- Trang chủ
- Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 320: Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
Chương 320: Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
Truyện: Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 1: 1: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 1
- Chương 2: 2: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 2
- Chương 3: 3: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 3
- Chương 4: 4: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 4
- Chương 5: 5: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 5
- Chương 6: 6: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 6
- Chương 7: 7: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 7
- Chương 8: 8: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 8
- Chương 9: 9: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 9
- Chương 10: 10: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 10
- Chương 11: 11: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 11
- Chương 12: 12: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 12
- Chương 13: 13: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 13
- Chương 14: 14: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 14
- Chương 15: 15: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 15
- Chương 16: 16: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 16
- Chương 17: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 17 End & Ngoại Truyện
- Chương 18: 18: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 1
- Chương 19: 19: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 2
- Chương 20: 20: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 3
- Chương 21: 21: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 4
- Chương 22: 22: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 5
- Chương 23: 23: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 6
- Chương 24: 24: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 7
- Chương 25: 25: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 8
- Chương 26: 26: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 9
- Chương 27: 27: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 10
- Chương 28: 28: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 11
- Chương 29: 29: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 12
- Chương 30: 30: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 13
- Chương 31: 31: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 14
- Chương 32: 32: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 15
- Chương 33: 33: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 16
- Chương 34: 34: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 17
- Chương 35: 35: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 18
- Chương 36: 36: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 19
- Chương 37: 37: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 20
- Chương 38: 38: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 21
- Chương 39: 39: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 22 End & Ngoại Truyện
- Chương 40: 40: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 1
- Chương 41: 41: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 2
- Chương 42: 42: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 3
- Chương 43: 43: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 4
- Chương 44: 44: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 5
- Chương 45: 45: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 6
- Chương 46: 46: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 7
- Chương 47: 47: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 8
- Chương 48: 48: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 9
- Chương 49: 49: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 10
- Chương 50: 50: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 11
- Chương 51: 51: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 12
- Chương 52: 52: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 13 End
- Chương 53: 53: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 1
- Chương 54: 54: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 2
- Chương 55: 55: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 3
- Chương 56: 56: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 4
- Chương 57: 57: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 5
- Chương 58: 58: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 6
- Chương 59: 59: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 7
- Chương 60: 60: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 8
- Chương 61: 61: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 9
- Chương 62: 62: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 10
- Chương 63: 63: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 11
- Chương 64: 64: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 12
- Chương 65: 65: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 13
- Chương 66: 66: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 14
- Chương 67: 67: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 15
- Chương 68: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 16 End & Ngoại Truyện
- Chương 69-70: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 1 & 2
- Chương 71: 71: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 3
- Chương 72: 72: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 4
- Chương 73: 73: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 5
- Chương 74: 74: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 6
- Chương 75: 75: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 7
- Chương 76: 76: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 8
- Chương 77: 77: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 9
- Chương 78: 78: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 10
- Chương 79: 79: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 11
- Chương 80: 80: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 12
- Chương 81: 81: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 13
