- Trang chủ
- Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
- Chương 77: 77. Tài sản phi pháp
Chương 77: 77. Tài sản phi pháp
Truyện: Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
Tác giả: Lữ Cát Cát
- Chương 1: 1. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 2: 2. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 3: 3. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 4: 4. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 5: 5. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 6: 6. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 7: 7. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 8: 8. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 9: 9. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 10: 10. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 11: 11. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 12: 12. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 13: 13. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 14: 14. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 15: 15. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 16: 16. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 17: 17. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 18: 18. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 19: 19. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 20: 20. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 21: 21. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 22: 22. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 23: 23. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 24: 24. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 25: 25. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 26: 26. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 27: 27. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-1: 28.1. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-2: 28.2. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 29: 29. Vòng lặp
- Chương 30: 30. Vòng lặp
- Chương 31: 31. Vòng lặp
- Chương 32: 32. Vòng lặp
- Chương 33: 33. Vòng lặp
- Chương 34: 34. Vòng lặp
- Chương 35: 35. Vòng lặp
- Chương 36: 36. Vòng lặp
- Chương 37: 37. Vòng lặp
- Chương 38: 38. Vòng lặp
- Chương 39: 39. Vòng lặp
- Chương 40: 40. Vòng lặp
- Chương 41: 41. Vòng lặp
- Chương 42: 42. Vòng lặp
- Chương 43: 43. Vòng lặp
- Chương 44: 44. Vòng lặp
- Chương 45: 45. Vòng lặp
- Chương 46: 46. Vòng lặp
- Chương 47: 47. Vòng lặp
- Chương 48: 48. Vòng lặp
- Chương 49: 49. Vòng lặp
- Chương 50: 50. Vòng lặp
- Chương 51: 51. Vòng lặp
- Chương 52: 52. Vòng lặp
- Chương 53: 53. Tài sản phi pháp
- Chương 54: 54. Tài sản phi pháp
- Chương 55: 55. Tài sản phi pháp
- Chương 56: 56. Tài sản phi pháp
- Chương 57: 57. Tài sản phi pháp
- Chương 58: 58. Tài sản phi pháp
- Chương 59: 59. Tài sản phi pháp
- Chương 60: 60. Tài sản phi pháp
- Chương 61: 61. Tài sản phi pháp
- Chương 62: 62. Tài sản phi pháp
- Chương 63: 63. Tài sản phi pháp
- Chương 64: 64. Tài sản phi pháp
- Chương 65: 65. Tài sản phi pháp
- Chương 66: 66. Tài sản phi pháp
- Chương 67: 67. Tài sản phi pháp
- Chương 68: 68. Tài sản phi pháp
- Chương 69: 69. Tài sản phi pháp
- Chương 70: 70. Tài sản phi pháp
- Chương 71: 71. Tài sản phi pháp
- Chương 72: 72. Tài sản phi pháp
- Chương 73: 73. Tài sản phi pháp
- Chương 74: 74. Tài sản phi pháp
- Chương 75: 75. Tài sản phi pháp
- Chương 76: 76. Tài sản phi pháp
