- Trang chủ
- Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
- Chương 182: 182. Dị thế
Chương 182: 182. Dị thế
Truyện: Kinh Hãi Dạ Thoại - Lữ Cát Cát
Tác giả: Lữ Cát Cát
- Chương 1: 1. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 2: 2. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 3: 3. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 4: 4. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 5: 5. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 6: 6. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 7: 7. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 8: 8. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 9: 9. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 10: 10. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 11: 11. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 12: 12. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 13: 13. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 14: 14. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 15: 15. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 16: 16. Ngươi sẽ mơ thấy cái chết sao?
- Chương 17: 17. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 18: 18. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 19: 19. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 20: 20. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 21: 21. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 22: 22. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 23: 23. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 24: 24. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 25: 25. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 26: 26. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 27: 27. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-1: 28.1. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 28-2: 28.2. Thành vạn nhân mê là trải nghiệm thế nào?
- Chương 29: 29. Vòng lặp
- Chương 30: 30. Vòng lặp
- Chương 31: 31. Vòng lặp
- Chương 32: 32. Vòng lặp
- Chương 33: 33. Vòng lặp
- Chương 34: 34. Vòng lặp
- Chương 35: 35. Vòng lặp
- Chương 36: 36. Vòng lặp
- Chương 37: 37. Vòng lặp
- Chương 38: 38. Vòng lặp
- Chương 39: 39. Vòng lặp
- Chương 40: 40. Vòng lặp
- Chương 41: 41. Vòng lặp
- Chương 42: 42. Vòng lặp
- Chương 43: 43. Vòng lặp
- Chương 44: 44. Vòng lặp
- Chương 45: 45. Vòng lặp
- Chương 46: 46. Vòng lặp
- Chương 47: 47. Vòng lặp
- Chương 48: 48. Vòng lặp
- Chương 49: 49. Vòng lặp
- Chương 50: 50. Vòng lặp
- Chương 51: 51. Vòng lặp
- Chương 52: 52. Vòng lặp
- Chương 53: 53. Tài sản phi pháp
- Chương 54: 54. Tài sản phi pháp
- Chương 55: 55. Tài sản phi pháp
- Chương 56: 56. Tài sản phi pháp
- Chương 57: 57. Tài sản phi pháp
- Chương 58: 58. Tài sản phi pháp
- Chương 59: 59. Tài sản phi pháp
- Chương 60: 60. Tài sản phi pháp
- Chương 61: 61. Tài sản phi pháp
- Chương 62: 62. Tài sản phi pháp
- Chương 63: 63. Tài sản phi pháp
- Chương 64: 64. Tài sản phi pháp
- Chương 65: 65. Tài sản phi pháp
- Chương 66: 66. Tài sản phi pháp
- Chương 67: 67. Tài sản phi pháp
- Chương 68: 68. Tài sản phi pháp
- Chương 69: 69. Tài sản phi pháp
- Chương 70: 70. Tài sản phi pháp
- Chương 71: 71. Tài sản phi pháp
- Chương 72: 72. Tài sản phi pháp
- Chương 73: 73. Tài sản phi pháp
- Chương 74: 74. Tài sản phi pháp
- Chương 75: 75. Tài sản phi pháp
- Chương 76: 76. Tài sản phi pháp
- Chương 77: 77. Tài sản phi pháp
- Chương 78: 78. Tài sản phi pháp
- Chương 79: 79. Tài sản phi pháp
- Chương 80: 80. Tài sản phi pháp