- Chương 82: 82: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 14 End
- Chương 83: 83: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 1
- Chương 84: 84: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 2
- Chương 85: 85: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 3
- Chương 86: 86: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 4
- Chương 87: 87: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 5
- Chương 88: 88: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 6
- Chương 89: 89: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 7
- Chương 90: 90: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 8
- Chương 91: 91: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 9
- Chương 92: 92: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 10
- Chương 93: 93: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 11
- Chương 94: 94: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 12
- Chương 95: 95: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 13
- Chương 96: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 97: 97: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 1
- Chương 98: 98: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 2
- Chương 99: 99: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 3
- Chương 100: 100: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 4
- Chương 101: 101: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 5
- Chương 102: 102: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 6
- Chương 103: 103: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 7
- Chương 104: 104: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 8
- Chương 105: 105: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 9
- Chương 106: 106: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 10 End
- Chương 107: 107: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 1
- Chương 108: 108: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 2
- Chương 109: 109: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 3
- Chương 110: 110: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 4
- Chương 111: 111: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 5
- Chương 112: 112: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 6
- Chương 113: 113: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 7
- Chương 114: 114: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 8
- Chương 115: 115: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 9
- Chương 116: 116: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 10
- Chương 117: 117: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 11
- Chương 118: 118: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 12
- Chương 119: 119: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 13
- Chương 120: 120: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 14
- Chương 121: 121: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 15
- Chương 122: 122: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 16 End
- Chương 123: 123: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 1
- Chương 124: 124: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 2
- Chương 125: 125: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 3
- Chương 126: 126: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 4
- Chương 127: 127: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 5
- Chương 128: 128: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 6
- Chương 129: 129: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 7
- Chương 130: 130: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 8
- Chương 131-132: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 9 & 10
- Chương 133: 133: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 11
- Chương 134: 134: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 12
- Chương 135: 135: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 13
- Chương 136: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 137-138: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 1 & 2
- Chương 139: 139: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 3
- Chương 140: 140: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 4
- Chương 141: 141: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 5
- Chương 142: 142: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 6
- Chương 143: 143: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 7
- Chương 144: 144: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 8
- Chương 145: 145: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 9
- Chương 146: 146: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 10
- Chương 149: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 13 End & Ngoại Truyện
- Chương 150-151: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 1 & 2
- Chương 152-153: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 3 & 4
- Chương 154: 154: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 5
- Chương 155: 155: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 156: 156: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 157: 157: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 8
- Chương 158: 158: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 9
- Chương 159: 159: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 10
- Chương 160: 160: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 11
- Chương 161: 161: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 12
- Chương 162: 162: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 13
- Chương 163: 163: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 14
- Chương 164-165: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 15 & 16
- Chương 166: 166: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 17
- Chương 167: 167: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 18
- Chương 168: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 19
- Chương 169: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 20 (end)
- Chương 169-2: Ngoại truyện 7
- Chương 170: Thế giới 12: Số 17 1
- Chương 171: Thế giới 12: Số 17 2
- Chương 172: Thế giới 12: Số 17 3
- Chương 173: Thế giới 12: Số 17 4
