ho nhẹ một tiếng, gõ gõ gậy chống, người làm lập tức xuất hiện như hồn ma, “Ông chủ.”
“Đi xuống dưới,” Tạ Nhạc Thiên cúi mặt, sắc mặt trắng bệch hiện chút ý cười khổ như có như không, “Nhặt cái áo khoác trong sân mang vào.”
Tạ Nhạc Thiên hận nhất đó là có người “giở trò xấu” sau lưng hắn. Tống Từ sắp xếp Hà Bẩm Thành bên cạnh cậu, như là sờ vào vảy ngược của cậu, huống chi Tạ Nhạc Thiên còn khong biết gì chẳng ngại ngần lên giường với Tống Từ. Loại cảm giác bị lừa gạt đó đủ để dồn Tạ Nhạc Thiên đến phát điên.
Cậu chưa từng tin tưởng bất cứ người nào, là Tống Từ cương quyết xông vào thế giới của cậu, hết lần này đến lần khác nói “tôi yêu em”, khiến Tạ Nhạc Thiên cũng sinh ra ảo giác “có lẽ anh ta thật sự yêu mình”.
Quay đầu lại, thì ra tất cả chỉ là lừa dối.
Lửa giận của Tạ Nhạc Thiên dâng lên bỏ lý trí cho chó ăn, quyết tâm lật đổ Tống Từ.
Tống Từ chịu vết thương đạn bắn, cứng rắn chịu đựng để bác sĩ lấy viên đạn ra khâu lại vết thương, bác sĩ nhìn thôi mà đã cảm thấy đau đến run tay. Tống Từ cũng là người, hắn cũng đau, hắn đau đến muốn hét to muốn khóc lớn, nhưng hắn không, đau đớn tới cực điểm, con người đã ngẩn ngơ.
Tạ Nhạc Thiên thu thập tư liệu về hắn ở khắp nơi muốn trực tiếp kéo hắn khỏi vị trí hiện tại. Tuy Nghiêm Đông ngốc, cũng vẫn rất nghe lời, chủ yếu là nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của Tống Từ đêm đó, không hiểu sao sinh ra chút đồng cảm với Tống Từ.
Nếu những người khác bị thương như vậy, Nghiêm Đông chưa chắc đã chấn động đến thế, chỉ là —— đó là Tống Từ đó! Là Tống Từ vô kiên bất tồi (2).
Nghiêm Đông đàng hoàng kể lại chuyện xảy ra bên ngoài cho Tống Từ, khuôn mặt tái nhợt của Tống Từ dưới ánh nắng chiếu từ ngoài cửa gần như trong suốt, hắn bình tĩnh nói: “Đừng để ý đến em ấy… để qua Tết trước đã.”
Nghiêm Đông buông thõng tay, lặng lẽ giật giây nói: “Vậy Hà Bẩm Thành?”
Tống Từ nhắm mắt lại, hàng mi dày cộm đổ bóng trước bầu mắt, “…để qua Tết trước đã.”
Nghiêm Đông không nói gì, dáng vẻ nản lòng Tống Từ như vậy, thật sự thì từ trước đến giờ hắn chưa từng nhìn tấy, trong lòng trái lại càng cảm thấy sợ hãi với Tống Từ.
Chẳng phải có câu không phải bùng nổ trong im lặng, thì là tàn lụi trong trầm lặng (3) hay sao, Tống Từ… Tống Từ không có khả năng là tàn lụi, vậy e rằng chỉ có thể chào đón bùng nổ càng đáng sợ hơn mà thôi.
Đêm ba mươi, Hà Linh vốn nói là đón giao thừa ở Hà trạch, song trải qua sự kiện kia, cô cũng không rời Tạ trạch nữa, thế là ở lại ăn Tết với Tạ Nhạc Thiên.
Trên mặt Tạ Nhạc Thiên không nhìn ra vẻ gì, chỉ là ít nói hơn rất nhiều.
Hà Linh không biết nên làm như thế nào để khiến Tạ Nhạc Thiên vui vẻ lên một chút, trước đây vẫn luôn là Tạ Nhạc Thiên an ủi cô. Cô để đũa xuống, nhẹ giọng hỏi: “Anh Tạ, em đốt pháo hoa cho anh xem được không?”
Tạ Nhạc Thiên ngẩng đầu lên, lại chợt đến cảnh tưởng người đó cùng mình gấp thỏi vàng, im lặng hồi lăng, chậm rãi nói: “Được.”
