- Trang chủ
- Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 209: Thế giới 14: Thánh tăng 8
Chương 209: Thế giới 14: Thánh tăng 8
Truyện: Vinh Quang Giành Lấy Nam Chính
- Chương 1: 1: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 1
- Chương 2: 2: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 2
- Chương 3: 3: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 3
- Chương 4: 4: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 4
- Chương 5: 5: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 5
- Chương 6: 6: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 6
- Chương 7: 7: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 7
- Chương 8: 8: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 8
- Chương 9: 9: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 9
- Chương 10: 10: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 10
- Chương 11: 11: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 11
- Chương 12: 12: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 12
- Chương 13: 13: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 13
- Chương 14: 14: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 14
- Chương 15: 15: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 15
- Chương 16: 16: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 16
- Chương 17: Thế Giới 1 Đại Thiếu Gia Hoa Tâm 17 End & Ngoại Truyện
- Chương 18: 18: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 1
- Chương 19: 19: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 2
- Chương 20: 20: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 3
- Chương 21: 21: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 4
- Chương 22: 22: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 5
- Chương 23: 23: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 6
- Chương 24: 24: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 7
- Chương 25: 25: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 8
- Chương 26: 26: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 9
- Chương 27: 27: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 10
- Chương 28: 28: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 11
- Chương 29: 29: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 12
- Chương 30: 30: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 13
- Chương 31: 31: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 14
- Chương 32: 32: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 15
- Chương 33: 33: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 16
- Chương 34: 34: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 17
- Chương 35: 35: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 18
- Chương 36: 36: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 19
- Chương 37: 37: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 20
- Chương 38: 38: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 21
- Chương 39: 39: Thế Giới 2 Đốc Chủ Thiên Tuế 22 End & Ngoại Truyện
- Chương 40: 40: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 1
- Chương 41: 41: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 2
- Chương 42: 42: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 3
- Chương 43: 43: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 4
- Chương 44: 44: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 5
- Chương 45: 45: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 6
- Chương 46: 46: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 7
- Chương 47: 47: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 8
- Chương 48: 48: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 9
- Chương 49: 49: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 10
- Chương 50: 50: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 11
- Chương 51: 51: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 12
- Chương 52: 52: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 13 End
- Chương 53: 53: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 1
- Chương 54: 54: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 2
- Chương 55: 55: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 3
- Chương 56: 56: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 4
- Chương 57: 57: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 5
- Chương 58: 58: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 6
- Chương 59: 59: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 7
- Chương 60: 60: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 8
- Chương 61: 61: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 9
- Chương 62: 62: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 10
- Chương 63: 63: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 11
- Chương 64: 64: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 12
- Chương 65: 65: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 13
- Chương 66: 66: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 14
- Chương 67: 67: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 15
- Chương 68: Thế Giới 4 Cuộc Sống Vườn Trường Vô Cùng Sung Sướng 16 End & Ngoại Truyện
- Chương 69-70: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 1 & 2
- Chương 71: 71: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 3
- Chương 72: 72: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 4
- Chương 73: 73: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 5
- Chương 74: 74: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 6
- Chương 75: 75: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 7
- Chương 76: 76: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 8
- Chương 77: 77: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 9
- Chương 78: 78: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 10
- Chương 79: 79: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 11
- Chương 80: 80: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 12
- Chương 81: 81: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 13
- Chương 82: 82: Thế Giới 5 Tỷ Phu Thật Đẹp Trai 14 End
- Chương 83: 83: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 1
- Chương 84: 84: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 2
- Chương 85: 85: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 3
- Chương 86: 86: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 4
- Chương 87: 87: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 5
- Chương 88: 88: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 6
- Chương 89: 89: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 7
- Chương 90: 90: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 8
