- Chương 1: Đến Ở Nhờ Nhà Chú
- Chương 2: Lần Đầu Tiên Có Phản Ứng Sinh Lí Với Con Gái
- Chương 3: Anh Nhìn Thấy Cô Liền Cứng
- Chương 4: Anh Có Phản Ứng Với Cháu Gái Mình
- Chương 5: Hình Như Ngoài Quần Lót Của Cô Không Có Một Sợi Lông Nào
- Chương 6: Cháu Đến Quyến Rũ Tôi Xem?
- Chương 7: Em Nói Không Sai, Tôi Đúng Là Muốn Làm Em
- Chương 8: Đêm Nay Cho Tôi Đáp Án
- Chương 9: Đến Đây Đi, Ở Chỗ Này, Hung Hăng Cắm
- Chương 10: Cây Thịt Ở Giữa Hai Đùi Cô Điên Cuồng Chọc Vào Rút Ra
- Chương 11: Cô Mở Hai Đùi Ra Hướng Về Phía Chu Đại
- Chương 12: Nơi Riêng Tư Hồng Không Thể Tưởng
- Chương 13: Liếm Cô Đến Cao Trào
- Chương 14: Giúp Cô Mở Rộng
- Chương 15: Gian Nan Cắm Vào
- Chương 16: Hoàn Toàn Chiếm Hữu Cơ Thể Cô
- Chương 17: Cắm Ở Giữa Hai Chân Của Em
- Chương 18
- Chương 19: Bồn Tắm, Ở Trên Người Bị Anh Chơi
- Chương 20: Con Cùng Chú Ở Chung Rất Tốt, Tối Hôm Qua Còn Làm Tình
- Chương 21: Cho Tôi 10 Nghìn Tệ, Nếu Không Về Sau Không Cho Chú Fuck
- Chương 22: Chú Chú Đồng Ý Với Cháu, Đêm Nay Cháu Cho Fuck Được Không?
- Chương 23: Tôi Liếm Cho Em
- Chương 24: Làm Cô Ở Trên Xe
- Chương 25: Cắm Thế Nào Cũng Không Đủ
- Chương 26: Khi Làm Tình Còn Có Sở Thích Đút Nước Cho Cô
- Chương 27: “Hứa Khả, Em Thật Sự Muốn Lấy Mạng Tôi.”
- Chương 28: Trong Nhà Hàng, Chân Đặt Dưới Khăn Trải Bàn Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 29: Trước Mặt Người Phục Vụ Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 30: Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Từng Yêu!
- Chương 31: Đến Thành Phố Này Thi Đi, Học Phí Cùng Phí Sinh Hoạt Tôi Lo Cho Em
- Chương 32: Về Sau, Chuyện Của Em Tôi Đều Quản
- Chương 33
- Chương 34: Xin Chào, Có Thể Thêm Phương Thức Liên Lạc Không?
- Chương 35: Hai Mươi Phút Sau, Gặp Ở Bãi Đỗ Xe Ngầm
- Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
- Chương 37: Chú, Tôi Muốn Ăn Bánh Kem
- Chương 38: Anh Muốn Cắn Một Ngụm
- Chương 39: Anh Đúng Là Cầm Thú, Học Sinh Cấp Ba Cũng Không Buồn Tha
- Chương 40: Anh Chưa Từng Có Khát Vọng Như Thế Này
- Chương 41: Hứa Khả Nhào Vào Trong Lòng Ngực Anh
- Chương 42: Muốn Liếm Sạch Sẽ Kem Trên Môi Cô
- Chương 43: Cứ Ôm Cô Như Vậy, Có Lẽ Sẽ Mềm Xuống
- Chương 44: Động Tác Của Anh Quá Mạnh, Cơ Thể Hứa Khả Run Lên
- Chương 45: Chu Đại Cắm Còn Mạnh Hơn So Với Vừa Rồi
- Chương 46: Muốn Tôi Cắm Vào Không
- Chương 47: Một Con Mèo Dễ Mệt
- Chương 48: Chú Đi Công Tác
- Chương 49: Chú Là Bạn Trai Của Cô Hứa Sao?
- Chương 50: Chờ Em Vào Đại Học Rồi Yêu Đương Được Không?
