- Trang chủ
- Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
- Chương 54: Chú Tỏ Tình
Chương 54: Chú Tỏ Tình
Truyện: Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Tác giả: Hoả Lại
- Chương 1: Đến Ở Nhờ Nhà Chú
- Chương 2: Lần Đầu Tiên Có Phản Ứng Sinh Lí Với Con Gái
- Chương 3: Anh Nhìn Thấy Cô Liền Cứng
- Chương 4: Anh Có Phản Ứng Với Cháu Gái Mình
- Chương 5: Hình Như Ngoài Quần Lót Của Cô Không Có Một Sợi Lông Nào
- Chương 6: Cháu Đến Quyến Rũ Tôi Xem?
- Chương 7: Em Nói Không Sai, Tôi Đúng Là Muốn Làm Em
- Chương 8: Đêm Nay Cho Tôi Đáp Án
- Chương 9: Đến Đây Đi, Ở Chỗ Này, Hung Hăng Cắm
- Chương 10: Cây Thịt Ở Giữa Hai Đùi Cô Điên Cuồng Chọc Vào Rút Ra
- Chương 11: Cô Mở Hai Đùi Ra Hướng Về Phía Chu Đại
- Chương 12: Nơi Riêng Tư Hồng Không Thể Tưởng
- Chương 13: Liếm Cô Đến Cao Trào
- Chương 14: Giúp Cô Mở Rộng
- Chương 15: Gian Nan Cắm Vào
- Chương 16: Hoàn Toàn Chiếm Hữu Cơ Thể Cô
- Chương 17: Cắm Ở Giữa Hai Chân Của Em
- Chương 18
- Chương 19: Bồn Tắm, Ở Trên Người Bị Anh Chơi
- Chương 20: Con Cùng Chú Ở Chung Rất Tốt, Tối Hôm Qua Còn Làm Tình
- Chương 21: Cho Tôi 10 Nghìn Tệ, Nếu Không Về Sau Không Cho Chú Fuck
- Chương 22: Chú Chú Đồng Ý Với Cháu, Đêm Nay Cháu Cho Fuck Được Không?
- Chương 23: Tôi Liếm Cho Em
- Chương 24: Làm Cô Ở Trên Xe
- Chương 25: Cắm Thế Nào Cũng Không Đủ
- Chương 26: Khi Làm Tình Còn Có Sở Thích Đút Nước Cho Cô
- Chương 27: “Hứa Khả, Em Thật Sự Muốn Lấy Mạng Tôi.”
- Chương 28: Trong Nhà Hàng, Chân Đặt Dưới Khăn Trải Bàn Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 29: Trước Mặt Người Phục Vụ Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 30: Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Từng Yêu!
- Chương 31: Đến Thành Phố Này Thi Đi, Học Phí Cùng Phí Sinh Hoạt Tôi Lo Cho Em
- Chương 32: Về Sau, Chuyện Của Em Tôi Đều Quản
- Chương 33
- Chương 34: Xin Chào, Có Thể Thêm Phương Thức Liên Lạc Không?
- Chương 35: Hai Mươi Phút Sau, Gặp Ở Bãi Đỗ Xe Ngầm
- Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
- Chương 37: Chú, Tôi Muốn Ăn Bánh Kem
- Chương 38: Anh Muốn Cắn Một Ngụm
- Chương 39: Anh Đúng Là Cầm Thú, Học Sinh Cấp Ba Cũng Không Buồn Tha
- Chương 40: Anh Chưa Từng Có Khát Vọng Như Thế Này
- Chương 41: Hứa Khả Nhào Vào Trong Lòng Ngực Anh
- Chương 42: Muốn Liếm Sạch Sẽ Kem Trên Môi Cô
- Chương 43: Cứ Ôm Cô Như Vậy, Có Lẽ Sẽ Mềm Xuống
- Chương 44: Động Tác Của Anh Quá Mạnh, Cơ Thể Hứa Khả Run Lên
- Chương 45: Chu Đại Cắm Còn Mạnh Hơn So Với Vừa Rồi
- Chương 46: Muốn Tôi Cắm Vào Không
- Chương 47: Một Con Mèo Dễ Mệt
- Chương 48: Chú Đi Công Tác
- Chương 49: Chú Là Bạn Trai Của Cô Hứa Sao?