- Chương 91: 91: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 9
- Chương 92: 92: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 10
- Chương 93: 93: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 11
- Chương 94: 94: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 12
- Chương 95: 95: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 13
- Chương 96: Thế Giới 6 Chú Chân Dài 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 97: 97: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 1
- Chương 98: 98: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 2
- Chương 99: 99: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 3
- Chương 100: 100: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 4
- Chương 101: 101: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 5
- Chương 102: 102: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 6
- Chương 103: 103: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 7
- Chương 104: 104: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 8
- Chương 105: 105: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 9
- Chương 106: 106: Thế Giới 7 Cưỡng Chế Đánh Dấu 10 End
- Chương 107: 107: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 1
- Chương 108: 108: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 2
- Chương 109: 109: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 3
- Chương 110: 110: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 4
- Chương 111: 111: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 5
- Chương 112: 112: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 6
- Chương 113: 113: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 7
- Chương 114: 114: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 8
- Chương 115: 115: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 9
- Chương 116: 116: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 10
- Chương 117: 117: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 11
- Chương 118: 118: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 12
- Chương 119: 119: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 13
- Chương 120: 120: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 14
- Chương 121: 121: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 15
- Chương 122: 122: Thế Giới 8 Huynh Đệ Tốt 16 End
- Chương 123: 123: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 1
- Chương 124: 124: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 2
- Chương 125: 125: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 3
- Chương 126: 126: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 4
- Chương 127: 127: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 5
- Chương 128: 128: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 6
- Chương 129: 129: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 7
- Chương 130: 130: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 8
- Chương 131-132: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 9 & 10
- Chương 133: 133: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 11
- Chương 134: 134: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 12
- Chương 135: 135: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 13
- Chương 136: Thế Giới 9 Sư Tôn “chiến” Quá 14 End & Ngoại Truyện
- Chương 137-138: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 1 & 2
- Chương 139: 139: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 3
- Chương 140: 140: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 4
- Chương 141: 141: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 5
- Chương 142: 142: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 6
- Chương 143: 143: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 7
- Chương 144: 144: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 8
- Chương 145: 145: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 9
- Chương 146: 146: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 10
- Chương 149: Thế Giới 10 Công Chúa Vạn Phúc 13 End & Ngoại Truyện
- Chương 150-151: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 1 & 2
- Chương 152-153: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 3 & 4
- Chương 154: 154: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 5
- Chương 155: 155: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 156: 156: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 6
- Chương 157: 157: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 8
- Chương 158: 158: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 9
- Chương 159: 159: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 10
- Chương 160: 160: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 11
- Chương 161: 161: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 12
- Chương 162: 162: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 13
- Chương 163: 163: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 14
- Chương 164-165: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 15 & 16
- Chương 166: 166: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 17
- Chương 167: 167: Thế Giới 11 Giáo Chủ Ác Quỷ 18
- Chương 168: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 19
- Chương 169: Thế giới 11: Giáo chủ ác quỷ 20 (end)
- Chương 169-2: Ngoại truyện 7
- Chương 170: Thế giới 12: Số 17 1
- Chương 171: Thế giới 12: Số 17 2
- Chương 172: Thế giới 12: Số 17 3
- Chương 173: Thế giới 12: Số 17 4
- Chương 174: Thế giới 12: Số 17 5
- Chương 175: Thế giới 12: Số 17 6
- Chương 176: Thế giới 12: Số 17 7
- Chương 177: Thế giới 12: Số 17 8
- Chương 178: Thế giới 12: Số 17 9
- Chương 179: Thế giới 12: Số 17 10
- Chương 180: Thế giới 12: Số 17 11
- Chương 181: Thế giới 12: Số 17 12
- Chương 182: Thế giới 12: Số 17 13
- Chương 183: Thế giới 12: Số 17 14
- Chương 184: Thế giới 12: Số 17 15
- Chương 185: Thế giới 12: Số 17 16 (end)
- Chương 185-2: Ngoại truyện 8
- Chương 186: Thế giới 13: Ngày an lành 1
- Chương 187: Thế giới 13: Ngày an lành 2
- Chương 188: Thế giới 13: Ngày an lành 3
- Chương 189: Thế giới 13: Ngày an lành 4
- Chương 190: Thế giới 13: Ngày an lành 5
- Chương 191: Thế giới 13: Ngày an lành 6
- Chương 192: Thế giới 13: Ngày an lành 7
- Chương 193: Thế giới 13: Ngày an lành 8
- Chương 194: Thế giới 13: Ngày an lành 9
- Chương 195: Thế giới 13: Ngày an lành 10
- Chương 196: Thế giới 13: Ngày an lành 11
- Chương 197: Thế giới 13: Ngày an lành 12
- Chương 198: Thế giới 13: Ngày an lành 13
- Chương 199: Thế giới 13: Ngày an lành 14
- Chương 200: Thế giới 13: Ngày an lành 15
- Chương 201: Thế giới 13: Ngày an lành 16 (end)
