- Trang chủ
- Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
- Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
Truyện: Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Tác giả: Hoả Lại
- Chương 1: Đến Ở Nhờ Nhà Chú
- Chương 2: Lần Đầu Tiên Có Phản Ứng Sinh Lí Với Con Gái
- Chương 3: Anh Nhìn Thấy Cô Liền Cứng
- Chương 4: Anh Có Phản Ứng Với Cháu Gái Mình
- Chương 5: Hình Như Ngoài Quần Lót Của Cô Không Có Một Sợi Lông Nào
- Chương 6: Cháu Đến Quyến Rũ Tôi Xem?
- Chương 7: Em Nói Không Sai, Tôi Đúng Là Muốn Làm Em
- Chương 8: Đêm Nay Cho Tôi Đáp Án
- Chương 9: Đến Đây Đi, Ở Chỗ Này, Hung Hăng Cắm
- Chương 10: Cây Thịt Ở Giữa Hai Đùi Cô Điên Cuồng Chọc Vào Rút Ra
- Chương 11: Cô Mở Hai Đùi Ra Hướng Về Phía Chu Đại
- Chương 12: Nơi Riêng Tư Hồng Không Thể Tưởng
- Chương 13: Liếm Cô Đến Cao Trào
- Chương 14: Giúp Cô Mở Rộng
- Chương 15: Gian Nan Cắm Vào
- Chương 16: Hoàn Toàn Chiếm Hữu Cơ Thể Cô
- Chương 17: Cắm Ở Giữa Hai Chân Của Em
- Chương 18
- Chương 19: Bồn Tắm, Ở Trên Người Bị Anh Chơi
- Chương 20: Con Cùng Chú Ở Chung Rất Tốt, Tối Hôm Qua Còn Làm Tình
- Chương 21: Cho Tôi 10 Nghìn Tệ, Nếu Không Về Sau Không Cho Chú Fuck
- Chương 22: Chú Chú Đồng Ý Với Cháu, Đêm Nay Cháu Cho Fuck Được Không?
- Chương 23: Tôi Liếm Cho Em
- Chương 24: Làm Cô Ở Trên Xe
- Chương 25: Cắm Thế Nào Cũng Không Đủ
- Chương 26: Khi Làm Tình Còn Có Sở Thích Đút Nước Cho Cô
- Chương 27: “Hứa Khả, Em Thật Sự Muốn Lấy Mạng Tôi.”
- Chương 28: Trong Nhà Hàng, Chân Đặt Dưới Khăn Trải Bàn Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 29: Trước Mặt Người Phục Vụ Cọ Xát Côn Thịt Của Chú
- Chương 30: Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Từng Yêu!
- Chương 31: Đến Thành Phố Này Thi Đi, Học Phí Cùng Phí Sinh Hoạt Tôi Lo Cho Em
- Chương 32: Về Sau, Chuyện Của Em Tôi Đều Quản
- Chương 33
- Chương 34: Xin Chào, Có Thể Thêm Phương Thức Liên Lạc Không?
- Chương 35: Hai Mươi Phút Sau, Gặp Ở Bãi Đỗ Xe Ngầm
- Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?
- Chương 37: Chú, Tôi Muốn Ăn Bánh Kem
- Chương 38: Anh Muốn Cắn Một Ngụm
- Chương 39: Anh Đúng Là Cầm Thú, Học Sinh Cấp Ba Cũng Không Buồn Tha
- Chương 40: Anh Chưa Từng Có Khát Vọng Như Thế Này
- Chương 41: Hứa Khả Nhào Vào Trong Lòng Ngực Anh
- Chương 42: Muốn Liếm Sạch Sẽ Kem Trên Môi Cô
- Chương 43: Cứ Ôm Cô Như Vậy, Có Lẽ Sẽ Mềm Xuống
- Chương 44: Động Tác Của Anh Quá Mạnh, Cơ Thể Hứa Khả Run Lên
- Chương 45: Chu Đại Cắm Còn Mạnh Hơn So Với Vừa Rồi
- Chương 46: Muốn Tôi Cắm Vào Không
- Chương 47: Một Con Mèo Dễ Mệt
- Chương 48: Chú Đi Công Tác
- Chương 49: Chú Là Bạn Trai Của Cô Hứa Sao?