Về chuyện của Tống Từ và Tạ Nhạc Thiên, Hà Linh không biết toàn cảnh, chỉ biết Tống Từ muốn giết cô, Tạ Nhạc Thiên cứu cô, sau đó triệt để cạch mặt với Tống Từ.
Pháo hoa hình trái tim bay lên trời, Hà Linh đứng trước nhà ôm cún con trong lòng, trên mặt nở một nụ cười tươi rộ xinh đẹp, “Đẹp quá.”
“A Linh, em không nên đi Cát Nam.” Tạ Nhạc Thiên trầm giọng nói.
Hà Linh biết Tạ Nhạc Thiên lo minh gặp chuyện ở Cát Nam, thấp giọng “vâng” một tiếng.
Pháo hoa liên tiếp không ngừng nở trên màn trời đen kịt, chỉ chốc lát sau, mưa bụi bay xuống, Hà Linh sửng sốt trong giây lát, “Trời mưa rồi.”
Năm mới trời mưa không phải là chuyện mới mẻ, Tạ Nhạc Thiên trầm mặc nhìn màn mưa, trước mặt lại mơ hồ hiện lên cảnh tượng cậu không nên nhớ đến.
“Ông chủ,” Người làm che dù từ bên ngoài đi tới, dưới tán dù một khuôn mặt bình tĩnh ngước lên, “Anh Tống đến rồi.”
Tạ Nhạc Thiên khẽ run lên, nói với Hà Linh bên cạnh: “A Linh, em đi vào.”
Hà Linh bướng bỉnh nói: “Em ở lại với anh.”
Tạ Nhạc Thiên ho mạnh một tiếng, gần như là giận dữ nói: “Đi vào!”
Người làm trong nhà nghe thấy tiếng chủ nhân quát lớn nóng lóng ngó ra, Hà Linh hết cách, buộc phải đi vào.
Tạ Nhạc Thiên chống gậy chống đứng thẳng, ánh mắt như lưỡi dao bắn về phía màn mưa.
Giữa cơn mưa bui tí ta tí tách, một cây dù màu đen tán lớn chầm chậm tiến đến, bóng người cao gầy nấp dưới dù, bước đi chậm rãi.
Cây dù giơ lên, lộ ra một khuôn mặt gầy trắng xanh, vẫn là Âu phục gọn gàng ngay ngắn.
Nhạc Thiên: …đậu má, sao mà gầy dữ vậy!
Tạ Nhạc Thiên đứng trên bậc thang, Tống Từ đứng phía dưới, hơi ngẩng mặt lên, môi cũng lợt màu như mất máu, gương mặt gầy hóp giữa màn mưa sáng sáng tối tối hết sức tiêu điều, “Chủ tịch Tạ.”
Tạ Nhạc Thiên mặt không chút thay đổi nói: “Tống quản giáo.”
Tống Từ ngắm nhìn cậu, bên ngoài đang mưa, đôi mắt của hắn cũng im lặng đổ mưa, “Tôi từng hại em sao?”
Tay Tạ Nhạc Thiên siết chặt gậy chống, lạnh mặt nói: “Chỉ là anh chưa kịp làm.”
Tống Từ bình tĩnh đáp: “Thì ra còn có thể định tội người ta như vậy.”
Tạ Nhạc Thiên không nói, lặng nhìn Tống Từ, trong ánh mắt không có hơi ấm.
Tống Từ nhớ lại trước đây, mỗi khi Tạ Nhạc Thiên im lặng nổi nóng thì Tống Từ sẽ thử chạm nhẹ vào tay cậu, khẽ vuốt mặt cậu, Tạ Nhạc Thiên không kiềm tính nóng, trong mắt thoáng lộ chút ánh sáng nhu hòa. Tống Từ bèn đánh rắn tùy gậy hôn cậu, hai người rất nhanh quấn quít lấy nhau, thân mật không khoảng cách.
Thân mật như thế, làm hắn sinh ra ảo giác, cho rằng đã chạm được vào trái tim người ấy.
“Em muốn đấu với tôi,” Tống Từ lạnh nhạt nói, “Tôi tiếp tới cùng.”
Thần sắc Tạ Nhạc Thiên hơi ngưng lại, từ từ cong môi cười nói: “Tôi xin chờ đại giá.”