- Chương 201-2: Ngoại truyện 9
- Chương 202: Thế giới 14: Thánh tăng 1
- Chương 203: Thế giới 14: Thánh tăng 2
- Chương 204: Thế giới 14: Thánh tăng 3
- Chương 205: Thế giới 14: Thánh tăng 4
- Chương 206: Thế giới 14: Thánh tăng 5
- Chương 207: Thế giới 14: Thánh tăng 6
- Chương 208: Thế giới 14: Thánh tăng 7
- Chương 209: Thế giới 14: Thánh tăng 8
- Chương 210: Thế giới 14: Thánh tăng 9
- Chương 211: Thế giới 14: Thánh tăng 10
- Chương 212: Thế giới 14: Thánh tăng 11
- Chương 213: Thế giới 14: Thánh tăng 12
- Chương 214: Thế giới 14: Thánh tăng 13
- Chương 215: Thế giới 14: Thánh tăng 14
- Chương 216: Thế giới 14: Thánh tăng 15 (end)
- Chương 217: Thế giới 15: Kẻ ác 1
- Chương 218: Thế giới 15: Kẻ ác 2
- Chương 219: Thế giới 15: Kẻ ác 3
- Chương 220: Thế giới 15: Kẻ ác 4
- Chương 221: Thế giới 15: Kẻ ác 5
- Chương 222: Thế giới 15: Kẻ ác 6
- Chương 223: Thế giới 15: Kẻ ác 7
- Chương 224: Thế giới 15: Kẻ ác 8
- Chương 225: Thế giới 15: Kẻ ác 9
- Chương 226: Thế giới 15: Kẻ ác 10
- Chương 227: Thế giới 15: Kẻ ác 11
- Chương 228: Thế giới 15: Kẻ ác 12
- Chương 229: Thế giới 15: Kẻ ác 13
- Chương 230: Thế giới 15: Kẻ ác 14 (end)
- Chương 230-2: Ngoại truyện 10
- Chương 231: Thế giới 16: Vũ công 1
- Chương 232: Thế giới 16: Vũ công 2
- Chương 233: Thế giới 16: Vũ công 3
- Chương 234: Thế giới 16: Vũ công 4
- Chương 235: Thế giới 16: Vũ công 5
- Chương 236: Thế giới 16: Vũ công 6
- Chương 237: Thế giới 16: Vũ công 7
- Chương 238: Thế giới 16: Vũ công 8
- Chương 239: Thế giới 16: Vũ công 9
- Chương 240: Thế giới 16: Vũ công 10
- Chương 241: Thế giới 16: Vũ công 11
- Chương 242: Thế giới 16: Vũ công 12
- Chương 243: Thế giới 16: Vũ công 13
- Chương 244: Thế giới 16: Vũ công 14
- Chương 245: Thế giới 16: Vũ công 15
- Chương 246: Thế giới 16: Vũ công 16
- Chương 247: Thế giới 16: Vũ công 17
- Chương 248: Thế giới 16: Vũ công 18
- Chương 249: Thế giới 16: Vũ công 19 (end)
- Chương 249-2: Ngoại truyện 11
- Chương 250: Thế giới 17: Phi đạo 1
- Chương 251: Thế giới 17: Phi đạo 2
- Chương 252: Thế giới 17: Phi đạo 3
- Chương 253: Thế giới 17: Phi đạo 4
- Chương 254: Thế giới 17: Phi đạo 5
- Chương 255: Thế giới 17: Phi đạo 6
- Chương 256: Thế giới 17: Phi đạo 7
- Chương 257: Thế giới 17: Phi đạo 8
- Chương 258: Thế giới 17: Phi đạo 9
- Chương 259: Thế giới 17: Phi đạo 10
- Chương 260: Thế giới 17: Phi Đạo 11
- Chương 261: Thế giới 17: Phi Đạo 12
- Chương 262: Thế giới 17: Phi Đạo 13
- Chương 263: Thế giới 17: Phi Đạo 14
- Chương 264: Thế giới 17: Phi Đạo 15
- Chương 265: Thế giới 17: Phi Đạo 16
- Chương 266: Thế giới 17: Phi Đạo 17
- Chương 267: Thế giới 17: Phi Đạo 18
- Chương 268: Thế giới 17: Phi Đạo 19 (end)
- Chương 269: Thế giới 18: Ân oán hào môn 1
- Chương 270: Thế giới 18: Ân oán hào môn 2
- Chương 271: Thế giới 18: Ân oán hào môn 3
- Chương 272: Thế giới 18: Ân oán hào môn 4
- Chương 273: Thế giới 18: Ân oán hào môn 5
- Chương 274: Thế giới 18: Ân oán hào môn 6
- Chương 275: Thế giới 18: Ân oán hào môn 7
- Chương 276: Thế giới 18: Ân oán hào môn 8
- Chương 277: Thế giới 18: Ân oán hào môn 9
- Chương 278: Thế giới 18: Ân oán hào môn 10
- Chương 279: Thế giới 18: Ân oán hào môn 11
- Chương 280: Thế giới 18: Ân oán hào môn 12
- Chương 281: Thế giới 18: Ân oán hào môn 13
- Chương 282: Thế giới 18: Ân oán hào môn 14
- Chương 283: Thế giới 18: Ân oán hào môn 15
- Chương 284: Thế giới 18: Ân oán hào môn 16
- Chương 285: Thế giới 18: Ân oán hào môn 17
- Chương 286: Thế giới 18: Ân oán hào môn 18
- Chương 287: Thế giới 18: Ân oán hào môn 19
- Chương 288: Thế giới 18: Ân oán hào môn 20 (end)
- Chương 289: Thế giới 19: Công tử tân thời 1
- Chương 290: Thế giới 19: Công tử tân thời 2
- Chương 291: Thế giới 19: Công tử tân thời 3
- Chương 292: Thế giới 19: Công tử tân thời 4
- Chương 293: Thế giới 19: Công tử tân thời 5
- Chương 294: Thế giới 19: Công tử tân thời 6
- Chương 295: Thế giới 19: Công tử tân thời 7
- Chương 296: Thế giới 19: Công tử tân thời 8
- Chương 297: Thế giới 19: Công tử tân thời 9
- Chương 298: Thế giới 19: Công tử tân thời 10
- Chương 299: Thế giới 19: Công tử tân thời 11
- Chương 300: Thế giới 19: Công tử tân thời 12
- Chương 301: Thế giới 19: Công tử tân thời 13
- Chương 302: Thế giới 19: Công tử tân thời 14
- Chương 303: Thế giới 19: Công tử tân thời 15
- Chương 304: Thế giới 19: Công tử tân thời 16
- Chương 305: Thế giới 19: Công tử tân thời 17 (end)
- Chương 305-2: Thế giới 19: Công tử tân thời ngoại truyện
- Chương 306: Thế giới 20: Quân vương mất nước 1
- Chương 307: Thế giới 20: Quân vương mất nước 2
- Chương 308: Thế giới 20: Quân vương mất nước 3
- Chương 309: Thế giới 20: Quân vương mất nước 4
- Chương 310: Thế giới 20: Quân vương mất nước 5
- Chương 311: Thế giới 20: Quân vương mất nước 6
- Chương 312: Thế giới 20: Quân vương mất nước 7
- Chương 313: Thế giới 20: Quân vương mất nước 8
- Chương 314: Thế giới 20: Quân vương mất nước 9
- Chương 315: Thế giới 20: Quân vương mất nước 10
- Chương 316: Thế giới 20: Quân vương mất nước 11
- Chương 317: Thế giới 20: Quân vương mất nước 12
- Chương 318: Thế giới 20: Quân vương mất nước 13
- Chương 319: Thế giới 20: Quân vương mất nước 14
- Chương 320: Thế giới 20: Quân vương mất nước 15
- Chương 321: Thế giới 20: Quân vương mất nước 16 (end)
- Chương 322: Thế giới 21: Một phần mấy 1
- Chương 323: Thế giới 21: Một phần mấy 2
- Chương 324: Thế giới 21: Một phần mấy 3
- Chương 325: Thế giới 21: Một phần mấy 4
- Chương 326: Thế giới 21: Một phần mấy 5
- Chương 327: Thế giới 21: Một phần mấy 6
- Chương 328: Thế giới 21: Một phần mấy 7
- Chương 329: Thế giới 21: Một phần mấy 8
- Chương 330: Thế giới 21: Một phần mấy 9
- Chương 331: Thế giới 21: Một phần mấy 10
- Chương 332: Thế giới 21: Một phần mấy 11
- Chương 333: Thế giới 21: Một phần mấy 12
- Chương 334: Thế giới 21: Một phần mấy 13
- Chương 335: Thế giới 21: Một phần mấy 14
- Chương 336: Thế giới 21: Một phần mấy 15
- Chương 337: Thế giới 21: Một phần mấy 16
- Chương 338: Thế giới 21: Một phần mấy 17
- Chương 339: Một phần mấy 18 (end)
- Chương 340: Thế giới 22: Quản giáo 1
- Chương 341: Thế giới 22: Quản giáo 2
- Chương 342: Thế giới 22: Quản giáo 3
- Chương 343: Thế giới 22: Quản giáo 4
- Chương 344: Thế giới 22: Quản giáo 5
- Chương 345: Thế giới 22: Quản giáo 6
- Chương 346: Thế giới 22: Quản giáo 7
- Chương 347: Thế giới 22: Quản giáo 8
- Chương 348: Thế giới 22: Quản giáo 9
- Chương 349: Thế giới 22: Quản giáo 10
- Chương 350: Thế giới 22: Quản giáo 11
- Chương 351: Thế giới 22: Quản giáo 12
- Chương 352: Thế giới 22: Quản giáo 13
- Chương 353: Thế giới 22: Quản giáo 14
- Chương 354: Thế giới 22: Quản giáo 15
- Chương 355: Thế giới 22: Quản giáo 16