- Chương 77: 77. Tài sản phi pháp
- Chương 78: 78. Tài sản phi pháp
- Chương 79: 79. Tài sản phi pháp
- Chương 80: 80. Tài sản phi pháp
- Chương 81: 81. Tài sản phi pháp
- Chương 82: 82. Tài sản phi pháp
- Chương 83: 83. Tài sản phi pháp
- Chương 84: 84. Tài sản phi pháp
- Chương 85: 85. Tài sản phi pháp
- Chương 86: 86. Xích
- Chương 87: 87. Xích
- Chương 88: 88. Xích
- Chương 89: 89. Xích
- Chương 90: 90. Xích
- Chương 91: 91. Xích
- Chương 92: 92. Xích
- Chương 93: 93. Xích
- Chương 94: 94. Xích
- Chương 95: 95. Xích
- Chương 96: 96. Xích
- Chương 97: 97. Xích
- Chương 98: 98. Xích
- Chương 99: 99. Xích
- Chương 100: 100. Xích
- Chương 101: 101. Xích
- Chương 102: 102. Xích
- Chương 103: 103. Xích
- Chương 104: 104. Xích
- Chương 105: 105. Xích
- Chương 106: 106. Xích
- Chương 107: 107. Xích
- Chương 108: 108. Xích
- Chương 109: 109. Xích
- Chương 110: 110. Xích
- Chương 111: 111. Xích
- Chương 112: 112. Xích
- Chương 113: 113. Tân hôn
- Chương 114: 114. Tân hôn
- Chương 115: 115. Tân hôn
- Chương 116: 116. Tân hôn
- Chương 117: 117. Tân hôn
- Chương 118: 118. Tân hôn
- Chương 119: 119. Tân hôn
- Chương 120: 120. Tân hôn
- Chương 121: 121. Tân hôn
- Chương 122: 122. Tân hôn
- Chương 123: 123. Tân hôn
- Chương 124: 124. Tân hôn
- Chương 125: 125. Tân hôn
- Chương 126: 126. Tân hôn
- Chương 127: 127. Tân hôn
- Chương 128: 128. Tân hôn
- Chương 129: 129. Tân hôn
- Chương 130: 130. Tân hôn
- Chương 131: 131. Tân hôn
- Chương 132: 132. Tân hôn
- Chương 133: 133. Tân hôn
- Chương 134: 134. Tân hôn
- Chương 135: 135. Tân hôn
- Chương 136: 136. Tân hôn
- Chương 137: 137. Tân hôn
- Chương 138: 138. Tân hôn
- Chương 139: 139. Tân hôn
- Chương 140: 140. Tân hôn
- Chương 141: 141. Tân hôn
- Chương 142: 142. Bí cảnh
- Chương 143: 143. Bí cảnh
- Chương 144: 144. Bí cảnh
- Chương 145: 145. Bí cảnh
- Chương 146: 146. Bí cảnh
- Chương 147: 147. Bí cảnh
- Chương 148: 148. Bí cảnh
- Chương 149: 149. Bí cảnh
- Chương 150: 150. Bí cảnh
- Chương 151: 151. Bí cảnh
- Chương 152: 152. Bí cảnh
- Chương 153: 153. Bí cảnh
- Chương 154: 154. Bí cảnh
- Chương 155: 155. Bí cảnh
- Chương 156: 156. Bí cảnh
- Chương 157: 157. Bí cảnh
- Chương 158: 158. Bí cảnh
- Chương 159: 159. Bí cảnh
- Chương 160: 160. Bí cảnh
- Chương 161: 161. Dị thế
- Chương 162: 162. Dị thế
- Chương 163: 163. Dị thế
- Chương 164: 164. Dị thế
- Chương 165: 165. Dị thế
- Chương 166: 166. Dị thế
- Chương 167: 167. Dị thế
- Chương 168: 168. Dị thế
- Chương 169: 169. Dị thế
- Chương 170: 170. Dị thế
- Chương 171: 171. Dị thế
- Chương 172: 172. Dị thế
- Chương 173: 173. Dị thế
- Chương 174: 174. Dị thế
- Chương 175: 175. Dị thế
- Chương 176: 176. Dị thế
- Chương 177: 177. Dị thế
- Chương 178: 178. Dị thế
- Chương 179: 179. Dị thế
- Chương 180: 180. Dị thế
- Chương 181: 181. Dị thế
- Chương 182: 182. Dị thế
- Chương 183: 183. Dị thế
- Chương 184: 184. Dị thế
- Chương 185: 185. Dị thế
- Chương 186: 186. Dị thế
- Chương 187: 187. Dị thế
- Chương 188: 188. Dị thế
- Chương 189: 189. Dị thế
- Chương 190: 190. Dị thế (Hoàn chính văn)
- Chương 191: Phiên ngoại 1 + 2
- Chương 192: Phiên ngoại 3 + 4
- Chương 193: Phiên ngoại 5 + 6
- Chương 194: Phiên ngoại 7 + 8
- Chương 195: Phiên ngoại 9 + 10
- Chương 196: Phiên ngoại 11 + 12
- Chương 197: Phiên ngoại 13 + 14
- Chương 198: Phiên ngoại 15 + 16
- Chương 199: Phiên ngoại 17 + 18 + 19 (Hoàn toàn văn)
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên không phải chờ đợi quá lâu.