- Chương 50: Chờ Em Vào Đại Học Rồi Yêu Đương Được Không?
- Chương 51: Chú Rất Tốt (1)
- Chương 52: Chú Rất Tốt (2)
- Chương 53: Chú Là Chú, Không Phải Cha
- Chương 54: Chú Tỏ Tình
- Chương 55: Không Hối Hận, Yêu Đương Với Anh Cũng Không Có Hại
- Chương 56: Chú Ơi. Nhanh Lên, Em Muốn
- Chương 57: Liếm Mút
- Chương 58: Chính Là Như Vậy; Lại Liếm Tiếp Đi
- Chương 59: Chính Là Loại Cảm Giác Này, Tê Dại
- Chương 60: Làm Ở Cầu Thang
- Chương 61: Phúc Lợi Của Bạn Gái
- Chương 62: Chú Rất Thích Con
- Chương 63: Để Anh Hôn Một Lát
- Chương 64: Liếm Mút Lúc Cô Ngủ
- Chương 65: Dục Vọng Vào Buổi Sáng
- Chương 66: Ngồi Trên Người Anh
- Chương 67: Anh Trai Khác Cha Khác Mẹ Đến
- Chương 68: Ganh Ghét
- Chương 69: Bất Công
- Chương 70: Tối Trộm Đến Phòng Anh
- Chương 71: Trốn Vào Phòng Chú Làm Tình
- Chương 72: Triều Phun
- Chương 73: Mẹ Nó, Thật Muốn Chơi Chết Cô
- Chương 74: Anh Trai Ở Ngoài Cửa, Cô Với Cậu Anh Ta Làm Tình
- Chương 75: Chú, Thật Xin Lỗi
- Chương 76: Chấm Dứt Quá Khứ
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
[TT] Vascara Túi Xách Tay Nắp Gập Ngăn Đôi Nhấn Khóa Xoay - SAT 0337 túi xách hapas chính hãng màu hồng túi hapas màu nâu túi hapas màu nâu chính hãng túi hapas nâu lớn túi thuyền thergab
Hứa Khả không giải thích nhiều với Lý Văn Uy, chỉ nói có người lớn trong nhà muốn gặp cô. Thu dọn đồ xong cô liền đi xuống lầu, lúc đi cũng không quên chuyển tiền ăn cho Lý Văn Uy.
Đi thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, bên trong rất rộng, Hứa Khả nhìn trái nhìn phải không thấy xe của Chu Đại đâu, cũng không nhìn thấy người, đang cúi đầu chuẩn bị gửi tin nhắn thì sau tai đột nhiên vang lên một câu: “Đi theo tôi.”
Hứa Khả giật mình, lúc đi theo sau Chu Đại, cô chưa hiểu vì sao bản thân lại vội vàng chạy xuống dưới này.
Có lẽ bởi vì hành động hôm nay bị nhìn thấy, có chút chột dạ, sợ Chu Đại nói cho người trong nhà, nên mới vội vàng chạy xuống để bịt miệng.
Nghĩ đến đây, cô do dự hai giây, chạy chậm tiến lên nắm lấy tay Chu Đại, thân mật nói: “Chú à, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Cơ thể Chu Đại cứng đờ, mất tự nhiên, bước chân của anh chậm lại, giọng nói vẫn lạnh như băng: “Buông ra.”
“Ồ.” Hứa Khả bĩu môi, nhanh chóng buông tay.
Chu Đại thấy động tác của cô nhanh như vậy, không có chút do dự nào thì nhíu chặt mày, bước đi nhanh hơn.
Chân anh dài, sải những bước rộng, Hứa Khả phải chạy chậm đi theo sau, đi vòng một lúc lâu mới tới chỗ để xe.