- Chương 356: Thế giới 22: Quản giáo 17
- Chương 357: Thế giới 22: Quản giáo 18
- Chương 358: Thế giới 22: Quản giáo 19
- Chương 359: Thế giới 22: Quản giáo 20 (end)
- Chương 360: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 1
- Chương 361: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 2
- Chương 362: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 3
- Chương 363: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 4
- Chương 364: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 5
- Chương 365: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 6
- Chương 366
- Chương 367: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 8
- Chương 368: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 9
- Chương 369: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 10
- Chương 370: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 11
- Chương 371: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 12
- Chương 372: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 13
- Chương 373: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 14
- Chương 374: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 15
- Chương 375: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 16
- Chương 376: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 17
- Chương 377: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 18
- Chương 378: Thế giới 23: Nam phụ độc ác 19 (end)
- Chương 379: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 1
- Chương 380: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 2
- Chương 381: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 3
- Chương 382: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 4
- Chương 383: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 5
- Chương 384: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 6
- Chương 385: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 7
- Chương 386: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 8
- Chương 387: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 9
- Chương 388: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 10
- Chương 389: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 11
- Chương 390: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 12
- Chương 391: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 13
- Chương 392: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 14
- Chương 393: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 15
- Chương 394: Thế giới 24: Thế giới thần kỳ 16 (end)
- Chương 395: Thế giới 25: Lạc Thiên 1
- Chương 396: Thế giới 25: Lạc Thiên 2
- Chương 397: Thế giới 25: Lạc Thiên 3
- Chương 398: Thế giới 25: Lạc Thiên 4
- Chương 399: Thế giới 25: Lạc Thiên 5
- Chương 400: Thế giới 25: Lạc Thiên 6
- Chương 401: Thế giới 25: Lạc Thiên 7
- Chương 402: Thế giới 25: Lạc Thiên 8
- Chương 403: Thế giới 25: Lạc Thiên 9
- Chương 404: Thế giới 25: Lạc Thiên 10
- Chương 405: Thế giới 25: Lạc Thiên 11
- Chương 406: Thế giới 25: Lạc Thiên 12
- Chương 407: Thế giới 25: Lạc Thiên 13
- Chương 408: Thế giới 25: Lạc Thiên 14
- Chương 409: Thế giới 25: Lạc Thiên 15
- Chương 410: Thế giới 25: Lạc Thiên 16
- Chương 411: Thế giới 25: Lạc Thiên 17
- Chương 412: Thế giới 25: Lạc Thiên 18
- Chương 413: Thế giới 25: Lạc Thiên 19 (end)
- Chương 414: Ngoại truyện 13: Lạc Thiên và Phong Kỳ 1
- Chương 415: Ngoại truyện 14: Lạc Thiên và Phong Kỳ 2 (end)
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Mặc dù Nhạc Thiên rất muốn bày một chút ra cho Trịnh Nguyên Phong biết thế nào là ông đây bác học lắm kiến thức, cái gì cần hiểu thậm chí còn hiểu nhiều hơn nhóc nữa. Cơ mà vướng bởi hình tượng có hạn, nên chỉ có thể giả bộ ngây thơ làm gì cũng không hiểu.
Ngay trước khi nụ hôn thứ hai của Trịnh Nguyên Phong kịp đáp xuống, Nhạc Thiên ra sức giãy giụa muốn trèo lên trên, song đã bị một bàn tay của Trịnh Nguyên Phong thoắt cái kéo xuống, đè sau gáy cậu hôn sâu xuống.
Trong sự khống chế của Trịnh Nguyên Phong, Nhạc Thiên hoàn toàn không có sức vùng vẫy, tất cả phản kháng của cậu đối với Trịnh Nguyên Phong mà nói thì chẳng khác tăng thêm lạc thú.
Bất kể cậu đấm đá như thế nào, Trịnh Nguyên Phong vẫn bất động như núi, hôn đến mức Nhạc Thiên sắp ngạt thở đến nơi.
Trịnh Nguyên Phong mạnh tay véo vành tai cậu một cái, cơ thể Nhạc Thiên đột nhiên căng thẳng. Môi Trịnh Nguyên Phong mới buông cậu ra, hung dữ nói: “Còn nhúc nhích nữa, ta sẽ làm ngươi ngay trong bể nước này luôn.”
Nhạc Thiên run rẩy, từ ngữ trắng trợn của Trịnh Nguyên Phong dường như đã hoàn toàn khiến cậu sợ hãi, môi khẽ hé, con ngươi trắng đen rõ ràng mờ mịt nước mắt, cứng người nói:: “Điện, điện hạ…”
“Gọi ta A Man.” Trịnh Nguyên Phong li ếm liế m mắt cậu, đầu lưỡi ướt nhẹp lướt qua mi mắt mỏng manh của Nhạc Thiên, thoáng chốc có một giọt mắt rơi xuống, khe khẽ run nói: “A Man, ngài, ngài có thể buông, buông ta ra không…”
“Không thể.” Trịnh Nguyên Phong vô tình nói, hai mắt chăm chăm vào Nhạc Thiên, “Nếu như ngươi không nghe lời, ai là người chịu khổ, chắc ngươi biết nhỉ.”
Câu này nói này đâm trúng tử huyệt của Nhạc Thiên, làm cậu không có sức chống đối, chỉ đành chắp hai tay trước ngực mình, môi run run hơi mấp máy, thì ra dứt khoát quyết định đọc kinh.
Trịnh Nguyên Phong cười lạnh một tiếng, “Đọc kinh có tác dụng không?” Bàn tay đang đặt bên hông nương thế lần xuống dưới, ở trong nước kéo đôi chân dài mềm mại của người nào đó khoác lên hông mình, như cười như không nói: “Liên Nô, ngươi phải cẩn thận chút nhé, nếu như ngươi để chân nào tuột xuống thì ta sẽ chặt đứt cái chân đó của Trịnh Hằng.”
Ngay cả kinh Nhạc Thiên cũng không đọc nổi nữa, đáng thương nhìn Trịnh Nguyên Phong, “Điện hạ…”
Trịnh Nguyên Phong không hề khách khí cắn một cái lên môi cậu, “A Man.”
“A, A Man…” Trịnh Nguyên Phong vui giận thất thường, khi thì cho cậu gọi, khi lại không cho, Nhạc Thiên hơi luống cuống nói, “Cuối cùng là ngài muốn làm gì?”
Trịnh Nguyên Phong khẽ cười một tiếng, đè cậu vào ao, Nhạc Thiên thật sự sợ hắn sẽ chặt chân của Trịnh Hằng, hai chân siết chặt không dám lơi lỏng chút nào.
Trịnh Nguyên Phong cảm nhận được da thịt non mềm bóng loáng của Nhạc Thiên, không ngừng rung động, nửa người đè Nhạc Thiên ướt nhẹp lên bờ ao, ngón tay khe khẽ vuốt v e gò má đỏ thắm của cậu, thì thầm: “Hai tay ôm cổ ta đi.”
Nhạc Thiên chần chờ trong giây lát, lại nhớ đến lời uy h**p của Trịnh Nguyên Phong, nên đành phải làm theo những gì hắn nói. Bây giờ nửa người trên của cậu ở trên bờ, nửa người dưới còn ngâm trong nước, nhưng toàn thân thì vẫn treo lên người Trịnh Nguyên Phong.
Hai tay Trịnh Nguyên Phong nắm đôi chân dài của Nhạc Thiên, nhìn Nhạc Thiên đang mê man, từ tốn ghé sát vào.
