Tôi nghiêng đầu, hỏi nhỏ mẹ:
“Cậu được thăng chức hồi nào vậy? Không phải cậu là nhân viên ngoài biên chế à?”
Mẹ lắc đầu, thở dài:
“Toàn mồm mép của dì con thôi. Với năng lực cậu con á? Làm nên cơm cháo gì được.”
Mẹ chẳng buồn để ý nữa, chỉ cắm cúi ăn cơm.
Tôi cũng không muốn lên tiếng thêm gì. Chỉ cần hai mẹ con Lý Gia Nguyệt đừng đến gây sự với tôi, tôi chỉ muốn được ăn yên ổn một bữa cơm.
Lý Gia Nguyệt thì không chọc gì vào nhà tôi, nhưng Thẩm Viễn lại mở lời trước:
“Nói gì thì nói, tôi với Cẩm Niên cũng là bạn học cùng lớp. Giờ cũng nên gọi cô ấy là chị họ rồi nhỉ.”
Nói xong còn khẽ xoa đầu Tô Tiểu Tiểu, cố làm ra vẻ âu yếm.
Suýt nữa thì tôi nôn tại chỗ.
11
Trong hai năm, công ty Hoa Niên của tôi phát triển nhanh chóng, lọt vào top 50 doanh nghiệp hàng đầu trong tỉnh.
Cùng lúc đó, cuộc cạnh tranh giữa tôi và Song An Mộc Nghiệp cũng ngày càng gay gắt.
An Thành Hòa thủ đoạn bẩn thỉu, nhiều lần giật khách của tôi, lại còn dựa lưng vào Tập đoàn Thẩm Thị, có nguồn vốn mạnh, chơi chiến thuật phá giá những chiêu trò mà trước đây tôi chưa từng trải qua, thực sự khiến tôi kiệt sức ứng phó.
Thấy tôi mệt mỏi, Trang Nham khuyên tôi: “Mài dao không sợ chặt củi chậm.”
Đúng là dễ giành giang sơn, nhưng khó giữ. Công ty giờ đã bước vào giai đoạn ổn định, nếu muốn đột phá, tôi phải học cách quản lý và chiến lược dài hạn để đối phó với cạnh tranh bên ngoài.
Trang Nham đưa tôi một tấm danh thiếp:
“Đây là thầy Bành Lập, giảng viên Đại học Tài chính Hải Thị, cũng là giáo sư hướng dẫn cao học của tôi. Em thử liên hệ xem sao.”
Đại học Tài chính Hải Thị là một trong những trường kinh tế hàng đầu cả nước cũng là ngôi trường mơ ước của tôi.
Thầy Bành không chỉ là giáo sư mà còn là nhà đầu tư thiên thần có tiếng. Các startup ai cũng mong lọt vào mắt xanh của ông.
Trang Nham còn mang cả sách vở và ghi chú hồi ôn thi cao học của anh ra cho tôi.
Ban ngày tôi xử lý công việc, ban đêm cắm đầu ôn luyện.
Trong lúc đó, An Thành Hòa vẫn bám sát không buông. Mấy lần suýt nữa tôi mắc bẫy, may mà có Trang Nham nhắc nhở nên tránh được tổn thất nặng.
Sau kỳ thi đầu vào, tôi cảm thấy làm bài khá ổn nên tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn.
Để khích lệ tinh thần, tôi định dẫn cả công ty đi du lịch hai ngày ở biển thì Trình Trình HR hốt hoảng xông vào phòng làm việc, báo rằng Phùng Minh đã nhảy việc.
Tôi bàng hoàng, phải uống hai ly nước mới trấn tĩnh lại được.
Phùng Minh là trưởng phòng marketing, tôi trả lương gấp đôi mặt bằng thị trường mà vẫn bị An Thành Hòa lôi kéo mất.
Trước khi nghỉ, anh ta nói rõ: “Có Song An Mộc Nghiệp làm bàn đạp, sau này có cơ hội vào thẳng Tập đoàn Thẩm Thị. So với một công ty khởi nghiệp như chị, tương lai rõ ràng hơn nhiều.”
Anh ta ra đi thì cũng đành chịu, nhân tài giỏi ai chẳng muốn vươn xa. Nhưng lần này, Phùng Minh còn mang theo một loạt khách hàng lớn của công ty.
Doanh thu tháng đó tụt thảm hại, dòng tiền cạn kiệt nghiêm trọng.
Đây là cuộc khủng hoảng lớn nhất kể từ khi tôi khởi nghiệp. Nếu không xoay được vốn, công ty khó mà trụ được lâu.
Đúng lúc đó, kết quả thi cao học được công bố. Tôi chỉ đứng ở nhóm giữa trong bảng xếp hạng chuyên ngành.
Lòng tôi nguội lạnh đi nhiều. Những người được thầy Bành nhận thường đều là top 1, 2. Nếu tôi thể hiện không tốt ở vòng phỏng vấn, khả năng đậu là rất thấp.
Nhờ Trang Nham giới thiệu, tôi gửi email kèm theo CV cho thầy Bành.
Thầy trả lời rất nhanh. Tôi hồi hộp mở thư ra đọc:
“Chào em Hạ, chúc mừng em đã vào vòng phỏng vấn. Hồ sơ của em rất ấn tượng. Nhưng trước khi có kết quả chính thức, tôi không thể cam kết rằng em sẽ được chọn vào nhóm nghiên cứu của tôi.”
Tôi lạnh người nửa phần… rồi tiếp tục đọc:
“Nhưng Trang Nham đã kể cho tôi về hành trình khởi nghiệp của em. Tôi rất khâm phục bản lĩnh và năng lực của em.
Nghe nói hiện công ty em đang gặp khó khăn, tôi đã nhờ trợ lý đến khảo sát. Nếu công ty có tiềm năng, tôi sẵn sàng đầu tư để giúp em vượt qua khủng hoảng.”
12
Có lẽ nhờ sự thúc đẩy của Trang Nham, khoản đầu tư của thầy Bành rất nhanh đã được chuyển đến.
Thầy còn giới thiệu cho tôi vài nhà đầu tư thiên thần và khách hàng chất lượng, nhờ đó công ty tôi thoát khỏi nguy cơ phá sản.
Sau khi mọi thứ ổn định, tôi ôn tập vòng phỏng vấn cũng hiệu quả hơn hẳn.
Lúc đọc sách chuyên ngành, tôi mới phát hiện hóa ra mình từng đi đường vòng nhiều thế nào.
Nhờ kinh nghiệm thực tế, kiến thức trong sách dễ dàng đi thẳng vào đầu tôi. Khi phỏng vấn, tôi kết hợp lý thuyết với thực tiễn, trả lời trơn tru như đang thuyết trình với khách hàng.
Kết quả được công bố ngay trong ngày.
Tôi đứng nhất vòng phỏng vấn, xếp nhì toàn diện.