Khoảng mười phút sau, cửa vang lên tiếng động.
Yamamoto Akihiko bước đến trước cửa phòng ngủ chính.
Hắn cẩn thận đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào nắm cửa.
Không có bất kỳ điều gì bất thường.
Thế là Yamamoto Akihiko nắm lấy nắm cửa, hơi dùng sức ấn xuống.
"Cạch."
Cửa mở ra theo tiếng.
Yamamoto Akihiko thận trọng đẩy cửa, thò đầu vào nhìn lướt qua bên trong.
Trong phòng im ắng, nữ y tá hắn từng thấy trước đó đã biến mất, căn phòng ngủ chính hơi trống trải, ở giữa kê một chiếc giường bệnh, trên giường phồng lên như có người đang ngủ, trên giá truyền dịch treo một túi dung dịch, vẫn từ từ nhỏ từng giọt chất lỏng trong suốt xuống.
Mọi thứ trông có vẻ bình lặng.
Nhưng Yamamoto Akihiko từ trước đến nay luôn cẩn trọng, không mạo hiểm.
Hắn không chọn cách xông thẳng vào phòng mà trước tiên thả ra một con người giấy dò đường.
Loại người giấy này là thức thần cơ bản nhất của Âm Dương Sư, lực lượng không quá mạnh, chỉ có thể làm một số công việc đơn giản như trinh sát, truyền lời, truyền tin.
Con người giấy nhỏ bay vào nhà, xoay vài vòng trong phòng, dường như không phát hiện điều gì bất thường, rồi lại bay trở về tay chủ nhân.
Yamamoto Akihiko vẫn cảm thấy không yên tâm.
Từ vị trí hắn đứng, chỉ có thể thấy chăn trên giường bệnh phồng lên một cục, xét về thể tích và hình dạng thì giống như có người đang ngủ, nhưng có quá nhiều thứ có thể giả dạng hình người, ngay cả hai cái gối cũng được.
Yamamoto Akihiko không dám sơ suất, sợ mình rơi vào bẫy, thế là lần thứ hai thả ra thức thần, sai nó thăm dò tình hình trên giường bệnh.
Con người giấy đầu tiên vòng quanh tấm chăn, xác định bên trong quả thật có người, sau đó lại vươn hai bàn tay nhỏ bằng giấy để kéo chăn, ý đồ nhìn rõ hơn một chút.
Tuy nhiên, tấm chăn bông rất dày và nặng, sức của con người giấy không đủ, căn bản không kéo lên được.
Thế là thức thần lại bay trở về tay Yamamoto Akihiko.
Nhưng đối với Yamamoto Akihiko, nhiêu đó là đủ rồi.
Hắn cất bước đi vào phòng, nhìn quanh một lượt, xác định quả thật không có người, liền bước nhanh đến bên giường bệnh, một tay lật tung chăn.
Tuy nhiên, người nằm trên giường lại không phải Trần Đại Phát mà hắn muốn tìm, mà là một người đàn ông da trắng xa lạ đang hôn mê bất tỉnh.
"Không xong!"
Từ "Không xong" bật ra khỏi miệng, cùng lúc đó, Yamamoto Akihiko tự biết mình đã trúng kế, đột nhiên nhảy vọt về phía sau.
Chỉ tiếc, hắn vẫn chậm một bước.
Lấy giường bệnh làm trung tâm, trên sàn nhà đột nhiên hiện ra một vòng tròn màu đỏ, bao trọn cả chiếc giường và Yamamoto Akihiko bên trong.
Cùng lúc đó, một tràng tiếng chuông tinh tế và hỗn loạn vang lên.
Yamamoto Akihiko cúi đầu nhìn xuống, chợt nhận ra hai chân mình không biết từ khi nào đã bị quấn một vòng tơ hồng tinh xảo, trên sợi tơ còn có mấy chiếc chuông đồng nhỏ hơn cả ngón út!