- Chương 81: 81. Tài sản phi pháp
- Chương 82: 82. Tài sản phi pháp
- Chương 83: 83. Tài sản phi pháp
- Chương 84: 84. Tài sản phi pháp
- Chương 85: 85. Tài sản phi pháp
- Chương 86: 86. Xích
- Chương 87: 87. Xích
- Chương 88: 88. Xích
- Chương 89: 89. Xích
- Chương 90: 90. Xích
- Chương 91: 91. Xích
- Chương 92: 92. Xích
- Chương 93: 93. Xích
- Chương 94: 94. Xích
- Chương 95: 95. Xích
- Chương 96: 96. Xích
- Chương 97: 97. Xích
- Chương 98: 98. Xích
- Chương 99: 99. Xích
- Chương 100: 100. Xích
- Chương 101: 101. Xích
- Chương 102: 102. Xích
- Chương 103: 103. Xích
- Chương 104: 104. Xích
- Chương 105: 105. Xích
- Chương 106: 106. Xích
- Chương 107: 107. Xích
- Chương 108: 108. Xích
- Chương 109: 109. Xích
- Chương 110: 110. Xích
- Chương 111: 111. Xích
- Chương 112: 112. Xích
- Chương 113: 113. Tân hôn
- Chương 114: 114. Tân hôn
- Chương 115: 115. Tân hôn
- Chương 116: 116. Tân hôn
- Chương 117: 117. Tân hôn
- Chương 118: 118. Tân hôn
- Chương 119: 119. Tân hôn
- Chương 120: 120. Tân hôn
- Chương 121: 121. Tân hôn
- Chương 122: 122. Tân hôn
- Chương 123: 123. Tân hôn
- Chương 124: 124. Tân hôn
- Chương 125: 125. Tân hôn
- Chương 126: 126. Tân hôn
- Chương 127: 127. Tân hôn
- Chương 128: 128. Tân hôn
- Chương 129: 129. Tân hôn
- Chương 130: 130. Tân hôn
- Chương 131: 131. Tân hôn
- Chương 132: 132. Tân hôn
- Chương 133: 133. Tân hôn
- Chương 134: 134. Tân hôn
- Chương 135: 135. Tân hôn
- Chương 136: 136. Tân hôn
- Chương 137: 137. Tân hôn
- Chương 138: 138. Tân hôn
- Chương 139: 139. Tân hôn
- Chương 140: 140. Tân hôn
- Chương 141: 141. Tân hôn
- Chương 142: 142. Bí cảnh
- Chương 143: 143. Bí cảnh
- Chương 144: 144. Bí cảnh
- Chương 145: 145. Bí cảnh
- Chương 146: 146. Bí cảnh
- Chương 147: 147. Bí cảnh
- Chương 148: 148. Bí cảnh
- Chương 149: 149. Bí cảnh
- Chương 150: 150. Bí cảnh
- Chương 151: 151. Bí cảnh
- Chương 152: 152. Bí cảnh
- Chương 153: 153. Bí cảnh
- Chương 154: 154. Bí cảnh
- Chương 155: 155. Bí cảnh
- Chương 156: 156. Bí cảnh
- Chương 157: 157. Bí cảnh
- Chương 158: 158. Bí cảnh
- Chương 159: 159. Bí cảnh
- Chương 160: 160. Bí cảnh
- Chương 161: 161. Dị thế
- Chương 162: 162. Dị thế
- Chương 163: 163. Dị thế
- Chương 164: 164. Dị thế
- Chương 165: 165. Dị thế
- Chương 166: 166. Dị thế
- Chương 167: 167. Dị thế
- Chương 168: 168. Dị thế
- Chương 169: 169. Dị thế
- Chương 170: 170. Dị thế
- Chương 171: 171. Dị thế
- Chương 172: 172. Dị thế
- Chương 173: 173. Dị thế
- Chương 174: 174. Dị thế
- Chương 175: 175. Dị thế
- Chương 176: 176. Dị thế
- Chương 177: 177. Dị thế
- Chương 178: 178. Dị thế
- Chương 179: 179. Dị thế
- Chương 180: 180. Dị thế
- Chương 181: 181. Dị thế
- Chương 182: 182. Dị thế
- Chương 183: 183. Dị thế
- Chương 184: 184. Dị thế
- Chương 185: 185. Dị thế
- Chương 186: 186. Dị thế
- Chương 187: 187. Dị thế
- Chương 188: 188. Dị thế
- Chương 189: 189. Dị thế
- Chương 190: 190. Dị thế (Hoàn chính văn)
- Chương 191: Phiên ngoại 1 + 2
- Chương 192: Phiên ngoại 3 + 4
- Chương 193: Phiên ngoại 5 + 6
- Chương 194: Phiên ngoại 7 + 8
- Chương 195: Phiên ngoại 9 + 10
- Chương 196: Phiên ngoại 11 + 12
- Chương 197: Phiên ngoại 13 + 14
- Chương 198: Phiên ngoại 15 + 16
- Chương 199: Phiên ngoại 17 + 18 + 19 (Hoàn toàn văn)
Toner Phức Hợp Multi Vitamin Dưỡng Ẩm Toàn Diện Giúp Mềm Mại Cho Da 400ml
Bắc Tuyền, Vệ Phục Uyên, La Uân và chú Tân tiếp tục đi về phía trước.
Sau một lúc nghỉ ngơi, vết thương của Bắc Tuyền đã hồi phục phần nào. Như lời cậu nói, cậu đã có thể đi lại bình thường.
"Em có thể tự đi được."