Tống Từ nhìn đôi mắt tỏa ra ánh sáng tứ bề của cậu, lấy trong túi ra một cái hộp, Tạ Nhạc Thiên ánh mắt cảnh giác, Tống Từ mở hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn. Hắn lấy nhẫn ra, khom người đặt nhẹ xuống đất, ngẩng đầu, “Chúc mừng năm mới.” Xoay người che dù đi vào màn mưa lác đác.
Nhạc Thiên cúi đầu nhìn xuống chiếc nhẫn lấp lóe sáng đó: Muốn mang quá…
Tạ Nhạc Thiên vận dụng hết mọi mối quan hệ dốc hết sức muốn xô ngã Tống Từ, hành động này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi lợi ích, Tạ Nhạc Thiên quyết tâm hiếm thấy. Người trong giới ai cũng giật mình, vốn không ai cho rằng Tạ Nhạc Thiên có thể lật được Tống Từ, song thấy Tạ Nhạc Thiên liều lĩnh như vậy, bọn họ cũng thật lòng ngóng mắt chờ.
Tống Từ trái lại rất thản nhiên, vẫn như mỗi ngày hút thuốc làm việc ở Trung Đỉnh, thi thoảng còn tự mình động tay một lần.
“Quản giáo, vết thương của anh sắp vỡ nữa rồi, hai ngày tới nên nghỉ ngơi đi.” Nghiêm Đông vẻ mặt đau khổ nói.
Tống Từ châm điếu thuốc, vắt chân nhìn cây gậy chống thẳng tắp trước mặt, hít một hơi thuốc, lạnh nhạt nói: “Chút vết thương nhỏ, khóc tang cái gì.”
Nghiêm Đông là châu chấu trên một sợi dây thừng với Tống Từ, mắt thấy Tống Từ hoàn toàn không có ý chấn chỉnh lại cờ trống lấy lại sức, bất đắc dĩ nói: “Anh bị thương, đánh trả lại không phải chỉ cần nói một lời sao.”
Tống Từ hút mạnh một hơi thuốc, phun làn khói trắng như sương tuyết về phía Nghiêm Đông, lạnh lùng nói: “Lo việc không đâu, cút.”
Nghiêm Đông: …
Cả một mùa xuân, vết thương của Tống Từ mãi không lành, trên eo ngày ngày quấn băng vải. Loại hành vi như là tự ngược này làm bác sĩ phải khuyên bảo mấy lần, “Vết thương cứ tái đi tái lại như vậy sẽ gây lở loét và nhiễm trùng. Quản giáo, anh không thể cứ năm thì mười họa động võ, chữa khỏi vết thương đã rồi tính sau.”
Hàng mi dài của Tống Từ hững hờ buông thõng xuống, “Đi làm, không còn cách nào… loét… thì loét đi.” Ngón tay bẻ điếu thuốc trắng, khoác áo vest lên đi ra ngoài.
Tống Từ ôm một bó hoa hồng to đến Tạ trạch gọi cửa, “Tạ Nhạc Thiên, đi ra.”
Người làm của Tạ gia nhanh chóng đi vào tìm người.
Khai xuân, Tạ Nhạc Thiên thường ngồi ngẩn người trong sân, lúc này nghe Tống Từ đến, chống gậy đi qua xem, vừa nhác thấy Tống Từ cầm một bó hoa hồng nở rộ to đùng, sắc mặt phút chốc thay đổi, “Tống quản giáo, có ý gì.”
Tống Từ ngậm điếu thuốc, ngả ngớn nói: “Chủ tịch Tạ phí sức nhiều như vậy, dùng nhiều mối quan hệ như thế, đã hại chết kẻ hèn này chư?”
Tạ Nhạc Thiên tức giận đến mặt hơi trắng ra, “Người tới, tiễn khách.”
“Đừng,” Tống Từ cầm bó hoa vẩy vẩy, hít một hơi thuốc, mỉm cười nói, “Chủ tịch Tạ, tôi cho em một cơ hội, để tôi ở lại với em đến trước sinh nhật em nhé, đến sinh nhật em tôi bó tay chịu trói, thế nào?”
Tạ Nhạc Thiên đưa tay nhấc gấy lên quất tới, quất bó hoa hồng lớn tung lên một cơn mưa hoa, “Cút.”
“Chủ tịch Tạ, thời cơ không thể mất,” Tống Từ quơ quơ, nụ cười trên mặt càn rỡ, “Trong lòng biết rõ, bây giờ không ai có thể gánh chỗ của tôi, em không đẩy ngã tôi được… hay là em đang sợ hãi?” Tống Từ nhỏ giọng, ánh mắt lấp loé, “Sợ em thích tôi?”