- Chương 51: Chú Rất Tốt (1)
- Chương 52: Chú Rất Tốt (2)
- Chương 53: Chú Là Chú, Không Phải Cha
- Chương 54: Chú Tỏ Tình
- Chương 55: Không Hối Hận, Yêu Đương Với Anh Cũng Không Có Hại
- Chương 56: Chú Ơi. Nhanh Lên, Em Muốn
- Chương 57: Liếm Mút
- Chương 58: Chính Là Như Vậy; Lại Liếm Tiếp Đi
- Chương 59: Chính Là Loại Cảm Giác Này, Tê Dại
- Chương 60: Làm Ở Cầu Thang
- Chương 61: Phúc Lợi Của Bạn Gái
- Chương 62: Chú Rất Thích Con
- Chương 63: Để Anh Hôn Một Lát
- Chương 64: Liếm Mút Lúc Cô Ngủ
- Chương 65: Dục Vọng Vào Buổi Sáng
- Chương 66: Ngồi Trên Người Anh
- Chương 67: Anh Trai Khác Cha Khác Mẹ Đến
- Chương 68: Ganh Ghét
- Chương 69: Bất Công
- Chương 70: Tối Trộm Đến Phòng Anh
- Chương 71: Trốn Vào Phòng Chú Làm Tình
- Chương 72: Triều Phun
- Chương 73: Mẹ Nó, Thật Muốn Chơi Chết Cô
- Chương 74: Anh Trai Ở Ngoài Cửa, Cô Với Cậu Anh Ta Làm Tình
- Chương 75: Chú, Thật Xin Lỗi
- Chương 76: Chấm Dứt Quá Khứ
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Túi Xách Tay Nhấn Đai Khoá - TOT 0211
Hứa Khả yên lặng trợn mắt.
Cô thật sự nghi ngờ Chu Đại sống ở thế kỷ trước.
Cái gì mà quản chuyện của cô? Đóng vai tổng tài bá đạo?
Nhưng sau khi tính toán trên đầu ngón tay, người đàn ông này ba mươi mấy tuổi, tuổi cách cô gần hai thập kỉ, hai người không chỉ khác nhau, mà khoảng cách thế hệ cũng rất lớn.
Những người giàu có không phải đều tiếp nhận tư tưởng hiện đại sớm sao? Tại sao suy nghĩ lại cổ hủ như vậy? “Chú à, hai chúng ta không thân cũng chẳng quen, chú có thể bớt quan tâm đi được không? Có phải tuổi chú chưa đủ lớn, cơ thể chưa già yếu, hay ngày thường không đủ bệnh nhân đúng không?”
“Em còn nhỏ, dễ dàng bị người ta lừa gạt, đặc biệt là đàn ông. Nếu dã ở chỗ của tôi, tôi phải có trách nhiệm với em.”
“Hiện tại có rất nhiều chàng trai không có trách nhiệm, cuộc sống cả nhân hỗn loạn, rất giỏi dùng lời ngon ngọt dụ dỗ mấy cô gái, em cách bọn họ xa một chút. Em chưa ra ngoài xã hội, vẫn còn tương đối đơn thuần…”
“Dừng dừng.” Hứa Khả không kiên nhẫn nghe anh nói lung tung, cô cắt dứt lời nói của anh: “Chú để tay lên ngực tự hỏi, hiện tại ngoại trừ chú còn có ai lừa được tôi?”
Luôn là mấy lý do cũ kỹ này, cô nghe nhiều đến mức lỗ tai sắp đóng kén rồi.
“Chú nói tôi phải giữ khoảng cách với con trai, lúc chú cùng tôi tiếp xúc sao không nghĩ tới mình cũng là một người đàn ông, còn là một người đàn ông nhiều tuổi.”
“Em thấy tôi rất già sao?” Chu Đại hơi nhíu mày: “Hiện tại tôi 35 tuổi, đối với đàn ông đây là tuổi…
Hứa Khả: “Đối với đàn ông thì đã là trung niên rồi”
“Chú đừng nói lung tung, cái gì mà mình cùng người đàn ông khác không giống nhau, nếu chú không háo sắc, tại sao không tìm một người bằng tuổi chú, tới tìm một cô gái nhỏ tuổi như tôi làm gì?”
“Hứa Khả, tối cùng em phát sinh quan hệ, là bởi vì trên người em có thứ k*ch th*ch, hấp dẫn d*c v*ng của tôi.” Chu Đại thật nghiêm túc nói, anh dừng lại một lúc, thở dài, “Mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ kĩ về chuyện này, lúc ấy quả thật chưa suy xét kĩ. Nếu nó ảnh hưởng tới tâm lý cùng cơ thể của em…”
Hứa Khả không kiên nhẫn mà che tai lại: “Chú đừng nói nữa, giống như đang niệm bùa vậy. Màng trinh phá cũng đã phá, còn có thể vá lại một lần nữa được không?”