- Chương 50: Chờ Em Vào Đại Học Rồi Yêu Đương Được Không?
- Chương 51: Chú Rất Tốt (1)
- Chương 52: Chú Rất Tốt (2)
- Chương 53: Chú Là Chú, Không Phải Cha
- Chương 54: Chú Tỏ Tình
- Chương 55: Không Hối Hận, Yêu Đương Với Anh Cũng Không Có Hại
- Chương 56: Chú Ơi. Nhanh Lên, Em Muốn
- Chương 57: Liếm Mút
- Chương 58: Chính Là Như Vậy; Lại Liếm Tiếp Đi
- Chương 59: Chính Là Loại Cảm Giác Này, Tê Dại
- Chương 60: Làm Ở Cầu Thang
- Chương 61: Phúc Lợi Của Bạn Gái
- Chương 62: Chú Rất Thích Con
- Chương 63: Để Anh Hôn Một Lát
- Chương 64: Liếm Mút Lúc Cô Ngủ
- Chương 65: Dục Vọng Vào Buổi Sáng
- Chương 66: Ngồi Trên Người Anh
- Chương 67: Anh Trai Khác Cha Khác Mẹ Đến
- Chương 68: Ganh Ghét
- Chương 69: Bất Công
- Chương 70: Tối Trộm Đến Phòng Anh
- Chương 71: Trốn Vào Phòng Chú Làm Tình
- Chương 72: Triều Phun
- Chương 73: Mẹ Nó, Thật Muốn Chơi Chết Cô
- Chương 74: Anh Trai Ở Ngoài Cửa, Cô Với Cậu Anh Ta Làm Tình
- Chương 75: Chú, Thật Xin Lỗi
- Chương 76: Chấm Dứt Quá Khứ
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
[SP] [Voucher 60K | 11.11] Vascara Clutch Cầm Tay Nhấn Khóa Đính Đá - CLU 0126
Thời gian Chu Đại đi công tác, Lục Hàng cùng Hứa Khà trò chuyện ngày càng nhiều, bắt đầu chia sẻ những vấn đề vụn vặt trong cuộc sống, chuyện ở công ty thực tập.
Hứa Khả chưa từng nói qua về tình yêu theo đúng nghĩa, nhưng cô biết khi một chàng trai có mong muốn được chia sẻ, cũng là có một chút ý với cô gái kia.
Mọi chuyện cô đều biểu hiện ra mình là người thấu hiểu cùng chu đáo, chỉ cần Lục Hàng tỏ ra không vui sẽ lập tức an ủi vài câu, thỉnh thoảng sẽ chụp vài bức ảnh đẹp phong cảnh bên đường gửi cho cậu ta xem, hoặc nói với cậu ta tiệm trà sữa ở đâu uống ngon hơn.
Hai người nói chuyện mỗi ngày, nội dung thảo luận ngày càng nhiều hơn.
Thỉnh thoảng lúc tan làm gặp nhau trên đường sẽ đi cùng nhau, thậm chí Hứa Khả mời đi uống trà sữa, cậu ta cũng không từ chối.
Nháy mắt lại tới thứ bảy, Hứa Khả cố ý hỏi: “Lục Hàng, tớ nhớ rõ ngày mai cậu phải tăng ca, có thể mua giúp tớ hai cái bánh bao được không? Bánh bao ở quán đó ăn rất ngon, đi muộn thì sẽ không mua được. Mà từ nhà tớ đến đó lại khá xa, sợ không kịp.”