Yamamoto Akihiko đương nhiên không chịu bó tay chịu trói.
Hắn tịnh chỉ thành đao, đầu ngón tay một đoàn hắc khí lượn lờ, bổ xuống sợi tơ hồng quấn quanh cổ chân.
Hắc khí như lưỡi dao sắc bén cắt vào sợi tơ hồng, nhưng lại không thể cắt đứt sợi dây nhỏ không dày hơn sợi tóc là bao.
Tiếng chuông đột nhiên chuyển gấp, dường như muốn chống cự luồng hắc khí đang vây quanh, từng đợt ong minh chói tai phát ra liên tục.
Đúng lúc Yamamoto Akihiko đang cố gắng thoát khỏi trận tơ hồng, phía sau hắn, trên bức tường vốn trống rỗng, bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người - chính là Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên.
Bắc Tuyền tay cầm Bút Khuynh Quang Vạn Tượng, nhanh chóng vẽ phù chú trong không khí.
"Đi!"
Bắc Tuyền biết rõ mình đang bị thương, năng lực không còn như xưa.
Đối mặt với đối thủ có thực lực không rõ sâu cạn, cậu không dám đánh cược rằng sợi tơ hồng và chuông được bố trí vội vàng có thể cản trở đối phương bao lâu, chỉ có thể trong thời gian cực kỳ hữu hạn tung ra một phù văn tấn công đơn giản.
Theo tiếng hô của cậu, phù chú màu kim hồng bay thẳng tới Yamamoto Akihiko, cùng lúc tan biến, những chiếc chuông đồng nhỏ bỗng nhiên từ màu ám kim chuyển sang đỏ thẫm, rồi đột nhiên bốc lên ngọn lửa bao quanh.
Mấy sợi lửa men theo sợi dây nhỏ lan tràn, nhanh chóng đốt cháy lên người Yamamoto Akihiko, chỉ nghe "Oanh" một tiếng trầm vang, người đàn ông Nhật Bản mặc sơ mi trắng và quần thường phục kia chợt biến thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Vệ Phục Uyên hai mắt sáng rực, câu "Làm tốt lắm" suýt nữa đã bật ra thành lời.
Tuy nhiên, Bắc Tuyền lại thầm biết đại sự không ổn.
Cậu thậm chí không kịp giải thích, thuận tay cầm bản mạng pháp khí, vẽ một vòng tròn lớn giữa không trung.
Đáng tiếc là, phản ứng của Bắc Tuyền đã cực nhanh, nhưng vẫn không thể nhanh hơn con hoàng tước đã đợi sẵn.
Ngay khi vòng tròn còn cách nửa tấc nữa là khép lại, hơn mười đạo bóng đen đã nhanh như chớp, từ một bên lao thẳng tới.
Một Yamamoto Akihiko khác thế mà lại đứng trước cửa phòng ngủ chính, giơ tay về phía Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên, thả ra dịch sử giấu trong ống tay áo.
Tốc độ của hắc ảnh cực nhanh, đến mức mắt thường gần như khó có thể bắt kịp.
"Phanh phanh phanh bang bang!"
Như mưa đập lá chuối, hắc ảnh thi nhau đập vào "vòng tròn" mà Bắc Tuyền vừa vẽ, chốc lát kim quang bắn tứ tung.
Chỉ tiếc, sự phòng hộ mà Bắc Tuyền vội vàng bố trí vẫn còn thiếu một góc.
Thế là, một vệt hắc ảnh lập tức luồn qua kẽ hở lớn bằng nửa người đó, bắn thẳng về phía mặt Bắc Tuyền.
Theo lẽ thường, phản xạ thần kinh của con người không thể nào bắt kịp biến cố ngắn ngủi như vậy.
Nhưng khoảnh khắc này, không hiểu sao, Vệ Phục Uyên lại nhìn thấy rõ mồn một.
Cơ thể anh phản xạ có điều kiện nhanh hơn hẳn tốc độ suy nghĩ của đại não, Vệ Phục Uyên không chút nghĩ ngợi vươn tay về phía đạo hắc ảnh, một tay túm lấy đuôi nó.