Nhạc Thiên: Chỉ cần cái tài tạo cơ hội này của mấy người thôi, tui đã thích mấy người rồi.
Một trong số những điều làm Tạ Nhạc Thiên tức giận nhất đó là “động lòng” với Tống Từ, lập tức trúng chiêu khích tướng này của Tống Từ, thế là để Tống Từ đăng đường nhập thất. Không phải là cậu muốn làm giao dịch buồn cười kia với Tống Từ, mà là muốn chứng minh —— cậu chưa từng thích Tống Từ.
Tống Từ tiến vào Tạ trạch, như thoát lực nằm chỏng vó lên trời ngã trên salon, “Tạ Nhạc Thiên, vết thương của tôi đau.”
Tạ Nhạc Thiên chống gậy đi tới trước mặt hắn, giơ cây gậy lên quất mạnh vào bên hông Tống Từ. Tống Từ rên lên một tiếng, quay mặt sang, sắc mặt lập tức trắng hơn, nhe răng cười, “Thật ác độc.”
Tạ Nhạc Thiên lạnh lùng nói: “Tống quản giáo mình đồng da sắt, chỉ một vết đạn bắn nhỏ nhoi mà đau đến bây giờ?”
Tay Tống Từ buông xuống, nhẹ giọng nói: “Em nổ súng bắn tôi, vốn dĩ tôi thấy rất đau lòng, sau đó tôi cứ nghĩ rồi nghĩ, rõ ràng em có cơ hội bắn tôi chết, nhưng vẫn để lại cho tôi một mạng, cũng không tính là không có chút tình cảm nào với tôi…” Tống Từ nhướng mày, “Tôi như thế có phải ti tiện quá không?”
Tạ Nhạc Thiên không hề bị lay động, “Tống quản giáo làm ca nhạc sĩ rất xuất sắc, đừng tự biếm giá trị bản thân.”
Tống Từ hơi cười, chớp chớp hàng mi dài, “Tôi yêu em.”
Sắc mặt Tạ Nhạc Thiên thay đổi, chán ghét nói: “Buồn nôn.”
Tống Từ ho nhẹ một tiếng, há to miệng khuếch đại nói: “Không đến nỗi đó chứ.”
Tạ Nhạc Thiên lạnh nhạt nói: “Nhìn anh diễn thế này, rất chán.”
Tống Từ lẳng lặng cười, “Chủ tịch Tạ, phong độ của em đâu? Cho chó ăn sao?”
Tạ Nhạc Thiên xoay người rời đi.
Tống Từ ở phía sau cậu cười đến ho khan, cười trong chốc lát, hắn đè lên vết thương trên eo, thầm nghĩ: Mẹ nó đau thật, hắn phải nghĩ cách giảm đau mới được.
Tạ Nhạc Thiên buồn bực mất tập trung mà lên lầu, vứt gậy ngồi lên giường, mắt liếc thấy cái áo khoác treo bên giuồng, lập tức giật áo khoác xuống ném vào gầm giường.
Chờ cậu làm xong, Tống Từ đẩy cửa tiến đến, không nói một lời đi tới.
Một trận đấu sức không một tiến đầu tiến hành. Mười Tạ Nhạc Thiên cũng không phải là đối thủ của Tống Từ, cậu bị Tống Từ c** q**n, cáu giận bắt lấy tóc của Tống Từ, dùng hết toàn lực lôi kéo, “Con mẹ nó anh buông tay ra.”
Tống Từ không để ý tới cậu, khom lưng cúi người trực tiếp hôn một cái.
Cho dù tách nhau ra một thời gian dài như vậy, cơ thể của Tạ Nhạc Thiên vẫn còn nhớ Tống Từ, vẫn khao khát một cái chạm vào ấm áp. Tạ Nhạc Thiên cắn môi ngẩng đầu lên trong cơ kh*** c*m như sắp chết đã lâu không gặp, trước mắt lóe lên từng tia sáng trắng.
Vết thương của Tống Từ rỉ máu, có điều hắn không để ý, đau cũng tốt, vui sướng cũng tốt, tất cả đều là Tạ Nhạc Thiên cho hắn, hắn nhận hết không thắc mắc!