“Tôi là người trưởng thành, những gì mình làm sẽ tự chịu trách nhiệm, không cần chú phụ trách. Tôi muốn chú hiểu, ngày đó là tình nguyện, nhưng chú không thể bởi vì có được cơ thể của tôi liền muốn chiếm hữu tôi, đứng dưới góc độ đó mà quản lí cuộc sống sinh hoạt của tôi, hiểu không?”
“Hiện tại chuyện chúng ta nên làm chính là xem như chưa có gì xảy ra, tôi cũng không ở nơi này của chú quá lâu, mấy ngày nữa sẽ dọn ra ngoài, còn chỗ mẹ tôi, chú giúp tôi giữ bí mật, coi như tôi vẫn ở trong nhà chú”
Chu Đại lâm vào trầm mặc, sắc mặt phức tạp nhìn cô một lúc, không có gì để nói.
Hứa Khả không thèm để ý đến anh, cúi đầu tiếp tục chơi điện thoại.
Cả học kém, làm gì cũng không giỏi, nhưng không có nghĩa cô không hiểu gì cả. Kiểu người như Chu Đại, được người khác nhắc đến rất nhiều.
Ý vào tuổi tác, cho rằng bản thân có kinh nghiệm hơn nên chỉ tay vào người khác ra lệnh.
Cũng không nghĩ liệu cô có nguyện ý hay không
Xe tiếp tục đi về phía trước, một lúc sau, Chu Đại mới mở miệng: “Em muốn dọn ra ngoài?”
“Ừ, ở nhà chú tôi không thoải mái. Tôi không thích cách trang trí, mỗi ngày ngủ cũng không ngon.”
Dù sao mười nghìn tệ kia cũng đã chuyển vào trong thể cô, không thể tiêu hết trong hai tháng, mấy ngày nay cô có xem qua mấy căn phòng, buổi chiều định đi xem, sau khi xác định xong sẽ thuê nó.
Vốn dĩ lúc trước cô không định ở nhà Chu Đại, nhưng đây là điều kiện để cô có thể ra khỏi nhà, hiện tại Chu Đại cùng cô cũng không còn xa lạ, vì chuyện phát sinh quan hệ, có trách nhiệm phải giúp cô giữ bí mật.
“Chú yên tâm, tôi ở bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng sẽ không làm phiền chú, dù sao chúng ta cũng không có quan hệ huyết thống.”
Chu Đại trầm mặc mười mấy giây, nhượng bộ: “Em có thể dựa theo phong cách mình thích mà trang trí lại phòng.”
“Không cần, tôi muốn dọn ra ngoài ở.”
Chu Dại ngừng nói.
Lúc ăn sáng, hai người cũng không nói gì, Hứa Khả sau khi ăn no kiên trì không cho anh đưa đi, chuẩn bị đến chỗ Lý Văn Uy hẹn.
Chu Đại: “Gửi cho tôi địa chỉ hai người gặp nhau.”
“Làm gì?” Hứa Khả cảnh giác nhìn anh, “Tôi đã nói đây là việc riêng của tôi.”
Trong chuyện này,Chu Đại căn bản không cho cô thương lượng: “Em có thể đến gặp chàng trai kia, nhưng phải đưa địa chỉ cho tôi. Nếu không tôi không cho em đi. Còn có một lựa chọn cuối cùng là nói với mẹ của em.”
“Không được! Chú không được nói cho bà ấy.”
Mẹ cô nhớ rõ Lý Văn Uy, sự việc lúc đó quá lớn, nếu bị gia đình phát hiện, sau tất cả cô sẽ tốn công vô ích.
Chu Đại duỗi tay: “Lấy điện thoại ra.”
Hứa Khả đứng im không nhúc nhích.
“Hứa Khả!” Chu Đại rõ ràng có chút không vui, “Tôi không hy vọng bản thân luôn phải lặp lại lời nói với phòng ngừa em nói dối, đưa điện thoại cho tôi, tôi tự xem.”
Hứa Khả không tình nguyện đưa điện thoại cho anh, lúc đi còn tức giận đến mức giậm chân.
Tới nơi mới 10 giờ rưỡi, bên cạnh có một trung tâm thương mại, có rất nhiều cửa hàng, những thương hiệu Hứa Khả nghe từ miệng các bạn học hay chưa từng nghe đều có, nhìn rất sang trọng. Nếu đổi thành trước đây, cô cũng không bao giờ dám đi vào nơi này; hiện tại trong tay có 10 nghìn tệ, trong lòng rất tự tin, liếc mắt một cái liền nhìn trúng một cửa hàng quần áo.