“Được rồi, gần đây ngày nào tớ cũng mua bữa sáng của quán đó, ngoại trừ bánh bao, cậu còn muốn ăn gì khác không?”
“Mua thêm một phần cháo ngô, cảm ơn cậu, cậu thật tốt bụng”
Hứa Khả đưa cái túi nhỏ trong tay cho cậu ta: “Quà cảm ơn.”
Túi rất lớn, được bọc kín mít, không biết bên trong đựng gì.
“Sao lại đột nhiên muốn tặng quà cho tôi? Cậu không cần phải khách sáo như vậy đâu.”
“Không phải khách sáo, lúc trước chơi game không phải nói qua rồi sao, ai đưa đồ ăn thì phải tặng đồng đội một món quà, coi như thực hiện lời hứa.”
Lục Hàng đánh giá nó cũng không phải gì quý giá, nên nhận lấy.
“Cảm ơn.”
Đúng lúc này, một cậu bé đạp xe đạp xông tới, mắt thấy sắp đụng phải Lục Hàng, Hứa Khả kéo cánh tay của cậu ta sang một bên: “Cẩn thận.”
Cô thuận thế xoay chân, dựa nửa người vào người cậu ta.
Cậu bé bên cạnh dạp xe quá nhanh, đâm vào cột đá phía trước, mẹ cậu bé lo lắng chạy tới, nâng người dậy, giọng nói mang theo trách móc; “Không phải đã nói với con đạp xem trên đường phải đi chậm sao? Sao lại không nghe lời? Chút nữa đụng phải người ta rồi.”
Advertisement
Sau khi xác nhận cậu bé không có việc gì, người phụ nữ kia kéo cậu bé đến xin lỗi Hứa Khả cùng Lục Hàng, hai người nói không sao, bọn họ liền rời đi.
Hứa Khả còn chưa rời khỏi người Lục Hàng, phát hiện cậu ta cũng không có động tác gì, giống như cam chịu cô làm ra hành động này, cô giả vờ giống như bừng tỉnh, nhanh chóng đứng sang bên cạnh, kéo ra khoảng cách; “Xin lỗi, vừa rồi sợ quá, không có đụng vào cậu chứ?”
“Không sao.” Lục Hàng nói, “Còn cậu thì sao, bị dọa không nhẹ đúng không?
“Đúng là bị dọa.” Hứa Khả cười. “Nhưng may mà có cậu, nếu không có lẽ đã bị té ngã rồi. Có phải tôi làm cậu giật mình không?”
Lục Hàng an ủi cô: “Là do đứa nhỏ kia, không phải do cậu.”
Sau khi lấy lại tinh thần, Hứa Khả cười xua tay: “Bị muộn rồi, tớ đi trước đây.”
Đi được vài bước, giọng nói của Lục Hàng truyền tới từ phía sau: “Hứa Khả…”
Hứa Khả xoay người, nghe thấy cậu ta nói: “Lần trước không phải cậu nói muốn đi xem thị trấn dân tộc mới xây xong gần đây sao? Tớ biết nó ở đâu, vừa lúc tối nay muốn đi đến đó, cậu có muốn đi cùng không?”
Hứa Khả nheo mắt, mỉm cười: “Có thể, buổi tối chúng ta lại liên lạc.
Ngay khi quay đầu lại, nụ cười trên mặt Hứa Khả lập tức biến mất.
***
Buổi tối, Hứa Khả cùng Lục Hàng đến thị trấn dân tộc chơi, hai người không chỉ đi ăn KFC mà còn giúp đối phương chụp không ít ảnh.
Chủ nhật, Lý Văn Uy có việc, nhờ Hứa Khả dạy thay, ngữ văn tiểu học, rất đơn giản, Hứa Khả có thể đối phó được nên đồng ý.
Cô dạy lớp buổi chiều, bởi vì là cuối tuần, bọn nhỏ chỉ muốn đi ra ngoài chơi, lúc nào cũng ồn ào nhốn nháo.
