- Trang chủ
- Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
- Chương 69: Bất Công
Chương 69: Bất Công
Truyện: Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Tác giả: Hoả Lại
- Chương 1: Đến Ở Nhờ Nhà Chú
- Chương 2: Lần Đầu Tiên Có Phản Ứng Sinh Lí Với Con Gái
- Chương 3: Anh Nhìn Thấy Cô Liền Cứng
- Chương 4: Anh Có Phản Ứng Với Cháu Gái Mình
- Chương 5: Hình Như Ngoài Quần Lót Của Cô Không Có Một Sợi Lông Nào
- Chương 6: Cháu Đến Quyến Rũ Tôi Xem?
- Chương 7: Em Nói Không Sai, Tôi Đúng Là Muốn Làm Em
- Chương 8: Đêm Nay Cho Tôi Đáp Án
- Chương 9: Đến Đây Đi, Ở Chỗ Này, Hung Hăng Cắm
- Chương 10: Cây Thịt Ở Giữa Hai Đùi Cô Điên Cuồng Chọc Vào Rút Ra
- Chương 11: Cô Mở Hai Đùi Ra Hướng Về Phía Chu Đại
- Chương 12: Nơi Riêng Tư Hồng Không Thể Tưởng
- Chương 13: Liếm Cô Đến Cao Trào
- Chương 14: Giúp Cô Mở Rộng
- Chương 15: Gian Nan Cắm Vào
- Chương 16: Hoàn Toàn Chiếm Hữu Cơ Thể Cô
- Chương 17: Cắm Ở Giữa Hai Chân Của Em
- Chương 18
- Chương 19: Bồn Tắm, Ở Trên Người Bị Anh Chơi
- Chương 20: Con Cùng Chú Ở Chung Rất Tốt, Tối Hôm Qua Còn Làm Tình
- Chương 21: Cho Tôi 10 Nghìn Tệ, Nếu Không Về Sau Không Cho Chú Fuck
- Chương 22: Chú Chú Đồng Ý Với Cháu, Đêm Nay Cháu Cho Fuck Được Không?
- Chương 23: Tôi Liếm Cho Em
- Chương 24: Làm Cô Ở Trên Xe
- Chương 25: Cắm Thế Nào Cũng Không Đủ
- Chương 26: Khi Làm Tình Còn Có Sở Thích Đút Nước Cho Cô
- Chương 27: “Hứa Khả, Em Thật Sự Muốn Lấy Mạng Tôi.”
- Chương 28: Trong Nhà Hàng, Chân Đặt Dưới Khăn Trải Bàn Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 29: Trước Mặt Người Phục Vụ Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 30: Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Từng Yêu!
- Chương 31: Đến Thành Phố Này Thi Đi, Học Phí Cùng Phí Sinh Hoạt Tôi Lo Cho Em
- Chương 32: Về Sau, Chuyện Của Em Tôi Đều Quản
- Chương 33
- Chương 34: Xin Chào, Có Thể Thêm Phương Thức Liên Lạc Không?
- Chương 35: Hai Mươi Phút Sau, Gặp Ở Bãi Đỗ Xe Ngầm
- Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
- Chương 37: Chú, Tôi Muốn Ăn Bánh Kem
- Chương 38: Anh Muốn Cắn Một Ngụm
- Chương 39: Anh Đúng Là Cầm Thú, Học Sinh Cấp Ba Cũng Không Buồn Tha
- Chương 40: Anh Chưa Từng Có Khát Vọng Như Thế Này
- Chương 41: Hứa Khả Nhào Vào Trong Lòng Ngực Anh
- Chương 42: Muốn Liếm Sạch Sẽ Kem Trên Môi Cô
- Chương 43: Cứ Ôm Cô Như Vậy, Có Lẽ Sẽ Mềm Xuống
- Chương 44: Động Tác Của Anh Quá Mạnh, Cơ Thể Hứa Khả Run Lên
- Chương 45: Chu Đại Cắm Còn Mạnh Hơn So Với Vừa Rồi
- Chương 46: Muốn Tôi Cắm Vào Không
- Chương 47: Một Con Mèo Dễ Mệt
- Chương 48: Chú Đi Công Tác
- Chương 49: Chú Là Bạn Trai Của Cô Hứa Sao?