Bắc Tuyền mỉm cười nói với Vệ Phục Uyên: "Chỉ cần không sử dụng những chú phù quá cao siêu nữa, chắc là không sao đâu."
Vệ Phục Uyên vẫn rất lo lắng.
Nhưng anh cũng hiểu, bây giờ họ càng lúc càng tiến gần đến khu vực trung tâm, và phải vào được tháp Đăng Tiên trong 15 phút cuối cùng này mới có cơ hội sống sót. Nếu anh vẫn khăng khăng cõng Bắc Tuyền, lỡ gặp quái vật hay kẻ xấu có ý đồ, có thể sẽ không kịp phản ứng.
Vì vậy, anh đành thỏa hiệp.
"Tiếp theo, dù gặp phải chuyện gì, em cũng không được dùng loại đại trận dễ gây phản phệ cho bản thân nữa, biết không!"
Tuy nhiên, Vệ Phục Uyên vẫn không yên tâm, vẫn kiên trì dặn dò người yêu hay cậy mạnh của mình: "Có anh ở đây rồi, biết không?"
"Được, được, em biết rồi."
Bắc Tuyền v**t v* Vệ Phục Uyên bằng một giọng điệu trấn an như trấn an một chú chó lớn, "Em hứa là sẽ không làm liều nữa, vậy được chưa?"
Cuộc đối thoại tình tứ và cưng chiều của hai người khiến chú Tân cảm thấy bất lực.
Một người lớn tuổi cô đơn như ông, bị ép nghe "cẩu lương", không khỏi muốn nhắc nhở hai người rằng thế giới đầy rẫy nguy hiểm này không phải là nơi thích hợp để yêu đương.
Nhưng nghĩ đến việc mình chỉ có sức chiến đấu bằng 5 và phải trông cậy vào họ, ông đành nuốt lời phàn nàn vào bụng, không dám ho he gì.
Còn La Uân, sau khi em gái mất, hắn cứ thất thần, chỉ như một cái xác không hồn, lặng lẽ đi theo sau mọi người.
Vừa đi, Bắc Tuyền vừa trao đổi với Vệ Phục Uyên về thông tin vừa nghe được từ giọng loli máy móc.
"Chỉ còn lại sáu người sống sót."
Bắc Tuyền nói: "Trừ bốn người chúng ta, còn có hai người nữa."
Sau khi trải qua thử thách với bốn con Thằn Lằn Có Cánh vừa rồi, Vệ Phục Uyên không còn cảm thấy tỷ lệ tử vong cao đến đáng sợ này có gì lạ nữa.
"Tiểu Khương chắc cũng đến rồi nhỉ?"
Vệ Phục Uyên suy nghĩ, "Nếu cậu ấy ở đây, với sức chiến đấu của cậu ấy, chắc chắn phải nằm trong danh sách những người còn sống."
Về điểm này, Vệ Phục Uyên thường xuyên đối luyện với Khương Nam Ngạn nên rất tự tin.
"Vậy, chỉ còn một người khác mà chúng ta chưa gặp."
Nói đến đây, Vệ Phục Uyên lại thở dài một hơi thật sâu.
"Ôi, đây đều là những mạng người thật mà!"
Anh nhìn về phía Bắc Tuyền:
"Chẳng lẽ cứ thế mà chết sao? Thật sự không có cách nào khác à?"
Bắc Tuyền có chút tiếc nuối lắc đầu.
"Xin lỗi."
Cậu trả lời:
"Ít nhất hiện tại, em tạm thời chưa nghĩ ra cách giải quyết."
Vệ Phục Uyên hiểu tính cách của Bắc Tuyền, không tiếp tục xoáy sâu vào vấn đề này.
Còn chú Tân đi sau hai bước, nghe được những lời này thì lòng càng thêm lo lắng.
Ông tự biết mình chỉ có sức chiến đấu yếu ớt, không đánh lại nổi một con ngỗng, dù có cầm một khẩu AK47 trong tay cũng không biết mở khóa an toàn kiểu gì. Tuyệt đối không thể g**t ch*t năm người còn lại để có được cái gọi là sức mạnh cường hóa.
Hơn nữa, là một người lớn lên trong xã hội hòa bình, bị ràng buộc bởi đạo đức và lương tri, chú Tân thực sự không thể xuống tay giết người.
Ban đầu ông còn hy vọng hai vị cao nhân có vẻ có chút bản lĩnh có thể nghĩ ra cách cứu mình ra ngoài, nhưng bây giờ nghe chính một trong hai người nói rằng họ cũng không biết phải làm sao, điều đó thực sự rất đáng thất vọng.