Hứa Khả vì để duy trì nề nếp của lớp, bất đắc dĩ lấy ra át chủ bài cuối cùng: “Nếu các em ngoan ngoãn nghe giảng, bạn học nào trả lời được câu hỏi thì sẽ được khen thưởng. Nếu cả lớp biểu hiện tốt, tan học cô sẽ mời các em ở ăn KFC.”
Nói xong, cô lấy kẹo từ trong cặp sách ra, đây là lúc dì Lâm đến dọn nhà, Chu Đại bảo dì Lâm mang cho cô, hàng nhập khẩu, rất đắt, ăn cũng rất ngon.
Cô nghĩ đến những bạn nhỏ trong lớp phụ đạo, thuận tay lấy một ít, vốn dĩ tính toán tan học sẽ chia cho chúng, hiện tại chỉ có thể lấy ra làm phần thưởng.
Có những lời này của cô, các bạn nhỏ trở nên ngoan ngoãn, im lặng, lúc trả lời câu hỏi cũng rất tích cực.
Thời gian nghỉ giải lao, có hai cô bé lấy được kẹo chạy đến bên cạnh Hứa Khả tìm cô nói chuyện, còn có một đứa ngồi trên đùi cô, nghịch tóc của cô.
“Cô Hứa, da của cô trắng quá, tóc cũng rất mượt.
“Về sau lớn lên cũng muốn giống cô Hứa, lớn lên trắng trẻo.
“Em thích cô Hứa nhất, cô bóc kẹo giúp em.”
Sau đó lại nói, “Cô Hứa, tóc cô thật dài, em giúp cô kết tóc được không?”
Cô gái nhỏ kết tóc hai bên, mặc váy màu vàng, giọng nói nhỏ nhẹ, Hứa Khả cũng thích cô bé.
“Khi nào rảnh em lại giúp cô được không?”
Cô gái nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.
Một cô bé khác hỏi: “Cô Hứa, em có thể ăn hamburger được không? Em thích ăn hamburger.”
Trong lớp có mười mấy học sinh, mỗi người đều nói yêu cầu cũng rất phiền toái cùng tốn kém, Hứa Khả dùng giọng nói dịu dàng: “Đợi lát nữa cô kiểm tra điểm, rồi đưa mấy đứa đi ăn.”
Cô gái nhỏ không yêu cầu gì nữa.
Hứa Khả bóc vỏ kẹo xong, bớt thời gian nhìn điện thoại, Chu Đại nói anh đã về, muốn đến đây đón cô.
Hứa Khả rất vui, nghĩ đến chuyện bản thân hứa với các bạn nhỏ, nói với Chu Đại: “Chú, lúc đi ngang qua KFC có thể mua giúp tôi một ít gà rán không? Tôi đã đồng ý với bọn nhỏ trong lớp, mời mấy nhóc ăn.”
Chu Đại trả lời một câu được.
Cô bé trong lòng ngực cúi đầu nhìn thấy giao diện nhắn tin của Hứa Khả, hỏi: “Là chú trai đẹp trai lần trước đúng không ạ?”.
“Mấy ngày nay sao không thấy chú ấy đến đón cô Hứa.”
“Chú ấy đi công tác.”
“Chú đẹp trai ấy có đối xử tốt với cô Hứa không?
Hứa Khả suy nghĩ một chút: “Khá tốt.”
Advertisement
“Vậy cô Hứa có thích chú không?
“Thích.” Từ mức độ của cháu gái với chú, vẫn rất thích. Gần đây cô thường xuyên mang chút đồ về nhà, làm phòng khách lộn xộn nhưng Chu Đại vẫn chưa nói gì.
Cô gái nhỏ cười ngọt ngào nói: “Chắc chắn là vì cô Hứa là người tốt.”
Hứa Khả mỉm cười, không nói gì.