Thoạt đầu Nhạc Thiên bị hơi nước nổi lên trong nước hun nóng một chút, mặt mất tự nhiên đỏ lên, tròng mắt nhìn xuống, đập ngay vào mắt cơ bắp rắn rỏi mạnh mẽ hoàn toàn khác với mình của Trịnh Nguyên Phong. Mười ngón tay hơi co lại, nghiêng đầu nhìn qua mặt nước, ngay khi cậu chớp mắt, Trịnh Nguyên Phong chợt cử động.
Nhạc Thiên lập tức bị kéo vào luồng k1ch thích kỳ lạ, sóng nước ấm áp vỗ về da thịt mềm mại non nớt của cậu, nước mắt trong mắt rơi xuống, trong miệng cũng bật ra tiếng khóc nhỏ vụn. Những khi mất sức sắp rớt xuống ao nước thì lại được Trịnh Nguyên Phong ngang ngược ôm lên.
Thế nước hết con sóng này dập con sóng kia càng lúc càng mạnh, Nhạc Thiên chỉ có cảm giác như bay vọt ra khỏi mặt nước, trong cử chỉ không thể nói ra cũng không thể miêu tả được, dần dần chính Nhạc Thiên cũng đã có phản ứng.
Trịnh Nguyên Phong cảm nhận được cơ bắp của mình bị da thịt mịn màng của Nhạc Thiên cọ sát, là một sự k1ch thích khác biệt hoàn toàn. Ôm Nhạc Thiên hôn hít cậu kịch liệt, mùi hương hoa sen càng lúc càng nồng nặc, tiếng r3n rỉ kêu gào của Nhạc Thiên bị chặn trong miệng, rồi kết thúc trên cơ bắp rắn chắc của Trịnh Nguyên Phong.
Trịnh Nguyên Phong vẫn chưa đạt đến cực đỉnh, dứt khoát ôm Nhạc Thiên lên bờ, Nhạc Thiên liên tục tiết ra hai lần, đầu váng mắt hoa để Trịnh Nguyên Phong ném lên giường mềm bên cạnh bờ ao. Trịnh Nguyên Phong lại một lần nữa đặt lên.
Cung nhân ở ngoài điện loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu vọng ra từ bên trong mà muốn tê cả da đầu, đó là thánh tăng đấy…
Qua một hồi lâu, Trịnh Nguyên Phong mới bế Nhạc Thiên đã ngất xỉu đi ra, các cung nhân đã cụp mắt không ai dám nhìn, một mùi hương hoa sen rất nồng lướt qua mũi, không biết sao mà các cung nhân cũng đỏ mặt theo.
Lúc Nhạc Thiên thức dậy thấy mình đang nằm trên chiếc giường êm ái của Trịnh Nguyên Phong, người vẫn không có tí sức, mặt từ từ nở một cười đầy hồi tưởng, “Tiểu Man… bự thật đó…”
Hệ thống: “…cậu có thể ra dáng của người xuất gia chút được không?”
Nhạc Thiên cây ngay không sợ chết đứng, “Tại sao tao không ra dáng của người xuất gia? Một người xuất gia yếu đuối chẳng phải nên có biểu hiện sao? Tiểu Man mạnh quá là lỗi tao à.”
Hệ thống: Không lỗi cậu thì lỗi ai hả! Nếu như không phải do con voi chết bầm này ngoan cố chọc ghẹo nam chính thì lấy đâu ra chuyện chứ?
Nhạc Thiên nằm trong chốc lát, hơi hơi lấy lại được sức, mới chân tay nhũn nhão bước xuống giường. Cung nhân vừa nghe thấy động tĩnh lập tức bước đến gần hầu hạ, đỏ mặt nói với Nhạc Thiên: “Xin thánh tăng chờ một chút, nô tỳ đi báo với thất điện hạ là ngài đã tỉnh.”
Mặt của Nhạc Thiên còn đỏ hơn cả cung nhân nữa, ngập ngừng nói: “Không cần, ta… ta muốn xuất cung…”
Sắc mặt cung nhân lập tức thay đổi, lắc đầu nói: “Thánh tăng, chuyện đó tuyệt đối không thể! Điện hạ đã dặn dò bọn ta, ngài vừa tỉnh là đi mời ngài ấy ngay, xin ngài hãy ở lại đây ạ.”
Nhạc Thiên bất đắc dĩ, đành phải ngồi yên trên giường, nhìn cung nhân đi mời người.
Nhạc Thiên: “Tiểu Man tốt quá, canh chừng bức bách như thế, chút cơ hội để lợi dụng sơ hở cũng không chừa cho tao nữa, ui ui.”
Hệ thống: …cứ như là lại một lần nữa nhìn thấy tương lai thảm thương của nam chính vậy.
Không qua bao lâu, cung nhân ngoài cửa đã đồng loạt hành lễ, bóng dáng cao lớn của Trịnh Nguyên Phong cũng đã xuất hiện ở cửa điện, khoác ánh nắng quanh co đẹp trai như thiên thần. Nhạc Thiên bị sự đẹp trai chọc mù mắt, trong đầu lại hồi vị bể nước play vừa rồi, nước bọt chảy dài mấy trăm thước.
Vốn Trịnh Nguyên Phong chỉ là bộc phát nhất thời, thật sự không thích điệu bộ trách trời thương người đó của Nhạc Thiên, chỉ muốn đánh bật cái vỏ bọc thánh tăng của Nhạc Thiên ra. Có điều sau khi bắt đầu rồi, tâm tùy ý động
(làm theo ý mình)
lại thành muốn ngừng mà không được, thật sự sắp mất kiểm soát đến nơi, bây giờ chỉ mới bước vào trong điện, trông thấy Nhạc Thiên đang ngoan ngoãn ngồi trên giường, hắn lại không kiềm được cảm xúc dâng trào.
“Điện hạ…” Hai tay Nhạc Thiên nắm đệm mềm, hơi nhíu mày, đối mặt với Trịnh Nguyên Phong đang sải bước đi tới thì không nhịn được cúi đầu xuống.
Trịnh Nguyên Phong đi tới trước giường, thấy Nhạc Thiên như xấu hổ như sợ sệt cúi mặt xuống, rơi vào trong mắt hắn thì thật sự là phong tình và xinh đẹp không thể nói thành lời. Hắn duỗi tay khẽ nâng cằm Nhạc Thiên lên, hai mắt nặng nề nói: “Dậy rồi sao? Trong người có có chỗ nào không khỏe không?”
Tư thế của hai người lúc này quá mờ ám, Nhạc Thiên nghiêng đầu đi, chỉ dùng gò má đối diện với Trịnh Nguyên Phong, nhỏ giọng nói: “Điện hạ, ta đã đi được chưa?”
