- Trang chủ
- Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
- Chương 30: Chương 30
Chương 30: Chương 30
Truyện: Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Tác giả: Tô Từ Lí
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186 - Hoàn
[SMART LINK] BỘT TẮM THẢO MỘC 500G,camicosmetic Dưỡng Body duong da
Chỉ cần nhìn một cái, Nguyễn Kiều có thể khẳng định trên tay cô ta không biết đã nhuốm bao nhiêu máu tươi.
Cũng có thể khẳng định cô ta tuyệt đối không phải đối thủ dễ đối phó.
Cô nắm chặt cánh tay Trần Diệu, quay đầu lại lộ ra vẻ tò mò, hào hứng hỏi Hướng Tuyền bên cạnh: “Anh Hướng, chị gái xinh đẹp kia không phải bạn gái anh chứ? Có khí chất quá, xinh đẹp quá!”
Nguyễn Kiều hoàn toàn đang mở to mắt nói dối.
Cô nhìn thấy ma nào mà biết được dung mạo và khí chất.
Hướng Tuyền bị dáng vẻ phấn khích của cô chọc cười, gật đầu: “Là bạn gái tôi.”
Nguyễn Kiều lại ồ lên một tiếng: “Hai người đứng cạnh nhau thật đẹp đôi!”
Bạn gái của Hướng Tuyền đi tới thì nghe được câu này, cô ta đi giày cao gót, đứng trước mặt Nguyễn Kiều cao hơn cô một cái đầu, cô ta thấy vẻ mặt sáng ngời trong mắt cô gái, chưa kịp mở miệng, Nguyễn Kiều đã nhanh chóng tung ra lời khen ngợi: “Chị đẹp quá, dáng người cũng đẹp quá, đôi chân này dài đến tận eo em.”
Bạn gái của Hướng Tuyền ngẩn ra một chút, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “Cảm ơn lời khen, mời em ăn kẹo.”
Cô ta đưa tay về phía Nguyễn Kiều, mở lòng bàn tay ra.
Một viên kẹo cứng vị dâu tây bọc giấy màu hồng bị gió thổi, khẽ run rẩy, phát ra tiếng sột soạt nhỏ của giấy bọc bị cọ xát.
Nguyễn Kiều trông có vẻ hơi ngượng ngùng, sờ sờ mặt, cẩn thận cầm viên kẹo cứng vị dâu tây, nở nụ cười rạng rỡ cảm ơn cô ta: “Cảm ơn chị.”
Hình như bạn gái của Hướng Tuyền không thích nói chuyện lắm, chỉ mỉm cười, rồi tiến lên nắm lấy cánh tay Hướng Tuyền như một đôi, bước ra khỏi khu nhà.
Bác bảo vệ đứng tại chỗ vẫn đang cảm thán hai người đẹp đôi đến mức nào, Nguyễn Kiều tiện tay nhét viên kẹo cứng vị dâu tây vào túi xách, dùng ngón tay xoa xoa khuôn mặt cười đến cứng đờ.
Trần Diệu im lặng nhìn cô thay đổi sắc mặt liên tục, đi theo Nguyễn Kiều đến trước cửa tòa nhà số ba, mới chậm rãi lên tiếng: “Em…”
Nguyễn Kiều ngẩng mắt nhìn anh ấy, sờ sờ mặt mình: “Diễn xuất thế nào?”
Trần Diệu giật giật khóe mắt, đánh giá một cách trung thực: “Rất gượng gạo.”
Xem ra đã thụt lùi rất nhiều.
Nguyễn Kiều nghe vậy nhưng không có ý định tức giận, thở dài thườn thượt: “Đúng không, nên là em thực sự không thích hợp để tiếp tục làm diễn viên, vẫn nên làm nghề bói toán bắt ma thì hơn.”
Khi nghe đến bốn chữ “bói toán bắt ma”, Trần Diệu đột nhiên sững sờ.
Anh ấy cau mày dường như cảm thấy rất nghi ngờ, nhưng sự nghi ngờ này còn chưa kịp giải tỏa thì đã thấy Nguyễn Kiều lục lọi trong túi xách.
“Vừa nãy quên mất. Đây là quà ra mắt em tặng anh và chú dì.” Nhét ba lá bùa hộ mệnh vào tay Trần Diệu, Nguyễn Kiều nghiêm mặt nói bừa: “Đặc biệt tìm đại sư khai quang, đảm bảo rất linh, nhớ mang theo bên người.”