Mấy đứa trẻ trong lớp phụ đạo gia cảnh không tồi, gia giáo cũng tốt, nói chuyện rất ngọt, đây cũng là một trong những lí do khiến Hứa Khả thích chúng.
Sau khi tiếng chuông vào học vang lên, mấy bạn nhỏ trở về chỗ ngồi, Hứa Khả đi lên bục giảng.
Trong cả tiết học, bọn nhỏ biểu hiện rất tích cực, một số được ba bốn viên kẹo, còn có mấy em không được cái nào, đôi mắt bọn chúng mong chờ nhìn Hứa Khả, mắt lộ ra sự thất vọng cùng buồn bã.
Hứa Khả đếm số kẹo còn dư lại, vừa vặn đủ mỗi đứa một cái liền đưa hết cho bọn nhỏ.
Mấy bạn nhỏ nhận được kẹo đều rất vui, vui sướng này phát ra từ trong nội tâm.
Hứa Khả ở trên bục giảng nhìn chúng, rất hâm mộ dáng vẻ vô tư của bọn nhỏ.
Niềm vui của trẻ em cũng chỉ đơn giản như thế.
Nhưng tuổi thơ của cô chưa từng trải qua sự vui vẻ nào như vậy.
Cậu bé mập hỏi: “Cô Hứa, khi nào KFC giao tới đây?”
Một cậu bé khác cũng hỏi: “Cô Hứa, bọn em thật sự được ăn KFC sao? “Cảm ơn kẹo của cô Hứa.”
“Cô Hứa là số một.”
Các bạn nhỏ chạy đến bên cạnh Hứa Khả, trên mặt ai cũng cười tươi.
Hứa Khả sờ đầu cậu bé mập: “Từ từ, đợi lát nữa sẽ đến, ăn xong thì có thể về “
Cô cho lớp tan trước hai mươi phút, dành thời gian còn lại để ăn.
Lúc cô lấy điện thoại ra, có một cậu bé kéo áo cô: “Cô Hứa, chú đẹp trai tới.”
“Trong tay chú ấy có cầm KFC.”
“Là KFC.”
Hứa Khả từ trên bục giảng nhìn qua, Chu Đại đứng ở sau cửa, nghiêng người mới nhìn thấy, cũng không biết đã đứng ở đó bao lâu.
Động tác của cậu bé mập nhanh nhất, chạy tới mở cửa lớp, lộ ra hai hàm răng trắng nhìn Chu Đại: “Chú ơi, chú đến đón cô Hứa sao? Có phải chú mua gà rán cùng hamburger không ạ?”
“Ừm.” Chu Đại mỉm cười.
Hứa Khả xoa hai bàn vào nhau, giúp Chu Đại đặt đồ lên trên mặt bàn, lúc mở ra có hai mấy chiếc đùi gà, còn có hai túi cốc, mỗi người một ly Coca.”
Đồ rất nhiều, cũng không biết anh mang lên đây như thế nào.
Bọn nhỏ ngoan ngoãn ngồi xuống, Hứa Khả chia đồ ăn cho chúng, lúc ăn đứa nào cũng vui vẻ.
Cậu bé mập ngồi bên cạnh Chu Đại, hỏi anh: “Mấy thứ này có phải do chú mua không ạ? Cảm ơn chú”
Mấy bạn nhỏ khác cũng đồng thanh nói: “Cảm ơn chú.”
“Không có gì, mau ăn đi.”
Hiếm khi bọn nhỏ thích, trong lòng Chu Đại cũng rất vui vẻ.
Anh cầm hai cái đùi gà đặt lên đĩa nhựa, vẫy tay ra hiệu cho Hứa Khả, bảo cô đến ngồi bên cạnh.
Hứa Khả do dự hai giây, đi qua.
Chu Đại đem Coca cùng đùi gà đưa cho cô.