Nhân viên hướng dẫn rất nhiệt tình, không bởi vì cô ăn mặc giống học sinh, đầu tóc không hợp xu hướng mà không quan tâm, ngược lại còn dựa theo dáng người của cô, chọn vài cái váy, bảo cô thử một lần.
Hứa Khả không định mặc thử, nhưng kiểu dáng đều rất thời thượng, vô cùng phù hợp với độ tuổi của cô, sờ vào rất thoải mái, hơn nữa nhân viên nhiệt tình, lúc đang do dự lại không hiểu vì sao đi vào phòng thử đồ.
Chiếc đầu tiên là một chiếc váy màu hồng nhạt, cô trộm nhìn mắc 3699 tệ.
Đắt như vậy?
Hứa Khả nhíu mày, váy cô thường mặc cũng chỉ vài chục tệ, đắt nhất cũng chỉ một hoặc hai trăm tệ.
Nhưng sau khi thử đồ, cũng không nói nhất định phải mua, cô vẫn thay quần áo, lúc mặc vào vô cùng cẩn thận, khi bước ra, ánh mắt của hai nhân viên ở bên ngoài đều sáng rực lên.
“Em mặc váy công chúa này trông đẹp lắm.”
“Em chắc là sinh viên năm nhất hoặc năm hai, mặc cái này rất phù hợp với lứa tuổi của em, đáng yêu, xinh đẹp, màu sắc cũng không qua hồng, mặc không kén da, còn giúp da trắng hơn.”
Hứa Khả nhìn vào gương một lúc lâu, cũng cảm thấy rất đẹp, lúc cô chưa đi đến cửa hàng đã nhìn trúng chiếc váy này.
Nhân viên giúp cô sửa sang lại dây đai, tiếp tục nói: “Cái này thật sự rất hợp với em, có nhiều cô gái đến đây thử nhưng em là người mặc đẹp nhất. Tuy nhiên, màu tóc của em hơi pha trộn, nếu nhuộm thành một màu duy nhất thì sẽ trông đẹp hơn.”
Hứa Khả soi gương, nói: “Em thử thêm mấy cái khác.”
Sau khi thử thêm vài cái cũng không tồi, nhưng không có cái nào đẹp bằng cái váy đầu tiên.
Mỗi một bộ nhân viên đều khen, nhưng rõ ràng cũng cảm thấy không đẹp bằng bộ đầu tiên
“Quần áo của thương hiệu chúng tôi ở tầng hai tương đối rẻ, chất lượng cũng tốt, kiểu dáng do nhà thiết kế làm ra nên sẽ không đụng hàng với người khác, màu sắc cũng không bị lỗi thời sau mấy năm. Nhưng giá này đối với sinh viên có chút đắt, nếu em thích, có thể mua một bộ, cái váy màu hồng nhạt đầu tiên em mặc đẹp nhất. Cửa hàng bọn chị có thể trả góp theo kì.” Nhân viên nói chuyện rất chân thành. “Em có muốn xem xét không? Không mua cũng không sao, về sau muốn mua em có thể đến đây.”
Hứa Khả nghĩ đến mức giá đó, đành từ bỏ ý định mua nó.
Đúng là rất đẹp, nhưng cũng rất đắt.
Tiền này không phải của cô, nếu Chu Đại đòi về, vậy cô sẽ nợ nần chồng chất, hiện tại tiêu xài cũng không thể qua thoải mái
“Em đi đến chỗ khác nhìn thử.”
Nhân viên mùn cười: “Được rồi, nếu em đổi ý, có thể quay lại.”
Hứa Khả ngẩng đầu nhìn cô ấy hai cái, nhân viên ở cửa hàng này nói chuyện hay thái độ đều khiến cô cảm thấy thoải mái, không giống mấy cửa hàng nhỏ coi thưởng người khác, quần áo không đẹp, chất lượng cũng không tốt, đặc biệt thái độ rất kém.
Có lẽ bởi vì nhân viên tiếp đãi bản thân khiến cô cảm thấy cũng không tệ lắm, vì vậy cô nở một nụ cười: “Vâng ạ.”
Sau khi ra khỏi cửa hàng, Hứa Khả đi thẳng về phía trước, lại rẽ vào một cửa hàng quần áo khác, cũng không biết Chu Đại đã cài đặt định vị trong điện thoại của cô, anh thấy cô đi liền đi vào cửa hàng, mua hết mấy món đồ cô vừa thử.