- Chương 50: Chờ Em Vào Đại Học Rồi Yêu Đương Được Không?
- Chương 51: Chú Rất Tốt (1)
- Chương 52: Chú Rất Tốt (2)
- Chương 53: Chú Là Chú, Không Phải Cha
- Chương 54: Chú Tỏ Tình
- Chương 55: Không Hối Hận, Yêu Đương Với Anh Cũng Không Có Hại
- Chương 56: Chú Ơi. Nhanh Lên, Em Muốn
- Chương 57: Liếm Mút
- Chương 58: Chính Là Như Vậy; Lại Liếm Tiếp Đi
- Chương 59: Chính Là Loại Cảm Giác Này, Tê Dại
- Chương 60: Làm Ở Cầu Thang
- Chương 61: Phúc Lợi Của Bạn Gái
- Chương 62: Chú Rất Thích Con
- Chương 63: Để Anh Hôn Một Lát
- Chương 64: Liếm Mút Lúc Cô Ngủ
- Chương 65: Dục Vọng Vào Buổi Sáng
- Chương 66: Ngồi Trên Người Anh
- Chương 67: Anh Trai Khác Cha Khác Mẹ Đến
- Chương 68: Ganh Ghét
- Chương 69: Bất Công
- Chương 70: Tối Trộm Đến Phòng Anh
- Chương 71: Trốn Vào Phòng Chú Làm Tình
- Chương 72: Triều Phun
- Chương 73: Mẹ Nó, Thật Muốn Chơi Chết Cô
- Chương 74: Anh Trai Ở Ngoài Cửa, Cô Với Cậu Anh Ta Làm Tình
- Chương 75: Chú, Thật Xin Lỗi
- Chương 76: Chấm Dứt Quá Khứ
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Clutch Cầm Tay Nhấn Khóa Đính Đá - CLU 0126
Cát Dương mang theo thế giới quan sụp đổ về nhà, anh ta sợ mình ở lại sẽ lỡ miệng.
Cát Dương vừa đi, trong phòng khách cũng chỉ còn lại người trong nhà.
Chu Đại: “Tiêu Hành, xin lỗi Hứa Khả.”
“Cháu không làm gì sai, vì sao phải xin lỗi?” Tiêu Hành cũng rất bướng bỉnh, không muốn cúi đầu.
Sắc mặt Chu Đại hơi trầm xuống: “Xin lỗi.”
Hứa Khả cùng Lý Mộng cũng cảm nhận được áp lực từ Chu Đại, ngồi thẳng tắp, đặc biệt là Hứa Khả, lần đầu nhìn thấy Chu Đại hung dữ như vậy, cuối cùng mới hiểu vì sao trước kia Tiêu Hành bị đánh.
Cô nhìn cũng cảm thấy sợ.
Tiêu Hành nhìn Chu Đại, thấy vẻ mặt anh không có dấu hiệu buông lỏng chút nào, đặc biệt nghiêm túc, trong lòng tủi thân, mím chặt môi không câu nào.
Ở chung với Hứa Khả nhiều năm như vậy, anh ta chưa từng nói qua một câu xin lỗi với cô, hơn nữa đây là nhà của người cậu mà mình kính trọng nhất, bên cạnh còn có bạn gái, anh ta không muốn phải mất mặt.
Anh ta cố chấp, Chu Đại cũng không sửa lại: “Tiêu Hành, cậu không thích phải nói nhiều lần.”
Tiêu Hành nhìn Chu Đại, có lẽ xuất phát từ cảm giác bị áp chế, trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng.
“Xin lỗi.” Giọng nhỏ như muỗi, đầu hướng sang chỗ khác.
Chu Đại nhíu mày: “Nói to hơn.”
Tiêu Hành cắn môi, bất đắc dĩ tăng âm lượng: “Xin lỗi.”
Tuy rằng không phải thật lòng, nhưng dù sao cũng là xin lỗi, trong lòng Hứa Khả cảm thấy rất vui.
Quả nhiên người Tiêu Hành sợ nhất vẫn là cậu của mình, Chu Đại chính là khắc tinh của của thằng nhóc này.
Cô rất hào phóng, hất tóc: “Tôi tha thứ cho anh.”
Tiêu Hành đen mặt trừng mắt nhìn cô một cái, nói: “Cậu bất công, rõ ràng Hứa Khả cũng sai.”