- Chương 174: Thế giới 12: Số 17 5
- Chương 175: Thế giới 12: Số 17 6
- Chương 176: Thế giới 12: Số 17 7
- Chương 177: Thế giới 12: Số 17 8
- Chương 178: Thế giới 12: Số 17 9
- Chương 179: Thế giới 12: Số 17 10
- Chương 180: Thế giới 12: Số 17 11
- Chương 181: Thế giới 12: Số 17 12
- Chương 182: Thế giới 12: Số 17 13
- Chương 183: Thế giới 12: Số 17 14
- Chương 184: Thế giới 12: Số 17 15
- Chương 185: Thế giới 12: Số 17 16 (end)
- Chương 185-2: Ngoại truyện 8
- Chương 186: Thế giới 13: Ngày an lành 1
- Chương 187: Thế giới 13: Ngày an lành 2
- Chương 188: Thế giới 13: Ngày an lành 3
- Chương 189: Thế giới 13: Ngày an lành 4
- Chương 190: Thế giới 13: Ngày an lành 5
- Chương 191: Thế giới 13: Ngày an lành 6
- Chương 192: Thế giới 13: Ngày an lành 7
- Chương 193: Thế giới 13: Ngày an lành 8
- Chương 194: Thế giới 13: Ngày an lành 9
- Chương 195: Thế giới 13: Ngày an lành 10
- Chương 196: Thế giới 13: Ngày an lành 11
- Chương 197: Thế giới 13: Ngày an lành 12
- Chương 198: Thế giới 13: Ngày an lành 13
- Chương 199: Thế giới 13: Ngày an lành 14
- Chương 200: Thế giới 13: Ngày an lành 15
- Chương 201: Thế giới 13: Ngày an lành 16 (end)
- Chương 201-2: Ngoại truyện 9
- Chương 202: Thế giới 14: Thánh tăng 1
- Chương 203: Thế giới 14: Thánh tăng 2
- Chương 204: Thế giới 14: Thánh tăng 3
- Chương 205: Thế giới 14: Thánh tăng 4
- Chương 206: Thế giới 14: Thánh tăng 5
- Chương 207: Thế giới 14: Thánh tăng 6
- Chương 208: Thế giới 14: Thánh tăng 7
- Chương 209: Thế giới 14: Thánh tăng 8
- Chương 210: Thế giới 14: Thánh tăng 9
- Chương 211: Thế giới 14: Thánh tăng 10
- Chương 212: Thế giới 14: Thánh tăng 11
- Chương 213: Thế giới 14: Thánh tăng 12
- Chương 214: Thế giới 14: Thánh tăng 13
- Chương 215: Thế giới 14: Thánh tăng 14
- Chương 216: Thế giới 14: Thánh tăng 15 (end)
- Chương 217: Thế giới 15: Kẻ ác 1
- Chương 218: Thế giới 15: Kẻ ác 2
- Chương 219: Thế giới 15: Kẻ ác 3
- Chương 220: Thế giới 15: Kẻ ác 4
- Chương 221: Thế giới 15: Kẻ ác 5
- Chương 222: Thế giới 15: Kẻ ác 6
- Chương 223: Thế giới 15: Kẻ ác 7
- Chương 224: Thế giới 15: Kẻ ác 8
- Chương 225: Thế giới 15: Kẻ ác 9
- Chương 226: Thế giới 15: Kẻ ác 10
- Chương 227: Thế giới 15: Kẻ ác 11
- Chương 228: Thế giới 15: Kẻ ác 12
- Chương 229: Thế giới 15: Kẻ ác 13
- Chương 230: Thế giới 15: Kẻ ác 14 (end)
- Chương 230-2: Ngoại truyện 10
- Chương 231: Thế giới 16: Vũ công 1
- Chương 232: Thế giới 16: Vũ công 2
- Chương 233: Thế giới 16: Vũ công 3
- Chương 234: Thế giới 16: Vũ công 4
- Chương 235: Thế giới 16: Vũ công 5
- Chương 236: Thế giới 16: Vũ công 6
- Chương 237: Thế giới 16: Vũ công 7
- Chương 238: Thế giới 16: Vũ công 8
- Chương 239: Thế giới 16: Vũ công 9
- Chương 240: Thế giới 16: Vũ công 10
- Chương 241: Thế giới 16: Vũ công 11
- Chương 242: Thế giới 16: Vũ công 12
- Chương 243: Thế giới 16: Vũ công 13
- Chương 244: Thế giới 16: Vũ công 14
- Chương 245: Thế giới 16: Vũ công 15
- Chương 246: Thế giới 16: Vũ công 16
- Chương 247: Thế giới 16: Vũ công 17
- Chương 248: Thế giới 16: Vũ công 18
- Chương 249: Thế giới 16: Vũ công 19 (end)
- Chương 249-2: Ngoại truyện 11
- Chương 250: Thế giới 17: Phi đạo 1
- Chương 251: Thế giới 17: Phi đạo 2
- Chương 252: Thế giới 17: Phi đạo 3
- Chương 253: Thế giới 17: Phi đạo 4
- Chương 254: Thế giới 17: Phi đạo 5
- Chương 255: Thế giới 17: Phi đạo 6
- Chương 256: Thế giới 17: Phi đạo 7
- Chương 257: Thế giới 17: Phi đạo 8
- Chương 258: Thế giới 17: Phi đạo 9
- Chương 259: Thế giới 17: Phi đạo 10
- Chương 260: Thế giới 17: Phi Đạo 11
- Chương 261: Thế giới 17: Phi Đạo 12
- Chương 262: Thế giới 17: Phi Đạo 13
- Chương 263: Thế giới 17: Phi Đạo 14
- Chương 264: Thế giới 17: Phi Đạo 15
- Chương 265: Thế giới 17: Phi Đạo 16
- Chương 266: Thế giới 17: Phi Đạo 17
- Chương 267: Thế giới 17: Phi Đạo 18
- Chương 268: Thế giới 17: Phi Đạo 19 (end)
- Chương 269: Thế giới 18: Ân oán hào môn 1
- Chương 270: Thế giới 18: Ân oán hào môn 2
- Chương 271: Thế giới 18: Ân oán hào môn 3
- Chương 272: Thế giới 18: Ân oán hào môn 4
- Chương 273: Thế giới 18: Ân oán hào môn 5
- Chương 274: Thế giới 18: Ân oán hào môn 6
- Chương 275: Thế giới 18: Ân oán hào môn 7
- Chương 276: Thế giới 18: Ân oán hào môn 8
- Chương 277: Thế giới 18: Ân oán hào môn 9
- Chương 278: Thế giới 18: Ân oán hào môn 10
- Chương 279: Thế giới 18: Ân oán hào môn 11
- Chương 280: Thế giới 18: Ân oán hào môn 12
- Chương 281: Thế giới 18: Ân oán hào môn 13
- Chương 282: Thế giới 18: Ân oán hào môn 14
- Chương 283: Thế giới 18: Ân oán hào môn 15
- Chương 284: Thế giới 18: Ân oán hào môn 16
- Chương 285: Thế giới 18: Ân oán hào môn 17
- Chương 286: Thế giới 18: Ân oán hào môn 18
- Chương 287: Thế giới 18: Ân oán hào môn 19
- Chương 288: Thế giới 18: Ân oán hào môn 20 (end)
- Chương 289: Thế giới 19: Công tử tân thời 1
- Chương 290: Thế giới 19: Công tử tân thời 2
- Chương 291: Thế giới 19: Công tử tân thời 3
- Chương 292: Thế giới 19: Công tử tân thời 4
- Chương 293: Thế giới 19: Công tử tân thời 5
- Chương 294: Thế giới 19: Công tử tân thời 6
- Chương 295: Thế giới 19: Công tử tân thời 7
- Chương 296: Thế giới 19: Công tử tân thời 8
- Chương 297: Thế giới 19: Công tử tân thời 9
- Chương 298: Thế giới 19: Công tử tân thời 10
- Chương 299: Thế giới 19: Công tử tân thời 11
- Chương 300: Thế giới 19: Công tử tân thời 12
- Chương 301: Thế giới 19: Công tử tân thời 13
- Chương 302: Thế giới 19: Công tử tân thời 14
- Chương 303: Thế giới 19: Công tử tân thời 15
- Chương 304: Thế giới 19: Công tử tân thời 16
- Chương 305: Thế giới 19: Công tử tân thời 17 (end)
- Chương 305-2: Thế giới 19: Công tử tân thời ngoại truyện
- Chương 306: Thế giới 20: Quân vương mất nước 1
- Chương 307: Thế giới 20: Quân vương mất nước 2
- Chương 308: Thế giới 20: Quân vương mất nước 3
- Chương 309: Thế giới 20: Quân vương mất nước 4
- Chương 310: Thế giới 20: Quân vương mất nước 5
- Chương 311: Thế giới 20: Quân vương mất nước 6
- Chương 312: Thế giới 20: Quân vương mất nước 7
- Chương 313: Thế giới 20: Quân vương mất nước 8
- Chương 314: Thế giới 20: Quân vương mất nước 9
- Chương 315: Thế giới 20: Quân vương mất nước 10
- Chương 316: Thế giới 20: Quân vương mất nước 11