Dịch sử đó là oán khí được Yamamoto Akihiko luyện hóa, bản thân không có thực thể, lẽ ra không ai có thể bắt được nó mới đúng.
Nhưng Vệ Phục Uyên thế mà lại túm chặt nó trong tay như bắt một con lươn.
Hơn nữa, Vệ Phục Uyên không chỉ bắt được đạo hắc ảnh đó, mà trong khi đang giằng co với nó, anh còn bản năng thúc giục công đức chi lực trong cơ thể.
Kim quang và hắc ảnh quấn lấy nhau, nhất thời khó phân thắng bại.
Chỉ là Bắc Tuyền không thể nhìn trợ lý của mình tiếp tục giằng co với một con dịch sử như vậy.
Bởi vì đối thủ của bọn họ là kẻ thuật sĩ đã tỉ mỉ bày ra âm mưu thế thân, dẫn dụ bọn họ lộ diện.
Bên giường bệnh, hình nộm hóa thân thành Yamamoto Akihiko đã bị thiêu cháy lộ nguyên hình.
Do phản phệ của thuật pháp bị phá giải, cổ tay trái của Yamamoto Akihiko cũng bốc lên ngọn lửa, từng tấc từng tấc thiêu đốt da thịt hắn.
Yamamoto Akihiko dường như không hề cảm thấy đau đớn từ vết thương, lạnh lùng mím môi.
"Ngươi không phải Jason, đúng không?"
Hắn vẫy tay gọi những đạo hắc ảnh kia quay về, đồng thời dùng giọng điệu chất vấn nói với Bắc Tuyền:
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Anh Yamamoto nghĩ sao?"
Bắc Tuyền cười cười, kéo Vệ Phục Uyên lùi lại một bước, đồng thời cảnh giác nhất cử nhất động của đối phương.
Con hình nộm đã cháy rụi, ngọn lửa ở tay trái Yamamoto Akihiko cũng tắt theo.
Lửa đã thiêu rụi phần áo từ khuỷu tay trái trở xuống của Yamamoto Akihiko, để lộ cánh tay máu thịt lẫn lộn giữa vàng, trắng, đen, đỏ.
Và hơn chục đạo bóng đen kia như những con rắn đen tinh tế quấn lấy vết thương của hắn, giống như một hình xăm kỳ dị và đáng sợ nào đó.
-- Xem ra, gặp trúng đối thủ khó chơi rồi.
Bắc Tuyền nhanh chóng đưa ra phán đoán trong lòng.
Cậu không biết những dịch sử do oán khí ngưng tụ mà Yamamoto Akihiko luyện hóa được là như thế nào.
Nhưng một thuật sĩ có thể luyện hóa và đồng thời thao túng nhiều oán khí như vậy, chắc chắn không phải là kẻ tầm thường.
-- Không thể đối đầu trực diện với hắn.
Bắc Tuyền rất hiểu rõ tình hình hiện tại của mình, hơn nữa mục đích chuyến này của cậu là bắt con quỷ khuể không biết còn trốn ở đâu, không thể lãng phí tinh lực vốn không còn nhiều vào việc đấu pháp với người khác.
Nghĩ đến đây, Bắc Tuyền nhìn về phía cửa trước, chỉ trong một giây ngắn ngủi, ánh mắt lại lướt về phía cửa sổ duy nhất của căn phòng.
Sau lưng họ là bức tường, còn Yamamoto Akihiko thì chắn ở cửa, cửa sổ duy nhất lại gần như ở vị trí chéo so với hai người, thoạt nhìn dường như không còn đường thoát.
Yamamoto Akihiko hiển nhiên cũng nhận ra điểm này.
"Ngươi là pháp sư Hoa Quốc."
Yamamoto Akihiko vừa nói chuyện, vừa chăm chú nhìn vào mắt Bắc Tuyền.