Hứa Khả ăn cùng bọn nhỏ, trong túi còn rất nhiều, cô cũng lấy cho Chu Đại: “Cùng nhau ăn đi, chú mua nhiều quá, bọn nhỏ cũng ăn không hết.”
Chu Đại gật đầu, anh ăn cái gì cũng rất chậm, nho nhã, lịch sự.
Cậu bé mập bị một cậu bé khác kêu đi, Hứa Khả sau khi ăn no thì vào toilet rửa tay, nhờ Chu Đại trông bọn nhỏ. Cô gái nhỏ mà Hứa Khả ôm trong giờ giải lao đổi vị trí với cậu bé mập, nói chuyện cùng Chu Đại: “Chú ơi, chú cùng cô Hứa kết hôn rồi sao?
Bọn nhỏ trong lớp đều coi Chu Đại cùng Hứa Khả là một đôi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến bọn nhỏ thích Chu Đại.
Anh rất kiên nhẫn trả lời: “Còn chưa
Advertisement
“Có phải bởi vì cô Hứa còn quá nhỏ không ạ?”
Chu Đại nhìn cô bé nhỏ, hỏi lại: “Cô Hứa ngày thường có nhắc tới chú không”
“Có ạ.” Cô bé nhỏ gật đầu: “Cô Hứa nói cô thích chú.”
Chu Đại cười, sở hai bím tóc trên đầu cô bé, mặt không đỏ tim không đập nói: “Ngày thường các cháu đi học phải nghe lời cô,nếu biểu hiện tốt về sau chú lại mua đồ ăn vặt cho các cháu.”
“Vâng ạ.” Cô gái nhỏ cười rất vui vẻ, “Chú đẹp trai thật tốt bụng, khó trách cô Hứa lại thích chú.”
Chu Đại nhướng mày, đưa cho cô bé cái đùi gà lớn nhất: “Ăn nhiều một chút.”
Coca quá lạnh, Hứa Khả ở trong phòng vệ sinh bảy tám phút, lúc quay lại phát hiện Chu Đại cùng bọn nhỏ đang xúm lại với nhau.
Cậu bé mập trực tiếp ngồi trên đùi anh, để anh ôm.
Hứa Khả kinh ngạc, lần đầu tiên cô nhìn thấy Chu Đại còn cảm thấy hơi sợ, vậy mà anh lại có duyên với trẻ con như vậy.
Gà rán mua quá nhiều ăn không hết, Hứa Khả chia cho bọn nhỏ, bảo bọn nhỏ mang về nhà.
Từ lớp phụ đạo trở về, Chu Đại dưa cô đến nhà hàng Tây ăn cơm, ăn xong bụng Hứa Khi no căng, muốn đi tản bộ ở bờ sông vì tiện đường.
Cảnh sông về đêm vẫn đẹp như vậy, gió mát mẻ, khiến Hứa Khả cảm thấy rất thoải mái.
Cô bước đi, bước chân của Chu Đại không biết chậm lại từ khi nào, dừng ở phía sau cô.
Hứa Khả phát hiện, lúc chuẩn bị quay đầu lại, thì nghe thấy anh nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Hứa Khả”
Giọng nói vốn giàu từ tính, vào buổi tối càng thêm trầm khàn.
Hứa Khả không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.
“Những hành vi giống chăm sóc em giống như người cha, và cũng là hành động của một người bạn trai. Không làm cha mà làm bạn trai, được không?”
Hứa Khả chậm rãi xoay đầu.
Dưới ánh đèn đường tối tăm, đôi mắt Chu Đại sâu thẳm, không thấy rõ vẻ mặt, chỉ có âm thanh anh nói rất rõ ràng.
“Tôi mới 35 tuổi, nếu làm bạn trai của em, cũng không tính già, dù sao mấy bạn nhỏ trong lớp cũng coi tôi là bạn trai em, không phải sao? Các bạn nhỏ sẽ không nói dối.”