- Chương 317: Thế giới 20: Quân vương mất nước 12
- Chương 318: Thế giới 20: Quân vương mất nước 13
- Chương 319: Thế giới 20: Quân vương mất nước 14
- Chương 320: Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
- Chương 321: Thế giới 20: Quân vương mất nước 16 (end)
- Chương 322: Thế giới 21: Một phần mấy 1
- Chương 323: Thế giới 21: Một phần mấy 2
- Chương 324: Thế giới 21: Một phần mấy 3
- Chương 325: Thế giới 21: Một phần mấy 4
- Chương 326: Thế giới 21: Một phần mấy 5
- Chương 327: Thế giới 21: Một phần mấy 6
- Chương 328: Thế giới 21: Một phần mấy 7
- Chương 329: Thế giới 21: Một phần mấy 8
- Chương 330: Thế giới 21: Một phần mấy 9
- Chương 331: Thế giới 21: Một phần mấy 10
- Chương 332: Thế giới 21: Một phần mấy 11
- Chương 333: Thế giới 21: Một phần mấy 12
- Chương 334: Thế giới 21: Một phần mấy 13
- Chương 335: Thế giới 21: Một phần mấy 14
- Chương 336: Thế giới 21: Một phần mấy 15
- Chương 337: Thế giới 21: Một phần mấy 16
- Chương 338: Thế giới 21: Một phần mấy 17
- Chương 339: Một phần mấy 18 (end)
- Chương 340: Thế giới 22: Quản giáo 1
- Chương 341: Thế giới 22: Quản giáo 2
- Chương 342: Thế giới 22: Quản giáo 3
- Chương 343: Thế giới 22: Quản giáo 4
- Chương 344: Thế giới 22: Quản giáo 5
- Chương 345: Thế giới 22: Quản giáo 6
- Chương 346: Thế giới 22: Quản giáo 7
- Chương 347: Thế giới 22: Quản giáo 8
- Chương 348: Thế giới 22: Quản giáo 9
- Chương 349: Thế giới 22: Quản giáo 10
- Chương 350: Thế giới 22: Quản giáo 11
- Chương 351: Thế giới 22: Quản giáo 12
- Chương 352: Thế giới 22: Quản giáo 13
- Chương 353: Thế giới 22: Quản giáo 14
- Chương 354: Thế giới 22: Quản giáo 15
- Chương 355: Thế giới 22: Quản giáo 16
- Chương 356: Thế giới 22: Quản giáo 17
- Chương 357: Thế giới 22: Quản giáo 18
- Chương 358: Thế giới 22: Quản giáo 19
- Chương 359: Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
- Chương 360: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 1
- Chương 361: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 2
- Chương 362: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 3
- Chương 363: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 4
- Chương 364: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 5
- Chương 365: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 6
- Chương 366
- Chương 367: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 8
- Chương 368: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 9
- Chương 369: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 10
- Chương 370: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 11
- Chương 371: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 12
- Chương 372: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 13
- Chương 373: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 14
- Chương 374: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 15
- Chương 375: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 16
- Chương 376: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 17
- Chương 377: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 18
- Chương 378: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 19 (end)
- Chương 379: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 1
- Chương 380: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 2
- Chương 381: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 3
- Chương 382: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 4
- Chương 383: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 5
- Chương 384: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 6
- Chương 385: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 7
- Chương 386: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 8
- Chương 387: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 9
- Chương 388: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 10
- Chương 389: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 11
- Chương 390: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 12
- Chương 391: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 13
- Chương 392: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 14
- Chương 393: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 15
- Chương 394: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 16 (end)
- Chương 395: Thế giới 25: Lạc Thiên 1
- Chương 396: Thế giới 25: Lạc Thiên 2
- Chương 397: Thế giới 25: Lạc Thiên 3
- Chương 398: Thế giới 25: Lạc Thiên 4
- Chương 399: Thế giới 25: Lạc Thiên 5
- Chương 400: Thế giới 25: Lạc Thiên 6
- Chương 401: Thế giới 25: Lạc Thiên 7
- Chương 402: Thế giới 25: Lạc Thiên 8
- Chương 403: Thế giới 25: Lạc Thiên 9
- Chương 404: Thế giới 25: Lạc Thiên 10
- Chương 405: Thế giới 25: Lạc Thiên 11
- Chương 406: Thế giới 25: Lạc Thiên 12
- Chương 407: Thế giới 25: Lạc Thiên 13
- Chương 408: Thế giới 25: Lạc Thiên 14
- Chương 409: Thế giới 25: Lạc Thiên 15
- Chương 410: Thế giới 25: Lạc Thiên 16
- Chương 411: Thế giới 25: Lạc Thiên 17
- Chương 412: Thế giới 25: Lạc Thiên 18
- Chương 413: Thế giới 25: Lạc Thiên 19 (end)
- Chương 414: Ngoại truyện 13: Lạc Thiên và Phong Kỳ 1
- Chương 415: Ngoại truyện 14: Lạc Thiên và Phong Kỳ 2 (end)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
☆, Chương 320
Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
Ánh tà dương đỏ quạch như máu, nhuộm đẫm một nửa bãi cát thành trì. Quay mắt nhìn về phía đoàn quân đang vây quanh, Trấn Viễn Hầu dẫn phần người ngựa sót lại, cười to nói: “Được được được, ta chinh chiến một đời, chết trên chiến trường cũng coi như chết có ý nghĩa, đúng với ý ta!” Giơ tay vung thanh đao lớn lên đánh về phía trước. Bỗng nhiên, một mũi tên xé không khí kéo đến, bắn phía hàng đầu đoàn quân, tướng thủ lĩnh ngửa đầu trúng một mũi tên rồi ngã ngửa xuống đất.
Tiếng thiên quan vạn mã vang lên, Trấn Viễn Hầu nhìn lại, trên người Lưu Trác mang áo giáp son vàng, trên vai mang một thanh trường cung mạ vàng, khuôn mặt lạnh lùng kiệt ngạo, cưỡi trên hãn huyết bảo mã vàng ròng trông như Chiến Thần giáng lâm, “Giết ——!”
Tình thế xoay chuyển trong chớp mắt, Trấn Viễn Hầu vốn tưởng rằng lần này ông phải chết rồi, không bao giờ ngờ rằng sẽ được Lưu Trác cứu.