Chu Đại: “Thứ nhất, chính cháu là người làm trò khiến Hứa Khả xấu hổ trước mặt mọi người, cho dù người có mặt ở đây là ai, không chỉ là chuyện Hứa Khả bị cháu chế giễu mà cháu cũng vậy. Thứ hai, Hứa Khả là con gái, và theo lý, hai đứa là người một nhà, cháu là con trai, phải tôn trọng em ấy, 23 tuổi rồi, tính tình phải ổn trọng, không thể hành động theo cảm tính. Về sau không được phép tranh cãi với Hứa Khả.”
Tiêu Hành rất muốn phản bác, nhưng anh ta không dám.
Hứa Khả cô gái bình thường sao? Không phải, cô ta là một đứa con gái lưu manh kiêu ngạo, ngày thường chỉ tỏ vẻ ngoan ngoãn, cậu mới bị cô ta che mờ mắt.
Chờ khi nào về nhà, không có cậu ở đó, xem anh ta xử lý Hứa Khả như thế nào.
Tiêu Hành nghĩ như vậy, Chu Đại lại bổ sung một câu: “Về sau ở nhà họ Tiêu cũng không được gây khó dễ cho Hứa Khả.”
Dựa vào cái gì?
Tiêu Hành rất muốn lớn tiếng hỏi, anh tamới là cháu trai của cậu, Hứa Khả chẳng qua chỉ là Trình Giảo Kim nửa đường tìm tới, chẳng lẽ bởi vì cô ta là con gái, cậu mới bênh vực cô ta sao?
“Hứa Khả không phải một cô gái bình thường.” Hắn nhỏ giọng nói thầm một câu, “Cậu không biết cô ta ở trường làm cái gì đâu.”
“Vào bếp nấu mì đi.” Chu Đại đuổi hắn đi.
“Vì sao?” Tiêu Hành theo bản năng nhìn về phía bát mì của Hứa Khả, cho rằng phải đi nấu cho cô ăn, lập tức không vui, “Bát mì kia của cô ta vẫn ăn được, sao cháu phải nấu giúp cho cô ta.”
“Cháu ở chỗ này Hứa Khả ăn không vào.”
Tiêu Hành: “…”
Hứa Khả phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy, nhìn thấy anh tôi ăn không ngon.”
Tiêu Hành vừa định dạy dỗ cô, nhưng nhìn thấy Chu Đại lại nhịn xuống.
Anh ta nhịn.
“Không phải nấu cho Hứa Khả, tự nấu cho cháu ăn.”
“Cháu?” Tiêu Hành không quay đầu, “Cháu không đói bụng.”
“Vừa rồi không phải nói muốn ăn mì sao, cậu nói rồi, cháu làm gì cũng được, nhưng không được nói dối.” Chu Đại ném một ánh mắt sắc bén qua, Tiêu Hành xám xịt vào phòng bếp, khóc không ra nước mắt.
Lý Mộng ngồi ở trên sô pha rất xấu hổ, nên tìm cớ đi vào phòng bếp tìm Tiêu Hành.
Tiêu Hành mạnh mẽ cắt thịt, tức giận muốn chết.
Anh ta đã là sinh viên năm ba, sao cậu vẫn coi hắn là trẻ con, làm sai chút chuyện thì phải chịu phạt.
Nhưng anh takhông dám phản kháng lại cậu.
Đều do Hứa Khả.
“Tiêu Hành, chúng ta khi nào thì đi?” Lý Mộng nhỏ giọng hỏi, cô nàng ở chỗ này không được tự nhiên.
Tiêu Hành nhìn cô nàng, cuối cùng mới phản ứng lại hôm nay đưa Lý Mộng đến đây gặp người lớn trong nhà, kết quả vừa rồi nháo đến mức không thoải mái.
Lá gan của bạn gái hắn tương đối nhỏ.
“Anh xin lỗi.” Hắn hạ thấp giọng xin lỗi, “Anh nhìn thấy Hứa Khả không nhịn được cãi nhau với cô ta, cậu anh rất tốt, chúng ta sẽ ở đây vài ngày.”
Anh ta không thể để một mình Hứa Khả ở nhà cậu được, anh ta phải nhìn chằm chằm cô mọi lúc mọi nơi.