Sau khi xong, Tạ Nhạc Thiên lại một lần nữa cả người mất sức, chóp mũi ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng, cậu hơi thở yếu ớt nói: “Anh làm tôi bị thương… tôi giết anh…”
“Oan quá,” Tống Từ dò người qua, chỉ vào băng vải trên eo mình, “Là máu của tôi, em có thể nghi ngờ tôi phản bội em, nhưng không thể nghi ngờ năng lực trên giường của tôi, làm bạn giường của mình đổ máu thì cũng thiếu phẩm giá quá rồi.”
Tạ Nhạc Thiên nghe thấy hai chữ “bạn giường”, hàng mi hơi run lên, giơ tay cho Tống Từ một cái tát, cắn răng nói: “Anh tưởng mình là cái thá gì chứ, tôi chỉ lấy anh để giải sầu mà thôi.”
“Thật sao?” Tống Từ cúi đầu hôn nhẹ lên mắt cậu, “Tôi không phải người tùy tiện lên giường với người khác, tôi yêu em.”
Tạ Nhạc Thiên nhất thời lại nghẹn lời.
“Lúc nhỏ, có người nói tôi đáng yêu giống như búp bê Barbie, tính cưỡng h**p tôi, suýt chút nữa tôi đã tởm phát ói ra,” Tống Từ hời hợt nói, “Nghĩ đến những chuyện đó cũng rất phản cảm, ” Tống Từ cúi đầu nhìn xuống Tạ Nhạc Thiên, đốm xám trong tròng mắt màu đen dịu dàng lưu luyến, “Trừ em ra.”
Thần sắc Tạ Nhạc Thiên biến ảo, cuối cùng vẫn quy về lạnh lùng, “Cút.”
Đối với việc Tống Từ xuất hiện ở Tạ trạch Hà Linh cảm thấy hết sức khó hiểu và hoảng sợ, Tạ Nhạc Thiên nói với cô: “Không có gì, cứ chờ cho qua là được rồi.”
Dưới tình huống tinh thần bị k*ch th*ch như thế này, Hà Linh được một người đàn ông an ủi theo đuổi, hai người đạt được thành tựu tình cảm. Nhạc Thiên không để lỡ, lập tức bí mật chuyển tài sản trên danh nghĩa sang cho Hà Linh.
Lúc hệ thống thông cáo nhiệm vụ hoàn thành còn cách sinh nhật Nhạc Thiên hơn một tháng.
Tống Từ đã ở lại Tạ gia hai tháng, mối quan hệ của Tạ Nhạc Thiên với hắn vào một trạng thái hòa bình lạ kỳ, thật sự đáp ứng câu “trên giường là tình nhân, dưới giường là kẻ thù” của Tạ Nhạc Thiên.
“Tôi yêu em.” Tống Từ ôm Tạ Nhạc Thiên thấm mồ hôi, cúi đầu hôn trán cậu.
Tạ Nhạc Thiên thờ ơ không động lòng.
Cho dù Tống Từ có nói, “sắp xếp Hà Bẩm Thành, là bởi vì Hà Bẩm Thành dễ khống chế, bên trên đã có ý muốn giết Tạ Nhạc Thiên, hắn làm vậy để bảo vệ Tạ Nhạc Thiên” bao nhiêu lần, Tạ Nhạc Thiên vẫn không hề đáp lại.
Tống Từ thầm nghĩ: Cưỡng cầu không được, vậy đến sinh nhật của em ấy buông tay vậy, đến lúc ấy có lẽ hắn đã không còn đau đến thế nữa.
Ngày đó Tạ Nhạc Thiên và Tống Từ ngồi trong sân, mỗi người một cái ghế mây, yên bình ngỡ như không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Tống Từ nhẹ giọng nói: “Tạ Nhạc Thiên, em có mệt hay không?”
Tạ Nhạc Thiên nhắm mắt lại, tĩnh lặng như một bức họa.
Tống Từ nghiêng mặt ngắm nhìn cậu, “Tôi mệt mỏi quá.”
Tống Từ lẩm bẩm nói: “Mệt mỏi như vậy, nhưng sao tôi lại không từ bỏ được cơ chứ?”
Không được đáp lại, Tống Từ cũng không cảm thấy kinh ngạc, quay mặt sang cũng nhắm hai mắt lại, đấu đi, cứ như vậy đấu cả đời, đau… thì đau thôi…
“Tạ Nhạc Thiên,” Tống Từ nhắm mắt lại nói dọa, “Tôi nói cho em biết, cả đời này em không đánh bại được tôi đâu.”