Hai người vừa rồi đã qua lại, giao thủ một lần, nhưng Yamamoto Akihiko đã nhìn ra từ cuộc đối đầu ngắn ngủi này rằng, trong hai người đối diện, chỉ có người mạo danh Bách Kiềm là hiểu pháp thuật, người còn lại tuy có chút dị năng, nhưng rõ ràng chưa trải qua huấn luyện bài bản, ngay cả sức mạnh cũng dùng một cách hấp tấp, không thể khống chế tùy ý.
Huống hồ, ý định rút lui trong mắt Bắc Tuyền quá rõ ràng, trông có vẻ rất chột dạ.
Yamamoto Akihiko thầm cân nhắc sức chiến đấu của hai người, cảm thấy phần thắng của mình hẳn là rất lớn.
"Ngươi đến vì 'Tù Thần', đúng không?"
Vừa rồi Yamamoto Akihiko nói tiếng Anh kiểu Mỹ, chỉ có hai chữ "Tù Thần" là phát âm tiếng Trung kỳ cục.
"Thì ra anh cũng biết 'Tù Thần' à."
Bắc Tuyền cười cười, nắm chặt tay Vệ Phục Uyên:
"Nhưng rất tiếc, ông đã đoán sai, tôi không có hứng thú với 'Tù Thần'."
Vệ Phục Uyên nghiêng đầu nhìn Bắc Tuyền một cái, mặt không đổi sắc, trong lòng thầm kinh hãi.
Lúc này, bàn tay đang nắm chặt tay hắn lạnh như băng, lòng bàn tay đẫm mồ hôi lạnh dính nhớp.
Vệ Phục Uyên không biết Bắc Tuyền rốt cuộc bị sao, nhưng hắn có thể khẳng định, đây tuyệt đối không phải là dấu hiệu tốt.
"Đoán sai?"
Lúc này, Yamamoto Akihiko mở miệng hỏi ngược lại:
"Tôi không nghĩ một cao thủ như ngươi lại động lòng vì 1 tỉ đô la Mỹ hèn mọn đó..."
Tuy nhiên, hắn chỉ nói được một nửa thì đột nhiên ra tay.
Hơn chục đạo bóng đen lại một lần nữa bay ra, như những mũi tên rời cung, lao về phía Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên.
Bắc Tuyền cũng dường như đã sớm phòng bị, mấy lá giấy vàng bay ra, kết thành một phù trận trước người.
Hắc ảnh chạm vào phù trận.
Nhất thời, không ai làm gì được ai.
Yamamoto Akihiko và Bắc Tuyền cách một căn phòng ngủ giằng co với nhau, như đã diễn tập hàng nghìn vạn lần, ăn ý đồng thời bấm thủ quyết.
Người đầu tiên phát động tấn công là Yamamoto Akihiko.
Theo thủ quyết hoàn thành, mười đạo hắc ảnh kia chợt tụ lại, như những chiếc bánh quẩy rối rắm xoắn thành một khối, rồi lại đột nhiên bung ra tứ phía, như một chiếc túi được mở ra, lại như một tấm hắc võng khổng lồ, bao trùm lấy Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên.
Hoàng phù dưới sự va chạm của chúng vỡ vụn từng tờ, phòng ngự mà Bắc Tuyền vội vàng bố trí quả thực yếu ớt đến mức gần như không chịu nổi một đòn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Bắc Tuyền cũng ra tay vào lúc này.
Nhưng những gì cậu làm lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Yamamoto Akihiko.
Bắc Tuyền thế mà lại vỗ một chưởng vào bức tường phía sau họ.
Ngay khoảnh khắc tay Bắc Tuyền chạm vào mặt tường, trên lớp vôi trát chợt hiện ra một chú phù hoàn chỉnh.
Giây tiếp theo, chỉ nghe một tiếng "Ầm" lớn, phù văn nổ tung ra ngoài, trực tiếp làm bức tường bị đánh tung một lỗ lớn.
Vệ Phục Uyên phản ứng cực kỳ nhanh.
Anh không nói hai lời, vòng tay ôm ngang Bắc Tuyền, dưới ánh nhìn kinh ngạc và giận dữ đan xen của Yamamoto Akihiko, ôm lấy eo cậu, rồi nhảy vọt ra khỏi phòng.