- Không còn cách nào.
Chú Tân nản lòng nghĩ:
- Chỉ có thể cố gắng bám chặt lấy đùi các đại lão, sống được lúc nào hay lúc đó.
Nghĩ vậy, ông lại lén lút liếc nhìn La Uân bên cạnh.
Từ sau khi em gái mất, La Uân như bị đả kích lớn, cả người hồn xiêu phách lạc, dường như mất hết hứng thú với mọi thứ xung quanh. Lúc này, hắn chỉ cúi đầu đi đường, dường như không hề để ý đến cuộc trò chuyện của Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên.
Thấy La Uân như vậy, chú Tân liền động lòng trắc ẩn.
Ông giơ tay vỗ vỗ vai thanh niên, an ủi khô khan một câu: "Cố gắng nén bi thương."
Lúc này, La Uân như bừng tỉnh từ trong mộng, đột nhiên ngẩng đầu, "Ông nói gì cơ?"
"À, khụ!"
Chú Tân lại nghẹn lời.
Suy nghĩ một chút, ông quyết định chuyển chủ đề, "Này... phía trước không xa chính là tháp Đăng Tiên!"
Chú Tân chỉ về phía trước, "Chúng ta-"
Lời nói của ông nghẹn lại trong cổ họng.
Bởi vì ngay phía trước là một đống đổ nát khổng lồ, cao khoảng bảy, tám tầng lầu, được tạo thành từ những tảng đá lớn và ngói vụn.
Trừ khi họ là Người Nhện, nếu không thì tuyệt đối không thể vượt qua được.
Lúc này, Vệ Phục Uyên quay đầu lại, nói với La Uân và chú Tân:
"Chúng ta đi vòng qua bên cạnh."
May mắn là không mất nhiều thời gian, bốn người đã tìm thấy một lối đi hẹp và dài trong đống ngói đổ nát.
Lối đi này không quá rộng, chỉ đủ cho bốn người đi song song.
Vệ Phục Uyên điều chỉnh chùm đèn pin sáng nhất, chiếu vào bên trong.
Lối đi này ban đầu hẳn là một hành lang vòm theo phong cách Hy Lạp.
Cụ thể hơn, nó được chống đỡ bởi rất nhiều cột đá xếp hai bên, phía trên là một mái vòm đá chạm khắc hình tròn.
Khi phế tích sụp đổ, không biết là do thiết kế chịu lực của mái vòm đặc biệt chắc chắn, hay do Nhiễm Khuất đã cố tình để lại một lối đi cho người chơi, hành lang này lại không bị hư hại quá nhiều, về cơ bản vẫn còn nguyên vẹn, chỉ có vài vết nứt trên mái vòm đá.
"Chúng ta có thể đi xuyên qua hành lang này."
Vệ Phục Uyên nói.
Mọi người cũng cảm thấy dường như không có lựa chọn nào tốt hơn.
Thế là xếp thành một hàng dọc, đi vào hành lang.
Vệ Phục Uyên đi đầu, sau đó là chú Tân, vị trí thứ ba là La Uân, còn Bắc Tuyền phụ trách đi cuối cùng.
Nửa đoạn đầu, bốn người đi rất thuận lợi.
Tuy nhiên, khi gần đến nửa đường, họ đột nhiên nghe thấy tiếng "sàn sạt, sàn sạt, sàn sạt".
Tiếng động giống như hai miếng giấy nhám cọ xát vào nhau, rất nhỏ, thô ráp, nhưng lại chói tai một cách khó hiểu, khiến người nghe không tự chủ được nổi da gà.
Càng đáng sợ hơn, tiếng "sàn sạt" mỗi lúc một nhanh và to hơn, tức là nguồn âm đang ngày càng đến gần họ.
Tất cả mọi người đều dừng bước.
Mặc dù đây là một hành lang, nhưng hành lang chỉ là những cột đá, không có bức tường nào, trên đầu vẫn là mái vòm thủng lỗ chỗ.
Một kiến trúc tứ bề thông gió như vậy, đương nhiên không thể mang lại cho người ta chút cảm giác an toàn nào.
Tiếng "sàn sạt, sàn sạt" càng lúc càng gần.
Bắc Tuyền rút ra một lá bùa được viết trên băng gạc, nhanh chóng kết ấn.
Miếng băng gạc mềm oặt ngay lập tức căng thẳng trong tay cậu, rồi bay lên giữa không trung.
"Phành!"