“Kẻ này độc ác” – Trấn Viễn Hầu còn nhớ lời đánh giá của mình với Lưu Trác, thấm thoát nhiều năm qua, hai người lại cùng nhau ngồi trước lửa trại âm bình khí hòa uống rượu.
Trấn Viễn Hầu nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của quốc chủ.”
Lưu Trác lạnh nhạt nói: “Trấn Viễn Hầu không cần khách khí.”
Gió lạnh thổi lửa trại bập bùng, cuối cùng Trấn Vẫn Hầu vẫn nói ra câu hỏi nghĩ trong lòng, “Quốc chủ định thả ta hay bắt ta để uy h**p bệ hạ?”
Lưu Trác giơ túi rượu lên, rượu mạnh tràn xuống cổ họng, cay xót đau nhói, hậu vị ngọt song cũng như lửa đốt, vẻ mặt hắn xa xăm nhìn về phía màn trời tối om om lặng im không nói gì. Thật kỳ lạ, ai ai cũng coi hắn như kẻ ác, Văn Nhạc Thiên nghĩ vậy, Trấn Viễn Hầu cũng thế, có điều rằng, hắn đúng là không phải người lương thiện gì.
Trấn Viễn Hầu uống một hớp rượu, rượu chảy dính dưới chòm râu, chòm râu hơi rung lên, nói: “Nếu là vế sau, ta khuyên quốc chủ nên từ bỏ suy nghĩ đó đi thì hơn, ta thà chết cũng sẽ không để ngươi uy h**p bệ hạ.”
Lưu Trác trầm tĩnh nói: “Hầu gia rất thương bệ hạ.”
“Nó là đứa cháu ngoại do con gái duy nhất của ta sinh ra,” Trên mặt Trấn Viễn Hầu hiện lên nụ cười, “Ta lấy mạng ra thương vẫn còn sợ không đủ.”
Lưu Trác nhớ tới mẹ mình.
Nhưng mà rất lạ là, ấn tượng với mẹ, trong đầu Lưu Trác lại rất mờ nhạt. Hẳn là vì bởi đoạn ký ức đó nghĩ lại thấy đau đớn, nên chọn lãng quên theo bản năng, song hình ảnh hắn và Văn Nhạc Thiên chung đụng lại rõ ràng như hiện ngay trước mắt.
“Bệ hạ cũng rất kính trọng Hầu gia.” Lưu Trác nhẹ giọng nói.
Nhắc đến Văn Nhạc Thiên, trên mặt Trấn Viễn không kiềm được nụ cười từ ái, “Bệ hạ ấy, tính tình vẫn còn trẻ con.”
Lưu Trác “ừm” một tiếng.
Trấn Viễn Hầu kinh ngạc nhìn sang hắn, sườn mặt của thiến niên tuấn tú tĩnh lặng như ngọc trong ánh lửa, quả thực là mênh mông lặng yên không thể nói thành lời. Giọng điệu bình thản nhưng lại khiến Trấn Viễn Hầu chợt thấy chua xót.
“Hầu gia nghỉ ngơi một chút đi, ” Lưu Trác đứng dậy, “Bụi bặm đầy mình quay về, bệ hạ trông thấy cũng khó chịu trong lòng.” Dứt lời, hắn xách túi rượu đi dần xa, bóng người cao gầy dưới ánh trăng lạnh lùng càng lúc càng kéo dài.
Nhạc Thiên đón Trấn Viễu Hầu bình yên về thành, biết được Lưu Trác cứu ông, phút chốc không biết nói gì.
Trấn Viễn Hầu cũng bất ngờ, vuốt vuốt chòm râu của mình, chắp tay trầm giọng nói: “Lưu Trác lòng dạ độc ác tâm tư sâu nặng, hành động này của hắn không biết có ẩn ý gì?”
“Ông ngoại đã mệt rồi, hồi phủ tĩnh dưỡng thôi.” Văn Nhạc Thiên miễn cưỡng cười nhẹ.
Suy nghĩ của Trấn Viễn Hầu không chung với cậu, vẻ mặt nặng nề nói: “Bệ hạ, Miễn quốc có một vị quân chủ như sói như hổ như thế, ngày sau tất sẽ thành họa lớn, không thể không phòng, nhân lúc cánh chim của hắn chưa lớn, tốt nhất nên tiên hạ thủ vi cường.”
Sắc mặt Văn Nhạc Thiên cũng không tốt, “Cô biết.”
Trấn Viễn Hầu đi rồi, Nhạc Thiên một mình đứng trong đình, nhìn phiến lá phong dần sang đỏ, than thở: “Tiểu Tuyết Cầu đúng là bé cưng không chịu thiệt mà.”
Gây xích mích cho bốn nước đấu đá, rồi lại đi cứu Trấn Viễn Hầu cho Văn Nhạc Thiên một món nợ ân tinh. Thật sự đúng là Văn Nhạc Thiên đâm hắn một dao, hắn rút ra trả lại cho Văn Nhạc Thiên, mà còn phải xoay chuôi dao cẩn thận đặt vào trong tay Văn Nhạc Thiên. Vừa yêu giang sơn vừa yêu mỹ nhân, không lỗ cả trong cả ngoài.
Không giống như Văn Nhạc Thiên, hành động hùng hồn như hổ, ăn thiệt cái thành ngốc, mà còn đắc tội ba nước còn lại, cộng thêm nợ tình với Lưu Trác, đâu cũng không yên (1).
Hệ thống: “Cậu không làm lại cậu ta đâu.”