“Không phải chính ngươi cầu xin muốn vào cung sao?” Ngón tay Trịnh Nguyên Phong vẫn giữ nguyên, dần tiến gần đến má của Nhạc Thiên, lướt trên gương mặt mềm mại của cậu.
Nhạc Thiên run lên, thấp giọng nói: “Ta đến để cầu kiến thái tử.”
Tâm trạng của Trịnh Nguyên Phong chợt tệ đi hẳn, vừa nghe thấy Nhạc Thiên nhắc đến Trịnh Hằng là hắn lập tức cảm thấy tức tối. Một tay bóp cằm Nhạc Thiên, ép cậu quay đầu đối diện với hắn, trầm giọng nói: “Ngươi chỉ muốn vào để gặp hắn, chứ không hề nghĩ đến việc gặp ta sao? Luôn miệng nói muốn độ ta, độ của ngươi, là cứ hết lần này đến lần khác chọc giận ta?!”
Do cằm đang bị bóp mạnh, nên khuôn mặt bé nhỏ của Nhạc Thiên như lọt hẳn vào lòng bàn tay của Trịnh Nguyên Phong, có vẻ hơi đáng thương, cậu khẽ cau mày, nhẹ giọng nói: “Ta ở Vạn Phật Tự, ngày nào cũng tụng kinh cầu phúc cho điện hạ.”
Hệ thống: …đứa nào tin đứa đó bị ngu.
Vẻ mặt Trịnh Nguyên Phong kinh ngạc, ngón tay đang nắm cằm của Nhạc Thiên thả lỏng, thấp giọng hỏi: “Vậy Trịnh Hằng thì sao? Có đọc kinh cho hắn không?”
Hệ thống: …không chỉ ngu, mà còn ghen chúa nữa.
Nhạc Thiên: “Tất nhiên là có.”
Quả nhiên! Lửa giận của Trịnh Nguyên Phong phút chốc dâng lên nữa, cúi người dùng sức hôn lên môi Nhạc Thiên, vốn dĩ Nhạc Thiên đã không còn bao nhiêu sức, Trịnh Nguyên Phong chỉ cần hơi đè một chút cậu đã đổ người về sau, cả hai cùng nhau ngã xuống chiếc giường mềm mại.
Trịnh Nguyên Phong tứcb đỏ cả mắt lột tăng bào của Nhạc Thiên ra, Nhạc Thiên từ chối, song chút sức lực ấy thì chỉ như lấy trứng chọi đá, hoàn toàn không đả động được Trịnh Nguyên Phong cao lớn oai hùng. Đến khi hai người tách ra thì Nhạc Thiên đã mềm nhũn người, trơ mắt nhìn Trịnh Nguyên Phong nhỏm người dậy c ởi đồ. Nhạc Thiên vừa ch ảy nước miếng với cơ bắp của Trịnh Nguyên Phong vừa ch ảy nước mắt cá sấu, nhỏ giọng nói: “Đừng mà…”
Trịnh Nguyên Phong cúi người nhẫn tâm nói: “Đừng cái gì, nếu như ngươi nói rõ ràng ra được, thì ta sẽ dừng tay.”
Môi Nhạc Thiên mấp máy, tiếng nói như muỗi kêu: “Điện hạ đừng chạm vào ta nữa.”
“Hửm?” Một tay Trịnh Nguyên Phong nắm cổ tay Nhạc Thiên, thấp giọng thì thầm, “Thế chỗ này có được chạm vào không?”
Nhạc Thiên chần chờ nhìn vào cổ tay đang bị Trịnh Nguyên Phong nắm chặt của mình, “Được, được…”
Trịnh Nguyên Phong cười khẽ một tiếng, kéo tay cậu đến vị trí nào đó của mình.
Nhạc Thiên lập tức kinh hoảng la: “Không được!”
“Ngươi mới vừa nói là được mà, người xuất gia mà lật lọng vậy à?”
Nhạc Thiên hoàn toàn chẳng phải là đối thủ của hắn, ngậm đắng nuốt cay nhắm chặt mắt lại, nhắm mắt như thế đối với Trịnh Nguyên Phong mà nói thì gần như là một loại cổ vũ nào đó vậy. Trịnh Nguyên Phong không chút do dự vạch tăng bào của Nhạc Thiên đồng thời cũng tóm được Nhạc Thiên, Nhạc Thiên tức khắc rên khẽ lên một tiếng, mở mắt ra, khóe mắt ửng đỏ nói: “Không muốn…”
“Ngươi muốn.” Trịnh Nguyên Phong nhướng mày, chỉ đôi ba lần đã khiến cả người Nhạc Thiên run rẩy hai mắt đẫm lệ, hai người lại lăn vào trong giường, quả nhiên Nhạc Thiên đã không thể nói ra hai tiếng “không muốn” được nữa, chỉ còn lại tiếng r3n rỉ khe khẽ vụn vặt.
Trên giường, Trịnh Nguyên Phong ôm tấm thân ngọc đang tỏa hương hoa sen trong ngực mình, ghé vào cần cổ cậu hít nhẹ, làm Nhạc Thiên run lên. Trịnh Nguyên Phong thì thầm: “Kể từ hôm nay, ngươi ở lại trong cung của ta.”
Nhạc Thiên run run rẩy rẩy định nói rằng mình không chịu, nhưng lần nào nói “không” cũng chỉ đổi lấy sự đòi hỏi ngày một quá đáng hơn từ Trịnh Nguyên Phong. Thế là bèn hạ giọng cầu xin” “Điện hạ, ta muốn về chùa niệm kinh.”
Trịnh Nguyên Phong lạnh mặt nói: “Niệm kinh trong chùa với trong cung thì có gì khác?”
Bả vai thon gầy của Nhạc Thiên lọt thỏm trong lồ ng ngực Trịnh Nguyên Phong, trên làn da trắng như trứng gà bóc vẫn còn lưu dấu ấn xanh đỏ do Trịnh Nguyên Phong để lại. Cậu núp trong lòng Trịnh Nguyên Phong đáng thương ngước đầu nhìn lên hắn, dù chưa mở lời song ý muốn đã tỏ rõ.
Trịnh Nguyên Phong lại cúi đầu hôn chụt cái lên môi cậu, hờ hững nói: “Ngươi muốn đi, được thôi, thế thì chờ ta chặt hai chân của Trịnh Hằng rồi đi.”
Mặt Nhạc Thiên chợt tái đi, vẻ hốt hoảng thốt lên: “Không thể!”
Trong lòng Trịnh Nguyên Phong chua xót, sắc mặt tối hơn, “Vậy thì ở lại.”