Lá bùa phát ra một đóa lửa màu xanh thẫm, sau đó lơ lửng trên đầu bốn người, cháy âm thầm.
Trong ánh lửa, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Họ nhìn thấy, ở bên ngoài mái vòm hoặc bên cạnh các cột hành lang, không biết từ lúc nào, đã bò đầy những cái bóng đen lớn nhỏ.
Những cái bóng đen nhỏ chỉ bằng nắm tay, những cái lớn thì bằng mặt người, tất cả đều bất động, nằm phục chờ con mồi.
"Cái, cái gì vậy!?"
Chú Tân cảm thấy chứng sợ lỗ của mình sắp tái phát.
Ông tái mét mặt, chỉ vào vật thể hình tròn trên đầu, la lớn: "Này, cái này nhiều quá rồi!"
Giây tiếp theo, lũ quái vật dùng hành động thực tế để trả lời câu hỏi của chú Tân.
Chúng đột nhiên chuyển động.
Mỗi con vật hình tròn màu đen đều vươn ra tám cái chân giống đốt tre, lao thẳng xuống bốn người trong hành lang.
"Cẩn thận!!"
Vệ Phục Uyên chỉ kịp nói hai chữ đó, thì nghe thấy chú Tân phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Ba con nhện đen phun tơ nhện về phía chú Tân.
Ba sợi tơ nhện giống như ba sợi dây thừng, lần lượt quấn lấy eo, đùi phải và đầu gối phải của ông. Sau đó, ông giống như một con mồi đáng thương bị mắc câu, bị kéo lên, bay về phía một vết nứt trên mái vòm.
Vệ Phục Uyên định quay lại cứu viện.
Nhưng lúc này, một con nhện có kích thước bằng cối đá múa may tám cái chân, lao thẳng vào mặt anh.
Cảnh tượng này cực kỳ giống hang nhện trong Chúa tể những chiếc nhẫn, lại có chút giống Aragog và con cháu của nó trong Rừng cấm Harry Potter.
Giờ phút này, Vệ Phục Uyên cực kỳ hoảng loạn.
Anh truyền công đức lực vào con dao quân dụng, chém một nhát vào bụng con nhện lớn phía trước, rồi nhanh chóng quay người phản kích, chặt đứt bốn cái chân dài của một con nhện khác.
Hai con nhện rơi xuống đất, một con bụng bị vỡ toác, chất lỏng màu vàng chảy lênh láng, con còn lại thì bị đứt một bên chân, mất thăng bằng ngã lăn ra giữa "máu" của đồng bọn.
Nhưng vẫn còn rất nhiều nhện khác vây quanh.
"Đi mau!"
Vệ Phục Uyên nắm lấy Bắc Tuyền.
"Chúng ta tiến lên!"
Lúc này, chú Tân đáng thương đã bị kéo lên mái vòm, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của họ.
Còn La Uân thì dường như vừa tỉnh lại sau cơn thất thần, bản năng cầu sinh trỗi dậy, một mình lao thẳng về phía lối ra.
Bắc Tuyền và Vệ Phục Uyên cũng chạy theo.
Vô số con nhện lớn nhỏ rơi xuống như mưa, từng sợi tơ nhện lao đến phía họ. Theo lý mà nói, những sợi tơ nhện này rất dính và dai, một khi bị quấn vào, kết cục sẽ giống như chú Tân, rất khó thoát ra.
Nhưng Vệ Phục Uyên sau khi truyền công đức lực vào con dao nhỏ, con dao quân dụng bình thường ngay lập tức trở thành một vũ khí sắc bén như chém bùn. Chỉ cần vung lên là có thể chém đứt những sợi tơ nhện dày như dây thép.
Còn phương thức chiến đấu của Bắc Tuyền thì đơn giản và bạo lực hơn.
Động vật sợ lửa, tơ nhện dễ cháy, Bắc Tuyền dứt khoát cầm mấy lá bùa tạo lửa cơ bản trong tay. Phàm là có con nhện nào Vệ Phục Uyên không xử lý kịp, cậu liền ném một lá bùa qua, ép con nhện phải tránh ra, đốt đứt mạng nhện.
Họ vừa chạy vừa chiến đấu, tránh được phần lớn các đòn tấn công, những đòn còn lại thì chém hoặc đốt, tuy có chút chật vật, nhưng vẫn vượt qua nửa sau của hành lang một cách an toàn. Giờ chỉ còn cách lối ra chưa đến 10 mét.
Đúng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng "Đông" trầm đục, một khối vật thể đen kịt khổng lồ từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng trước mặt hai người!