Theo tình tiết phát triển của thế giới này, bây giờ Trấn Viễn Hầu đã chết rồi, Ung quốc chính thức bước vào con đường suy yếu. Song, lần này Lưu Trác ra tay cứu Trấn Viễn Hầu, tình tiết sẽ phát triển như thế nào, hệ thống không thể nói trước được, nhưng nội dung chính là thống nhất thiên hạ chắc sẽ không thay đổi.
Nhạc Thiên: “…giờ tao thấy tao hơi khó tin lời mày nói.”
Hệ thống: “…” Đây cũng thế thôi.
Từ lần trước tạm biệt Lưu Trác, mãi cho đến khi Trấn Viễn Hầu hồi triều, Nhạc Thiên tính thời gian, thấy đã hơn hai mươi ngày không có tin tức của Lưu Trác. Chẳng lẽ nào cục cưng lạnh lòng với mình rồi, chuẩn bị hết lòng hết dạ nhào đầu vào sự nghiệp?
Thời gian nhiều ngày qua đi, Tạ Doanh lại được triệu hạnh, Nhạc Thiên cẩn thận làm bộ như hoàn toàn không biết chân tướng sự thật về đứa bé kia, chuẩn bị sắp xếp cho Tạ Doanh coi như làm “mẹ” đứa trẻ.
Nằm trên giường, cậu vẫn thấy rất tò mò, Lưu Trác tính làm cách nào để có một đứa trẻ đưa cho cậu? Hay giờ tính trở mặt luôn rồi? Nhạc Thiên tâm sự nặng nề, nằm nghiêng người trên giường chẳng thể nào ngủ được, khi tiếng hít thở phả vào bên tai thì cậu mới như sực tỉnh quay đầu qua định la lên, đôi môi đã bị một bàn tay bịt lại. Mắt của Lưu Trác sáng ngời rực rỡ trong bóng tối, Nhạc Thiên nghi rằng mình nhớ Lưu Trác quá nên đang nằm mơ, phút chốc ngờ vực không thôi.
“Bệ hạ, ” Lưu Trác hạ thấp giọng càng có cảm giác như đang trong giắc mơ, “Nhớ ta không?”
Nhạc Thiên choáng váng, hoàn toàn không thể đoán được Lưu Trác lại sẽ xuất hiện trước mình vào giờ này ngay chỗ này, đây là hoàng cung của Ung quốc đó!
Lưu Trác cúi thấp đầu, Nhạc Thiên theo bản năng nhắm mắt lại, chóp mũi thân mật va vào nhau. Lưu Trác chậm rãi buông tay ra, bệ hạ của hắn sốt sắng nhắm mắt lại, hàng mi rung động mãnh liệt, lại là dáng dấp muốn gì cứ lấy, Lưu Trác không nhúc nhích, khi cách đôi môi Văn Nhạc Thiên chỉ một khoảng nhỏ thôi mới nhẹ giọng nói: “Tại sao bệ hạ không la?””
Nhạc Thiên đột ngột mở mắt ra, trong mắt vừa là phẫn nộ vừa là xấu hổ.
“Để ta đoán thử nhé, lòng dạ bệ hạ cứng rắn chắc chắn sẽ không mềm lòng với ta vì ta đã cứu Trấn Viễn Hầu,” Lưu Trác duỗi tay nhẹ nhàng phủ lên nhược điểm của Văn Nhạc Thiên, thấp giọng nói, “Mà là sợ người ngoài biết được, người đang hầu hạ dưới thân tên nô tài người nuôi lớn, đúng không?”
Nhạc Thiên đưa tay túm chặt mái tóc dài của Lưu Trác, vẻ mặt cực kỳ khó cái, nghiến răng bật ra từng chữ một —— “Ngươi… làm càn!”
Lưu Trác khẽ cười, lồng ngực rung rung, dứt khoát trở mình trên long sàng đè trên Văn Nhạc Thiên. Mái tóc đen của Văn Nhạc Thiên rối tung, khuôn mặt trắng như men sứ chìm trong mây tóc, vừa lạnh lùng vừa tươi đẹp, lửa giận bùng cháy trong đôi mắt hoa đào. Thực sự, Lưu Trác… có chết cũng không buông tay được.
Trên long sàng, một màn xâm phạm phát động trong lặng yên không tiếng động. Lần đầu tiên Văn Nhạc Thiên phải chịu trong tình trạng không dùng thuốc, vẫn bị Lưu Trác hành đến mức như nhũn cả người ra, nước tràn ra khắp nơi. Lưu Trác bóp da thịt mềm mại trên lồng ngực cậu, cắn tai cậu thì thầm: “Bệ hạ, quý phi của ngươi còn đang nằm bên dưới đó, đừng để kêu ra tiếng nhé.”
Da đầu Nhạc Thiên phút chốc tê dại, toàn thân căng cứng.
Lưu Trác khẽ cười một tiếng, “Sao ta lại thấy bệ hạ hưng phấn hơn vậy?”
Nhạc Thiên cắn môi không dám lên tiếng, sợ vừa mở miệng ra sẽ là tiếng th* d*c ngọt ngào.
Quá điên cuồng, trong khoảnh khắc mấu chốt này, Lưu Trác lại dám gan to bằng trời lẻn vào hoàng cung Ung quốc, giày vò Văn Nhạc Thiên cả một đêm trên chính long sàng của Văn Nhạc Thiên.