Trần Diệu: “?”
Vừa nãy Trần Diệu còn thấy cô gái Nguyễn Kiều này rất tốt, nhưng ngay sau đó lại phát hiện mình không hiểu nữa rồi.
“Em… chuyện gì thế?”
Bốn chữ mang theo sự thăm dò cẩn thận, dù sao Trần Diệu mới nhận lại Nguyễn Kiều, thời gian hai người thực sự quen biết còn chưa đến mười hai giờ, tùy tiện can thiệp vào đời tư của đối phương là điều tối kỵ.
Nhưng Trần Diệu cảm thấy mình nhất định phải hỏi cho rõ ràng, nếu không có lẽ sẽ không theo kịp nhịp điệu của Nguyễn Kiều.
Nguyễn Kiều lại rất thoải mái: “Đổi nghề rồi. Không làm ngôi sao mà làm thiên sư, sau này có việc gì cần đến em cứ nói, anh là anh trai em, em tính giá thân tình, yên tâm, đảm bảo không chiếm tiện nghi của anh.”
Trần Diệu: “???”
Nguyễn Kiều vỗ vai Trần Diệu, ra hiệu anh ấy có thể về nhà rồi: “Anh về trước đi, em còn việc phải làm. Nhớ đưa bùa hộ mệnh cho chú dì, em lên đây.”
Cô vẫy tay với Trần Diệu, chui vào thang máy và nhanh chóng lên đến tầng 16.
Quả nhiên, lúc này tầng 16 đã bị một luồng hắc khí nhàn nhạt bao phủ, mà trước cửa nhà Hướng Tuyền, tầng hắc khí này càng dày đặc hơn.
Vậy là hiểu rồi.
Tại sao lần đầu gặp Hướng Tuyền, cô có thể nhìn thấy hắc khí từ cánh cửa mở toang của anh ta.
Tại sao Hướng Tuyền rõ ràng đang làm việc tốt nhưng trên người vẫn luôn có hắc khí vây quanh.
Tại sao những người phụ nữ tiếp xúc với Hướng Tuyền đều gặp chuyện.
Thì ra là gặp phải một con ma quỷ có d.ục v.ọng chiếm hữu cực mạnh.
Nguyễn Kiều nhìn viên kẹo cứng vị dâu tây trông rất hấp dẫn này, dán một lá bùa giấy lên, khoảnh khắc kim quang lóe lên, viên kẹo cứng đã biến thành thịt thối đen sì, mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi, nồng nặc đến mức buồn nôn.
*
Quán bar nhạc là nhà hàng dành cho các cặp đôi nổi tiếng gần đây, mặc dù có khá nhiều cặp đôi ra vào, nhưng cũng có không ít bạn bè bình thường hẹn nhau đến đây.
Trong tiếng nhạc du dương, Hướng Tuyền lấy món quà đã chuẩn bị từ trong túi ra, đưa cho bạn gái mình là Chương Đình Lộ.
Đó là một chiếc hộp vuông nhỏ, bên trong đựng một chiếc vòng cổ hình chiếc lá bạch quả được đính đá hồng ngọc.
Hướng Tuyền nở nụ cười với bạn gái, ánh mắt chứa đầy tình yêu: “Gần đây công ty phát thưởng, tiền không nhiều nhưng vừa đủ để mua một chiếc vòng cổ, em xem có thích không.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Chương Đình Lộ nở một nụ cười nhàn nhạt, giọng nói của cô ta như làn gió xuân tháng ba bên bờ hồ, nhẹ nhàng thổi bay những chiếc lá rụng, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay Hướng Tuyền, nói: “Quà anh tặng, em có thể không thích sao. Anh đeo cho em được không?”
Hướng Tuyền đương nhiên là đồng ý.
Anh ta cầm chiếc vòng cổ đi đến sau lưng Chương Đình Lộ, vén tóc cô ta lên mới phát hiện trên cổ cô ta đã có một chiếc vòng cổ.
Theo như anh ta nhớ thì anh ta chưa từng mua vòng cổ cho Chương Đình Lộ, cũng chưa từng thấy Chương Đình Lộ đeo vòng cổ.
Thời gian họ ở bên nhau thực ra không dài, chỉ mới nửa năm. Nhưng may mắn là tình cảm tốt, sắp kết hôn rồi.