Chu Đại mở cửa lên xe, không cần anh nói, Hứa Khả cũng lanh lẹ ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn.
Sau khi ngồi xuống, cô liếc nhìn ghế sau: “Chú, mấy túi đồ này có phải váy không? mua cho ai vậy?”
Chu Đại khởi động xe, thuận miệng trả lời: “Mua cho mèo con không nghe lời.”
Mèo con sao có thể mặc chiếc váy lớn như vậy, Hứa Khả với tư cách là một cô gái, nháy mắt hiểu ra đây là một kiểu nói mát.
Còn về con mèo là ai, không cần phải nói cũng biết.
Cô đến đây cũng được một khoảng thời gian, chưa từng nghe qua Chu Đại có bạn gái, cũng không thấy anh qua lại với bất kỳ người phụ nữ nào.
Mà chiếc váy này, tình cờ là những chiếc cô đã thử vào buổi sáng.
Vì thế cô mỉm cười nhìn Chu Đại: “Cảm ơn chú.”
Nói xong cô liền tháo dây an toàn, xoay người duỗi tay cầm lấy túi đồ.
Chu Đại giảm tốc độ: “Thắt chặt dây an toàn, trên đường không oan toàn.”
Anh không phủ nhận chuyện mua váy cho cô.
Hứa Khả lấy đồ xong, ngồi xuống một lần nữa, cô lấy váy ra, tất cả đều những chiếc mình đã thích.
Cô lớn như vậy, quần áo của cô đều được mẹ mua cho, ở trường mặc đồng phục, cuối tuần cùng ngày lễ mặc quần áo không phải kiểu cô thích, nhưng không có cách nào, cô không có tiền, cũng ngại hỏi, có cái gì thì mặc cái đó.
Đây là lần đầu tiên có người mua cho cô váy mà mình thích, trong lòng Hứa Khả có một cảm xúc lẫn lộn trào dâng.
“Chú, chú tốt với tôi thật đấy.”
Chu Đại xuyên qua kính chiếu hậu nhìn vẻ mặt của cô, thấy cô cười, khóe môi cũng bất giác cong lên.
Quay đầu lại, nghĩ đến chuyện cô ở quán thịt nướng muốn xin Wechat của chàng trai khác, sắc mặt lập tức tối lại: “Chuyện nam sinh kia là như thế nào?”
“Người nào?” Hứa Khả nghe không hiểu, “Lý Văn Uy sao? Bạn học cấp ba của tôi.”
“Người khác.”
“À, người kia…” Hứa Khả ngẩng đầu nhìn anh, hỏi ngược lại, “Chú à, sao lại quan tâm tôi như vậy?”
“Em là cháu gái của tôi.”
“Nếu là cháu gái thì phải phân rõ giới hạn, chú, chú không thể vượt rào.”
Chu Đại không nói gì.
Mọi suy nghĩ của Hứa Khả đều đang ở trên người Lục Hàng, hết sức chuyên chú lướt qua vòng bạn bè, hoàn toàn không để ý tới thái độ của Chu Đại.
Trong lúc chờ đèn giao thông, cô tìm hiểu các kỹ năng nói chuyện với các chàng trai, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ngón tay Chu Đại liên tục gõ vào vô lăng, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Không khí trong xe rất áp lực.
Trực giác của Hứa Khả rất chính xác, Chu Đại đang tức giận.
“Chú, tâm tình không tốt sao?”
Chu Đại không trả lời cô.
“Vì tôi hả?”
Chu Đại vẫn không lên tiếng, sắc mặt còn tối hơn so với vừa rồi.
Anh giận sao? Bởi vì cô muốn thêm phương thức liên lạc của chàng trai khác?
Sao anh lại so đo với một cô gái?
“Không, em cùng tôi không có bất kì quan hệ nào. Về sau em làm gì tôi cũng không quan tâm.”
“Ồ…” Hứa Khả bĩu môi, “Vậy chú nghiêm túc như vậy làm gì? Dọa chết tôi.”