Văn Nhạc Thiên vẫn nhẫn nhịn cả đêm không kêu thành tiếng, chỉ sợ gây ra động tĩnh quá lớn, nên ngoan chưa từng thấy, Lưu Trác nhận ra nỗi lo của cậu, càn rỡ đối diện với Văn Nhạc Thiên đỏ ửng cả mặt.
Khi hơi nóng kéo đến, Nhạc Thiên vô thức hé môi ra, người đã thất thần, thực hiện động tác nuốt theo bản năng, ý thức trôi dạt lên tận trời trong màn sương mờ.
Lúc Lưu Trác l**m mặt cậu định kéo cậu xuống dưới giường thì mới hốt hoảng đá hắn, Lưu Trác giữ chặt người đang yếu ớt vùng vẫy, mạnh tay vén màn giường lên.
Nhạc Thiên không kiềm được kêu tiếng đầu tiên, nước mắt tí ta tí tích chảy xuống, nhanh chóng nhắm chặt hai mắt lại hoàn toàn không dám nhìn xuống tấm thảm dưới chân. Lưu Trác thấy cậu căng thẳng như sắp ngất, cuối cùng mới thấp giọng nói: “Mở mắt ra, không có ai cả…” Sao hắn cam lòng để cho báu vật trong tim mình cho người khác nghe, người khác thấy chứ.
Nhạc Thiên khi này mới mở đôi mắt trĩu nước ra liếc nhìn thử, dưới giường đúng là không có ai, ngay cả cung nhân cũng không biết biến mất từ lúc nào. Trong giây phút cậu hoảng hốt thì Lưu Trác ngậm môi cậu, dứt khoát ôm cậu, dùng tư thế dây dây dưa dưa đi thẳng đến bên cửa sổ, nhấn mạnh cậu vào cửa sổ, cuối cùng thì Nhạc Thiên cũng kêu thành tiếng, gọi tên của Lưu Trác hết lần này đến lần khác.
Đến khi Nhạc Thiên tỉnh lại, thì cậu đã nằm trên long sàng rồi, dưới người khô ráo, tới chăn đắp cũng khô ran, ngay cả Tạ Doanh vẫn còn nằm nguyên dưới giường. Nếu không phải toàn thân đang đau nhức và đầy vết xanh tím, thì cậu còn tưởng đó chỉ là một giấc mơ.
Đây là hành động ra uy của Lưu Trác dành cho Văn Nhạc Thiên, hắn có thể lặng yên không tiếng động lẻn vào trong hoàng cung Ung quốc, trải qua một đêm xuân, rồi lại âm thầm lặng lẽ rời đi, cứ như chưa từng xuất hiện vậy. Không khó để biết tay chân trong Ung quốc của hắn đã vươn dài bao nhiêu.
Nhạc Thiên kéo chăn lên che mặt lén lút cười thành tiếng, từ hẹn bắn pháo đến đánh vần từ xa ngàn dặm, mấy người được đó, cục cưng đáng yêu quá đi, còn tưởng đâu là trở mặt không yêu mình nữa chứ.
Cậu hài lòng, nhưng Văn Nhạc Thiên thì không được hài lòng, bèn cáo ốm hai ngày không lên triều, ngày thứ ba đứng dậy biểu diễn tài năng truyền thống —— đập cung, đập cung điện tan nát, phát hỏa một trận to, thay hết tất cả cung nhân nội thị, cho đày toàn bộ người cũ.
Buổi chiều, nội thị đưa đồ trang trí mới đến, ban đầu Nhạc Thiên vẫn chưa phát hiện ra cái gì, lúc giơ tay lên uống trà thì mới phát hiện ra hoa văn trên tách trà giống y như ở trong điền trang chỗ cậu và Lưu Trác hẹn hò, là hoa văn mẫu đơn và hoa hồng quấn quýt rất đặc biệt. Trước đó Nhạc Thiên nhìn thấy, trong hiện lên bốn chữ “hoa khai phú quý”, nên có ấn tượng rất sâu sắc với hoa văn này.
Chỗ nào cũng nhúng tay như thế này, Lưu Trác đang muốn quyết tâm ép Văn Nhạc Thiên.
Nhạc Thiên phát biểu d*c v*ng chiếm hữu của cục cưng mạnh vậy, cậu thấy hài lòng lắm, sau đó lạnh mặt đập tách trà.
Nam chính Lưu Trác vừa ra tay, ba nước còn lại lập tức binh bại như núi đổ, Ung quốc vào thế khó xử. Mới bị ba nước còn lại liên hợp tấn công xong, giúp họ không hợp lý, nhưng Miễn quốc một chọi ba còn hùng hổ như thế, chẳng phải kế đó là đến phiên Ung quốc hay sao? Trấn Viễn Hầu gấp đến mức bạc tóc.
Nhạc Thiên không hề sốt ruột chút nào, bởi vì Lưu Trác mà cả thiên hạ nghe tiếng đã sợ mất mật đó đang nằm trên giường cậu hôn chân cậu, “Ngươi sẽ không sợ ta giết ngươi?”
“Bệ hạ giết đi.” Lưu Trác tr*n tr**ng ngồi xuống, mê muội khẽ ngửi mùi hương trên cơ thể Văn Nhạc Thiên, mùi hương nồng nàn đó hòa quyện với mùi vị của hai người, càng khiến người ta đắm chìm, ở bên Văn Nhạc Thiên càng lâu, Lưu Trác càng cảm thấy cả thể xác và tinh thần mình càng say. Nếu như có thể, hắn thật sự muốn trở thành một con chó đích thực, suốt ngày nằm rạp bên chân Văn Nhạc Thiên, không cần phải đối phó với những thứ tranh đấu kia, song không thể không làm được. Văn Nhạc Thiên thực sự không ngoan gì cả, cậu không cần tên Lưu Trác một lòng si mê này.