Nhạc Thiên cúi đầu, nhẹ giọng khẽ nức nở, nhỏ giọng nói: “Vì sao điện hạ cứ nhất định phải làm như thế?”
Trịnh Nguyên Phong không trả lời, thầm nghĩ dù bây giờ ngươi vẫn chưa rõ ràng, nhưng sớm muộn gì ta cũng sẽ dạy cho ngươi biết.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Nhạc Thiên đã bị Trịnh Nguyên Phong giam trong cung của hắn.
Đêm nọ, Nhạc Thiên đang ngồi niệm kinh ngoài điện, thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng hành lễ của cung nhân, người cậu lập tức khẽ run, là Trịnh Nguyên Phong đã quay lại.
Trịnh Nguyên Phong sải bước đi sâu vào trong điện, trong tay ôm ngang một cái hộp gấm, trông thấy Nhạc Thiên đang khép mắt ngồi niệm kinh, hắn bèn đặt hộp gấm xuống đi tới nhanh chóng ôm Nhạc Thiên. Nhạc Thiên hoảng hốt mở mắt, nắm vai của Trịnh Nguyên Phong, nhỏ giọng nói: “Đừng như vậy.”
Trịnh Nguyên Phong mắt điếc tai ngơ, ôm Nhạc Thiên ngồi lên giường, hắn vừa đặt ai kia xuống, thì Nhạc Thiên đã vội vàng lui vào góc giường.
Biết rõ là vô dụng nhưng vẫn muốn phản kháng, Trịnh Nguyên Phong nghiến răng nghiến lợi: “Lại đây.”
Nhạc Thiên hạ giọng hỏi: “Có chuyện gì?”
“Không qua?” Trịnh Nguyên Phong nửa nằm trên giường, nhướng mày nói, “Khí trời đang dần nóng lên, trời khô vật hanh, mấy nơi như Vạn Phật Tử chắc là dễ cháy lắm nhỉ.”
Nhạc Thiên run lên, chậm rãi bò sang, nghiêm chỉnh ngồi quỳ ngay trước mặt Trịnh Nguyên Phong.
Trịnh Nguyên Phong hỏi: “Ta bảo ngươi xem, ngươi đã xem chưa?”
Thứ mà hắn nói muốn cho Nhạc Thiên xem là một vài tập tranh xuân cung đồ long dương
(tranh s3x gay)
mà Trịnh Nguyên Phong thu gom.
Nhạc Thiên: Không chỉ coi rồi mà còn bảo hệ thống lưu lại nữa.
Hệ thống: Đcm, sao mỗi thế giới lại có một kiểu tranh sếch khác nhau vậy hả?!
Nhạc Thiên từ từ lắc đầu, trên đầu trọc cũng đã bắt đầu ưng ửng hồng.
Trịnh Nguyên Phong thản nhiên nói: “Lấy ra đây.”
Nhạc Thiên chần chờ một chút, rồi chỉ chỉ phía sau Trịnh Nguyên Phong. Trịnh Nguyên Phong nghiêng mặt, quả nhiên mò được một chồng tập tranh được xếp ngay ngắn dưới cái gối mềm sau lưng mình. Trịnh Nguyên Phong mở tập tranh ra, hờ hững lên tiếng: “Qua đây.”
Nhạc Thiên ngập ngừng nói: “Ta không muốn xem.” Coi rồi, cảm ơn.
Trịnh Nguyên Phong bình thản hỏi: “Vạn Phật Tự?”
Nhạc Thiên cứ là thích cái tính hở tí ra là dọa dẫm người khác của Trịnh Nguyên Phong. Từ từ ngồi quỳ xuống ngay bên cạnh Trịnh Nguyên Phong, chấp tay hành lễ, đầu thấp đến mức sắp chạm cả đầu gối.
Trịnh Nguyên Phong thoắt cái kéo cậu sang, ôm cậu vào lòng, mắt không đổi sắc hôn một cái lên miệng nhỏ bởi vì giật mình nên hơi hé ra của cậu, “Giờ xem nào.”
Mặt Nhạc Thiên kề sát vào lồ ng ngực Trịnh Nguyên Phong, khóe mắt nhìn nghiêng qua, chỉ liếc mắt nhìn thôi đã như là bị bỏng phải lập tức quay mặt đi.
Trịnh Nguyên Phong ung dung lên tiếng: “Nếu như ngươi còn không chịu tập trung xem nữa thì ta sẽ đến Đông cung móc mắt của Trịnh Hằng ra cho ngươi mượn ngay đấy.”
Nhạc Thiên buộc lòng phải quay mặt sang, tầm mắt rơi xuống tập tranh trong tay Trịnh Nguyên Phong.
“Thấy không?” Trịnh Nguyên Phong trỏ vào tập tranh, “Đến lúc đó ta sẽ dùng chỗ này của ngươi để tìm vui.”
Mặt mày Nhạc Thiên trắng bệch, nhẹ giọng kêu: “Điện…” Cậu mới ra được một chữ, Trịnh Nguyên Phong đã “hả?” một tiếng, Nhạc Thiên lập tức sửa lời: “A Man, thế là trái âm dương.”
“Ai bảo ngươi là hòa thượng chứ không phải là một ni cô xinh đẹp cơ chứ?” Trịnh Nguyên Phong ngả ngớn nựng cằm của Nhạc Thiên. Mặt Nhạc Thiên tức thì dần đỏ lên, “Ngài không được sỉ nhục tăng hữu như thế.”
Trịnh Nguyên Phong lạnh lùng liếc cậu một cái, lại lật qua một qua trang khác, nhất thời trên mặt nở một nụ cười xảo quyết, chỉ vào nam tử trong tranh nói: “Ngươi xem này, miệng cũng có thể dùng như vậy, miệng của nam và nữ có chia âm dương không?”
Sắc mặt Nhạc Thiên lúc đỏ lúc trắng, trong ánh mắt lộ ra hoảng sợ nhàn nhạt,, “Không, không được.”
Trịnh Nguyên Phong nói thẳng: “Tối nay dùng miệng.”
Nhạc Thiên chớp mắt một cái, trong con ngươi ánh lên chút nước mắt, quay đầu yếu ớt nói với Trịnh Nguyên Phong: “A Man, ta xin ngươi mà.”
Trịnh Nguyên Phong cúi mặt xuống, ngón trỏ lướt qua khóe mắt cậu, hạ giọng nói: “Chết còn không sợ, mới thế này đã sợ?”