Hắn chờ đợi Tạ Nhạc Thiên phản bác, tức giận mắng, lại cho hắn một bạt tai, nhưng Tạ Nhạc Thiên chỉ lẳng lặng nằm, song không trả lời.
Tạ Nhạc Thiên chết vào một ngày giữa hè, trái tim đột ngột ngừng đập. Hôm ấy, người làm như hồn ma của Tạ gia nhìn thấy chủ nhân của bọn họ bị một người ôm vào lòng cầu cứu với xung quanh, “Gọi cấp cứu đi, mẹ nó mau gọi cấp cứu đi!” Sắc mặt đáng sợ hơn cả oan hồn.
Lần đầu tiên Hà Linh nhìn thấy Tống Từ, cô mất em trai, sau đó, cô mất cha, kế đó, cô mất đi cảng chắn gió cuối cùng trong đời mình.
Ba lần tang lễ.
Hà Linh từ người đứng xem biến thành người chủ trì.
Cô bình tĩnh khoan thai đọc hết điếu văn, mai táng luôn cả chút ngây thơ cuối cùng của mình cùng với người đó.
“Anh Tống,” Hà Linh mỉm cười đối mặt với Tống Từ, đưa chiếc hộp màu đen lớn trên tay cho hắn, “Di vật của chủ tịch Tạ, có để lại một phần cho anh.”
Tống Từ gật đầu, thẫn thờ duỗi hai tay ra.
Nghiêm Đông ở bên cạnh hắn trông chừng hắn, sợ hắn có chuyện.
Tống Từ nâng hộp đi lên xe, mở hộp ra, bên trong là một khẩu súng, một chiếc nhẫn, phía dưới lót một cái áo khoác dài.
Nghiêm Đông ngồi ghế trước, quay đầu lại cẩn thận nói: “Quản giáo, không có sao chứ? Anh làm thần không biết quỷ không hay, Hà Linh cũng không thể làm gì được anh.”
Tất cả mọi người cho rằng hắn giết Tạ Nhạc Thiên.
Tống Từ sờ nhẹ chiếc nhẫn, trượt cửa kính xe xuống giơ nhẫn trong tay lên, ánh nắng xuyên qua nhẫn, Tống Từ xoay nhẫn, chạm nhẹ vào mặt trong chiếc nhẫn, đột nhiên cười, “Em ấy đã đeo rồi.”
Nghiêm Đông nói: “Hả?”
Tống Từ nhắm hai mắt lại, thở ra một hơi dài trong ánh nắng giữa ngày hè, “Em ấy đã đeo…”
Nghiêm Đông không hiểu, chỉ cảm thấy hơi hoảng sợ, lặng yên không một tiếng động lái xe, cả đoạn đường im lặng.
Sau tới Trung Đỉnh rồi, hắn mới cẩn thận từng li từng tí một quay đầu lại gọi Tống Từ, “Quản giáo, về rồi.”
Tống Từ ôm áo khoác nhắm mắt lại, trên mặt mang theo nụ cười, chỉ là không trả lời. Gió nóng dính mồ hôi từ ngoài cửa xe thổi vào, Nghiêm Đông đột nhiên cảm nhận được một mùi hương quen thuộc, hắn kinh hãi đến biến sắc vội xuống xe kéo cửa ghế sau ra.
Trước ngực người đang mỉm cười loang một mảng lớn màu máu, Nghiêm Đông nhũn chân ngã trên đất, “Quản giáo!”
Mùa đông năm ấy Tống Từ bị trúng một viên đạn, cứ âm ỉ đau mãi đến tận mùa hè.
__
(1) chin nhỗi: Gốc là 对8起, tui search không ra nên đoán đại khái là:
对8起 đọc theo tiếng trung là /duì bā qǐ/, nghe nó na ná với 对不起 /duìbùqǐ/ – xin lỗi.
Không quá chắc chắn, ai biết chỉ tui với nha.
(2) vô kiên bất tồi: 無堅不摧, không có gì vững chắc mà không phá nổi (chỉ sức mạnh vô địch).
Nguồn:
hvdic.thivien.net
(3) không phải bùng nổ trong im lặng, thì là tàn lụi trong trầm lặng: Nguyên văn 不在沉默中爆发, 就在沉默中灭亡嘛
Là một câu nói của Lỗ Tấn, có ý cổ vũ những người thuộc tầng lớp dưới của xã hội, họ không cần phải sợ hãi cường quyền, hăng hái phản kháng.
Nguồn:
roselinee.wordpress.com