Văn Nhạc Thiên không giết được Lưu Trác, thế là từ bỏ phản kháng yếu ớt như tự an ủi mình, lăn lộn với Lưu Trác. Không thể không thừa nhận, Lưu Trác đã lặng lẽ đặt dấu ấn lên người cậu, cậu vừa nhìn thấy Lưu Trác cả người từ trên xuống dưới như nhũn ra nóng bừng lên, cơ thể cấm dục hai mươi mấy năm thực ra đã hoàn toàn mở ra với Lưu Trác từ trong ra ngoài rồi.
Sau một hồi ôm ấp triền miên, Lưu Trác khẽ ôm Văn Nhạc Thiên, không ngừng l**m láp trên gò má mềm mại của cậu, Văn Nhạc Thiên thấy phiền không chịu nổi, “Ngươi là chó thật à?”
“Bệ hạ quên ta là Tiểu Tuyết Cầu?” Lưu Trác mỉm cười, để lại một dấu răng không sâu không nông trên mặt Văn Nhạc Thiên, thành công đổi lại một bạt tai của Văn Nhạc Thiên.
Nhạc Thiên cảm thấy dạo gần đây Lưu Trác điên hơi bị ghê, trên giường diên, xuống giường còn điên hơn nữa. Ở trong cung lâu dài, ít khi tránh người, ngoài chiến trường đang hừng hực, vậy mà hắn ở trong cung Văn Nhạc Thiên làm nô tài đầy hào hứng, quỳ xuống xỏ giày cho Văn Nhạc Thiên, trước khi mang vào hôn một cái, mang xong còn phải hôn thêm cái nữa trên mặt giày Văn Nhạc Thiên.
Khi mùa đông bắt đầu thì cuối cùng chiến trường cũng đình chiến, trời lạnh quá, đánh tiếp nữa cả hai bên đều không chịu nổi, Lưu Trác càng ở bên người Văn Nhạc Thiên lâu dài hơn nữa.
Hai người họ đang đứng trong cảnh hòa bình kỳ dị, bởi vì người này không làm được gì người kia, thế nên cùng lui về một bước, ngoài mặt bình thản không lung lay. Ngoại trừ việc Lưu Trác bò lên giường Văn Nhạc Thiên ra, thì hai người gần như là trở về tình cảnh trước đây.
Sự cân bẳng như miếng băng mỏng rốt cuộc tan vỡ trong ngày xuân, chiến trường một lần nữa khai chiến, Văn Nhạc Thiên cũng muốn khai chiến với Lưu Trác, “Mười tháng hoài thai, đưa con cho cô, chuyện trước kia —— coi như thanh toán xong!” Trên mặt Văn Nhạc Thiên để lộ ra thần sắc căm ghét đồng thời như được giải thoát.
Con tim Lưu Trác rơi tuột xuống đáy vực. Hắn trăm phương ngàn kế lừa gạt Văn Nhạc Thiên vào cái rọ này, mất hơn nửa năm hết lòng hết dạ hầu hạ cậu, làm cậu vui lòng, khoét cả trái tim mình ra đưa cho Văn Nhạc Thiên. Thế nhưng Văn Nhạc Thiên vẫn thế, ngạo nghễ trên cao lạnh lùng vô tình, không có một chút thay đổi.
Lưu Trác tự nói với mình: Đây mới dùng là Văn Nhạc Thiên mình ái mộ, nhất thành bất biến nhất trần bất nhiễm (2).
__
(1) đâu cũng không yên: Nguyên văn 里外不是人 – lý ngoại bất thị nhân – trong ngoài không phải người. Tui tra được vài kiểu giải thích:
Câu gốc là 豬八戒照鏡子, 裏外不是人 – Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài không phải người. Trong truyện thì Bát Giới đầu thai nhầm vào một con lợn nái, nên giống lợn chứ không giống người.
Câu này có nghĩa là bị kẹt trong một tình huống, mình không đứng về bên nào, đồng thời cũng không có bên nào ủng hộ mình.
Bạn sai một cái gì đó cho dù có làm hay không làm.
Một tình huống ví dụ cho câu đó: Bạn thân của bạn mới chia tay với bồ, rồi đi kể lại lỗi lầm của thằng đó cho bạn nghe, bạn gật gù “đúng đúng thằng đó chả xứng với mày gì cả”. Rồi cái một tuần sau hai đứa nó quay lại với nhau, tình huống của bạn lúc đó là “trong ngoài không phải người”. Nói đơn giản là bạn bị động kéo vào một cuộc tình, và phản ứng kiểu gì cũng làm ảnh hưởng đến một người nào, hoặc là tự làm mình quê.
Nguồn:
reddit.com
Tui nghĩ ngữ cảnh dùng với nghĩa thứ 2.
(2) nhất thành bất biến nhất trần bất nhiễm: 一成不变一尘不染.
Nhất thành bất biến 一成不变 – đã hình thành rồi thì giữ nguyên.
Nhất trần bất nhiễm 一成不变一尘不染 – không dính một hạt bụi.
Nguồn: Từ điển Lạc Việt.