“Chuyện này…” Nhạc Thiên khẽ cắn môi, “Chết là bước lên Tây phương cực lạc, cái, cái này là làm nhục…”
Ngón trỏ của Trịnh Nguyên Phong đã rơi xuống hạt ngọc giữa môi trên của cậu, ấn mạnh một cái, gằn giọng: “Làm nhục? Ngươi hoàn toàn không hiểu cái gì là làm nhục, vì một bữa ăn mà nằm dưới đất bắt chước chó sủa, đó mới gọi là làm nhục.”
Nhạc Thiên sửng sốt, ngơ ngác nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Trịnh Nguyên Phong, hồi lâu mới thấp giọng nói: “Xin lỗi…”
Trịnh Nguyên Phong khẽ cười một tiếng, véo nhẹ môi của cậu, “Mới nói xin lỗi rồi thì tối nay phải cẩn thận hầu hạ đấy.”
Sắc mặt Nhạc Thiên lại đỏ trắng đan xen, cúi đầu nói: “Ta có thể đọc kinh cầu phúc cho ngươi.”
“Nếu như ngươi thích thì sau này có thể đọc trên giường, làm ít được nhiều.” Trịnh Nguyên Phong nói.
Mặt Nhạc Thiên đã trắng bợt, người lảo đà lảo đảo, gần như muốn ngất xỉu.
Trịnh Nguyên Phong lại dẫn Nhạc Thiên đến bể, ép Nhạc Thiên quỳ bên bờ ao nước, một tay nắm cằm của cậu, từ trên cao nhìn xuống nói: “Há miệng ra.”
Nhạc Thiên chậm rãi hé môi ra, mùi hương nồng nặc của Trịnh Nguyên Phong không ngừng truyền đến đầu mũi cậu. Chỉ mới quỳ thế này thôi mà nước mắt của cậu đã rơi, trong đôi mắt viết đầy cầu khẩn.
Trịnh Nguyên Phong không mảy may dao động, cười lạnh nói: “Liên Nô, có húp cháo thì cũng không thể há ra chút xíu đó được.” Ngón cái và ngón giữa dùng sức bóp gò má của Nhạc Thiên, Nhạc Thiên bị ép phải mở miệng ra.
“Giữ chặt hàm răng,” Trịnh Nguyên Phong hỏi nhỏ, “Sao miệng Liên Nô bé thế này? Nếu như chỗ kia cũng chặt như vậy thì đến lúc đó sẽ phải chịu đau mất.”
Sau đó Nhạc Thiên khóc đến mức mặt mũi tèm lem, nhưng đối với Trịnh Nguyên Phong mà nói, hắn hoàn toàn không thấy thỏa mãn nên chỉ cần nhìn thấy Nhạc Thiên vì hắn mà mặt đỏ ửng không ngừng khóc, thì đến cả nhịp thở hắn cũng không giữ cho đúng điệu được. Hương sen dần nồng lên theo vẻ mặt càng lúc càng mê mẩn của Nhạc Thiên, làm Trịnh Nguyên Phong say đến mê muội.
Vấy bẩn một vị thánh tăng, thật sự có thể khiến cho người ta chiếm được hưng phấn vô tận.
Cơn hứng của Trịnh Nguyên Phong không vơi. Hắn đè lên người Nhạc Thiên tìm tòi chỗ nào đó, quả nhiên đúng như dự đoán của hắn – chặt vô cùng. Những nơi khác thì Nhạc Thiên không sợ đau, song bên trong được chăm nom hết sức yêu kiều, Trịnh Nguyên Phong mới vói một đốt tay vào trong thôi mà Nhạc Thiên đã khóc lóc xin tha rồi.
Trịnh Nguyên Phong nằm nhoài trên người Nhạc Thiên đang khóc tức tưởi, thấp giọng hỏi: “Liên Nô đã cảm nhận được khổ đau của thế đạo chưa?”
Nhạc Thiên hít mũi một cái, run giọng nói: “A Di Đà Phật, phật tổ từ bi.”
Vẫn là dáng vẻ đó!
Trịnh Nguyên Phong hừm lạnh một tiếng. Ôm Nhạc Thiên trở về tẩm điện, lấy hộp gấm hắn mang về ta, mở ra ngay trước mặt Nhạc Thiên. Trong đó là thuốc ngọc có kích cỡ từ lớn đến nhỏ, nhỏ nhất chỉ bằng ngón tay, lớn nhất thì gần bằng với hàng của Trịnh Nguyên Phong. Nhạc Thiên ngẩn ngơ đứng hình tại chỗ, Tiểu Man, cưng đúng là biết chơi.
“Thích không?” Trịnh Nguyên Phong ghé đến bên tai Nhạc Thiên hỏi.
Vành tai Nhạc Thiên run lên, “Cái này… là sao…”
“Ngươi nhỏ quá, phải làm từ từ.” Bàn tay của Trịnh Nguyên Phong áp vào thắt eo của Nhạc Thiên, chầm chậm vuốt v e, liên tục đáp xuống vị trí khiến Nhạc Thiên phải nức nở trong cả hôm nay. Tức thì Nhạc Thiên run bắn người lên, yết hầu căng thẳng lăn lộn, “A, A Man, đừng, đừng như vậy…”
Trịnh Nguyên Phong khẽ cười một tiếng, vẻ mặt chợt lạnh, “Liên Nô, nói cho ta biết, ta còn là người lương thiện không?”
Nhạc Thiên: Cưng là người tốt nhất vương triều này.
Nhạc Thiên cúp mắt xuống, đôi tay từ từ khép lại, thấp giọng niệm một câu phật hiệu, khẽ run run nói: “Điện hạ bản tính lương thiện, cớ gì lại tự ti, nếu như thật sự có thể giúp điện hạ phát ti3t oán giận, thì với ta cũng là một việc tu hành.”
Hệ thống nghe mà muốn mửa đến nơi… con voi chết tiệt này sao giỏi giả bộ vậy… lại còn tu hành… ngứa miệng muốn chửi thề ghê.
Trịnh Nguyên Phong cũng không biết đến cùng là mình có muốn nhìn thấy tín ngưỡng của Nhạc Thiên bị phá tan không. Một mặt thì hắn muốn dùng hết toàn lực để làm cho Nhạc Thiên bỏ hết mọi suy nghĩ quá lý tưởng kia đi, một mặt thì trong lòng lại âm thầm hy vọng rằng Nhạc Thiên sẽ vẫn luôn là Nhạc Thiên.
Nhưng bất kể thế nào, có một vài thứ chung quy hắn có thể có được, đó là… dùng sắc dục triệt để, triệt để đốt cháy người này!